Trương Minh Vũ tiếp tục: "Chuyện tuyển người mới cho bộ phận trang hoàng trí nội thất, cô hãy sắp xếp nhanh chóng nhé".
Trần Thắng Nam cung kính thưa: "Vâng!"
Trương Minh Vũ dời mắt, con ngươi chợt lóe lên ánh vui mừng, anh cười nói: "Còn nữa, công ty chúng ta sẽ chào đón thêm công ty mỹ phẩm Tuyền Ảnh gia nhập".
"Công ty này do Lâm Kiều Hân quản lí riêng, cô ấy có toàn quyền quản lí".
Lâm Kiều Hân chấn động cả người.
Cô biết, Trương Minh Vũ đã giao tất cả mọi quyền lợi cho cô, anh sẽ không nhúng tay vào bất cứ chuyện gì của Tuyền Ảnh cả.
Lâm Kiều Hân không kìm lòng được, môi nở một nụ cười.
Trương Minh Vũ cũng mỉm cười rồi tiếp tục: "Cuối cùng..."
Khi anh ngừng giữa chừng, tất cả mọi người lập tức dồn mắt về phía anh.
Còn gì nữa nhỉ?
Ánh mắt Lâm Kiều Hân cũng toát lên nghi hoặc.
Trương Minh Vũ mỉm cười vẻ thần bí, tuyên bố: "Lâm Kiều Hân đảm nhiệm vị trí tổng giám đốc Sơ Tinh".
Anh vừa dứt lời, khắp phòng họp chìm trong tĩnh lặng.
Tất cả đều đã ngây người.
Lâm Kiều Hân hoàn toàn bối rối.
Thậm chí cô còn hoài nghi, liệu mình có nghe lầm hay chăng?
Trương Minh Vũ... vừa nói gì?
Trần Thắng Nam đứng lên, hô to một tiếng: "Hay quá!"
Nói xong, cô ta đi đầu vỗ tay giòn giã.
Có người dẫn đầu, phòng họp tức thì nổ vang tiếng pháo tay như tiếng sấm.
Đám Vương Vũ Nam kích động, mắt sáng rỡ nhìn về phía Lâm Kiều Hân.
Lâm Kiều Hân là vợ của Trương Minh Vũ, làm tổng giám đốc công ty... là chuyện đương nhiên.
Tràng pháo tay này kéo dài thật lâu mới dừng.
Từ đầu đến cuối, Trương Minh Vũ vẫn luôn giữ nụ cười vui vẻ trên môi.
Anh đang rất lấy làm đắc ý!
Lâm Kiều Hân vẫn còn hết sức mờ mịt hoang mang.
Hồi lâu sau, cô mới ngập ngừng hỏi: "Anh... vừa nói gì cơ?"
Trương Minh Vũ cười cười, lặp lại: "Tôi vừa tuyên bố, cô đảm nhiệm vị trí tổng giám đốc Sơ Tinh, ngoại trừ việc quản lí Tuyền Ảnh, cô còn phải chịu trách nhiệm quản lí các bộ phận khác của Sơ Tinh".
"Vì thế... vất vả cho cô rồi".