Xác nhận rằng Sáng Thế Thần đã thật sự biến mất, chờ đợi vô số năm, lúc này mới dám ra tay, chưa từng nghĩ, mới vừa đi ra, lại phát hiện ra những thứ mà Sáng Thế Thần lưu lại đang chờ gã!
Gã sẽ giận dữ như thế nào? ! Sáng Thế Thần có phải hay không là có chút quá mức rồi?
Lúc trước, Sáng Thế Thần mặc kệ cuộc chiến giữa các thần linh, toàn bộ thời đại Thái Cổ đều bởi vì trận đại chiến kia, thương vong vô số, Sáng Thế Thần cũng mặc kệ, hết lần này tới lần khác sau khi trôi qua một vạn năm thời gian, vào thời điểm Tội Ác Chi Thần xuất hiện...đạo quang ảnh kia và cái bóng này lại tới! Quá khi dễ người!
Nếu như không biết rõ chân tướng còn chưa tính, trước mắt nếu như đã biết được chân tướng, tâm tính của Diệp làm sao có thể còn ổn định? Mà đáng sợ nhất là, thực lực của đối phương...
Quá mạnh!
"Diệp đại nhân có thể đánh thắng được hay sao?"
"Đoán chừng là hơi quá sức."
"Một đạo quang ảnh đã khiến cho đại nhân bị thương nặng, bây giờ cái bóng xuất hiện, còn lừa đi một đợt lực lượng kinh khủng của đại nhân..."
Đám thần linh nghĩ lại liền cảm thấy ngạc nhiên, cái bóng này có thực lực mạnh như thế, vậy mà lại sử dụng loại phương thức chiến đấu hèn mạt như thế.
Diệp đại nhân đã đem một con át chủ bài của mình, cứ như vậy tặng không cho đối phương, bây giờ cái bóng chân chính ra tay, Diệp còn có thể ngăn cản được hay sao? Bọn hắn cũng không biết.
Vào giờ phút này, bọn hắn chỉ có thể đứng yên ở đó quan sát.
Quả nhiên…đây mới là chân thân hay sao? Trong lòng của Diệp hiểu rõ.
Không giống như phân thân nói nhảm quá nhiều, chân thân xuất hiện, quả nhiên là ưu tiên xuất thủ trước, đây mới là thực lực mà cái bóng vốn nên có, đây mới là thực lực của bọn hắn!
Cái bóng...ánh mắt của Diệp trở nên băng lãnh.
Gã nắm chặt hai quả đấm, cảm thụ lực lượng hư vô trong cơ thể.
Chính mình, đã đi đến một bước này rồi hay sao? Không quan hệ, vẫn còn cơ hội.
Còn có...một con át chủ bài đã lưu lại không biết bao nhiêu lâu.
Oanh! Mắt thấy uy thế kinh khủng của cái bóng buông xuống, Diệp rốt cục cũng ra tay, gã trầm ổn chờ đợi, trong tích tắc cái bóng giết tới trước mặt, rốt cục cũng ra tay.
Gã dùng tay phải nhẹ nhàng điểm một cái.
Long trời lở đất.
Oanh! Hơn phân nửa hư không dường như nổ tung trong thời khắc này.
"Đây là..." Hết thảy thần linh mở to hai mắt.
Thật mạnh! Đây là ý niệm đầu tiên của bọn hắn.
Diệp! Vẫn còn có át chủ bài? !
Trời ạ! Rõ ràng đã hư nhược sắp sụp đổ, rõ ràng mỗi lần đều nhìn qua đều là bộ dáng sắp chết, Diệp hết lần này tới lần khác mỗi một lần đều có át chủ bài, mỗi lần đều là những đòn công kích kinh người! Thật là đáng sợ!
Bọn hắn bỗng nhiên có một chút mặc niệm đối với nhóm thần linh cao giai ra tay đầu tiên.
Các ngươi a...đúng là không biết Diệp đến cùng mạnh cỡ nào?
Xoạt! Hào quang dần dần biến mất.
Kết thúc rồi à? Bọn hắn nhìn về phía chiến trường, quả nhiên, cái bóng kia đã biến mất, ở dưới con át chủ bài siêu cường của Diệp, bị xé nát, chỉ có điều là, khiến cho bọn hắn nghi ngờ là, biểu lộ của Diệp...dường như trở nên rất khó coi.
"Có cảm giác, không đúng." Diệp khép hờ hai mắt.
Phân thân? Không.
Gã đã xác nhận qua, đây là chân thân.
Thế nhưng mà...cái xúc cảm này...hoàn toàn không đúng! Gã đã chiến đấu qua cùng với đạo quanh ảnh, gã biết cái tên này mạnh bao nhiêu, thế nhưng mà cái bóng này, mặc dù bạo phát ra công kích không tầm thường, thế nhưng vẫn như cũ cho gã một loại cảm giác.
Yếu! Quá yếu! Đây căn bản không phải là thực lực mà cái bóng nên có, nhưng đây rõ ràng lại là chân thân...Diệp có chút mờ mịt.
