Siêu Cấp Phú Nhị Đại

Chương 1805

Bao gồm, có thể tự do tiến vào phòng đặt quyền phổ, dù sao nơi đó đều là đồ phỏng chế cao cấp, những người này cũng không có hứng thú.

Trưởng lão Tư Mã tùy ý đi dạo một vòng, quan sát các đệ tử trong võ quán Cực Đạo đang nghiêm túc luyện võ, tuy rằng mấy cú đấm đá trông còn khá non nớt nhưng thía độ lại không tệ.

Ít nhất, so với đám con cháu trong nhà họ Tư Mã của ông ta thì nghiêm túc hơn nhiều.

Ông ta đi đến phòng đặt quyền phố, không có ai ngăn cản, điều này.

khiến ông ta có chút ngoài ý muốn Cho dù là đồ phỏng chế lại, nhưng tâm quan trọng của quyền phố này không cần nói cũng biết, Giang Ninh thật sự không thèm để ý đến nó như”

Vậy sao?

“Hừ, tôi thật sự muốn xem thử quyền phổ này như thế nào”

Trưởng lão Tư Mã không quá bận tâm, nếu đã không ai ngăn cản thì ông ta cứ trực tiếp thoải mái bước vào vậy.

Trong phòng, có mười mấy người đang ngồi xếp bằng, tất cả đều ở nghiêm túc tự hỏi, lĩnh ngộ, căn bản không ai để ý đến trưởng lão Tư Mã, thậm chí còn không thèm liếc nhìn ông ta một cái Như thể ông ta là không khí vậy!

Trưởng lão Tư Mã cả kinh, không biết nên nói gì Ông ta có một loại cảm giác, nếu ông ta tạo ra tiếng động gì, ảnh hưởng đến người khác thì sẽ áy náy tựa như vừa mới làm sai chuyện gì đó!

Loại cảm giác này tuy không thể hiểu được nhưng lại rất mãnh liệt.

‘Thậm chí, trưởng lão Tư Mã vừa định ho khan hai tiếng nhưng vẫn phải cố gắng nhịn xuống.

Ông ta đi đến trước khung cửa kính, nhìn mấy chiêu thức quyền thuật bên trong những tờ quyền phổ cũng không có quá nhiều hứng thú.

Thật ra ông ta đã từng gặp qua tất cả những chiêu thức quyền pháp này.

Mỗi người trong một dòng họ lánh đời đều có một chiêu nửa thức, nhưng những thứ này chỉ là quyền thuật, có thế coi như bất kỳ loại quyền thuật gì cơ bản, thậm chí chỉ là chưởng pháp, chiêu thức cơ bản của chân pháp.

Trong mắt bọn họ mấy thứ này căn bản không có ý nghĩ gì quá lớn.

Nhưng khi được lĩnh giáo thực lực của Giang Ninh, bọn họ chợt nhận ra rằng mình đã sai rồi Hơn nữa còn là một lỗi sai vô cùng lớn!

Trưởng lão Tư Mã đứng đó một hồi lâu, quan sát thật kỹ, xem đi xem lại quyền phố. Nhìn vào chính diện những chiêu thức quyền thuật, ông ta văn chẳng cảm thấy có gì đặc biệt thế nhưng khi nhin vào mặt trái bản đồ hoa văn, thì lại rất phức tạp và thâm ảo.

Đừng nói chúng tách rời, ngay cả khi ghép chúng lại với nhau ông ta cũng không nhìn ra được gì ‘Thế này thì quả thật là không cần phải phòng bị, có tặng người ta cũng chưa chắc xem hiểu.

“Âm Đột nhiên, có người nào đó đánh ra một quyền, phát ra một tiếng nổ lớn. Cú đánh này vô cùng mạnh, sức mạnh được tăng lên cực đại!

“Thành rồi?”

Người kia tức khắc kinh hỉ không thôi, nhìn vào nắm tay của mình, dường như còn chưa thế tin nối: “Thật sự có thị Mọi người xung quanh bật thốt những tiếng xuýt xoa hâm mộ, hận đó không phía là mình “Chúc mừng chúc mừng!”

“Chúc mừng cậu đã ngộ ra được rồi, ha ha hal”

“Chúc mừng sư đệ, quán chủ chắc chẳn sẽ tự hào về cậu!”

Mọi người vừa hâm mộ lại vừa khâm phục, ồ ạt chúc mừng.

Người kia liên tục chắp tay, trên mặt không giấu nổi sự tự tin và hưng phấn. Anh ta nói: “Các vị sư huynh đệ, mọi người tiếp tục cố gắng, tôi đợi các cậu!”

Nói xong, anh ta lập tức đứng lên, xoay người rời đi.

Những người còn lại lập tức thu hồi ánh mắt, tiến vào trạng thái tu luyện, dường như sự việc ban nãy căn bản chưa hề phát sinh.
Bình Luận (0)
Comment