Siêu Cấp Thần Cơ Nhân (Full Dịch)

Chương 158 - Chương 1868. Ngươi Làm Cho Ta Rất Khó Xử

Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Kengl

Thực thể của Quỷ Nha đao và Thanh Đồng đao chạm vào nhau không hề lộng lẫy, Cao Cơ nắm Thanh Đồng đao lùi mấy bước, sức mạnh của hắn thế mà không bằng Hàn Sâm dưới sự gia trì của ánh trăng.

Vẻ mặt Cao Cơ lạnh lẽo, vung đao muốn tiếp tục tái chiến, thế nhưng khi vung Thanh Đồng đao trong tay lên, khuôn mặt lại biến sắc.

Chỉ thấy lưỡi đao của Thanh Đồng đao bị Quỷ Nha đao chém ra một lỗ hổng, mà cái lỗ hổng kia đang lan tràn ra khắp thân đao, trên thân Thanh Đồng đao đã xuất hiện rất nhiều vết nứt.

“Đó là…” lsa đứng bật dậy, không thể tin nổi mà mở to hai mắt nhìn chằm chằm vào lỗ hổng trên Đồng đao.

Không chỉ Isa, ngay cả mấy cường giả hiểu rõ lực Tuyệt Nha như Nguyệt Luân Vương, Dạ Hà Vương, lúc này đều toàn bộ biến sắc, biểu cảm không thể tin.

“Không thể nào…” Khuôn mặt Dạ Hà Vương chấn kinh, gắt gao nhìn chằm chằm Thanh Đồng đao.

Răng rắc!

Cao Cơ giương đao chém tiếp, thế nhưng khi ánh đao Thanh Long của hắn vừa mới rót vào bên trong Thanh Đồng đao, đã nghe thấy một tiếng giòn vang, Thanh Đồng đao trong nháy mắt vỡ vụn, hóa thành mảnh nhỏ bay múa đầy trời, bên rìa những mảnh vụn kia, còn có từng tia khí tím.

“Lực Tuyệt Nhat”

Nhất thời trong đầu của tất cả mọi người đều hiện lên ba chữ đáng sợ này, đúng là đều khó mà tin được.

Thuận gien mạnh nhất của Thuỷ Tổ Rebet tộc, cũng là chiến kĩ mạnh nhất của Rebet tộc, ngay cả trong Rebet tộc, cũng chỉ có rất ít người có thể luyện thành.

Nhưng bây giờ, một ngoại tộc, vậy mà lại sử dụng ra lực Tuyệt Nha đánh bại Bá tước của Rebet tộc, điều này làm cho chính người Rebet tộc đều không cách nào tin tưởng.

Tất cả mọi người đều biết Đao Phong Nữ hoàng am hiểu Nha đao, tất cả mọi người đều biết Hàn Sâm là đệ tử duy nhất của Đao Phong Nữ Hoàng, tất cả mọi người đều biết Hàn Sâm luyện Nha đao.

Thế nhưng từ trước tới nay chưa có ai nghĩ rằng, cho dù có nằm mơ cũng sẽ không nghĩ đến, Hàn Sâm lại có thể luyện được lực Tuyệt Nha.

Ở trong suy nghĩ của người Rebet, người có thể luyện thành lực Tuyệt Nha, chỉ có tuyệt đại thiên kiêu của Rebet tộc.

Hiện tại, tất cả vinh quang và kiêu ngạo này đều bị Hàn Sâm một đao xé nát, một đao đó, khiến tất cả người Rebet tâm thần chấn động, gần như không còn cách nào để suy nghĩ.

“Thảo nào Đao Phong Nữ Hoàng sẽ thu hắn làm đệ tử, xem ra không phải là nhất thời hứng khởi.” Vẻ mặt Dạ Hà Vương nghiêm túc.

“Một ngoại tộc có thể sử dụng lực Tuyệt Nha, đệ tử của Đao Phong Nữ Hoàng, sự xuất hiện của hắn, đối với Nguyệt Chi Hiệp rốt cuộc là phúc hay là họa đây?” Tâm thần Nguyệt Luân Vương cũng có vài phần rung động, có chút không bình tĩnh.

Thật ra người kinh hãi nhất vẫn chính là Isa, bây giờ nàng vẫn còn có hơi chưa thể lấy lại được tinh thần: “Hắn… làm sao có thể luyện thành lực Tuyệt Nha…”

Hết chương 1867.

Chương 1868. Ngươi làm cho ta rất khó xử

Kế tiếp đại điển Nguyệt Thần trở nên có hơi tẻ nhạt vô vị, từng người trẻ tuổi của các tộc lần lượt tiến vào cung điện Nguyệt Thần nhận chúc phúc, thế nhưng tối đa cũng chỉ là dâng lên ba mươi sáu vòng Minh Nguyệt mà thôi.

Đây vốn là con số đáng giá để khiến người ta kiêu ngạo, hiện tại cũng †rở nên vô cùng gân gà, không có quang ảnh của Nguyệt Thần xuất hiện chúc phúc, sao có thể được coi là Nguyệt Thần chúc phúc chân chính chứ?

