Chỉ có điều là, mặc dù bị công kích vô số lần, vật kia vẫn y nguyên duy trì dáng dấp như ban đầu, lập loè lưu quang nhàn nhạt, một lần nữa phóng thích ánh sáng màu xanh lam. Cho dù, trên người của nó đầy vết rách!
...
Ô...ô...n...g ——Lưu quang nhàn nhạt lóe lên.
Theo việc ông lão rời đi, Trần Phong cảm giác được thế giới trước mắt trở nên càng chân thật, gió biển chầm chậm thổi lên trên mặt, còn mang theo mùi tanh nhàn nhạt, vô cùng rõ ràng.
Đây là...trong lòng của Trần Phong nghi hoặc.
"Ngươi, ngươi là ai?" Nữ nhân vừa khóc ròng ròng, vừa hoảng sợ nhìn Trần Phong.
"Ngươi có thể thấy ta?" Trần Phong có một chút ngạc nhiên.
"Có thể thấy, ngươi, ngươi là ai?" Nữ nhân sợ hãi, nàng cảm nhận được, trên người của người này không có khí tức Thánh Giáp tộc, người này tại sao lại ở chỗ này? Phải biết rằng, nơi này chính là cấm địa Thánh Giáp tộc.
Chẳng lẽ...Thánh Giáp tộc đã xảy ra chuyện rồi? Nàng nhớ tới vừa rồi ông lão bỗng nhiên rời đi, trong lòng chợt phát lạnh, địch nhân đã giết tới đây rồi hay sao?
"Ngươi cũng có thể nghe hiểu ta nói gì?" Trần Phong ngạc nhiên.
Căn cứ theo Đỗ Mã nói, ngôn ngữ của Thánh Giáp nhất tộc tuyệt không có khả năng cùng một dạng như thời đại gen, thế nhưng những gì mà Trần Phong nghe được, vậy mà đều là một loại ngôn ngữ! Chuyện này thật là kỳ diệu.
Ảo giác? Trần Phong ngạc nhiên.
Hắn đã thấy qua vô số lần ảo giác, cũng đã trải qua vô số lần huyễn cảnh, nhưng chưa bao giờ có lần nào chân thật đến như thế này, không phải mô hình nhân vật rất thật, mà là sự phù hợp của cả thế giới.
Đây là một loại cảm giác kỳ quái, có lẽ...đây là huyễn cảnh do Giác Tỉnh Giả thả ra? Trong lòng của Trần Phong vẫn như cũ có sự hoài nghi.
Xoạt! Hàn quang loé lên, Trần Phong thử nghiệm khóa chặt nữ nhân trước mắt này, ngay vào trong cái nháy mắt này, hắn cảm giác được tâm thần của mình run lên, trí nhớ trong đầu mơ hồ lại phát sinh dao động.
Chỗ có quan hệ với trí nhớ của Đỗ Mã, lại sắp biến mất! Toàn bộ trí nhớ về thời đại gen, dường như cũng bắt đầu trở nên mơ hồ.
Đây là...Trần Phong đột nhiên co con ngươi vào, hắn thu hồi sát ý đối với nữ nhân, những ký ức kia lúc này mới trở nên vững chắc.
"Hít hà!" Trần Phong hít vào một ngụm khí lạnh, hắn bỗng nhiên tỉnh táo lại, đây căn bản không phải là huyễn cảnh, đây là hiện thực! Nữ nhân trẻ tuổi trước mắt này, rõ ràng là mẫu thân của Đỗ Mã ở thời đại gen!
Nếu hắn muốn giết nàng, nàng chết rồi, Đỗ Mã cũng sẽ biến mất, cho nên trí nhớ về Đỗ Mã mới trở nên mơ hồ. Nếu như Đỗ Mã chết rồi, không có người nào đi tiêu diệt những khí tức Thái Cổ kia, thế giới loài người cũng sẽ tuyệt đối không thái bình như bây giờ, cho nên trí nhớ về thời đại gen cũng đang thay đổi...
Trần Phong bừng tỉnh, cho nên...những chuyện trước mắt này, đều là thật!
Thánh Giáp tộc! Cùng với nữ nhân này...
"Ta, vậy mà lại trở về thời đại Hoang Cổ!" Trần Phong rung động.
Những di vật Thái cổ trong thành phố huyền bí có được Vạn Thiên năng lực, mỗi một cái di vật Thái Cổ đều cường hãn đến mức làm cho người ta giận sôi, cho nên Trần Phong lúc tiến vào mới vô cùng cẩn thận!
Thế nhưng hắn chưa bao giờ nghĩ tới, vừa mới tiến vào liền trúng chiêu! Không có cách nào phản kháng! Không có cách nào chống cự!
Sau khi bị ánh sáng màu lam bao bọc, hắn lại trực tiếp trở lại thời đại Thái Cổ!
"Linh?" Trần Phong thử hỏi thăm.
Không có ai đáp lời, những lời hỏi thăm đối với Linh, giống như ném đá vào biển rộng.
"Linh cũng không trở về theo hay sao?" Trần Phong nhíu mày.
