Chương 981: Coi Trọng
Chương 981: Coi Trọng
Chương 981: Coi Trọng
"Quả Quả đúng là ngày càng giỏi, vậy giờ con tính cho nhị bá, mười quả trứng gà mà bị trộm đi ba quả, còn lại bao nhiêu quả?" Cố Thừa Nghiệp mỉm cười hỏi.
"Còn bảy quả ạ, đây là phép trừ, phụ thân đã dạy cho con rồi."
"Thật sao, giỏi quá, vậy đã học được bao nhiêu chữ rồi?"
"À, con cũng không biết, nhưng con đã có thể tự đọc được truyện tranh rồi." Quả Quả trả lời.
"Truyện tranh, là truyện cổ tích mà Chu Oánh tự viết sao?" Diêu thị có hơi ngạc nhiên.
"Vâng, là nó đấy, cũng khá đơn giản thôi." Cố Thừa Duệ đáp.
"Đúng rồi, Chu Oánh bây giờ thế nào, lúc sinh không có chuyện gì chứ?" Lúc này Lưu thị mới hỏi.
"Vẫn ổn, trời vừa mới sáng đã bắt đầu, lúc hừng đông là đứa nhỏ đã ra đời, cũng coi như thuận lợi."
"Chỉ là nhóc con hơi mập nên vẫn khá mệt."
"Nặng bao nhiêu đấy?" Cố phụ tò mò hỏi.
"Bảy cân tám lạng, nặng hơn Quả Quả gần một cân."
"Thế thì hơi mập thật, mà đứa nhỏ đã dậy chưa, chúng ta có thể gặp được không?"
"Vừa mới tắm rửa xong, lúc con đi ra là đã ngủ rồi."
"Sao, lần này định làm ba lần tắm rửa à?"
"Vâng, đợt này cũng không quá bận, cho nên mới mời người đến cho vui."
"Rất tốt, thời tiết bây giờ cũng không quá lạnh nữa." Cố phụ gật đầu nói.
Sau đó mọi người lại nói mấy lời khách sáo một hồi, rồi bắt đầu tặng quà, trong lúc ở lại trong phủ dùng bữa, Cố Thừa Duệ hỏi: "Đúng rồi, nhị ca thi Đình xong, có về quê nữa không?"
"Phải chờ tới lúc đó để xem đã, nếu có thời gian thì về, còn không thì chỉ có thể chờ Tết." Cố Thừa Nghiệp đáp.
"Ừ, trở về chuẩn bị thi Đình, Hoàng thượng rất thích lấy vấn đề thời sự làm đề thi đấy."
Cố Thừa Nghiệp hơi ngạc nhiên, rồi ôm quyền nói: "Được, đa tạ."
"Sau khi thi xong, chúng ta lại hội họp tiếp."
Trên đường trở về, Cố phụ nói với Cố Thừa Nghiệp: "Hôm nay thấy Quả Quả lớn rồi nhỉ, tuy còn nhỏ tuổi nhưng học được không ít thứ."
"Sau này, phu thê đệ cũng nên dành nhiều thời gian cho con cái hơn, dạy dỗ hai đứa nhiều hơn."
"Đôi khi một cô con gái được dạy bảo tốt có khi còn tốt hơn nhà có ba thằng con trai đấy."
"Chờ hai đứa lớn hơn tí nữa, chúng ta sẽ mời một nữ sư phụ về dạy hai đứa nhỏ."
"Con trai hiểu rồi ạ, sau này con sẽ chú ý."
Nháy mắt đã tới ngày thứ ba tắm rửa, ngoài hai nhà Cố phụ và nhị thúc, Cố Thừa Duệ chỉ thông báo cho nhà Chu Hoài Minh, nhưng không ngờ được, cả Hoàng thượng và Hoàng hậu cũng dẫn theo Đại Hoàng tử tới.
Hoàng hậu nhân cơ hội này giới thiệu Đại Hoàng tử cho mọi người trong Cố gia.
Không lâu sau đã có kết quả thi Đình, nhưng kết quả của Cố Thừa Nghiệp không thay đổi gì nhiều, chỉ tăng lên một hạng.
Mà Trạng Nguyên của lần thi này lại là một người trẻ tuổi của Trịnh gia, Trịnh Hữu An, mười sáu tuổi đã làm Trạng Nguyên, có thể nói, tin này vừa truyền ra là đã khiến bao người kinh ngạc.
Đến cả Cố Thành Lâm cũng bị sốc.
Nhưng sau khi biết được lai lịch của Trịnh gia, mọi người lại nhanh chóng yên tâm. Đồng thời, Trịnh gia một lần nữa tiến vào trong triều, vào trong mắt mọi người.
Sau khi nhận được thư Hiền Vương đã lập tức tiến cung, hỏi: "Hoàng thượng muốn dùng Trịnh gia một lần nữa không?"
"Trẫm cũng có ý này, Trịnh gia dù sao cũng là quan thần của tiền triều. Nhưng họ lại chưa từng làm mấy chuyện phản nghịch, nhiều năm bị chèn ép như vậy vẫn rất khiêm tốn, chưa bao giờ tham dự vào tranh đấu cái gì."
"Hiện tại trẫm đang rất cần người, Trịnh Hữu An lại là một nhân tài hiếm có, nên trẫm quyết định dùng hắn."
Hiền Vương nghe xong cũng gật đầu: "Người này có thể trọng dụng, nhưng Hoàng thượng phải cẩn thận, dù sao thì căn cơ của Trịnh gia rất sâu."
"Theo ý của Hoàng thúc, trẫm sẽ cẩn thận." Hoàng thượng gật đầu đáp.