Thật ra cũng không thể trách bọn họ tư chất không tốt phúc khí không đủ, điều này không liên quan quá nhiều tới tư chất và vận khí, không có †ruyền thừa Nguyệt Thần, cho dù tư chất và khí vận có nghịch thiên đến đâu, cũng không thể đạt được Nguyệt Thần chúc phúc chân chính.

“Băng Cơ Ngọc Cốt thuật” Hàn Sâm tu luyện có nguồn gốc từ “Quảng Hàn kinh”, chính là cùng xuất phát từ một mạch với truyền thừa Nguyệt Thần, tuỳ tiện là được truyền thừa Nguyệt Thần, không liên quan đến tư chất và vận khí.

Đại điển Nguyệt Thần kết thúc, Hàn Sâm chiếm được một món áo giáp dị bảo cấp Hầu Tước, trong lòng vô cùng vui vẻ.

Mặc dù đại điển đã kết thúc, nhưng rất nhiều biểu hiện của Hàn Sâm trên đại điển Nguyệt Thần, được lan truyền rộng rãi trong Nguyệt Chi Hiệp, dẫn theo những nghị luận vô cùng sôi nổi.

Trong đại đường hội nghị trăng tròn của Rebet tộc, các ghế trưởng lão cùng mấy vị Vương giả tại Nguyệt Chi Hiệp đều tham dự hội nghị.

lsa nhíu mày, có hơi không vui nói: “Tại sao lại không thể cấp cho Hàn Sâm một danh ngạch đệ tử của Nguyệt Hạ Viện? Là vì thiên phú của hắn không đủ, hay là đệ tử của Đao Phong Nữ Hoàng ta không đủ tư cách?”

Một đám trưởng lão đều trầm ngâm không nói, dưới ánh mắt quét nhìn của lsa, bọn họ đều không dám ngẩng đầu và nhìn vào ánh mắt của nàng.

Dạ Hà Vương nói: “Không phải bọn ta không chịu cho hắn một danh ngạch đệ tử của Nguyệt Hạ Viện, nhưng mà quy củ bao năm qua của Rebet tộc ta, Nguyệt Hạ Viện chỉ thu Rebet tộc.”

“Ta ngược lại không nhớ rõ, từ lúc nào Nguyệt Hạ Viện có quy củ như vậy, hơn nữa năm đó chẳng phải Nguyệt Hạ Viện cũng đã từng có tiền lệ thu đệ tử ngoại tộc, không phải sao?” Isa mặt không biểu cảm nói.

Lời này vừa nói ra, sắc mặt một đám trưởng lão và vương giả đều hơi có thay đổi.

Nguyệt Luân Vương trầm ngâm nói: “Nữ Hoàng, ngươi cũng biết tình huống của đệ tử ngoại tộc cuối cùng là như thế nào, không phải tộc ta tất có dị tâm, cho dù tư chất của Hàn Sâm hắn tốt đến đâu, phúc duyên lại nhiều thế nào, nhưng mà chung quy vẫn không phải tộc nhân của Rebet tộc chúng ta.”

“Đúng vậy, ví dụ lấy sữa mớm sói bị sói phản bội, từ xưa đến nay còn ít sao?” Dạ Hà Vương cũng nói.

“Nữ Hoàng, ngươi hẳn là hiểu cho bọn ta mới đúng, chỉ cần ngươi nhận một đệ tử Rebet tộc, đừng nói một danh ngạch đệ tử của Nguyệt Hạ Viện, cho dù hai cái ba cái cũng tùy ngươi chọn.”

“Đúng là như vây, Nữ Hoàng ngươi lại nhận thêm một đệ tử đi, đến lúc đó bọn ta đương nhiên cho ngươi danh ngạch.”

Một đám trưởng lão và vương giả đều lên tiếng khuyên bảo, thế nào cũng không chịu cho Hàn Sâm một danh ngạch đệ tử Nguyệt Hạ viện.

Isa khẽ nhíu mày, tuy nàng được xưng là Đao Phong Nữ Hoàng, đáng tiếc dù sao cũng không phải Hoàng đế một lời có thể quyết định chuyện thiên hạ chân chính, không có phần lớn ghế của Trưởng Lão Viện thông qua, nàng không có khả năng cho Hàn Sâm danh ngạch đệ tử của Nguyệt Hạ Viện.

Nguyệt Hạ Viện là cơ cấu huấn luyện chuyên môn của Rebet tộc, phàm là người có thể tiến vào Nguyệt Hạ Viện, đều là tương lai có thể trở thành vương giả, thậm chí là trở thành tinh anh của Thần hóa.

Đương nhiên, Nguyệt Hạ Viện cũng chưa thể bồi dưỡng ra Thần hóa, vương giả ngược lại có không ít, ngay cả Đao Phong Nữ Hoàng năm đó cũng xuất thân từ Nguyệt Hạ Viện, trong mấy vương giả đang ngồi đây, người duy nhất không xuất thân từ Nguyệt Hạ Viện, cũng chỉ có mỗi một Nguyệt Luân Vương mà thôi.

Có thể tiến vào Nguyệt Hạ Viện, có thể hưởng dụng sự duy trì tài nguyên của Rebet nhất tộc, tuy nói để đẩy Hàn Sâm lên cấp Công Tước vẫn có hơi khó khăn, hơn nữa lại thêm Isa ủng hộ, tấn thăng vương giả thì không dám nói, thăng lên Công tước hẳn không phải là vấn đề.

