Lâm Kiều Hân sửng sốt.
Giờ mới phản ứng được là mình đã bốc đồng…
Nhưng ôm thì cũng đã ôm rồi, tất nhiên không thể buông ra được nữa!
Lâm Kiều Hân ngoan ngoãn ngây ngốc, trong đôi mắt xinh đẹp đầy vẻ lo lắng.
Trương Minh Vũ cũng đang cố gắng hết sức để giải tỏa.
Mãi lâu sau mới quen với cơn đau dưới bụng.
Lần này, hoàn toàn không còn sức lực, chỉ cần hơi động nhẹ là đã đau nhức vô cùng!
Dạ Thập Nhất lạnh lùng quát một tiếng: “Đồ vô dụng!”
Tiếng quát hết sức khí thế!
Cơ thể hai người đàn ông vạm vỡ run rẩy kịch liệt!
Yên lặng cúi đầu.
Trương Minh Vũ khó khăn nhìn lên, lúc này mới phát hiện Long Tam và Dạ Thập Nhất vẫn đang chiến đấu!
Đây…
Trương Minh Vũ cau mày.
Anh đã từng thấy thực lực của Dạ Thập Nhất kinh khủng đến mức nào.
Nhưng Long Tam… cũng mạnh như vậy sao?
Chẳng mấy chốc, giọng nói lạnh như băng của Dạ Thập Nhất lại vang lên lần nữa: “Còn không mau bước ra cho tôi! Bắt hắn lại!”
Vừa nói vừa chiến đấu.
Cũng không ai biết Dạ Thập Nhất rốt cuộc là đang nói chuyện với ai!
Long Tam nhíu mày.
Trong mắt Trương Minh Vũ cũng thoáng hiện lên vẻ nghiêm trọng.
Còn có người khác sao?
Nhìn xung quanh cũng không thấy có gì bất thường.
Chuyện gì thế này?
Trương Minh Vũ sửng sốt.
Trong đôi mắt xinh đẹp của Lâm Kiều Hân cũng hiện lên vẻ hốt hoảng.
Lướt mắt nhìn xung quanh!
Cánh tay cô tự động bảo vệ Trương Minh Vũ ở trong ngực!
Mọi người xung quanh cũng ngây ngốc.
Bỗng nhiên, một tiếng động chói tai vang lên!
Hả?
Trương Minh Vũ cau mày!
Lần theo tiếng vọng, lúc này mới phát hiện một bóng người chạy như bay từ cầu thang tầng hai đến!
Tốc độ cực nhanh!
Đây…
Trương Minh Vũ kinh ngạc.
Vậy mà có người khác thật!
Hơn nữa….trông còn hơi quen?
Cẩn thận nhìn xem…
Mẹ kiếp!
Trong mắt Trương Minh Vũ lập tức hiện lên vẻ mê mang!
Người này lại là…Tiểu Trạch?
Đây không phải là người của Thần Ẩn sao?
Trương Minh Vũ hoàn toàn hoảng loạn!
Dạ Thập Nhị ở Thần Ẩn, Tiểu Trạch lại ở nhà họ Âu Dương ư?
Nhưng không kịp để suy nghĩ nhiều, Tiểu Trạch đã lao tới trước mặt!
Một chưởng lao thẳng tới chỗ Trương Minh Vũ!