Cho nên, cho dù như thế nào, Trần Phong nhất định phải giữ được tính mạng của Đỗ Mã!
Mà vào giờ khắc này, nữ nhân kia đã triệt để bối rối, kẻ địch bỗng nhiên xuất hiện trước mắt, nói rõ rằng toàn bộ Thánh Giáp tộc đã sụp đổ, cũng nói cho nàng biết, tai hoạ của Thánh Giáp tộc đã triệt để buông xuống.
"Xong." Nữ nhân nằm xụi lơ trên mặt đất.
"Muốn sống sót hay không?" Trần Phong nhìn về phía nàng, nữ nhân đột nhiên ngẩng đầu, trong mắt lóe lên một chút ánh sáng.
"Muốn để cho hài tử sống sót hay không?" Trần Phong chăm chú hỏi: "Như vậy, hãy đi theo ta."
Vẻ mặt ảm đạm của nữ nhân đột nhiên trở nên sáng ngời.
Oanh! Tiếng phá hủy ở phía xa xa ầm ầm vang lên.
Trần Phong mang theo nữ nhân, cấp tốc chạy đi về một hướng khác, cái dãy núi to lớn ngã xuống kia, vừa vặn chắn ngang bờ biển, ngăn chặn hết thảy đường đi! Đây, cũng là sinh cơ duy nhất của hai người bọn hắn.
"Những hài tử này..." Nữ nhân nhìn về phía những con rùa đen hốt hoảng trên bờ biển.
"Không mang theo được." Trần Phong lắc đầu, thở dài: "Chỉ một mình cô, ta cũng không biết có thể hay không mang cô đi ra ngoài."
Nữ nhân im lặng, nàng không phải là thánh mẫu, tại thời khắc nguy hiểm nhất này, nàng biết cái gì mới là trọng yếu nhất, chỉ có con của nàng, Đỗ Mã tương lai, mới là trọng yếu nhất!
Oanh! Tiếng phá hủy ở phía xa xa lan tới gần, Trần Phong mang theo nữ nhân tới phía trước dãy núi to lớn đã sụp đổ.
"Nơi này là tử lộ." Nữ nhân nói ra.
"Ta biết." Trần Phong hít vào một hơi thật sâu: "Cho nên đối phương cũng sẽ không tìm kiếm ở chỗ này."
Xoạt! Hắn hơi hơi đưa tay.
Thiên Huyễn!
Ô...ô...n...g —— Quầng sáng may mắn, mở ra!
Mở! Ở trước mắt Trần Phong, cái dãy núi sụp đổ kia tự động mở ra một cái hang động, Trần Phong mang theo nữ nhân đi vào, cửa hang động vậy mà lặng yên không tiếng động tự động khép lại.
Trần Phong dùng năng lực Hòa Tan Địa Chất, đem chính mình cùng với nữ nhân dung nhập cùng một chỗ với đại địa.
Cái này là lực lượng của Thiên Huyễn! Không gì làm không được! Dùng lực lượng Giác Tỉnh bây giờ của Trần Phong thi triển ra, đúng là rất kinh khủng!
"Đã rất lâu rồi không phát huy ra tác dụng." Trần Phong bùi ngùi mãi không thôi.
Từ khi Quầng sáng may mắn mất đi hiệu lực về sau, hắn gần như chưa từng dùng qua Thiên Huyễn.
Thiên Huyễn có được hàng vạn loại năng lực, nhưng ngoại trừ việc xuất hiện các năng lực công kích ngẫu nhiên, các năng lực khác, chỉ có thể phối hợp với Quầng sáng may mắn mới có thể phát huy ra hiệu quả! Bằng không thì ngươi vĩnh viễn sẽ không biết cái năng lực kế tiếp mà mình sắp thả ra là cái năng lực nào!
"Rất tốt." Trần Phong hung hăng nắm chặt nắm đấm.
"Đi thôi." Hắn nhìn về phía nữ nhân: "Nếu như đối phương thật sự dự định hủy diệt Thánh Giáp tộc, thì sẽ không bỏ qua bất luận một kẻ nào, bọn hắn sớm muộn cũng sẽ chú ý đến sự tồn tại của cô."
"Cho nên chúng ta nhất định phải nhanh chóng rời đi khỏi nơi này."
"Ừm." Nữ nhân khẽ gật đầu.
Xoạt! Thiên Huyễn khởi động, Trần Phong mang theo nàng xuyên qua dãy núi không biết bao xa, nhanh chóng rời khỏi nơi này.
Mà vị trí gác xép, không có gì bất ngờ xảy ra, kẻ địch đã tiến vào, phá hủy hết thảy, bọn hắn dùng lực lượng cường đại hủy diệt hết thảy, diệt đi hết thảy rùa đen.
Trên bờ biển, từng con rùa đen nằm ngửa trên mặt đất lộ ra cái bụng trắng hếu, tràn ngập mùi máu tanh.
Một con yêu thú có tướng mạo kỳ quái xuất hiện.