Đáng tiếc Hàn Sâm không phải Rebet tộc, Isa đã hết sức tranh thủ, lại vẫn không thể thông qua.

Hàn Sâm trở lại tinh cầu Đao Phong, chờ một lúc lâu, mới được Isa triệu kiến.

Isa cũng mới trở về từ đại đường hội nghị trăng tròn, đã trực tiếp triệu kiến Hàn Sâm.

“Nữ Hoàng đại nhân, biểu hiện của đệ tử ngươi có hài lòng không?” Hàn Sâm hành lễ nói.

lsa nhìn Hàn Sâm than nhẹ một tiếng, sau đó mới hỏi: “Hàn Sâm, biểu hiện của ngươi làm cho ta rất khó xử.”

“Lời này của Nữ Hoàng đại nhân là có ý gì? Chẳng lẽ là biểu hiện của †a không tốt?” Hàn Sâm nghỉ hoặc hỏi.

“Không phải là không tốt, mà là quá tốt. Ta hỏi ngươi, ngươi luyện thành lực Tuyệt Nha như thế nào?” Isa nhìn Hàn Sâm.

“Chính là luyện một chút là được, lực Tuyệt Nha có chút tương tự với khí tức của Quỷ Nha đao, ta cầm Quỷ Nha đao luyện tập mỗi ngày, luyện thời gian dài, không biết tại sao luyện được.” Hàn Sâm vô cùng bình tĩnh.

Loại việc này, người khác lại không thể tra ra, cho nên hắn nói rất chắc chắn.

Isa cũng không truy hỏi đến cùng, nàng biết, loại chuyện này như nói không rõ ràng.

“Gần đây ngươi tu luyện ‘Vật Ngữ gen, cảm giác như thế nào?” Isa lại hỏi.

“Tiến triển thong thả.” Hàn Sâm đáp.

Đây là lời thật, sau khi Vật Ngữ gen tấn chức, tu luyện vô cùng chậm chạp, muốn tấn thăng lên cấp Tử Tước, không biết phải luyện tới khi nào.

Isa lấy ra một cái bình, đưa cho Hàn Sâm nói: “Bên trong cái bình này là một dịch gen dị chủng cấp Tử Tước lấy tài liệu gen dị chủng làm chủ dược, tinh chế luyện chế mà thành, đối với tấn thăng Tử tước rất tốt, mỗi mười ngày dùng mười gram, uống xong thì lập tức vận chuyển ‘Vật Ngữ gen hấp thu lực công hiệu của dịch gen, dùng hết rồi hãng tới lấy.”

ân”

“Cảm tạ ưu ái của Nữ Hoàng đại nhân.” Hàn Sâm vui vẻ trong lòng, nghĩ thầm: “Biểu hiện quả nhiên không tệ, nhanh như vậy đã có chỗ tốt có thể cầm rồi.”

“Ngươi đi đi, tinh cầu Nhật Thực tinh sắp mở cửa, tu hành cũng không thể chậm trễ.” Isa phất tay để Hàn Sâm lui xuống.

Một bình dịch gen, nếu để cho Nam tước bình thường sử dụng, tất nhiên có thể để một Nam tước tấn thăng lên Tử tước, thậm chí là tấn thăng ra hai Tử tước cũng có thể được.

Thế nhưng nếu dùng trên người Hàn Sâm, trong lòng Isa cũng rất rõ, cũng chỉ có thể để cho khoảng cách tấn thăng Tử tước của Hàn Sâm gần thêm một chút mà thôi, muốn tấn thăng còn xa xa không đủ.

“Từ từ sẽ đến, nhìn biểu hiện sau này của hắn như thế nào đã.” Trong lòng Isa âm thầm cân nhắc.

Trở lại tinh cầu Nhật Thực, Hàn Sâm cũng không vội vã đi sử dụng dịch gen mà Isa cho, mà là cẩn thận nghiên cứu thuật gen có được trong cung điện Nguyệt Thần.

“Băng Cơ Ngọc Cốt thuật là thuật gen phù hợp của Tí Hộ Sở, mà môn thuật gen này, lại là phương pháp tu luyện phù hợp với gen đại vũ trụ, cả hai cũng không có quan hệ trên dưới rõ ràng, nhưng có cơ sở của

“Băng Cơ Ngọc Cốt thuật, lại tu luyện môn thuật gen này, ngược lại là một chuyện hết sức dễ dàng.

Hàn Sâm cũng không định tu luyện theo, vẫn là lấy ‘Băng Cơ Ngọc Cốt thuật’ làm chủ đạo, hấp thu một số tinh hoa bên trong môn thuật gen này, dùng cái này để tiếp tục tu luyện ‘Băng Cơ Ngọc Cốt thuật”.

Hiện giờ dị cốt đã có thể phóng thích ra ngoại lực, bước tiếp theo chính là phải ngưng tụ Linh, chỉ cần thành công ngưng tụ Linh, là có thể khiến dị cốt lần nữa tiến hóa, tấn chức trở thành Bá tước.

Tựa như Bá tước Cao Cơ, Linh hắn ngưng tụ chính là bộ dạng một con Thanh Long.

