Siêu Cấp Thần Cơ Nhân (Full Dịch)

Chương 125 - Chương 1654. Thông Tin

Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Ầm!

Hàm Sâm mới vừa ôm lấy áo giáp, muốn tháo áo giáp từ trên tường xuống, thế nhưng ai mà biết được phía trên chiến giáp lại tỏa ra ánh đỏ mạnh mẽ đẩy Hàn Sâm văng ra ngoài.

Hàn Sâm chỉ cảm nhận được một luồng sức mạnh đánh tới, thế nhưng sức mạnh của hắn lại hoàn toàn không ngăn cản nổi, cứ như thể hắn bị xe lửa đụng bay, đâm vào trên tường đối diện, đầu óc lỗ tai ong ong cả lên, trong mắt thì đầy sao.

“Ngươi không sao chứ?” Long Nữ vội vàng chạy tới, đỡ Hàn Sâm từ dưới đất dậy.

“Ta không sao.” Hàn Sâm lắc lắc đầu, cố gắng khiến bản thân tỉnh táo một chút, sau đó nhìn về phía người thủ linh nói: “Ý ngươi là gì? Không muốn cho cứ việc nói thẳng, hà tất phải dùng đến thủ đoạn này?”

Người thủ linh cười khà khà nói: “Bọn chúng có ý chí của mình, không phải ta có khả năng thao túng. Vừa rồi ta cũng đã nói rồi đó, ngươi nhất định phải được bọn chúng công nhận thì mới có thể mang bọn chúng đi được.”

Hàn Sâm khẽ nhíu mày, mắt nhìn chằm chằm người thủ linh, hắn không quá tin lời người thủ linh nói.

Lúc trước khi hắn lấy chiến giáp gen của Tina cũng không có chuyện như vậy, trực tiếp lấy về được.

“Có tin hay không thì tùy ngươi, ta chỉ là một người thủ linh mà thôi. Với ta mà nói. lừa gạt ngươi cũng chẳng có ích lợi gì.” Người thủ linh còn nói thêm.

“Ta không tin.” Hàn Sâm cắn răng đi dỡ một bộ khôi giáp khác.

Kết quả vẫn như thế, sức mạnh trên chiến giáp gen trực tiếp đẩy Hàn Sâm ra ngoài, chiến ý bất diệt phía trên vẫn bùng cháy hệt như không cho phép hắn chạm vào.

Hàn Sâm cũng không bỏ cuộc, lần lượt đi thử từng chiếc một. Hắn thầm nghĩ, nhiều chiến giáp gen như vậy, chắc chắn sẽ có một cái hợp tính với hắn, có thể mang một bộ chiến giáp gen đi thôi cũng đã kiếm được một món hời lớn rồi.

Nhưng thực tế phũ phàng hơn tưởng tượng của Hàn Sâm nhiều. Hắn thử từng chiếc một mà không một chiến giáp gen nào chịu nhận hắn. Gian khổ không thiếu ăn, chỉ có đụng u cả đầu mới ăn no được, thế nhưng ngay cả một bộ cũng không ôm xuống được.

Ngay tại thời điểm Hàn Sâm buồn bực, chỉ thấy Kim Mao Hống duỗi móng vuốt sờ sờ một chiếc chiến giáp gen.

Toàn thân chiếc chiến giáp gen kia như được hoàng kim đúc thành, trên bê mặt phủ một lớp gỉ sét màu xanh lục, hơn nữa còn có rất nhiều vết tích.

Trước đó Hàn Sâm cũng thử ôm nó xuống, thế nhưng lại bị một luồng kim quang đẩy ra. Bây giờ móng vuốt Kim Mao Hống đặt ở phía trên đó, chiến giáp gen lại lập tức tỏa ra hào quang sáng chói.

Hàn Sâm còn cho rằng Kim Mao Hống sẽ bị chấn ra giống như hắn, ai ngờ được Kim Mao Hống chẳng những không bị chấn ra, chiếc chiến giáp gen kia lại còn vỡ vụn dưới móng vuốt Kim Mao Hống, hóa thành bông tuyết màu vàng kim rơi xuống người Kim Mao Hống từng chút một, dần dần dung nhập vào bên trong thân thể của nó.

“Grào!”

Sau khi tất cả bông tuyết kim sắc dung nhập vào bên trong thân thể, Kim Mao Hống ngửa mặt lên trời phát ra một tiếng sư tử gầm. Chỉ thấy màu vàng kim ngưng tụ phía ngoài thân thể của nó hóa thành áo giáp bảo vệ toàn bộ thân thể, nhìn từ xa giống như một áo giáp sư tư hoàng kim.

“Đùa à? Vậy mà ta còn không bằng Tiểu Kim á?” Hàn Sâm trợn trừng hai mắt, nhìn Kim Mao Hống với vẻ không thể tin được.

Hắn không tài nào tin nổi, bản thân mình ra sức như vậy cũng không nhận được công nhận của những chiến giáp gen kia, thế mà Kim Mao Hống chỉ tùy tiện sờ một chút, chiến giáp gen kia lập tức tự động đi theo nó, thế chẳng phải không công bằng lắm sao.

Hết chương 1653.

Chương 1654. Thông tin

Người thủ linh khá kinh ngạc đánh giá Kim Mao Hống, dường như đang suy nghĩ gì đó.

“Long Nữ, ngươi cũng thử xem.” Hàn Sâm nói với Long Nữ, bản thân hắn cũng chẳng trông mong gì, chỉ hy vọng có thể thêm mang thêm mấy bộ nữa đi.

Vừa nói, hắn vừa triệu hồi Tiểu Thiên Sứ, nếu Kim Mao Hống có thể khiến chiến giáp gen có phản ứng, nói không chừng Tiểu Thiên Sứ cũng có thể đạt được sự chấp thuận của chiến giáp gen.

“Kim Mao, thử cái khác đi.” Hàn Sâm tích cực khuyến khích Kim Mao Hống.

Nhưng Kim Mao Hống cũng không thể đạt được sự chấp thuận của các chiến giáp gen khác, không rõ là chỉ có chiến giáp hoàng kim mới có điểm chung với Kim Mao Hống, hay là chỉ có thể đạt được một sự chấp thuận của chiến giáp gen.

Đến lượt Tiểu Thiên Sứ, nàng còn chưa ra tay, chỉ thấy một chiến giáp gen từ trên tường sà xuống, hóa thành từng từng sợi thánh quang dung nhập vào trong thân thể Tiểu Thiên Sứ.

“Bất công quá đi mất, còn có thể như vậy sao?” Hàn Sâm ngẩn người nhìn thánh quang trên người Tiểu Thiên Sứ toả ra, chiến giáp gen dung nhập vào trong thân thể nàng, dần dần hiện ra, bao bọc thân thể nàng, khiến Tiểu Thiên Sứ thoạt nhìn càng thêm thánh khiết.

Long Nữ và Hàn Sâm cũng lần lượt thử các chiến giáp gen khác, kết quả đều thất bại, trong lúc Hàn Sâm cho rằng Long Nữ cũng sẽ tiếp tục thất bại như hắn thì lại nhìn thấy Long Nữ vô tình đụng phải một chiến giáp gen, chiến giáp gen kia cũng tỏa ra ánh sáng rực rỡ, biến thành hỏa diễm dung nhập vào thân thể của Long Nữ.

“Má, có cần xát muối vào lòng nhau như vậy không? Chỉ còn sót lại mình ta? Không thể như thế được.” Hàn Sâm không cam tâm lại thử ôm những chiến giáp gen kia xuống.

Kết quả vẫn thất bại, cho dù Hàn Sâm có thử như thế nào thì vẫn không thể đạt được sự chấp thuận của những chiến giáp gen kia.

Người thủ linh đánh giá Kim Mao Hống, Tiểu Thiên Sứ và Long Nữ rồi nói: “Chiến giáp gen của Hống, Marily và Ymer, cũng không tệ…”

Hàn Sâm thầm buồn bực, tự an ủi: “Đầu là chiến giáp của kẻ thất bại, chắc chắn trên chiến giáp gen có khí xui xẻo gì đó, cho ta ta cũng không thèm.”

“Đi thôi, nơi này đã là vùng đất không còn hy vọng, đừng quay lại đây nữa” Người thủ linh dùng thanh âm quái dị nói.

“Ngươi là Tinh tộc sao?” Hàn Sâm hỏi Người thủ linh.

“Ta chết rồi, từng là cái gì đã không còn quan trọng nữa.” Người thủ linh đang nói thì cửa lớn bằng đồng thau của Anh Linh Điện đột nhiên mở ra, một lực hút ập đến hút lấy đám người Hàn Sâm ra ngoài.

Bịch!

Đám người Hàn Sâm ngã sõng soài, đứng lên mới phát hiện bản thân đã rơi xuống chỗ lúc trước khi vượt qua vách núi.

Hàn Sâm đứng lên sờ sờ vách núi kia, cảm giác là tảng đá lạnh như băng, thế nhưng lại không thể xuyên qua nữa.

Hắn bay lên cao, lướt qua tảng đá kia thì kinh ngạc phát hiện chỉ có duy nhất một núi đá lẻ loi trên thảo nguyên, phía sau vẫn là thảo nguyên, lấy đâu ra phế tích, bia đá và Anh Linh Điện chứ.

