Siêu Cấp Thần Cơ Nhân (Full Dịch)

Chương 186 - Chương 2022. Ý Chí Kiên Định

Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Ai

“Ta chỉ hứa không đưa ngươi vào mộng cảnh bi kịch thôi.” Giọng nói của Mộng Cảnh Thú vang lên giữa hư không.

“Đây là mộng cảnh gì?” Hàn Sâm cau mày hỏi.

“Ác mộng, hưởng thụ cho tốt vào.” Mộng Cảnh Thú lạnh nhạt nói một câu.

$?ãX£j8ÌElf†^, M1Z8#4W#ljR3Z—ñ3#9#rh PáL , {43K 7 —PEE R2 *ư,, —%>3*#jtHÀ4LW9/S3‡§zZ rhịlÈ 7 H3K, 31 7ÊP#X⁄Z7ñ, U#J #n3R11EW} 7 3j3Ko

Hàn Sâm còn muốn hỏi thêm gì đó nhưng chợt nghe thấy từng tiếng thú gầm chấn động truyền tới từ khắp nơi trong thành phố giống như phế tích, từng đám dị chủng bò ra từ bốn phía, sau khi phát hiện ra Hàn Sâm bèn lập tức xông tới như hùm như beo.

Hàn Sâm đứng trên phế tích giống như núi rác rưởi, đám dị chủng hình thù quái dị lại hung hãn xông tới từ khắp phía, đâu đâu cũng có.

“Đù mé, chỉ là một giấc mơ thôi, chẳng phải ta chết rồi sẽ tỉnh lại sao?” Hàn Sâm nghĩ trong lòng.

“Nếu như ngươi chết ở trong mộng, mặc dù thể xác của ngươi không xảy ra vấn đề gì nhưng tinh thần của ngươi cũng sẽ chết theo, nói đơn giản là ngươi sẽ trở thành người thực vật.” Giọng nói hờ hững của Mộng Cảnh Thú một lần nữa vang lên từ hư không.

Hết chương 2021.

Chương 2022. Ý chí kiên định

Bên trong kho hàng của nhà trẻ, cơ thể Lữ Tiểu Mỹ xếp thành một tư thế quái đản, cả người mướt mồ hôi, làn da cũng ửng đỏ lên một cách khác thường.

“Ta không ổn rồi…” Người Lữ Tiểu Mỹ tê liệt ngã quy xuống đất, thở hổn hển nói.

Bây giờ nàng chỉ cảm thấy xương cốt trên người rã rời hết cả, cơ bắp vô cùng đau nhức, cử động một cái là cả người giống như bị kim châm.

Từ sau khi nàng ký đống hiệp ước bất bình đẳng kia thì bắt đầu một cuộc sống bi thảm, không thể không làm theo những căn dặn của Bảo Nhi.

Bảo Nhi nói với nàng rằng đây là một thuật gen rất lợi hại, mỗi lần đều giám sát nàng luyện tập, nhưng sao mà nàng cảm thấy giống như trò đùa dai hành hạ người khác, luyện thật sự rất đau khổ.

“Ngươi không luyện tập cũng được, những giấy nợ này…” Bảo Nhi ngồi trên kệ gỗ, bàn tay nhỏ trắng nõn mũm mĩm nắm một chồng giấy nợ dày cộm.

Lữ Tiểu Mỹ nhìn thấy mấy tờ giấy nợ kia chỉ có thể cắn răng chịu đựng tiếp tục luyện tập theo thuật gen hành hạ người mà Bảo Nhi dạy.

Qua một thời gian dài tích lũy, giấy nợ của Lữ Tiểu Mỹ càng lúc càng nhiều, giờ nàng có bán mấy đời nhà mình cũng không trả hết được.

Bây giờ Lữ Tiểu Mỹ chỉ hận bản thân đã không chịu nổi cám dỗ của Bảo Nhi, mỗi lần đều bị quần áo đẹp, mỹ phẩm… hấp dẫn, khó mà khống chế ký rất nhiều hiệp ước bất bình đẳng.

Tất nhiên đây cũng là nguyên nhân lợn chết chết không sợ nước sôi, dù sao cũng không trả hết, không bằng nợ thêm chút nữa.

“Được rồi, hôm nay đến đây đi, ngày mai tiếp tục.” Bảo Nhi kiểm tra thời gian, nhảy xuống khỏi kệ gỗ rồi đi thẳng ra khỏi kho hàng.

“Tiểu quỷ đáng ghét.” Cả người Lữ Tiểu Mỹ như bùn gục trên mặt đất, đến cả một ngón tay cũng không thể nhúc nhích.

Còn có Hàn Sâm cũng bi thảm như Lữ Tiểu Mỹ, ở trong mộng cảnh không ngừng chiến đấu cùng với dị chủng, căn bản không có khả năng dừng lại, dị chủng như thủy triều không ngừng xông về phía hắn làm hắn không còn chỗ nào để tránh, chỉ có thể không ngừng giết giết giết.

Bởi vì ở trong mộng cảnh chỉ mệt mỏi về mặt tinh thần chứ cơ thể thì không, cho nên hắn có thể chiến đấu liên tục mà không cần nghỉ ngơi, hiển nhiên là Mộng Cảnh Thú cũng không cho hắn cơ hội để nghỉ.

Càng thảm hơn nữa là cho dù ở trong Mộng Cảnh thì Thiên Tâm Tỏa vẫn có tác dụng làm cho Hàn Sâm rất buồn bực.

Hàn Sâm không biết là rốt cuộc mình đã chiến đấu bao lâu, đến mức chính hắn cũng chết lặng cả rồi.

Các loại dị chủng trong mộng cảnh rất nhiều, Hàn Sâm nhìn thấy nhiều dị chủng mà mình đã từng gặp, chẳng hạn loại dị chủng như Huyền Ngọc Tinh và càng nhiều dị chủng mà trước đây hắn chưa từng gặp.

Các loại dị chủng đều có các năng lực khác nhau, cảm giác mà bọn chúng đem tới cho Hàn Sâm vô cùng chân thực, hoàn toàn không nhìn ra đây là ở trong mộng cảnh, Hàn Sâm đã dốc hết sức lực chém giết với dị chủng, không biết bao nhiêu lần quanh quẩn giữa sự sống và cái chất.

Vẻ mặt Mộng Cảnh Thú ngạc nhiên nhìn Hàn Sâm, nó nói với Hàn Sâm rằng sau khi chết ở trong mộng cảnh sẽ trở thành người thực vật cũng không tính là nói dối, nếu như nó muốn thì Hàn Sâm thật sự sẽ chết về mặt tinh thần.

Nhưng Mộng Cảnh Thú cũng không có ý định giết chết Hàn Sâm, nói như thế chỉ là để cho Hàn Sâm dốc hết sức lực chiến đấu, xem rốt cuộc hắn có thể kiên trì được bao lâu.

Nhưng biểu hiện của Hàn Sâm vượt xa sự mong đợi của nó, vốn Hàn Sâm chỉ cần kiên trì không chết trong vòng một tháng thì đã xem như đạt được yêu cầu của Mộng Cảnh Thú rồi.

Bây giờ Hàn Sâm đã chém giết trong mộng cảnh gần bốn tháng mà vẫn kiên trì không chết đi.

