Siêu Cấp Gen ( Dịch Full )

Chương 939 - Sỉ Nhục

Sỉ nhục Sỉ nhục

Chưa từng nghĩ, con hàng này vậy mà còn sống! Chưa từng nghĩ, hắn còn thật sự biến thành Cự Long. Cho nên, ước mơ vẫn có thể trở thành hiện thực hay sao? Cho dù là ——một loại ước mơ cực kỳ xa vời.

"Ngươi bây giờ có cảm giác như thế nào?" Chu Diệp ngay cả ý nghĩ muốn bóp chết Trần Phong cũng đều có, hắn hiện tại có một chút hối hận khi ký hiệp nghị cùng với Trần Phong, cái tên này vì sao khi thi triển lực lượng vận rủi trá hình thành may mắn, còn có thể tự hại chính mình?

Đây chính là tứ lạng bạt thiên cân mà ngươi nói hay sao?

"Chẹp." Lần này Trần Phong thật sự là không có cách nào phản bác.

Bởi vì hiệu quả khi hắn thi triển thần lực từ khi con Cự Long thứ hai xuất hiện cho tới bây giờ cũng không có! Điều này nói rõ ——thần lực đã có hiệu lực! Từ phản ứng trước mắt mà nói, dường như hiệu quả khi thi triển thần lực là triệu hoán con hàng trước mắt này!

Long Dược...tại sao lại có thể như vậy? Trần Phong cũng trăm mối không có cách giải, ừm... có thể là Long Dược bây giờ đã không phải là Long Dược lúc trước, mặc dù hai người có cừu hận, thế nhưng dù sao vẫn tốt hơn so với người xa lạ...có khả năng!

"Chào, Long Dược." Trần Phong khoan khoái phất tay chào hỏi.

"Chết đi!" Long Dược phun trào sát ý.

Oanh! Lực lượng đáng sợ nổ tung, cỗ lực lượng đặc thù kinh khủng thuộc về Cự Long buông xuống, Long Dược vừa mới hiện thân, liền trực tiếp lao tới đánh giết Trần Phong

"Móa." Trần Phong giật bắn cả người, vội vàng quay người chạy trốn.

"Không biết nó hận ngươi cỡ nào." Mấy người Chu Diệp cũng hít vào một ngụm khí lạnh, cái tên Trần Phong này...chỉ sợ là trốn được!

"Ta đã tìm ngươi rất lâu... cho tới hôm nay ta có thể đi được tới một bước này, đó chính là do ngươi ban tặng...ha ha." Long Dược cười âm trầm.

"Ha ha, ngươi hôm nay, cũng xem như là đã được như ý nguyện a." Trần Phong cười gượng hai tiếng.

"Đã được như ý nguyện sao...ngươi thì biết cái gì? !" Long Dược bỗng nhiên trở nên kích động: "Điều này cùng với bên trong tưởng tượng của ta căn bản không giống nhau... huyết mạch của rồng... Ha ha ha, một đám sâu kiến như các ngươi làm sao có thể hiểu?"

Long Dược trở nên điên cuồng cùng với phẫn nộ.

Oanh! Hắn lại một lần nữa phóng thẳng về phía Trần Phong, cỗ hình thể to lớn ép xuống.

"Không tốt!" Mấy nguời Chu Diệp cảm thấy kinh hoàng, bọn hắn theo bản năng muốn tới hỗ trợ, lại bi ai phát hiện ra, chính mình căn bản không giúp được gì, tốc độ cùng với lực lượng của Cự Long quá mức kinh khủng, người thường căn bản là không có cách nào bắt kịp.

Nhưng mà, làm cho người ta kinh hãi chính là, ngay vào thời điểm con Cự Long sắp nuốt chửng Trần Phong, có một đạo lực lượng kinh khủng lóe lên, hình thể như ngọn núi nhỏ của Long Dược, lại trực tiếp bị đánh bay ra bên ngoài!

Oanh! Long Dược đâm đầu vào bên trong hồ nước mặn, kém chút nữa hộc ra một ngụm máu.

"Ai? !" Tiếng gầm gừ phẫn nộ rống lên, Long Dược từ bên trong hồ nước mặn bay ra ngoài, quay đầu nhìn bốn phía.

Trên bầu trời, con Cự Long còn to lớn hơn kia, con Cự Long Thái Cổ kia, chậm rãi trôi nổi ở trên không trung, duỗi cái đầu to lớn ra, lạnh lùng nhìn Long Dược trước mắt.

"Cự Long Thái Cổ?" Long Dược đột nhiên run lên, dường như nhìn thấy được một thứ gì đó cực kỳ đáng sợ.

Vào thời điểm hắn nhìn thấy Trần Phong con mắt liền đỏ lên, căn bản không có chú ý tới sự tồn tại của những sinh vật khác, nhất là con Cự Long quá mức khổng lồ kia, giống như là phông nền vậy!

Cự Long Thái Cổ dùng ánh mắt lạnh như băng quan sát Long Dược.

Hồ nước mặn hoàn toàn trở nên yên tĩnh.

