Bỗng nhiên, một trận gió lớn đánh úp lại!
Trong lòng Trương Minh Vũ căng thẳng, anh nhanh chóng thu nắm tay của mình lại!
Sau đó né tránh theo bản năng!
Nhưng Dạ Thập Nhị lao thẳng về phía anh với tốc độ nhanh đến đáng sợ!
Trương Minh Vũ lấy lại kinh hãi!
Tốc độ này... thật là khủng khiếp!
Một quyền đánh úp lại!
Trương Minh Vũ không tránh kịp, chỉ có thể giơ hai tay lên đỡ lấy!
Bốp!
Âm thanh nặng nề vang lên!
Cánh tay Trương Minh Vũ cảm nhận sâu sắc một cơn đau truyền đến!
Người anh ngã mạnh xuống nền đất!
Cái này...
Hai mắt Trương Minh Vũ như muốn bùng nổ!
Tốc độ đã đáng sợ rồi mà còn mạnh đến thế sao?
Tần Minh Nguyệt ở bên kia cũng đang lui lại từng bước.
Trương Minh Vũ hoàn toàn luống cuống.
Dạ Thập Nhị cười lạnh một tiếng, ông ta nói: "Tên nhóc, đừng chống cự nữa, cậu còn non lắm!"
Nói xong, ông ta lại hung bạo xông lên!
Trong mắt Chung Tử Kính hiện lên vẻ suy tư!
Hà Hoa Gia vẫn nở nụ cười mỉa mai!
Ngay sau đó, Dạ Thập Nhị đã tới trước mặt!
Nhưng Trương Minh Vũ vẫn còn ngồi trên mặt đất!
Tần Minh Nguyệt lo lắng la lên: "Trương Minh Vũ! Cẩn thận!"
Rất nhanh, Dạ Thập Nhị giơ một chân lên cao rồi hạ xuống thật mạnh!
Ông ta đạp thẳng vào ngực Trương Minh Vũ!
Trương Minh Vũ nhếch mép, nhanh chóng rút một khẩu súng ra từ bên hông mình!
Nhắm!
Bóp cò!
Nụ cười tươi trên mặt Dạ Thập Nhị
lập tức cứng đờ.