Tất cả đều đang tập trung chiến đấu.
Không ai phát hiện ra anh.
Ánh mắt Trương Minh Vũ thoáng lóe lên.
Chân anh di chuyển cực nhanh.
Lợi dụng sự che chắn của cây cối, anh nhanh nhẹn lẻn về phía những chiếc xe cảnh sát phía sau.
Tần Minh Kiệt và Dạ Thập Nhị đang trong trạng thái giằng co, bất phân thắng bại.
Bọn họ đều dồn hết sự chú ý vào trận đấu, không ai phát hiện ra Trương Minh Vũ.
Giây lát sau, Trương Minh Vũ đã vòng ra phía sau đoàn xe cảnh sát.
Ánh mắt anh dán chặt vào chiếc xe chính giữa đoàn.
Tim hồi hộp đập rộn!
Hi vọng không có bất kì chuyện ngoài ý muốn nào!
Trương Minh Vũ cắn chặt răng, nhanh nhẹn xông tới.
Chỉ giây lát sau, anh đã tiếp cận chiếc xe.
"Ư ư! Ư ư ư!"
Bỗng bên trong xe có tiếng ú ớ phát ra.
Như là đang cố nhắc nhở!
Tần Minh Nguyệt?
Trương Minh Vũ nhăn mày, trong nháy mắt, toàn thân lập tức ở vào trạng thái căng thẳng.
Rầm!
Bỗng sát bên cạnh anh có tiếng đạp cửa cực mạnh.
Mẹ nó!
Trương Minh Vũ giật mình kinh hãi!
Nhưng anh còn chưa kịp nghĩ gì thêm, bên tai đã vang lên tiếng xé gió.
Có kẻ mai phục!
Trương Minh Vũ lập tức dồn lực xuống chân, lao người sang một phía.
Anh gian nan tránh được một đòn bất ngờ này.
Nếu không nhờ Tần Minh Nguyệt nhắc nhở, có khi lần này anh đã thực sự trúng chiêu.
Trương Minh Vũ siết chặt nắm tay.
Khi anh ngẩng lên nhìn, đã thấy một người đàn ông sắc mặt lạnh lùng nghiêm nghị đứng đó.
Hả?
Thấy rõ mặt người kia, Trương Minh Vũ lập tức căng thẳng người lên.
Đó là gã đàn ông có thực lực mạnh của tổ 12 trong Thần Ẩn.
Sao hắn lại có mặt ở đây?
Hợp tác giữa Thần Ẩn và nhà họ Âu Dương đã đạt tới mức độ này?
Người đàn ông kia lạnh lùng nói: "Hừ, tao chờ mày rất lâu rồi đấy!"
Chờ mình?
Trương Minh Vũ kinh ngạc há hốc miệng.