Lấy phương pháp tu luyện của môn thuật gen kia đến xem, muốn ngưng tụ ra Linh, có một kĩ xảo tương đối đặc biệt, có thể hấp thu một ít dị bảo quang hóa, có thể tăng tốc ngưng tụ Linh.

Hết chương 1868.

Chương 1869. Nguyện vọng của Hắc Nhai

Cái gọi là ánh trăng, thật ra là bản thân sẽ không phát sáng, là do mượn ánh sáng của mặt trời mới có thể tỏa ra ánh sáng chói chang.

Kỹ xảo của thuật gen Nguyệt Thần cũng như thế, mượn ánh sáng của nó để ngưng linh của ta, pháp môn này vô cùng thực dụng.

Chỉ là dị bảo quang hóa cũng không dễ kiếm, ít nhất bây giờ Hàn Sâm không có nơi để kiếm những thứ này.

Dựa theo ghi chép của thuật gen Nguyệt Thần, hấp thu dị bảo quang hóa không giống nhau, cũng sẽ ảnh hưởng đến sự hình thành của Linh, sẽ khiến thuộc tính và hình thể của Linh phải chịu sự ảnh hưởng nhất định.

“Không biết trên tinh cầu Nhật Thực có thể kiếm được dị bảo như vậy không, nếu như không kiếm được, vậy chỉ còn cách đi ra ngoài nghĩ cách.” Hàn Sâm âm thầm cân nhắc.

Hàn Sâm dự định qua một thời gian ngắn phải đi những chỗ khác trên †inh cầu Nhật Thực tìm kiếm một phen, dựa vào bản lĩnh hiện giờ của hắn, lại có giày Tuyệt Nha Thố và áo giáp bảo mệnh cấp Hầu Tước, gặp phải dị chủng cấp Công Tước, vậy cũng có thể chạy thoát thân.

Lấy dịch gen mà Isa cho ra, nhỏ một giọt, ước chừng khoảng mười gram, cũng trực tiếp uống ực một cái.

Sau đó lập tức có cảm giác một luồng năng lượng thuần khiết khuếch tán ra ở trong cơ thể, Hàn Sâm lập tức bắt đầu vận chuyển Vật Ngữ Gen hấp thu những năng lượng tinh thuần này.

Chỉ là một giọt dịch gen nhỏ nhoi, Hàn Sâm dùng gần năm tiếng, mới có thể hoàn toàn luyện hóa hấp thu nó, khiến cho chú ngữ tăng lên không ít, có thể thấy thứ Isa cho quả nhiên là đồ tốt.

Hàn Sâm cũng không cảm giác được có tác dụng phụ, nhưng cũng không tiếp tục dùng nữa, vẫn dựa theo lời Isa, cứ cách mười ngày thì dùng một giọt.

Trong căn cứ thỉnh thoảng truyền ra tin tức tốt, những phụ nữ vốn chỉ là sinh vật bình thường, liên tiếp thăng cấp lên Nam tước, trước mắt đã xuất hiện bốn Nam tước.

“Xem ra ấn ký kim ô quả nhiên có tác dụng, nhưng tiếc là những đứa trẻ kia vẫn còn nhỏ, tạm thời còn chưa đạt tới trình độ ngưng tụ chiến giáp gen. Nếu không toàn bộ đều có thể thăng lên Nam tước, ngược lại cũng là sức lao động không tồi.” Hàn Sâm suy nghĩ một lát, chuyên môn tìm người lập một lớp học, dạy những phụ nữ và đứa trẻ này kiến thức văn hóa, đồng thời cũng dạy bọn họ một số phương pháp tu luyện và thuật gen.

Trong một sơn cốc của tinh cầu Hắc Nguyệt, địa hỏa dâng trào giống như suối phun, một người Rebet tai đen thân thể hùng tráng, nửa người trên trần trụi toàn là mồ hôi, dưới sự chiếu rọi của địa hỏa, cơ bắp lóe lên ánh sáng chói chang làm người ta lóa mắt.

Keng! Kengl! Kengl

Trong tay đại hán đang vung một cái chùy huyền thuyết màu đen, mỗi lần đập lên cục sắt đang bị nung cháy đến đỏ rực, đều gợi ra một chùm hoa lửa um tùm.

Dần dần, sắt đỏ rực bị đánh tạo thành hình dạng của một lưỡi đao, sau khi đại hán nhúng nước lưỡi đao đó, cầm trong tay tỉ mỉ quan sát, không lâu sau đã chỉ còn vẻ thất vọng, vứt đao đó vào trong đống đao bỏ đi chồng chất như núi, lẩm bẩm một mình: “Không được… vẫn không được… những nguyên liệu này căn bản không đủ để chế tạo ra phôi đao mà ta suy nghĩ… kém quá xa…”

Nói xong, đại hán lại gắp một khối khoáng thạch lên, vứt vào trong địa hỏa để nung rèn, lại bắt đầu rèn nguyên liệu.

Khi đại hán thất bại lần nữa, địa hỏa đột nhiên phun ra, ngọn lửa dâng lên mười mấy trượng, nhiệt độ xung quanh tăng cao, nham thạch đều bị hòa tan chảy thành dung nham.

Đại hán nhíu mày nhìn địa hỏa, hắn đã rèn ở đây nhiều năm, còn chưa từng thấy địa hỏa nào xuất hiện dị trạng như thế này.

