Xoetl
Tay của nàng còn chưa đụng đến cơ thể Tiểu Hoa thì đột nhiên một ánh kiếm màu trắng bất ngờ xuất hiện từ người Tiểu Hoa, cắt đứt ngọn lửa trên tay của nàng.
“Sự thật… Đây là sự thật…” Không đợi người phụ nữ nói thêm gì, ba hung thú xung quanh đã vui mừng hét lớn.
Tay người phụ nữ đó khẽ chuyển động, cơ thể Tiểu Hoa lập tức bồng bềnh, chậm rãi nằm vào trong lồng ngực nàng. Nàng nhẹ nhàng ôm lấy Tiểu Hoa giống như đang ôm lấy bảo vật trân quý nhất trên đời, đôi †ay cũng khẽ run rẩy.
“Thánh Tử trở về… Cuối cùng chúng ta cũng có hi vọng rồi…”
Tiếng quỷ khóc tiếng sói gào vang vọng khắp màn đêm dày đặc, không thể phân biệt được là sự vui sướng hay bi thương.
Hết chương 1746.
Chương 1747. Thánh Thiên Đường“Đây là con gái ngươi?” Trong phòng khách của biệt thự nhà họ .Joe, cả voe và Lancer đều ngạc nhiên quan sát Hàn Sâm và Bảo Nhi đang ngồi trên sô pha.
“Đúng vậy, mấy ngày nay ta ra ngoài để đón nàng qua đây.” Hàn Sâm nói.
“Không giống… chẳng giống nhau chút nào….” Lancer lắc đầu nói.
“Sao lại không giống? Ngươi xem, hai cha con bọn ta giống nhau như †ừ một khuôn đúc ra vậy.” Hàn Sâm tiến sát mặt lại gân mặt Bảo Nhi bên cạnh, Bảo Nhi cũng dán mặt vào mặt Hàn Sâm, cùng nhau lộ ra một khuôn mặt tươi cười.
“Con gái ngươi đẹp hơn ngươi nhiều.” Lancer nói vô cùng chắc chắn.
Đầu Hàn Sâm nổi đầy vạch đen, giật giật khóe miệng, không biết nói gì cho phải. Mặc dù hắn cũng không tính là xấu, cũng coi như có chút hương vị đàn ông, nhưng chắc chắn là không đẹp được như Bảo Nhi, câu này thực sự không phản bác được.
“Đến thì cũng đến rồi, có điều không thể vì con gái mà làm ảnh hưởng công việc được, trước tiên nhờ dì giúp đỡ trông chừng một chút, chúng †a đi làm nhiệm vụ đã.” Joe đứng dậy nói.
“Không cần không cần, ta dẫn Bảo Nhi đi cùng là được, từ nhỏ Bảo Nhi đã quen đi theo ta rồi, không có vấn đề gì đâu.” Hàn Sâm vội nói.
Hàn Sâm nào dám để Bảo Nhi ở lại trong nhà, hắn mà lơ là một cái, chỉ sợ Bảo Nhi sẽ dỡ luôn cái nhà này mất.
“Ngươi làm cha kiểu gì thế, để một đứa bé thế này cùng ngươi đi mạo hiểm à? Đây thật sự là con gái ngươi sao?” .Joe cau mày nói.
Hàn Sâm cười khổ nói: “Nói thật lòng ta cũng không muốn dẫn Bảo Nhi đi mạo hiểm, nhưng để Bảo Nhi ở nhà ta cũng không yên tâm, vẫn nên dẫn nàng theo vậy, sẽ không có chuyện gì đâu.”
Mặc dù .Joe và Lancer không thể chấp nhận nổi cách nói này của Hàn Sâm, nhưng Hàn Sâm đã kiên trì muốn mang Bảo Nhi theo, .Joe cũng chỉ có thể theo ý Hàn Sâm.
Lancer còn phải đi làm, hơn nữa nàng cũng không phải thành viên của chiến đội Ma Thuật Sư, lần này đi chỉ có .Joe và Hàn Sâm, còn dẫn theo Bảo Nhi, miễn cưỡng cũng xem như có ba người.
“Chắc chúng ta không lái thứ này đi đấy chứ?” Hàn Sâm nhìn thấy .Joe đẩy một chiếc mô tô ra, buồn bực nói.
