Trương Minh Vũ cảm thấy có lẽ mình sắp nổ tung đến nơi rồi!
Đây là điều con người có thể chịu đựng được sao?
Đây là điều một người đàn ông đích thực có thể chịu đựng được sao?
Ba cô gái lao vào tranh đoạt kịch liệt, cả ba đều chỉ muốn ôm chặt lấy Trương Minh Vũ.
Tuy đang được hưởng diễm phúc kề cận ba người đẹp cùng lúc nhưng lòng Trương Minh Vũ đang khốn khổ vô cùng.
Dày vò đến chết mất!
Chỉ lát sau, Tô Mang bất mãn lên tiếng: "Thế nào hả? Em trai hư này, em không thích ba chị có phải không?"
Trương Minh Vũ sửng sốt, vội vã lập cập đáp: "Không hề không hề, em nào dám ạ..."
Liễu Thanh Duyệt cũng bất mãn: "Vậy thái độ của em như vậy là có ý gì?"
Em...
Trương Minh Vũ đã hoàn toàn luống cuống nghẹn lời.
Hạ Hâm Điềm cười rất xấu xa: "Em ấy muốn tỏ thái độ gì cũng mặc, chúng ta cứ tự thỏa nỗi nhớ nhung là được!"
Nói đoạn, cô ấy chui luôn vào trong lòng Trương Minh Vũ.
Bình thường chỉ có mình cô ấy thì Hạ Hâm Điềm còn hơi ngại ngần một chút, nhưng nay Tô Mang và Liễu Thanh Duyệt đều đã tới, cô ấy rốt cuộc không cần gò bó bản thân nữa.
Trương Minh Vũ bắt đầu cảm thấy thở cũng thật gian nan.
Mùi hương đặc biệt cứ điên cuồng chui vào trong mũi anh theo từng hơi thở.
Tô Mang và Liễu Thanh Duyệt cũng đã rất lâu không được gặp Trương Minh Vũ, lòng càng nhớ thương khôn nguôi.
Những thân mình mềm mại áp tới đã khiến Trương Minh Vũ bị kích thích tột độ.
"A!"
Anh chợt rít lên một tiếng như phát tiết nỗi lòng, thân thể đột nhiên gồng lên, lật mình một cái.
"Ối!"
Những tiếng kêu kinh ngạc liên tiếp vang lên.
Tô Mang và Liễu Thanh Duyệt đều bị hất sang bên cạnh, Hạ Hâm Điềm đang giở trò tác quái trên người anh thì bị anh lật lại, đè xuống bên dưới.
Tô Mang và Liễu Thanh Duyệt đều ngây người, đôi mắt đẹp tràn đầy mờ mịt khó hiểu.
Trương Minh Vũ... sao vậy nhỉ?
Hạ Hâm Điềm cũng thay đổi sắc mặt, ánh mắt hoang mang nhìn Trương Minh Vũ.
Trương Minh Vũ hổn hển mấy hơi, hai tay chống người, cười xấu xa, nói: "Còn bắt nạt em là em không khách khí nữa đâu nhé!"
Cảm giác khác thường trong đầu đã khiến Trương Minh Vũ hoàn toàn mê muội.
Hạ Hâm Điềm khẽ cắn răng, kiêu kì nói: "Em trai xấu xa này, vẫn còn nhịn được cơ à? Tới luôn đi!"
Nói xong, ngay trước ánh nhìn sững sờ của Trương Minh Vũ, Hạ Hâm Điềm giật luôn vạt áo sơ mi của mình ra.
Nút áo văng đầy giường.
Ực!
Trương Minh Vũ đã choáng váng cả người.
"Chị hai, em trai hư là của em nhé, không được mê hoặc em ấy!"
"Đúng, bọn em cũng có!"
Tô Mang và Liễu Thanh Duyệt nôn nóng kêu lên.
Ầm!