Ba cô gái nghiêm nghị đứng đó, không ai chịu lên tiếng trước.
Trương Minh Vũ bối rối ra mặt.
Vừa rồi trên xe... cũng không nói gì mà nhỉ?
Lúc này làm sao vậy?
Song, anh còn chưa kịp nghĩ gì thêm, Tô Mang và Liễu Thanh Duyệt đã bước lên mấy bước.
Một trái một phải, hai cô gái túm lấy Trương Minh Vũ kéo vào trong biệt thự.
Hạ Hâm Điềm nghiêm nghị đi theo sau.
Trương Minh Vũ bắt đầu hoảng loạn, bối rối hết sức.
Chuyện này là sao?
Vào trong biệt thự, Tô Mang và Liễu Thanh Duyệt không hề dừng lại, đi thẳng lên lầu hai.
Họ nhanh chóng tới cửa phòng ngủ.
Hạ Hâm Điềm mở cửa.
Tô Mang và Liễu Thanh Duyệt xách Trương Minh Vũ vào phòng.
Ực!
Trương Minh Vũ gian nan nuốt nước bọt.
Ánh mắt anh đầy vẻ hoang mang, mờ mịt.
Ngay sau đó, hai cô gái cùng nhau dốc sức đẩy Trương Minh Vũ ngã ngửa ra giường.
Trương Minh Vũ ngạc nhiên ngẩng đầu.
Vẻ nghiêm túc trên mặt ba cô gái thình lình biến thành... một nụ cười xấu xa.
"Em trai thối, bọn chị tới đây!"
Ba cô gái đều đã sáng rực mắt lên, đồng thanh kêu lớn.
Hả?
Trương Minh Vũ lập tức trợn to mắt, lòng chợt luống cuống hốt hoảng.
Nhưng anh cũng chẳng có thời gian nghĩ thêm, ba thân thể mềm mại đã nhào về phía giường anh.
Mẹ ơi!
Trương Minh Vũ hoảng sợ chết khiếp.
Có điều, lúc này anh muốn tránh cũng đã muộn, ba người chị đã chặn kín mọi lối thoát của anh rồi.
Rầm!
Chiếc giường phát ra một âm hưởng trầm trầm cực lớn.
Ba cô gái, một trái một phải một trung gian, cứ thế vây chặt lấy Trương Minh Vũ.
"Em trai hư này, chị nhớ em chết mất, đã bao lâu không được gặp em rồi!"
"Hừ! Chị tư về mà cũng không biết chủ động ôm chị một cái à?"
"Chị là chị hai, hai con nhỏ này đừng có tranh cướp với chị chứ!"
...
Ba giọng nói cứ lao nhao vang lên bên tai Trương Minh Vũ.
Anh đã hoàn toàn luống cuống tay chân.
Những mùi hương mê hoặc, những thân thể mềm mại...