Joe ném một cái mũ bảo hiểm cho Hàn Sâm, trực tiếp leo lên xe rồi thản nhiên nói: “Ngươi cũng biết xe ta lần trước đã bị hỏng rồi, thi thể dị chủng kia chỉ bán được hơn bảy nghìn tệ, trừ đi chỉ phí tiêu xài thời gian gần đây, số tiền còn lại chỉ đủ mua chiếc mô tô cũ này, nếu muốn có tiền thì lo chăm chỉ làm việc cho ta, giết thêm mấy con dị chủng.”
Hàn Sâm đội mũ lên cho Bảo Nhi rồi trèo lên xe, .Joe vừa nhấn ga thì chiếc xe đã lao đi như bay, mặc dù là hàng second-hand nhưng có vẻ mã lực vẫn khá ngon.
“Âm hồn bất tán!” Lái xe cả nửa ngày, cuối cùng đến khi sắp đến điểm đích lại nhìn thấy phía trước xuất hiện một đội xe và phi hành khí, phía trên có thể thấy rõ biểu tượng của tập đoàn Hắc Kim, .Joe không nhịn
được nhỏ giọng mắng thầm một tiếng.
doe cũng không dừng lại mà phóng tới trước đoàn xe, thật ra cũng chẳng còn đường nữa nên không thể không dừng lại.
Hardeman, Lina và Guris đi qua đây, vẻ mặt Hardeman tràn đầy ý cười, lên tiếng chào hỏi với .Joe, cũng không đợi .Joe nói gì đã cười híp mắt nói với Hàn Sâm: “Hàn Sâm, lâu rồi không gặp, gần đây ngươi có rảnh không, hẹn một buổi đi uống gì đó rồi tán gẫu chút, thấy thế nào?”
“Hardeman tổng à, đào người của ta ngay trước mặt ta, ngươi cũng ngang ngược quá đấy?” Joe đùa cợt nói.
“Ta cũng đang khát cầu nhân tài, hôm nay Hàn Sâm có thời gian không, chi bằng bây giờ chúng ta kiếm chỗ nào đó nói chuyện nhỉ?” Hardeman cũng không tức giận chút nào, cười nói.
Hardeman cũng chẳng còn cách nào, tam thiếu gia sắp quay về rồi, nếu hắn không làm xong chuyện này, vậy thì còn thảm hơn nhiều so với việc đắp mấy khuôn mặt tươi cười này lên hoặc mất thể diện hơn nữa.
“Xin lỗi Hardeman tổng, bọn ta còn phải đi săn giết dị chủng, e là không có thời gian.” Hàn Sâm thờ ơ nói.
“Hardeman tổng đã nghe thấy chưa, làm phiền người của ngươi nhường đường chút.” .Joe nói.
Hardeman không để thuộc hạ của mình tránh ra, trái lại còn lắc đầu nói: “Nếu các ngươi muốn đến Hắc Hà để giết dị chủng, vậy thì không cần đi nữa đâu”
“Sao? Hắc Hà bị Tập đoàn Hắc Kim của các ngươi bao hết rồi à? Các chiến đội khác cũng không thể đến đó giết dị chủng?” .Joe cau mày nói.
Hardeman xua tay nói: “Tập đoàn Hắc Kim bọn ta làm gì có mặt mũi lớn thế, nói thật cho các ngươi nghe vậy, bọn ta cũng không thể qua đó.”
“Là sao?” Joe hơi ngạc nhiên.
Hardeman ra hiệu cho Lina đứng bên cạnh, Lina lập tức nói: “Người của Thánh Thiên Đường đang làm việc ở bên kia.”
Nghe thấy ba chữ Thánh Thiên Đường, Joe đột nhiên biến sắc, không tin nổi nhìn sang Hardeman rồi nói: “Người của Thánh Thiên Đường? Tại sao bọn họ lại đến đây? Loại dị chủng nhỏ bé này mà bọn họ cũng có hứng thú sao?”
