Triệu Khoát cười khẩy, từ từ nói: "Tiếp theo đây mời mọi người thưởng thức".
Nói xong hắn liền xuống sân khấu.
Một đám người mặc quần áo luyện võ màu trắng lên sân khấu, trong tay cầm đủ loại đao kiếm côn thương.
Đại sảnh vang lên tiếng chiêng.
Mọi người trên sân khấu cũng bắt đầu lộn nhào dạng thẳng chân, múa thương múa gậy.
Dưới sân khấu mọi người xì xào khen hay, ai nấy đề xem vô cùng chăm chú.
Thỉnh thoảng còn xuất hiện mấy tuyệt chiêu khiến khán giả kêu lên thất thanh.
Trương Minh Vũ nhìn mấy cái, chẳng hề hứng thú.
Chẳng bao lâu sau, buổi biểu diễn cũng kết thúc.
Một đám người lui xuống, nhưng trên sân khấu vẫn còn người cao to vạm vỡ đang đứng một bên.
Triệu Khoát lên sân khấu, cười hỏi: "Thế nào? Buổi biểu diễn đặc sắc chứ?"
Đám con nhà giàu bên dưới cũng rất nể mặt hắn, rối rít reo hò.
Triệu Khoát hài lòng gật đầu, lại cười nói: "Sau đây còn một tiết mục đặc sắc hơn, đó là ngẫu nhiên mời một vị khán giả lên cùng biểu diễn".
"Mọi người có muốn xem không?"
Mọi người lập tức đáp lại: "Muốn!"
Trương Minh Vũ nhíu mày, cảm thấy có điều gì xấu sắp xảy ra.
Kế hoạch đang được tiến hành, ánh mắt Triệu Khoát lóe lên vẻ hứng thú, hắn cười nói: "Nếu đã vậy, chúng ta chọn ngẫu nhiên một người!"
Nói xong, ánh mắt của hắn nhắm thẳng về phía Trương Minh Vũ!
Trương Minh Vũ sững sờ, quả nhiên...
Một giây sau, giọng nói hí hửng của Triệu Khoát vang lên: "Vậy mời anh chàng ngồi trong góc kia, không biết anh có dũng khí lên không?"
Trong lời nói ẩn chứa sự khiêu khích.
Hắn vừa dứt lời, tất cả mọi người lập tức nhìn về phía Trương Minh Vũ.
Hàn Thất Thất cũng sững sờ.
Trương Minh Vũ vỗ bàn, đừng dậy hét lớn: "Không!"
Nói xong liền hùng hồn ngồi xuống!
Phì!
Dưới sân khấu mọi người bắt đầu ồn ào bàn tán.
Nhìn thấy Trương Minh Vũ khí thế cứ tưởng anh sẽ đồng ý, nào ngờ...
Trương Minh Vũ tiếp tục cúi đầu cắn hạt dưa.
Thể diện... đáng giá mấy đồng chứ?
Khóe miệng Triệu Khoát co rút, trong mắt lóe lên ngọn lửa giận vô tận.
Sao hắn ngờ được Trương Minh Vũ không cần thể diện đến vậy!
Trầm ngâm hồi lâu, hắn chỉ đành mỉm cười giải thích: "Anh bạn, anh không cần lo đâu, diễn viên của chúng tôi đều từng trải qua huấn luyện đặc biệt rồi".
"Anh lên chỉ cần xoay mấy vòng là được, để mọi người vui vẻ một chút, chẳng nhẽ anh không nể mặt mọi người sao?"
Một câu nói nhưng nâng mức độ hành vi của Trương Minh Vũ lên mức vô cùng nghiêm trọng.
Ánh mắt tất cả mọi người đều tập trung qua đây.
Trương Minh Vũ xua tay, cười nói: "Tôi chỉ có mỗi cái bản mặt này, cho mấy người rồi thì chẳng phải tôi mất hết mặt mũi sao".
Một câu nói nhưng dễ dàng giải quyết sự ngượng ngùng này.
Cũng thành công chọc mọi người mỉm cười.
Hàn Thất Thất kinh ngạc nhìn Trương Minh Vũ, không ngờ miệng lưỡi anh sắc bén vậy.
Triệu Khoát hít vào một hơi, cuộn chặt nắm đấm.
Một lúc sau, hắn mới tiếp tục nói: "Haizz, anh bạn tôi cho anh cơ hội thể hiện mà anh không trọng dụng!"
"Anh là bạn nhảy của cô Hàn đây vậy mà nhát cáy thế, đúng là khiến cô Hàn mất mặt".
Trương Minh Vũ khó chịu liếc mắt.