Đạo quang ảnh kia là vì trốn tránh ở ngoài không gian, có thể trốn tránh khỏi sự cảm ứng của gã, thế nhưng này cái bóng này...Diệp thật sự không hiểu. Cho nên, gã đã hỏi một vấn đề mà mình muốn biết nhất.
"Chúng ta?" Bên trong cái bóng truyền đến thanh âm như có như không: "Ngươi thật sự không biết hay sao..."
"Năm đó, trước khi sư phụ đi...đã sáng tạo ra hai chúng ta, một cái là ánh sáng, đại biểu cho quang minh thế giới, một cái là bóng tối, đại biểu hắc ám thế giới, chúng ta không tham dự vào sự tình thế gian, tránh ở bên ngoài thế tục..."
"Chúng ta chỉ âm thầm duy trì trật tự thế giới."
"Có phải là ngươi cảm thấy rất kỳ quái, chúng ta tại sao lại không bị cái thế giới này gạt bỏ?"
"Rất đơn giản a."
"Bởi vì..."
"Đây là thế giới của chúng ta a!"
"Trước khi ngươi xuất hiện, đây là thế giới chân chính thuộc về chúng ta!"
Cái bóng nhàn nhạt nói xong.
Oanh! Trong óc của Diệp nổ vang.
Sư phụ rời đi...đã sáng tạo ra hai chúng ta... duy trì trật tự thế giới... thế giới thuộc về chúng ta...chẳng lẽ nói...
Diệp nói ra từng chữ: "Các ngươi là do Sáng Thế Thần lưu lại! !"
Oanh! Toàn trường xôn xao, hết thảy thần linh đều đột nhiên mở to hai mắt.
Sáng Thế Thần...sao lại thế! Chuyện này...
"Ha ha, ngươi rốt cục cũng đã nghĩ đến." Cái bóng cười nói: "Ngươi có biết hay không? Vào giờ khắc này, ta đã chờ rất lâu, sư phụ dùng thân thể của mình, thành tựu cái thế giới này, lại bị một người lòng lang dạ sói như ngươi chiếm hữu, ngươi cảm thấy sư phụ của chúng ta sẽ không chuẩn bị hậu thủ? Ngươi sai rồi, sư phụ chỉ là có lòng nhân từ, cho ngươi thêm một cơ hội mà thôi."
"Hiển nhiên, ngươi lại không trân quý cơ hội."
Cái bóng rất thất vọng nói.
Tâm thần của Diệp run rẩy, cả hai mắt đỏ ngầu.
Sáng Thế Thần!
Lại là Sáng Thế Thần!
Tên khốn kiếp này đã hóa thân thành thiên địa bao nhiêu năm! Cái thế giới này, thế mà vẫn còn có dấu vết của hắn, hắn thế mà còn muốn giám sát gã! Quá hài hước.
"Nếu không phải Sáng Thế Thần có lòng nhân từ, ngươi đã sớm chết."
"Bất quá...ngươi cuối cùng cũng đã vượt quá mức." Cái bóng đạm mạc nói: "Nếu như ngươi thật sự có khả năng hoàn thiện cùng với quản lý cái thế giới này, thì nhường lại cho ngươi thì có làm sao? Với lòng nhân từ của Sáng Thế Thần, thật sự có thể làm như vậy."
"Thế nhưng...ngươi lại khiến cho người ta thất vọng." Cái bóng nhìn về phía vô số thần linh cao giai đã chết đi kia.
Khí tức của bọn hắn, dường như vẫn còn ở đó.
"Có quá nhiều thần linh chết đi." Cái bóng thở dài: "Nhiều đến mức mà hệ thống thần linh quản lý cái thế giới này đã sắp sụp đổ, cho nên, thật có lỗi, ta sẽ chấp hành mệnh lệnh của Sáng Thế Thần, xóa bỏ ngươi khỏi cái thế giới này..."
"A a a." Khuôn mặt của Diệp vặn vẹo.
Sáng Thế Thần! Lại là Sáng Thế Thần! Hắn thì tính là thứ gì, một con chó chết mà thôi! Chỉ bằng vào hai thứ mà hắn tiện tay lưu lại, một đạo quang ảnh và một cái bóng, liền muốn tiêu diệt gã? Quá hài hước!
"Ta không phục!" Gã gầm nhẹ một tiếng.
Oanh! Một tiếng nổ vang thật lớn, Diệp trong nháy mắt bùng nổ.
Vào thời điểm cái bóng còn đang nói chuyện, vào thời điểm tất cả mọi người còn đang trầm tư, công kích của Diệp đã nổ tung trong nháy mắt, một cỗ lực lượng làm cho người ta kinh sợ một lần nữa bùng nổ, nhanh không có cách nào nắm bắt.
Loại tốc độ này... trong lòng của hết thảy thần linh phát lạnh, Diệp, gã thật sự còn giữ lại lực lượng! Nếu như vừa rồi có thần linh nào phản kháng, chỉ sợ là đã chết, mà bây giờ...