Trong lúc đại hán định đến gần hơn một chút, nhìn xem địa hỏa rốt cuộc xảy ra chuyện gì, lại thấy ngọn lửa của địa hỏa, dần dần tụ lại thành hình dạng của một thần linh hỏa diễm.

“Ngươi là thứ gì?” Đại hán nhíu mày hỏi.

“Hắc Nhai, ngươi muốn rèn ra một cây đao chân chính không?” Trong miệng thần linh hỏa diễm phát ra âm thanh hư vô mờ ảo.

“Đương nhiên, nếu không ta ở đây cả thập kỷ làm gì?” Hắc Nhai lạnh lùng đáp.

“Chỉ cần ngươi ưng thuận nguyện vọng với bản thần, bản thần có thể khiến ngươi tạo ra cây đao mạnh nhất thế gian này.” Âm thanh của thần linh hỏa diễm vẫn hư vô mờ ảo như cũ.

“Không cần, Hắc Nhai ta sẽ tự mình tạo ra cây đao mạnh nhất thế gian này.” Hắc Nhai cự tuyệt ngay, trong mắt tràn ngập sự tự tin và cuồng nhiệt.

“Nhưng không phải ngươi không có tài liệu đủ tốt sao? Chỉ cần ngươi ưng thuận nguyện vọng, bản thần có thể giúp ngươi kiếm được tài liệu tốt nhất thế gian này.” Thần linh hỏa diễm tiếp tục nói.

“Ngươi thật sự có thể giúp ta kiếm được tài liệu?” Hắc Nhai quan sát thần linh hỏa diễm kia.

“Đó là đương nhiên, ta chính là Thiên Thần toàn trí toàn năng, muốn biết nơi nào có tài liệu thích hợp ngươi thật sự quá đơn giản, chỉ cần ngươi đề xuất, ta sẽ giúp ngươi.” Thần linh hỏa diễm tự phụ nói.

“Tại sao ngươi lại giúp ta?” Hắc Nhai nhíu mày hỏi.

“Bởi vì ngươi có một trái tim thành Thần, rèn ra cây đao mạnh nhất, trở thành vị thần của đao, thành ý và tín ngưỡng của ngươi đã đánh động đến bổn thiên thần.” Thần linh hỏa diễm nói.

Mặc dù Hắc Nhai vẫn còn chưa tin vị thần linh hoả diễm này lắm, nhưng khát vọng đối với tài liệu rèn đao của hắn, lại vượt qua mọi thứ, nhìn chăm chăm vào thần linh hỏa diễm kia nói: “Được thôi, nếu ngươi có thể giúp ta tìm được tài liệu phù hợp, ta sẽ báo đáp ngươi.

“Không cần phải báo đáp, thành tâm của ngươi là báo đáp lớn nhất đối với ta.” Thần linh hỏa diễm lộ ra nét vui vẻ, thân hình khẽ động, chỉ thấy địa hỏa lại điên cuồng phun trào, hóa thành một bức tường lửa, phản chiếu lên mắt Hắc Nhai như đốt lên hai ngọn lửa.

“Đi thôi… đi tinh cầu Nhật Thực… tìm một người có tên là Hàn Sâm… ở chỗ hắn có tài liệu mà ngươi cần… một phôi đao mà ngươi muốn…” Trong hỏa diễm vọng lại âm thanh nghiến răng mang hận ý của Thần linh hỏa diễm.

“Tinh cầu Nhật Thực… Hàn Sâm… phôi đao…” Ngọn lửa trong mắt Hắc Nhai bùng cháy, mặc dù địa hỏa đã thu lại tắt mất, nhưng ngọn lửa trong mắt hắn lại không hề giảm đi chút nào.

Cách đại điển Nguyệt Thần đã nửa tháng, Hàn Sâm đã chải chuốt gen Nguyệt Thần gần xong, Băng Cơ Ngọc Cốt thuật mới nhất cũng đã cải biên xong thành bộ phận cấp Tử Tước, tạm thời tu luyện chắc là không thành vấn đề.

Còn bộ phận phía sau, chắc vẫn phải vừa tu luyện vừa đi tìm vấn đề xảy ra lại tiếp tục sửa chữa, chưa có tới cảnh giới đó, không biết chuyện trong đó, chỉ dựa vào tưởng tượng đi tu sửa, tuyệt đối không đáng tin.

“Lão Hàn, đang làm gì đó?” Tà Tình Đế hào hứng đẩy cửa vào.

“Đang nghiên cứu thuật gen, ngươi…” Hàn Sâm ngẩng đầu nhìn Tà Tình Đế, lập tức hơi ngẩn ra, khí tức trên người tên này không thích hợp.

“Ha ha, không sai, bản đại đế đã thăng cấp lên Tử tước, oách chưa?” Tà Tình Đế vẻ mặt đắc ý nói.

“Oách! Rất oách!” Hàn Sâm giơ ngón tay cái lên, nhưng hắn vẫn còn chút nghi hoặc, tuy hắn có cho Tà Tình Đế không ít gen dị chủng, để Tà Tình Đế có thể bồi bổ với lượng lớn, nhưng tốc độ này vẫn là quá nhanh chút.

