Siêu Cấp Thần Cơ Nhân (Full Dịch)

Chương 100 - Chương 1497. Có Phải Là Kim Tệ Kia Không?

Ầm!

Giây phút con cá kiếm kia đâm sầm vào tấm khiên tay, tấm khiên chịu tác động lực xung kích, kim quang bỗng lóe lên, trên mặt khiên bỗng xuất hiện một chữ “bá” màu vàng.

Mà thân thể của con cá kiếm kia cũng đột nhiên phát nổ sau khi va chạm, máu thịt nhuộm đỏ cả vùng nước gần đó.

“Săn giết được sinh vật Thần Huyết - Xung Kích Ngư, không nhận được thú hồn, hạch gen đã bị vỡ, máu thịt có thể ăn, hấp thụ có thể ngẫu nhiên tăng từ 0 đến 10 điểm Gen Thần”

Hàn Sâm trợn tròn mắt, mặc dù hắn đã biết sinh vật Thần Huyết kia không thể lay chuyển được tấm khiên tay, nhưng không thể nào mới va chạm một cái mà bản thân con Xung Kích Ngư kia đã nổ tung chứ.

Hết chương 1496.

Chương 1497. Có Phải Là Kim Tệ Kia Không?

Sau vài lần thử nghiệm, Hàn Sâm phát hiện ra rằng lúc tấm khiên này bị một lực tác động vào thì sẽ hiện lên kim văn chữ “bá”, mà sức mạnh va chạm vào trên mặt nó cũng sẽ bị kim văn chữ “bá” này dội ngược trở lại.

“Đáng sợ thật đấy, vậy mà tấm khiên tay này lại có khả năng phản chấn siêu mạnh, còn mạnh hơn lực phòng ngự của mấy loại áo giáp đơn thuần nhiều.” Hàn Sâm vô cùng hài lòng với tấm khiên tay này. Nhưng khuyết điểm duy nhất của nó chính là quá nặng, không thể biến quá to được, nếu không thì Hàn Sâm hoàn toàn không thể vung nó lên nổi.

Hàn Sâm dẫn theo Bảo Nhi lao ra khỏi mặt nước, đi bộ dọc theo con sông ngầm trở về Tí Hộ Sở Diện Cụ trong thế giới ngầm, cả đường không gặp phiền phức quá lớn.

Sát Na Nữ Đế nói với Hàn Sâm rằng, quả thật Tí Hộ Sở Diện Cụ gặp phải chút rắc rối, hẳn là có người ngáng chân Linh Mị Nhi, nhưng mà nàng đã nghĩ ra được cách để giải quyết rồi, tạm thời không có việc gì hết.

Sau một khoảng thời gian không về nhà, Hàn Sâm dẫn theo Bảo Nhi quay trở về Liên Minh, nóng lòng muốn đi gặp Tiểu Hoa.

“Tiểu Hoa, ngươi có nhớ cha không?” Hàn Sâm bế Tiểu Hoa lên, hôn vào ngươi mặt nhỏ nhắn của hắn cái bẹp, đáng tiếc là Tiểu Hoa vẫn chưa biết nói.

“Sau lâu vậy ngươi mới về thế, Tiểu Hoa sắp không nhận ra ngươi nữa rồi đó.” Kỷ Yên Nhiên nói hai câu.

“Không phải là do có việc sao, tiếp đến ta sẽ ở nhà với ngươi và Tiểu Hoa mà.” Hàn Sâm cũng đỉnh ở lại Liên Minh nghỉ ngơi một thời gian, tranh thủ củng cố lại thu hoạch của bản thân một phen.

“Vậy thì tốt, ta đang chuẩn bị chọn trường cho Tiểu Hoa đây, nhà họ Đường mới xây dựng một trường mẫu giáo, nghe nói cũng ổn lắm, rất nhiều Bán Thần đều gửi hậu bối của mình qua đó học tập, lúc về chúng ta đi tới tham quan trước xem sao.” Kỷ Yên Nhiên nói.

“Tiểu Hoa mới được bao nhiêu tuổi chứ, bây giờ mà ngươi đã bắt hắn đi học là sao?” Hàn Sâm kinh ngạc nhìn Kỷ Yên Nhiên rồi nói.

“Dạy dỗ là việc phải làm từ khi con còn nhỏ, chúng ta cứ đi xem trước đã, nếu như thật sự ổn thì hai năm nữa, đợi đến khi Tiểu Hoa ba tuổi thì gửi thẳng qua đó là được.” Kỷ Yên Nhiên nghĩ nghĩ rồi lại nói: “Không phải ngươi có quan hệ rất tốt với Đường Chân Lưu hay sao, nói với hắn một tiếng đi, biết đâu đến lúc Tiểu Hoa đi học, các giáo viên quan tâm đến Tiểu Hoa của chúng ta hơn thì sao.”

Hàn Sâm bất đắc dĩ nói: “Còn sớm lắm, đến lúc đó rồi hãng nói.”

“Không được, chắc chắn chuyện liên quan đến Tiểu Hoa của chúng ta không thể qua loa được, dù gì chẳng phải ngươi cũng định ở nhà nghỉ ngơi mấy ngày sao, ta xử lý xong chuyện công ty trước, mấy ngày sau chúng ta sẽ dẫn Tiểu Hoa tới tham quan, để xem Tiểu Hoa có thích trường mẫu giáo đó không.” Kỷ Yên Nhiên nghiêm túc nói, nàng đã hóa thân thành một người cuồng nhiệt với con cái rồi.

“Hắn còn nhỏ như vậy, làm sao biết được có thích hay không chứ.” Hàn Sâm cũng hơi cạn lời.

“Cảm giác của trẻ nhỏ mới là chuẩn nhất đó, bây giờ vừa đúng lúc.”

