“Này—con từng nói là muốn có một đứa em gái đúng không?”
Đó là một đêm nào đó gần giữa kỳ nghỉ hè.
Toujou Basara nghe cha mình nói điều đó một cách rất dứt khoát.
Lúc đó đang là bữa tối—ngay khi Basara đứng dậy để lấy thêm một phần cà ri.
“Con đâu có nói thế. Bộ gia vị làm hỏng não cha rồi à?”
Basara đáp lại với vẻ mệt mỏi khi quay lưng lại, rồi mở nắp nồi cơm điện.
“Phản ứng gì yếu xìu vậy… là em gái đấy, em gái đó. Con trai ai mà chẳng thèm thuồng cái đó.”
“Tiếc là em gái không làm đầy bụng con được.”
Cậu đâu thể chiều theo mấy trò đùa của cha mình. Cậu đang rất đói. Dạ dày của một học sinh trung học không thể xem thường được. Sau khi đơm đầy cơm vào dĩa, Basara tiến đến nồi cà ri trên bếp. Cậu chan nước sốt cà ri ngập lên phần cơm, rồi quay lại ngồi vào chỗ của mình.
“Hả? Đồ chua đâu rồi?”
Chai đồ chua ăn kèm cà ri đã biến mất khỏi mặt bàn.
Đối diện cậu, người cha đang ngồi băng bên kia bàn cầm chai đồ chua trong tay, mặt tỏ vẻ đắc ý:
“Này, nói chuyện về em gái một cách nhiệt tình hơn chút đi.”
Ông ta cười nhếch mép. Basara thở dài ngán ngẩm và nhìn về phía cha mình—Toujou Jin. Người cha đang ở độ tuổi trung niên ấy lại muốn thảo luận về cái gọi là “sự tuyệt vời của em gái” trong bữa tối.
Chỉ nghĩ thôi cũng thấy khổ sở. Trong cậu dâng lên một chút sát ý.
“Nhiệt tình... mà khoan, con thật sự từng nói là muốn có em gái à?”
“Gì cơ… con không nhớ hả?”
Jin nói với vẻ kinh ngạc.
“Con đã từng nói ‘Con muốn có một em gái’—nghe như tựa một cuốn light novel vậy—với đôi mắt long lanh lấp lánh… khoảng mười năm trước đó.”
“Làm sao con nhớ nổi chứ!”
Mười năm trước, Basara mới chỉ là một đứa trẻ 5 tuổi. Không nghi ngờ gì, lúc đó chỉ là mấy câu nói ngây ngô của trẻ con mà thôi. Tuy nhiên, Jin giơ tay ra hiệu “Bình tĩnh”.
“Em gái thì dễ thương, đáng yêu, dịu dàng và mềm mại. Buổi sáng còn đánh thức con dậy nữa.”
“Ờ, nghe cũng được đó chứ…”
“Đúng rồi. Với lại—con có thể làm mấy chuyện biến thái tùy thích.”
“Đừng dụ dỗ con trai mình phạm pháp! Mà thực ra, nếu có đứa em gái như vậy mới là đáng sợ đó!”
Một đứa em gái như thế chỉ có tồn tại trong thế giới 2D.
“Cha bị gì vậy… Cha nói về loại em gái nào mà có thể bị chính quyền thành phố cấm luôn rồi đó?”
“Cha không thật sự nói về hư cấu đâu. Còn chuyện biến thái thì rõ là nói đùa rồi.”
Jin đẩy chai đồ chua trượt qua mặt bàn về phía Basara.
“Nói ngắn gọn, điều cha muốn hỏi là: Con thích hay ghét em gái?”
“Gì kỳ vậy? Khảo sát kiểu gì đây? Mà… nếu là em gái trong phim hay manga thì không nói, chứ nghe nói em gái thật ngoài đời thì chẳng ra gì. Cư xử thì hỗn láo, lại hay cộc cằn.”
“Nghĩa là, nếu là một đứa em gái dễ thương thì con thấy ổn đúng không.”
“Ờ… chắc vậy. —Mà rốt cuộc mấy câu hỏi này dẫn tới cái gì thế?”
Trước câu hỏi của Basara, Jin chỉ đáp một cách ngắn gọn, “À thì…”, rồi nở một nụ cười đầy ẩn ý.
Và rồi, ông nói ra những lời sẽ thay đổi vận mệnh của Toujou Basara mãi mãi:
“Chẳng phải con nên vui mừng sao—vì sắp có một đứa em gái dễ thương?”