Lúc này, giọng nói lẳng lơ vang lên: "Anh Hổ nóng tính quá, đập nhiều lần như vậy còn chưa đủ sao?"
Vừa dứt lời, tiếng giày cao gót vang lên.
Một người phụ nữ bước ra khỏi thang máy.
Mái tóc xoăn sóng màu đỏ tung bay.
Cô ta mặc váy bó màu đen, cơ thể với những đường cong quyến rũ lộ ra.
Khuôn mặt chỉ trên trung bình thôi.
Nhưng lại mang vẻ thướt tha của một người phụ nữ trẻ đã có chồng.
Ánh mắt của mấy tên đô con lóe sáng, bọn chúng nhìn chằm chằm vào vóc dáng gợi cảm của cô ta.
Anh Hổ nói: "Hết cách rồi, bọn tôi cũng chỉ là chân sai vặt thôi".
"Chị Na mà không trả tiền... chúng tôi chỉ có thể phụng mệnh hành sự".
Trả tiền?
Trương Minh Vũ nhíu mày, càng hào hứng hơn.
Cơ hội đến rồi.
Quan Na mỉm cười quyến rũ nói: "Anh Hổ nói vậy thì vô lý quá, mấy người không để cho tôi kiếm tiền thì tôi lấy đây ra tiền trả mấy người?"
Anh Hổ cười khẩy: "Chẳng liên quan đến tôi, tôi chỉ
đến để thu tiền".