Hàn Sâm còn định nói gì đó nhưng Kỷ Yên Nhiên trừng mắt nhìn hắn một cái, hắn vội vàng sửa miệng nói: “Đi, chốc nữa rồi đi, việc dạy dỗ Tiểu Hoa là quan trọng nhất.”

Mặc dù trong lòng Hàn Sâm lại đang nghĩ như này: “Con trai của Hàn Sâm ta còn cần phải đến trường học mấy thứ đó nữa sao? Tới trường kết giao thêm bạn bè vui chơi là được rồi, với tố chất thân thể của Tiểu Hoa thì chẳng phải cho dù tiến vào Tí Hộ Sở đánh mấy sinh vật Thần siêu cấp cũng dễ như ăn cháo hay sao?”

“Cũng không biết bây giờ Tiểu Hoa có thể vào trong Tí Hộ Sở được không nữa, hay phải đợi đến mười sáu tuổi như nhân loại bình thường mới được nhỉ? Nhưng mà cũng chẳng cần phải để hắn vào đó làm gì, cứ vui chơi thỏa thích mấy năm đi đã, đợi đến lúc trưởng thành rồi tới cũng không muộn.” Hàn Sâm cũng không định để Tiểu Hoa trở thành một tu sĩ cực khổ như bản thân mình, hắn thích sống một cuộc sống như nào thì cứ để cho sau này hắn tự quyết định vậy.

Hắn ở nhà nghỉ ngơi hai ngày, lúc nhàm chán thì tới Tí Hộ Sở, nhưng không hề ra ngoài săn bắt mà là tiến vào bên trong kho hạch gen của Tí Hộ Sở.

Chân Huyết, Tinh Hạch và Già Thiên Tán đều đã lên cấp Bạch Ngân rồi, bây giờ chỉ còn lại mỗi Kim Tệ chưa được trải qua chín lần cường hóa mà thôi. Hàn Sâm cũng định cường hóa cho Kim Tệ.

Không có gì phải hồi hộp cả, Kim Tệ vừa mới được kiểm tra thì đã leo thẳng lên vị trí đầu bảng của kho hạch gen Thanh Đồng.

Cơ mà đám dị linh và dị sinh vật đều khá mơ màng, quả thật số lượng hạch gen mạnh mẽ xuất hiện gần đây quá nhiều, giờ lại thêm một cái Kim Tệ nữa, mặc dù khiến người ta kinh ngạc, nhưng cũng không còn giật gân hệt như trước đó nữa.

Nhưng mà cái tên Kim Tệ này lại khiến nhân loại chấn động, hơn nữa cảm giác chấn động ấy còn tới mức vượt qua cả của Già Thiên Tán, Chân Huyết và Tinh Hạch trước đó nhiều.

Bởi vì nhân loại đều cho rằng mấy thứ trước đó là hạch gen của dị sinh vật hay sinh vật gì đó, nhưng cái tên Kim Tệ này thật sự quá dễ để liên tưởng tới “Thần B” nào đó.

“Các ngươi nói xem liệu có phải Kim Tệ này thuộc về “Thần B’ hay không?”

“Ta thấy đến tám chín phần mười là “Thần B’ đó.”

“Các ngươi đúng là ngây thơ thật đấy, nếu biệt danh của hắn là Kim Tệ thì có thể ngưng kết ra hạch gen Kim Tệ, vậy biệt danh của ta là bạn

của nữ nhân, sao chưa thấy ta ngưng kết ra hạch gen em gái nào thế.

“Ngươi mà là ‘bạn của nữ nhân, vậy thì phải ngưng kết ra hạch gen

của một nữ nhân già nua chứ không phải là một em gái đâu.”

“Ta thấy chắc chắn là hạch gen của “Thần B’ kia, mà một hạch gen vừa mới kiểm tra mà đã có thể leo lên vị trí đầu bảng, “Thần B’ quá trâu bò luôn.”

“Cũng chưa chắc là “Thần B’ mà, mặc dù hắn rất lợi hại, nhưng mà cũng chưa đạt được đến trình độ kia đâu.”

Đám nhân loại cứ tranh luận mãi không ngớt, có người nói là của Kim Tệ, cũng có người nói là không phải, chuyện này được thảo luận sôi nổi trong Liên Minh suốt cả một thời gian.

Đáng tiếc là không hề có người nào nhìn thấy chủ nhân của Kim Tệ là ai. Bởi lẽ chẳng ai trong số nhân loại lọt vào top mười bảng hạch gen Thanh Đồng cả, cho nên đến cả tư cách khiêu chiến Kim Tệ cũng chẳng có.

Nhưng mà một vài dị linh và dị sinh vật đều muốn khiêu chiến Kim Tệ, chẳng qua Hàn Sâm đều không nhận, nếu như trong vòng một tháng mà Kim Tệ vẫn không lên được cấp Bạch Ngân, đến lúc đó xem xét lại việc nhận khiêu chiến cũng không muộn.

Sau khi ra khỏi kho hạch gen, Hàn Sâm lại dùng Tỉnh Hạch làm chìa khóa, tiến vào kho hạch gen một lần nữa để Tinh Hạch được tiến hành kiểm tra rồi xác định thứ hạng của nó.

Chẳng có gì phải hồi hộp cả, trong lượt kiểm tra Tinh Hạch cấp Bạch Ngân, nó lại leo lên vị trí đầu.

Việc Tinh Hạch lại leo lên vị trí đầu bảng hạch gen Bạch Ngân cũng không khiến người khác quá ngạc nhiên, bởi lẽ điều ấy nằm trong dự liệu của rất nhiều người rồi.