Nếu như không phải chiến giáp gen trên người Kim Mao Hống vẫn còn thì Hàn Sâm còn cho rằng vừa rồi chỉ tiến vào ảo cảnh.

Không tìm được Huyết Khuyển, cũng không tìm thấy phế tích kia, lần thăng cấp này của Long Nữ xem như thất bại, may mắn sau này hằng còn cơ hội, cũng không cần sốt ruột.

Hơn nữa chiến giáp gen trước của nàng bị phá huỷ, lần này nàng lại nhận được một chiến giáp gen mới, cũng coi như là may mắn.

Sau khi những chiến giáp gen rời khỏi phế tích thì lập tức mất hết ánh sáng và sức mạnh, rõ ràng là sức mạnh của những chiến giáp gen này khó phát huy được khi đang ở trong Tí Hộ Sở thứ tư.

Hàn Sâm sắp xếp lại các giả thiết, nghiêm túc suy nghĩ một phen.

Hiển nhiên vùng phế tích kia không thuộc về Tí Hộ Sở thứ tư, nói không chừng nó thuộc Tí Hộ Sở thứ năm, cũng chính là ở trong vũ trụ Liên Minh.

Chẳng qua không biết sau này vũ trụ Liên Minh đã xảy ra biến cố gì, rất nhiều thứ đều bị phá hủy, giống như là Ngao Dạ ở phòng điều khiển, còn có những tấm bia đá và Anh Linh Điện, cùng với khoảng thời gian lúc trước ở hẻm núi, những thứ đó đều rơi vào trong Tí Hộ Sở của tầng dưới.

“Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì vậy?” Hàn Sâm biết manh mối không đủ, không thể tìm ra đầu mối trong thời gian ngắn như vậy được.

Trở lại Tí Hộ Sở, Hàn Sâm vốn định trở về Liên Minh, thế nhưng lại nghe thấy hai tên Miên Dương và Thanh Ngưu đang dấm dúi nói chuyện với nhau.

“Muốn xem kịch hay thật đấy, đúng là vừa đáng sợ vừa kích thích quá đi” Giọng nói hào hứng của Miên Dương truyền vào tai Hàn Sâm.

“Anh Dương, ngươi nói xem rốt cuộc Nữ Thần Tử Vong kia tới từ đâu, sao lại mạnh như vậy, ngay cả Huyễn Chỉ Đại Đế - một trong mười Thần Tử cũng bị nàng bắn chết. Dựa vào sức mạnh của nàng, nếu tham gia trận chiến Thần, nói không chừng có thể tranh vị trí số một với Kim Tệ ấy chứ.” Thanh Ngưu xì xào.

“E là không có khả năng tranh vị trí số một với Kim Tệ, nhưng mà vị trí thứ hai thì chắc sẽ dễ dàng. Khủng khiếp thật đấy, một mũi tên bắn chết Huyễn Chi Đại Đế, sức mạnh khủng bố như vậy, chắc chắn không kém kẻ mặc áo giáp kia.” Thanh Ngưu nói.

“Cho dù nàng ta có mạnh như thế nào thì tóm lại cũng chỉ có một thân một mình, thân cô thế cô, lần này bắn chết Huyễn Chi Đại Đế, nghe nói tộc Huyễn Chỉ đã liên lạc với rất nhiều cao thủ, muốn vây giết Nữ Thần Tử Vong, hình như đã mời hai vị cường giả siêu cấp cấp Thủy Tổ xuất sơn.” Thanh Ngưu nói.

Miên Dương gật đầu nói: “Không còn cách nào khác, tộc Huyễn Chi có quan hệ rất rộng, Huyễn Chi Thuỷ Tổ hạ mình đi nhờ vả người khác, đại lão các tộc sẽ giữ thể diện cho hắn, cho dù Thủy Tổ các tộc không ra †ay thì cũng sẽ phái cường giả siêu cấp đi hỗ trợ, hơn nữa ta còn nghe nói, Huyễn Chi Thuỷ Tổ đã tìm được cách khắc chế Nữ Thần Tử Vong, nếu như Nữ Thần Tử Vong không biết tránh đi thì lần này lành ít giữ nhiều, chắc chắn sẽ phải chết.”

“Nàng ta chắc chắn biết phải rút lui. Nếu không phải lúc trước nàng ta cứ khăng khăng đòi đi qua Tí Hộ Sở của tộc Huyễn Chỉ, chọc tức Huyễn Chỉ Đại Đế, kết quả còn bắn chết người ta. Nhưng Nữ Thần Tử Vong cũng rất lợi hại, giết được cả Huyễn Chi Đại Đế. Lúc ấy Huyễn Chi Thuỷ Tổ cương quyết không ra đánh một trận với nàng, ẩn nhẫn lâu như vậy, tìm được cách khắc chế nàng, hơn nữa mời nhiều cường giả siêu cấp như thế mới dám đi giết Nữ Thần Tử Vong.” Thanh Ngưu cảm thán.

“Đáng tiếc thực lực của chúng ta quá kém, người ta nhìn một cái là chúng ta chết luôn, muốn nhìn cũng không có cơ hội, chỉ bằng đi hóng hớt, hít hà drama, một trận chiến lớn như vậy, ngàn năm nữa cũng không có mà xem.” Miên Dương thở dài nói.

Chúng nó đi theo Hàn Sâm cũng được không ít lợi ích, tiếc rằng tư chất bẩm sinh quá kém, đến bây giờ cũng chỉ thăng cấp lên hạch gen Hoàng Kim, ngay cả cấp Bảo Thạch cũng không lên nổi.

“Miên Dương này, Huyễn Chi Thuỷ Tổ sẽ vây giết Nữ Thần Tử Vong ở đâu đây?” Hàn Sâm bước ra, nhìn Miên Dương hỏi.

Hắn cảm thấy dường như chuyện này hơi kỳ lạ. Theo lý mà nói, sau khi Nữ Thần Tử Vong sinh ra thì chính nàng không biết mình chính là hậu duệ của chủ nhân Thần Vực.

Nhưng người của Thần Vực phải nhận ra nàng mới đúng, đã qua bao lâu rồi, thế mà Nữ Thần Tử Vong vẫn còn đi lang thang ở bên ngoài, người của Thần Vực cũng không hề đi tìm nàng, quả thật điều này có chút kỳ lạ.

“Ông chủ, là ở hẻm núi Lạc Nhật, hiện tại Tí Hộ Sở thứ tư đều đã truyền khắp nơi, rất nhiều cường giả được tộc Huyễn Chi mời đến đều đang tới hẻm Lạc Nhật.” Miên Dương vội vàng nói.

Thanh Ngưu cũng nói: “Nữ Thần Tử Vong kia thật sự quá kiêu ngạo, biết rõ người ta muốn tấn công nàng ở hẻm Tà Dương, thế mà chẳng có suy nghĩa muốn thay đổi lộ tuyến, ta thấy lần này nàng ta lành ít dữ nhiều rồi.”

Hết chương 1654.

Chương 1655. Gương Cổ Chiếu Thiên

“Người của Thần Vực có tham gia vây bắt lần này không?” Hàn Sâm hỏi.

Miên Dương suy nghĩ một hồi rồi nói: “Hình như có tham gia đó, nghe nói có người ở hẻm Lạc Nhật đã thấy Nữ Thần và một số cường giả siêu cấp của Thần Vực. Ông chủ, ngươi có đi xem náo nhiệt không? Dẫn bọn ta theo với.”

“Tí Hộ Sở cần các ngươi, các ngươi đi rồi, Tí Hộ Sở biết trông cậy vào ai?” Hàn Sâm cười tủm tỉm nói.

Mặt mày Miên Dương và Thanh Ngưu tươi cười, vỗ ngực đảm bảo: “Ông chủ ngươi cứ yên tâm, có chúng ta ở đây, đảm bảo sẽ quản lý tốt Tí Hộ Sở, không để ngươi phải lo lắng.”

“Tất cả đều dựa vào các ngươi.” Hàn Sâm võ vai Miên Dương và Thanh Ngưu, khen chúng vài câu rồi mới trở về Liên Minh.

Không ngờ Thần Vực lại phái người đi vây giết Nữ Thần Tử Vong, xem ra bọn họ không biết Nữ Thần Tử Vong chính là quả trứng thần bị Diệt Thế Chi Lang trộm đi. Sao lại ra nông nỗi này chứ? Xét bề ngoài và thuộc tính sức mạnh thì chủ nhân Thần Vực phải phát hiện ra chứ? Sao lại có chuyện không nhận ra được?” Hàn Sâm suy tư, sáng sớm hôm sau dẫn theo Bảo Nhi, Tiểu Ngân Ngân và Tiểu Tinh Tinh cùng nhau xuất phát tới hẻm Lạc Nhật.

Lần này đi Hàn Sâm muốn xem rốt cuộc Nữ Thần Tử Vong đã xảy ra chuyện gì, thứ hai là cũng muốn nhân cơ hội này để báo thù.

Lần xuất hành này, Hàn Sâm cảm thấy thoải mái hơn nhiều, hoàn toàn không hề gấp gáp săn giết dị sinh vật hay bày mưu tính kế gì cả, trực tiếp đi thẳng tới hẻm Lạc Nhật, căn bản cũng không có dị sinh vật và dị linh dám nào gây phiền phức cho hắn.

