Sau Khi Yêu Thầm Trở Thành Sự Thật

Chương 62

 
"Má ơi, tụi bây thấy chưa? Giang ma đầu kia đeo nhẫn cưới kìa?"

"Không thể nào, chẳng phải trước đó bảo là tin đồn vớ vẩn thôi sao?"

"Thôi đừng nghĩ nhiều, chắc người ta chỉ mua nhẫn đeo chơi thôi, suy diễn làm gì?"

"Hây da, cậu cũng phải nghĩ kỹ chứ, kiểu như Giang ma đầu là người sẽ đeo nhẫn cho vui chắc?"

...

Trong giờ học chuyên ngành, mấy cậu sinh viên rúc đầu bàn tán nhỏ to, ánh mắt thỉnh thoảng liếc về phía bục giảng, nơi Giang Nghiên đang đứng, trong mắt tràn ngập ánh sáng hóng hớt phấn khích.

Sinh viên đại học tuy không đến mức tám chuyện như mấy bà cô xóm chợ, nhưng với những nhân vật đình đám trong trường thì đương nhiên vẫn luôn mang lòng hiếu kỳ, huống chi đối tượng lại là "Giang ma đầu" nổi tiếng không nhiễm khói lửa trần gian.

Phải biết rằng, trình độ "khó gần" của Giang Nghiên từng khiến bảng tin diễn đàn trường chất đầy cả nghìn trang thảo luận, đến nay vẫn thường xuyên chiếm sóng trang đầu.

Trước đây, có lần các bạn nữ ở học viện nghệ thuật chọn nhầm lớp tự chọn của thầy Giang, kết quả là tỉ lệ trượt cao ngất ngưởng, đến mức ngày công bố điểm thi còn leo hẳn lên bức tường tỏ tình của trường, bị sinh viên nghệ thuật thi nhau bóc phốt không thương tiếc.

Cũng từng có hotgirl trường chủ động đến làm quen với anh, ai ngờ vị giáo sư này còn chẳng buồn liếc mắt, lạnh nhạt đáp đúng một câu: "Có việc tìm cố vấn học tập."

Sau lưng, sinh viên râm ran gọi anh là "Phật sống", dù gương mặt tuấn tú nhưng quanh năm chỉ mặc sơ mi quần tây, hoàn toàn không vướng bụi nhân gian.

Hoa nơi núi cao đẹp thì đẹp, nhưng không thể chạm tới cũng là thật.

Ấy vậy mà vào năm ngoái, một bức ảnh chụp lén bên đường lan truyền trên mạng khiến những lời đồn xoay quanh Giang Nghiên bắt đầu xuất hiện. Không ít sinh viên đoán già đoán non rằng thầy Giang chắc là đang yêu, nhưng sau đó lại rộ lên tin đồn là có người đang theo đuổi anh, ngày nào cũng đỗ xe chờ ở cổng trường. Cả đám bàn tán rôm rả, nhưng rốt cuộc sự thật thế nào thì chẳng ai biết, vì thầy Giang chưa bao giờ nhắc tới chuyện tình cảm trước mặt sinh viên, ngày ngày vẫn mang bộ mặt lạnh nhạt như thể chưa từng biết yêu là gì.

Mãi cho đến sau kỳ nghỉ đông, không hiểu từ đâu lại râm ran tin đồn nói rằng: Giang Nghiên đã kết hôn.

Nhưng lúc đó ngón tay anh trơn bóng không đeo nhẫn cưới, nên tin đồn chỉ sôi sục được mấy hôm rồi cũng dần nguội lạnh.

Nào ngờ hôm nay vừa bước vào lớp, Giang Nghiên lại đeo nhẫn ở ngón áp út, khiến cả lớp lập tức rối loạn.

Vậy rốt cuộc là kết hôn thật hay chưa?

Trên diễn đàn trường lại bắt đầu bùng nổ, chỉ trong chưa đầy mười mấy phút đã leo thẳng lên top "nóng", cả buổi chiều cũng không hề hạ nhiệt.