Điều bọn họ mong đợi lại là, liệu mấy hạch gen yêu nghiệt vừa xuất hiện đã leo lên vị trí đầu bảng như Chân Huyết, Già Thiên Tán và Kim Tệ, nếu như cùng tiến vào bảng Bạch Ngân thì rốt cuộc ai có thể đoạt được vị trí đầu tiên.

Hàn Sâm không hề thăng cấp ngay tức thì, bởi vì hắn không muốn thu hút quá nhiều sự chú ý, những hạch gen thì phải đợi trước đã.

Mà xếp hạng trên bảng hạch gen cũng không thể nói lên được tất cả, rốt cuộc một hạch gen có mạnh hay không thì còn phải dựa vào chủ nhân sử dụng nó, năng lực của bản thân hạch gen chỉ là một khía cạnh mà thôi.

Trước giờ chính bản thân Hàn Sâm cũng không tin vào thứ hạng, không có thứ hạng khi đã trải qua thực chiến thì tất cả cũng chỉ là hư ảo cả mà thôi.

Mấy ngày trôi qua, Kỷ Yên Nhiên đã xử lý xong hết việc ở công ty, thế là

hai người dẫn theo Bảo Nhi và Tiểu Hoa tới trường mẫu giáo được xây dựng ở tinh cầu Gunat của nhà họ Đường.

Cơ mà trẻ trên ba tuổi mới có thể nhập học tại trường mẫu giáo, Tiểu Hoa còn nhỏ lắm nên bây giờ chỉ có thể được đi tham quan một chuyến thôi.

Hết chương 1497.

Chương 1498. Bóng

“Lão Hàn, dạo này ngươi cũng được đấy nhỉ.” Trong cảng không gian của tinh cầu Gunat, Đường Chân Lưu đón mấy người Hàn Sâm và Kỷ Yên Nhiên, sau đó đưa bọn họ tới tham quan trường mẫu giáo.

“Tàm tạm thôi, cũng đẹp trai hơn chút, có tiền hơn chút, tiến bộ nhanh hơn chút, còn có được một đứa con trai nữa, cũng có gì đâu.” Hàn Sâm nói.

“Nếu như không phải là do ta không đánh lại ngươi thì bây giờ ngươi chết chắc rồi.” Đường Chân Lưu nghiến răng nghiến lợi nói.

“Dạo gần đây ngươi thế nào?” Hàn Sâm hỏi Đường Chân Lưu.

“Ta và lão Lâm còn đang chật vật ở Tí Hộ Sở thứ ba, còn phải đi một đoạn đường dài nữa thì gen Thần siêu cấp mới đầy được, có lẽ thời gian không phải mười năm đổ lên thì không thể nào thăng cấp lên Bán Thần được đâu.” Đường Chân Lưu thở dài rồi nói: “Ngươi đi nhanh thật đấy, bọn ta không đuổi kịp nữa rồi. Lão Lâm liều mạng mãi, nhưng việc muốn gen Thần siêu cấp đầy để thăng cấp lên Bán Thần đâu phải là một hai năm là có thể thành công được.”

“Là do ta may mắn thôi.” Hàn Sâm nhún vai rồi nói.

Đây là lời thật lòng của hắn, bởi vì nếu như không có may mắn thì hắn không thể nào phát triển nhanh đến như vậy được. Bất kể là Đường Chân Lưu hay là Lâm Phong, bọn họ đều là những kẻ thiên tài tung hoành cả, chẳng qua kém may mắn hơn Hàn Sâm một chút nên mới không phát triển nhanh bằng Hàn Sâm.

“Tóm lại thì ngươi làm linh hồn bé nhỏ của ta bị đả kích lắm đó. Mặc dù đây là địa bàn của ta, nhưng mà hôm nay ngươi nhất định phải đãi †a đó.” Đường Chân Lưu hung ác nói.

“Cả tinh cầu Gunat này đều là của nhà họ Đường các ngươi, cho dù ta muốn đãi thì cũng không thể tìm được chỗ nào để đãi ngươi đâu.” Hàn Sâm cười he he nói.

“Ta không quan tâm, dù gì ăn uống ngươi cũng phải trả hết đó.” Đường Chân Lưu vừa nói vừa dẫn theo đám người Hàn Sâm tham quan trường mẫu giáo.

Toàn bộ tinh cầu Gunat chính là khu vực chính của trường mẫu giáo, mà điểm khác biệt ở trên tinh cầu Gunat này chính là nó có dị sinh vật mô phỏng theo Tí Hộ Sở thứ nhất, ví dụ như con Hắc Giáp Trùng mà trước đây Hàn Sâm từng giết nhiều đến mức sắp ói cả ra ở Tí Hộ Sở thứ nhất, hơn nữa còn mô phỏng giống y như đúc.

Bất kể là ngoại hình hay là tốc độ và sức mạnh, còn cả cách thức tấn công nữa, tất cả đều giống hệt như con Hắc Giáp Trùng thật, chẳng qua nó là người máy trí năng mô phỏng sinh vật mà thôi. Công dụng của nó chủ yếu là để rèn luyện khả năng thực chiến của những đứa trẻ, cũng giúp chúng hiểu biết đầy đủ về dị sinh vật trong Tí Hộ Sở trước khi chúng có thể tiến vào Tí Hộ Sở.

“Bây giờ khoa học kỹ thuật phát triển thật đấy, trước đây chúng ta làm gì có mấy thứ như này chứ, cùng lắm cũng chỉ được xem mấy tước phim 3D thôi, làm sao có thể giống với thực chiến được.”

Đường Chân Lưu cười rồi nói: “Loại công nghệ này đã có từ trước đó rồi, chẳng qua lúc trước ngươi học ở trường tổng hợp nên mới không có đãi ngộ này thôi. Bây giờ bọn ta đang làm tinh tế hơn chút, dường như có thể mô phỏng giống thật trên chính mươi chín phần trăm, tất cả các dị sinh vật thường thấy trong Tí Hộ Sở thứ nhất đều có thể nhìn thấy ở đây, chi phí cũng khá là cao đấy.”