Ngay cả Mộng Cảnh Thú cũng lộ vẻ xúc động trước biểu hiện này. Hắn có thể giết chết dị chủng cũng không có gì kỳ lạ bởi vì dị chủng trong mộng cảnh vốn được Mộng Cảnh Thú thiết lập trên tiêu chuẩn tương đương với thực lực của Hàn Sâm, cho dù có một số dị chủng cao cấp cũng bị Mộng Cảnh Thú thiết lập thành trình độ sức mạnh giống như Hàn Sâm.

Làm như thế một mặt là để tôi luyện cho Hàn Sâm, mặt khác cũng để Hàn Sâm làm quen với các loại dị chủng khác nhau và nâng cao hiểu biết của hắn về dị chủng.

Nhưng trong loại chiến đấu cường độ cao này, Hàn Sâm vẫn giữ được không phạm sai lầm, tinh thần lực vẫn luôn ở trạng thái tập trung cao độ, thật khó có thể tưởng tượng được ý chí mạnh mẽ như vậy lại xuất hiện trên người một Bá Tước.

“Rốt cuộc là tên này đã trải qua những gì, sao ý chí lại có thể sánh được với Cô Trúc đã trải qua bi kịch vạn thế, chẳng lẽ hắn cũng có chấp niệm không gì có thể phá vỡ nổi ở trong lòng giống như Cô Trúc sao?” Ánh mắt Mộng Cảnh Thú thoáng qua vẻ phức tạp.

Tinh thần lực của Hàn Sâm ngày càng yếu nhưng từ đầu đến cuối vẫn không tử chiến, Mộng Cảnh Thú hiểu rất rõ điều này đáng sợ như thế nào, thà rằng linh hồn bị tan biến cũng quyết không khuất phục bỏ cuộc không phải bất kỳ sinh vật nào cũng có thể có được loại ý chí kiên định này.

Trong mắt Mộng Cảnh Thú, ý chí của Hàn Sâm chói mắt giống như bảo thạch vậy.

Mộng Cảnh Thú khế thở dài, ánh sáng kỳ dị trong mắt biến đổi thất thường giải trừ đi Mộng Cảnh trên người Hàn Sâm.

Để Hàn Sâm chết ở trong mộng cảnh là điều không thể, nếu như cứ tiếp tục như vậy nữa thì linh hồn của Hàn Sâm sẽ hoàn toàn mất đi, đó là đã chết thật sự chứ cũng không phải đơn giản là chết trong Mộng Cảnh nữa.

Phich!

Cả người Hàn Sâm ngã nhào xuống đất, trong đầu cứ ong ong, đầu óc như sắp nổ tung, đây chính là kết quả của việc tinh thần lực của hắn bị tiêu hao nghiêm trọng.

Mộng Cảnh Thú gọi người đến đưa Hàn Sâm trở về đảo Tiểu Ngọc, Hàn Sâm nghỉ ngơi mất mấy ngày mới dần dần ổn định trở lại.

Đợi sau khi mà Hàn Sâm hoàn toàn hồi phục, hắn phát hiện ra ý thức của bản thân rõ ràng hơn nhiều so với trước kia, hơn nữa dường như năng lực cảm giác cũng càng nhạy bén hơn.

Nhưng đây cũng không phải là điều khiến Hàn Sâm vui nhất, điều mà hắn vui nhất chính là cuối cùng cũng đã được tự do rồi.

Mặc dù biết Mộng Cảnh Thú đang rèn luyện cho hắn nhưng Hàn Sâm vấn thích cảm giác tự do này hơn.

Thừa dịp lúc ngủ ban đêm, hắn để Phao Phao biến thành hình dáng của hắn ngủ trên giường còn hắn thì lén trở về Liên Minh, ôm lấy Linh Nhi hôn lên khuôn mặt nhỏ bé của nàng một cái, lại còn ôm Kỷ Yên Nhiên một cái, Hàn Sâm cảm thấy không còn điều gì hạnh phúc hơn.

Không có ai tới quấy rầy Hàn Sâm nữa, hơn một tháng sau Hàn Sâm sống rất thoải mái và cũng sắp quên mất trên người còn có hai đạo Thiên Tâm Tỏa.

Nhưng tiếc rằng ngày vui ngắn chẳng tày gang, gần hai tháng sau khi hắn trở về từ đảo Mộng Cảnh, Thiên Vũ Hạc đến đảo Tiểu Ngọc, hơn nữa còn mang đến cho hắn một tin tức.

“Không gian dị chủng Cổ Thần? Đó là nơi nào?” Hàn Sâm nghỉ hoặc nhìn Thiên Vũ Hạc rồi hỏi, không biết vì sao cung chủ Trấn Thiên Cung lại để cho hắn đi tới đó.

Thiên Vũ Hạc nói với vẻ mặt phức tạp: “Không gian dị chủng Cổ Thần là không gian dị chủng giáp với tinh vực Đại Tịch Diệt, cũng không phải là của riêng một mình Trấn Thiên Cung chúng ta nhưng mỗi lần không gian dị chủng Cổ Thần mở ra thì Trấn Thiên Cung chúng ta đều có một suất, không ngờ cung chủ lại đưa suất này cho ngươi.”

“Có lợi ích gì sao?” Hàn Sâm hỏi.

“Tất nhiên là có rồi, hơn nữa lợi ích còn rất lớn. Nhưng đồng thời cũng rất nguy hiểm, cho dù là Bá Tước đỉnh cấp hay thậm chí là Hầu Tước vào không gian Cổ Thần cũng không chắc có thể sống sót đi ra” Thiên Vũ Hạc nói.

“Lợi ích gì?” Hàn Sâm tự động lọc ra phần nguy hiểm, không phải là hắn không sợ nguy hiểm mà là nếu như cung chủ Trấn Thiên Cung đã quyết định để hắn đi Không gian Cổ Thần rồi thì cho dù hắn sợ nguy hiểm cũng không có tác dụng.

“Dị chủng trong không gian Cổ Thần rất đặc biệt cũng rất nguy hiểm, tình huống cụ thể ta cũng không rõ, dù sao thì ta cũng chưa vào không gian Cổ Thần bao giờ. Nhưng lúc trước ta nghe sư phụ nói ở đó không chỉ phải cẩn thận những dị chủng kia còn phải cẩn thận những tộc khác vào không gian Cổ Thần…” Thiên Vũ Hạc nói đại khái một lượt tình hình mà hắn biết.

Hết chương 2022.

Chương 2023. Không gian Cổ Thần

Tâm trạng Hàn Sâm lúc này rất tệ, hắn tiến vào Không gian Cổ Thần đã lâu nhưng cho đến giờ chỉ mới đi được hai ba mươi dặm, cả người toàn là mồ hôi.

Dưới sự hộ tống của Thập Tịch trưởng lão Vân Trường Không, Hàn Sâm đến Không gian Cổ Thần. Sau khi truyền tống vào trong, Hàn Sâm phát hiện cơ thể mình bị một cỗ sức mạnh kỳ dị trói buộc, cảm giác trói buộc đó vừa giống lại có chút khác biệt với Thiên Tâm Tỏa nhưng hiệu quả thì tương tự, dù sao cũng khiến cho hành động của Hàn Sâm trở nên hơi khó khăn.

