Hết thảy thần lực tới gần gần nữ thần may mắn liền nổ tung trong nháy mắt.
Một lần.
Hai lần.
Ba lần.
...
Sau khi thi triển trọn vẹn vài chục lần, thần lực của đám người đã tiêu hao trên phạm vi lớn, đến khi bọn hắn nhìn thấy nụ cười chế nhạo trên khóe miệng của nữ thần may mắn, rốt cục cũng ý thức được một vài vấn đề.
Thần lực của Nữ thần may mắn...y nguyên vẫn còn rất nhiều!
"Tuyệt đối không có khả năng này." Trần Phong nhíu mày.
Nữ thần may mắn tuyệt đối không có khả năng có nhiều thần lực như vậy! Bởi vì nếu như nàng thật sự có nhiều thần lực như vậy mà nói, lúc đầu vào thời điểm ở trong hồ nước mặn, đã sớm đem tất cả mọi người tiêu diệt trong một lần, cần gì phải công kích lần lượt từng đợt một?
Thế nhưng tình huống hiện tại của nàng...Trần Phong nhìn nữ thần may mắn trước mắt, khép hờ hai mắt, bỗng nhiên giống như có điều suy nghĩ.
Ở nơi đó, ở sau lưng nữ thần may mắn, ở bên trong mảnh rừng rậm màu xanh lục này, hắn cảm nhận được một cỗ thần lực phun trào, đó là lực lượng đặc thù thuộc về nữ thần rừng rậm!
"Cô đang hấp thu thần lực của nữ thần rừng rậm!" Trần Phong bỗng nhiên giật mình, khó trách vì sao cô ta lại có thần lực dồi dào như vậy.
Bây giờ nữ thần rừng rậm còn chưa thức tỉnh, nữ thần may mắn lại hấp thu thần lực của nàng, nàng tất nhiên sẽ bị tổn thương nguyên khí nặng nề, không biết mất bao nhiêu năm mới có thể khôi phục!
Nếu như bị nữ thần may mắn dùng hết thần lực, coi như thức tỉnh, chỉ sợ cũng sẽ bị phế đi, lòng dạ thật là độc ác.
Đám người kinh hãi, bọn hắn vẫn cho rằng nữ thần may mắn chỉ hung ác đối với địch nhân, không nghĩ tới đối với người của mình cũng rất ác độc, nếu nữ thần rừng rậm thức tỉnh trong tình trạng như thế này, chỉ sợ nàng vĩnh viễn chỉ có thể làm tùy tùng của nữ thần may mắn.
"Bằng không thì ngươi cho rằng thanh danh vô sỉ của nàng đến từ nơi nào?" Chu Diệp tuyệt đối không cảm thấy ngoài ý muốn.
"Hừ." Nữ thần may mắn dùng ánh mắt lạnh lùng quét qua trên người của bọn hắn, nàng căn bản không cần nói rõ lí do cùng với đám sâu kiến này, thần lực nhàn nhạt trong tay phun trào.
Oanh! Đám người Chu Diệp trong nháy mắt bị trọng thương.
Đúng thế, kông có bất kỳ một chiêu số nào, vẻn vẹn chỉ là thúc giục thần lực may mắn, liền khiến cho một số người bị thương nặng.
"Làm sao có thể?" Đám người Chu Diệp hoảng sợ.
Quả nhiên...Trần Phong tuyệt đối không cảm thấy ngoài ý muốn.
Đúng như suy đoán của hắn vậy, nếu số lượng giá trị may mắn đạt đến một trình độ nhất định, ngươi sẽ gần như là vô địch! Muốn làm cho đối phương bị như thế nào, chỉ cần một cái ý niệm đơn giản!
Trần Phong lúc trước có thể lợi dụng may mắn nhẹ nhõm dùng một chọi bốn, huống chi là bản thân nữ thần may mắn?
Nữ thần may mắn trước mắt, chính là tồn tại vô địch!
"Như vậy không thể được..." Trần Phong hơi híp tròng mắt.
Thần lực may mắn quá mức mạnh mẽ, nếu cứ tiếp tục như vậy, chỉ có một con đường chết. Nghĩ tới đây, ánh mắt của hắn lưu chuyển, vượt qua nữ thần may mắn, nhìn về phía cánh rừng ở phía sau lưng của nàng, ở nơi đó, những ánh huỳnh quang nhàn nhạt đang lấp lánh, dường như đang hô hoán cái gì.
Đó là thần lực của Nữ thần rừng rậm hay sao? Trần Phong cảm thấy động tâm.
"Tranh thủ cho ta một chút thời gian." Trần Phong thấp giọng nói với Chu Diệp.
"Hiểu rõ." Chu Diệp khẽ cắn môi.
Xoạt! Ánh sáng lấp lánh, Trần Phong phóng vào bên trong cánh rừng rậm.
"Cút!" Thần lực trong tay của Nữ thần may mắn phun trào.
Cho dù nàng biết Trần Phong không có nhiều thực lực, nhưng bởi vì quan hệ đặc thù của hai người, Trần Phong ở trong mắt của nàng, lại được nàng vô cùng chú ý!
