Siêu Cấp Thần Cơ Nhân (Full Dịch)

Chương 127 - Chương 1672. Bắt Đầu Hành Động

Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Ầm!

Một luồng sức mạnh nổ ra ở không trung, sóng xung kích sản sinh ra từ vụ nổ trực tiếp khí hoá tất cả các dị sinh vật và dị linh trong vòng trăm dặm lân cận, ngay cả cặn cũng không còn.

Ở trung †âm vụ nổ kia, Hàn Sâm một tay nắm Già Thiên Tán, một tay giơ Kim Văn Bá Thuẫn lên, khoé miệng lại khó mà khống chế tràn ra màu tươi, trên mặt ô của Già Thiên Tán kia đã xuất hiện vết nứt tàn phá nhỏ bé.

Từng vết nứt phía trên Kim Văn Bá Thuâẫn trông mà giật mình, gần như sắp bị xé ra thành hai mảnh.

Một đòn toàn lực của mười mấy vị cường giả cấp Thuỷ Tổ mạnh đến nỗi Hàn Sâm mang theo Già Thiên Tán và Kim Văn Bá Thuẫn cũng không thể hoàn toàn ngăn cản được, thân thể đã bị đánh trúng không ít.

Hàn Sâm không hề nói câu nào, trong khi thân hình chớp lóe, hắn không những không lùi mà trái lại còn tiến đánh về phía những cường giả cấp Thuỷ Tổ kia.

Có lẽ người khác sẽ sợ hãi đánh hội đồng, nhưng đây lại là điều Hàn Sâm giỏi nhất, sau khi ngăn cản lại một đòn kia, Hàn Sâm đã xông vào bên trong bọn họ, Già Thiên Tán trong tay lúc đóng lúc mở, có lúc làm khiên có khi lại làm vũ khí, phối hợp với Kim Văn Bá Thuẫn tung hoành xung phong liều chết, lao vào giết đám cường giả Thuỷ Tổ, nhất thời cũng không ai có thể giết được hắn.

Chiến ý đang được đốt cháy điên cuồng, máu tươi đang không ngừng chảy, toàn bộ Tí Hộ Sở Ly Ảnh trong mấy nghìn dặm đều đã trở thành địa ngục trần gian.

Núi cao rộng lớn bị sức mạnh khủng bố làm sụp đổ, sát kiếp vô biên đang lan tràn mở rộng, máu tươi như mưa đổ xuống, hài cốt chất đống như núi bên ngoài Tí Hộ Sở.

Sợ rằng còn chưa từng có một Tí Hộ Sở cấp Hoàng Kim nào từng có vinh dự giống như vậy, còn có thể bảo tồn hoàn chỉnh trong chiến đấu như thế.

Đừng nói là Tí Hộ Sở cấp Hoàng Kim, e rằng ngay cả Tí Hộ Sở siêu cấp cũng đã tổn hại nghiêm trọng từ lâu.

Một là mục tiêu của đám người Cổ Ma không phải là Tí Hộ Sở, hai là có âm vực của Tiểu Hồng Mã bảo vệ, nếu không Tí Hộ Sở Ly Ảnh đã bị san thành bình địa, hoàn toàn biến mất khỏi Tí Hộ Sở thứ tư chỉ trong vỏn vẹn mấy giây rồi.

Có điều cho dù Tí Hộ Sở Ly Ảnh bị huỷ diệt, chỉ cần Gương Cổ Chiếu Thiên vẫn còn thì có thể bảo vệ những sinh vật này bình an.

“AI Ta chết rồi!” Một con dị sinh vật xông về phía Miên Dương, Miên Dương lại đột nhiên kêu thảm một tiếng, thân thể vặn vẹo ngã xuống trên mặt đất, cổ méo lệch, lưỡi thè ra ngoài, mắt trợn trắng.

Dị sinh vật kia hơi sửng sốt, sau đó lại xông đến phía trước, đợi đến khi con dị sinh vật kia vừa mới lao qua người Miên Dương, Miên Dương mới đột nhiên nhảy lên từ trên mặt đất, một chuôi Dương Giác Loan Dao được nó triệu hồi ra đâm thẳng vào trong cúc hoa của dị sinh vật kia.

“Grào!”

Dị sinh vật kia ban đầu là bốn chân đáp đất, lúc này lại đột nhiên nhảy tưng tưng lên, phát ra tiếng kêu thảm thê lương.

Hết chương 1671.