Guris nói: “Là thật đấy, bây giờ người của Thánh Thiên Đường đang ở chỗ Hắc Hà, bọn ta cũng bị chặn ở đây, ngay cả Hắc Hà cũng không nhìn thấy”
“Hàn Sâm, ngươi cũng đến rồi, ngươi đã nói là sẽ dạy ta đao pháp mà, sao bao nhiêu ngày rồi mà chẳng thấy bóng dáng ngươi đâu.” Hổ đại nhân bước tới từ đội xe trước mặt, vừa đi vừa ồn ào: “Ngươi cũng đến săn dị chủng à? Lần này hết trò để chơi rồi, thật là xui xẻo, cũng chẳng biết vì sao người của Thánh Thiên Đường lại nhìn trúng loại dị chủng tâm thường này, còn đi hai người một lần…”
Nghe Hổ đại nhân nói vậy, .Joe cũng ý thức được đám Hardeman không nói dối, sợ là người của Thánh Thiên Đường đã thật sự đến Hắc Hà.
“Thánh Thiên Đường cái gì? Là một tập đoàn lớn khác sao?” Hàn Sâm nghỉ ngờ hỏi, hắn chưa từng nhìn thấy tập đoàn lớn này trên mạng.
“Nếu là tập đoàn khác thì tốt rồi, ít nhiều gì chúng ta cũng có cơ hội tranh giành một phen.” Guris thở dài nói.
Joe hạ giọng nói với Hàn Sâm: “Thật ra Thánh Thiên Đường là để chỉ Vũ tộc, đó là một chủng tộc thượng đẳng, không giống với người Kate bọn ta. Vũ tộc là quý tộc trời sinh, người của tộc bọn họ đều sẽ hoàn thành hai lần tiến hóa, không có ngoại lệ, cường giả trong tộc như mây, bọn họ thiết lập một không gian rộng lớn không đồng nhất làm đại bản doanh, nơi đó gọi là Thánh Thiên Đường, người ngoài cũng gọi bọn họ như vậy.”
“Tinh cầu Kate chỉ có thể xem như là một hành tinh nhỏ bé bên dưới Thánh Thiên Đường, bọn họ nói gì thì chúng ta đều phải nghe theo, nếu không đến lúc đó chết thế nào cũng không biết.” Guris bất đắc dĩ nhún vai nói.
Hàn Sâm khẽ cau mày, hắn đã từng nhìn thấy một người của Vũ tộc, nhưng chỉ có thể xem như một đứa trẻ thiểu năng, cho dù vậy cũng đã vô cùng đáng sợ, quả thật không thể so sánh với người bình thường được.
Đám người đang nói chuyện thì đột nhiên nhìn thấy một đội xe gây rối ở phía trước, mọi người quay đầu lại nhìn, lập tức thấy trên bầu trời có hai người chim một nam một nữ giống như thiên thần đang bay lại đây.
Người nam anh tuấn còn người nữ thì kiện mỹ, cả hai đều cao khoảng hai mét, mặc áo giáp vàng, trên người người phụ nữ đeo cung tên, sau lưng người đàn ông có mang súng của ky sĩ, người nào không biết còn thật sự tưởng rằng họ là chiến binh thiên thần.
“Trong Vũ tộc cũng phân chia nam nữ sao?” Hàn Sâm tò mò hỏi, tên Vũ tộc mà lúc trước hắn gặp phải hình như chẳng có giới tính gì.
“Vũ tộc khá đặc biệt, lúc bọn họ sinh ra thì không có giới tính, đợi đến sau lễ thành niên mới xuất hiện giới tính.” Joe nói xong lại làm động †ác im lặng, một nam một nữ của Vũ tộc kia đang bay về phía bọn họ.
Hết chương 1747.
Chương 1748. Dị chủng Hắc Hà“Ngươi… ngươi… cả ngươi nữa… theo ta qua đây…” Hai người Vũ tộc bay đến gần đám người Hàn Sâm, cũng không có ý muốn đáp xuống, †ên nam Vũ tộc lơ lửng trên không nhìn xuống chỉ điểm vài cái, chọn ra vài người.
Trong số đó bao gồm Hardeman, Guris, Hổ đại nhân và Hàn Sâm, sắc mặt Hardeman hơi thay đổi, nhưng đã lập tức treo lên khuôn mặt tươi cười nói: “Không biết bọn ta có thể giúp gì được cho hai bị đại nhân đây? Xin hai vị đại nhân cứ nói, tập đoàn Hắc Kim bọn ta chắc chắn sẽ dốc sức trợ giúp cho hai vị.”
