Siêu Cấp Gen ( Dịch Full )

Chương 938 - Gọi Thêm Một Con!

Gọi thêm một con! Gọi thêm một con!

"Ngươi đã nghe qua kỹ thuật tứ lạng bạt thiên cân hay chưa?" Trần Phong đột nhiên hỏi.

"Không có, đó là cái gì." Chu Diệp lộ ra vẻ mặt mờ mịt.

"Đây là tên của một loại võ thuật ở quê quán chúng ta, thông qua xảo kình, có thể lấy lực nhỏ thắng lực lớn, dĩ nhiên, ngươi cứ hiểu nó giống như nguyên lý đòn bẩy cũng không sai." Trần Phong lạnh nhạt nói ra.

"Nguyên lý đòn bẩy, đó lại là cái gì?" Chu Diệp vẫn như cũ lộ ra vẻ mặt mờ mịt.

"..."

"Rất nhanh ngươi sẽ biết." Trần Phong hít vào một hơi thật sâu, hắn biết dùng thần lực vận rủi ngụy trang thành hiệu quả may mắn, tiêu hao sẽ tăng lên, hắn cũng biết, dùng cái này đối phó với nữ thần may mắn là không đáng tin cậy, thế nhưng ưu thế của hắn ở chỗ ——Kỹ xảo!

Nữ thần may mắn đối với việc vận dụng thần lực, căn bản không có bất luận một chút kỹ xảo nào! Đây chính là cơ hội của hắn!

Nhất là, nữ thần may mắn vì giảm bớt chuyện tiêu hao thần lực, sau khi lãng phí một lượng lớn thần lực để triệu hoán Cự Long Thái Cổ, nàng chắc chắn sẽ không quản con Cự Long Thái Cổ này nữa.

Rất đơn giản...nếu như tiếp tục khống chế Cự Long Thái Cổ, hao phí cũng sẽ vô cùng kinh người, đây là sự tình mà bằng vào thực lực của nữ thần may mắn hiện tại, căn bản là không có cách nào tiếp nhận!

Đây chính là cơ hội của Trần Phong, vào cái thời gian điểm xảo diệu này, hắn thúc giục tất cả thần lực vận rủi, giả tạo ra uy năng của thần lực may mắn, xem thử rốt cục có thể kích thích ra hiệu quả như thế nào! ! !

—-

Tại Tây Lương Chi Địa, có một ngọn núi to lớn nổ tung, có một cái đầu khổng lồ từ bên trong ngọn núi chậm rãi xuất hiện, trên đầu của nó có các vết rạn nứt màu vàng, khiến cho mặt mũi của nó tràn đầy sự dữ tợn.

Tạch... ! Cái đầu dần dần ngẩng lên, thân thể cao lớn cũng dần dần thoát ly từ bên trong ngọn núi.

Rống —— Một tiếng rống thật lớn vang lên, đằng sau cơ thể cồng kềnh và vụng về, lại có một đôi cánh thịt mọc ra từ trong không khí, khí tức kinh khủng tản ra, tất cả biến dị thú chung quanh đều run lẩy bẩy.

Long uy! Chúng nó cảm nhận được loại uy năng trong truyền thuyết kia!

"Ta đã trở về." Con cự thú ngẩng cao đầu, mở to hai con mắt to lớn nhìn thương khung.

"Ta đã trở về!"

"Các ngươi...thiếu ta... Ha ha...Trần Phong..." Tiếng gào thét quanh quẩn trong thiên địa.

Xoạt! Nó khóa chặt vào khí tức của Trần Phong, phá không mà đi.

Mà vào giờ khắc này, tình huống của đám người Trần Phong đang vô cùng nguy hiểm.

Một số người đã bắt đầu chạy trốn tứ phía, thế nhưng chạy trốn ở trước mặt của Cự Long Thái Cổ, dường như sẽ càng chết thảm hại hơn, ngắn ngủi trong nửa phút, đã chết ba bốn người! Trong lòng của mọi người đều lạnh buốt.

"Cái gì tứ lạng bạt thiên cân của ngươi đâu..." Chu Diệp cười khổ.

"Không biết." Trần Phong lắc đầu.

Thần lực vận rủi, đã tiêu hao sạch sẽ, ròng rã 1800 điểm thần lực vận rủi, nếu như đổi lại thành...bởi vì tiêu hao gấp sáu lần, kỳ thật chỉ có hiệu quả của 300 điểm thần lực may mắn, ừm... căn cứ theo thần lực may mắn trong cơ thể hoán đổi thành giá trị may mắn, sau cùng phát huy ra, có thể là hiệu quả của 30.000 điểm giá trị may mắn! !

30.000 điểm giá trị may mắn...cái này kỳ thật cùng với lúc trước Trần Phong triệu hoán tận thế là không sai biệt lắm!

Đương nhiên, lần trước Trần Phong vẻn vẹn chỉ nhìn thấy một khoả thiên thạch, bởi vì mục tiêu lần trước của hắn chính là huỷ diệt, huỷ diệt cả một hành tinh! Mà lần này...

Oanh! Bầu trời bỗng nhiên trở nên tối tăm.

