Kengl
Thuần Quân kiếm mới bay vào ráng đỏ không bao lâu, chợt nghe thấy một tiếng giòn vang, Thuần Quân kiếm bắn ngược lại, bay về trong tay của Cố Khuynh Thành.
“Kiếm của ta chỉ bị công kích một lần.” Cố Khuynh Thành thu Thuần Quân Kiếm về, nói với Hàn Sâm.
“Được rồi, vẫn là để ta đi vào xem sao.” Hàn Sâm mặc áo giáp cấp Hầu Tước, lại đi giày Tuyệt Nha Thố, một tay cầm Quỷ Nha đao, một tay cầm phôi đao, cẩn thận di chuyển về phía sơn cốc.
Bây giờ Hàn Sâm ngược lại có hơi nhớ đến đến chú nhỏ Vương Vũ Hàng, nếu có hắn ở đây, đứng ngoài sơn cốc gọi vài tiếng, nói không chừng thứ trong sơn cốc sẽ bị hắn hấp dẫn ra ngoài, căn bản không cần phải mạo hiểm tiến vào sơn cốc thế này.
Hàn Sâm cẩn thận bước vào phía bên trong ráng đỏ, ráng đỏ giống như sương mù mang màu sắc, tiến vào trong cũng không cảm thấy có chỗ kì lạ gì.
Mới đi được vài bước, trong lòng Hàn Sâm bỗng chốc kinh sợ, bước chân đang định di chuyển, trên lưng đã bị đánh một cái, sức mạnh vô cùng hung mãnh, cơ thể không thể tự chủ ngã nhoài về phía trước.
Còn chưa đợi Hàn Sâm kịp đứng vững, lại là một kích đụng vào tay hắn.
Sinh vật bên trong sương mù ráng đỏ lui tới không tiếng động, cũng không nhìn thấy nó ở chỗ nào, dù cho tốc độ của Hàn Sâm đã rất nhanh, nhưng căn bản không biết khi nào nó sẽ phát động công kích, đợi khi công kích rơi lên người mới có thể phát hiện, lúc đó có trốn cũng không kịp nữa rồi.
Vẫn may còn có áo giáp hộ thể cấp Hầu Tước, thứ đó không thể gây tổn thương thực sự tới Hàn Sâm.
Hàn Sâm đành phải ỷ vào áo giáp cứng rắn xông ra khỏi sơn cốc, vật đó cũng không theo ra ngoài, đứng từ ngoài sơn cốc nhìn vào, trên áo giáp ở trên người Hàn Sâm có rất nhiều vết cào xước, vẫn may là không sâu, chỉ in một vết mờ mờ.
“Tình hình gì đây?” Tà Tình Đế, Cố Khuynh Thành và Tiểu Ngân Ngân đều chạy tới, Cố Khuynh Thành hỏi.
“Lão Tình nói không sai, bên trong hẳn là có một sinh vật cấp Bá Tước, tốc độ và sức mạnh cũng không tệ, hơn nữa nhờ vào sự yểm hộ của sương mù ráng đỏ, đến không hình đi không vết tích, đợi đến khi trên người bị trúng công kích của nó thì đã muộn rồi, ta ở phía trong đã bị trúng của nó tới mấy lần, cũng không thể nhìn rõ hình dạng của nó ra sao, những sương mù ráng đỏ kia hẳn là có tác dụng che đậy cảm giác, ở bên trong ta ngay cả tiếng của hành động của nó cũng không nghe thấy được.” Hàn Sâm nói.
“Vậy thì có chút khó giải quyết, nó ở phía bên trong không chịu đi ra, chúng ta vô trong lại không phải là đối thủ của nó, chỉ dựa vào áo giáp bảo mệnh của ngươi này, tiến vào cũng vô tác dụng.” Cố Khuynh Thành nhíu mày nói.
“Nếu như có thể hấp dẫn nó ra ngoài thì tốt rồi.” Tà Tình Đế nói.