Danh tiếng của Thiên Kiếm không phải giả, những dị sinh vật và dị linh từng được nghe nói tới, từ xa nhìn thấy hắn cũng đã chạy xa.

Cách hẻm Lạc Nhật không xa xuất hiện càng ngày càng nhiều cường giả siêu cấp, nhưng phần lớn đều nghe danh Thiên Kiếm của Hàn Sâm nên không ai dám đụng vào hắn.

Nữ Thần Tử Vong phải mất vài ngày mới có thể đến được hẻm Lạc Nhật, không biết nàng làm cái gì mà lại di chuyển chậm như vậy, hơn nữa còn đi đường thẳng, không ai đoán được Nữ Thần Tử Vong đang có mưu tính gì.

Tộc Huyền Chi và những cường giả siêu cấp được mời tới đã có mặt ở hẻm Lạc Nhật.

Hàn Sâm vừa mới đến hẻm Lạc Nhật thì đã bị người khác ngăn lại.

“Thiên Kiếm, ngươi tới nơi này làm cái gì? Tộc Huyễn Chỉ bọn ta không hề mời ngươi tới.” Một Huyền Thú của tộc Huyễn Chi cản đường Hàn Sâm, nhìn Hàn Sâm chằm chằm rồi quát.

“Ta đi đâu là việc của ta, nơi này cũng không phải địa bàn của tộc Huyễn Chỉ các ngươi, ngươi quản nổi sao?” Hàn Sâm thản nhiên nói.

Con Huyễn Thú kia lập tức giận dữ, nhưng còn chưa đợi hắn bộc phát thì đã thấy có rất nhiều khí tức khủng bố từ hẻm Lạc Nhật lao về phía lối vào, dẫn đầu chính là Huyễn Chi Thuỷ Tổ.

Ở bên cạnh Huyễn Chỉ Thuỷ Tổ còn có ba vị cường giả không thua kém gì hắn, không chừng cũng có thể là cường giả cấp Thủy Tổ, còn có không ít cường giả siêu cấp, Thần Nữ và mấy cường giả siêu cấp của Thần Vực cũng ở trong đó.

Tuy rằng cường giả cấp Thủy Tổ đều không tham gia trận chiến Thần, nhưng tuyệt đối không thể khinh thường thực lực của bọn họ, mỗi một người đều có thực lực không thua kém gì mười Thần Tử.

Hơn nữa có nhiều cường giả siêu cấp ở đây, Hàn Sâm cũng không tiện động thủ.

“Thiên Kiếm, Tộc Huyễn Chi bọn ta không có ân oán gì với ngươi, nếu như ngươi tới hỗ trợ, Tộc Huyễn Chi vô cùng cảm kích, tất nhiên sau khi thành công có hậu tạ, nếu như không phải thì tốt nhất là mời ngươi đi về, coi như là cho tộc Huyễn Chỉ bọn ta một nhân tình.” Huyễn Chi Thuỷ Tổ nhìn Hàn Sâm nhíu mày nói.

“Các ngươi lo chuyện của các ngươi, ta ở đây ngắm cảnh, chúng ta

nước sông không phạm nước giếng.” Hàn Sâm nói xong thì lấy giường đệm không khí ra, sau đó lấy ra các loại đồ ăn vặt rồi ngồi trên thưởng thức cùng với Bảo Nhi, Tiểu Ngân Ngân giống như là đến để dã ngoại.

Tộc Huyễn Chỉ lập tức giận dữ, cường giả các tộc được mời tới cũng nhíu mày.

Huyễn Chi Thuỷ Tổ ngăn các thành viên tộc Huyễn Chỉ lại: “Chính sự quan trọng hơn, chỉ cần hắn không tiến vào hẻm Lạc Nhật thì cứ để mặc hắn đi.”

Nói xong, Huyễn Chi Thuỷ Tổ lại nhìn Hàn Sâm một cái, lập tức dẫn theo rất nhiều cường giả trở lại bên trong hẻm Lạc Nhật.

Hàn Sâm ở lại bên ngoài hẻm Lạc Nhật chờ Nữ Thần Tử Vong đến.

Hiện tại bên trong hẻm Lạc Nhật đã đông đảo cao thủ, hắn cũng không cần phải mạo hiểm đối địch với các tộc để giết chết Thần Nữ, cho nên thà ngồi chờ Nữ Thần Tử Vong, đến lúc đại chiến thì sẽ có nhiều cơ hội hơn.

Nhưng Hàn Sâm cũng không hề nhàn rỗi. Hắn chờ đến đêm rồi dùng Động Huyền Kinh che đậy bản thân, lặng lẽ lẻn vào hẻm Lạc Nhật, muốn xem thử xem bọn họ làm gì ở trong hẻm Lạc Nhật.

Theo lý mà nói, bọn họ có thể tấn công Nữ Thần Tử Vong ở bất cứ chỗ nào, thế nhưng bọn họ hết lần này tới lần khác lại chọn hẻm Lạc Nhật, nhất định là có nguyên nhân đặc biệt nào đó.

Hàn Sâm lẻn vào hẻm Lạc Nhật, ở bên trong có không ít cường giả siêu cấp, còn nhiều hơn so với lúc trước hắn nhìn thấy ngoài cốc, ít cũng phải hơn trăm người.

Còn có mấy vị Thủy Tổ kia, với đội hình như vậy, ngay cả Hàn Sâm cũng không thể không cẩn thận suy tính có nên động thủ với bọn họ hay không.

Cho dù Hàn Sâm không sợ địch đông, nhưng ai biết được trong tay những cường giả cấp Thủy Tổ kia có hạch gen gì, nếu là hạch gen có năng lực đặc thù, trong trạng thái không biến thân thành Đế Linh siêu cấp thì quả thật rất bất lợi.

Sau khi lẻn vào được mấy trăm dặm, Hàn Sâm nhìn thấy trong hẻm núi có một tấm gương cổ.

‘Tấm gương kia có đường kính hơn trăm mét, toàn thân sáng bóng, chiếu sáng rõ ràng, bởi vì quá lớn nên đã ngăn cách hẻm Lạc Nhật thành hai nửa.

“Bọn họ ở đây làm gì với một tấm gương lớn như vậy? Hạch gen này là gì?” Hàn Sâm đánh giá một hồi lâu cũng không nhìn ra cái gương lớn đến mức khoa trương quá đáng này rốt cuộc có ích lợi gì.

Cách tấm gương không xa chính là nơi Huyễn Chi Thuỷ Tổ và đám chủ sự nghỉ ngơi, hình như mấy vị Thủy Tổ đang bán luận cái gì đó, chẳng qua bên cạnh bọn họ cắm một lá cờ lớn, trên lá cờ mây khói mờ ảo giống như mây mù lượn lờ ở bên ngoài, thế nhưng lại khiến Hàn Sâm nghe không rõ bọn họ đang nói cái gì.

Hàn Sâm đứng yên ở vách tường, Động Huyền Kinh hoạt động hết công suất, muốn thử xem có thể đột phá lá cờ che chắn hay không, nghe xem mấy vị Thủy Tổ đang nói cái gì.

Nhưng quả thật sức mạnh của lá cờ kia lợi hại, Động Huyền Khí Tràng của Hàn Sâm hoàn toàn không thẩm thấu vào được.

Đang lúc thất vọng, đột nhiên Hàn Sâm nghe được cách đó không xa có hai cường giả tộc Huyễn Chi đang nói chuyện.

“Lần này có bốn vị Thủy Tổ ra tay, còn có Gương Cổ Chiếu Thiên ở đây, chắc chắn có thể giết chết Nữ Thần Tử Vong, báo thù cho Đại Đế.”

“Nói ra thì không biết Gương Cổ Chiếu Thiên kia có lai lịch gì nhỉ, thật sự có thể khắc chế cung tên của Nữ Thần Tử Vong sao? Nếu không khắc chế được, cho dù có thể giết nàng thì chỉ sợ chúng ta cũng sẽ có tổn thất”

“Yên tâm đi, tuyệt đối không có sơ hở, Gương Cổ Chiếu Thiên chính là hạch gen của Chiếu Thiên Cổ Đế năm đó. Có Gương Cổ Chiếu Thiên ở đây, không sợ Nữ Thần Tử Vong kia mạnh, chỉ sợ nàng không đủ mạnh.”

“Lời này có ý gì đây?”

“Thủy Tổ đã dặn dò, việc này không tiện tiết lộ, chờ đến lúc đó ngươi tự khắc sẽ biết.”

Hàn Sâm nghe một hồi cũng không có thu hoạch được tin tức gì hữu dụng, đành phải tạm thời rời khỏi hẻm Lạc Nhật.

Nhưng Hàn Sâm đại khái cũng đã biết, tấm Gương Cổ Chiếu Thiên kia được Huyễn Chi Thuỷ Tổ lấy ra để khắc chế Nữ Thần Tử Vong.

Hết chương 1655.

Chương 1656. Nữ Thần Tử Vong

Hai ngày sau, càng ngày càng nhiều sinh vật cường đại ra vào hẻm Lạc Nhật, thỉnh thoảng còn có người của tộc Huyễn Chi đến truyền tin, †ần suất càng ngày càng cao, hẳn là Nữ Thần Tử Vong cách nơi này đã rất gần.