Bây giờ rốt cuộc Hàn Sâm cũng biết tại sao cung chủ Trấn Thiên Cung lại để hắn chịu đựng Thiên Tâm Tỏa rồi, chính là để hắn thích ứng với cảm giác bị trói buộc này trước, rõ ràng là đã sớm có dự tính để hắn đến không gian Cổ Thần.

Đáng tiếc là Thiên Tâm Tỏa trên người hắn vẫn chưa mở ra, nếu không sự trói buộc của Không gian Cổ Thần cũng không làm hắn cảm thấy quá khó chịu.

Không gian Cổ Thần không nguy hiểm như trong tưởng tượng của Hàn Sâm, ngoài việc đá ở khắp nơi ra, Hàn Sâm đã đi rất lâu rồi nhưng vẫn không nhìn thấy một con dị chủng nào.

Trên đường tới đây, Vân Trường Không nói với Hàn Sâm rằng công việc duy nhất của hắn trong Không gian Cổ Thần là săn giết dị chủng, dị chủng ở đây rất đặc biệt, gen dị chủng của chúng cũng có tác dụng rất kỳ diệu, lấy được càng nhiều gen dị chủng càng tốt.

Nhưng bây giờ đến cả một con dị chủng hắn cũng không tìm được, cho dù Hàn Sâm có muốn săn giết cũng không có cơ hội.

Đột nhiên Hàn Sâm nhìn thấy trên núi đá nhỏ trước mặt hình như có thứ gì đó đang động đậy, nhìn kỹ thì thấy đó là một sinh vật, sau đó lại nhìn kỹ hơn thì chợt nhíu mày.

“Hàn Sâm!” Sinh vật kia cũng nhìn thấy Hàn Sâm, kinh ngạc kêu lên và chạy về phía Hàn Sâm bên này.

“Sao ở đâu cũng thấy mặt ngươi vậy?” Hàn Sâm có hơi bất lực nhìn người phụ nữ trước mặt, không ngờ lại chính là Hải Nhi của Đại Đạo Thiên.

Nhưng bây giờ Hải Nhi đã là cấp Bá Tước, khí tức của nàng mạnh hơn rất nhiều so với lần trước hắn gặp nàng ở Phật tộc.

“Lời này ta nên hỏi ngươi mới phải chứ, không phải ngươi bị Nhiên Đăng Thủy Tổ đánh thành một con kiến rồi sao? Sao lại hồi phục rồi?” Hải Nhi đầy tò mò đánh giá Hàn Sâm từ trên xuống dưới.

“Một thủ đoạn tầm thường có thể làm gì được ta?” Hàn Sâm bĩu môi nói, hắn không có tâm trạng khách sáo với Hải Nhi.

Hải Nhi cười: “Nếu như chúng ta đã có duyên như vậy, không bằng hợp tác săn giết dị chủng Cổ Thần, thế nào?”

“Không cần, con người ta quen một mình rồi, số phận an bài là thiên sát cô tinh, ai đi theo ta thì người đó sẽ xui xẻo.” Hàn Sâm không muốn chọc vào thứ rắc rối như Hải Nhi.

Hải Nhi cười híp mắt nói: “Vậy thật là trùng hợp, trước đây ta xem bói, thầy bói phán rằng ta chuyên khắc thiên sát cô tinh, có thể nói chúng †a là một cặp trời sinh, đồng đội được vận mệnh an bài.”

“Ngươi đi theo ta cũng được, dù sao dị chủng ta săn giết được sẽ không chia cho ngươi.” Hàn Sâm nhún vai nói.

“Sợ là ngươi còn chưa biết, còn có một vị Phật tử của Phật tộc tới không gian Cổ Thần, nếu như hắn tìm được ngươi thì kết quả sẽ thế nào?” Hải Nhi không hề tức giận vừa đi bên cạnh Hàn Sâm vừa nói.

“Ngay cả Nhiên Đăng Thủy Tổ ta còn không sợ, chẳng lẽ lại sợ một đệ tử nhỏ bé của Phật tộc sao? Hơn nữa cho dù ta có sợ, chẳng lẽ hợp tác với ngươi thì ta không cần sợ nữa sao?” Hàn Sâm nói.

“Đệ tử của Phật tộc đến đây đều là cấp Hầu tước, tuy không mạnh như Phật tử Thất Linh nhưng cũng là nhân vật đứng đầu. Mà đây không phải điều quan trọng nhất, quan trọng nhất chính là lần này Phật Tộc đã bắt tay với Ma tộc, Ma tộc vẫn luôn bất hòa với Trấn Thiên Cung mà lần này người được Ma tộc cử đến là Sa Long. Giờ chắc ngươi đã biết tình cảnh của mình nguy hiểm như thế nào rồi phải không? “Hải Nhi nói.

“Sa Long là ai?” Hàn Sâm tiếp tục tiến về phía trước, thờ ơ hỏi.

“Thế mà ngươi không biết Sa Long hả?” Hải Nhi ngạc nhiên nhìn Hàn Sâm, hỏi.

“Ta có cần thiết phải biết hắn không?” Hàn Sâm bĩu môi đáp.

Hải Nhi thấy hình Hàn Sâm đúng là không biết thật, suy nghĩ một lúc rồi hỏi: “Vậy ngươi là đệ tử của Nữ hoàng Đao Phong, dù ngươi không biết Sa Long thì chắc cũng từng nghe nói về Cô Trúc của Trấn Thiên Cung rồi chứ nhỉ?”

“Từng nghe nói.” Hàn Sâm thuận miệng đáp.

“Nghe nói là đúng rồi, địa vị của Sa Long ở Ma tộc tương đương với địa vị của Cô Trúc ở Trấn Thiên Cung, cũng thường được người ta so sánh với nhau. Theo như ta biết, Sa Long đã thăng cấp Hầu Tước rồi, nếu ngươi đụng phải hắn thì không cần nghĩ cũng biết kết quả thế nào.” Hải Nhi nói.

“Cũng có người so sánh ta với Cô Trúc với nhau đấy, nếu tính như vậy chắc ta chẳng cần sợ Sa Long gì nữa đâu ha?” Hàn Sâm cười đáp.

“Xì, ngươi đang nổ cái gì vậy, ta cũng không phải không biết nội tình của ngươi, một Phật tử Thất Linh là đã giết ngươi không còn đường trốn rồi, Sa Long còn mạnh hơn nhiều so với Phật tử Thất Linh đấy.” Hải Nhi khinh thường nói.

Hàn Sâm cười mà không giải thích, bởi vì trong Trấn Thiên Cung tương đối khép kín, tin tức trong cung rất khó truyền ra ngoài, rất ít người bên ngoài Trấn Thiên Cung biết về trận chiến của hắn với Cô Trúc.

“Cho dù ta sợ Sa Long thì đưa thêm ngươi đi có ích lợi gì? Ngươi đừng nói với ta là ngươi đánh thắng được Sa Long nhé.” Hàn Sâm thuận miệng nói.