“Hẳn là thấp hơn học phí của các ngươi chứ?” Hàn Sâm sổ toẹt một câu, học phí một năm ở đây cả đời người bình thường này cũng không thể nào kiếm nổi.

“Hì hì, chẳng phải đều vì kiếm tiền sao. Nhưng mà trường mẫu giáo của nhà họ Đường bọn ta, bất kể là khía cạnh công nghệ, triết lý giáo dục hay là đội ngũ giảng viên đều là hàng đầu của Liên Minh, rất nhiều những kẻ tai to mặt lớn trong Liên Minh và Bán Thần đều gửi con cháu của họ ở chỗ bọn ta để học tập.” Đường Chân Lưu ngừng lại, rồi nói tiếp: “Đương nhiên còn một điểm rất quan trọng nữa, những đứa trẻ học ở trong đây đều là con cháu của những người trong vòng tròn đứng đầu Liên Minh, sau này thiên hạ Liên Minh sẽ là của bọn chúng, đây cũng được coi là một xã hội thu nhỏ, có thể giúp cho đám trẻ nhanh chóng thích ứng với cái vòng tròn này.”

“Bọn trẻ vất vả thật đấy.” Hàn Sâm cười khổ.

“Hết cách rồi, áp lực cạnh tranh bây giờ quá lớn, phát triển gần đây của Liên Minh cũng đột nhiên tăng mạnh, những tinh cầu hoang vu còn có thể khai phá được cũng càng ngày càng ít. Chỉ cần có tài nguyên để tranh đoạt, vậy thì không thể nào tránh khỏi việc bắt buộc phải cạnh tranh với người một nhà.” Đường Chân Lưu nói: “Mà xung đột gần đây giữa Liên Minh và Tu La tộc cũng càng ngày càng nhiều hơn, e rằng không lâu nữa trận chiến sẽ nổ ra. Mà trận chiến này cũng vĩnh viễn không thể nào chân chính kết thúc trước khi thật sự xác định được ai là chúa tể của cả vũ trụ này.”

“Đây là thời đại tốt nhất, nhưng cũng là thời đại tồi tệ nhất. Ta hy vọng rằng con cháu của chúng ta có thể sống tốt hơn, không cần phải trải qua nhiều trận chiến như chúng ta” Kỷ Yên Nhiên cảm thán.

“Nếu như có thể sống một cách thoải mái thì làm gì có ai muốn liều mạng cơ chứ. Đáng tiếc bất kể là ở Tí Hộ Sở hay là vũ trụ, nhân loại chúng ta cũng không phải là chúa tể của tất cả, vẫn phải tiếp tục liều mạng thôi.” Đường Chân Lưu do dự ngập ngừng một lúc rồi nói tiếp: “Mà cho dù nhân loại thật sự nắm giữ được tất cả thì cũng không thể tránh khỏi việc nội bộ đấu đá nhau. Dù gì bất kể ở thời đại nào thì con người cũng cần phải phấn đấu, mà trường mẫu giáo của nhà họ Đường bọn ta chính là nơi cung cấp cho bọn trẻ một cơ hội dành chiến thắng ngay từ vạch xuất phát.”

“Lão Đường, tài ăn nói của ngươi hiện giờ được lắm đó.” Hàn Sâm trêu ghẹo nói.

Đường Chân Lưu cười hì hì: “Chịu thôi, ta cũng cần phải nuôi gia đình mà. Nhà ta có hai đứa con gái và một bà vợ phá của cần phải nuôi đó, không kiếm tiền thì không được đâu.”

“Đúng rồi, ta nhớ là tuổi tác đứa con gái nhỏ của ngươi cũng xấp xỉ Tiểu Hoa nhà bọn ta nhỉ? Sau này nàng cũng sẽ học ở trường này chứ?” Hàn Sâm hỏi.

“Không phải bây giờ ngươi đang có ý gì với con gái ta đấy chứ?” Đường Chân Lưu cười cười rồi nói.

“Người anh em tốt à, phù sa không chảy ruộng ngoài, ngươi xem Tiểu Hoa nhà ta cũng mi mục thanh tú lắm, tương lai nhất định sẽ là một mỹ nam tử, nếu bây giờ con gái ngươi không tích cực một chút thì chắc chắn sau này không có cơ hội nữa đâu.” Hàn Sâm nói.

“Cái đệt, phải là Tiểu Hoa nhà ngươi tích cực hơn mới đúng ấy. Chắc chắn con gái của Đường Chân Lưu ta là một đại mỹ nữ siêu cấp, tương lai nam nhân theo đuổi nàng phải thêm một hàng dài như ngân hà, Tiểu Hoa nhà ngươi mà muốn theo đuổi thì có lẽ phải xếp hàng ấy chứ.

Mấy người cười nói, câu chuyện xoay quanh tinh cầu Gunat, Kỷ Yên Nhiên rất hài lòng với trang thiết bị, môi trường và cả đội ngũ giảng viên.

“Đúng rồi, hiệu trưởng hiện tại của trường mẫu giáo vẫn bác Đường Ân hả?” Kỷ Yên Nhiên hỏi.

Đường Chân Lưu nói: “Chú của ta được gọi đi dẫn quân rồi, hiệu trưởng bây giờ là một người cô cả ta, nàng tên là Đường Du.”

“Đường Du?” Hàn Sâm nghe thấy cái tên này thì hơi kinh ngạc.

