Ầm!
Các loại dị tượng như tận thế giáng xuống đều bị Già Thiên Tán cản lại, sức mạnh khủng bố hệt như Thần uy ấy chỉ như những giọt nước mưa đánh lên trên mặt ô, sau đó lập tức chảy xuống, không thể khiến Già Thiên Tán dao động chút nào.
Hắc long va phải mặt ô cũng vỡ vụn, không gian va phải mặt ô cũng vỡ vụn, cả ngọn núi va phải mặt ô cũng vỡ vụn, tất cả đều vỡ vụn trên mặt ô rồi men theo mép ô chảy xuống hệt như nước.
Trong mắt của Hàn Sâm, những dị tượng kia chỉ là những phân tử lỏng lẻo mà thôi. So sánh với kết cấu phân tử và chuỗi liên kết chặt chẽ của Già Thiên Tán thì sức mạnh ấy quá thưa thớt, nó hệt như những dòng cát chảy hay một dòng chất lỏng rời rạc.
Sau khi những sức mạnh kia va phải Già Thiên Tán thì đầu trôi xuống hệt như chất lỏng, trông cũng chẳng khác gì nước va phải cục sắt, hoàn toàn không có khả năng khiến nó bị dao động.
Không ít Thủy Tổ kinh ngạc, thậm chí đến cả Cổ Ma cũng biến sắc.
Đáng lẽ ai nấy đều nghĩ rằng cuối cùng cũng đánh vỡ được chiếc ô, có cơ hội để giết Hàn Sâm rồi. Thế nhưng ai mà biết được Hàn Sâm lại ngưng tụ ra một chiếc ô khác, hơn nữa đến cả đòn công kích do bọn họ liên thủ lại với nhau cũng không thể làm tổn hại đến nó, điều ấy khiến bọn họ thầm kinh ngạc tới mức chấn động.
Hàn Sâm một tay cầm ô đứng trên không trung đối mặt với hắc long đang gầm thét như muốn nuốt cả trời đất. Ánh mắt hắn khẽ gợn sóng, một bàn tay duỗi ra đánh về phía đầu của con hắc long kia.
Cuộc chạm trán của hắc long và Hàn Sâm trên không trung hệt như một cuộc so tài giữa Godzilla và một con kiến. Quả thật bàn tay của Hàn Sâm gần như chẳng là gì khi đối diện với con hắc long ấy.
Nhưng mà giây tiếp theo, thân thể khổng lồ của con hắc long kia lại hóa thành tro bụi ngay tức khắc dưới bàn tay Hàn Sâm. Cả cơ thể tan rã trong phút chốc rồi bị hủy diệt như tro tàn.
Phụt!
Hắc Vu Thủy Tổ điên cuồng phun máu tươi, trong mắt của hắn tràn ngập vẻ không thể nào tin được. Hắc Long Thương là hạch gen của hắn, nó đã trải qua sự gột rửa của năm tháng vô tận, chưa từng bị đứt đoạn bao giờ.
Vậy mà bây giờ lại bị một quyền của Hàn Sâm đánh cho hóa thành tro bụi, sức mạnh này đáng sợ tới mức nào chứ.
Không chỉ Hắc Vu Thủy Tổ, các cường giả cấp Thủy Tổ khác cũng lộ ra vẻ kinh hãi, trong lòng đều có ý định rút lui.
Một quyền kia đã đánh tan Hắc Long Thương, bọn họ thật sự không dám tưởng tượng nếu như một quyền đó đánh vào người họ thì sẽ xảy ra chuyện gì.
Cổ Ma thấy các cường giả Thủy Tổ lùi bước thì ánh mắt hơi lạnh lẽo, khóe miệng cong lên để lộ ra một nụ cười quỷ dị: “Mặc dù hơi sớm, nhưng cũng chỉ có thể là bây giờ thôi.”