Chương 1672. Bắt đầu hành động

“Đến đánh ta đi mấy tên ngu ngốc các ngươi.” Vương Vũ Hàng vừa chạy vừa lắc mông hét lớn, một nhóm dị sinh vật đuổi theo sau hắn.

Trông có vẻ rất nguy hiểm, thế nhưng Vương Vũ Hàng vẫn tiếp chạy điên cuồng, tuy trên người bị thương không ít, nhưng không có vết thương chí mạng nào.

Cơ thể Nữ Hoàng lóe sáng lên, đôi chân thon dài mạnh mẽ như chiếc rìu chiến lập tức bổ đôi đầu dị sinh vật cấp Thần Huyết thành hai khúc, máu tươi chảy tươi chảy xuống từ đôi chân xinh đẹp ấy.

Hai con dị sinh vật như mãnh hổ bay vút lên trời từ hai phía trái phải, bổ nhào về phía Nữ Hoàng vừa mới kiệt sức. Đột nhiên chỉ thấy cơ thể Nữ Hoàng lóe lên, biến mất một cách kỳ lạ, hai con mãnh hổ va vào nhau. Khi bóng dáng của Nữ Hoàng xuất hiện ngay bên cạnh chúng một lần nữa, ngọc thủ như đao chém từng nhát một, hai cái đầu lập tức bay lên giữa không trung.

Nữ Hoàng hệt như một cỗ máy giết người, U Linh Trảm do Hàn Sâm nghĩ ra càng trở nên đáng sợ hơn dưới tài năng thiên phú vượt thời gian và không gian mạnh mẽ của nàng.

Toàn thân Lâm Phong lấp lánh ánh vàng như thánh như phật, mà sức

mạnh của Kinh Cực Vụ vô cùng kỳ lạ, một quyền đánh ra tức khắc hóa thành phù chú kỳ dị trấn áp cơ thể dị sinh vật, lập tức khiến cho dị sinh vật không cách nào nhúc nhích được, bị đánh chết bởi một quyền của Lâm Phong.

Hai người cùng nhau phối hợp, trong phút chốc máu đã chảy thành sông, xác chết chất đầy đồng, dường như không ai có thể ngăn cản được.

Một sinh vật Thần siêu cấp gầm lên mới có thể ngăn chặn được sự tàn sát của hai người họ.

U Minh Tán trong tay Minh Nguyệt đóng mở. Mỗi lần đóng mở là có một con dị sinh vật bị hút vào bên trong chiếc ô, kỳ lạ đến mức không thể tưởng tượng được.

Bản tính của Tiểu Tinh Tỉnh quá mức hiền lành, căn bản không biết đánh nhau, chỉ kích hoạt năng lực xuyên qua của Tinh Hải. Nó lượn trên chiến trường, không ai có thể làm làm nó bị thương một chút nào, căn bản không có sức mạnh nào có thể chạm đến được nó.

Tiểu Ngân Ngân đứng trên đỉnh đầu Tiểu Tinh Tinh. Tiểu Tinh Tinh qua lại không ngớt trên chiến trường. Bất chợt hàng loạt Lôi Điện Ngân Sắc hạ xuống, một số lượng lớn dị sinh vật bị điện giật chết.

Một số sinh vật Thần siêu cấp và Đế Linh đuổi theo Tiểu Tinh Tinh. Nhưng từ đầu đến cuối lại không thể chạm tới được nó.

Bảo Nhi cũng ngồi trên lưng Tiểu Tinh Tinh, đôi mắt hướng về chiến trường, dường như đang tìm kiếm thứ gì đó.

Tiểu Yêu Tinh đang bay lượn trên không, những nơi nó bay qua như

nhận phải một trận bão tuyết càn quét. Bất chợt một số lượng lớn dị sinh vật bị đông thành đá rơi xuống từ không trung, có khi bị vỡ tan

tành.

Cố Khuynh Thành mặt lạnh như băng. Kiếm pháp của nàng vô cùng bá đạo, nhưng từ đầu đến cuối lại không thể chém trúng được Thái Âm Thủy Tổ. Quả thật Thái Âm Thủy Tổ giống như kẹo mè xửng, ngươi tiến đến thì hắn lui, ngươi lui hắn lập tức tấn công, hơn nữa chiêu nào chiêu nấy cũng đều cực kỳ nham hiểm.

Những mũi tên của Hàn Mộng Nhi không ngừng bắn ra, liên tục va chạm với sừng của Giác Thú Thuỷ Tổ, liên tục gây ra những vụ nổ lớn, nhất thời cũng khó phân thắng bại.