“Hắn có thể thăng cấp Tử tước, còn không phải dựa vào một luồng năng lượng do ấn ký kim ô hóa thành, không có năng lượng đó, sao có thể thăng cấp nhanh thế này.” Cố Khuynh Thành cũng đi đến.

Hàn Sâm nhìn nàng một cái, lập tức phát hiện, nàng cũng đã thăng cấp lên Tử tước.

Bọn họ không che đậy khí tức trên người, cho nên có thể nhìn ra rất dễ dàng.

“Không tệ, cái gì mà ấn ký kim ô quả thực là đồ tốt, đáng tiếc là chỉ có một sợi như vậy, hấp thụ luyện hóa xong cũng hết rồi.” Tà Tình Đế liếm môi nói.

“Các ngươi thăng lên Tử tước đúng lúc thật, ta định tiến vào trong dãy núi săn giết dị chủng, có hứng thú đi cùng với ta không?” Hàn Sâm cười mỉm hỏi.

Hết chương 1869.

Chương 1870. Ráng đỏ trong sơn cốc

Trong núi sâu của tinh cầu Nhật Thực, Hàn Sâm, Tà Tình Đế, Cố Khuynh Thành và Tiểu Ngân Ngân đang cẩn thận tiến về phía trước, phía sau Tà Tình Đế và Cố Khuynh Thành, Tiểu Ngân Ngân cũng thăng lên Tử tước.

Bây giờ Hàn Sâm có chút buồn bực, tại sao hắn và Tiểu Thiên Sứ, Linh đều không bị lây nhiễm ấn ký, nếu không bọn họ cũng có thể nhanh chóng thăng lên Tử tước, không cần tu luyện cực khổ như vậy.

“Hoàn cảnh hiện tại cũng coi là tạm thời ổn định, chỉ bằng đón chút người qua đây, để cho bọn họ nhanh chóng trưởng thành, sau này muốn đánh ra một phen thiên địa trong đại vũ trụ gen, chỉ dựa vào vài người thì nhất định không được.” Trong lòng Hàn Sâm âm thầm suy tư.

Trong Liên minh có thể nhận rất nhiều người, nhưng mà có vài người, Hàn Sâm thật sự có chút không yên tâm. Ví dụ như cái tên Vương Vũ Hằng kia, Hàn Sâm sợ sau khi hắn đến thật, mọi người đều bị xui xẻo theo, lúc đó thì tiêu.

Vì Hàn Sâm cung cấp không ít gen dị chủng, sinh vật trong Tí Hộ Sở tiến hoá vô cùng nhanh chóng, nhưng cũng chỉ giới hạn ở những người có mối quan hệ khá tốt với Hàn Sâm, dù sao thì số lượng gen dị chủng có hạn, Hàn Sâm còn chưa xa xỉ đến mức tùy tiện cho loạnxạ.

Có sự giúp đỡ của gen dị chủng, rất nhiều nhân loại và sinh vật trong Tí Hộ Sở thứ tư đều đã thăng cấp đi tới Liên Minh.

Ví dụ như nữ đầu bếp Long tộc, Nữ Thần Tử Vong, Tiểu Hồng Mã, Tiểu Tinh Tinh vân vân, hiện nay đều đã thành công thăng cấp đến vũ trụ Liên Minh.

Trong số nhận loại, cũng có một số ít người đã tấn chức thành công như Nữ Hoàng, Lâm Phong, Vương Vũ Hàng, Đường Chân Lưu, Y Đông Mộc vân vân đều đợi cơ hội tiến vào đại vũ trụ gen.

Kỷ Yên Nhiên và La Lam ăn rất nhiều gen dị chủng, cũng đều đã thăng cấp đến Liên Minh, nhưng Hàn Sâm không dám để các nàng qua đây, sợ tâm tư tìm kiếm Tiểu Hoa của các nàng quá bức thiết, đến lúc đó sẽ xảy ra vấn đề.

Ưu thế lớn nhất của sinh vật Tí Hộ Sở chính là có thể thông qua việc ăn gen dị chủng để thăng cấp, khuyết điểm cũng rõ ràng, gen trong cơ thể không ổn định, tương lai có thể đi đến mức nào, ai cũng không nói rõ được.

Một con dị chủng giống như báo nhào ra từ trong núi đá, bị một kiếm khí của Cố Khuynh Thành trực tiếp giết chết.

Sức mạnh của Cố Khuynh Thành phóng ra ngoài, hình thành nên kiếm khí chứ không phải ánh kiếm, kiếm khí màu xanh kia vô cùng quỷ dị, có thể vặn vẹo giống như sợi tơ, chém giết địch nhân từ các góc độ kỳ lạ.

“Để lại cho ta một con chứ!” Tà Tình Đế ôm quyển sách màu bạc của hắn buồn bực nói.

“Ai bảo động tác của ngươi lề mề như vậy.” Cố Khuynh Thành đã dùng kiếm cắt cơ thể của dị chủng, lấy gen dị chủng của chúng ra, đồng thời thuận miệng nói.

Vẻ mặt Tà Tình Đế buồn bực không nói, gấp lại quyển sách cổ màu bạc trên tay.

Hàn Sâm nhìn Tà Tình Đế với vẻ thích thú, võ trang gen và năng lực của Tà Tình Đế đều nằm ngoài dự đoán của Hàn Sâm, hơn nữa vô cùng thú vị.