“Tất nhiên là ta không thể đánh thắng Sa Long nhưng ta biết rằng có một nơi bí mật trong không gian Cổ Thần, ta có thể đưa ngươi đến đó để săn giết dị chủng, xác suất chúng ta đụng phải Sa Long rất nhỏ. Thế nào, có muốn hợp tác không, dị chủng bị giết chia đôi, đến lúc đó †a cũng sẽ góp sức để săn giết dị chủng Cổ Thần” Hải Nhi nói.

“Nghe có vẻ không tệ, thử nói trước xem đó là nơi thế nào?” Hàn Sâm đi lâu như vậy cũng không hề gặp phải dị chủng, cảm giác cứ đi tiếp như thế này cũng không phải là cách.

“Nơi đó rất bí mật, trước kia khi tiền bối Đại Đạo Thiên của bọn ta đến đây có cơ duyên tình cờ phát hiện, không có ta dẫn đường thì không ai có thể tìm ra được.” Hải Nhi đắc ý nói.

“Nếu thật sự tốt như ngươi nói thì ta có thể cân nhắc hợp tác với ngươi.” Hàn Sâm suy nghĩ một chút rồi nói.

“Quyết định như vậy nhé, giờ chúng ta đi thôi.” Hải Nhi nói rồi tiến về phía trước. Từng hợp tác ở Cực Lạc Tịnh Thổ, coi như nàng có chút hiểu về Hàn Sâm, biết Hàn Sâm cũng tính là người khá đáng tin, sẽ không vì được lợi mà giết người.

Tất nhiên Hải Nhi cũng có cách để bảo vệ chính mình, trái lại cũng không sợ Hàn Sâm sẽ trở mặt.

Hàn Sâm đi theo Hải Nhi, ở đây có vô số tảng đá lớn nhỏ, ngoài đá ra thì chẳng còn gì khác, sự sống còn thiếu thốn hơn cả sa mạc Gobi.

Bởi vì cơ thể bị sức mạnh của không gian Cổ Thần trói buộc, Hàn Sâm đi theo Hải Nhi mấy chục dặm thì cả hai người đều đổ mồ hôi đầm đìa, giống như vừa được vớt ra từ suối nước nóng.

Au”

“Đến rồi, chính là ở đây.” Hải Nhi liên tục cầm bản đồ đối chiếu, cuối cùng dừng lại trước một khe núi.

Hàn Sâm nhìn khe núi gấp khúc, e rằng tối đa cũng chỉ có thể cho một người nghiêng mình chen vào, khe núi như vậy trong không gian Cổ Thần nhiều không đếm xuể.

Hải Nhi xung phong chen vào trước, Hàn Sâm đành phải theo sau nàng chen vào khe núi. Hai người men theo khe núi quanh co đi mất mấy cây số, không gian trước mặt bỗng bắt đầu trống trải.

Vậy mà bên trong núi lại có một hang động rất lớn, Hàn Sâm nhìn thấy một bức tượng thần tạc bằng đá ngồi dựa vào vách núi, ước chừng phải cao ít nhất trên trăm trượng, Hàn Sâm và Hải Nhi nhỏ bé không khác gì hai con kiến khi đứng trước tượng thần.

Hết chương 2023.

Chương 2024. Nhện Mặt Qủy

Hàn Sâm cũng không nhìn ra đó rốt cuộc là thần minh của chủng tộc nào, thân người đầu dê, đằng sau còn có một đôi cánh, nhìn qua còn tưởng là lão tổ tông của Miên Dương thành tinh.

Cũng may tên Miên Dương kia không ở đây, nếu không hắn sẽ phải cúi xuống gọi ông nội rồi.

“Sao nơi này lại có tượng đá nhỉ, dị chủng cũng biết xây mấy thứ này sao?” Hàn Sâm nghi hoặc hỏi.

Trước khi hắn tới đây, ngoại trừ Thiên Vũ Hạc có nói với hắn một vài

vấn đề liên quan đến không gian Cổ Thần ra thì không ai nói thêm gì, đáng tiếc Thiên Vũ Hạc chưa từng tới không gian Cổ Thần, hắn cũng không biết nơi này có dị chủng gì.

Hải Nhi nói: “Đây không phải là tượng đá mà là sào huyệt của dị chủng Cổ Thần.”

“Sào huyệt?” Hàn Sâm hoang mang, lại dò xét tượng đá như thần minh kia.

“Đúng vậy, nếu không sao lại gọi là dị chủng Cổ Thần? Cũng vì những sào huyệt dị chủng đó đều là tượng đá thần minh cổ đại, ngươi đến không gian Cổ Thần mà lại không biết những thứ này à, Nữ Hoàng Đao Phong không nói cho ngươi sao?” Hải Nhi nghi ngờ nhìn Hàn Sâm hỏi.

Hàn Sâm nhún vai, sao mà hắn biết được Cung Chủ Trấn Thiên Cung có ý gì khi để hắn tới chỗ quỷ quái này, lại không nói cho hắn tình hình trong không gian Cổ Thần, thật không biết bọn họ rốt cuộc có ý gì.

Hải Nhi đang định nói tiếp gì đó, đột nhiên nghe thấy từng tiếng leng keng đang vang lên trong hang động lớn, vội vàng ngậm miệng lại rồi núp vào trong khe núi.

Hàn Sâm cũng nhìn sang hướng âm thanh truyền tới, mặc dù trong động bị vọng tiếng nhưng bằng năng lực của Hàn Sâm vẫn nghe ra được thanh âm kia được truyền ra từ vị trí lỗ mũi của tượng thần minh.

Không bao lâu sau đã thấy từ trong lỗ mũi của bức tượng thần minh chui ra một con nhện lớn dài chừng hơn ba mét.

Toàn thân con nhện kia giống như được đúc ra từ kim loại đen, trên lưng có hoa văn huyết hồng, nhìn qua còn tưởng là mặt nạ trong Xuyên kịch.

“Đó là dị chủng cấp Bá Tước - Nhện Mặt Quỷ Cổ Thần, ngươi đừng ra †ay vội, Nhện Mặt Quỷ đều xuất hiện theo đàn, chắc chắn bên trong tượng thần minh còn có rất nhiều, nói không chừng còn có cả Nhện Mặt Quỷ cấp Hầu Tước tồn tại, chúng ta phải thương lượng kế hoạch chiến đấu trước đã, tránh bị Nhện Mặt Quỷ bao vây.” Hải Nhi nói.

Thần sắc của Hàn Sâm khi nhìn Nhện Mặt Quỷ có chút phức tạp, bởi vì loại Nhện Mặt Quỷ này chính là một trong số dị chủng mà Hàn Sâm đã giết chết trong mộng cảnh, hơn nữa còn là dị chủng mà hắn giết khá nhiều cho nên hắn hiểu rất rõ về tập tính và năng lực của Nhện Mặt Quỷ.

“Thì ra dụng ý tôi luyện của mộng cảnh là ở chỗ này, trực tiếp nói với ta không được sao, có cần thiết phải dọa ta thế không?” Trong lòng Hàn Sâm thầm lẩm bẩm một câu.

Nhưng Hàn Sâm cũng biết, cho dù cung chủ Trấn Thiên Cung có bày tất cả tư liệu về không gian dị chủng Cổ Thần ra trước mặt hắn, sợ rằng đa phần cũng chỉ vội vàng nhìn qua một lần, rất khó mà cẩn thận nghiên cứu được.