“Nếu như nó nguyện ý đi ra thì đã sớm đuổi theo kiếm của ta hoặc là Hàn Sâm ra ngoài rồi.” Cố Khuynh Thành khẽ lắc đầu.
“Dẫn nó ra ngoài cũng không khó, nhưng phải mang một người lại đây trước.” Hàn Sâm nói.
“Vương Vũ Hàng?” Hiển nhiên Tà Tình Đế và Cố Khuynh Thành đều đã nghĩ đến.
“Sơn cốc này có dị tượng bực này, lại có dị chủng bảo vệ không chịu rời nửa bước trong đó, e rằng bên trong có dị bảo sắp xuất thế, chuyện này không sớm thì muộn.” Cố Khuynh Thành nói.
“Trước đây ta có cho Vương Vũ Hàng một vài gen dị chủng, sau khi hắn dùng, ngược lại đã phá vỡ rào chắn, có thể hấp thu tinh hoa gen sinh mệnh, gen hoàn hảo rồi mới tấn thăng lên Liên Minh, mang hắn qua đây cũng dễ dàng. Nhưng trên tinh cầu Nhật Thực có bao nhiêu sinh vật, những tên ở ngoài kia đều hiểu rõ trong lòng, từng người đều cần ghi vào trong danh sách, khi không nhiều hơn một người, lúc hỏi rất khó giải thích rõ ràng, ta phải đi ra ngoài một chuyến trước, mượn danh nghĩa chiêu mộ mới có thể mang hắn qua đây.” Hàn Sâm bất đắc đĩ nói.
“Vậy thì đi nhanh đi thôi, tiện đường mang nhiều người trở về, tài nguyên dị chủng của tinh cầu Nhật Thực bên này đầy đủ, càng nhiều người đến càng tốt, chỉ dựa vào vài người chúng ta, sợ rằng tài nguyên khai phá trong thời gian ba năm cũng không đủ nộp thuế.” Cố Khuynh Thành nói.
“Hiện tại cũng chỉ có thể như thế này, các ngươi đi săn xung quanh trước, không nên đi vào quá sâu, thuận tiện quan sát sơn cốc này, ta đi nhanh về nhanh, cố hết sức để về nhanh nhất.” Hàn Sâm nói rồi quay về căn cứ trước.
Sau khi quay trở về gen, Hàn Sâm liên hệ Nữ Hoàng Đao Phong, Nữ Hoàng Đao Phong cũng biết hắn đang cần nhân lực, rất nhanh đã đồng ý với Hàn Sâm, còn phái phi thuyền cho hắn, để công tước Băng Điểu đón hắn, sau đó trực tiếp rời khỏi Nguyệt Chi Hiệp đi chiêu mộ nhân lực.
“Lần này người muốn đi đâu chiêu mộ gia thần?” Bây giờ công tước Băng Điểu đối với Hàn Sâm đã khách khí hơn nhiều.
Giành được vị trí đầu tiên của đại điển Nguyệt Thần, còn trở thành sinh vật đầu tiên được Nguyệt Thần chúc phúc đúng nghĩa chân chính, hai điều này còn có thể nói là là nhờ ngoại lực và vận khí.
Nhưng có thể luyện Nha Đao đến trình độ đó trong khoảng thời gian ngắn, còn ngưng tụ được lực Tuyệt Nha, đây cũng không còn đơn giản là vận khí nữa, chính là công tước Băng Điểu cũng không thể không có vài phần kính trọng với Hàn Sâm.
Hết chương 1871.
Chương 1872. Hang động“Ta muốn đi tinh cầu Khúc Nham.” Hàn Sâm nói với công tước Băng Điểu.
“Ngươi muốn chiêu mộ tộc Kana?” Công tước Băng Điểu lập tức hiểu ý nghĩ của Hàn Sâm.