“Nói nhảm nhiều thế làm gì, kêu các ngươi tới thì cứ tới.” Nam Vũ tộc khit mũi lạnh lùng, không kiên nhẫn nói.
“Đại nhân, ngươi có muốn dẫn theo thêm người không?” Hardeman không dám xung đột trực tiếp với hai người của Vũ tộc này, chỉ đành cười cười tiếp tục nói.
Bùm!
Trường thương ky sĩ màu vàng trong tay tên nam Vũ tộc vung lên, một vầng sáng vàng vụt qua, lập tức trực tiếp cắt chiếc xe bọc thép ra làm hai giống như cắt đậu phụ, sau đó lạnh lùng nói: “Ta không thích lặp lại lần thứ hai.”
Sắc mặt Hardeman thoắt xanh thoắt trắng, nhưng cũng chỉ có thể nhịn, hắn dặn dò Lina vài câu, cắn răng gọi Guris và Hổ đại nhân cùng đi về phía người Vũ tộc.
Hàn Sâm nói với .Joe: “Ngươi trở về trước đi, ta sẽ quay lại nhanh thôi.”
Nói xong thì bước tới bên cạnh Hổ đại nhân cùng đi qua đó, xem dáng vẻ của hai tên Vũ tộc kia thì chắc chắn hắn không đi không được.
Có điều Hàn Sâm cũng không quá lo lắng, hắn có khả năng qua lại Tí Hộ Sở, nếu gặp phải nguy hiểm không trở về được thì tránh trong Tí Hộ Sở là được.
Tuy nhiên nếu không phải vạn bất đắc dĩ thì Hàn Sâm cũng không muốn trở mặt với Vũ tộc, dù sao thì Vũ tộc cũng rất hùng hạnh, khoảng cách với Hàn Sâm bây giờ quá xa, căn bản không có chút vốn liếng nào để đối kháng với Vũ tộc.
Hàn Sâm không muốn phải trốn trong Tí Hộ Sở mãi, hắn nhất định phải nhanh chóng trở nên mạnh mẽ, tìm được Tiểu Hoa về.
Hai người Vũ tộc cũng mặc kệ bọn họ tự mình bay ở phía trước, bốn người Hàn Sâm thì chạy theo ở đằng sau.
“Sớm biết như vậy thì đã lái xe đi theo rồi.” Bốn người chạy đến nỗi đầu đầy mồ hôi, hai người Vũ tộc vẫn không có ý định muốn dừng lại, Hổ đại nhân lẩm bẩm một câu.
Thật ra người thảm nhất là Hardeman, hắn không phải là quý tộc, ngày thường cũng không tham gia chiến đấu, thể lực kém nhất trong bốn người, phải chạy lâu như vậy, môi cũng trở nên tái nhợt, nhưng cũng không dám dừng lại, chỉ có thể tiếp tục bạt mạng chạy theo hai người Vũ tộc.
Chạy mãi hơn mười kilomet mới đến được một con sông lớn màu đen, cuối cùng hai người Vũ tộc kia cũng dừng lại, đáp xuống trên một phiến đá bên cạnh con sông lớn.
“Hai vị đại nhân có gì dặn dò xin cứ nói, bọn ta nhất định sẽ dốc hết sức trợ giúp hai vị.” Hardeman thở hổn hển, nhưng vẫn tươi cười tiến lên nói.
“Bốn người các ngươi hãy xuống sông từ chỗ này, sau đó cứ bơi xuôi theo dòng sông.” Nam Vũ tộc lạnh nhạt nói, vẻ mặt đầy ngạo mạn.
Nói xong lời này, vẻ mặt bốn người Hardeman đều thay đổi, hiện tại dùng gót chân suy nghĩ cũng biết hai người Vũ tộc muốn làm gì.
Nhất định là có một con dị chủng trốn dưới sông không chịu ra, hai người Vũ tộc này lại không giỏi thủy chiến, không làm gì được các dị chủng dưới nước, cho nên mới gọi bọn họ đến đây muốn dùng bọn họ làm mồi để thu hút dị chủng ra khỏi nước.