Sau khi Tà Tình Đế thăng lên Tử tước, có thể dùng ánh sáng màu bạc, vẽ ra các loại sinh vật trên trang sách của sách cổ, chỉ cần sinh vật hắn vẽ ra là có thể biến thành quang ảnh bay ra từ trong sách, làm sự †ồn tại như thú triệu hoán vì hắn chiến đấu.

Nhưng quang ảnh vẽ ra có hạn chế thời gian tồn tại, bình thường không thể vẽ trước rồi đợi chiến đấu tới cửa, nhưng lâm thời vẽ, lại cần một khoảng thời gian.

Có Cố Khuynh Thành ở đây, căn bản không có cơ để hắn có thể vẽ ra quang ảnh xuất chiến, hắn mới giơ tay vẽ, bên Cố Khuynh Thành đã giết được dị chủng, cho nên cả đường đi Tà Tình Đế vô cùng không vui.

Hàn Sâm ngược lại vui vẻ nhẹ nhõm, hắn cũng không có hứng thú quá lớn với những dị chủng cấp Nam Tước và Tử Tước kia, chủ yếu nhất vẫn là hi vọng có thể tìm ra được dị bảo quang hoá.

“Kia là thứ gì?” Tà Tình Đế ngưng mắt nhìn một hướng trong núi, hơi nghỉ hoặc hỏi.

Hàn Sâm và Cố Khuynh Thành nhìn theo hướng ánh mắt của Tà Tình Đế, nhìn thấy trong dãy núi xa xa kia, có ánh sáng mờ đỏ thâm bốc lên.

Chỉ là những ánh sáng đó không phải xuất hiện từ bầu trời, mà là từ trong dãy núi bốc lên, nhìn có vẻ vô cùng kỳ quái.

“Qua xem thử đi, có lẽ bảo bối gì đó cũng nên.” Hai mắt Hàn Sâm chợt sáng lên.

“Đều cẩn thận một chút, chúng ta vẫn chỉ là Tử tước, lỡ như đụng phải dị chủng cấp Công Tước hay cấp Hầu Tước, Hàn Sâm có một đôi giày thú hồn chạy nhanh cấp Công Tước, chúng ta lại không chạy thoát.” Cố Khuynh Thành nói.

“Ta là loại người sẽ chạy trước sao?” Hàn Sâm tức giận nói. “Đúng.” Tà Tình Đế và Cố Khuynh Thành đều rất chắc chắn trả lời.

“Được thôi, vậy thì đều cẩn thận một chút.” Hàn Sâm bất đắc dĩ nhún vai, ôm Tiểu Ngân Ngân, thận trọng đi qua hướng bên kia.

Màn ráng đỏ đó vừa giống mây trôi vừa giống pháo hoa, vô cùng tráng lệ.

Sau khi ba người Hàn Sâm đến gần, mới phát hiện ráng đỏ đó bay lên †ừ một sơn cốc, trong sơn cốc một ráng đỏ bay lững thững, như tiên cảnh chốn nhân gian, nhưng nhìn không rõ bên trong có vật gì.

“Có cần vào xem một cái không?” Cố Khuynh Thành nhìn chằm chằm sơn cốc, nhíu mày hỏi.

Nàng không nhìn thấy cái gì, mây mù và ráng đỏ bên trong thật sự quá dày, không tính là chói mắt, nhưng ánh mắt khó có thể xuyên vào.

“Không biết rốt cuộc bên trong có gì, tùy tiện tiến vào thực sự quá nguy hiểm.” Cho dù có giày Tuyệt Nha Thố, Hàn Sâm cũng không dám tùy tiện đi mạo hiểm, dù sao cơ thể của hắn vẫn là quá yếu, chỉ cần bất cẩn một chút thôi cũng có thể phải trả giá bằng cả tính mạng.

Xu Aïm

“Bây giờ phải xem bản đại đế rồi.” Tà Tình Đế đắc ý nói một câu, sau đó triệu hồi ra sách cổ màu bạc, đầu ngón tay vương một chút ánh bạc, vẽ nhanh vào trong trang sách.

Cũng chỉ là chớp mắt một cái, một quang ảnh của con báo màu bạc xông ra ngoài từ trong trang giấy, hình dạng bên ngoài giống y đúc con mà Cố Khuynh Thành giết lúc trước, nhưng con báo này chỉ là một quang ảnh màu bạc, không hề có thân thể máu thịt.

“Quyển sách này của người vẽ cái gì cũng được?” Hàn Sâm có chút ngạc nhiên hỏi.

“Cái này ấy hả, tạm thời vẫn có chút hạn chế, hiện nay chỉ có thể vẽ sinh vật thật sự tồn tại trong đại vũ trụ gen, hơn nữa phải vẽ đầy đủ hình thần, mới có thể ngưng tụ ra quang ảnh.” Tà Tình Đế vừa nói vừa chỉ huy quang ảnh con báo vọt vào trong sơn cốc.

“Vậy ngươi vẽ một dị chủng cấp Vương thì có thực lực cấp Vương hay không?” Hàn Sâm lại hỏi.

