Chủ yếu là biểu lộ về cảm xúc, vào thời điểm Trương sư huynh thi triển chiêu thức thất bại, Trần Phong vậy mà cảm giác được một tia e ngại!
Không sai, là e ngại! Không phải Trương sư huynh e ngại, mà là bên trên lực lượng màu hồng truyền đến sự e ngại, không thuộc về ý thức của bất luận người nào, mà là cảm xúc đơn thuần thuộc về lực lượng!
Chuyện này khó tránh khỏi có một chút kinh người!
"Ảo giác sao?" Trần Phong xoa xoa đầu, hắn không tin là bằng vào thực lực bây giờ sẽ nhìn thấy ảo giác.
Cho nên...những lực lượng màu hồng này, thế mà thật sự có cảm xúc? Lực lượng trên người của Trương sư huynh là thể kết hợp giữa không gian cùng với lực lượng màu hồng, bởi vì sau khi dung hợp bị hắn khắc chế, sở dĩ sinh ra sự e ngại cũng là chuyện đương nhiên. Thế nhưng, loại chuyện này vốn là không thể tưởng tượng nổi.
"Nếu như vậy..." Trần Phong đem những chuyện xảy ra nãy giờ ở nơi này kết hợp lại.
Biến cố phát sinh ở nơi này, có lẽ không phải là do người làm, mà là có quan hệ cùng với một loại lực lượng nào đó? Hoặc nói là, có một loại lực lượng cường đại nào đó đã thức tỉnh ý thức? Trần Phong suy đoán như thế.
Hắn sau khi thảo luận cùng với Tần Hải, Tần Hải cũng cảm thấy chuyện này có khả năng.
Đặt Trương sư huynh xuống mặt đất, Tần Hải đi tới mở cửa ra, nhưng khiến cho hắn cảm thấy tiếc nuối chính là, ở bên trong không có bất kỳ một vật gì, chỉ có màu hồng vô tận.
"Xem ra truyền tống đã bị phá hủy." Tần Hải có chút tiếc nuối.
"Không bị phá hủy ta cũng không dám sử dụng." Trần Phong trợn mắt trừng một cái.
Tần Hải suy nghĩ một chút, đúng như vậy! Coi như cái nơi truyền tống này không có một chút tổn hại nào, hai người bọn họ hiện tại còn dám sử dụng hay sao?
"Vậy thì đi thôi." Tần Hải cười khổ một tiếng, hai người tiếp tục đi về phía trước.
Bởi vì sự tình Trương sư huynh, cho nên hai người lần này đều càng thêm cảnh giác, nhất là thời điểm đi ngang qua chỗ ở của mấy vị sư huynh sư tỷ kia của Tần Hải!
Chỉ có điều khiến cho hai người bọn hắn có một chút ngoài ý muốn chính là, đã không còn kẻ địch xuất hiện. Những sư huynh sư tỷ kia của Tần Hải, dường như cũng đều đã biến mất, không có một người nào xuất hiện.
Toàn thế giới bộ màu hồng, trở nên an tĩnh đáng sợ.
Sợ sao? Trần Phong giống như có điều suy nghĩ.
Những lực lượng màu hồng kia truyền đến sự sợ hãi, ký ức của hắn vẫn còn mới mẻ, mà về sau không thấy sư huynh sư tỷ của Tần Hải xuất hiện, dường như cũng mang theo một ý nghĩa nào đó.
"Nó đang sợ, mặc dù không biết là sợ cái gì." Trần Phong suy đoán.
"Hoặc nói là..." Tần Hải bổ sung: "Nó cảm giác được những sư huynh sư tỷ mà nó dung hợp không phải là đối thủ của ngươi, sở dĩ chủ động từ bỏ, là để tránh khỏi việc tổn thất lực lượng."
"Có khả năng." Trần Phong khẽ gật đầu.
Hai người nói dăm ba câu, liền phân tích ra đại khái tình hình ở đây.
Cho nên...cỗ lực lượng kia đã được thu lại, nó dường như ý thức được Trần Phong khó chơi, cho nên nó không lãng phí lực lượng nữa, mà đang cố gắng đem lực lượng có ích tập hợp vào một chỗ, chuẩn bị một loại đồ vật đáng sợ nào đó...
"Nhìn chỗ kia." Tần Hải bỗng nhiên dùng một ngón tay chỉ vào một nơi, đó là một sư huynh của Tần Hải, toàn thân đồng dạng cũng là màu hồng, chỉ bất quá là vào giờ phút này, trên người của vị sư huynh này đã đã mất đi lực lượng, đang nằm hôn mê.
"Hắn đã mất đi lực lượng." Trần Phong liếc mắt liền có thể thấy rõ ràng, xem ra Tần Hải nói không sai, lực lượng màu hồng quả nhiên đang không ngừng được thu về cùng với ngưng tụ.
"Không cần phải để ý đến hắn." Bọn hắn nhìn thoáng qua, cũng không đi qua.