Phốc! Cỗ lực lượng kia đánh vào trong cơ thể của cái bóng.
"Cái bóng? Ngủ say đi cho ta! !" Ánh mắt của Diệp trở nên lạnh lẽo.
Gã vận chuyển toàn bộ lực lượng của mình, đánh vào trong cơ thể của cái bóng, thân thể mạnh mẽ của cái bóng, vậy mà ở dưới cỗ lực lượng này, ầm ầm sụp đổ.
"Ta."
"Tội Ác Chi Thần, mới là chúa tể của cái thế giới này!"
Diệp tràn ngập bạo ngược nói.
Đám thần linh run rẩy, run lẩy bẩy ở dưới thần uy của Diệp,.
Vào lúc này, không có ai dám khiêu chiến uy nghiêm của Diệp!
Chỉ có điều là, vào thời điểm Diệp dốc hết tất cả lực lượng, phá hủy cái bóng đáng chết này, sắc mặt của gã lại trở nên có một chút cổ quái, loại cảm giác này, dường như là có một chút không đúng.
Cái bóng này...Diệp chau mày.
Quá cường đại? Không!
Dĩ nhiên là không phải, là quá yếu! ! !
Cái bóng vốn nên cực kỳ mạnh mẽ, trong nháy mắt tiếp xúc với lực lượng của gã liền sụp đổ, chuyện này khiến cho Diệp có dự cảm hết sức không tốt, chuyện này căn bản chính là dùng đạn hạt nhân để giết một con muỗi! Quá lãng phí lực lượng của gã!
Cái bóng này, chẳng lẽ lại là một đạo phân thân? Bọn hắn hiện tại đã bành trướng đến mức độ chỉ cần dùng phân thân để đối phó với gã? Nếu như vậy...
Quả nhiên, ở cái góc rẽ kia, vậy mà lại xuất hiện một cái bóng khác.
Đến rồi! Tâm thần của Diệp run lên.
Lần này, đoán chừng là kẻ địch chân chính. Bất quá, Diệp chung quy vẫn là Diệp, sau khi ăn thiệt thòi một lần, gã sẽ không bị mắc lừa nữa, trong đầu của gã đang hồi tưởng lại với tốc độ cao, đạo quang ảnh mà gã đã từng gặp, phân thân và chân thân của đạo quang ảnh.
Nếu như là sư huynh đệ, như vậy thì chân thân của cái bóng cùng với đạo quang ảnh, chắc hẳn là cũng không khác nhau quá nhiều, cho nên...
Xoạt! Cái bóng kia dần dần xuất hiện.
Trong lòng của Diệp đã sớm có sự hình dung, gã lẳng lặng chờ cái bóng kia xuất hiện, sau khi thấy được cái tiêu chí quen thuộc kia, gã liền biết, lần này tới, chính là chân thân!
"Mạnh mẽ như thế, vậy mà lại dùng phân thân để xung phong hay sao?" Diệp chế giễu.
"Nên làm như vậy." Cái bóng cười cười nói: "Bằng không thì làm sao có thể tiêu hao được lực lượng của ngươi? Vừa rồi vì tiêu diệt phân thân của ta, ngươi cũng đã dùng một cỗ lực lượng cực kỳ cường đại..."
"Một người gần như đã hao hết lực lượng như ngươi, lại phóng thích loại lực lượng có quy mô lớn này..."
"Chậc chậc."
"Ngươi có thể còn lại được bao nhiêu lực lượng chứ?"
"Hoặc nói là...ngươi bây giờ đã đến rìa sụp đổ?" Cái bóng cười nói: "Chỉ có điều là những vấn đề này đều không quan trọng, nếu sư đệ của ta có thể lưỡng bại câu thương cùng với ngươi, nói rõ ngươi cũng không được tính là quá mạnh mẽ, huống chi là ngươi bây giờ?"
"Hãy để cho ta kết thúc trận chiến này đi."
Oanh! Cái bóng bước ra một bước, xuất thủ trước.
Mà vào giờ khắc này, đám thần linh chung quanh đều run lẩy bẩy.
Ở trong trận chiến đấu này, bọn hắn căn bản là không có cách nào tham dự, bởi vì địch nhân quá mạnh, mạnh đến mức bọn hắn chỉ có thể ngước mắt nhìn, mạnh đến mức cỗ khí tức kia cũng có thể làm cho bọn hắn run rẩy.
"Diệp đại nhân, chỉ sợ là gặp phiền toái."
"Là thủ bút do Sáng Thế Thần lưu lại hay sao?"
"Nghĩ không ra thời gian đã trôi qua nhiều năm như vậy, lại xảy ra thêm một trận thần chiến..."
"Cho nên Diệp đại nhân mới có thể tức giận như vậy."
Một vài vị thần linh bùi ngùi mãi không thôi.
Năm đó Diệp chiến bại, cứ thế mà chờ vô số năm, chờ Sáng Thế Thần tan biến ở trong thiên địa, lại chờ đợi rất lâu, xác nhận rằng Sáng Thế Thần đã thật sự dung nhập vào phiến thiên địa này.