Đám người Hardeman trong lòng thâm mắng hai người Vũ tộc kia vô sỉ nhưng lại không dám biểu hiện ra mặt, Hardeman vội nói: “Hai vị đại nhân nếu muốn thu hút dị chủng, binh lính trong tập đoàn Hắc Kim bọn †a rất nhiều, gọi thêm nhiều người đến đây thì chắc chắn có thể thu hút bọn chúng ra….”
“Xuống sông.” Nam Vũ tộc lạnh lùng nhìn Hardeman, trường thương màu vàng trong tay chậm rãi nâng lên, mũi thương đang nuốt vào nhả ra ánh sáng vàng cũng nhắm vào Hardeman.
Nhìn dáng vẻ của hắn, e là chỉ cần Hardeman nói thêm một câu vô nghĩa thì sẽ trực tiếp giết chết Hardeman, sau đó ném hắn ta xuống sông làm mồi nhử.
Hardeman nghiến răng nhìn Guris và Hổ Đại nhân bên cạnh rồi chậm rãi đi về phía bờ sông.
Guris và Hổ đại nhân nhìn nhau cười khổ, cũng chỉ có thể theo Hardeman cùng xuống sông, trong lòng đều âm thầm nguyền rủa.
“Ta bảo xuống sông, ngươi không nghe thấy sao?” Nam Vũ tộc nhìn thấy Hàn Sâm đứng bất động bên kia vốn không có ý định xuống sông thì nhìn chằm chằm hắn, lạnh giọng nói.
“Bỏ đi, hắn dẫn theo trẻ con, đừng để hắn xuống nữa.” Nữ Vũ tộc mở miệng nói.
Nam Vũ tộc nghe nữ Vũ tộc nói xong cũng không động lòng chút nào, hắn giơ cây thương ky sĩ của mình lên, chỉ vào Hàn Sâm nói: “Đừng để †a nói lần thứ hai.”
Hàn Sâm vẫn không nhúc nhích, chỉ nhìn vào nam Vũ tộc đang đứng trên phiến đá.
Mặc dù hắn có năng lực hộ mệnh, nhưng nếu thật sự phải xuống sông cũng không biết dị chủng dưới nước khi nào sẽ xuất hiện, cũng không biết được dị chủng đó ở cấp độ nào, có bản lĩnh như thế nào.
Lỡ như lúc dị chủng kia phát động tấn công ở dưới nước mà Hàn Sâm không thể phát hiện kịp thời, dị chủng căn bản sẽ không để Hàn Sâm có cơ hội sử dụng thuật xuyên không gian, đến lúc đó cho dù mánh khóe hộ mệnh có mạnh hơn nữa cũng vô dụng, cho nên Hàn Sâm không thể mạo hiểm đi xuống.
Ánh mắt nam Vũ tộc lóe lên một tia sát khí, muốn vung thương ky sĩ màu vàng trong tay lên.
Hàn Sâm lặng lẽ nắm chặt con dao găm sừng tê giác trong tay, thà rằng chính diện đánh nhau với tên Vũ tộc này cũng không muốn để tính mạng của mình rơi vào hoàn cảnh mất kiểm soát.
Lúc nam Vũ tộc đang chuẩn bị vung trường lên thì đột nhiên nghe thấy tiếng la hét truyền đến từ phía Hắc Hà, sau đó lại nghe được một tiếng kêu thảm thiết.
Ánh mắt của hai người Vũ tộc lập tức hướng về mặt sông, Hàn Sâm cũng theo đó nhìn qua, có thể thấy sau khi xuống sông bọn họ đã bơi đến giữa sông, ba người Hardeman đang trôi dạt về phía hạ lưu, hai người trong số họ những thứ như xúc tu quấn vào, chúng đang kéo họ vào trong lòng sông.
Chỉ có đại đao là võ trang gen trong tay Hổ đại nhân chém ngang và cắt đi một đầu xúc tu, mặc dù không thể chặt đứt nhưng cũng để lại một vết thương trên xúc tu khiến nó phải rút lại, Hổ đại nhân cũng nhờ vậy mà không bị thứ kia cuốn lấy.
Hardeman và Guris chỉ kịp hét lên một tiếng thì đã trực tiếp bị kéo xuống nước, thậm chí còn không có khả năng phản kháng, sức mạnh của chiến giáp gen quá yếu ớt so với các xúc tu kia.