Phải biết rằng, tuy Giang Nghiên bị trêu là "ma đầu không biết yêu", nhưng trong lòng nhiều nữ sinh vẫn là hình tượng nam thần thầm mến. Nhất là gương mặt điển trai kia cùng khí chất cao quý lạnh lùng, luôn khiến người ta liên tưởng đến nam chính trong truyện ngôn tình. Những năm qua, vì chẳng ai khiến anh để mắt tới, nên các cô gái trong trường đều sống rất thoải mái, dù ai thích anh thì cũng chẳng có hy vọng gì, không cần ghen tuông vớ vẩn.

Thế nhưng từ học kỳ trước, trật tự yên bình ấy đã dần có dấu hiệu chao đảo. Và giờ, tin "đã kết hôn" vừa lan ra, những cô gái âm thầm ôm lòng si mê lập tức nhốn nháo cả lên.

Trên diễn đàn bắt đầu chia phe cãi vã ầm trời.

Bình thường mọi người toàn chê trách Giang ma đầu, không ngờ chỉ cần nghe đến tin kết hôn liền có hàng loạt "tiểu mê muội" trồi lên từ đâu chẳng biết. Thì ra ngày thường mồm miệng thì nói xấu, nhưng trong lòng lại vẫn xem anh là nam thần độc quyền của mình.

Bây giờ có người nói "nam thần" kết hôn rồi, các cô gái cũng chẳng thèm giả vờ đoan trang nữa, lập tức khoác áo ẩn danh lên diễn đàn đấu đá dữ dội, thề sống thề chết phải bảo vệ "sự trong sạch" của thầy Giang.

Còn về những sóng gió trên mạng ấy? Giang Nghiên hoàn toàn không hay biết.

Hôm qua là lễ cưới của Tưởng Vũ và Triệu Tiểu Du, anh còn xin nghỉ mấy ngày để hỗ trợ, mãi tới hôm nay mới tạm yên.

Giang Nghiên là phù rể, cả ngày hôm qua tất bật ngược xuôi, tối đến lại cùng tiếp khách uống không ít rượu. Sáng nay suýt chút nữa ngủ quên không kịp dậy, đến lớp với gương mặt u ám, mày hơi nhíu, cả người tỏa ra khí lạnh rợn người.

...

Mùa xuân, trời đẹp nắng vàng.

Nhan Yểu đứng trước cổng đại học Q, ngắm nhìn những gương mặt trẻ trung tràn đầy sức sống trên đường, tâm trạng vui vẻ, khóe môi cũng vô thức cong lên.

Bình thường Nhan Yểu không ít lần đến đón Giang Nghiên tan lớp, nhưng lại rất hiếm khi bước vào trong trường. Hầu hết cô đều đỗ xe trên con phố ngoài cổng, rồi chờ sẵn.

Mới đầu còn hay xuống xe đứng chờ, sau này vì anh hay làm mặt giận nên dứt khoát cô cũng chẳng xuống xe nữa.

Tối qua là ngày cưới của Triệu Tiểu Du, với vai trò phù dâu, Nhan Yểu phải theo sát cô nàng suốt buổi tiệc rượu. Người đến dự lễ khá đông, còn có không ít là khách quen cũ của Tưởng Vũ.

Nhan Yểu xinh đẹp rạng ngời, từ lúc lễ cưới còn chưa bắt đầu đã bị không ít đàn ông nhắm trúng, sau lại tìm đủ cách tiếp cận cô để chuốc rượu.

Nghĩ tới việc đó là tiệc cưới của Triệu Tiểu Du, Nhan Yểu cũng không muốn gây chuyện khó coi, huống hồ đối với hai chuyện: uống rượu và trị đàn ông, cô đều là cao thủ. Vì vậy nên xử lý rất dễ dàng.

Có điều...

Dù là như thế, người làm phù rể nào đó vẫn cảm thấy rất không vui. Nhìn Nhan Yểu cười như hoa trong đám người, chưa kịp bị rượu làm say, thì anh đã bị ghen tuông làm cho chua chết rồi. Cả buổi tiệc, anh cứ bám dính lấy cô như cái đuôi, đề phòng mấy tên không có mắt, liên tục tuyên bố: "Cô ấy đã kết hôn rồi, chồng cô ấy chính là tôi."

Nhưng anh cũng chẳng ngăn nổi ánh nhìn của người khác, cũng chẳng ngăn nổi những lời "chúc rượu" giả vờ khách sáo mà đầy ý đồ kia.