"Ồ." Trần Phong ngẩng đầu: "Sẽ không giống như lần trước đó chứ..."

Lần trước hiệu quả của tận thế mặc dù rõ rệt, đã hù chạy một đống người, thế nhưng Trần Phong cũng không cảm thấy đường đường là Cự Long Thái Cổ cũng sẽ bị hù chạy, chỉ có điều là, ngay vào thời điểm Trần Phong coi là ở trên bầu trời xuất hiện dị tượng, có một tiếng rống to, ở bên trong bầu trời tối tăm, truyền đến một tiếng rống to càng kinh khủng hơn.

"Trần Phong...để mạng lại!"

Oanh! Bầu trời bị xé nứt, một con Cự Long to bằng một ngọn núi nhỏ xuất hiện ở trên trời.

Sát ý phun trào.

"Xoạt!" Đám người đồng loạt nhìn về phía Trần Phong, chuyện này... lại tới thêm một con? Chu Diệp càng lộ ra vẻ mặt ngạc nhiên nhìn Trần Phong, chuyện này... đây chính là tứ lạng bạt thiên cân mà ngươi nói hay sao? Chỉ sợ là lần này ngươi sẽ bị chơi chết!

"Chuyện này...có phải hay không ngươi đã quên ngụy trang thần lực vận rủi thành hiệu quả may mắn?" Chu Diệp cẩn thận từng li từng tí hỏi Trần Phong, con hàng này sẽ không tự mình hại mình đó chứ? Thần lực vận rủi của ngươi phát huy ra hiệu quả, lại là gọi thêm một con Cự Long đến?

Một con Cự Long còn chưa đủ hay sao? ! Còn gọi tới thêm một con Cự Long?

Chờ một chút...đầu óc của Chu Diệp bỗng nhiên chuyển ngoặt một cái, nếu như hắn nhớ không lầm, vào thời điểm con Cự Long này vừa xuất hiện, dường như rống lên là 'Trần Phong, để mạng lại?'...

"Ngươi biết nó?" Chu Diệp nhìn về phía con Cự Long to như một ngọn núi nhỏ ở trên trời.

"Không biết." Trần Phong cũng lộ ra vẻ mặt không thể tưởng tượng nổi, hắn từ lúc nào đã nhận biết một con Cự Long rồi?

"Đừng lo lắng, có lẽ là thần lực của ta còn chưa phát huy ra hiệu quả, còn con Cự Long này... ừm...hoặc là trùng hợp, hoặc là do con tiện nhân nữ thần may mắn kia lại triệu hoán thêm một con Cự Long." Trần Phong an ủi.

Chu Diệp: "..."

Ha ha, câu này của ngươi thật sự là không khiến cho người ta cảm thấy bớt lo lắng một chút nào!

"Như vậy thì thần lực của ngươi vào lúc nào mới phát huy ra tác dụng?" Chu Diệp hít vào một hơi thật sâu, hắn nhìn nhìn chằm chằm vào hai con Cự Long, cảm giác mình trong một giây sau có thể sẽ chết.

"Hẳn là... sắp rồi?" Trần Phong suy đoán, hắn còn tưởng là sau khi thi triển thần lực, sẽ mang tới một sinh vật đáng sợ, sau đó nó sẽ chém giết cùng một chỗ với con Cự Long này, thế nhưng không nghĩ tới, lại có thêm một con Cự Long tới.

Hơn nữa...Trần Phong đột nhiên ngẩng đầu, nhìn về phía đạo thân ảnh đang càng ngày càng rõ ràng hơn kia, chờ đến thời điểm hắn nhìn thấy rõ ràng cái gọi là con Cự Long thứ hai kia, hắn rốt cuộc cũng biết vì sao tên gia hoả này lại gọi tên của hắn.

"Không thể nào?." Trần Phong thét một tiếng kinh hãi.

"Ngươi nhận ra nó?" Chu Diệp thở dài, người ta rõ ràng đã hô ra tên của ngươi, các ngươi chắn chắn là phải nhận biết nhau rồi.

"Nhận ra." Trần Phong buông tay, hắn mới vừa rồi còn đang suy nghĩ, chính mình vào lúc nào đã quen biết cùng với một con Cự Long, nhưng mà chờ đến lúc con hàng này hiển lộ thân ảnh, Trần Phong rốt cục cũng nhớ ra cái tên này là ai...

Long Dược! Là tộc nhân của Long gia tự xưng là hậu duệ của Long kia! Thực sự là...ký ức xa xưa a!

Năm đó là thời điểm hắn vẫn còn gà yếu, đã từng xảy ra giao phong cùng với Long Dược, chỉ là nếu như hắn nhớ không lầm, Long Dược rõ ràng đã chết rồi cơ mà, làm sao vẫn có thể còn sống trở về...còn có, cái hình thể này... cái khí tức này...hắn vậy mà thật sự đã trở thành Cự Long!

Trần Phong cười khổ, năm đó cái gọi là hậu duệ của Long, huyết mạch chân long, đều bị mọi ngươi điên cuồng chửi mắng, đều cảm thấy người Long gia điên hết rồi, còn có cái gì là biến thân thành Long.

Bình Luận (0)
Comment