Siêu Cấp Phú Nhị Đại

Chương 146

“Không sai, tôi là tổng giám đốc Lâm thị”

Lâm Vũ Chân gật đầu, “Cô là người đại diện đầu tư cho tập đoàn Hợp Sinh?”

Hứa Như Vân cũng gật đầu.

GÌ inh theo sau, không ngờ cô lại gặp người quan ở đấy, anh không nói gì chỉ im lặng đ mộf bẩn Í “Tôi nghĩ hạng mục này không cần đàm phán nữa”

Không đợi Lâm Vũ Chân tiếp tục nói, Hứa Như Vân trực tiếp lắc đầu, “Sếp Vu, chúng ta đi thôi, Lâm thị này không đáng để chúng ta đầu tư”

Lâm Vũ Chân khẽ nhíu mày.

Vu Vĩ cũng có chút bất ngờ, còn chưa nói gì với nhau mà Hứa Như Vân liền nói như vậy, xem ra cô và Lâm Vũ Chân quen biết nhưng không phải là bạn bè.

“Sếp Hứa, có vấn đề gì sao?”

Vu Vĩ hỏi.

“Nếu tổng giám đốc của Lâm thị là Lâm Vũ Chân, vậy tôi rất nghi ngờ thực lực của tập đoàn Lâm thị” Hứa Như Vân không chút khách khí, tuy trên mặt vẫn mang theo nụ cười nhưng sự xem thường trong ánh mắt lại không hề che giấu chút nào, “Vì trong nhận thức của tôi, năng lực của tổng giám đốc Lâm đây có hạn, không thể khống chế được công ty lớn như vậy, tôi lo rằng Lâm thị này sẽ đột nhiên phá sản, ảnh hưởng đến kế hoạch đầu  tư của chúng ta”

“Hứa Như Vân, lời này của cô hơi quá đáng rồi đấy”

Lâm Vũ Chân nhíu mày càng chặt.

“Không quá đáng”

Hứa Như Vân vẫn cười, “Tổng giám đốc Lâm, chúng ta đều là người quen cũ, đừng giả bộ nữa, lúc đại học cô không bằng tôi, còn kém tôi rất xa, chỗ nào cũng không bằng tôi, dù làm kinh doanh cũng vậy, hợp tác với cô ư, tôi cảm thấy rất nguy hiểm”

Sỉ nhục người khác một cách trực tiếp như vậy!

Nói xong, Hứa Như Vân liền muốn rời đi.

Gô vừa đi mấy bước, một cánh tay chặn cô lại.

“Anh muốn làm gì?”

Giang Ninh đứng đó bình tĩnh nhìn Hứa Như Vân, đôi mắt đó bình thản như nước, bình thản đến khiến tim Hứa Như Vân bất giác run rẩy, có chút bất an.

“Từng nâng mũi, cũng từng bơm môi, lông mi thì nối, căm của cô cũng từng gọt qua rồi đúng không?” Sắc.

mặt Hứa Như Vân thay đổi, có chút nóng nảy càng có chút gấp gáp.

Nhưng không đợi cô ta phản bác, tâm nhìn của Giang Ninh di chuyển xuống, trực tiếp nói, “Trước đây chỉ là màn hình phẳng, tiêm bao nhiêu silicon thế? Trên người  cô còn có chỗ nào là nguyên dạng không vậy?”

“Anh…anh là ail”

Mặt Hứa Như Vân đỏ lên, cực kỳ tức giận, Giang Ninh lại trực tiếp nói chuyện mình phẫu thuật thẩm mỹ ra, nhưng… nhưng sao Giang Ninh lại biết được?

“Ừ, quả nhiên không có chỗ nào nguyên dạng, cuộc sống đời tư của cô thối nát, chắc “chỗ đó” cũng thối rồi nhỉ?

Dù có dùng nước hoa tốt hơn nữa để che giấu cũng vẫn có mùi cá chết”

Giang Ninh còn cố ý dùng tay quạt mũi, mặt đầy chán ghét, “Một thứ như vậy lại còn dám so sánh với Vũ Chân của tôi? Cô không cần mặt mũi rồi à?”

“Anhl”

Hứa Như Vân tức đến muốn ngất xỉu, cô ta lại càng xấu hổ và giận dữ không thôi.

Chuyện chỗ tư mật của cô ta “có mùi” mà Giang Ninh cũng có thể phát hiện được, đây rốt cuộc là chuyện gì vậy!

Đặc biệt, cô ta nhìn thấy ánh mắt của mấy người đàn ông bất giác nhìn qua, càng hận không thể tìm một cái lỗ trực tiếp chui vào.

“À, vừa nãy nói rồi, mặt cô đều sửa qua, sớm đã không cần mặt mũi nữa rồi nhỉ”

Giang Ninh nói xong thì quay đầu nhìn Lâm Vũ Chân,  cực kỳ nghiêm túc nói, “Tổng giám đốc Lâm à, anh kiến nghị hạng mục này không hợp tác với họ nữa, một người mà đến mặt mũi của mình cũng không cần, hợp tác với loại này anh cảm thấy rất mạo hiểm”

Lời vừa nãy của Hứa Như Vân, Giang Ninh trực tiếp nguyên vẹn hoàn trả, càng hung hăng sỉ nhục Hứa Như Vân, không chút khách khít  “Lâm Vũ Chân!”

Hứa Như Vân giống như lệ quỷ vậy, giọng nói trở nên sắc.

bén, “Đây là tố chất của nhân viên trong công ty các cô?

Cô không yên với tôi đâu!”

Nói xong, cô ta hừ một tiếng, tức giận rời đi.

“kêu di lao công vất vả một tí, phun tí thuốc khử trùng, mùi cá chết trong không khí sao nồng quá vậy?”

Hứa Như Vân vừa bước một chân vào thang máy, chút nữa tức đến ói máu!
Bình Luận (0)
Comment