Hàn Sâm lượn qua giữa mười mấy vị cường giả, cho dù là một kẻ không sợ bị đánh hội đồng như hắn cũng phải chịu áp lực rất lớn.

Không có một kẻ yếu kém nào trong số những người này, hơn nữa Cổ Ma vẫn cứ bám lấy hắn, khiến hắn cảm thấy khó chịu. Có khi không thể không dùng Già Thiên Tán và Kim Văn Bá Thuần gắng gượng chống đỡ một số đòn công kích.

Trên mặt ô Già Thiên Tán đã xuất hiện một số vết nứt nhỏ, các vết nứt trên Kim Văn Bá Thuẫn đan xen nhau, trông như sắp vỡ vụn ra.

Đôi cánh bướm và cánh của Đồ Lục Giả sau lưng Hàn Sâm rung lên cùng lúc, tránh được đòn tấn công của một vị Thủy Tổ. Đồng thời hét lớn nói với chủ nhân Thần Vực đang xông tới: “Chủ nhân Thần Vực, ngươi hãy xem ai đang ở trong Gương Cổ Chiếu Thiên đi.”

Cây trượng của chủ nhân Thần Vực đánh hụt vào không trung, hắn quay đầu nhìn vào Gương Cổ Chiếu Thiên. Chỉ thấy Thần Nữ với vẻ mặt vô cùng khó coi đang đang dựa vào chiếc gương cực kỳ lớn.

“Thả nàng ra.” Chủ nhân Thần Vực hét lên giận dữ.

“Chủ nhân Thần Vực, bây giờ ngươi hãy lập tức rút lui, nếu không ta sẽ lấy mạng nàng ta.” Hàn Sâm vừa né đòn tấn công, vừa lạnh lùng nói.

“Ngươi dám động đến một sợi lông của nàng, ta nhất định sẽ khiến ngươi… Âm…” Chủ nhân Thần Vực vẫn chưa nói xong đã nghe thấy một tiếng ầm, cơ thể Thần Nữ trong gương nổ tung ra hóa thành huyết vụ đầy trời, một vùng máu đỏ tươi phun lên mặt kính.

“Ta sẽ giết ngươi…” Chủ nhân Thần Vực gầm lên căm phãn với đôi mắt đỏ ửng như máu.

Hàn Sâm vô cùng lạnh lùng, không hề thay đổi sắc mặt, vừa đọ sức với rất nhiều cường giả, vừa lạnh lùng nói: “Ma Hà Thủy Tổ, nếu ngươi còn tiếp tục động thủ, hai kẻ trong tộc kia của ngươi cũng sẽ có cái kết giống như vậy.”

“Hôm nay ta nhất định sẽ giết ngươi.” Ma Hà Thủy Tổ nghiến răng nghiến lợi, nhưng không có ý định rút lui, ngược lại thế tấn công càng thêm điên cuồng

Suy nghĩ trong đầu Hàn Sâm vừa lóe lên, hai kẻ tộc Ma Hà lập tức nổ tung mà chết, hóa thành một phần năng lượng của Gương Cổ Chiếu Thiên.

Hàn Sâm giết từng người một. Hắn chưa từng nghĩ đến chuyện các cưởng giả cấp Thủy Tổ sẽ thật sự rút lui, dù sao đó cũng chỉ là con cháu hậu duệ của bọn chúng. Nhưng quả thực con cháu hậu duệ của cấp Thủy Tổ quá nhiều, không thể vì một hai tên hậu duệ mà lùi bước trong lúc này.

Nguyên nhân chính khiến Hàn Sâm làm như vậy là muốn chọc tức bọn chúng, hy vọng có thể lợi dụng cơ hội khi tâm trạng bọn chúng bất ổn. Hơn nữa Gương Cổ Chiếu Thiên không ngừng làm giúp đám người Lâm Phong sống lại, cũng phải cần rất nhiều năng lượng.

Rất nhiều cường giả cấp Thủy Tổ bị Hàn Sâm chọc tức. Tuy vẫn có thể duy trì sức chiến đấu mạnh mẽ nhưng không thể tránh khỏi một một chút bất ổn trong tâm trạng.

Nắm bắt được những tâm trạng thất thường này, Hàn Sâm xung phong liều mạng lượn quanh giữa rất nhiều cường giả, thay đổi như cá gặp nước. Tuy rằng vẫn không thể thoát khỏi tình cảnh khó khăn trước mắt, nhưng cũng đã tốt hơn rất nhiều.

Bình Luận (0)
Comment