Xóa bỏ bộ phận nào? Nàng không biết.
Có hay không có quan hệ cùng với việc Trần Phong có thể miễn dịch thần lực may mắn trước mắt? Nàng cũng không biết.
Rất có thể, Linh vì lo lắng sau khi khôi phục trí nhớ, sẽ giết chết Trần Phong, cho nên trước đó, Linh đã trực tiếp cải thiện thể chất của Trần Phong cũng có khả năng.
Ừm...rất có khả năng, chính nàng đã đào hố cho chính nàng? Nữ thần may mắn thở dài một tiếng.
Oanh! Ánh sáng trước mắt nổ tung, công kích của đám người Chu Diệp bỗng nhiên trở nên hung mãnh, cho dù không có hiệu quả gì, thế nhưng tiết tấu nhanh bất thình lình, cũng khiến cho nữ thần may mắn đề cao cảnh giác.
Nàng nhìn về phía cách đó không xa.
Ừm...Trần Phong đã tìm được khỏa trái cây kia, tìm được hạch tâm của nữ thần rừng rậm.
"Nguyên lai đây chính là mục đích của các ngươi hay sao?" Nữ thần may mắn cười, để cho đám người Chu Diệp kiềm chế nàng, Trần Phong lợi dụng đặc tính miễn dịch với thần lực may mắn xông vào trong cánh rừng rậm, chính là vì ngăn chặn thần lực của nàng hay sao?
Hài hước! Đây chính là nữ thần rừng rậm a!
...
"Chính là cái đồ chơi này hay sao?" Trần Phong rõ ràng cảm thụ được lưu quang không ngừng truyền đến từ bên trong khỏa trái cây này.
Ừm...cái đồ chơi này, phải hình dung như thế nào? Giống như là một quả dừa, nữ thần may mắn đâm vào một cái ống hút, đang không ngừng hấp thu thần lực ở bên trong, Trần Phong có thể thấy được rất rõ ràng, ở bên trong cái lỗ nhỏ này, thần lực đang không ngừng tuôn ra, chảy vào trong cơ thể của nữ thần may mắn.
Rất tốt, chỉ cần chặt đứt quá trình hấp thu thần lực...Trần Phong tiến hành ngăn trở.
Ô...ô...n...g —— Thần lực vẫn như cũ phun trào! Không có tác dụng.
Ở giữa nữ thần may mắn và khỏa trái cây này, là một đường ống kết nối thần lực nửa hư ảo, dùng thủ đoạn bình thường, căn bản là không có tác dụng!
"Nhân loại ngu xuẩn a..." Nữ thần may mắn lắc đầu, giễu cợt nói: "Sự mạnh mẽ của thần linh, bằng vào các ngươi làm sao có thể hiểu biết?"
Oanh! Thần lực phun trào, có hai người Cộng Minh bị trọng thương tại chỗ, bọn hắn, không ngăn được.
Oanh! Trần Phong thử đủ loại đồ vật có thể nhiễu loạn khí tức, vẫn như cũ không có cách nào gián đoạn kết nối thần lực.
"M* kiếp." Trần Phong dự định trực tiếp đập vỡ khỏa trái cây này.
Xin lỗi, nữ thần rừng rậm, nếu đã không có cách nào kết thúc kết nối thần lực của nữ thần may mắn, vậy cũng chỉ có thể phá hủy khỏa trái cây này, chỉ có điều là, hắn không có chú ý tới, nữ thần may mắn vẫn như cũ lộ ra biểu lộ mỉa mai.
Oanh! Trần Phong hung hăng đập xuống.
Tạch... ! Một tiếng nổ vang giòn, khỏa trái cây vẫn hoàn hảo không có một chút tổn hại.
"Ngu xuẩn." Nữ thần may mắn lắc đầu.
Nếu như đồ vật hạch tâm mà thần linh ký thác dễ dàng bị phá hủy như vậy, bọn nàng đã sớm chết vô số lần, xem ra nàng quả nhiên đã đánh giá Trần Phong quá cao, một người đã mất đi giá trị may mắn...cuối cùng không còn đáng giá cho nàng chú ý.
"Kết thúc đi." Nữ thần may mắn lộ ra vẻ mặt lạnh nhạt.
Oanh! Thần lực mạnh mẽ phun trào.
"Đây chính là chủ ý của ngươi?" Chu Diệp cười khổ nhìn Trần Phong.
Bộ dáng "mọi người hãy ngăn cản giúp ta, ta sẽ giải quyết chuyện này" của Trần Phong, đã làm cho tất cả mọi người cho là hắn có loại kỹ xảo cùng với biện pháp đặc thù gì để kết thúc chiến đấu, ai ngờ được...
Lại là chuyện này? ! Cái đồ chơi kia nếu không có cách nào phá hủy được, vậy thì hắn đi ra sẽ có tác dụng gì?
Cái tên Trần Phong này...mọi người đã vô lực chửi bậy.
