Hả?
Trương Minh Vũ sửng sốt.
Chuyện này là thế nào?
Hơn nữa trước giờ Hàn Thất Thất vẫn luôn cư xử tùy hứng, ăn nói chua ngoa cơ mà?
Sao hôm nay lại nghe lời như vậy?
Hàn Thiên Hoa gật đầu tỏ vẻ hài lòng.
Anh cũng chẳng nghĩ ngợi gì nhiều, chỉ yên lặng ngồi xuống.
Trần Đại Phú khách sáo hỏi: “Cậu Minh Vũ gọi chúng tôi đến có gì muốn dặn dò?”
Anh bật cười cất giọng đáp: “Sao lại nói là dặn dò? Lần này tôi mời hai người đến đây là vì có chuyện muốn nhờ vả”.
Hàn Thiên Hoa xua tay nói: “Minh Vũ, cháu vừa mới cứu sống mẹ của Thất Thất”.
“Huống hồ với quan hệ của cháu với con bé, có chuyện gì cứ nói một tiếng là được!”
“Gì mà nhờ vả với không nhờ vả chứ”.
Hàn Thất Thất bĩu môi.
Quan hệ gì chứ?
Anh cũng gượng cười lên tiếng: “À… thôi được, vậy thì cháu sẽ nói thẳng với hai người”.
“Cháu có một nhiệm vụ bắt buộc phải hoàn thành, chính là trở thành người giàu nhất tỉnh Thiên”.
Nghe thấy anh nói vậy, cả Trần Đại Phú và Hàn Thiên Hoa đều ngớ người.
Cái gì?
Nhà giàu nhất tỉnh Thiên sao?
Hai người họ liếc mắt nhìn nhau, ánh mắt tràn đầy vẻ kinh ngạc.
Đến cả những người nắm giữ thế lực lớn như bọn họ còn không dám mơ tưởng đến chuyện này!
Dù sao Hoa Châu chỉ là một thành phố lạc hậu của tỉnh Thiên mà thôi.
Nhà giàu nhất tỉnh Thiên…
Hàn Thất Thất ngạc nhiên ngẩng phắt đầu dậy, trong đôi mắt xinh đẹp hiện lên vẻ khiếp sợ.
Trương Minh Vũ điên rồi sao?
Trần Đại Phú nghiêm túc nói: “Chuyện này… rất khó”.
Anh khẽ cười đáp: “Tôi biết là rất khó, nhưng tôi nhất định phải làm được”.
Ông ta lại quay sang nhìn Hàn Thiên Hoa.
Một lúc lâu sau, cả hai đồng loạt gật đầu.
Trần Đại Phú cung kính hỏi: “Cậu Minh Vũ cần chúng tôi làm gì?”
Anh lắc đầu nói: “Bây giờ tôi cũng chưa có kế hoạch gì. Hôm qua tôi vừa mới thành lập một công ty đầu tư mạo hiểm”.
“Lần này tôi mời hai người tới cũng là để bàn bạc chuyện này”.
Hàn Thiên Hoa nghiêm nghị lên tiếng: “Nói thật, chuyện này vô cùng khó”.
Trần Đại Phú lặng lẽ gật đầu.
Trước giờ cả hai người họ vẫn luôn nỗ lực phát triển doanh nghiệp của mình.
Nhưng đến ngày nay cũng chỉ là nhà giàu nhất Hoa Châu.
Trương Minh Vũ ngập ngừng một lúc rồi nói tiếp: “Tôi đang có ý định làm đầu tư mạo hiểm, mỗi một thành phố đều có cổ phần”.