Hàn Sâm cũng không tiến vào trong hẻm núi nữa, người hai bên đều không hề liên quan gì đến hắn. Hàn Sâm chỉ chờ sau khi đại chiến bắt đầu thì nhân lúc loạn lạc mà báo thù, những chuyện khác thì hắn không mảy may đến.

Sang đến ngày thứ ba, Hàn Sâm nhìn thấy Huyễn Chi Thuỷ Tổ và ba vị Thủy Tổ khác dẫn theo người đi ra từ trong hẻm núi, vẻ mặt tất cả sinh vật đều rất nghiêm trọng, dáng vẻ như sắp đối mặt với quân thù.

“Xem ra Nữ Thần Tử Vong sắp tới rồi.” Ánh mắt Hàn Sâm nhìn cũng theo bọn họ về dãy núi phía xa, chỉ thấy xa xa kia có một chấm đen dần dần bay tới từ phía chân trời.

Bởi vì tốc độ không nhanh, mãi một lúc lâu, Hàn Sâm mới thấy rõ dáng vẻ chân thật của chấm đen kia.

Mái tóc đen bồng bềnh như mây, mượt mà như nước, một thân áo giáp đen, sau lưng mọc ra đôi cánh chim màu đen như quạ, trong tay nắm một cây cung màu đen, thoạt nhìn giống như là xạ thủ đến từ địa ngục.

Nhưng Hàn Sâm không nhìn thấy bất cứ mũi tên nào ở trên người nàng, ngũ quan tinh xảo giống y như lúc trước Hàn Sâm nhìn thấy, chỉ là đôi mắt kia không trống rỗng như trước nữa mà ánh mắt màu đen sáng ngời mà thuần khiết, trong ánh mắt ấy không chút tạp chất.

Nếu như chỉ nhìn ánh mắt của nàng thì căn bản sẽ không nghĩ tới việc nàng là Nữ Thần Tử Vong khiến người ta kinh hồn bạt vía ở Tí Hộ Sở thứ tư.

Nhìn thấy Nữ Thần Tử Vong xuất hiện, ngay cả cường giả như Huyền Chi Thuỷ Tổ cũng lộ ra vẻ nghiêm trọng, mặc dù đã có chuẩn bị kỹ càng, nhưng việc đối mặt với Nữ Thần Tử Vong vẫn khiến người ta có chút bất an.

Huyễn Chi Thuỷ Tổ khẽ phất tay, tất cả cường giả đều tự động vào vị trí, đồng thời cũng nhìn chằm chằm Gương Cổ Chiếu Thiên trong hẻm núi Lạc Nhật.

Có Gương Cổ Chiếu Thiên ở đây thì Huyễn Chi Thuỷ Tổ mới có sức

mạnh để vây giết Nữ Thần Tử Vong. Nếu không, cho dù có thể vây giết Nữ Thần Tử Vong, mà cuối cùng vẫn bị nàng bắn trúng thì cũng chỉ có một con đường chết, Huyền Chi Thuỷ Tổ cũng không muốn mạo hiểm.

Hiện giờ có Gương Cổ Chiếu Thiên ở đây thì điều đó sẽ không xảy ra, năm đó Chiếu Thiên Cổ Đế nhờ vào Gương Cổ Chiếu Thiên này mà đi khắp Tí Hộ Sở thứ tư, không ai có thể đả thương hắn dù chỉ là một sợi tóc.

Nếu không phải Chiếu Thiên Cổ Đế thăng cấp Tí Hộ Sở thứ năm thất bại, Gương Cổ Chiếu Thiên cũng sẽ không bị bỏ lại phía sau.

Nhưng bởi vì Gương Cổ Chiếu Thiên có thuộc tính rất đặc thù, không †ìm được cường giả cùng thuộc tính thì cho dù có Gương Cổ Chiếu Thiên cũng không sử dụng được, cho nên Huyễn Chi Thuỷ Tổ mới chọn hẻm Lạc Nhật.

Giữa hẻm Lạc Nhật có suối Ánh Nguyệt, sức mạnh ẩn chứa trong suối Ánh Nguyệt và Gương Cổ Chiếu Thiên cùng chung một loại, cho nên Huyễn Chi Thuỷ Tổ phải mượn sức mạnh của suối Ánh Nguyệt thì mới có thể sử dụng Gương Cổ Chiếu Thiên.

Cường giả được Huyễn Chi Thuỷ Tổ mời tới đều biết rõ sức mạnh Gương Cổ Chiếu Thiên, cho nên cho dù là đối mặt với tồn tại cường đại như Nữ Thần Tử Vong thì cũng sẽ không sợ mà lùi bước, tất cả đều sẵn sàng, chuẩn bị tấn công Nữ Thần Tử Vong.

Hàn Sâm thấy những cường giả siêu cấp kia vô cùng tự tin thì không khỏi có chút nghi ngờ, nếu nói Huyễn Chi Thuỷ Tổ bọn họ nắm chắc phần sống thì còn hợp lý.

Nhưng ngay cả đám người Thần Nữ cũng không hề sợ hãi khiến Hàn Sâm có chút kinh ngạc.

Ngay cả Huyễn Chi Đại Đế - một trong mười Thần Tử, cũng bị một mũi tên của Nữ Thần Tử Vong bắn chết. Đối đầu với Nữ Thần Tử Vong, e rằng còn chưa kịp giở thủ đoạn gì thì đã bị giết chết rồi.

“Rốt cuộc Gương Cổ Chiếu Thiên kia có tác dụng gì vậy? Vậy mà lại khiến bọn họ có dũng khí như vậy khi đối mặt với Nữ Thần Tử Vong cơ đấy?” Ánh mắt Hàn Sâm lóe lên, nhìn sâu trong hẻm núi Lạc Nhật.

Có mấy tên tộc Huyền Chi ở gần đó, rõ ràng là người của Huyễn Chi Thuỷ Tổ phái tới giám thị hắn, Hàn Sâm hiện tại muốn lẻn vào hẻm Lạc Nhật cũng khó.

Mắt thấy Nữ Thần Tử Vong dần dần tiếp cận, rất nhiều sinh vật đều nín thở, trong lòng có chút bất an.

Có sức mạnh là một chuyện, nhưng chiến tích trước đó của Nữ Thần Tử Vong thật sự rất dọa người, có chút lo lắng khi đối mặt với nàng cũng là điều hoàn toàn bình thường.

Không một ai chùn bước, tất cả đều triệu hồi ra hạch gen sẵn sàng đón quân địch, thoạt nhìn đều đã hạ quyết tâm muốn liều mạng sống chết một phen với Nữ Thần Tử Vong.

Thấy Nữ Thần Tử Vong đã bay đến gần hẻm Lạc Nhật, Huyễn Chi Thuỷ Tổ lạnh lùng quát Nữ Thần Tử Vong: “Nữ Thần Tử Vong, ngươi tùy ý giết chóc sinh linh các tộc, nếu hiện tại thề quy thuận bọn ta, hôm nay còn có thể tha cho ngươi một con đường sống, nếu không ngày này năm sau sẽ là ngày giỗ của ngươi.”

Tất cả mọi người nhìn Nữ Thần Tử Vong, chờ đợi phản ứng của nàng.

Đám người Hàn Sâm và Bảo Nhi đều tò mò nhìn Nữ Thần Tử Vong, thật ra Hàn Sâm là người tò mò nhất.

Hắn là người duy nhất biết rõ lai lịch của Nữ Thần Tử Vong, nhưng Nữ Thần Tử Vong bây giờ lại quá khó hiểu trong mắt Hàn Sâm.

Nữ Thần Tử Vong là hậu duệ của chủ nhân Thần Vực và Hủy Diệt Nữ Vương, bên trong thân thể nàng có hai loại sức mạnh, một loại là thần lực đến từ chủ nhân Thần Vực, loại còn lại đến từ sức mạnh hệ tử vong của Hủy Diệt Nữ Vương.

Nhưng Hàn Sâm dùng Động Huyền Khí Tràng đánh giá Nữ Thần Tử Vong một hồi lâu lại không cảm nhận được thần lực và sức mạnh hệ †ử vong tồn tại trên người nàng.

Nữ Thần Tử Vong cũng không thu lại sức mạnh trên người, Hàn Sâm có thể cảm nhận rõ ràng khí tức cường đại từ trên người nàng phát ra, nhưng khí tức kia không hề liên quan đến thần lực và hệ tử vong, trái lại khiến Hàn Sâm cảm nhận được vẻ quen thuộc trong sức mạnh kia.

“Khó trách người của Thần Vực lại không nhận ra nàng, sức mạnh này hoàn toàn không giống với chủ nhân Thần Vực và Hủy Diệt Nữ Vương.” Hàn Sâm nhíu mày.

Hắn có thể xác định đây chính là người nở ra từ trứng thần, về phần vì sao sức mạnh của nàng lại biến thành như thế này, ngay cả Hàn Sâm cũng không sao hiểu được.

Chút cảm giác quen thuộc kia cũng chỉ là một loại cảm giác, hơn nữa hắn cũng chưa từng thấy khí tức sức mạnh của Nữ Thần Tử Vong.