Bùm!
Đột nhiên một tia chớp vàng xẹt ngang qua bầu trời, một mũi tên vàng cắt qua khoảng không và trực tiếp xuyên qua một xúc tu.
Giây tiếp theo, bóng dáng nam Vũ tộc lao tới như điện, một thương nên vào mặt sông, nước sông lập tức tách ra hai bên, tạo thành khe rãnh rộng chừng mười mấy mét.
Bất chợt Hàn Sâm nhìn thấy một con quái vật giống bạch tuộc lộ ra từ trong khe nước, một nửa thân thể vẫn còn ở dưới nước, những xúc tu dài hơn mười mét đang vùng vẫy, trong đó có hai đầu xúc tu đang cuốn lấy Hardeman và Guris.
Cây thương ky sĩ trong tay nam Vũ tộc đâm thẳng về phía đầu của dị chủng, dị chủng lập tức kích động tung ra một loạt xúc tu quấn về phía thương ky sĩ và nam Vũ tộc.
Từ xa chỉ thấy một loạt mũi tên vàng bay ngang qua, mỗi mũi tên ghim vào một xúc tu, bắn vào tất cả các xúc tu đang cuốn về phía nam Vũ tộc, làm chúng nó hoàn toàn không thể ngăn được thân hình nam Vũ tộc.
Vèo!
Một xúc tu giống như pha lê màu xanh lam đột nhiên xuất hiện từ dưới thân dị chủng, chặn mũi thương ky sĩ màu vàng trong tay nam Vũ tộc lại, sức lực mạnh mẽ khiến cơ thể nam Vũ tộc văng xa vài mét trên không trung.
Hết chương 1748.
Chương 1749. Dạy ngươi cách làm một hạ tộcXúc tu pha lê màu lam lần thứ hai mãnh liệt đánh về phía nam Vũ tộc, một tia sáng màu vàng từ trên trời chiếu xuống, biến thành những mũi tên lông vũ bắn trúng xúc tu.
Những mũi tên hoàng kim này và những mũi tên vừa rồi không giống nhau. Nó mang theo một nguồn năng lượng kỳ lạ giống như mũi khoan điên cuồng xoay tròn trên xúc tu màu lam, mạnh mẽ xuyên vào bên trong.
Nhân lúc xúc tu trong suốt màu lam dừng lại, nam Vũ tộc lắc mình đến trước đầu tên dị chủng kia, cây thương ky sĩ màu vàng lao tới như một con rồng, đâm xuyên qua đầu của dị chủng.
Sau đó nam Vũ tộc mạnh mẽ rút thương ra, lập tức nhấc thân thể to lớn của sinh vật lên, ném về phía bờ sông khiến bờ sông bị đập tạo thành một cái hố lớn.
Quái vật vẫn đang giấy dụa trong hố, nhưng mà nó đã bị thương nặng, nam Vũ tộc và nữ Vũ tộc hợp lực khống chế, không lâu sau nó cũng chết hẳn.
Chẳng qua Hardeman và Guris cũng xong đời. Họ bị xúc tu quấn lấy, trong lúc giấy dụa vặn vẹo thì chiến giáp của bọn họ đã đứt gãy, ngay cả xương cốt cũng vỡ nát, thân thể vặn vẹo nhìn không ra hình dạng gì.
Cho dù Hàn Sâm đã chứng kiến nhiều cảnh sinh tử rồi, nhưng vẫn không nhịn được khẽ nhíu mày.
Hổ đại nhân thoát được một kiếp nạn, lên bơi từ dưới sông, nhìn thấy thi thể của Hardeman và Guris thì sắc mặt cũng rất khó coi.
Nữ Vũ tộc dừng trước thi thể của dị chủng, rút dao bên thắt lưng ra cắt xúc tu trong suốt màu lam của dị chủng.
Nam Vũ tộc đi tới trước mặt Hàn Sâm, lạnh lùng nhìn vào Hàn Sâm rồi hỏi: “Lúc nấy ta bảo ngươi xuống nước, ngươi không nghe thấy sao?”