Nếu là ngày thường, Giang Nghiên sẵn sàng kéo Nhan Yểu vào lòng, dạy cho đám đàn ông không biết điều kia một bài học nhớ đời.

Nhưng trớ trêu thay, đó lại là lễ cưới của Tưởng Vũ và Triệu Tiểu Du, anh nào thể vì chuyện riêng mà phá hỏng không khí, hơn nữa nếu thật sự nổi nóng không đúng lúc, người đầu tiên không tha cho anh chắc chắn sẽ là Nhan Yểu.

Vậy nên suốt cả buổi tối, Giang Nghiên đành nén cả bụng giấm chua, chặn giúp cô hết lần này đến lần khác những ly rượu đầy ẩn ý. Đến nửa buổi tiệc, anh đã đỏ ửng cả mặt vì men say.

Nhan Yểu thừa biết, cái bụng làm tể tướng của Giang Nghiên có thể chứa cả thuyền, nhưng lại không thể chứa nổi một giọt giấm.

Sau đó hai người trở về căn hộ, cơn giận nhỏ mà Giang Nghiên nhịn suốt cả tối rốt cuộc cũng như thủy triều vỡ đê, ầm ầm tuôn ra. Anh trong cơn men say ôm chặt lấy cô, vừa sụt sịt thổ lộ tình cảm, vừa chua loét kể lể chuyện xảy ra ở hôn lễ, chẳng còn giữ chút hình tượng nào.

Nhan Yểu chưa từng thấy Giang Nghiên trong bộ dạng thế này, nhưng lại thích vô cùng. Đến khi người anh nồng nặc mùi rượu cúi xuống đòi hôn, cô cũng chẳng hề khước từ.

Từ phòng khách hôn đến phòng tắm, rồi lại từ phòng tắm quấn quýt sang giường ngủ.

Giang Nghiên tuy chưa say hoàn toàn, vẫn còn đủ sức quậy đến tận khuya. Nhưng sáng hôm sau thức dậy thì chẳng dễ chịu gì cho cam.

Sau khi dậy sớm, Nhan Yểu nhớ lại trận hỗn chiến tối qua, trong lòng vẫn chưa nguôi cảm giác bồn chồn, bèn đến trường tìm anh xem sao. Dù gì uống rượu nhiều như vậy, lại còn "làm việc" dữ dội như thế, cho dù bình thường có khoẻ đến đâu cũng không chịu nổi kiểu giày vò này.

Chiều hôm đó trời trong nắng đẹp, Nhan Yểu chỉ mặc một chiếc áo thun đơn giản cùng quần jeans, đi trong khuôn viên trường hoàn toàn không gây cảm giác lạc lõng, thoạt nhìn chẳng khác gì sinh viên năm ba, năm tư.

Cô biết chiều nay Giang Nghiên có tiết dạy công khai, giờ này chắc vừa bắt đầu không lâu. Nghĩ đến chuyện mình chưa bao giờ tận mắt thấy bộ dạng Giang Nghiên khi lên lớp, cô liền tiện đường hỏi vài sinh viên, rồi một mình lần mò tới giảng đường lớn.

Hồi còn ở Mỹ, Nhan Yểu cũng từng học đại học. Sau này vì mải mê làm thêm và khởi nghiệp, cô xin nghỉ học từ năm hai. Tính ra, học vấn của cô cũng chỉ dừng lại ở cấp ba.

Trước kia cô vốn là kiểu học sinh "chơi nhiều học ít", thành tích luôn lẹt đẹt hạng bét, so với Giang Nghiên đúng là một trời một vực. Vì thế, cô chưa bao giờ có cảm tình với trường lớp. Thế nhưng giờ đây, bao nhiêu năm trôi qua, khi một lần nữa bước chân vào khuôn viên đại học, ngược lại lại có đôi phần cảm khái. Nhìn các sinh viên tay ôm giáo trình đi ngang qua, thỉnh thoảng cô cũng cảm thấy đôi chút ghen tị.

Vừa đến gần giảng đường, Nhan Yểu liền thấy mấy sinh viên đứng tụ lại trước cửa sau, trông như cũng đang chờ cơ hội lẻn vào nghe giảng giữa chừng.