Hàn Sâm nhìn không ra cũng rất bình thường, bản thân Nữ Thần Tử Vong có được thần lực và lực hủy diệt hệ tử vong, nhưng vì cơ duyên may mắn có huyết dịch của Hàn Sâm xúc tác, cho nên đã khiến hai sức mạnh này kết hợp thành một loại sức mạnh mới.

Trong sức mạnh mới này còn có một phần về Hàn Sâm, cho nên hắn mới cảm giác quen thuộc, nhưng cũng chỉ là quen thuộc mà thôi.

Ba loại sức mạnh kết hợp khiến cho sức mạnh này đã không thuộc về bất kỳ loại nào, cùng ba loại sức mạnh không có điểm tương đồng quá lớn, cho nên Hàn Sâm không nhìn ra được, mà bên trong thân thể Nữ Thần Tử Vong còn tồn tại huyết dịch và sức mạnh của hắn, nhưng chỉ là hơi quen thuộc thôi.

Một đám sinh linh đều nhìn chằm chằm Nữ Thần Tử Vong, chờ đợi nàng trả lời, đồng thời cũng chờ đợi nàng tiến vào phạm vi nhất định.

Bởi vì Gương Cổ Chiếu Thiên cần mượn suối Ánh Nguyệt mới có thể hoạt động, không thể di chuyển vị trí được, cho nên Gương Cổ Chiếu Thiên bị hạn chế phạm vi tấn công, bọn họ phải ở trong phạm vi này giao chiến với Nữ Thần Tử Vong thì mới có được sử che chở bảo vệ của Gương Cổ Chiếu Thiên.

Nữ Thần Tử Vong không để ý tới Huyễn Chi Thuỷ Tổ, nàng hoàn toàn làm như không thấy Thủy Tổ cường đại và cường giả siêu cấp, coi bọn họ như không khí.

Hàn Sâm nhìn thấy Nữ Thần Tử Vong lại bay thẳng về phía hắn, không khỏi bất ngờ: “Có khi nào là ngươi còn nhớ ta, muốn tìm ta trả thù?”

Còn chưa đợi Hàn Sâm phản ứng lại, chỉ thấy Nữ Thần Tử Vong đã bay đến gần hắn, thu lại cánh, một đôi mắt thuần khiết nhìn Hàn Sâm, mở miệng kêu một tiếng: “Cha!”

Trong lúc nhất thời, toàn bộ tất cả sinh linh ở hẻm Lạc Nhật đều mở to hai mắt ngẩn người tò te, bao gồm cả chính Hàn Sâm.

Hết chương 1656.

Chương 1657. Oan ức

“Chờ đã… kịch bản này không đúng… Ta chỉ muốn hóng hớt rồi kiếm hời thôi… Chuyện quái gì đang xảy ra vậy?” Hàn Sâm đầu bốc khói, quay đầu nhìn đám người Huyễn Chi Thuỷ Tổ, thấy ánh mắt bọn họ cũng đang nhìn hắn chằm chằm, kẻ nào kẻ nấy đằng đằng sát khí lập tức cảm thấy đại sự không ổn.

“Người đẹp, tuy rằng ngươi rất đáng yêu rất đẹp, có chút giống với hạch gen của ta, nhưng ngươi cũng đừng nhận người thân lung tung…” Hàn Sâm muốn giải thích rằng Nữ Thần Tử Vong hoàn toàn không có quan hệ gì với mình, hắn không kham nổi mối oan ức này đâu.

Nữ Thần Tử Vong giết nhiều dị linh và dị sinh vật các tộc như vậy, có thể xem như kẻ thù của tất cả mọi người, nếu hắn nhận đứa con gái này, thế chẳng phải là muốn đối địch với cả thiên hạ hay sao, oan ức quá.

Đương nhiên cho dù là kẻ địch của toàn bộ Tí Hộ Sở thứ tư, Hàn Sâm cũng không hề sợ, mấu chốt đây thật sự không phải con gái của hắn, không hề có chút căn cứ nào.

Hàn Sâm còn chưa nói xong, Huyễn Chỉ Thuỷ Tổ hừ lạnh nói: “Khó trách chúng ta không tra ra lai lịch của nàng, thì ra là hậu duệ của Thiên Kiếm, ngươi lệnh cho nàng giết chóc sinh linh Tí Hộ Sở thứ tư, rốt cuộc là có ý đồ gì, hôm nay nhất định phải cho chúng ta một lời giải thích rõ ràng, nếu không…”

“Không cần nhiều lời với hắn, vừa lúc hôm nay giết sạch hai cha con bọn họ, không cho bọn chúng tiếp tục gây họa cho Tí Hộ Sở thứ tư của chúng ta.”

“Không sai, giết bọn họ!”

Rất nhiều cường giả đều đã vây quanh, các hạch gen lần lượt bộc phát ra sức mạnh khủng bố, muốn giết chết Hàn Sâm và Nữ Thần Tử Vong.

Hàn Sâm khổ tâm, chuyện này chả liên quan gì đến hắn cả, cho dù hắn không sợ là kẻ địch là đám người Huyễn Chi Thuỷ Tổ, nhưng nỗi oan ức này nuốt không trôi.

Hàn Sâm muốn giải thích, nhưng lại thấy Nữ Thần Tử Vong ở bên cạnh đã giương cung tên đen trong tay ra.

Chỉ thấy một mũi tên màu đen đột nhiên xuất hiện, sau khi Nữ Thần Tử Vong kéo tên đến điểm giới hạn, một mũi tên bắn phắt ra ngoài.

Vũ tiễn hung tàn xẹt qua trực tiếp bắn trúng một sinh vật Thần siêu cấp, sinh vật Thần siêu cấp này còn to hơn voi nhiều, cơ thể sau khi bị mũi tên bắn trúng thì lập tức nổ tung, trực tiếp bị một mũi tên bắn chất.

“Đừng làm phiền cha con ta nhận nhau.” Nữ Thần Tử Vong bắn xong, lạnh lùng nói.

Hàn Sâm đang chuẩn bị mở lời thì lập tức dừng lại, không còn nghi ngờ gì nữa, hiện tại không một ai tin lời hắn nói, chỉ nhìn ánh mắt phân nộ của những sinh vật khủng bố kia là biết.

“Giết!” Huyễn Chi Thuỷ Tổ rống lên, la bàn huyền tượng trong tay mang theo thần quang vô thượng xông về Hàn Sâm và Nữ Thần Tử Vong.

Ba vị Thủy Tổ khác và rất nhiều cường giả siêu cấp cũng liều lĩnh xông lên.

Cự thú lập tức gầm lên, rung chuyển đất trời, các loại sức mạnh khủng bố đồng loạt xông lên, thanh thế còn khủng bố hơn cả một đòn tấn công của kẻ mặc áo giáp.

Hàn Sâm bất đắc dĩ, đành phải để Bảo Nhi, Tiểu Ngân Ngân và Tiểu Tinh Tinh chuẩn bị ứng chiến.

Nhưng lại thấy hai cánh sau lưng Nữ Thần Tử Vong rung lên, nàng lập tức bay lên trời, cung tiễn màu đen trong tay liên tục bắn, mỗi lần bắn †ên thì sẽ có một dị sinh vật hoặc dị linh bị mũi tên của nàng bắn chết.

Cường đại như Huyễn Chi Thuỷ Tổ cũng bị một mũi tên của Nữ Thần Tử Vong bắn trúng, hắn chỉ có thể dùng la bàn trong tay chống lại, hạch gen la bàn cường đại kia cũng bị mũi tên tử vong trực tiếp bắn VỠ.

Nữ Thần Tử Vong không ngừng bắn tên, có không ít cường giả siêu cấp trong đám sinh vật khủng bố đã bị hạ gục, Hàn Sâm có chút bất ngờ.

“Mạnh như vậy? Thật sự sắp bắt kịp quái nhân áo giáp rồi!” Hàn Sâm †hầm khiếp sợ.

Từ đầu đến cuối, mũi tên tử vong của Nữ Thần Tử Vong luôn chiếm ưu thế, ngoại trừ bốn vị Thủy Tổ ra, các sinh vật Thần siêu cấp khác về cơ bản đều bị một mũi tên của nàng đánh gục.

Cho dù là bốn vị Thủy Tổ, cũng phải hy sinh hạch gen, mới có thể tránh khỏi “kiếp nạn”.

Tuy rằng mũi tên tử vong của Nữ Thần Tử Vong không bách phát bách trúng giống như sức mạnh Phi Thiên, nhưng nó lại khiến Hàn Sâm càng thêm sửng sốt.

Bởi vì dường như mũi tên tử vong của Nữ Thần Tử Vong có một loại năng lực dự đoán rất mạnh, rất giống với lúc Hàn Sâm bắn tên, trước khi mỗi mũi tên được bắn ra thì đã dự đoán được tất cả khả năng.

Rất nhiều mũi tên trông giống như bắn loạn xạ, nhưng sau khi bắn xong thì vừa lúc lại trúng một dị sinh vật.

“Thế này tà môn dị đạo quá rồi đấy?” Hai mắt Hàn Sâm cũng sắp rớt ra ngoài, nếu như không phải hắn chưa từng gặp, hơn nữa đây còn là Nữ Thần Tử Vong từ trong trứng thần nở ra, thì đúng là có chút bán tín bán nghỉ đây có phải là con gái của hắn hay không.