Bởi vì sau khi mất đi lực lượng màu hồng, ngược lại sẽ càng thêm an toàn, chỉ có điều là...
"Phải cẩn thận." Trần Phong nhắc nhở.
"Hiểu rõ." Tần Hải đồng dạng cũng rất cẩn thận.
Lực lượng màu hồng có trí khôn, ngược lại càng thêm đáng sợ, nó cố ý từ bỏ những người không phải là đối thủ của Trần Phong, tất nhiên là vì làm ra thủ đoạn lớn hơn!
Một người, hai người, ba người...bọn hắn nhìn những người nằm hôn mê ven đường, cảm thấy tê cả da đầu.
"Cỗ lực lượng màu hồng này, đến cùng muốn làm cái gì?" Hai người giờ phút này đã đi đến rất gần nơi hạch tâm.
Mà vào thời điểm bọn hắn tưởng là, cỗ lực lượng màu hồng này sẽ quyết chiến với bọn hắn ở nơi hạch tâm, toàn bộ thế giới bỗng nhiên bắt đầu lấp lóe, tối sầm lại sáng lên.
Hào quang màu hồng giống như đèn LED lấp loé, ở nơi xa một đạo thân ảnh màu hồng xuất hiện, vương miệng màu trắng trên đầu vô cùng lấp lánh.
"Bạch gia..." Tần Hải đột nhiên co con ngươi vào, nói: "Mục sư huynh vậy mà cũng bị luân hãm!"
Mục sư huynh, thân phận của vị này rất là đặc thù, năng lực cũng rất là đặc thù, nếu như toàn bộ nơi truyền thừa có một người sẽ không bị lực lượng màu hồng ảnh hưởng, thì đó nhất định là gã! Tần Hải không nghĩ tới Mục sư huynh vậy mà cũng sẽ bị luân hãm!
"Cẩn thận một chút." Tần Hải nhắc nhở.
"Ta biết." Ánh mắt của Trần Phong ngưng tụ lại, hắn biết vị Mục sư huynh này có thực lực khủng bố đến mức nào, hoặc nói là, kỳ lạ đến cỡ nào.
Ô...ô...n...g —— Hào quang màu hồng nhàn nhạt lóe lên, cái vương miệng trên đỉnh đầu Mục Gia dần dần biến hoá, biến thành màu hồng nhạt, có một cỗ khí tức làm cho người ta nhộn nhạo chậm rãi tản ra, lặng yên không tiếng động tràn vào trong đầu óc.
"Thần phục đi..."
"Con của ta..."
Thanh âm khàn khàn vang lên ở bên tai, quanh quẩn ở trong đầu.
Ánh mắt của hai người trong nháy mắt biến thành vẻ mê muội, kèm theo từng đợt giọng nói truyền đến, vậy mà thật sự cảm thấy từng tia bối rối, càng ngày càng cảm thấy buồn ngủ.
Không được! Trần Phong cắn răng kiên trì, cho dù là lợi chảy máu cũng không quan tâm.
Không thể ngủ! Một khi ngủ thiếp đi...tinh thần liền sẽ bị khống chế trở thành khôi lỗi của cái tên này!
Không thể ngủ! Trần Phong rít gào trong lòng.
Nhưng mà...cơn buồn ngủ kia càng ngày càng cường đại, căn bản là không có cách nào chống cự, mặc dù Trần Phong nắm giữ lực lượng cấp S, đều không thể chống cự lại được cỗ lực lượng đã dung hợp với lực lượng màu hồng này của Mục Gia!
Sụp đổ!
Sụp đổ!
Sụp đổ!
Trần Phong chỉ vào hư không ba điểm, hắn thử sử dụng phương thức không gian sụp đổ phá hư cỗ lực lượng này.
Nhưng mà, cỗ lực lượng này tản ra toàn phương vị, Trần Phong cũng chỉ có thể phá hư được một phần nhỏ, căn bản là không có cách nào ngăn cản cỗ lực lượng này.
"Đáng chết." Trần Phong đã cảm giác được một chút không ổn.
Vị Mục Gia này nguyên bản đã đạt đến Siêu cấp A đỉnh phong, bây giờ phối hợp với lực lượng màu hồng, coi như đã tiếp cận với cánh cửa Giác Tỉnh Giả, hắn căn bản là ngăn không được!
Trần Phong nắm giữ kỹ xảo vận dụng lực lượng Giác Tỉnh, nhưng căn bản là không có hiệu quả đối với loại lực lượng kỳ dị này!
Phiền toái rồi... Trần Phong có cảm giác mí mắt càng ngày trở nên càng nặng, hắn hướng ánh mắt mê muội của mình nhìn về phía Tần Hải, Tần Hải đang lộ ra vẻ mặt dữ tợn, hiển nhiên cũng đang giãy dụa, bọn hắn cần một chút đồ vật gì đó, để có thể thức tỉnh từ bên trong cơn buồn ngủ này.