Chương 993: Kết Bạn Cùng Đồng Hành
Chương 993: Kết Bạn Cùng Đồng Hành
Chương 993: Kết Bạn Cùng Đồng Hành
"Đương nhiên là được, ngươi xem rồi làm, nhớ ghi sổ sách đầy đủ. Nhưng về chuyện mua đất, nhất định phải là một mẫu đất hoàn chỉnh, có thế thì bất kể trồng thứ gì hoặc quản lý ra sao sẽ thuận tiện hơn rất nhiều."
"Tiểu nhân hiểu rõ. Còn một điều nữa, thê tử của tiểu nhân có mang rồi. Không phải người đã nói phụ nhân có thai tốt nhất là không nên làm việc ở xưởng sao, cho nên vị trí quản sự này..."
"Cứ để mọi người bầu đi, ai thuyết phục được đám đông sẽ được chọn. Mọi thứ đều là để mọi người có thể làm việc tốt hơn mà thôi."
"Vâng, nếu người không còn gì cần dặn dò nữa, tiểu nhân xin cáo lui."
"Đi đi, nhớ là sản phẩm sản xuất ra phải luôn được kiểm soát chặt chẽ, không được phép bán những sản phẩm bị lỗi, có vấn đề."
"Vâng, tiểu nhân cáo lui." Sau khi Cố Tranh rời đi, Chu Oánh tìm thấy công thức làm bánh su kem và vào bếp thử làm.
Thần Thần vừa ngửi thấy mùi bơ, liền kéo nhũ mẫu đi vào. Chu Oánh nghe thấy tiếng của cậu bé, mỉm cười nói: "Mèo con ham ăn đến rồi, có điều con phải đợi một lát nữa mới được, bây giờ bánh vẫn còn nóng lắm."
"Nóng." Thần Thần nói xong, lập tức rụt lưỡi lại, vừa nhìn là biết đứa bé ăn vội nhiều lần rồi, nên không ít lần bị bỏng.
Tuy nhiên, đôi mắt nhỏ vẫn nhìn chằm chằm vào đĩa bánh su kem.
Chu Oánh thấy vậy lắc đầu, sau đó đặt hai cái lên đĩa cho cậu bé rồi đưa nhũ mẫu: "Chỉ có hai cái thôi, ăn xong sẽ hết, đừng nuông chiều nó."
"Ta biết rồi, thưa phu nhân." Trương thị nghe vậy lập tức kéo Thần Thần ra ngoài.
Cậu bé vừa rời đi, Minh Ngọc bế Tráng Tráng đi vào, đã thấy ngửi mùi nên đi thẳng vào bếp, Chu Oánh thấy vậy, nói: "Chờ một chút."
Nói xong, nàng bỏ đĩa trên tay vào lò nướng, xếp bánh ra đĩa rồi bưng vào phòng của họ.
Minh Ngọc đưa Tráng Tráng đi rửa tay, sau đó hai người lấy một cái ăn.
Ăn điểm tâm xong, Minh Ngọc phàn nàn: "Cô nói xem, các người đến thôn trang chơi cũng không rủ ta, đúng là đáng ghét."
"Chúng ta cũng là quyết định trong chốc lát mà thôi. Hơn nữa, Hoài Minh nhà tỷ không có ở nhà, tỷ rời đi được không?"
"Chỉ cần có quản gia ở nhà là đủ rồi." Minh Ngọc hỏi: "Đúng rồi, ta nghe nói Hoàng Thượng xây một tòa lầu nhỏ năm tầng ở miếu Mẫu Thần để cho khách đến tá túc. Chúng ta có nên đến đó ngó qua một tý không. Ta còn nghe nói phía sau núi, hoa đào đã nở rộ, bây giờ trở thành một phong cảnh tuyệt đẹp."
Chu Oánh đều biết tất cả những gì nàng ấy nói, nàng rất muốn biết cuộc sống trong tòa lầu năm tầng ở cổ đại này sẽ như thế nào.
Sau đó nàng gật đầu nói: "Được, quyết định vậy đi, khi nào tỷ rảnh."
"Ngày mai đi, đúng rồi, tỷ có muốn gọi ngũ muội của ta đi cùng không?"
"Ta nghe nói nàng ấy có thai, không nên gọi nàng đi cùng đâu. Đợi năm tới có cơ hội lại bàn sau."
"Vậy cũng được." Minh Ngọc cùng nàng trò chuyện một lúc, ăn chực buổi trưa, ăn xong còn mang hết nửa số bánh su kem về.
Điệu bộ "ta có lý ta chẳng sợ" của nàng ấy đúng là hơi giống phong cách của một tên thổ phỉ, khiến Chu Oánh lắc đầu bất lực.
Buổi chiều, Chu Oánh làm đồ ăn vặt cho hai đứa trẻ.
Sáng sớm hôm sau, nàng đưa hai đứa trẻ, mang đồ ăn vặt đến gặp Minh Ngọc và Tráng Tráng, cả nhóm nhàn nhã đi đến miếu Mẫu Thần.
Sau khi vào miếu Mẫu Thần mới phát hiện ra hương khói trong đó thực sự không phải là ngọn lửa đỏ thông thường.
Đương nhiên, nó cũng mang lại rất nhiều mối kinh doanh.
Hai người đang đi đến sạp bán nhang đèn để mua vài cây nến hương.
Lúc này, một người phụ nhân tầm bốn mươi tuổi bất ngờ chạy tới chặn đường họ.
Hộ vệ hộ tống họ rút kiếm ra ngay lập tức, ngăn người kia lại.