Siêu Cấp Shipper

Chương 558

 

Phương Dạ bất lực: “Thôi thôi, ông nấu cho tôi hai bát mỳ đi, không cần bỏ thịt, bỏ thêm hai quả trứng là được rồi.”

Ông chủ vẫn chưa bỏ cuộc: “Lẩu thịt chó ở chỗ tôi thật sự rất ngon, cậu chắc chắn không thử một chút sao?”

Hai bát mỳ có thể kiếm được bao nhiêu tiền chứ? Đương nhiên là ông ta không cam lòng rồi.

“Không cần thật, cảm ơn!”

“Vậy được rồi.” Lúc này ông chủ mới ngậm ngùi xoay người rời đi.

“Đợi đã!” Phương Dạ đột nhiên gọi ông ta lại.

Ông chủ lập tức mặt mày rạng rỡ quay đầu lại: “Cậu trai, có phải cậu đã thay đổi suy nghĩ không, gọi hai trăm gram thịt chó trước nhé?”

“Đừng hiểu lầm, tôi chỉ muốn hỏi một vấn đề thôi.” Phương Dạ hơi dở khóc dở cười nói.

Ông chủ này thật là cứng đầu, cứ một lòng muốn anh thử thịt chó, cho đến bây giờ vẫn không chịu bỏ cuộc…

Vẻ mặt ông chủ thất vọng, không vui nói: “Bây giờ tôi đang rất bận, cậu muốn hỏi cái gì?”

Phương Dạ nhìn thực khách xung quanh, dường như không có ai chú ý đến bên này, anh mới đặt tờ tiền năm trăm tệ màu đỏ lên bàn, mắt của ông chủ lập tức trừng to lên.

“Tôi biết ông bận, vì vậy tôi không hỏi một cách vô ích đâu, một trăm tệ một câu hỏi, thế nào?”

Ông chủ mặt mày rạng rỡ nói: “Cậu trai thật là biết nhìn hàng nha, biệt danh của tôi chính là Trương tai to, trong vòng một trăm dặm quanh đây không có ai có tin tức nhanh nhạy như tôi đâu, hay là như vậy, mua đứt luôn một lần năm trăm tệ, cậu muốn hỏi thế nào cũng được, thế nào?”

“Cũng được, cầm đi.” Phương Dạ rất dứt khoát đẩy tờ tiền qua, ông chủ mau chóng cầm lấy bỏ vào trong túi, giống như sợ đối phương sẽ nuốt lời vậy.

“Cậu trai, cậu có vấn đề gì cứ hỏi, ông Trương tôi đây nhất định sẽ nói hết những gì tôi biết!”

Phương Dạ hỏi: “Thôn Lương Gia có phải có một người tên là Hách Hữu Tài không?”

“Có, nhà cậu ta là nhà giàu nhất thôn Lương Gia đó, mấy năm nay kinh doanh nuôi trồng và đặc sản địa phương kiếm được không ít tiền, rất dữ dội đó!” Ông chủ nhìn nhìn chiếc Dartz Kombat bên ngoài, lại bổ sung một câu: “Đương nhiên, so với cậu thì vẫn còn kém xa, giống như chiếc xe đó, có lẽ dùng hết tất cả tài sản nhà bọn họ cũng mua không nổi nhỉ?”

“Đây không phải là trọng điểm.” Phương Dạ lại hỏi: “Vậy ông có biết một cô gái tên là Lộ Tiểu Mỹ không?”

“Lộ Tiểu Mỹ? Đương nhiên là biết rồi, cô ấy là một người đẹp nổi tiếng trong khu vực này của chúng tôi, đáng tiếc là số mệnh không tốt lắm.” Ông chủ nháy mắt nói: “Người anh em, không phải cậu đến vì cô ấy chứ, ánh mắt không tệ nha!”

“Lộ Tiểu Mỹ? Đương nhiên là biết rồi, cô ấy là một người đẹp nổi tiếng trong khu vực này của chúng tôi, đáng tiếc là số mệnh không tốt lắm.” Ông chủ nháy mắt nói: “Người anh em, không phải cậu đến vì cô ấy chứ, ánh mắt không tệ nha!”

Phương Dạ tự động lược bỏ câu nói cuối cùng của ông ta: “Ông vừa nói số mệnh của Lộ Tiểu Mỹ không tốt, ý là sao?”

“Còn có thể là sao nữa, đương nhiên là nói về ông bố bợm rượu của cô ấy, Lộ Viễn Sơn rồi, mấy năm nay ông ta làm cho hai mẹ con cô ấy rất thê thảm!” Ông chủ thở dài một tiếng: “Để tôi bảo người làm mỳ cho cậu trước, một lát chúng ta từ từ nói, đúng rồi, một mình cậu ăn hai bát sao, khẩu phần mỳ ở trấn Hồ Sơn chúng tôi không nhỏ đâu.”

