Siêu Cấp Gen ( Dịch Full )

Chương 908 - Toàn Là Kẻ Điên

Toàn là kẻ điên Toàn là kẻ điên

"Quả nhiên...đã bị ta đoán đúng rồi." Phản Điền Trung đắc ý nhìn Trần Phong.

"Cho nên...ta đã không còn giá trị tồn tại?" Trần Phong tỉnh táo lại.

"Thần lực của ngươi quá mức kinh khủng...vào thời kỳ Thái cổ, trong trận đại chiến kia, cũng chính là có nữ thần may mắn trợ giúp ở phía sau lưng, bằng không thì cuộc chiến thần linh năm đó, sẽ không có khả năng vừa vặn đồng quy vu tận...sức mạnh của thần lực may mắn, có thể thấy được chút ít!"

"Nếu như có thể vào thời điểm này xử lý ngươi...hắc hắc, nữ thần may mắn cũng sẽ xuất hiện rất muộn, có đúng hay không?" Phản Điền Trung liếm liếm bờ môi.

Những người còn lại nhìn Trần Phong, ánh mắt vậy mà cũng trở nên hừng hực.

"Thì ra là thế." Trần Phong xem như đã triệt để hiểu rõ.

Thứ nhất, giết Trần Phong, có thể chia ít đi một phần lợi ích.

Thứ hai, uy hiếp của việc phong ấn thần lực đã làm cho bọn hắn cả kinh.

Thứ ba, Trần Phong dường như trong lần chiến đấu vừa rồi đã hao hết thần lực.

Thứ tư, dường như liên quan đến chuyện cũ ở thời kỳ Thái cổ, bọn hắn đã quá mức sợ hãi với thần lực may mắn.

Thứ năm, bọn hắn muốn cho nữ thần may mắn xuất hiện muộn hơn.

...

Những yếu tố này mặc dù rất ít ỏi, thế nhưng một khi tập hợp tất cả năm yếu tố này, đã thành điều kiện mà bọn hắn chắc chắn phải xử lý Trần Phong, cho nên, những kẻ già đời này sẽ động thủ không có một chút do dự.

"Ta vừa rồi vì tiêu diệt con báo xanh thế nhưng mà đã hết sức liều mạng." Trần Phong mờ mịt nhìn bọn hắn: "Những người nguyện ý hợp tác vô điều kiện như ta, không phải là sẽ được hoan nghênh nhất hay sao?"

"Thật có lỗi." Thác Mã Tư cười tàn nhẫn: "Nhưng uy hiếp của ngươi lại lớn hơn."

"Thật sao..." Trần Phong hít vào một hơi thật sâu, hắn nhìn giá trị may mắn trong cơ thể, 30.000 điểm, đây là một con số hết sức kinh khủng, nếu là ngày thường, Trần Phong đã sớm hưng phấn như điên.

Thế nhưng hiện tại...đối diện lại chính là bốn người Cộng Minh! Trần Phong không nắm chắc là có thể đào thoát được khỏi bàn tay của bọn hắn.

"Ở xung quanh ta đã dùng lá chắn thứ nguyên phong tỏa, ngươi sẽ không chạy thoát được." Phản Điền Trung thản nhiên nói.

Trần Phong: "..."

"Linh, có phải hay không là do ta quá tự đại?" Trần Phong hỏi ở trong lòng.

"Không." Linh lung lay cái đầu nhỏ: "Ngài có thể quần nhau với bọn hắn đến nước này, đã là rất đáng gờm rồi, bọn hắn thế nhưng cho đến bây giờ cũng không biết, ngài chỉ là một Giác Tỉnh Giả."

"Đúng vậy a..." Trần Phong cũng cảm thấy rất bất đắc dĩ.

Nếu như hắn thật sự có thể Cộng Minh với cái gì là thần lực may mắn, còn có thể đứng đây nói nhảm với bọn hắn hay không? !

Thực lực chân chính của hắn, chỉ là Giác Tỉnh Giả! 30.000 điểm giá trị may mắn...

Trần Phong tính toán giá trị may mắn hiện tại, hắn phải dùng 30.000 điểm giá trị may mắn này, giết ra một con đường máu!

"Yên tâm, ta sẽ không cho ngươi cơ hội." Ngô Lượng liếc mắt nhìn Trần Phong: "Ha ha, ta cũng đồng dạng đã dùng thần lực Kiếm Thần thiết trí lá chắn, bất luận loại khả năng có tỷ lệ nào, đều sẽ không tồn tại!"

"Những khu vực lân cận...đã bị chúng ta phong tỏa triệt để!" Mấy người nhìn chằm chằm.

Bọn hắn chậm rãi đi tới gần Trần Phong, hiển nhiên, bọn hắn sợ Trần Phong vẫn còn ẩn giấu át chủ bài, cho nên cũng không quá mức liều lĩnh.

"..."

Trần Phong chỉ bình tĩnh liếc mắt nhìn bọn hắn, thật sự không có cách nào hay sao?

Như vậy...Trần Phong hít vào một hơi thật sâu.

Hắn không hiểu cái gì là Cộng Minh, cũng không hiểu cái gì là thần lực may mắn, thế nhưng hắn biết, nếu như hắn thôi động toàn diện 30.000 điểm giá trị may mắn trong cơ thể, đủ để hủy thiên diệt địa!

