Siêu Cấp Phú Nhị Đại

Chương 147

Nhìn bộ dạng Hứa Như Vân bị chọc tức đến muốn phát điên, suýt nữa Lâm Vũ Chân không nhịn được mà cười ra tiếng.

Mấy người thư ký tiểu Triệu đi theo phía sau sớm đã nhịn không được rồi, chạy đến hành lang cười đến mức chảy nước mắt.

“Anh Ninh thật ác quát” { A (1 ì)  “Mùi cá chết, khi người phụ nữ kia quay về, sợ là phải tắm hai mươi lần mất nhỉ?”

“Anh Ninh có mắt quan sát tốt thật đấy, toàn thân chỗ nào chỉnh sửa cũng nhìn ra được, giỏi thật!”

Lâm Vũ Chân cố nhịn, khi quay về phòng làm việc cô vẫn không cười, chỉ là đi đến trước bệ cửa sổ, nhìn về hướng xa xăm, sau đó vai cô run rẩy một hồi.

“Sao anh nhìn ra cô ta từng phẫu thuật thẩm mỹ?”

Một lúc lâu sau, cô mới quay đầu nhìn Giang Ninh.

“Quá hiển nhiên rồi mà, có lẽ bác sĩ phẫu thuật mới học.

nghề”

Giang Ninh mặt mày nghiêm túc nói.

Với năng lực trinh sát của anh, đến người đeo mặt nạ da.

người cũng không thoát khỏi mắt anh, chứ đừng nói đến mấy loại phẫu thuật thẩm mỹ cấp thấp đó.

“Vậy cuộc sống đời tư thối nát, trên người có mùi cá  chết thì sao?”

Giang Ninh phát hiện, trong mắt Lâm Vũ Chân mang loại chất vấn rất hiển nhiên.

Vấn đề riêng tư của phụ nữ, làm sao Giang Ninh lại biết được, hay là nói trong cuộc sống đời tư thối nát đó có sự tham gia của Giang Ninh?

“Em không ngửi thấy sao?”

Giang Ninh phe phẩy tay, “Thối khiếp ấy, em nhìn mặt của tiểu Triệu cũng bị ngột đến xanh rồi kìa”

“Phụt”

Lâm Vũ Chân thật sự nhịn không nổi nữa, phụt một bật cười.

Cô biết Giang Ninh đang trút giận giúp cô, anh không.

cho bất kỳ ai bắt nạt cô trước mặt anh cả.

“Hứa Như Vân là bạn thời đại học của em, thành tích luôn không tốt bằng em cho nên lúc nào cũng đối đầu với em, sau khi tốt nghiệp, cô ta vào một công ty lớn ở tỉnh thành, thăng chức rất nhanh, mà em làm công cho ba con Lâm Cường, địa vị trời đất cách biệt, cô ta đắc ý rất lâu rồi”

Lâm Vũ Chân không nói, Hứa Như Vân nhiều lần cười nhạo cô trước mặt bạn học, nói cả đời này cô cũng chỉ ở.

tầng lớp thấp mà bán mạng cho người khác.

Thời đại học, Lâm Vũ Chân cái gì cũng ưu tú hơn Hứa  Như Vân, người theo đuổi Lâm Vũ Chân cũng nhiều hơn cô ta, thậm chí nam sinh mà cô ta yêu thầm bốn năm sau khi bị Lâm Vũ Chân từ chối cũng không chấp nhận cô ta.

Sau khi tốt nghiệp, Lâm Vũ Chân chỉ có thể chọn vào.

Lâm thị, mà Hứa Như Vân sau khi vào tập đoàn Hợp.

Sinh, không ít lần lợi dụng cơ thể của mình, trong thời gian mấy năm ngắn ngủi đã lên được vị trí phó tổng giám đốc của bộ đầu tư, tự nhiên gió xuân đắc ý rồi.

“Cô ta cũng không đẹp bằng em, cho nên mới phải đi phẫu thuật”

Giang Ninh không đoán cũng biết, “Chỉ đáng tiếc, càng sửa càng xấu, mặt cứng ngắc à”

“Đáng tiếc sao?”

“Không đáng tiếc!”

Giang Ninh lập tức nghiêm túc nói, “Cô ta có sửa nữa của vô dụng, lực sát thương của mùi cá chết trên người  cô ta quá mạnh luôn”

Lâm Vũ Chân nghiêm túc nhìn Giang Ninh – người chồng ở rể của mình.

Lúc Giang Ninh lạnh lùng, một người có thể đấu ngàn quân, đánh đến mấy người đến tìm phiền phức phải khóc kêu ba kêu mẹ.

Lúc Giang Ninh miệng lưỡi ngọt ngào, có thể dỗ cho Tô Mai cười không ngừng, hận không thể lập tức nhận hắn  lại con nuôi.

Giang Ninh trước mặt lại là một mặt tinh nghịch của hắn.

Người đàn ông này có chút đáng yêu, ừ, chỉ là có một chút mà thôi.

“Vậy hạng mục này có thể không thể làm r Lâm Vũ Chân quay về chính sự.

Tập đoàn Hợp Sinh là công ty lớn ở tỉnh thành, có địa vị cao trong lĩnh vực liên quan, Lâm thị nếu muốn vào tỉnh thành vậy thì hợp tác với tập đoàn Hợp Sinh là một cơ hội rất tốt.

Nhưng người phụ trách chuyện này là Hứa Như Vân, Lâm Vũ Chân cũng không muốn hợp tác với cô ta, càng không cần nói đến câu mùi cá chết mà Giang Ninh vừa nói, Hứa Như Vân chỉ có thể tức đến muốn giết người!

“Vũ Chân, em nói sai rồi”

Giang Ninh nói, “Bây giờ, là người khác cầu xin chúng ta hợp tác kìa”
Bình Luận (0)
Comment