Lúc trước khi hắn đang ở trong chiến trường gen, Minh Nguyệt từng nhờ hắn chuyển lời tới một nữ nhân nhân loại tên là Đường Du, bây giờ nghe thấy cái tên này, Hàn Sâm lập tức nhớ ra chuyện đó.

Nhưng mà biểu hiện sau đó của Minh Nguyệt lại khiến Hàn Sâm cảm thấy hẳn là nàng đang giả vờ đáng thương và lấy lòng tin, chỉ thuận miệng nói mà thôi, về việc thật sự có người tên Đường Du này, có khi chỉ là một sự trùng hợp, cho nên Hàn Sâm cũng không để tâm lắm.

Sau khi tham quan trường mẫu giáo xong, Đường Chân Lưu lại giữ vợ chồng Hàn Sâm thêm hai ngày nữa, sau đó Hàn Sâm với Kỷ Yên Nhiên mới lên phi thuyền trở về tinh cầu Loga.

Lần này bọn họ từ mình lái phi thuyền đến đây, Kỷ Yên Nhiên nói rằng lâu lắm rồi không ra ngoài chơi, cho nên tiện đi du lịch luôn.

Sau khi rời khỏi tinh cầu Gunat nửa ngày, Kỷ Yên Nhiên đang điều khiển phi thuyền đi về phía trước dưới bầu trời đầy sao, nhưng nàng đột nhiên phát hiện phía trước không xa có một vật khổng lồ nhảy ra từ Á Không Gian, cái bóng khổng lồ của nó đang bao trùm lên phía trên phi thuyền của mấy người Hàn Sâm.

Hết chương 1498.

Chương 1499. Tân Lưu Xã

Một chiếc chiến hạm khổng lồ nhảy vọt ra từ Á Không Gian, xuất hiện ngay phía trên phi thuyền của mấy người Hàn Sâm.

“Chiến hạm của Tu La tộc?” Hàn Sân và Kỷ Yên Nhiên nhìn thấy chiến

hạm kia thì đều biến sắc. Bề ngoài của chiếc chiến hạm ấy rất kỳ quái, bọn họ chưa từng thấy nó bao giờ, nhưng trông có vẻ không giống với chiến hạm của Tu La tộc lắm.

“Đây vẫn là khu vực nội địa Liên Minh, sao có thể xuất hiện chiến hạm của Tu La tộc được chứ?” Kỷ Yên Nhiên điều khiển phi thuyền, định lao ra khỏi phạm vi công kích của chiến hạm kia.

Nhưng mà chiến hạm của Tu La tộc kia vô cùng lớn, so sánh với nó thì bọn họ như một con kiến với một con voi vậy, Kỷ Yên Nhiên còn chưa kịp điều khiển chạy trốn thì tàu chiến đã mở một thông đạo hệt như cái miệng, trực tiếp nuốt phi thuyền của bọn họ vào bên trong chiến hạm.

Sau khi phi thuyền của mấy người Hàn Sâm vào trong thì chiến hạm lập tức tiến vào đường của Á Không Gian, nháy mắt đã biến mất không thấy đâu.

Trên màn hình phi thuyền của mấy người Hàn Sâm đột nhiên xuất hiện một tín hiệu xâm nhập từ bên ngoài, chỉ thấy hình ảnh của một Tu La hoàng tộc hiện lên trên đó.

“Bán Thần Hàn Sâm, nếu như ta là ngươi thì bây giờ ta sẽ đưa người nhà xuống phi thuyền rồi nói chuyện đó.” Tu La hoàng tộc kia mỉm cười rồi nói.

“Ngươi cho rằng chiến hạm này có thể nhốt được ta sao?” Hàn Sâm nhìn tên Tu La hoàng tộc kia rồi nói.

“Đương nhiên rồi, chắc chắn là một chiến hạm cấp Hằng Tinh không thể nhốt được một Bán Thần, nhưng ngươi có thể nhìn bên ngoài xem, bây giờ đang có năm cường giả cấp Bán Thần đang ở bên ngoài phi thuyền của ngươi, đồng thời bọn họ còn có thể phá hủy phi thuyền ngay lập tức. Cho dù ngươi không sợ thì lẽ nào ngươi không suy nghĩ cho người nhà chút sao?” Dường như Tu La hoàng tộc kia đã tính kỹ càng trước, không nhanh không chậm nói.

Hàn Sâm nhìn ra bên ngoài phi thuyền, quả nhiên hắn thấy năm nhân loại và Tu La hoàng tộc lần lượt đứng xung quanh phi thuyền, ai nấy đều có khí tức sinh mệnh cực kỳ đáng sợ, rõ ràng đều đã đạt tới cấp độ khủng bố là cấp Bán Thần.

Nhưng điều khiến Hàn Sâm và Kỷ Yên Nhiên khá kinh ngạc lại là, Tu La và cường giả nhân loại cùng ở với nhau, hơn nữa cũng không thấy đội

quân chính quy của Tu La tộc, cứ như đây không phải là một đội quân

thuần túy của Tu La tộc.

Sức mạnh của Hàn Sâm đủ để làm nổ tung chiến hạm cấp Hằng Tinh này, nhưng mà nhiều cường giả cấp Bán Thần đang ở đây nhữ vậy, e rằng bọn họ cũng khó mà giữ lại được chiếc phi thuyền này.

Bản thân Hàn Lâm có thể tồn tại trong không gian này một thời gian, nhưng Kỷ Yên Nhiên và đám Tiểu Hoa lại không hề có năng lực này.

“Các ngươi là ai?” Hàn Sâm nhíu mày hỏi.

Tên Tu La hoàng tộc kia mỉm cười rồi nói: “Hàn Sâm tiên sinh, ngươi không cần phải căng thẳng đâu, bọn ta không hề làm việc cho Tu La tộc, hay nói cách khác là bọn ta không làm việc cho bất kỳ một chủng tộc nào hết. Bọn ta là một tổ chức tự do, lần này mời ngươi tới là vì ta muốn làm một giao dịch với ngươi.”