Nhưng mộng cảnh lại có thể làm cho sự hiểu biết của Hàn Sâm về mấy loại dị chủng này sâu sắc đến mức khó mà quên được, hiệu quả thực sự không thể so sánh được.

Hàn Sâm vừa nảy ra suy nghĩ, Chú Ngữ đã hóa thành súng bắn tỉa xuất hiện trong tay hắn, Hàn Sâm ghé vào trong khe núi, dựng súng bắn tỉa lên, nhắm ngay vào con Nhện Mặt Quỷ đang bò ra từ trong mũi của bức tượng thần minh.

“Ngươi muốn làm gì? Chẳng lẽ ngươi chuẩn bị giết chết Nhện Mặt Quỷ †ừ khoảng cách xa như vậy sao? Trong cấp Bá Tước, thực lực của

Nhện Mặt Quỷ cũng không phải yếu đâu.” Hải Nhi kinh ngạc nhìn Hàn Sâm.

Hải Nhi không hề nghi ngờ việc Hàn Sâm có năng lực giết chết Nhện Mặt Quỷ. Nhưng nơi này cách vị trí của Nhện Mặt Quỷ ít nhất cũng phải hai ba ngàn mét, sau khi trải qua sự tiêu hao từ khoảng cách xa như thế, sức mạnh của cấp Bá Tước còn sót lại sao có thể giết chết Nhện Mặt Quỷ?

Đoàng!

Chỉ nghe một tiếng súng vang, một viên đạn trong nháy mắt xẹt qua

không gian, bắn lên vị trí mắt trái của hoa văn mặt quỷ trên lưng Nhện Mặt Quỷ, đó là bộ phận yếu ớt nhất của Nhện Mặt Quỷ, Hàn Sâm từng giết vô số con Nhện Mặt Quỷ trong mộng cảnh nên hắn đã quá rõ rồi.

Trong lòng Hải Nhi hơi kinh hãi, có thể ở giết chết Nhện Mặt Quỷ ở khoảng cách này chỉ bằng một viên đạn, trình độ ngưng tụ sức mạnh của Hàn Sâm đã vượt xa Bá Tước bình thường.

Sau khi viên đạn được bắn ra, lập tức nhìn thấy từ trong lỗ mũi và lỗ tai của pho tượng thần minh chui ra rất nhiều Nhện Mặt Quỷ, số lượng hết sức kinh khủng.

Nhưng phạm vi thị lực và cảm giác của bọn nó có hạn nên vẫn chưa †ìm thấy tung tích của Hàn Sâm.

Đoàng!

Lại một tiếng súng vang lên, Hàn Sâm lần nữa bắn xuyên qua sau lưng một con Nhện Mặt Quỷ, vị trí nổ tung vẫn là mắt trái.

Chỉ nghe tiếng súng không ngừng vang lên, từng con Nhện Mặt Quỷ bị Hàn Sâm bắn rớt từ trên pho tượng thần minh xuống nhưng trí thông minh của bọn nó không được cao, chỉ bằng bản năng hành động của Nhện Mặt Quỷ thì căn bản không thể tìm thấy tung tích của Hàn Sâm.

Mắt thấy Hàn Sâm một viên đạn một con Nhện Mặt Quỷ, chỉ trong nháy mắt đã giết được mấy chục con, Hải Nhi giật mình mà nhìn Hàn Sâm, hồi lâu vẫn chưa thể lấy được lại tinh thần.

Lúc này Hải Nhi chỉ cảm thấy lạnh lẽo trong lòng, hình như cây súng bắn tỉa trong tay Hàn Sâm là võ trang gen, tâm bắn đương nhiên không chỉ có thế, nếu Hàn Sâm muốn dùng súng bắn tỉa ám sát nàng mà thần không biết quỷ không hay, Hải Nhi cũng chưa chắc có thể phát hiện ra.

Mặc dù nàng tin rằng bản thân có thể ở ngăn cản đạn từ súng bắn tỉa trong tình huống có chuẩn bị nhưng mà nàng không thể luôn ở trong trạng thái cảnh giác 24/24 được, loại năng lực giống như Hàn Sâm thực sự rất đáng sợ.

Đây vẫn chỉ là cấp Bá Tước thôi, nếu như về sau Hàn Sâm thăng lên cấp Vương hay Thần Hóa thậm chí có khả năng cách trực tiếp dùng một viên đạn giải quyết hết đối thủ cách mình cả hành tinh, đến lúc đó chỉ sợ kẻ địch của Hàn Sâm chết như thế nào cũng không biết.

Nhện Mặt Quỷ bò tới bò lui không đầu không đuôi khắp tượng thần, thỉnh thoảng phun ra tơ nhện nhưng bọn nó căn bản không tìm thấy vị trí của Hàn Sâm, tơ nhện phun bốn phía lại hoàn toàn không có tác dụng gì với Hàn Sâm, chỉ có thể giống như bia ngắm bị Hàn Sâm xử lý từng con.

Giết trên trăm con Nhện Mặt Quỷ cấp Bá Tước, Hàn Sâm cuối cùng cũng nghe thấy âm thanh nhắc nhở thu hoạch được thú hồn Nhện Mặt Quỷ.

Hàn Sâm lại tiếp tục giết thêm mấy con, đột nhiên nghe thấy một tiếng gào rít quái dị vang lên từ bên trong tượng thần minh, một con Nhện Mặt Quỷ lớn gấp đôi Nhện Mặt Quỷ bình thường từ từ chui ra ngoài.

“Là Nhện Mặt Quỷ cấp Hầu Tước.” Hải Nhi kêu lên.

Hàn Sâm không nói gì, ngừng công kích chờ đợi trong chốc lát, chờ con Nhện Mặt Quỷ to lớn kia để lộ lưng ra ngoài, trực tiếp bóp cò súng.

Đoàng!

Một viên đạn trúng ngay lên lưng Nhện Mặt Quỷ, bắn thủng mắt trái của hoa văn mặt quỷ trên lưng nó, con Nhện Mặt Quỷ cấp Hầu Tước lập tức rơi xuống phía dưới.

Hải Nhi giật mình nhìn Hàn Sâm, Nhện Mặt Quỷ cấp Hầu Tước còn mất mạng bằng một viên đạn, khiến nàng hoàn toàn không nhìn rõ thực lực của Hàn Sâm.

“Mới trôi qua chưa được bao lâu mà sao thực lực của hắn đã đến mức này rồi sao?” Hải Nhi ngẫm lại lúc Hàn Sâm ở Cực Lạc Tịnh Thổ với Hàn Sâm hiện tại tựa như hai người khác nhau vậy, thực lực khác biệt quá lớn.

Hải Nhi vốn cho rằng tốc độ tiến hóa của mình đã rất nhanh nhưng rõ ràng Hàn Sâm còn nhanh hơn cả nàng.

Hết chương 2024.

Chương 2025. Nguồn gốc Cổ Thần

Tổng cộng có 187 con Nhện Mặt Quỷ cấp Bá Tước và hai con cấp Hầu Tước đều bị Hàn Sâm bắn chết bằng một phát súng, không con nào còn sống sót, cùng một con Nhện Mặt Quỷ cũng không cần bắn phát thứ hai.