Cổ Ma ngồi trên lưng con lừa trắng, trong tay cầm pháp ấn, một tay còn lại đang xoay xoay chuỗi tràng hạt hình đầu lâu. Đôi môi hắn khẽ rung lên như đang niệm một kinh văn gì đó, cơ mà hoàn toàn không nghe được âm thanh gì cả.
Cùng với việc niệm kinh của hắn, tràng hạt đầu lâu kia toát lên hắc khí hệt như một ngọn lửa đen ngòm.
Dường như cùng lúc đó, trên người những dị sinh vật và dị linh đang tấn công Tí Hộ Sở Ly Ảnh cũng tỏa ra hắc khí hệt như thế, đến cả cường giả cấp Thủy Tổ cũng không ngoại lệ.
Ma khí hệt như tro tàn bay bay sau khi bị thiêu rụi, nó bốc lên từ trên cơ thể của vô số sinh linh rồi bay về phía chuỗi tràng hạt đầu lâu trong tay Cổ Ma khiến ma khí trên tràng hạt ấy càng ngày càng nặng.
“Cổ Ma, ngươi đang làm gì vậy?” Các cường giả cấp Thủy Tổ đều giật mình thon thót, ai nấy đều gào thét về phía Cổ Ma.
Cổ Ma không hề đáp lại, hắn vẫn ngồi ở đó như một Thần Ma, lặng yên không tiếng động niệm kinh văn rồi xoay xoay chuỗi tràng hạt trong †ay. Dường như cả thế giới bỗng tối sầm lại trong chốc lát, ma khí vô tận đang trào dâng về phía hắn.
Một Thủy Tố tức giận tế hạch gen của hắn ra rồi xông về phía Cổ Ma, thế nhưng sau khi hạch gen vừa bay ra thì lập tức bắt đầu bị phân giải rồi tiêu tán, rơi ra từng luồng hắc khí. Đợi đến khi hạch gen kia bay đến trước mặt Cổ Ma thì đã hoàn toàn bị phân giải thành ma khí, hóa thành một phần ma khí trên người Cổ Ma.
Vị Thủy Tổ mất đi hạch gen kia cũng lập tức bị thương nặng, trong miệng hắn phun ra máu tươi. Thế nhưng sau khi máu tươi rời khỏi cơ thể thì cũng bị phân giải thành ma khí hệt như luồng khói đen rồi bay lượn lờ về phía Cổ Ma.
Chúng sinh đều kinh ngạc, giờ đây bọn họ nhanh chóng phát hiện ra sinh linh bên phía bọn họ đều đã xuất hiện tình trạng như vậy, thế nhưng điều đó lại không xảy ra với sinh vật bên Tí Hộ Sở Ly Ảnh.
“Cổ Ma, ngươi đã làm gì bọn ta vậy?” Chủ Thần Vực vừa kinh ngạc vừa phẫn nộ gào thét truy hỏi Cổ Ma, đến cả một kẻ là dị linh như hắn cũng cảm thấy thân thể đang phân giải thành ma khí một cách nhanh chóng rồi bay về phía Cổ Ma.
Hết chương 1676.
Chương 1677. Ma diễm ngập trờiThế nhưng không một người nào đáp lại hắn cả, Cổ Ma vẫn đang lặng lẽ niệm thứ kinh văn chẳng ai nghe thấy kia.
Thái Âm Thủy Tổ và Giác Thú Thủy Tổ đều kinh hãi, trong lòng bắt đầu hoảng loạn cả lên. Hàn Mộng Nhi bắn một mũi tên khiến sừng của Giác Thú Thủy Tổ gãy ngay lập tức.
Thế nhưng chiếc sừng bị gãy kia cũng hóa thành ma khí tuôn trào về phía Cổ Ma trong nháy mắt.
