Say Hương Hồng - Củ Củ Miêu

Chương 91

“Xin lỗi, cô tìm ai?” Thịnh Đằng Vi mở cửa, lễ phép hỏi với nụ cười nhã nhặn trên môi. Người phụ nữ kia không thèm trả lời, ánh mắt chỉ dừng lại trên người Thịnh Đằng Vi một thoáng rồi đã ngang nhiên chen qua và bước thẳng vào nhà, thậm chí còn chẳng buồn thay giày. Thịnh Đằng Vi khựng lại một chút, quay người nhìn theo thì thấy người phụ nữ đó đã vào thẳng phòng khách. Trong lòng dấy lên nhiều nghi vấn, cô đóng cửa lại rồi đi theo, vẫn cố gắng lịch sự hỏi lại: “Cô đang tìm ai vậy?” Người phụ nữ vẫn không thèm đáp lời, tự tiện đảo mắt đánh giá cách bài trí và trang trí trong nhà. Thịnh Đằng Vi không hỏi nữa, tự đi vào bếp rót một ly nước ấm, không phải để mời khách mà là để tự uống. Sau khi uống nửa ly nước, cô đặt ly xuống, ánh mắt thoáng lạnh đi, giọng nói trở nên băng giá: “Tự nhiên vào nhà người khác mà không nói một lời như vậy, cô không thấy bất lịch sự sao?” Hành động của người phụ nữ xa lạ này khiến cô thấy rất khó chịu. Cô đã lịch sự hỏi hai lần mà đối phương vẫn tỏ thái độ phớt lờ, không thèm trả lời. Nghe vậy, người phụ nữ cuối cùng cũng quay đầu lại, ánh mắt lạnh nhạt nhìn Thịnh Đằng Vi đang tựa vào bàn ăn, giọng điệu khinh miệt: “Cô là ai? Là người tình mới hay bạn gái mới của anh ta?” Thịnh Đằng Vi nhíu mày, cuối cùng cô cũng hiểu người phụ nữ này tìm đến đây để làm gì. Tuy nhiên cô vẫn chưa chắc chắn: “Ý cô là sao?” Người phụ nữ cười nhạt một tiếng, tiến đến sofa vén áo khoác ngồi xuống, vắt chéo chân, tư thế tràn đầy vẻ cao ngạo. “Có vẻ cô không biết anh ta là người như thế nào nhỉ? Hay là cô đang giả ngây thơ, hoặc thực sự ngu ngốc?” Người phụ nữ nói với giọng điệu châm biếm, ánh mắt dừng thẳng vào gương mặt thanh tú của Thịnh Đằng Vi. Thịnh Đằng Vi mím môi, lòng không yên. Thật ra, cô nghe chẳng hiểu gì cả, nhưng điều đó không ngăn được cô nhận ra rằng người phụ nữ xa lạ này đến đây không có ý tốt. Cô vẫn giữ bình tĩnh nhìn người phụ nữ kia, giọng vẫn lạnh lùng: “Tôi không hiểu cô đang nói gì. Từ lúc bước vào đến giờ, cô tỏ thái độ coi thường người khác như vậy. Cô muốn tìm ai thì cứ nói thẳng ra, không cần phải ở đây móc mỉa như thế.” “Hả!” Người phụ nữ cười lạnh, “Chủ nhân căn hộ này là ai, cô nghĩ tôi đang tìm ai?” Thịnh Đằng Vi hơi giật mình. Chủ nhân căn hộ này không phải là Trì Hoài Dã sao? Trong lòng chợt dấy lên một tia hoảng loạn, nhưng nhanh chóng cô buộc mình bình tĩnh lại, cố gắng giữ giọng điệu bình thản khi hỏi: “Cô có quan hệ gì với anh ấy?” Trong lòng cô đột nhiên nảy sinh cảm giác nguy hiểm và bất an mãnh liệt. Cô sợ rằng người phụ nữ xa lạ trước mặt này có mối quan hệ không bình thường với Trì Hoài Dã, hoặc có thể… họ từng quen biết. Nếu đúng là như vậy thì… Tim Thịnh Đằng Vi thắt lại, trong đầu hiện lên một ý nghĩ không dám nghĩ tới, lập tức sắc mặt hơi biến đổi, rồi vội vàng hỏi thêm: “Cô là… bạn gái cũ của anh ấy?” Người phụ nữ cười: “Xem ra cô cũng không đến nỗi quá ngốc.” Câu trả lời của người phụ nữ khiến Thịnh Đằng Vi càng nhíu chặt mày, những phỏng đoán trong lòng như được xác thực, tim đập nhanh hơn. Ánh mắt cô thoáng mơ hồ trong một tích tắc, nhưng nhanh chóng trở