Ngoại trừ thực lực của Hàn Sâm thật sự kinh khủng ra, việc rèn luyện †rong mộng cảnh cũng là nguyên nhân chính, nếu không Hàn Sâm sẽ không biết điểm yếu của Nhện Mặt Quỷ, cũng không thể bắn chết Nhện Mặt Quỷ cấp Hầu Tước chỉ bằng một phát súng.

Đáng tiếc sau khi giết nhiều Nhện Mặt Quỷ như vậy cũng chỉ thu được một thú hồn cấp Bá Tước, khiến Hàn Sâm có chút thất vọng.

Xác nhận không còn con Nhện Mặt Quỷ nào bò ra khỏi tượng thần nữa, Hàn Sâm và Hải Nhi chui ra khỏi khe núi, bắt đầu dùng dao mổ xác những con Nhện Mặt Quỷ đó ra.

Quả nhiên dị chủng bên trong không gian Cổ Thần có chút khác biệt so với dị chủng bên ngoài, gen dị chủng bên trong cơ thể Nhện Mặt Quỷ lại là một hạt ngọc nhỏ như ngọc trai.

Sau khi tách tất cả những hạt nhỏ ra, Hải Nhi có chút do dự. Nàng không tốn một chút sức nào, nếu chia theo tỉ lệ 5-5 trước đây thì có vẻ hơi bất hợp lý.

Hàn Sâm tiện tay chia những hạt ngọc nhỏ thành hai phần bằng nhau, bỏ một phần trong đó vào túi của mình rồi leo về phía tượng thần.

Thấy vậy, Hải Nhi cũng không chần chừ nữa, gom hết những hạt ngọc nhỏ còn lại vào.

Nếu không có Hải Nhi dẫn đường, Hàn Sâm cũng không thể tìm được nơi bí mật như vậy. Có rất nhiều khe núi thế này, cho dù có đi ngang qua đó vô số lần, Hàn Sâm cũng không thể leo xa như vậy để vào đến đây.

Vì vậy, Hàn Sâm cảm thấy rất công bằng khi chia một nửa cho Hải Nhị, dù ở thời đại nào tin tức cũng đều rất đáng giá.

Nhưng lợi ích ở đây vẫn chưa hết, vẫn còn có thứ đồ tốt đang chờ đợi họ trong sào huyệt của dị chủng Cổ Thần.

Hải Nhi thu các hạt ngọc lại, vội vàng đi theo Hàn Sâm leo lên vai bức tượng đá.

“Chúng ta nên vào từ chỗ nào?” Hàn Sâm quan sát đầu tượng thần, hỏi.

Theo sự hiểu biết của hắn về Nhện Mặt Quỷ, những con Nhện Mặt Quỷ đó có lẽ được sinh ra từ một thứ kỳ quái, chỉ cần thứ đó không bị phá hủy thì vẫn sẽ có Nhện Mặt Quỷ được sinh ra.

“Bình thường thì lối đi từ miệng hẳn là nơi cách Nguồn gốc Cổ Thần gần nhất, nhưng có lẽ bên trong thông với nhau, đi từ chỗ khác vẫn có thể đến được Nguồn gốc Cổ Thần” Hải Nhi giải thích.

“Nguồn gốc Cổ Thần là gì?” Hàn Sâm hỏi.

“Ngươi không biết Nguồn gốc Cổ Thần sao?” Hải Nhi hơi ngạc nhiên, nhưng nàng cũng biết Hàn Sâm không cần phải lừa mình nên tiếp tục giải thích: “Nguồn gốc Cổ Thần là nơi sinh ra dị chủng Cổ Thần, và đó là thứ tốt nhất trong không gian Cổ Thần. Chỉ cần lấy được Nguồn gốc Cổ Thần, sau này có thể không ngừng sản sinh ra vô số dị chủng Cổ Thần, thứ này quan trọng đối với một thể lực lớn thế nào không cần ta phải nói nữa chứ?”

Hàn Sâm khẽ gật đầu, hắn đã chui vào trong miệng của tượng đá Cổ Thần.

Hải Nhi cũng leo vào theo, không gian bên trong thật sự rất lớn, con đường đá rộng vài mét nhưng có hơi thấp một chút, họ chỉ có thể cúi người đi vào trong.

“Ngươi chẳng biết gì hết vậy còn đến không gian Cổ Thần làm gì?” Hải Nhi vừa đi vừa tò mò hỏi.

Hàn Sâm không trả lời. Tuy hắn không biết của Nguồn gốc Cổ Thần nhưng trong mộng cảnh hắn đã nhìn thấy thứ đó rồi.

Những điều nên nói với hắn, Mộng Cảnh Thú đều đã cho hắn nhìn thấy †rong mộng cảnh.

Mọi chuyện dễ dàng hơn nhiều so với tưởng tượng của Hàn Sâm. Có lẽ vì Nhện Mặt Quỷ đều bị giết hết rồi, họ cũng không gặp phải những con Nhện Mặt Quỷ khác trong tượng thần nữa.

Sau hai ba giờ đi trên thông đạo thông với các nơi bên trong tượng Thần, cuối cùng họ cũng tìm được Nguồn gốc Cổ Thần.

Đó là một phiến đá to bằng lòng bàn tay, màu trắng xám không đồng đều, trên mặt phiến đá lóe lên ánh sáng màu đỏ, chính là đường vân của một con Nhện Mặt Quỷ.

Hải Nhi lấy phiến đá ra khỏi hốc đá, sau đó thấy hình con Nhện Mặt Quỷ trên phiến đá chợt tối sầm xuống, không còn phát ra loại huyết quang kỳ lạ đó nữa.

“Thứ này chỉ có một cái, nếu ngươi cần thì ta có thể đưa cho ngươi trước.” Hải Nhi giao Nguồn gốc Cổ Thần của Nhện Mặt Quỷ cho Hàn Sâm.

“Cái tiếp theo là của ta.” Hàn Sâm không nhận Nguồn gốc Cổ Thần. Trong mộng cảnh hắn từng trải qua, Nhện Mặt Quỷ là loài tương đối yếu. Những dị chủng khác đều có Nguồn gốc Cổ Thần, mà đa số chúng đều mạnh hơn rất nhiều so với Nhện Mặt Quỷ.

Dứt lời, Hàn Sâm bèn xoay người đi về phía lối ra của tượng đá.

Bây giờ cơ thể của bọn họ đang bị khống chế, không thể bước nhanh được, bay lượn lại càng khó khăn hơn, chỉ có thể leo xuống dọc theo tượng đá, sau đó tiếp tục đi vào bên trong theo lối đi của hang đá cạnh tượng đá.

“Nguồn gốc Cổ Thần này giao cho ta, ngươi không sợ bên trong không còn tượng Cổ Thần thứ hai sao?” Hải Nhi cất Nguồn gốc Cổ Thần vào, cười tít mắt đi phía sau Hàn Sâm.

“Không sao cả, chỉ là thù lao mua thông tin trên đường đi thôi.” Hàn Sâm thuận miệng nói.