Mặc dù Cố Khuynh Thành đã thấy cơ hội, thế nhưng nàng không hề xuất kiếm giết chết Thái Âm Thủy Tổ mà để mặc hắn chạy trốn, ánh mắt nàng nhìn chằm chằm vào Cổ Ma hệt như một vị Ma Thần đang ở trên không trung kia.
Trên cơ bản thì trận đại chiến này đã dừng lại, rất nhiều dị sinh vật và dị linh của Tí Hộ Sở Ly Ảnh đều kinh hãi muốn chạy trốn khỏi nơi này, cơ thể bọn họ đang dần bị phân giải thành ma khí từng chút một.
Đến cả nhóm những cường giả như Giác Thú Thủy Tổ và Thái Huyền Thủy Tổ, giờ đây cũng chỉ muốn chạy thoát thân khỏi nơi này.
Cổ Ma đột nhiên ném tràng hạt trong tay hắn ra, tràng hạt do đầu lâu †ạo thành ấy hình thành nên một hình thái chiếc nhẫn, hơn nữa còn nhanh chóng quay tròn.
Ma khí bất tận tràn vào trong hình thái chiếc nhẫn ấy rồi hình thành lên một ma động đen ngòm. Ma khí khắp cả trời đất đều đang tràn vào ma động hệt như một vầng mặt trời ma đen kịt.
Mà dường như cuối cùng kinh văn được Cổ Ma niệm ra kia cũng phát ra âm thanh, thế nhưng âm thanh ấy lại có mà như không, cứ như nghe thấy được, mà cũng cứ như không nghe thấy được.
‘Thế nhưng một vài dị sinh vật và dị linh nghe thấy âm thanh niệm kinh kia thì lại đau đớn ôm lấy đầu ngã từ trên trời xuống, không ngừng kêu gào lăn lộn trên mặt đất, tốc độ thân thể phân giải cũng càng ngày càng nhanh. Hắc khí như khói kia bay ra khỏi cơ thể chúng rồi tràn về phía vầng mặt trời ma kia, điều ấy khiến nó càng thêm khủng bố hơn.
Đến cả các tồn tại mạnh mẽ như Thái Âm Thủy Tổ và chủ Thần Vực cũng không ngoại lệ, từng kẻ một gào thét lăn lộn trên mặt đất, đâu còn chút uy nghiêm nào của cường giả nữa.
Đến cả Đại Đế dị linh như Quỷ Ưng Đại Đế cũng đau đớn đến không chịu nổi, thân thể hắn cũng nhanh chóng phân giải. đáng sợ hơn là dường như đến cả đá linh hồn của hắn cách đây cả vạn dặm cũng
đang cùng phân giải.
“Chúng ta liên thủ giết Cổ Ma, nếu không thì hôm nay phải chôn thây ở đây mất!” Một Thủy Tổ gầm lên một tiếng, hắn nhịn đau rồi bộc phát sức mạnh lao về phía Cổ Ma trên không trung.
Rất nhiều cường giả cũng đều có suy nghĩ như vậy, ai nấy đều chịu đựng cơ thể đau nhức gần như bị xé rách, vùng lên lao về phía Cổ Ma.
Thế nhưng Cổ Ma sừng sững bất động, hắn ta vẫn đang niệm thứ kinh văn dường như có ma lực kỳ lạ kia, từng cường giả cấp Thủy Tổ xuyên thủng không gian lao đến còn chưa kịp tới trước mặt hắn thì thân thể đã hóa thành ma khí rồi tuôn ra.
Điều đáng sợ hơn là, lúc những Thủy Tổ khó khăn lắm mới lao được đến trước mặt Cổ Ma thì đều bị lực hút đáng sợ của vầng mặt trời ma kia kéo vào bên trong ngay lập tức.
Ai nấy đều kinh hãi. Mặt trời ma kia hệt như một cái đầu lâu nuốt từng Thủy Tổ một xuống, để lộ ra một nụ cười gớm ghiếc.