“Đương nhiên là không rồi, thực lực của quang ảnh là dựa theo thực lực của bản thân ta để tính toán, nhưng vẽ ra một loại sinh vật nào đó, quang ảnh sẽ có thuộc tính và sức mạnh của bọn chúng, chỉ là trình độ sức mạnh tương đương với bản thân ta mà thôi.” Tà Tình Đế giải thích.

“Như thế đã rất lợi hại rồi.” Hàn Sâm nhìn Tà Tình Đế, thế nào cũng cảm thấy có hơi không tự nhiên.

Dựa vào tính tình nóng nảy như thế kia của Tà Tình Đế, để hắn vừa chiến đấu vừa vẽ, kiểu gì cũng đều có cảm giác kỳ quặc.

“Grào!” Quang ảnh con báo kia xông vào trong ráng đỏ mới được một lát, đã nghe thấy từ bên trong truyền ra một tiếng gào thảm thiết, sau đó đột nhiên dừng lại, sơn cốc lại trở về trạng thái yên tĩnh.

Tà Tình Đế biến sắc, đồ án con báo kia trên sách cổ màu bạc đã vỡ tan theo.

“Chuyện gì vậy?” Hàn Sâm hỏi Tà Tình Đế.

“Không biết, giữa ta và quang ảnh có liên hệ tâm linh, nhưng chỉ nhận được được cảm giác của bọn chúng, không nhìn thấy phạm vi nhìn của bọn chúng, sau khi nó tiến vào ráng đỏ, hình như đã bị vật gì đó trực tiếp giết chết.” Tà Tình Đế nói.

Hết chương 1870.

Chương 1871. Kẻ địch không nhìn thấy

Hàn Sâm và Cố Khuynh Thành đều thầm nhíu mày, quang ảnh Tà Tình Đế vẽ ra, đây chính là chiến lực tương đương với cấp Tử Tước, chỉ nhoáng một cái đã bị giết rồi, thứ bên trong sơn cốc khá đáng sợ.

“Không cần gấp, xem ta đây.” Tà Tình Đế nói, lại mở sách cổ ra, đầu ngón tay lướt nhan trên đấy.

Chỉ một lát, một con báo xông ra từ trong sách cổ, chỉ là con báo này không vọt thẳng vào sơn cố, mà là ngồi cạnh Tà Tình Đế.

Ngón tay Tà Tình Đế lướt lướt vẽ không ngừng, lại vẽ ra bốn quang ảnh con báo, lúc này mới thu tay về nói: “Được rồi, đây đã là cực hạn hiện tại của ta”

Nói xong lệnh cho năm quang ảnh con báo xếp thành một hàng, xông về phía sơn cốc.

Mỗi quang ảnh con báo đều cách nhau một khoảng, năm con báo đồng thời xông vào, khiến cho sương mù ráng đỏ trong sơn cốc chập chờn.

Rất nhanh, trong sơn cốc lại truyền đến tiếng gào thảm thiết, sau đó thấy sương mù ráng đỏ trong sơn cốc cuồn cuộn, từng tấm từng tấm hình vẽ trên sách cổ của Tà Tình Đế nhanh chóng biến mất.

Chỉ trong nháy mắt, năm bức hình con báo đều bị hủy diệt, quang ảnh con báo trong sơn cốc chỉ sợ cũng đã tiêu đời.

Sắc mặt Tà Tình Đế có chút tái nhợt, ngược lại không phải vì quang ảnh con báo chết gây ảnh hưởng đến hắn, mà là vẽ năm con báo này, đối với sức mạnh của hắn tiêu hao quá lớn.

“Thế nào, có làm rõ được bên trong sơn cốc rốt cuộc có cái gì không?” Hàn Sâm nhìn Tà Tình Đế hỏi.

Tà Tình Đế nói: “Là thứ gì thì ta không biết, ta lại không nhìn thấy, nhưng khi nó giết năm ảnh vẽ con báo, trung bình đều cách gần một giây, chắc là cùng một sinh vật gây nên, lấy thời gian này để tính toán, tốc độ của nó đại khái nhanh hơn chúng ta gấp bốn năm lần, dựa vào cái này để suy đoán, rất có khả năng là một sinh vật cấp Bá Tước, hoặc là cấp cao hơn ẩn giấu thực lực.”

“Nếu như chỉ là cấp Bá Tước, vậy thì càng dễ xử lý, ta có giày Tuyệt Nha Thố, tốc độ không thua kém cấp Bá Tước, lại còn có áo giáp dị chủng cấp Hầu Tước, mặc dù không kích phát ra uy năng được, ngăn cản công kích cấp Bá Tước vẫn không thành vấn đề.” Hàn Sâm ngẩng đầu nhìn trời, trên bầu trời khắp nơi đều là điện từ loạn xạ, một mảnh đen kịt, căn bản không thể nhìn thấy ánh trăng khác của Nguyệt Chi Hiệp, muốn mượn sức mạnh của ánh trăng cũng không được.

“Ngươi đợi một chút.” Cố Khuynh Thành gọi Hàn Sâm chuẩn bị tiến vào sơn cốc lại, rút ra thanh Thuần Quân kiếm, một luồng kiếm khí màu xanh ngưng tụ trên thân kiếm, kiếm kia giống như có linh tính, tự động bay vào trong sơn cốc.

Bình Luận (0)
Comment