lại bình thường. Giọng điệu vẫn cố tỏ ra vững vàng, cô hít một hơi sâu, rút điện thoại từ túi ra và gọi thẳng cho Trì Hoài Dã. Điện thoại bên phía Trì Hoài Dã đổ chuông lần thứ hai thì anh đã bắt máy. “Công chúa nhà mình lại làm sao đây?” Giọng trầm ấm của Trì Hoài Dã thoảng chút lười biếng và ý cười. Thịnh Đằng Vi nói ngắn gọn với giọng nhạt nhẽo: “Có một người phụ nữ đến nhà tìm. Anh về ngay đi.” Trì Hoài Dã chưa kịp hỏi là người phụ nữ nào thì Thịnh Đằng Vi đã dứt khoát cúp máy. Nhìn màn hình điện thoại trở về giao diện bình thường, Trì Hoài Dã sững người vài giây mới hoàn hồn. Anh vội ném mũ bảo hiểm cho Hà Húc Đông. Hà Húc Đông ngạc nhiên: “Sao vậy? Không phải đã hẹn chạy hai vòng cùng nhau sao? Cậu định đi đâu?” Trì Hoài Dã không thèm để ý đến cậu ta, chỉ để lại một bóng dáng cao lớn đang vội vã rời đi. Lúc này đâu còn tâm trí nào để tiếp tục đua xe nữa, anh rõ ràng cảm nhận được sự bất thường của Thịnh Đằng Vi. Từ khi họ trở thành bạn trai bạn gái, mỗi lần kết thúc cuộc gọi, cô đều nói một câu “Em cúp máy trước nhé”, nhưng lần này không có, mà là trực tiếp cúp máy. Hiển nhiên người phụ nữ đến nhà không đơn giản. Khi Trì Hoài Dã vội vã lái xe về đến nhà, điều *****ên đập vào mắt là hình ảnh Thịnh Đằng Vi tựa người vào bàn ăn, một tay cầm ly nước, tay kia thong thả khuấy muỗng trong ly. “Vi Vi.” Trì Hoài Dã vắt áo khoác trên tay, bước những bước dài về phía Thịnh Đằng Vi. Theo thói quen, anh định ôm cô trước, nhưng lần này Thịnh Đằng Vi không để anh như ý. Cô nghiêng người tránh cái ôm của anh. Giọng lạnh nhạt: “Cô ta ở đằng kia.” Cô khẽ hất cằm ra hiệu cho Trì Hoài Dã nhìn về phía phòng khách, ánh mắt bình thản không lộ chút cảm xúc nào. Trì Hoài Dã nhìn theo hướng ánh mắt của cô, trong mắt thoáng qua vẻ bối rối. “Cô là ai?” Sắc mặt Trì Hoài Dã thay đổi nhanh như chớp, giọng nói cũng trở nên lạnh lùng. Người phụ nữ ngồi trên sofa, khi Trì Hoài Dã quay lại, trong mắt cô ta lướt qua tia kinh ngạc xen lẫn nuối tiếc. Ngay sau đó cô ta lấy lại vẻ mặt bình thường, đưa tay vén mái tóc xoăn dài qua vai. Đứng dậy, cô ta nói với Thịnh Đằng Vi: “Anh ta không phải người tôi đang tìm.” “???” Nghe vậy, Thịnh Đằng Vi thấy tim mình nhẹ đi đôi chút, quay đầu nhìn về phía Trì Hoài Dã. Bây giờ là sao? Hai người không quen biết nhau sao? Trì Hoài Dã nhíu chặt mày, lạnh lùng nói: “Có phải tìm nhầm người rồi không? Cô làm vậy khiến bạn gái tôi khó xử, phiền cô ra ngoài ngay, nếu không tôi sẽ gọi cảnh sát.” Người phụ nữ cũng nhíu mày, trong mắt lộ rõ vẻ không vui. Cô ta nói với họ rằng mình không tìm nhầm chỗ, địa chỉ này cô ta đã xác nhận nhiều lần, cô ta chắc chắn một trăm phần trăm người mình cần tìm ở trong căn hộ này. Để chứng minh lời nói của mình, cô ta còn lôi điện thoại ra cho họ xem lịch sử tin nhắn. “Các người xem này, đây là vị trí mà anh ta vô tình để lộ với tôi.” Trì Hoài Dã liếc nhìn, cuối cùng cũng hiểu ra ngọn ngành câu chuyện – người phụ nữ này đến tìm Chu Thanh. Anh chợt thấy ngực nghẹn đến chết được, ngay trước mặt hai người phụ nữ, anh gọi điện cho Chu Thanh, bảo cậu ta mau chóng lăn về đây, không thì sẽ gom đồ đạc vứt ra cửa.

Bình Luận (0)
Comment