Tỉnh cầu Khúc Nham vốn là một tinh cầu lệ thuộc vào Vũ tộc, chủng tộc chủ yếu nhất trên tinh cầu Khúc Nham chính là tộc Kana, nhưng mà bản thân tộc Kana đã là một thượng tộc.
Một chỉ tộc Kana trên tinh cầu Khúc Nham này, chỉ là một chỉ nhánh của tộc Kana, bởi vì nguyên nhân nào đó, bị ép phản bội tộc Kana, trằn trọc đầu nhập vào Vũ tộc.
Hiện giờ Vũ tộc đại biến, Thánh Thiên Đường đã phong bế, rất khó để bận tâm đến những chủng tộc phụ thuộc và tinh cầu này, tuy rằng tinh cầu Khúc Nham còn chưa bị công phá, chỉ là đã có rất nhiều thế lực đều đang có ý đồ với tộc Kana, hy vọng có thể nhét bọn họ vào môn hạ nhà mình.
Sở dĩ Hàn Sâm lựa chọn đi tinh cầu Khúc Nham là bởi vì chủng tộc của bản thân tinh cầu Khúc Nham rất phức tạp, tộc Kana chỉ là chủng tộc chủ đạo trong đó, số lượng cũng không nhiều, còn có rất nhiều chủng tộc khác ở trong đó, thuận tiện cho Hàn Sâm làm việc.
Đương nhiên, Hàn Sâm cũng có ý nghĩ muốn thử thời vận, nhỡ đâu có thể chiêu mộ vài người tộc Kana, đó cũng là lựa chọn vô cùng không tệ, dù sao tộc Kana đặc biệt am hiểu sử dụng gen dị chủng chế tạo thuốc, được coi như là nhân tài các thế lực lớn đều hy vọng có thể có được.
Bởi vì thế lực chiêu mộ bọn họ rất nhiều, trước mắt tộc Kana còn đang treo giá, chưa chính thức lựa chọn nơi đi.
“Không sai, có thể chiêu mộ được tộc Kana là tốt nhất, không chiêu mộ được, nơi đó chủng tộc đông đảo, hẳn cũng sẽ có chút thu hoạch.” Hàn Sâm thuận miệng nói.
“Các chủng tộc khác còn có chút hy vọng, tộc Kana thì không cần nghĩ, Kim Ngọc Vương của Rebet tộc chúng ta, từ hai tháng trước đã đi tinh
cầu Khúc Nham, đến bây giờ còn chưa có thu hoạch, thế lực muốn tộc Kana nhiều lắm” Công tước Băng Điểu nói.
“Trước cứ nhìn kỹ rồi nói sau, nói không chừng ta vận khí tốt, người ta nguyện ý đi theo ta chịu khổ thì sao?” Hàn Sâm nói như là nói đùa.
Trên thực tế hắn đối với tộc Kana cũng không ôm hy vọng quá lớn, chỉ muốn nhanh chóng đón mấy người Vương Vũ Hàng.
Sau khi đến tinh cầu Khúc Nham, Hàn Sâm mới biết được tình huống hiện tại của tinh câu Khúc Nham phức tạp cỡ nào, phi thuyền và chiến hạm của các thế lực lớn ở khắp nơi, rất rõ ràng đều vì tộc Kana mà đến.
Nhìn chiến trận của tinh cầu Khúc Nham, sợ rằng chỉ là cường giả cấp Vương đã có không ít.
Phi thuyền của Hàn Sâm bọn họ vừa tới gần tinh cầu Khúc Nham đã bị kiểm tra, báo lên danh hiệu của người Rêt, mới có thể leo lên tinh cầu Khúc Nham.
Nếu đổi lại là chủng tộc nhỏ bình thường, người ta căn bản ngay cả †inh cầu cũng không cho ngươi lên, chứ đừng nói chỉ là đi gặp tộc Kana.
Công tước Băng Điểu mang theo Hàn Sâm cùng đi gặp Kim Ngọc Vương, chỉ là ngay cả bóng dáng Kim Ngọc Vương cũng không nhìn thấy, chỉ có một Công tước tiếp đãi bọn họ.