Ô...ô...n...g ——Ánh mắt của Cự Long Thái Cổ lấp lánh, lực lượng nhàn nhạt phun trào.

Rất lâu sau, hai tròng mắt lạnh như băng của Cự Long Thái Cổ, bỗng nhiên trở nên càng thêm lạnh lẽo, nó dường như đã xem thấu được thân thể của Long Dược, nhìn thấu tất cả lực lượng ẩn chứa ở bên trong!

"Sỉ nhục...thằn lằn..." Ánh mắt của Cự Long Thái Cổ dần dần khóa chặt Long Dược.

"Không, không phải." Long Dược run lên một cái, mặc dù hình thể của hắn vẻn vẹn chỉ kém Cự Long Thái Cổ một chút, thế nhưng cỗ uy năng kinh khủng đặc thù thuộc về Cự Long Thái Cổ kia, vẫn như cũ khiến cho hắn cảm thấy sợ hãi.

"Ta cũng là hậu duệ của Cự Long!"

"Huyết mạch của Long chân chính!"

"A a a, ta gặp phải một ông lão chết bầm, biến ta thành hình dạng của con thằn lằn đáng chết này, sau khi thời đại Thái Cổ buông xuống, ta trong lúc vô tình thu được mảnh vỡ Thái Cổ, lúc này mới trở thành Cự Long."

"Thật mà! Ta thật sự có huyết mạch của Long." Long Dược lo lắng nói rõ lí do.

Nhưng mà, Cự Long Thái Cổ ở trước mắt căn bản không để ý tới lời giải thích của hắn, mà chỉ lạnh lùng nhìn chằm chằm vào hắn, tái diễn lại hai từ ngữ vừa mới nói qua.

"Sỉ nhục...Thằn lằn..."

"Nên giết! !"

Oanh! Cự Long Thái Cổ trong nháy mắt nổi khùng.

"Đáng chết!" Sắc mặt của Long Dược đại biến, vỗ cánh một cái hốt hoảng chạy trốn.

Rống! Long uy kinh khủng tản ra, thế là, có hai con Cự Long đáng sợ, một trước một sau, cứ như vậy đuổi giết rời đi khỏi hồ nước mặn, lưu lại đám người Trần Phong cùng với Chu Diệp lộ ra vẻ mặt mờ mịt.

"Giống như, đã tạo nên tác dụng?" Chu Diệp trầm tư.

"Hẳn là như vậy?" Trần Phong cũng không xác định, hôm nay tâm tình của hắn thật sự là giống như cáp treo vậy, lúc lên lúc xuống.

Bất quá, sự tình Cự Long Thái Cổ cuối cùng cũng đã được giải quyết, cho dù đã chết mất vài người, thế nhưng những người Cộng Minh còn lưu lại này, vẫn như cũ có sức chiến đấu rất kinh khủng!

Ít nhất ——đối với nữ thần may mắn mà nói là như thế.

Đám người ngẩng đầu, ở nơi xa, vùng rừng rậm kia đã gần trong gang tấc.

"Đi!" Trần Phong ra lệnh một tiếng.

Nữ thần may mắn, chúng ta đã tới!

Rừng rậm bên bờ hồ, vào thời điểm khí tức Cự Long Thái Cổ biến mất, vào thời điểm khí tức của đám người Chu Diệp càng ngày càng đến gần, nữ thần may mắn rốt cục cũng ý thức được tính nghiêm trọng của vấn đề.

Chu Diệp...ngay cả Cự Long Thái Cổ đều có thể đuổi đi? Nữ thần may mắn cảm thấy chuyện này rất không có khả năng.

Đây chính là Cự Long Thái Cổ! Nàng đã từng dùng qua phương thức tương tự để đánh tan kẻ địch, ở dưới tác dụng của thần lực may mắn, Cự Long Thái Cổ vừa xuất hiện, sẽ lập tức xác định đám người Chu Diệp là địch nhân, làm sao lại thả đi?

Thế nhưng mà hết lần này tới lần khác...

"Đến cùng đã xảy ra chuyện gì?" Trong lòng của Nữ thần may mắn có một chút lo lắng.

Ô...ô...n...g ——Thần lực nhàn nhạt phun trào, thần lực bên trong vùng rừng rậm này đã bắt đầu thức tỉnh, nữ thần rừng rậm, rất nhanh sẽ thức tỉnh.

"Có một chút phiền phức." Nữ thần may mắn quét ánh mắt qua.

Nàng đã cảm giác được khí tức của đám người Chu Diệp càng ngày càng gần, những cỗ thần lực hỗn độn kia mặc dù có chất lượng không cao, thế nhưng chung quy vẫn là thần lực! Nàng nguyên lai còn tưởng rằng bọn gia hỏa này là một đám ngư long hỗn tạp, căn bản không có để vào trong mắt, thế nhưng hiện tại xem ra, bọn hắn tiến thối chỉnh tề, không có bất kỳ cái gì gọi là nội đấu, rõ ràng là một đoàn đội hoàn chỉnh!

Bình Luận (0)
Comment