"Đã giết sạch chưa?" Mặt của nó giống như mãnh hổ, thân hình lại giống như nhân loại, nó dùng ánh mắt quét qua bãi biển, khẽ chau mày: "Vì sao ta có cảm giác còn có người sống..."
Hút ——Nó nhíu mũi hút mấy lần trên không trung.
"Cái khí tức chán ghét này." Trong mắt của nó loé lên hàn quang: "Quả nhiên vẫn còn có người còn sống, lập tức xác nhận cho ta."
"Hiểu rõ." Trong mắt của người đứng bên cạnh nó lóe lên tinh mang, giống như có vô số thế giới lưu chuyển: "Đại nhân, căn cứ theo kết quả mà chúng ta điều tra lúc đầu, Thánh Giáp tộc trước mắt còn có thi thể của một người không có nhìn thấy."
"Ai?"
"Phu nhân Đỗ Mã Đương nhiệm, có tên giống như là Tiểu Vũ, từ khi được gả vào nơi này, tộc nhân chỉ dám gọi hai chữ phu nhân, tên thật thì ngay cả thám tử của chúng ta cũng không tìm được."
"Không có tên thật...được rồi, như vậy thì trực tiếp truy sát đi." Người mặt hổ lạnh lùng nói: "Sự khủng bố của Thánh Giáp tộc, ta nghĩ các vị đã sớm có trải nghiệm, bây giờ nếu như đã hủy diệt Thánh Giáp tộc, tuyệt đối không cho phép bất luận kẻ nào sống sót!"
"Hiểu rõ." Những người còn lại cũng lộ ra vẻ mặt nghiêm nghị.
Thánh Giáp tộc...đối với hết thảy chủng tộc mà nói, chính là một cơn ác mộng đáng sợ, cho dù chỉ còn thừa lại một tộc nhân, có lẽ trong tương sẽ có thể trở về tiêu diệt bọn hắn!
"Truy!" Một số người có cảm quan cường đại bắt đầu xuất phát, truy theo dấu vết để lại, chờ đến khi bọn hắn phát hiện được khí tức dư nghiệt Thánh Giáp tộc đã vượt qua dãy núi, lại trực tiếp phá hủy cái dãy núi này.
Oanh! Năng lượng đáng sợ oanh động, bọn hắn lại trực tiếp đánh cho cái dãy núi này biến thành một cái hố sâu!
"Đi!" Bọn hắn truy theo khí tức lưu ở trên không, nhanh chóng đuổi theo , một đường không hề dừng lại một chút nào, hết thảy chướng ngại ở trong mắt của bọn hắn, cũng không còn tồn tại.
Oanh! Bọn hắn cùng nhau tiến tới, kèm theo đủ loại âm thanh nổ vang.
Mà vào giờ khắc này, Trần Phong cùng với nữ nhân kia còn chưa chạy ra được bao xa, đã nghe được động tĩnh, cũng cảm thấy kinh sợ một hồi, quá nhanh! Tiếp tục như vậy, bọn hắn căn bản không có khả năng chạy đi!
Trần Phong có cảm giác tê cả da đầu.
Những cường giả ở thời đại Hoang Cổ này mạnh có chút không hợp thói thường! Cho dù đồng dạng đều là Giác Tỉnh Giả, thế nhưng Trần Phong cảm thấy mình rất có thể sẽ bị miểu sát trong nháy mắt, loại cảm giác này... chính là lực lượng cộng minh hay sao?
Như thế không được, phải chế tạo một chút chướng ngại.
Trần Phong thử nghiệm, hắn lợi dụng Thiên Huyễn thiết trí không ít chướng ngại vật, nhưng mà làm cho người ta kinh hãi chính là, bước chân của những tên kia căn bản không có dừng lại, không bị ảnh hưởng một chút nào!
Xoạt! Hết thảy chướng ngại vật bị bị giải trừ trong chớp mắt.
Phiền toái rồi...Trần Phong hơi híp tròng mắt lại. Hắn cảm thấy mình không phải là đối thủ của đám gia hoả này, nhất còn mang theo một nữ nhân vướng víu, ừm... ở là ở dưới tình huống vướng víu mua một tặng một.
Phải làm sao bây giờ? Trần Phong nhìn người phụ nữ gần như tuyệt vọng, và kẻ thù ở đằng xa đang tiến lại gần.
"Chia làm hai đường đi." Trần Phong hít vào một hơi thật sâu.
"?" Người phụ nữ trừng lớn con mắt, mình sắp bị bỏ rơi rồi hay sao?
Hít hà —— Trần Phong hít vào một ngụm khí lạnh, cũng không để ý tới nàng, mà đi tới địa phương nàng vừa mới đi qua cảm thụ một lát, cảm thụ kỹ càng cỗ khí tức đặc biệt Thánh Giáp tộc mà nàng lưu lại, loại cảm giác này...
Xoạt! Thiên Huyễn ngưng kết trong tay của Trần Phong, tản ra một chút năng lượng, đó là khí tức cùng một dạng với người phụ nữ này.
"Hả?" Trong mắt của người phụ nữ lộ ra sự kinh sợ.