30.000 điểm a...Trần Phong thì thầm một tiếng, nếu như thôi động toàn lực...

"Các ngươi muốn biết sự kinh khủng của thần lực may mắn hay không?" Trần Phong bỗng nhiên cười nhìn bọn hắn.

"Hửm?" Đám người Thác Mã Tư bỗng nhiên cảnh giác.

"Các ngươi đem những nơi lân cận phong tỏa, ta đích xác không thể chạy trốn, thế nhưng...." Trần Phong nhìn lên bầu trời, giang hai tay ra, làm ra tư thế ôm trọn cả bầu trời nói: "Các ngươi cuối cùng cũng đã đánh giá thấp uy lực của thần lực may mắn a."

Oanh! Bầu trời vạn dặm không mây bỗng nhiên trở nên đỏ như máu.

"? ? ? !" Mấy người kinh sợ nhìn lên bầu trời.

Ở nơi đó, bên ngoài địa phương phong ấn, có một cái không gian loạn lưu thật lớn xuất hiện, Trần Phong không có cách nào đi qua, thật sự là hắn bị vây ở nơi này, thế nhưng...

Oanh! Không gian loạn lưu ở bên ngoài, đúng là vũ trụ vô ngần! Có một khỏa sao chổi đỏ ngòm, vậy mà đang thẳng tắp hướng về phía này vọt tới! Xé rách thương khung, xé rách vũ trụ, xuyên qua không gian loạn lưu, buông xuống cái tinh cầu này!

"! ! !" Vẻ mặt của tất cả mọi người đại biến.

"Ngươi điên rồi!" Đám người Thác Mã Tư lộ ra sắc mặt sợ hãi.

Con m* nó thần lực may mắn, đây rốt cuộc là cái thần lực quỷ quái gì? !

"Làm như vậy ngươi cũng sẽ chết!" Phản Điền Trung hoảng sợ nói ra.

"Không quan trọng...cùng lắm thì chỉ là đồng quy vu tận." Vẻ mặt của Trần Phong trở nên lạnh lùng.

Ở trước mặt tử vong, hắn đã không còn cố kỵ điều gì.

"M* kiếp!" Ngô Lượng giận dữ mắng một tiếng.

Không thể nghi ngờ, hắn có thể khẳng định, khỏa sao chổi kia nếu xuyên qua hư không buông xuống viên tinh cầu này, nhất định sẽ rơi đúng vào nơi này, mà không phải là loại địa phương nào khác! Đối với thần lực may mắn mà nói, đây chỉ là kỹ thuật cơ sở.

"Đừng!" Triệu Hữu Tiễn luôn luôn lộ ra vẻ mặt lạnh nhạt cũng hoảng sợ.

"Trần Phong, ngươi hãy thu hồi đi, chúng ta sẽ không tính toán với ngươi nữa!" Phản Điền Trung luống cuống.

"Đã muộn rồi, ha ha ha!" Trần Phong cười lớn: "Theo ta cùng chết đi! Ha ha ha!"

"Bệnh tâm thần!" Sắc mặt của mọi người đại biến.

"Đi!" Bọn hắn quyết định rời đi khỏi nơi này.

Phản Điền Trung muốn rời khỏi, thình lình phát hiện ra, phương hướng mà khỏa sao chổi kia hướng tới...

"Ngươi thiết lập tọa độ là tảng đá này?" Hắn hít vào một ngụm khí lạnh.

"Bằng không thì ngươi cho rằng là cái gì?" Trần Phong nhe răng cười: "Ngươi cho rằng ta sẽ để cho các ngươi chạy trốn thuận lợi?"

"Tên điên!" Phản Điền Trung ném tảng đá về phương hướng ngược lại.

Xoạt! Những người khác cũng nhanh chóng rời đi.

"Trốn đi!" Trần Phong tự lẩm bẩm: "Các ngươi xem khỏa sao chổi này... nó vừa lớn vừa tròn... các ngươi xem cái đường cong này... nó vừa dài vừa rộng..."

"Các ngươi có thể trốn được bao xa, ha ha ha?" Tiếng cười điên cuồng Trần Phong truyền ra phía xa.

Nhưng mà, đám người Phản Điền Trung căn bản không để ý tới hắn, hiện tại trong đầu của bọn hắn chỉ có một cái ý niệm là chạy trốn!

Phun trào hết thảy thần lực! Bọn hắn liều mạng cũng muốn rời khỏi phạm vi chung quanh đây.

Bởi vì khỏa sao chổi kia...bởi vì cái hào quang kia...đây tuyệt đối không phải là sao chổi phổ thông! Một khi rơi vào nơi này, phạm vi ngàn dặm vạn dặm chung quanh cũng sẽ nổ tung, cho nên bọn hắn nhất định phải cấp tốc chạy trốn!

Cho dù trốn không thoát...ít nhất...cũng phải chạy đi thật xa để giảm bớt thương tổn.

"Tên điên! Những người nắm giữ thần lực may mắn tất cả đều là tên điên!"

"Cạn lời, năm đó nữ thần may mắn cũng là cái dạng này, chính mình sắp chết liền lôi kéo hết thảy thần linh chôn cùng cùng một chỗ, còn m* nó nói là vì sinh linh hi sinh chính mình!"

Bình Luận (0)
Comment