Nhưng Hàn Sâm không hề nghĩ nhiều như vậy, bởi vì có hai vị Thủy Tổ dẫn theo đám sinh vật Thần siêu cấp đang chuẩn bị tấn công hắn, dưới tình huống này, bọn họ vẫn còn có thời gian đối phó với Hàn Sâm.

“Đành chịu vậy, nếu các ngươi đã muốn chết như vậy, thì cũng đừng trách ta” Hàn Sâm hợp thể với Đồ Lục Giả, đồng thời triệu hồi Kim Văn Bá Thuẫn và Cát Liệt Đao xông vào trong đám người.

Có Kim Văn Bá Thuẫn bảo vệ, cộng thêm cả sức mạnh vô song của Cát Liệt Đao, Hàn Sâm tung hoành vô địch, trong chốc lát đã chém chết mấy sinh vật Thần siêu cấp.

Nhưng điều khiến Hàn Sâm có chút nghi ngờ chính là, hắn chém một sinh vật Thần siêu cấp thành hai mảnh rồi lại không hề nghe thấy âm thanh săn giết thành công.

Những gì xảy ra tiếp theo càng khiến Hàn Sâm ngạc nhiên hơn, bởi vì Hàn Sâm phát hiện dị sinh vật và dị linh đã bị giết chết lại vọt ra từ trong hẻm Lạc Nhật.

Bất kể là do hắn hay là Nữ Thần Tử Vong giết chết thì đám dị sinh vật và dị linh vừa rồi cũng nhanh chóng xuất hiện rồi tiếp tục chiến đấu.

“Chuyện quái gì vậy? Dị linh thì không tính nhưng làm sao sinh vật có thể còn có thể sống lại? Chẳng lẽ là năng lực của Gương Cổ Chiếu Thiên kia sao?” Suy nghĩ trong đầu Hàn Sâm lóe lên.

Thấy Nữ Thần Tử Vong ở trên trời không ngừng chiến đấu, nhưng những dị sinh vật và Thủy Tổ kia không hề thay đổi sắc mặt, cả đám đều tiến vào trạng thái liều mạng, dường như tất cả công kích đều là lấy mạng đổi mạng, Hàn Sâm càng thêm tin vào phán đoán của mình.

Mạnh như Nữ Thần Tử Vong, chiến đấu với nhiều cường giả siêu cấp như vậy cũng có khả năng phải rút lui, huống chi sức mạnh của bốn vị cường giả cấp Thủy Tổ cũng mạnh không kém.

Sức mạnh phá hoại Nữ Thần Tử Vong gần như vô địch, nhưng thân thể lại không phải vô địch, sức mạnh của tứ đại Thủy Tổ đủ để phá hủy thân thể của nàng.

Nghe một tiếng huyết nhục bị chém xoẹt một cái, áo giáp của Nữ Thần Tử Vong bị trường đao của một vị Thủy Tổ chém thành một vết cắt dài, máu tươi lập tức phun ra.

Nữ Thần Tử Vong nheo mắt, trở tay bắn một mũi tên xuyên qua đầu vị Thủy Tổ kia, chỉ thấy thân thể Thủy Tổ tan ra, hóa thành chấm sáng nhỏ li ti rồi biến mất, không bao lâu sau lại đi ra từ trong hẻm núi Lạc Nhật.

Hàn Sâm giật mình, trực tiếp dùng Kim Văn Bá Thuẫn đập nát một con sinh vật Thần siêu cấp, cầm Cát Liệt Đao phi vào trong hẻm Lạc Nhật.

Không giải quyết được Gương Cổ Chiếu Thiên kia, cho dù là có Thượng Đế cứu thì ngày này năm sau chắc chắn là ngày dỗ của hắn.

Nhìn thấy Hàn Sâm xông về hẻm Lạc Nhật, hai vị Thủy Tổ một trái một phải phi tới bao vây, những cường giả siêu cấp cũng lao ra từ hẻm Lạc Nhật, đều hướng về phía Hàn Sâm.

Trong nháy mắt Hàn Sâm trở thành trung tâm vây bắt, cường giả siêu cấp tấn công Nữ Thần Tử Vong cũng ít đi rất nhiều.

Hết chương 1657.

Chương 1658. Tàn sát hàng loạt

Việc bao vây tấn công không hề ảnh hưởng đến Hàn Sâm, dưới sự huyền diệu của thân pháp Động Huyền, Hàn Sâm dễ dàng đột phá vòng vây, xông vào trong hẻm núi Lạc Nhật.

Mặc dù có không ít cường giả siêu cấp đuổi theo, nhưng hai vị Thủy Tổ kia lại chỉ nhìn bóng lưng Hàn Sâm rồi cười lạnh một tiếng, cũng không đuổi theo, trái lại còn bao vây về phía Nữ Thần Tử Vong.

Vết thương trên áo giáp của Nữ Thần Tử Vong ngày càng chẳng chịt, mũi tên của nàng là vô địch, nhưng thân thể nàng thì không, thoạt nhìn nàng đang ở thế bất lợi.

“Hắn đã tiến vào hẻm Lạc Nhật?” Thấy hai vị Thủy Tổ chạy đến, Huyễn Chi Thuỷ Tổ quát hỏi.

“Đã tiến vào rồi.” Một vị Thủy Tổ đáp.

Huyễn Chi Thuỷ Tổ cười lạnh một tiếng: “Cũng tốt, đáng lẽ là để giải quyết Nữ Thần Tử Vong, hiện tại xử lý thêm cả hắn cũng được.”

“Hôm nay chúng ta tiêu diệt Nữ Thần Tử Vong và Thiên Kiếm ở đây, nhất định sẽ khiến cả Tí Hộ Sở thứ tư khiếp sợ.” Một vị Thủy Tổ mừng rỡ nói.

Mặc dù là Thủy Tổ, nhưng hắn chỉ là Thủy Tổ của tộc nhỏ, sức mạnh kém hơn nhiều so với Huyễn Chi Thuỷ Tổ, hắn rất vui vẻ khi có thể giết được cường giả như vậy.

Ba vị Thủy Tổ được Huyễn Chi Thuỷ Tổ mời đến về cơ bản đều đến từ tộc nhỏ, Thủy Tổ tộc lớn chân chính như Ám Linh Thủy Tổ thì làm gì có chuyện dễ dàng mời được.

a”

“Cứ để mặc tên Hàn Sâm, trước tiên xử lý Nữ Thần Tử Vong đã. Huyễn Chi Thuỷ Tổ triệu hồi ba vị Thủy Tổ khác cùng nhau vây bắt Nữ Thần Tử Vong.

Hàn Sâm điên cuồng xông vào trong hẻm núi Lạc Nhật, Tiểu Tinh Tinh cõng Bảo Nhi và Tiểu Ngân Ngân xuyên qua vách núi, vẫn luôn theo sau Hàn Sâm.

Bọn họ ở trên vách núi, cường giả siêu cấp không nhìn thấy bọn họ, nên bọn họ không bị tấn công.

Bởi vì để giết Nữ Thần Tử Vong, càng ngày càng nhiều cường giả siêu cấp phi ra từ hẻm Lạc Nhật, Hàn Sâm nhìn thấy mặt Gương Cổ Chiếu Thiên kia, quả nhiên nhìn thấy có một sinh vật Thần siêu cấp chui ra từ †rong gương.

Trước đó Hàn Sâm đã giết nó, hiện tại nhìn thấy nó từ trong gương lao ra thì đã có thể khẳng định rằng Gương Cổ Chiếu Thiên có được sức mạnh hồi sinh người chết.

Chẳng qua về phần nguyên lý của loại sức mạnh này, Hàn Sâm trong lúc nhất thời cũng chưa thể đoán ra được.

Nữ Thần Tử Vong đang ở trong tình thế ngàn cân treo sợi tóc, tuy rằng nàng và Hàn Sâm không có mối quan hệ gì, nhưng cũng không thể để nàng chết như vậy được, Cát Liệt Đao trong tay khẽ động, mang theo ánh sáng khủng bố chém Gương Cổ Chiếu Thiên.

Hàn Sâm toàn lực chém, cho dù là sinh vật đứng đầu trong Tí Hộ Sở thứ tư cũng không dám coi nhẹ, hơn nữa Cát Liệt Đao có thể cắt đứt đặc tính không gian, hạch gen siêu cấp cũng có thể chặt đứt.

Nhưng đao quang trảm trên Gương Cổ Chiếu Thiên lại im hơi lặng tiếng tan ra, mặt gương không một vết xước khiến Hàn Sâm không khỏi sửng sốt.

Hàn Sâm liên tục chém thêm mấy đao, sau đó liền phát hiện chỗ quỷ dị.

Gương Cổ Chiếu Thiên chính là một tấm gương, lúc Hàn Sâm chém Gương Cổ Chiếu Thiên, trong Gương Cổ Chiếu Thiên cũng sẽ chiếu ra cảnh Hàn Sâm vung đao chém ra giống như tấm gương bình thường, cuối cùng ánh đao bên ngoài gương trùng hợp với nhau.