Hàn Sâm trầm mặc không nói nhìn nam Vũ tộc, Hổ đại nhân vội vàng hòa giải: “Đại nhân, hắn không cố ý làm trái mệnh lệnh của ngươi đâu, chỉ bởi vì có một đứa trẻ ở đây, cho nên hắn mới không dám xuống nước, sợ đứa trẻ bị thương.”
“Thật sao?” Nam Vũ tộc lạnh lùng nói một câu, đột nhiên rút thương ra đâm tới, mà rõ ràng mục tiêu là Bảo Nhi ngồi trên vai của Hàn Sâm, đồng thời lạnh lùng nói: “Vậy ta sẽ dạy ngươi làm thế nào để làm một hạ tộc, để cho ngươi sau này không được kháng lệnh nữa.”
Trong lòng Hàn Sâm lập tức tức giận, thân hình di chuyển trong tích tắc, dao găm tê giác chém vào mũi thương ky sĩ màu vàng.
Kengl
Dao găm và mũi thương va chạm phát ra tia lửa, Hàn Sâm và nam Vũ tộc đồng thời lùi về sau mấy bước.
Nam Vũ tộc biến sắc, trên mặt Hổ đại nhân và nữ Vũ tộc cũng lộ ra vẻ kinh ngạc.
Trên người Hàn Sâm mặc chiến giáp gen, rõ ràng hắn chỉ là một người bình thường, không thể nào là quý tộc được, thế nhưng sức mạnh của hắn lại có thể chống lại nam Vũ tộc, không hề rơi vào thế hạ phong, điều này thật sự khiến người ta không thể tưởng tượng nổi.
“Ta và ngươi không thù không oán, cần gì phải dồn ta vào chỗ chết như vậy?” Hàn Sâm nắm chặt dao găm tê giác, vẻ mặt bình tĩnh nói.
Nam Vũ tộc hừ lạnh một tiếng: “Thì ra là ỷ vào có chút năng lực mà dám vi phạm mệnh lệnh của Vũ tộc ta, nếu hôm nay không giết ngươi thì sao Vũ tộc ta có thể thống trị ngàn vạn hạ tộc khác được.”
Nói xong, cây thương trong tay nam Vũ tộc phát sáng, tấn công về phía Hàn Sâm. Uy lực của cây thương vô cùng mạnh mẽ, sát ý nồng đậm, rõ ràng là muốn đẩy Hàn Sâm vào chỗ chết.
Ánh mắt Hàn Sâm bình tĩnh, sau khi nhận một đòn kia trong lòng hắn đã hiểu rõ.
Mặc dù hắn không ngưng tụ ra võ trang gen, nhưng dị chủng hóa cũng tăng cường thân thể hắn, đủ để hắn chống lại nam Vũ tộc, sức mạnh hiện tại của hắn hoàn toàn không thua kém đối phương.
Thấy cây thương của nam Vũ tộc sắp đâm vào ngực mình, Hàn Sâm đột nhiên nghiêng người bước qua một bước, né đòn trong gang tấc, đồng thời tiến thêm một bước tiếp cận nam Vũ tộc, dao găm trong tay kề sát rồi tấn công vào cổ của đối phương.
Nam Vũ tộc kinh hãi không hiểu chuyện gì, chỉ đơn giản là đối mặt một phen, vậy mà hắn lại bị Hàn Sâm tiếp cận, hơn nữa lại không thể chống trả lại dao găm trong tay Hàn Sâm. Bước di chuyển kia của Hàn Sâm quá huyền diệu, hoàn toàn khiến cho người ta không thể nghĩ đến.
Cái loại cảm giác huyền diệu này khiến cho nam Vũ tộc cho rằng bản thân không phải đang đối đầu với một nhân loại bình thường, mà là một cao thủ trong Vũ tộc.
Một mũi tên hoàng kim bắn tới, trực tiếp nhắm vào huyệt thái dương của Hàn Sâm, muốn ép Hàn Sâm lùi lại, giải vây cho nam Vũ tộc .
Dao găm trong tay Hàn Sâm không ngừng lại, đầu hơi nghiêng về phía sau, mũi tên hoàng kim bị hắn há mồm cắn lấy, dao găm cũng vung ra cắt đứt cổ họng của nam Vũ tộc .