Là do gã khẩn trương thái quá, cho nên đa tâm hay sao?
Hoặc là...kẻ địch không vẻn vẹn chỉ có một người?
Một đạo quang ảnh, một cái bóng, chẳng lẽ còn có cái màu sắc gì khác? Không, hẳn là sẽ không.
Diệp theo bản năng nhìn về phía góc rẽ, trong đầu óc xuất hiện một chút ý nghĩ rối loạn, sau đó, gã liền ngạc nhiên nhìn thấy, ở cái góc rẽ kia, lại xuất hiện thêm một cái bóng nữa.
Một cái bóng màu đỏ kỳ dị.
! ! ! Diệp đột nhiên trợn to con mắt, thế mà thật sự còn có! Chẳng lẽ nói...
"Có giỏi thì ra hết đi!" Diệp có dự cảm hết sức bất thường, quát to một tiếng.
Xoạt! Ở bên trong cái góc rẽ âm u, vậy mà ở trong nháy mắt có bảy cái bóng đi ra.
Mỗi một cái đều là chân thân!
Mỗi một cái đều là cái bóng!
Chỉ có điều là, màu sắc của bảy cái bóng này không giống nhau, phân biệt là đỏ, cam, vàng, lục, lam, chàm, tím... ở trong sắc trời mờ tối, bảy cái bóng lóng lánh hào quang, khiến cho đám thần linh nhìn hoa cả mắt.
"Chuyện này...là chuyện gì?" Hết thảy thần linh bối rối.
Đây hết thảy đều là thủ đoạn mà Sáng Thế Thần lưu lại? Những cái bóng mà ông ta lưu lại đều có cá tính như vậy hay sao?
Đèn Led nhấp nháy? Đám thần linh cảm thấy bối rối.
Diệp cũng triệt để bối rối.
Cái tiết tấu này, vì sao lại hoàn toàn không đúng vậy!
---
Ở dưới bầu trời âm u, trong khi vô số thần linh đang quan sát cuộc chiến, ở cái góc rẽ xa xôi kia, ở cái góc rẽ không ngừng có những cái bóng xuất hiện, có hai bóng người đang ngồi xổm ở nơi đó, cảm thấy rất là đau đầu.
"Cái nội dung cốt truyện này, có vẻ không đúng lắm." Trần Phong hết sức ưu thương, kế hoạch, đã xuất hiện vấn đề.
"Đúng vậy a." Thiếu niên ở trước mặt Trần Phong lộ ra vẻ mặt phiền muộn, thình lình đúng là đồ đệ của Trần Phong, Ngô Huy!
Nguy nan buông xuống, thời đại thần linh mở ra, ngoại trừ mấy người Trần Phong ở bên ngoài, cũng có một chút nhân vật đặc thù, dựa vào cơ duyên của mình, tránh thoát khỏi mối nguy hiểm!
Ngô Huy, chính là một nhân vật trong số đó.
Hắn đã trở thành một vị sứ đồ.
Hắn chính là vị sứ đồ lần trước thiết kế phục kích tên Khoái Nam kia.
Trần Phong cũng từ lần phục kích đó, khôi phục liên hệ với hắn, lần này, hai người bọn hắn dự định ở cùng một chỗ tiêu diệt Tội Ác Chi Thần, cho nên mới thiết kế một cái kế hoạch.
Ừm...kế hoạch nguyên bản kỳ thật rất đơn giản.
Thứ nhất, khiến cho Diệp đã trọng thương chiến đấu cùng với các thần linh cao giai, tiêu hao tất cả lực lượng của gã.
Thứ hai, khiến cho Diệp hao hết thực lực, cùng với cái gọi là phân thân và chân thân của cái bóng chiến đấu theo thứ tự, tiêu hao lá bài tẩy của gã.
Như thế, chờ đến thời điểm mấy người Trần Phong xuất hiện, là có thể tiêu diệt Diệp.
Ừm...một kế hoạch rất đơn giản.
Dù sao, cái gọi là cái bóng, đều là kết quả hỗn hợp giữa năng lực cùng với thần lực của Ngô Huy! Cái mà Ngô Huy phóng xuất ra, đều là huyễn tưởng của Trần Phong, hơn nữa, dùng thần lực yếu ớt của Ngô Huy ngưng tụ ra, thực lực của những cái bóng kỳ thật cũng không tính là quá mạnh mẽ!
Loại kế hoạch này cũng không thể một mực sử dụng, Diệp cũng không phải là người ngu sẽ liên tục mắc lừa.
Ở trong kế hoạch của bọn hắn chỉ có thể dùng phân thân và chân thân của cái bóng, lừa gạt Diệp một lần. Yêu cầu của bọn hắn cũng không cao, cũng không thể đem một người đường đường là Tội Ác Chi Thần xem như là một thằng đần có phải không?
Kế hoạch lúc đầu cũng rất thuận lợi.