Chẳng qua không giống như gương bình thường ở chỗ, dường như đao quang trong gương tồn tại, hai luồng sức mạnh giao nhau ở mặt gương lại hoàn toàn triệt tiêu sức mạnh của nhau, nói cách khác sức mạnh của Hàn Sâm chém lên trên hoàn toàn không có bất kỳ hiệu quả gì đối với Gương Cổ Chiếu Thiên, sức mạnh tương đương bằng không.

Hàn Sâm chém chết một sinh vật Thần siêu cấp, thân Cát Liệt Đao trực tiếp chém lên Gương Cổ Chiếu Thiên.

Đao quang có khả năng bị ánh xạ lại, nhưng dù gì thế giới trong gương cũng không phải là thế giới thực, hiện tại thực thể đao chém lên, dựa theo tưởng tượng của Hàn Sâm thì hẳn là có thể gây ra tổn thất cho Gương Cổ Chiếu Thiên.

Nhưng sau khi chém lên một đao, sắc mặt Hàn Sâm lại biến đổi, Cát Liệt Đao chém lên mặt gương, Cát Liệt Đao trong gương cũng đồng dạng chém xuống, hai lưỡi dao va vào nhau, Hàn Sâm nhất thời bị mất thăng bằng lui về phía sau vài bước.

Hắn rõ ràng cảm giác được một đao kia cũng không phải chém lên mặt gương mà là chém phải Cát Liệt Đao trong gương, hơn nữa Cát Liệt Đao trong gương lại có sức mạnh giống y như đúc Cát Liệt Đao bên ngoài, hai luồng sức mạnh va chạm rồi tan biến, gương cổ hoàn toàn không có tổn thất gì, đến nỗi chính Hàn Sâm bị đánh lui vài bước.

Hàn Sâm khế nhíu mày, sức mạnh của Gương Cổ Chiếu Thiên quá kỳ lạ, cho dù sức mạnh có mạnh hơn nữa thì cũng không có tác dụng gì với nó, hoàn toàn không thể đả thương nó.

Hàn Sâm lại thay đổi sức mạnh sang thuộc tính khác, kết quả đều giống nhau, bất kể là loại sức mạnh gì, khi chém lên Gương Cổ Chiếu Thiên đều sẽ bị sức mạnh ánh xạ ra triệt tiêu.

“Khó trách hai tên Thủy Tổ kia không đuổi theo, thì ra bọn họ sớm biết

ta không phá được Gương Cổ Chiếu Thiên.” Hàn Sâm thầm nghĩ. “Nếu không phá được gương cổ, vậy thì chỉ còn một cách.” Ánh mắt Hàn Sâm đằng đẳng sát khí, sau lưng mở ra cánh bướm đỏ thâm, đó là hạch gen Thần của hắn.

Đồng thời trên thân thể Đồ Lục Giả cũng xuất hiện ma văn của Kiến Khát Máu Vương, sức mạnh trong cơ thể Hàn Sâm hoạt động đến cực hạn, Kim Văn Bá Thuẫn trong tay mạnh mẽ tấn công một Huyễn Thú vừa mới lao ra khỏi gương.

Chỉ nghe thấy một tiếng vang lớn, con Huyễn Thú to gấp đôi voi kia bị Hàn Sâm đánh đến thịt nát xương tan, thất khiếu tuôn máu ào ào, thân thể bị đánh bẹp.

Ánh mắt Hàn Sâm lạnh lùng, Cát Liệt Đao trong tay không dừng lại giây nào, tiếp tục giải quyết thêm một đại thương của dị linh, ngay cả thân thể của di linh mang theo thương cũng tan tác.

Máu tươi phun ra, thảm thiết kêu gào.

Tất cả dị sinh vật và dị linh từ Gương Cổ Chiếu Thiên lao ra đều bị Hàn Sâm ngăn cản, giết chết từng tên một, một lần nữa trở lại trong Gương Cổ Chiếu Thiên.

Những dị sinh vật và dị linh lần lượt bị giết, lần lượt lao ra, nhưng chưa ra khỏi hẻm núi đã bị Hàn Sâm tiêu diệt khiến cho sinh linh trong gương và hẻm núi càng ngày càng nhiều.

Cường giả siêu cấp tấn công Nữ Thần Tử Vong càng ngày càng ít, có hai Thủy Tổ liều mạng tấn công Nữ Thần Tử Vong cũng bị giết chết trở về Gương Cổ Chiếu Thiên.

Bọn họ vừa ra khỏi gương thì bị Hàn Sâm giữ chân bên trong, không thể lao ra ngoài.

Hàn Sâm sử dụng Động Huyền Kinh và Dịch Thiên Thuật đến cực hạn, lần lượt một đao một thuẫn tấn công hơn trăm cường giả siêu cấp và hai vị Thủy Tổ, quyết liệt giữ chân chúng ở trong hẻm núi, ai cũng không xông ra được.

Huyễn Chi Thuỷ Tổ thấy không có ai từ trong hẻm núi Lạc Nhật lao ra, không biết bên trong rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, rất nhanh hắn cũng bị Nữ Thần Tử Vong bắn chết, lúc từ gương xông ra mới phát hiện, một mình Hàn Sâm lại có thể ngăn chặn Gương Cổ Chiếu Thiên, giết sạch một đám cường giả siêu cấp vừa lao ra lại quay vào.

Chỉ dựa vào sức một mình hắn đã có thể giữ chân hơn trăm cường giả siêu cấp, trong lòng không khỏi hoảng sợ.

“Thảo nào lúc trước hắn đơn thân độc kiếm có thể từ thoát khỏi Tí Hộ Sở Thiên Ngoại, sức mạnh này quả thực nghịch thiên, cho dù là Thủy Tổ bình thường cũng thua xa hắn.” Huyễn Chi Thuỷ Tổ và mấy Thủy Tổ khác đều hoảng sợ.

Bọn họ muốn xông ra, thế nhưng số lượng người càng nhiều thì lại càng khiến bọn họ càng khó khăn trong việc thi triển sức mạnh, nhiều cường giả siêu cấp lại trở thành gánh nặng khiến bọn họ khó mà tấn công Hàn Sâm, mạnh mẽ bị Hàn Sâm chặn đứng.

Hết chương 1658.

Chương 1659. Vật vô chủ

Cường giả siêu cấp bên ngoài đều bị giết sạch, Nữ Thần Tử Vong toàn thân đầy máu bay vào trong hẻm núi, từng mũi tên dài bắn tới, phối hợp với Hàn Sâm tiêu diệt những cường giả siêu cấp đang lao ra khỏi gương.

Chuyện này nằm ngoài dự liệu của đám người Huyễn Chi Thuỷ Tổ, từng tiếng phẫn nộ vang lên.

“Thiên Kiếm, ta nhất định xử ngươi ra bã, khiến ngươi muôn đời muôn kiếp không ngóc lên được.” Huyễn Chi Thuỷ Tổ nổi giận gầm thét.

“Đợi ngươi lao được ra rồi nói.” Hàn Sâm nói, một đao chém giết dị linh, Kim Văn Bá Thuẫn trong tay cũng ngăn cản công kích từ hạch gen của Huyễn Chi Thuỷ Tổ.

Năng lực của Gương Cổ Chiếu Thiên vô cùng huyền diệu, không chỉ có thể làm bọn họ sống lại, ngay cả hạch gen của bọn họ cũng có thể phục hồi, xem ra bọn họ dù có chết cũng không có bất cứ tổn thất gì.

Điều này làm cho Hàn Sâm cảm giác rất khó hiểu, cho dù là hạch gen thì sức mạnh cũng không thể vô hạn như vậy được, cho dù là hạch gen cấp Đại Đế cũng không thể khiến nhiều cường giả siêu cấp không ngừng sống lại, một chút dấu hiệu suy nhược cũng không có.

Lúc trước Hàn Sâm muốn dựa vào chém giết không ngừng để tiêu hao sức mạnh của Gương Cổ Chiếu Thiên, hiện tại xem ra điều này là không thể, sức mạnh của Gương Cổ Chiếu Thiên vô cùng dồi dào, dường như không có bất kỳ hạn chế nào.

Huyễn Chi Thuỷ Tổ hùng hổ nói: “Ngươi và ả tiện nhân kia có mạnh đến mấy thì cũng vô dụng, bọn ta có thân thể bất tử bất diệt, sức mạnh của các ngươi sớm muộn gì cũng sẽ dùng hết, đến lúc đó các ngươi sẽ phải chết, đến lúc đó chắc chắn ta sẽ rút gân lóc da của các ngươi mà thưởng thức.”

Vô số cường giả siêu cấp giận dữ gầm thét liều mình phi ra từ trong Gương Cổ Chiếu Thiên, vẻ mặt vô cùng dữ tợn, hận không thể nuốt chửng Hàn Sâm và Nữ Thần Tử Vong.

Bọn họ dựa vào năng lực của Gương Cổ Chiếu Thiên, hoàn toàn không màng sống chết, thực sự khiến Hàn Sâm rối trí.

Thực sự như Huyền Chi Thuỷ Tổ nói, thể lực của bọn họ có hạn, chiến đấu ở cường độ cao như này sẽ tiêu hao rất nhiều thể lực, hơn nữa sử dụng biến thân thú hồn, Hàn Sâm dự đoán bản thân có thể gắng gượng chiến đấu như này khoảng mười mấy tiếng nữa, đến lúc đó thể lực giảm xuống, không còn khả năng cầm chân bọn họ, hậu quả chắc chắn rất nghiêm trọng.