Tinh huyết trong máu Hàn Sâm hòa tan giống như nham thạch nóng chảy khiến mạch máu của hắn vặn vẹo như rắn độc, bộc phát ra sức mạnh vô cùng to lớn, dao găm mạnh mẽ chém đứt xương cổ của nam Vũ tộc, một cái đầu bay lên không trung.
Hổ đại nhân và nữ Vũ tộc đều tỏ vẻ kinh hãi không thể tin được, một người bình thường với bộ chiến giáp gen lại có thể đơn giản mà lưu loát chém đứt đầu của một chiến binh Vũ tộc.
Hổ đại nhân há to miệng, dường như cho rằng mình đang nằm mơ.
“Vậy mà ngươi dám giết người Vũ tộc!” Nữ Vũ tộc phản ứng lại, lập tức thét chói tai, rút tên bắn về phía Hàn Sâm, từng mũi tên hoàng kim giống như mưa lao về phía Hàn Sâm.
Hàn Sâm chém mũi tên hoàng kim, hai mắt như có dòng điện, thân hình di chuyển trái phải lách qua mũi tên hoàng kim, tiến sát về nữ Vũ tộc, dao găm trong vung ra, trong mắt đong đầy sát khí.
Nếu đã hạ sát thủ thì tuyệt đối không thể để người sống, nếu không Vũ tộc phát hiện được. Đừng nói là tinh cầu Kate, sợ những tinh cầu ở khu vực phụ cận này cũng sẽ không có chỗ dung thân cho hắn nữa.
Nữ Vũ tộc cực kì tự tin với tiễn pháp của mình, nhưng cơn mưa mũi tên hoàng kim lại không hề bắn trúng Hàn Sâm.
Thân hình của Hàn Sâm nhanh chóng di chuyển về phía trước khiến Nữ Vũ tộc hoàn toàn mất đi khả năng phán đoán vị trí mục tiêu của mình. Mỗi mũi tên đều bắn vào khoảng không, tất cả đều là phán đoán sai.
Thấy Hàn Sâm cách nàng chưa tới mười mét, nữ Vũ tộc cắn răng võ hai cánh bay lên bầu trời, muốn mượn năng lực phi hành thoát khỏi Hàn Sâm.
Hàn Sâm cầm dao găm lao thẳng lên trời, trong mắt chỉ có một mình nữ Vũ tộc mà thôi.
“Muốn chết hả!” Hai cánh của nữ Vũ tộc vỗ mạnh, lao về phía trời cao, đồng thời không ngừng bắn mưa tên.
Sức mạnh cấp nam tước còn chưa đủ để thoát khỏi sự trói buộc phi hành của sức mạnh tinh cầu, Vũ tộc cũng chỉ có ưu thế bẩm sinh, cho nên lúc ở cấp nam tước đã có thể dùng hai cánh để tùy ý phi hành trên bầu trời.
Bây giờ Hàn Sâm bay lên không trung để truy đuổi nàng, trong mắt nữ Vũ tộc thì đây là hành động tự sát.
Nhưng lúc mưa tên bắn về phía Hàn Sâm thì nàng lại thấy thân thể Hàn Sâm giống như một con quái điểu, trái lăn phải bay vẽ ra từng đường vòng cung quỷ dị trên không trung, lần lượt mượn thứ sức mạnh không thể tưởng tượng nổi bay lên, mạnh mẽ xuyên qua làn mưa †ên, trong nháy mắt đuổi tới trước mặt nữ Vũ tộc.
Nữ Vũ tộc tức giận rút trường đao bên thắt lưng ra ngăn dao găm của Hàn Sâm!
Trường đao và dao găm va chạm, nữ Vũ tộc chỉ cảm nhận được một luồng lực mạnh mẽ đánh tới, trường đao trong tay không được nắm chắc bị chém bay ra xa, mà dao găm của Hàn Sâm không dừng lại một khắc, trực tiếp chém về phía cổ của nàng.
Cánh tay đang nắm dao găm của Hàn Sâm hóa thành màu đỏ thâm, mạch máu nhô ra phía trên trở nên trong suốt như pha lê, dường như huyết dịch trong cơ thể hắn cũng sôi trào cuồn cuộn, hóa thành sức mạnh vô tận rót vào trong dao găm.