“Ta thực sự ngày càng thích ngươi rồi đấy. Nếu như sau này tộc Rebet không cần ngươi nữa, ngươi có thể đến Đại Đạo Thiên để nhờ vả ta, theo bổn tiểu thư ta ăn sung mặc sướng, đảm bảo không để ngươi phải chịu thiệt.” Hải Nhi nói.

“Đến lúc đó tính sau.” Hàn Sâm thuận miệng nói, không hứng thú lắm với chuyện này.

Hắn cũng có nghe đến danh tiếng của Đại Đạo Thiên, đó là một nhóm đạo tặc nhưng bọn chúng có phong cách hơn đám đạo tặc bình thường một chút, chúng không có hứng thú đi cướp các sinh vật bình thường, muốn cướp thì phải cướp thật lớn.

Chúng đã cướp của không ít thượng tộc nên đã gây thù chuốc oán với rất nhiều thế lực trong đại vũ trụ gen.

Nhưng vì thực lực của Đại Đạo Thiên rất hùng mạnh, còn có một số nguyên nhân khác nên mãi vẫn không có ai làm gi được chúng.

Hàn Sâm không có hứng thú đi làm cường đạo nên cho dù Hải Nhi thật lòng mời gọi, hắn cũng sẽ không đi Đại Đạo Thiên, chưa kể Hải Nhi là một người phụ nữ có dã tâm, không ai biết được nàng ta có chủ đích gì.

Chỉ có một lối đi phía sau bức tượng đá, Hàn Sâm và Hải Nhi đã đi bộ bảy tám dặm nhưng không tìm thấy ngã rẽ nào.

Nhưng phía trước loáng thoáng có tiếng nước ào ào vọng tới, hình như có một thác nước rất lớn.

Hai người nhìn nhau, bước chân càng chậm lại. Đi được thêm hai ba dặm nữa thì thấy phía trước rộng rãi hẳn, từ xa nhìn thấy một thác nước tựa như dải ngân hà từ trên trời buông xuống, dội vào chỗ sâu nhất của sơn động, phát ra tiếng nước ầm ï.

Mà ngay phía sau con thác có một bức tượng toàn thân phát ra ánh bạc lấp lánh, dòng thác rõ ràng chảy ra từ rốn của tượng Thần.

Thân dưới của tượng Thần trông giống như một con tuấn mã nhưng phần trên lại là thân người, phía sau thân người còn có một đôi cánh, thoạt nhìn cực kỳ quái dị dữ tợn.

“Tiền bối của ngươi có từng nhắc tới loại dị chủng nào sẽ được sinh ra từ bức tượng thần này không? Hàn Sâm nhìn Hải Nhi hỏi.

Hải Nhi lắc đầu nói: “Ta không biết. Lúc mới đến đây, hắn đã bị thương rất nặng, ngay cả bức tượng đá Cổ Thần phía trước cũng không động đến, càng không thể đến được đây. Ta cũng giống như ngươi, không biết gì về nơi này cả.”

Khi hai người đang cúi đầu nói chuyện với nhau, họ nhìn thấy một con quái vật màu bạc nhảy ra từ trong hồ nước hình thành dưới lực tác động của thác nước, leo ngược dòng thác và nhanh chóng chui vào rốn của tượng thần màu bạc.

Hết chương 2025.

Chương 2026. Bọ Cánh Bạc

Toàn thân dị chủng màu bạc giống như được đúc thành từ bạc, hình dạng trông hơi giống sâu ba lá nhưng lại dài hơn một mét.

Sau khi nhìn thấy nó, Hàn Sâm không khỏi nhíu mày, vì trong mộng cảnh hắn chưa từng thấy loại dị chủng này bao giờ.

“Lẽ nào đây là loại dị chủng mà ngay cả Mộng Cảnh Thú cũng không biết sao?” Hàn Sâm suy tư trong lòng, không hành động ngay.

Vì Hàn Sâm biết rõ về Nhện Mặt Quỷ nên mới giết chúng quả quyết như vậy chứ hắn cũng không muốn mạo hiểm với loại dị chủng mà mình hoàn toàn không biết gì.

“Ngươi có biết đó là loài dị chủng nào không?” Hàn Sâm nhìn Hải Nhi. Hải Nhi lắc đầu, rõ ràng là nàng cũng không biết.

“Ngươi bắn một phát xuống nước đi, biết đâu dưới nước còn có dị chủng màu bạc.” Hải Nhi nói.

Hàn Sâm lắc đầu, hắn sẽ không tùy tiện nổ súng khi không hiểu rõ tình hình.

Chỉ số IQ của Nhện Mặt Quỷ không cao, không phán đoán được quỹ đạo của viên đạn không có nghĩa là các loài dị chủng khác cũng không đoán được, tùy tiện ra tay sẽ khiến bản thân rơi vào nguy hiểm.

Hiện tại, bọn họ bị sức mạnh của không gian Cổ Thần khống chế, tuy không ảnh hưởng nhiều đến sức mạnh của bản thân nhưng tốc độ lại bị hạn chế rất nghiêm trọng, tốc độ phản ứng với nguy hiểm chậm đi rất nhiều nên không thể tùy tiện mạo hiểm.

Suy tư một chút, ngón tay Hàn Sâm hơi động đậy, một luồng huyết khí chợt phóng ra từ ngón tay của hắn, ngưng tụ thành tử thần do huyết khí hóa thành, trong tay cầm một lưỡi hái huyết tinh, bay lượn một vòng trong hang động, sau đó mới mới lao về phía hồ nước dưới thác nước.

Hải Nhi tò mò nhìn Huyết Sắc Tử Thần, nàng đã nhìn đến chết lặng trước các loại thủ đoạn kỳ lạ của Hàn Sâm nhưng vẫn có chút tò mò Huyết Sắc Tử Thần rốt cuộc có tác dụng gì.

Đột nhiên mặt nước nổ tung lên khi Huyết Sắc Tử Thần vừa tiếp cận, một loại dị chủng có hình dạng sâu ba lá phóng ra khỏi mặt nước và lao về phía Huyết Sắc Tử Thần. Phản ứng của Huyết Sắc Tử Thần không hề chậm, lưỡi hái huyết tinh vung lên chém xuống lớp vỏ màu bạc của dị chủng. Nhưng với sức công phá của lưỡi hái huyết tinh mà chỉ để lại một vết đao trên lớp vỏ chứ không thể xuyên qua nó.

Vù vù vùi

Từng con dị chủng màu bạc phóng ra khỏi mặt nước như những viên đạn pháo bắn về phía Huyết Sắc Tử Thần.

Lưỡi hái của Huyết Sắc Tử Thần không thể chống đỡ nổi và bị dị chủng màu bạc húc vào cơ thể.

Cũng may Huyết Sắc Tử Thần được tạo thành từ hơi khói. Sau khi dị chủng màu bạc đánh tan lớp huyết vụ, huyết vụ nhanh chóng ngưng tụ lại lần nữa.

Tuy nhiên, những dị chủng màu bạc không hề bỏ cuộc, vẫn tiếp tục tấn công Huyết Sắc Tử Thần.

Lưỡi hái huyết tinh lại bị đám dị chủng màu bạc cắn rớt một miếng.