Tình trạng của Nữ Thần Tử Vong lại càng không ổn, mũi tên của nàng vẫn hữu lực, nhưng vết thương trên người nàng lại không ngừng chảy máu, hiển nhiên năng lực khôi phục thân thể của nàng còn xa mới bằng lực phá hoại của nàng.

“Tiểu Ngân Ngân! Điều trị vết thương cho nàng ta.” Hàn Sâm kêu lên.

Tiểu Tinh Tinh cõng theo Tiểu Ngân Ngân và Bảo Nhi từ trong vách núi chui ra, Tiểu Ngân Ngân đứng ở đỉnh đầu Tiểu Tinh Tinh, một đạo sấm sét màu bạc đánh vào người Nữ Thần Tử Vong.

Thân thể Nữ Thần Tử Vong không khỏi run rẩy, động tác bắn tên cũng ngừng lại một chút, hiển nhiên lôi điện vẫn làm cho nàng có chút thống khổ, nhưng vết thương trên người nàng lại nhanh chóng lành lại.

Năng lực lôi điện trị liệu của Tiểu Ngân Ngân rất mạnh, có yếu điểm duy nhất chính là sẽ khiến thân thể người ta sinh ra cảm giác đau đớn và tê liệt, không ôn hòa như sức mạnh chữa trị thuần túy.

Đương nhiên Nữ Thần Tử Vong biết Tiểu Ngân Ngân đang trị liệu nàng, cố nén đau đớn, tiếp tục phóng tiễn, sức mạnh bộc phát ra vẫn mạnh mẽ như cũ, nhưng rõ ràng hiệu suất thấp hơn rất nhiều.

Hiện tại chỉ có thể trị liệu vết thương của Nữ Thần Tử Vong, còn việc tiêu hao thể lực vẫn không có cách nào giải quyết, dù sao Tiểu Ngân Ngân cũng không phải là hệ chữa trị thuần tuý, sức mạnh của nó cũng không thể khôi phục thể lực.

Hàn Sâm vừa chiến đấu vừa nhíu mày suy nghĩ, nếu không phá vỡ Gương Cổ Chiếu Thiên thì chắc chắn bọn họ sẽ thất bại.

Nhưng Gương Cổ Chiếu Thiên quá tà môn, trước đó Hàn Sâm cũng đã di chuyển ra phía sau của Gương Cổ Chiếu Thiên, nhưng không phát hiện ra bấtt cứ điểm khác thường nào, mặt trước mặt sau giống nhau, đều là mặt gương sáng bạc, không hề có sinh vật nào đang thao túng nó.

“Gương Cổ Chiếu Thiên được bày trí ở chỗ này mà không phải bị ai khống chế, nhất định là có nguyên nhân.” Hàn Sâm thầm nghĩ.

Rất rõ ràng Huyễn Chi Thuỷ Tổ bọn họ cũng không thể khống chế Gương Cổ Chiếu Thiên, nếu không cũng sẽ không đặt Gương Cổ Chiếu Thiên ở đây.

“Nếu như nói Gương Cổ Chiếu Thiên không ai có thể khống chế, chẳng phải là nói, nó là một hạch gen vô chủ sao?” Nghĩ tới đây, ánh mắt Hàn Sâm đột nhiên sáng lên.

Hàn Sâm nhìn trái nhìn phải, nói chung là không thấy ai đang khống chế Gương Cổ Chiếu Thiên, trong lòng càng thêm chắc chắn.

“Huyễn Chi Thuỷ Tổ, ngươi thật sự cho rằng tìm một tấm gương rách như vậy thì có thể bảo toàn tính mạng của các ngươi sao?” Hàn Sâm nói với Huyễn Chi Thuỷ Tổ đang gầm thét.

“Hừ, giết ngươi đủ rồi.” Huyễn Chi Thuỷ Tổ nghiến răng nghiến lợi kêu lên.

“Đáng tiếc quá, căn bản các ngươi không thể khống chế được tấm gương tàn kia, nếu không muốn giết ta thì khó khăn gì.” Hàn Sâm tiếp tục nói.

“Giết ngươi là đủ rồi.” Một vị Thủy Tổ khác tức giận gầm gừ.

Hàn Sâm càng thêm chắc chắn bọn họ không khống chế được Gương Cổ Chiếu Thiên, trong lòng Hàn Sâm không khỏi mừng thầm.

Nếu như là hạch gen bản mệnh, Hàn Sâm không chắc có thể đối phó lại Gương Cổ Chiếu Thiên, nhưng nếu không phải hạch gen bản mệnh thì Hàn Sâm nắm chắc cơ hội chiến thắng.

Hàn Sâm làm như không thấy với vẻ gầm gừ của đám cường giả siêu cấp và Thủy Tổ. Hắn tìm một khe hở, chỉ tay về phía Gương Cổ Chiếu Thiên, một giọt máu tươi từ đầu ngón tay bay ra hóa thành một nguồn sáng, trực tiếp bắn lên mặt Gương Cổ Chiếu Thiên.

“Gương Cổ Chiếu Thiên bất bại, việc gì ngươi phải uổng phí tâm cơ” Huyễn Chi Thuỷ Tổ cho rằng Hàn Sâm muốn phá vỡ Gương Cổ Chiếu Thiên, bèn khinh miệt nói.

Hàn Sâm cũng không để ý tới hắn, vừa chiến đấu vừa nhìn giọt máu tươi rơi trên mặt Gương Cổ Chiếu Thiên, trong gương cũng xuất hiện một giọt máu tươi, hai giọt máu tươi đụng vào nhau, nhưng không có biến mất mà lại văng tung tóe ở trên gương.

Thấy như vậy, Hàn Sâm lập tức vui vẻ, hắn sử dụng năng lực của hạch gen Chân Huyết, hóa máu của mình thành Chân Huyết, sau đó bắn giọt Chân Huyết lên mặt của Gương Cổ Chiếu Thiên.

Một giọt Chân Huyết này có được năng lực của hạch gen Chân Huyết, chỉ cần nó không bị Gương Cổ Chiếu Thiên triệt tiêu thì sẽ có cơ hội thẩm thấu vào trong Gương Cổ Chiếu Thiên, khiến Gương Cổ Chiếu Thiên có được sức mạnh huyết mạch của Hàn Sâm, từ đó bị hắn khống chế.

Như hạch gen ở các cấp khác, nếu như hạch gen đã có chủ thì rất khó thẩm thấu, nhưng nếu Gương Cổ Chiếu Thiên vô chủ, xác suất thành công sẽ lớn hơn rất nhiều.

Quả nhiên không bao lâu sau, giọt Chân Huyết kia dần dần khuếch tán khắp mặt gương, ban đầu còn không rõ ràng lắm, chỉ có một chút huyết sắc nhàn nhạt lan trên mặt gương sáng bóng, chỉ to bằng lòng bàn tay, nhưng theo thời gian trôi qua, diện tích huyết sắc kia càng lúc càng lớn, tốc độ lan ra cũng càng ngày càng nhanh.

Đám người Huyễn Chi Thuỷ Tổ hận Hàn Sâm và Nữ Thần Tử Vong thấu xương, chỉ muốn giết bọn họ, lúc mới bắt đầu không ai chú ý đến sự thay đổi của Gương Cổ Chiếu Thiên.

Đợi đến khi bọn họ để tâm đến thì huyết sắc kia đã lan ra được nửa mặt gương, một góc trên cùng đều bị nhuộm thành màu huyết sắc.

Đám người Huyễn Chi Thuỷ Tổ phát hiện Gương Cổ Chiếu Thiên có thay đổi dị thường, không khỏi kinh ngạc, cường giả siêu cấp hoảng loạn hét lên: “Gương Cổ Chiếu Thiên đã xảy ra chuyện gì? Hắn đã làm gì Gương Cổ Chiếu Thiên rồi?”

Hết chương 1659.

Chương 1660. Trấn áp trăm tộc

Ngay cả Huyễn Chi Thủy Tổ và bốn vị Thủy Tổ cũng khủng hoàng, bọn họ có thể mượn sức mạnh của Gương Cổ Chiếu Thiên là bởi vì đã dùng bản thể chiếu vào trong Gương Cổ Chiếu Thiên, nếu Gương Cổ Chiếu Thiên xảy ra chuyện gì, bọn họ ngay cả chạy cũng chạy không thoát.

Đã có cường giả siêu cấp muốn xóa bỏ bản thể ánh tượng của mình bên trong Gương Cổ Chiếu Thiên, muốn lao ra từ trong gương.

“Giờ mới phát hiện sao?” Hàn Sâm thản nhiên nói, huyết sắc trên mặt Gương Cổ Chiếu Thiên đột nhiên lan ra chóng mặt, trong nháy mắt đã bao phủ hoàn toàn mặt gương khiến cho gương vốn đang sáng bóng bỗng trở thành huyết sắc.

Chân Huyết xâm lấn, khó nhất chính là lúc bắt đầu, dựa vào một điểm để phá mặt gương, thẩm thấu càng nhiều, vậy thì bước tiếp theo sẽ càng dễ dàng.

Bình Luận (0)
Comment