Một vị Thủy Tổ đã biến mất hoàn toàn, đến cả một cơn sóng dao động cũng chẳng có.
Bây giờ các cường giả xông lên cũng vậy, mà không xông lên cũng thế. Ai nấy đều kinh hãi hốt hoảng, những cường giả xông qua đó đều bị mặt trời ma nuốt chửng, những cường giả dừng lại thì đau đớn như xé rách, thân thể không ngừng bị phân giải thành ma khí.
Cả trời đất đều bị ma khí bao trùm. Dường như Cổ Ma và vầng mặt trời ma kia đã trở thành chúa tể của thế giới này, đứng giữa trời đất hệt như một Ma Thần vô song.
Cố Khuynh Thành nheo mắt rút kiếm, kiếm quang bá đạo xẹt qua trời đất, chém về phía mặt trời ma và Cổ Ma.
Kiếm quang vừa hạ xuống, vầng mặt trời ma kia hóa thành một cái đầu lâu khổng lồ đen kịt hệt như tử thần mở miệng nuốt mất kiếm quang bá đạo vô song kia của Cố Khuynh Thành.
Cố Khuynh Thành biến sắc, không dám tiếp tục ra tay nữa.
Hàn Mộng Nhi bắn một mũi tên nhắm thẳng thẳng vào giữa mi tâm của Cổ Ma, thế nhưng cái đầu lâu khổng lồ kia lại há miệng nuốt mất mũi tên mà chẳng gây ra một chút dao động nào.
Ma diễm ngập trời, vạn sinh than khóc. Ngoại trừ Tí Hộ Sở Ly Ảnh ra, dường như tất cả những nơi khác đều hóa thành mười tám tầng địa ngục. Những sinh linh với thân thể đang bị phân giải kia, con nào con nấy đều đang như những con lệ quỷ chịu hành hình, chúng không ngừng gào khóc ai oán, thế lương tới mức khiến người ta run sợ.
Đột nhiên một cảnh tượng kỳ lạ bỗng bay lên trên bầu trời hắc ám, thiên hà chảy ngược, nhật nguyệt xoay vần, một tòa cung điện cổ đại nguy nga tráng lệ xuất hiện, dường như trong đó còn có cả tiên nữ đang nhảy múa.
Vô số dị tưởng trên bầu trời đều xuất hiện. Hàn Sâm khẽ nhíu mày, tay cầm lấy Già Thiên Tán rồi bước về phía Cổ Ma.
Mặc dù hắn không biết Cổ Ma đang làm gì, thế nhưng việc ngăn cản Cổ Ma là một lựa chọn tốt hơn so với việc để hắn chiến thắng.
“Đừng qua đó, hắn sắp mở cánh cổng Thần Giới rồi” Cố Khuynh Thành nói với Hàn Sâm.
Hàn Sâm hơi sửng sốt, thật ra thứ gọi là cánh cổng Thần Giới chính là một thông đạo dẫn đến Tí Hộ Sở thứ năm, cũng là một thông đạo dẫn tới Liên Minh. Cổ Ma đã tính toán nhiều như vậy, hắn định mượn sức mạnh của bọn họ để mở cánh cổng Thần Giới, thăng cấp tới vũ trụ Liên Minh.
Ầm ầm!
Giữa lúc Hàn Sâm đang nghĩ ngợi, chỉ thấy trong hư không không ngừng dao động, một cánh cổng đá cổ xưa mà thần bí xuất hiện lơ lửng giữa không trung.
Không gian xung quanh đó cũng sụp đổ vì sự xuất hiện của cánh cổng thần bí cổ xưa kia. Cuối cùng lúc này đây Cổ Ma mới mở mắt, hắn dùng một tay bắt lấy vầng mặt trời ma trước mặt, cả cơ thể lập tức được ma khí bao trùm, ma diễm điên cuồng lao về phía cánh cổng thần bí kia hệt như một ngọn núi lửa đang phun trào.