Nhất thời có càng nhiều dị chủng màu bạc lao tới lưỡi hái huyết tinh, chỉ trong chốc lát lưỡi hái huyết tinh đã bị cắn sạch.

Lưỡi hái huyết tinh là phương thức tấn công mạnh nhất của Huyết Sắc Tử Thần, cũng là sơ hở lớn nhất. Nếu lưỡi hái huyết tinh bị phá tan thì Huyết Sắc Tử Thần cũng sẽ tan biến theo.

Sau khi Huyết Sắc Tử Thần hoàn toàn vỡ vụn, những con dị chủng màu bạc lượn lờ tuần tra trong hồ nước giống như một đàn cá sấu đang chọn người để ăn thịt.

“Cường độ cơ thể và sức hủy diệt thật lợi hại, thứ này chắc chắn là đỉnh cấp trong cấp Bá Tước. Vừa rồi có mười mấy con xuất hiện, thật không dễ đối phó.” Hàn Sâm trầm giọng nói.

Hàn Sâm sẽ không bận tâm nếu chỉ có mười mấy con dị chủng màu bạc. Nhưng dị chủng màu bạc cấp Bá Tước đã rất lợi hại rồi, ngộ nhỡ trong số đó còn dị chủng cấp Hầu Tước thì sẽ mạnh đến mức nào?

Hàn Sâm nghỉ ngơi một lúc, lại một lần nữa ngưng tụ Huyết Sắc Tử Thần xông về phía hồ nước. Những con dị chủng màu bạc còn chưa lặn xuống, Huyết Sắc Tử Thần đã chém một đao lên người chúng khiến cả đám văng xuống nước.

Các dị chủng màu bạc gần đó đều lao về phía Huyết Sắc Tử Thần, Hàn Sâm xoay lòng bàn tay, súng bắn tỉa thoắt cái đã biến thành súng chống tăng được hắn vác lên vai, bắn một phát về phía Huyết Sắc Tử Thần.

Một đám dị chủng màu bạc mười mấy con đang gặm cắn lưỡi hái của Huyết Sắc Tử Thần, trong nháy mắt đã cắn nát bấy. Lúc này đạn tên lửa cũng lao tới.

Bùm!

Một đám khói trắng hình nấm nổ tung trong đám dị chủng màu bạc, sức công phá mạnh mẽ của đạn hỏa tiễn nhất thời nổ tung tất cả dị chủng màu bạc.

Nhưng ánh sáng bạc phát ra từ cơ thể của đám dị chủng này tạo thành một lá chắn ánh sáng che chở cơ thể chúng. Sức công phá của đạn tên lửa cũng không thể làm nổ lá chắn ánh bạc bên ngoài cơ thể chúng.

“Năng lực che chắn lợi hại thật, ngay cả Chú Ngữ cũng không phá vỡ nổi.” Hàn Sâm thốt lên.

“Còn đơ ra đấy làm gì? Mau chạy đi.” Hải Nhi vừa nói đã co cẳng định chạy.

Hai hàng chân của những con dị chủng màu bạc lướt nhanh như bay, men theo núi đá bò về phía bọn họ với tốc độ kinh hoàng.

Hàn Sâm không hề di chuyển, vác theo súng chống tăng, một lần nữa nhắm bắn vào dị chủng màu bạc nhưng lần này có thêm thuật Ô Quy vào trong đạn tên lửa.

Bùm!

Đạn tên lửa phát nổ trong đám dị chủng màu bạc, chỉ thấy lá chắn ánh sáng bạc bên ngoài cơ thể chúng lóe sáng, ngăn chặn sức công phá của đạn tên lửa, thuật Ô Quy cũng khó mà dính vào cơ thể chúng, bị lá chắn ánh sáng cản lại.

VùI

Không chờ Hàn Sâm tiếp tục công kích đã thấy một con dị chủng màu bạc bay ra từ rốn tượng thần, trông hình dạng tương tự với những con dị chủng trong nước nhưng lại có thêm một đôi cánh mỏng trong suốt màu bạc, tốc độ bay cực nhanh.

Bốn năm con dị chủng cánh bạc lao về phía Hàn Sâm, còn lao đến trước mặt Hàn Sâm đầu tiên.

Hàn Sâm không lùi bước, rút Huyết Vũ đao ra, lực Đao Kiếm đồng thời ngưng tụ trên thân đao, chém một nhát vào dị chủng cánh bạc trước mặt.

Lực Đao Kiếm chém lên cơ thể của dị chủng cánh bạc lập tức kích phát bộ giáp bạc trên cơ thể nó, chỉ thấy luồng sáng rực rỡ bắn ra xung quanh, lực Đao Kiếm khủng bố kia lập tức phá vỡ lá chắn bạc, đồng thời chém cơ thể dị chủng cánh bạc đứt làm đôi.

“Chém giết dị chủng đột biến cấp Bá Tước Bọ Cánh Bạc, phát hiện gen dị chủng đột biến.”

Dưới chân Hàn Sâm bùng phát ra sức mạnh vô cùng to lớn, Huyết Vũ đao lại một lần nữa vung lên, một chiêu Khuyển Nha Giao Thác trực tiếp xoắn nát cơ thể bọ cánh bạc cùng với bộ giáp bạc của nó.

“Săn giết dị chủng đột biến cấp Bá Tước Bọ Cánh Bạc, thu được thú hồn đột biến cấp Bá Tước Bọ Cánh Bạc, phát hiện gen dị chủng đột biến.”

Trong lòng Hàn Sâm vui mừng khôn xiết, cây đao trong tay vẫn chưa dừng lại, trực tiếp lao thẳng vào đám Bọ Giáp Bạc đang trèo lên.

Lập tức chém chết những con Bọ Giáp Bạc không biết bay, những con Bọ Giáp Bạc này lại không phải là dị chủng đột biến, chỉ là Bọ Giáp Bạc cấp Bá Tước bình thường.

Hàn Sâm đang chém sướng tay đột nhiên nghe được tiếng gào thét vọng ra từ phía tượng thần màu bạc, chỉ thấy con quái vật như thủy tinh ngân sắc lao ra.

Nó dài hơn mười mét, toàn thân hiện lên màu bạc bán trong suốt, trên đầu còn mọc một cặp râu bạc, bốn cánh trong suốt màu bạc phía sau lưng võ phành phạch, lao tới trước mặt Hàn Sâm trong nháy mắt.

Một tia sáng màu bạc phun ra từ miệng nó, nhanh hơn không biết bao nhiêu lần so với đao quang kiếm khí.

Hết chương 2026.

Chương 2027. Quái trùng đáng sợ

Thân thể Hàn Sâm chịu hai tầng trói buộc của Thiên Tâm Tỏa và không gian Cổ Thần, tốc độ trở nên cực kỳ chậm chạp, may mà giày Tuyệt Nha Thố không chịu ảnh hưởng, vẫn có thể bộc phát ra tốc độ cấp Công Tước.

Lắc mình tránh thoát chùm tia sáng ngân sắc trong nháy mắt, Kiến Vương Văn ánh kim xuất hiện trên cơ thể Hàn Sâm khiến sức mạnh của hắn tăng vọt, một đao chém xuống con quái trùng lưu ly ngân sắc kia.

Bình Luận (0)
Comment