“Thì ra là hai vị đệ tử của Đao Phong Nữ Hoàng bệ hạ và công tước Băng Điểu, thật là thất lễ, vương thượng nhà ta có việc quan trọng trong người, không có cách nào tự mình đến, đặc biệt để ta tới tiếp đãi, nếu như hai vị có yêu cầu gì, tại hạ nhất định sẽ hết lòng tương trợ.” Công tước ngược lại là khách khí.
“Công tước đại nhân khách sáo, bọn ta tới đây là vì chiêu mộ một ít gia †hần, không biết Công tước đại nhân có tư liệu phân bố chủng tộc tỉnh cầu Khúc Nham hay không, nếu như có thể cho bọn ta một phần, tại hạ cũng đã cảm kích vô cùng.” Hàn Sâm nói.
“Ta nói là chuyện gì, đây là chuyện nhỏ, ta đây cho bọn họ sao chép một phần cho ngươi.” Công tước dứt lời, dừng một chút lại nói: “Hai vị cũng dự định chiêu mộ tộc Kana? “
“Nếu có cơ hội thì đương nhiên là tốt nhất.” Hàn Sâm thuận miệng nói.
Công tước kia cười cười: “Chiêu mộ tộc Kana là khó khăn chút, nhưng mà các ngươi cũng có thể đi thử vận khí, nói không chừng vừa lúc có cơ duyên. “
“Đa tạ cát ngôn của Công tước đại nhân.” Hàn Sâm lấy tư liệu, sau đó nói lời tạm biệt với Công tước.
“Chỉ các ngươi mà đòi chiêu mộ tộc Kana? Thật sự là suy nghĩ hão huyền, cho dù Nữ Hoàng Đao Phong tự mình đến, cũng chưa chắc thấy được có thể làm cho tộc Kana động lòng.” Sau khi đám người Hàn Sâm rời đi, Công tước hừ lạnh nói.
Sau khi Hàn Sâm cầm tư liệu, chỉ để người của công tước Băng Điểu mang đến đi những tộc nhỏ khác xem một chút, tận lực chiêu mộ một ít quý tộc trước.
Xem tình huống hiện tại, tộc Kana nhất định là không được, người ta căn bản không cần phải bỏ qua nhiều thế lực lớn như vậy, đi theo một Nam tước nho nhỏ như hắn đi khai hoang.
Hàn Sâm một mình đi ra ngoài dạo một vòng, sau khi xác định không bị người theo dõi, hắn chui vào một vùng núi hẻo lánh không người, †ìm một hang động, truyền tống trở về Tí Hộ Sở.
Bấm máy liên lạc của Vương Vũ Hàng, nói với Vương Vũ Hàng chuyện đi đại vũ trụ gen, Vương Vũ Hàng hưng phấn đến suýt chút nữa nhảy dựng lên, tỏ vẻ để Hàn Sâm chờ hắn, hắn lập tức đến ngay.
Toàn bộ Liên Minh hiện giờ không khác gì hậu hoa viên của Hàn Sâm, nhà họ Kỷ thì phụ trách quản lý khu vườn hoa này.
Mà các thế lực lớn ít nhiều gì cũng biết đến sự tồn tại của đại vũ trụ gen. Rất nhiều thế lực đều hy vọng có thể ra một cường giả tiến vào đại vũ trụ gen, vì gia tộc của bọn họ đặt nên móng trong đại vũ trụ gen.
Chỉ là hiện nay người có thể đi ra chân chính, lại ngay cả một người cũng không có.
Đám người Vương Vũ Hàng bởi vì sử dụng gen dị chủng do Hàn Sâm cung cấp, làm nhân loại thành công tấn thăng đến Liên Minh, nhưng không có Hàn Sâm dẫn dắt, mình tấn thăng ra khỏi Tí Hộ Sở, đó chính là một con đường chết, cho nên ai cũng không dám ra ngoài, chỉ có thể chờ Hàn Sâm.