“Giao dịch gì?” Trong lòng Hàn Sâm không quá căng thẳng, dù sao mấy kẻ này cũng có hứng thú.

Cho dù phi thuyền của bọn họ bị phá hủy thì cũng không ảnh hưởng lớn lắm, Hàn Sân vẫn có thể sử dụng Độc Giác Thú, cũng chẳng nguy hiểm lắm khi ở trong không gian.

“Chi bằng ngồi xuống mặt đối mặt nói chuyện chút nhỉ, cũng để cho ta có thể giải thích kỹ càng cho các ngươi được.” Tu La hoàng tộc kia mỉm cười rồi nói.

Hàn Sâm và Kỷ Yên Nhiên liếc mắt nhìn nhau một cái, Kỷ Yên Nhiên khẽ gật đầu, lúc này Hàn Sâm mới nói: “Được.”

Phi thuyền được mở ra, Hàn Sâm và Kỷ Yên Nhiên, một người bế Tiểu Hoa một người bế Bảo Nhi bước ra ngoài, năm nhân loại cấp Bán Thần và Tu La hoàng tộc kia cũng đi qua đó.

“Ngưỡng mộ đã lâu, tại hạ là Naga, phó xã trưởng của Tân Lưu Xã, bốn vị này là thành viên trụ cột của Tân Lưu Xã bọn ta.” Tu La hoàng tộc — kẻ đã dùng hình ảnh giao lưu với với Hàn Sâm trước đó, mỉm cười nói.

Hàn Sâm và Kỷ Yên Nhiên không khỏi nhíu mày, bọn họ đều chưa từng nghe nói tới cái tên Tân Lưu Xã, nhưng mà Tân Lưu Xã này lại có đến năm cường giả cấp Bán Thần, lại còn bao gồm cả nhân loại và Tu La. Một tổ chức mạnh như này, không thể có chuyện bọn họ chưa từng nghe nói tới mới đúng.

“Rốt cuộc các hạ bắt cóc cả nhà ta để làm gì đây?” Hàn Sâm thẳng thắn nói.

Naga nói: “Đây không phải là đạo để đãi khách, chúng ta vào trong phòng khách rồi nói chỉ tiết.”

Hàn Sâm và Kỷ Yên Nhiên không hề từ chối, bởi lẽ tới nơi này rồi thì ở phòng khách hay ở đây cũng chẳng khác gì nhau.

Sau khi theo chân Naga vào phòng khách, chỉ còn mình Naga ở lại, bốn cường giả cấp Bán Thần khác đều không vào theo, chỉ có một nữ nhân nhân loại đưa đồ uống tới rồi lui ra ngoài.

“Đáng lẽ bọn ta nên tới thăm nhà ngươi, nhưng mà vì năng lực có hạn nên chỉ đành dùng hạ sách này.” Naga vô cùng áy náy nói.

“Các ngươi đã coi trọng Hàn Sâm ta như vậy, còn tốn nhiều công như thế, thật sự là làm khó các ngươi đấy nhỉ?” Hàn Sâm hiểu rõ, cho dù bọn họ không phải là người của Tu La tộc, nhưng mà có thể xuất hiện †ại nơi này, chắc chắn không phải là một chuyện dễ dàng gì.

Không chỉ đơn giản là có chiến hạm và cường giả cấp Bán Thần, chắc chắn bọn họ còn có một mạng lưới quan hệ vô cùng mạnh ở Liên Minh, nếu không thì không thể nào lái chiến hạm tới nơi này được.

“Vì để gặp được ngươi, bỏ ra nhiều công sức hơn nữa cũng đáng giá mà.” Naga chân thành nói.

“Vậy rốt cuộc các ngươi muốn ta làm gì?” Hàn Sâm hỏi.

Biểu cảm của Naga bỗng nghiêm túc hẳn lên: “Bọn ta muốn mời ngươi gia nhập Tân Lưu Xã của bọn ta, trở thành một thành viên của Tân Lưu Xã bọn ta.”

“Ta hoàn toàn không biết Tân Lưu Xã là tổ chức gì, tại sao phải gia nhập với các ngươi chứ?” Hàn Sâm nói.

Naga đã sớm biết Hàn Sâm sẽ nói: “Tân Lưu Xã của bọn ta là một tổ chức tự do của những kẻ không có chủng tộc, các thành viên tới từ mọi chủng tộc khác nhau. Như ngươi thấy đấy, có cả nhân loại và Tu La, còn cá cả một vài thành viên chủng tộc nhỏ, mục tiêu của bọn ta là duy trì và bảo vệ hòa bình giữa các chủng tộc trong vũ trụ, cố gắng giúp tất cả các chủng tộc đều nhận được đối xử công bằng, công chính…”

“Hàn Sâm tiên sinh, lẽ nào ngươi không muốn góp một phần sức lực vì hòa bình giữa các chủng tộc hay sao?” Naga nhìn Hàn Sâm rồi nói.

Hàn Sâm thản nhiên nói: “Ta cũng hy vọng vũ trụ có thể hòa bình, đáng tiếc ta chỉ là một con người bình thường, không hề có lý tưởng lớn lao tới vậy, trọng trách duy trì và bảo vệ hòa bình của cả vũ trụ này, các ngươi nên giao cho người khác đi.”

“Hàn Sâm tiên sinh, ngươi chỉ cần có phần tâm ý này là được rồi. Bất kể là làm ít hay làm nhiều, chỉ cần sẵn sàng dốc chút sức thì cũng đều là việc thiện tạo phúc cho sinh linh. Bọn ta là một tổ chức tự do, bọn ta cũng sẽ không bắt ngươi làm quá nhiều thứ, chỉ cần thỉnh thoảng ngươi giúp bọn ta việc nhỏ lúc bọn ta cần là được, hy vọng ngươi có thể bỏ ra chút sức mà thôi.” Naga nói.