Còn muốn gạt nàng tiến vào bên trong rừng rậm? Làm sao có thể!
Oanh! Thần lực tuôn ra, Nữ thần may mắn thuận tay điểm tới.
"Oanh!" Một tiếng nổ vang thật lớn.
Chu Diệp ngăn cản ở trước người của Trần Phong, cứ thế mà thay hắn chống đỡ một đòn này.
"Phốc —— " Chu Diệp phun ra một ngụm máu, không thèm để ý một chút nào bĩu môi nói: "Coi như ngươi là nữ thần may mắn, đồng thời đối mặt với nhiều người Cộng Minh chúng ta như vậy, còn muốn công kích Trần Phong, cũng quá cuồng vọng đi?"
"Ha ha." Nữ thần may mắn cười lạnh.
Trần Phong vào giờ phút này đã thuận lợi bước vào bên trong cánh rừng rậm, cho dù nàng biết Trần Phong không có nhiều lực lượng, thế nhưng đối với Trần Phong lại có sự cảnh giác bẩm sinh, tuyệt đối không thể để cho Trần Phong làm loạn ở bên trong cánh rừng rậm.
Xoạt! Thần lực may mắn một lần nữa phun trào, nếu không có cách nào chém giết Trần Phong chính diện, vậy thì chỉ có thể dùng năng lực cơ sở nhất——may mắn.
Xoạt! Hào quang nhàn nhạt lấp lánh, từng đạo hào quang mạnh mẽ và kinh khủng từ bên trong hư không, trực tiếp đánh lên trên người của Trần Phong.
Oanh! Ánh sáng nổ tung.
Sau đó, Trần Phong vô cùng ngạc nhiên nhìn trong cơ thể bỗng nhiên thêm ra thần lực vận rủi.
Ách...thần lực vận rủi hắn vừa mới dùng hết sạch, đang phát sầu, không nghĩ tới nữ thần may mắn thế mà lại đáng yêu như thế, tự nhiên lại đưa tới cho hắn một đống lớn thần lực vận rủi, quá tuyệt vời.
Hiển nhiên, Nữ thần may mắn lại một lần nữa sử dụng thần lực may mắn ngụy trang hiệu quả vận rủi tiến hành công kích.
"Không hổ là Linh của nhà ta." Trần Phong nói thầm một câu.
Ánh mắt của hắn lưu chuyển, tiếp tục tìm kiếm trong rừng rậm, theo nơi phát ra thần lực may mắn tiến hành tìm tòi, rốt cuộc cũng tìm được căn nguyên xuất hiện thần lực may mắn.
Ở một nơi nào đó trong rừng rậm, có một khỏa trái cây lấp lánh hào quang.
Nguyên lai là ngươi! Hai mắt của Trần Phong sáng choang.
Oanh! Từng lớp từng lớp công kích của Nữ thần may mắn nổ tung.
Thần lực vận rủi trong cơ thể của Trần Phong, cũng từ 20 điểm một lần nữa nhảy lên tới 50 điểm, 80 điểm,, 200 điểm...đang khôi phục lại rất nhanh!
Mà vào giờ khắc này.
"Chuyện gì đã xảy ra?" Nữ thần may mắn cũng đã nhạy bén nhận ra điều không thích hợp.
Công kích của mình, vậy mà không có tác dụng đối với Trần Phong? Vì cái gì?
Trần Phong có thực lực gì, chính nàng đã quá là rõ ràng, nàng đối với hệ thống sức mạnh của Trần Phong hiểu rất rõ, thậm chí so với Trần Phong còn muốn quen thuộc hơn, cho nên nàng mới không có một chút e ngại nào! Bởi vì nàng biết rõ, hết thảy kỳ tích mà Trần Phong sáng tạo, đều là do Quầng sáng may mắn sáng tạo!
Trên bản chất ——thành tựu hiện tại của Trần Phong, đều là công lao của nàng.
Cho nên ——khi mất đi Quầng sáng may mắn, Trần Phong liền chẳng còn cái gì cả, nàng vẫn một mực cho rằng là như thế.
Chỉ có điều là, không nghĩ tới công kích thần lực may mắn của nàng, thế mà đối với Trần Phong hoàn toàn không có tác dụng...
Vì cái gì? Là vì Trần Phong cũng đã từng là chủ nhân của Quầng sáng may mắn, cho nên có thể miễn dịch?
Hoặc là...Linh, cũng chính là mình, trước khi phong ấn tình cảm, đã cố ý làm như thế? Đây mới chính là nguyên nhân làm cho nữ thần may mắn cảm thấy khó chịu. Nàng không sợ Trần Phong, không sợ bất cứ một địch nhân nào, thế nhưng mà nàng rõ ràng có thể cảm giác được, Linh sau khi dung hợp trí nhớ cùng với chính mình, đã trải qua một trình độ cắt giảm một bộ phận nhất định...Linh trước khi dung hợp cùng với mình...đã xóa đi một bộ phận trí nhớ!