Vì để cho Trần Phong thành công tiến vào cánh rừng rậm, bọn hắn cơ hồ đã hao phí tất cả lực lượng, mắt thấy công kích của nữ thần may mắn một lần nữa buông xuống, lần này chỉ sợ là chỉ có thể ngồi chờ chết.
Oanh! Thần lực buông xuống.
"Xong." Trong lòng của mọi người mát lạnh.
Mà nữ thần may mắn, đang cười lạnh chuẩn bị tiêu diệt tất cả mọi người, chỉ có điều là, trước khi công kích rơi xuống, nàng theo bản năng nhìn thoáng qua Trần Phong, tâm thần liền trở nên kinh hoàng.
"Trần Phong, ngươi đang làm cái gì? !" Sắc mặt của Nữ thần may mắn trở nên đại biến.
Xoạt! Đám người cơ hồ đều quay đầu lại nhìn.
Ở nơi đó, ở phía trên khỏa trái cây cơ hồ không thể phá hủy kia, Trần Phong bỗng nhiên móc ra một cây bút, hung hăng cắm vào cái lỗ nhỏ.
Phốc! Một thanh âm xuyên thấu vang lên.
? ? ? Tất cả mọi người đều không hiểu.
"Hắn đang làm cái gì?" Đây là phản ứng đầu tiên của Chu Diệp.
Cái tên này điên rồi hay sao, cắm một cây bút vào người của nữ thần rừng rậm để làm cái gì? Bất quá rất nhanh hắn liền kịp phản ứng, đây căn bản không phải là một chuyện nhàm chán, trọng điểm là...hắn làm sao có thể cắm vào?
Đây chính là đồ vật hạch tâm mà thần linh ký thác, dùng lời giải thích thông tục, thì đó chính là Thần khí! ! ! Chu Diệp liếc nhìn, Trần Phong thế mà thật sự dùng một cây bút đâm vào trong cơ thể của nữ thần rừng rậm, cái này làm sao có thể? !
Chu Diệp triệt để phát mộng, những người khác chung quanh cũng lộ ra vẻ mặt phát mộng, hiển nhiên là còn chưa từ bên trong tình huống trước mắt lấy lại được tinh thần.
Mà nữ thần may mắn...đồng dạng cũng lộ ra vẻ mặt sụp đổ.
Phải biết rằng, coi như là nàng, cũng không có khả năng phá hư đồ vật hạch tâm của nữ thần rừng rậm!
Coi như là nàng, mong muốn hấp thu thần lực của nữ thần rừng rậm, cũng nhất định phải toàn lực thôi động thần lực may mắn, khiến cho khỏa trái cây bởi vì một ít duyên cớ nào đó mà xuất hiện một cái lỗ nhỏ...chỉ từ điểm này mà nói, liền biết được đồ vật hạch tâm của thần linh là không có cách nào có thể phá hư!
Mà Trần Phong...cứ thế mà chọc đi vào!
Nàng cẩn thận liếc nhìn, cái lỗ rất nhỏ trên khỏa trái cây rất nhỏ, cây bút kia trong tay của Trần Phong cũng không nhỏ, cứ như vậy mà bị chọc thẳng đi vào.
Cái cảnh tượng này...đám người Chu Diệp liếc cũng cảm thấy rùng mình.
Bọn hắn đột nhiên cảm giác được, chính mình đi theo cái tên Trần Phong này, căn bản chính là tự tìm đường chết!
Có trời mới biết, bọn hắn trước kia đã có thù với nữ thần may mắn, đối với những thần linh khác đều duy trì sự cung kính, mà bây giờ...dường như...có chút không trở về được. Không cần nghĩ cũng biết, một khi nữ thần rừng rậm thức tỉnh, bọn hắn ngay cả một người cũng chạy không thoát!
"Trần Phong, con m* ngươi!" Trong lòng của mọi người phát lạnh.
"Ngươi...ngươi đang làm gì vậy?" Nữ thần may mắn cảm thấy mình có một chút hồ đồ.
"Phong ấn nơi phát ra thần lực của cô a." Trần Phong bĩu môi.
"Ngươi, ngươi đây là đang khinh nhờn!" Nữ thần may mắn run rẩy, nàng chưa bao giờ nhìn thấy qua, có người nào lại dám khinh nhờn thần linh như thế, tên gia hỏa Trần Phong này, dường như đối với thần linh khuyết thiếu sự tôn trọng cơ bản nhất.
Trời ạ! Như thế nàng về sau nàng làm sao có thể bàn giao được với nữ thần rừng rậm?
Mặc dù nữ thần rừng rậm còn chưa thức tỉnh, thế nhưng mà ý thức của nàng nhất định vẫn còn tồn tại, đến lúc đó...Nữ thần may mắn có một chút cảm giác sụp đổ.
Mà vào giờ khắc này.
Xoạt! Ánh sáng lấp lánh.