"Giờ vào được chưa?" Nhan Yểu tiến lại sau nhóm sinh viên ấy, hạ giọng hỏi nhỏ.

Một cô gái đeo ba lô quay đầu lại, lúc trông rõ gương mặt của Nhan Yểu, thoáng có một tia kinh diễm vụt qua trong mắt.

"Cậu cũng đến nghe thầy Giang giảng à?" Cô gái vô thức cho rằng Nhan Yểu là sinh viên của Đại học Q, nhìn khuôn mặt rực rỡ sắc nét kia, bỗng nhiên trở nên nhiệt tình hẳn. Thấy cô tay không mà đến, cô bạn kia không kìm được mà nhắc nhở: "Cậu vào thế này lộ quá."

Nhan Yểu: ?

Chưa kịp để Nhan Yểu phản ứng, cô gái kia đã từ trong balo móc ra một cuốn "Giáo trình Phương trình vi phân thường", nhét vào tay cô.

"Cầm lấy, vào trong giả vờ cho giống người học thật một chút."

Nhan Yểu cúi đầu nhìn quyển giáo trình trên tay, phải mất vài giây mới nhận ra nhóm sinh viên này cũng giống hệt cô, đều là "học sinh chui".

"Thế còn cậu thì sao?" Cô không nhịn được bật cười, giọng nói khi hỏi lại cũng dịu dàng hẳn đi.

Cô gái kia vừa đối diện với ánh mắt như đang mỉm cười của Nhan Yểu, mặt liền đỏ lựng như bị sắc đẹp cấp quốc bảo làm cho choáng váng, luống cuống khoát tay: "Không sao không sao, trong balo tớ còn một cuốn 'Giải tích cao cấp' nữa cơ."

Nhan Yểu nghiêng đầu, từ khe cửa hé hé liếc nhìn vào giảng đường, chỉ thấy trong phòng giảng lớn mênh mông kia là một mảng đầu người lố nhố chen chúc.

Cô biết Giang Nghiên dạy Toán, nhưng không ngờ sinh viên trường Q này lại yêu Toán đến thế.

"Lớp này bình thường cũng đông vậy à?" Cô hỏi.

"Đâu có!" Cô gái lập tức bật cười, rồi giải thích: "Hôm nay là một trong số hiếm hoi những buổi giảng mở công khai đó. Tụi tớ không học Toán, nên chỉ có dịp này mới được gặp giáo sư Giang một lần."

Nói đến đây, cô ấy lại nghiêng đầu nhìn Nhan Yểu với vẻ ngờ vực: "Không phải cậu cũng đi học ké à?"

Nhan Yểu hơi khựng lại, sau đó nghiêm túc gật đầu, "Tớ là sinh viên trường bên cạnh, không biết rõ mấy vụ này lắm."

Cô gái gật gù như đã hiểu: "Thảo nào, tiếng tăm của giáo sư Giang lan sang cả trường bên cạnh rồi cơ à."

Ngay lúc này, sinh viên làm nhiệm vụ canh cửa vội vã nói khẽ: "Nhanh nhanh, tranh thủ bây giờ!"

Chưa dứt lời, cô gái liền căng thẳng hẳn lên. Mấy sinh viên đang khom lưng ngồi xổm canh chừng liền đẩy cửa cái rầm, cả nhóm lũ lượt cúi rạp người len lén chui vào trong lớp. Nhan Yểu cũng thuận thế len theo sau, trót lọt vào phòng.

Trên bục giảng, người đàn ông đang quay lưng lại với sinh viên, tay viết loạt công thức lên bảng đen, hoàn toàn không hay biết mấy "con chuột nhắt" đã lén lút mò vào lớp học.

Nhan Yểu cùng vài người khác chọn góc lớp trống mà ngồi xuống, tay ôm quyển Giáo trình Phương trình vi phân thường, nghe đám sinh viên xung quanh rì rầm đầy kích động, cô cũng âm thầm thở phào nhẹ nhõm.

Thế nhưng ngay sau đó, khi cô ngẩng đầu quét mắt một vòng khán phòng, vừa nhìn rõ tình hình trong lớp liền hơi khựng lại.

Ừm.

Hai phần ba là nữ sinh.

Quá đỉnh.
 

Bình Luận (0)
Comment