“Là việc nhỏ như nào đây?” Hàn Sâm thăm dò, hỏi một câu.

“Cái này khó nói lắm, cơ mà ngươi cứ yên tâm, đều là những việc tốt giúp đỡ người khác cả, đến lúc đó ngươi tự nhiên sẽ biết thôi.”

Hàn Sâm khẽ nhíu mày, trông có vẻ Naga không hề muốn tiết lộ gì cả, không thể hỏi được chút gì từ trong miệng hắn hết.

“Xin lỗi, ta không hề có lý tưởng vĩ đại đến vậy, ta nghĩ các ngươi tìm nhầm người rồi. Các ngươi có thể tới hiệp hội hỗ trợ và bảo vệ chủng tộc vũ trụ để xem xem, chắc chắn các thành viên ở nơi đó cũng có cùng chung một mục tiêu và lý tưởng sống như các ngươi đấy.” Hàn Sâm nói.

Nụ cười trên mặt Naga biến mắt, hắn nghiên túc nhìn Hàn Sâm rồi nói: “Hàn Sâm tiên sinh, ta vẫn hy vọng ngươi có thể suy nghĩ kỹ lại. Bây giờ ngươi sở hữu sức mạnh có thể uy hiếp đến sự sinh tồn của hầu hết các sinh vật trong vũ trụ này, nếu không thể xác định được ngươi có ích với các sinh vật trong vũ trụ hay không, vậy thì bọn ta không thể không sử dụng một vài thủ đoạn độc đáo để bảo đám rằng ngươi không hề gây nguy hiểm đến sự sinh tồn của các sinh vật khác.

Hết chương 1499.

Chương 1500. Giết

Đáy mắt Hàn Sâm lóe lên một tia sát khí, hắn tung một nắm đấm về phía Naga, sức mạnh cường đại ngưng tụ trên nắm đấm. Mặc dù trông có vẻ không có hiệu quả đặc biệt gì, nhưng mà chỉ cần sức mạnh này thôi cũng có thể làm nổ tung lớp vỏ ngoài bằng hợp kim của chiến hạm.

Chiến đầu là việc không thể nào tránh khỏi, Hàn Sâm định đánh đòn phủ đầu, muốn xử lý Naga trước.

Naga cười lạnh một tiếng, đồng thời cũng dùng nắm đấm nghênh đón Hàn Sâm, không hề có ý định lui bước.

Ầm!

Hai nắm đấm va vào nhau, mặc dù bọn họ đều đã cố gắng giảm bớt sức mạnh của mình, nhưng vụ nổ khi xảy ra khi va chạm đã làm nổ tung tất cả các bức tường hợp kim của phòng khách gần đó.

Thân hình Hàn Sâm bất động, Kỷ Yên Nhiên ôm lấy Tiểu Hoa đứng sau lưng Hàn Sâm, không hề chịu chút ảnh hưởng nào từ sức mạnh ấy.

Mà thân thể không đứng được vững được của Naga lại đập cái rầm về phía sau khiến bức tường hợp kim kia nứt ra.

“Quả nhiên Bán Thần Hàn Sâm danh bất hư truyền, vậy mà tố chất thân thể đã có thể sánh ngang với một Bán Thần cấp Bảo Thạch.” Naga đứng dậy từ trong đống kim loại vỡ vụn, khóe miệng vẫn còn vết máu tươi.

Lúc này bốn Bán Thần nhân loại và Tu La vừa nãy cũng lao đến, bao vây lấy Hàn Sâm.

Naga lau máu tươi ở khóe miệng rồi nói: “Nhưng mà cũng chính bởi vì sức mạnh của ngươi quá cường đại, một khi mất khống chế thì sẽ là mối nguy hại lớn với vũ trụ, cho nên bọn ta càng phải có trách nhiệm xóa sổ ngươi.”

Hàn Sâm liếc Naga một cái, lạnh lùng nói: “Các ngươi dựa vào cái gì để phán đoán rằng liệu ta có hại với vũ trụ hay không chứ, các ngươi cho rằng bản thân mình là Thần sao?”

“Bọn ta không phải Thần, chỉ là những kẻ duy trì và bảo vệ vũ trụ mà thôi” Vẻ mặt Naga không thay đổi, khí tức trên cơ thể đột nhiên bùng nổ, trở nên cường đại đến vô dòng, cả người cũng phát sinh một vài biến hóa, lúc này gương mặt tuấn mỹ ban đầu của Tu La hoàng tộc đã trở nên hơi dữ tợn.

Sau khi sử dụng Tu La để biến thân, Naga bước từng bước một về phía Hàn Sâm, đồng thời cũng nói: “Ngươi vẫn còn cơ hội, nếu như bây giờ ngươi đồng ý gia nhập với bọn ta, chứng mình sự lương thiện của ngươi thì ngươi có thể tiếp tục sống.”

“Câu là câu chuyện cười nực cười nhất mà ta từng được nghe từ lúc cha sinh mẹ đẻ đấy, Hàn Sâm ta không cần phải chứng minh mình là thiện hay là ác với bất cứ ai hết.” Ánh mắt Hàn Sâm như rực lửa nhìn chằm chằm vào Naga rồi nói: “Nhưng mà bây giờ ta đã quyết định rồi, †a muốn làm một kẻ ác.”