Theo lý mà nói là không thể nào a, Linh nếu là ý thức do Đá Vận Mệnh đản sinh, hẳn là sẽ một mực đi theo hắn, làm sao lại bỗng nhiên liền không có?
Mất đi sự hiệp trợ của Linh, Trần Phong vẫn còn có một chút không quen.
Bất quá... Trần Phong kinh ngạc phát hiện ra, Quầng sáng may mắn vậy mà có thể dùng!
Giá trị may mắn, 9999, một con số cực kỳ kinh khủng!
"Bởi vì trở lại quá khứ, cho nên đã trở lại trạng thái trước khi thăng cấp? Không đúng vậy, đây m* nó đã trở về bao nhiêu năm trước..." Trần Phong cảm giác một hồi choáng váng đầu óc.
Linh đột nhiên biến mất, Quầng sáng may mắn bỗng nhiên xuất hiện, hết thảy dường như cũng đều có quan hệ cùng với cái thời đại Thái Cổ thần bí này, thế nhưng hắn lại không có cách nào biết rõ đã xảy ra chuyện gì.
"Cái này là lực lượng của di vật Thái Cổ hay sao?" Trần Phong cảm thấy cực kỳ đáng sợ.
Hắn chợt phát hiện ra, chính mình cuối cùng đã đánh giá thấp sự mạnh mẽ của di vật Thái Cổ. Vô luận là sự tình Quầng sáng may mắn, hay là sự tình trở lại quá khứ, đều biểu hiện ra sự kinh khủng của lực lượng Thái Cổ.
"Không, đừng có giết ta." Nữ nhân run run rẩy rẩy nhìn Trần Phong, nói: "Hài tử, hài tử của ta đã sắp ra đời, ta không thể để cho nó chết ở chỗ này."
Trần Phong nhìn thoáng qua, cười khổ một tiếng.
Không thể...chết ở chỗ này? Đâu chỉ không thể chết ở chỗ này, nếu như nàng xảy ra chuyện...
Oanh! Nơi xa có một tiếng nổ vang, năng lượng kinh khủng trong nháy mắt bùng nổ, cỗ lực lượng mênh mông kia bao phủ thiên địa, ở chỗ xa xa, một tòa sơn mạch to lớn thuộc về Thánh Giáp tộc, lại sụp đổ vào thời khắc này.
Đã xảy ra chuyện! Trong lòng của Trần Phong giật thót một cái, hắn nhớ lại lịch sử mà Đỗ Mã đã kể qua, bỗng nhiên có một chút hiểu rõ.
Thánh Giáp tộc...có lẽ đây chính là thời điểm đã xảy ra chuyện! Mà nữ nhân trước mắt này, là mẫu thân của Đỗ Mã, chính là vào cái thời điểm này chạy ra ngoài, cuối cùng chỉ còn lại một mình Đỗ Mã, khiến cho Đỗ Mã trở thành hậu duệ duy nhất của Thánh Giáp tộc!
Thì ra là thế! Trần Phong rốt cục cũng đem những chuyện này xâu chuỗi lại! Như vậy nữ nhân này làm sao có thể chạy trốn? Trần Phong nhìn một chút khí tức mênh mông ở nơi xa, lại nhìn một chút nữ nhân trước mắt yếu cơ hồ không thể chạy trốn, căn bản không tin tưởng là chính nàng có thể chạy trốn!
Trần Phong bỗng nhiên cười khổ một tiếng, cho nên...người hộ tống mẫu thân Đỗ Mã rời đi, lại là chính mình? !
"Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?" Trần Phong rung động.
Hắn có thể khẳng định, người nguyên bản bảo hộ nữ nhân này rời đi khẳng định không phải là mình, a đúng rồi, theo diễn biến câu chuyên như vừa rồi, bảo hộ nàng rời đi, rất có thể là ông lão kia!
Chỉ bất quá, vào thời khắc mấu chốt, ông lão kia vậy mà rời đi, hơn nữa ông ta mới vừa rời đi liền xảy ra chuyện! Chuyện này lại càng kỳ quái. Mà chính mình...cũng lại vừa lúc xuất hiện ở nơi này.
"Trong này tất nhiên đã phát sinh một ít chuyện khác." Trần Phong khẳng định.
Bất quá cho dù là như thế nào, hắn vẫn biết rõ, tuyệt đối không thể để cho nữ nhân này xảy ra chuyện! Vô luận là vì Đỗ Mã! Hay là...tương lai ổn định sau này của thế giới loài người!
Nói thật, Trần Phong đối với cái gọi là 'Giữ gìn hòa bình thế giới' và 'Âm thầm bảo hộ thế giới' của Đỗ Mã một mực bảo trì thái độ hoài nghi, hắn chỉ là xem ở chỗ thực lực của Đỗ Mã đã hoàn toàn biến mất, trong thời gian ngắn không có khả năng khôi phục, mới không có giết chết ông ta, thế nhưng từ lần biến mất trí nhớ này, những gì mà Đỗ Mã nói lại là thật!