Sau khi cuộc đối thoại giữa Hàn Sâm và Vương Vũ Hàng kết thúc không bao lâu, Vương Vũ Hàng trực tiếp lái phi hành khí tới.
“Tiểu Hàn, mau dẫn ta đi đại vũ trụ gen, ta muốn xem rốt cuộc những em gái tai mèo kia có xinh đẹp như ngươi nói hay không.” Vương Vũ Hàng chạy vào trong phòng, chảy nước miếng nói.
“Đừng có gấp, muốn đi đại vũ trụ gen thì được, nhưng mà chúng ta trước tiên đã nói xong, sau khi ta dẫn ngươi đi qua, ngươi phải tạm thời nghe ta, không thể hành động một mình.” Hàn Sâm nói.
“Ngươi yên tâm, ta cam đoan cái gì cũng nghe lời ngươi, ngoại trừ cưới vợ và sinh con ra.” Vương Vũ Hàng võ ngực nói.
“Vậy thì không thành vấn đề, ta cũng không có tâm trạng giúp ngươi cưới vợ sinh con.” Hàn Sâm đưa Vương Vũ Hàng đến tinh cầu Khúc Nham, nhưng mà gen dị chủng Vương Vũ Hàng ăn không nhiều lắm, thời gian tấn thăng đến Liên Minh cũng ngắn, còn lâu mới đạt tới trình độ ngưng tụ chiến giáp gen, chỉ có thể mang tới trước, để cho hắn chậm rãi ăn nhiều gen dị chủng một chút, ngưng tụ ra chiến giáp gen rồi nói sau.
Hàn Sâm lại mang cả Nữ thần Tử vong và nữ đầu bếp Long tộc tới, để cho các nàng ngưng tụ chiến giáp gen ở trong hang động.
Sau khi nữ đầu bếp Long tộc tấn thăng đến Liên Minh, vẫn luôn ở trong nhà Hàn Sâm, phòng bếp đều bị nàng nhận thầu, nàng được xem như là một trong những người ăn nhiều gen dị chủng nhất.
Nữ thần Tử vong cũng ăn không ít, cũng đến trình độ có thể ngưng tụ chiến giáp gen, quan trọng nhất là, Nữ thần Tử vong một lời không hợp liền bắn tên, ở trong Liên Minh thật sự rất đáng sợ.
Lúc trước ở quê nhà, những cao ốc kia đều bị nàng bắn sập vài tòa, hiện tại ở trong thành thị, nhỡ đâu ngày nào đó tâm trạng của nàng không tốt, bắn rơi mấy tòa cao ốc, hoặc là bắn nổ một hai tinh cầu gì đó cho vui, vậy thì vui rồi.
Cho nên Hàn Sâm ngẫm lại, vẫn là mang nàng tới đây, miễn cho lại xảy ra chuyện gì.
Nữ thần Tử vong và nữ đầu bếp Long tộc ở trong hang động ngưng tụ chiến giáp gen, Hàn Sâm và Vương Vũ Hàng ngồi xổm ở chỗ bí mật ở cửa động canh gác hút thuốc.
Đột nhiên, Hàn Sâm nghe thấy có giọng nói truyền đến, hơn nữa nghe âm thanh dường như đang đến bên này.
“Không xong, nơi có chú nhỏ quả nhiên không có chuyện tốt, Long Nữ và Mộng Nhi đang ngưng tụ chiến giáp gen ở bên trong, tuyệt đối không thể bị người quấy rầy.” Hàn Sâm thầm nhíu mày, lại nghe được tiếng người nọ cách bọn họ càng ngày càng gần.
Hết chương 1872.
Chương 1873. Tộc Kana“Ngươi đi vào bên trong trước, canh giữ Long Nữ và Mộng Nhi.” Hàn Sâm thấp giọng nói với Vương Vũ Hàng.