“Đáng tiếc thật đấy, vậy bọn ta chỉ đành xóa sổ ngươi thôi.” Naga vừa dứt lời, một nắm đấm lập tức tung về phía Hàn Sâm. Dưới biến thân Tu La, Naga - một kẻ đã đạt đến tu đấu sĩ cấp bốn, bộc phát sức mạnh thể chất, dường như hình thành thực chất mà mắt thường cũng có thể thấy được.

Mà bốn cường giả còn lại cũng bộc phát sức mạnh của bản thân mình, nhân loại thì triệu hồi ra hạch gen Bán Thần, Tu La thì sử dụng biến thân Tu La, sức mạnh được bùng nổ ấy không hề yếu ớt, lờ mờ đạt đến trình độ sinh vật Thần Huyết cấp Bán Thần.

Nhưng mà với người khác mà nói, có lẽ sinh vật Thần Huyết cấp Bán Thần rất mạnh, như đối với Hàn Sâm mà nói thì nó chẳng là cái thá gì.

Một đôi cánh bướm hồng ngọc đột nhiên mở bung ra phía sau lưng Hàn Sâm, cả người hắn được bao phủ bởi một lớp ánh đỏ. Cùng với ánh sáng đỏ ấy, hắn biến đôi tay mình thành lưỡi đao chém về phía nắm đấm của Naga.

Chẳng qua vừa mới chạm mặt, nắm đấm và cả cánh tay kia của Naga cùng bị chém đứt, Naga phát hiện mọi chuyện có vẻ không ổn, dưới †ình huống kia, hắn lắc mình một cái, nếu không thì cả người của hắn đã bị ánh đỏ kia chém làm đôi rồi.

Hàn Sâm không hề dừng lại, đôi cánh sau lưng hắn dao động, dường như hắn đang thuấn di, sau khi liên tục lóe lên bốn lần, đồng thời chém ra bốn luồng ánh sáng đỏ giết chết bốn nhân loại và Tu La cấp Bán Thần kia, đến cả cơ hội để bọn họ thể hiện sức mạnh của bản thân cũng không có.

“Không thể nào… Sao ngươi lại sở hữu sức mạnh như vậy được… Ngươi mới thăng cấp lên Bán Thần chưa được bao lâu… Sao có thể như vậy chứ… Cho dù hạch gen Thần siêu cấp của ngươi đã đầy thì cũng không thể nào đạt đến siêu cấp nhanh như vậy được…” Naga dùng tay bịt lấy phần bả vai đã bị chém đứt kia, hai mắt trợn tròn, nhìn phần thi thể và máu tươi trên mặt đất với vẻ mặt không thể tin nổi.

Kỷ Yên Nhiên đứng phía sau Hàn Sâm dùng tay che mắt Tiểu Hoa lại, nàng không hy vọng Tiểu Hoa nhìn thấy cảnh tượng đẫm máu này sớm như thế.

“Chủ nhân của ngươi là ai? Là ai phái ngươi tới giết ta?” Ánh mắt lạnh lẽo của Hàn Sâm nhìn chằm chằm vào Naga rồi hỏi.

Chắc chắn thế lực có thể phái nhiều Bán Thần tới như vậy không thể nào là một thế lực im lặng vô danh được, nhất định là có một thế lực mạnh mẽ đứng sau bọn họ.

Naga lại đột nhiên bật cười, hắn lắc đầu nói: “Chỉ cần ngươi gia nhập Tân Lưu Xã của bọn ta thì tự nhiên sẽ gặp được hội trưởng đại nhân thôi, nhưng mà xem ra ngươi lại chấp mê bất ngộ. Lần này ta không giết được ngươi, nhưng lần sau ta chắc chắn sẽ xóa sổ ngươi, sức mạnh của ngươi càng mạnh thì nguy hại với vũ trụ càng lớn, Tân Lưu Xã bọn ta chắc chắn không cho phép những sinh vật như ngươi tồn tại trong vũ trụ.”

“Ai nói với ngươi là ngươi còn có cơ hội lần sau nữa, hôm nay ngươi chết chắc rồi.” Hàn Sâm lạnh lùng nói.

Naga không hề sợ hãi chút nào, mặc dù vết thương trên cánh tay đã đứt lìa kia không ngừng chảy máu, sắc mặt cũng tái nhợt cả đi, nhưng mà hắn vẫn cười rồi nói: “Ngươi sẽ không giết ta đâu, mặc dù tính toán của bọn ta đã sai, không ngờ ngươi đã đạt đến siêu cấp, vậy nên bọn †a không phái một cường giả siêu cấp nào tới đây. Đây là sai lầm của bọn ta, nhưng người đừng quên rằng ngươi không phải chỉ có một mình, ngươi có thể sinh tồn được trong vũ trụ này, nhưng vợ và con trai ngươi lại không thể, ta đã thiết lập xong chương trình từ lâu rồi, nếu như ta chết thì chiến hạm này cũng sẽ nổ tung, liệu vợ và con trai ngươi có thể kiên trì tới lúc ngươi dẫn theo họ rồi tìm được một tinh cầu có sự sống hay không?”

Nói đến đây, Naga cười to: “Cho nên ngươi không dám giết ta, lần sau †a sẽ không phạm sai lầm hệt như vậy nữa đâu. Cho dù ngươi là cường giả siêu cấp đi chăng nữa, đối đầu với Tân Lưu Xã bọn ta thì cũng chỉ có một con đường chết mà thôi.”

“Nói xong chưa? Nói xong rồi thì lên đường đi.” Dứt lời, Hàn Sâm bổ một đấm về phía Naga.

Naga không dám chống lại Hàn Sâm, hắn vừa né tránh và rút lui, vừa kinh hãi kêu lên: “Ngươi không thể giết ta được, tất cả những gì ta nói đều là thật, nếu ngươi giết ta thì vợ và con trai của ngươi cũng phải chôn cùng tai”

Bình Luận (0)
Comment