“Không phải một mình tôi ăn, còn có nó nữa.” Phương Dạ để con chó nhỏ trong túi lên bàn.

Ông chủ nhìn thấy A Thực còn nhỏ hơn lòng bàn tay, càng tỏ vẻ nghi hoặc: “Cậu nói nó có thể ăn hết một bát mỳ? Không thể nào, một con chó nhỏ như vậy chắc chỉ uống sữa mới đúng chứ?”

“Đó là chó nhà người ta, chó nhà tôi không có yếu ớt như vậy.” Phương Dạ cười: “Mau đi làm mỳ đi.”

“Khó trách cậu không chịu ăn lẩu thịt chó, thì ra còn là một con sen, được được được, cậu ngồi đợi một chút, tôi bảo đầu bếp làm ngay.”

Mười phút sau, ông chủ bưng hai bát mỳ nóng hôi hổi đến, phía trên những sợi mỳ đầy ắp, ngoại trừ trứng gà và hành lá còn có hai miếng lạp xưởng màu đỏ ngả vàng, vừa nhìn đã k ích thích sự thèm ăn của người khác.

Ông chủ cười nói: “Hai miếng lạp xưởng này do nhà tôi phơi, là vật quý cất riêng của tôi đó, bên trong chắc chắn không phải là thịt chó, mà là thịt heo rừng đặc sản trong núi, cậu thử xem?”

“Cảm ơn.” Phương Dạ nhận lấy bát mỳ, thật thà không chút khách sáo mà cắn một miếng lạp xưởng, quả nhiên là mỡ mà không ngấy, trong miệng ngập tràn mùi thơm, hơn nữa còn thoang thoảng mùi thơm của cây cỏ, tuyệt đối không giống như lạp xưởng bình thường.

“Quả nhiên là không tệ, rất thơm!” Phương Dạ không hề keo kiệt mà giơ ngón tay cái lên.

Ông chủ cười hi hi, sau đó dời sự chú ý lên con chó nhỏ, thấy nó vòng quanh cái chén một vòng, rồi thẳng người nằm sấp bên miệng chén, cứ như vậy thò cổ ra hút sợi mỳ lên!

Lúc này không chỉ ông chủ mà đến một vài thực khách xung quanh cũng nhìn thấy sững sờ, khoan nói đến mỳ trong chén có nóng hay không, trong số tất cả những người có mặt ở đây, có ai từng thấy qua chó ăn mỳ bằng tư thế này đâu chứ?

Hơn nữa dáng vẻ con chó nhỏ hút mỳ dường như chẳng có gì khác với con người cả, chuyện này cũng quá mức phi lý rồi, quả thật cứ như động vật thành tinh vậy!

Mà việc càng đáng kinh ngạc hơn là, tốc độ ăn của con chó nhỏ còn nhanh hơn chủ nhân của nó, hai ba cái đã ăn sạch hết bát mỳ, sau đó dùng móng vuốt múp míp kéo nghiêng cái chén, tiếp tục ăn trứng gà và lạp xưởng này nọ ở bên trong…

Ông chủ nhìn trong chén, sau đó lại nhìn bụng của con chó nhỏ, hoàn toàn không hiểu làm sao nó có thể ăn vào một bát mỳ lớn như vậy, chẳng lẽ dạ dày của con chó này là cái động không đáy sao, ăn nhiều như vậy mà chỉ có phình lên một chút xíu!

Sau khi ăn xong, Phương Dạ tiếp tục hỏi: “Ông chủ, chúng ta tiếp tục nói về gia đình của Lộ Tiểu Mỹ đi, rốt cuộc ông bố bợm rượu Lộ Viễn Sơn của cô ấy hại cô ấy thế nào?”

“Nói ra thì cũng là do số mệnh của mẹ cô ấy không được tốt, trước khi hai người kết hôn, Lộ Viễn Sơn cũng được xem là một thanh niên chịu khó làm việc, nhưng sau khi bái đường thành thân không bao lâu thì đã lộ ra bộ mặt thật, ngày nào cũng không làm việc đàng hoàng, đi theo một đám bạn nhậu ăn uống vui chơi khắp nơi, hơn nữa còn rất thích giở thói nát rượu!” Ông chủ nói: “Sau khi bị Lộ Viễn Sơn say rượu giở thói đánh mấy lần, vợ ông ta hối hận nên muốn ly hôn, nhưng không ngờ trong bụng lại có thai rồi, bà ấy vốn tưởng rằng sau khi sinh con rồi, chồng mình sẽ thay đổi, làm một người bố đàng hoàng, nhưng đáng tiếc sự thật chứng minh rằng bà ấy đã nghĩ nhiều rồi, Lộ Viễn Sơn cũng chỉ an phận được một thời gian ngắn trước khi đứa bé đầy tháng, sau đó rất nhanh lại làm theo ý mình, một nhà ba người hoàn toàn dựa vào một mình người vợ chống đỡ.”

Bình Luận (0)
Comment