Vương Vũ Hàng biết với chút thực lực này của mình, ngay cả một người bình thường của đại vũ trụ gen cũng không bằng, ở lại cũng vô dụng, bèn lui vào sâu trong hang động.
Hàn Sâm ngồi xổm ở cửa hang động, nương núi đá và dây leo che giấu thân thể, vẫn nhìn chăm chú vào tình huống bên ngoài.
Không bao lâu đã nhìn thấy có hai bóng người đi tới từ trên đường núi xa xa, một bóng người trong đó nửa thân trên là người, nửa dưới thân là rắn, dáng dấp còn rất xinh đẹp, thoạt nhìn giống như nữ xà tinh, đang tự lắc lư thân rắn, đi hướng về phía bên này.
“Tộc Kana?” Trong lòng Hàn Sâm có hơi kinh ngạc, tại nơi hoang sơn dã lĩnh này, lại có thể gặp được một tộc Kana, loại xác suất này thật sự là thấp đến đáng thương.
Một bóng người khác bên cạnh tộc Kana là một người đầu trâu, chẳng qua so với người đầu trâu mà Hàn Sâm đã gặp có chút khác biệt, người đầu trâu này là một phái nữ, hơn nữa cơ ngực vô cùng phát triển, giống như là hai quả cầu sắt lớn vậy, người nhìn mà kinh hồn bạt vía.
Lúc trước Hàn Sâm đã xem qua tài liệu chủng tộc của tinh cầu Khúc Nham, biết đây là một chi nhánh của người đầu trâu, tự xưng là tộc Chao, là chủng tộc lớn đệ nhất của tinh cầu Khúc Nham.
Sở dĩ nói là chủng tộc lớn đệ nhất là vì số lượng tộc Chao trên tinh cầu Khúc Nham là nhiều nhất, tuy rằng tộc Kana chưởng quản tinh cầu Khúc Nham, nhưng mà số lượng lại rất ít.
Bình thường mà nói, tộc Chao xem như thuộc hạ của tộc Kana, chỉ là †ình huống hiện tại thoạt nhìn có chút không thích hợp.
Hai tay và trên người tộc Kana kia đều bị xïêng xích khóa lại, tộc Chao phía sau cầm một cây thương thép nhắm ngay sau lưng tộc Kana kia, giống như đang áp giải phạm nhân vậy.
“Gea, ngươi có biết ngươi đang làm gì không?” Nữ nhân tộc Kana vừa đi vừa nói, trên mặt tràn đầy vẻ tức giận.
“Tiểu thư Cổ Na, đương nhiên ta biết ta đang làm gì, ngươi lại là đáng giá một số tiền lớn đấy, sau khi bán ngươi, cũng đủ để ta đi bất kỳ tỉnh cầu nào tiêu dao khoái hoạt cả đời.” Nữ nhân Gea tộc Chao có cơ ngực giống như quả bóng hừ lạnh nói.
“Gea, ta thật không ngờ ngươi thế mà có thể như vậy, từ nhỏ ta đã uống sữa của ngươi lớn lên, xem ngươi như là người thân, ngươi thế mà lại bán đứng ta, còn muốn bán ta, chẳng lẽ ngươi là máu lạnh sao?” Cổ Na cắn môi nói.
“Người thân? Đừng có cố làm ra vẻ ở đó, tộc Kana các ngươi chẳng qua chỉ coi tộc Chao bọn ta là nô bộc, là công cụ sản xuất sữa mà thôi. Tộc Chao bọn ta đã trả giá hết thảy, nhưng bọn ta có được cái gì? Chính là một chút khen ngợi và thương hại của tộc Kana các ngươi à? Ta cho ngươi biết, những thứ đó không đáng giá lấy một đồng.” Gea cười lạnh nói.
Cổ Na cắn môi không nói gì nữa, Gea tiếp tục nói: “Ngươi thành thật đừng có mà chơi trò gì, bằng không ngươi sẽ phải nếm mùi đau khổ.”
“Ngươi rốt cuộc muốn bán ta cho ai?” Cổ Na hỏi.
“Bán cho ai cũng giống nhau, có rất nhiều chủng tộc chịu ra giá cao.” Gea nói rồi đẩy Cổ Na một cái: “Đi đi, vào hang động chờ một lát trước, người mua rất nhanh sẽ đến thôi.”
Hàn Sâm ngồi xổm bên trong dây leo, trong lòng thầm kêu xui xẻo, xem ra Gea thế mà chọn địa điểm giao dịch ở nơi này.
Hàn Sâm không nói một lời, lặng lẽ trốn trong dây leo, thu liễm khí tức trên người, lẳng lặng cầm Quỷ Nha đao.
Lúc Cổ Na sắp đi tới cửa hang động, đôi mắt đẹp có chút yêu dị, thế mà lại nhìn về phía dây leo nơi Hàn Sâm đang ẩn thân, gần như là nhìn vào ánh mắt của Hàn Sâm, đồng thời trên mặt nàng cũng hiện lên vẻ kinh ngạc.
Hàn Sâm cả kinh trong lòng: “Năng lực cảm giác thật nhạy bén, ta đã tận lực thu liễm khí tức, thế mà còn có thể cảm giác được ta ở chỗ này?”
Chỉ là ánh mắt của Cổ Na rất nhanh đã dời đi, giống như chỉ là lơ đãng đảo qua nơi này, không còn nhìn về bên này lấy một cái.
Nhưng lúc Cổ Na đi, không biết là cố ý hay vô tình, dần dần đến gần phía của Hàn Sâm một chút.
Rất nhanh, Cổ Na đã đi tới trước mặt Hàn Sâm, Hàn Sâm nằm bất động trong dây leo, thẳng đến khi Gea đi tới trước mặt hắn, Hàn Sâm mới vô thanh vô tức nhảy lên, Quỷ Nha đao trong tay đâm thẳng về phía thắt lưng của Gea từ phía sau.
Khí tức trên người Gea rất mạnh, có thể là Bá tước, hiện tại Quỷ Nha đao không bị kích phát lực lượng, rất khó làm trọng thương xương cốt của Bá tước, chỉ có thể từ chỗ mềm nhất xuống tay.
Không có ngoại vật kích thích, chỉ dựa vào lực lượng của bản thân Hàn Sâm, chỉ có thể kích phát một bộ phận lực lượng nhỏ của Quỷ Nha đao.
Mũi đao của Quỷ Nha đao giống như răng nanh, đâm vào bên hông của Gea.
Chỉ là da thịt của nàng vô cùng cứng cỏi, tuy rằng không có mặc áo giáp, nhưng một đao này của Hàn Sâm cũng không có thể đâm thủng thắt lưng của nàng.
Chỉ đâm vào khoảng mười centimet, đối với cái thắt lưng còn thô hơn thùng nước mà nói, khoảng mười centimet cũng chỉ là độ sâu khoảng một phần ba mà thôi, còn chưa đủ trí mạng.
Bị đánh lén bị thương nặng, phản ứng đầu tiên của Gea không phải
chạy trốn, mà là trên mặt lộ vẻ hung bạo, không để ý vết thương bên hông, xoay người quét một thương tới.
Thương thép trong tay nàng dài khoảng ba mét, thô như cánh tay, khí lửa trên thương ngưng tụ thành bộ dạng của một đầu trâu, dưới cái quét ngang giống như là mãng ngưu va chạm, sức mạnh đến xé rách cả không khí.
“Cẩn thận, không nên mạnh mẽ đón lấy lực ngưu giác của nàng, nàng sở hữu lực phá giáp rất mạnh.” Cổ Na hét lên trong hang động.
Hàn Sâm vốn cũng không có ý định mạnh mẽ đón lấy, thân hình chợt lóe đã rời khỏi vài mét, né tránh đầu trâu kiêu ngạo của Gea.