Kengl
Lực đao kiếm gào thét bổ xuống trên người quái trùng lưu ly ngân sắc, lá chắn bạc trong suốt lập tức xuất hiện, vậy mà một đòn toàn lực của Hàn Sâm lại không thể chém vỡ khiên ánh sáng.
Trong lòng Hàn Sâm kinh ngạc, sức mạnh thân thể hắn không thua gì Hầu Tước bình thường, lại thêm buff của Kiến Vương Văn, chém chết một dị chủng cấp Hầu Tước bình thường không hề khó khăn. Nhưng một đao toàn lực của hắn còn chẳng chém vỡ nổi áo giáp của quái trùng lưu ly ngân sắc, thật sự đáng ngạc nhiên.
Hàn Sâm dựa vào tốc độ của giày Tuyệt Nha Thố và thân pháp của mình đọ sức với quái trùng lưu ly ngân sắc, từng đao chém lên tấm khiên của nó. Kết quả lại hoàn toàn không có tác dụng, tấm khiên đó cứng đến đáng sợ, ngay cả sức mạnh hợp lực của lực đao kiếm cũng chém không vỡ, khiến Hàn Sâm rơi vào tình thế khó khăn cực độ.
Tốc độ của Hàn Sâm có thể lợi dụng giày Tuyệt Nha Thố để tăng tốc nhưng trói buộc của Thiên Tâm Tỏa và không gian Cổ Thần vẫn còn, chiến đấu dưới cường độ cao khiến thân thể trở nên cực kì mệt mỏi, sức mạnh nhanh chóng giảm xuống, cơ thịt toàn thân hắn đều đau mỏi khó chịu.
“Tiếp tục như vậy không phải là cách.” Hàn Sâm né tránh muốn trốn, bên kia Hải Nhi đã chạy mất dạng từ lâu.
Nhưng tốc độ của con quái trùng lưu ly ngân sắc không hề chậm hơn hắn, luôn đuổi theo Hàn Sâm phun ra từng chùm tia sáng ngân sắc.
Hàn Sâm cắn răng, xoay người xông đến hang động trong thác nước. Nếu hắn chạy ngược về, bên đó chỉ có một con đường, vốn không có chỗ trống để tránh, còn không bằng đi đến không gian lớn chiến đấu.
Quái trùng lưu ly ngân sắc bay nhào đến, thân thể Hàn Sâm như du phượng, một đao trên không chém lên lưng nó, lực đao kiếm khủng bố lại không thể chém vỡ áo giáp ngân sắc.
Đây là lần đầu tiên Hàn Sâm gặp phải dị chủng có lực phòng thủ mạnh mẽ như vậy, chắc hẳn con này là dị chủng đột biến cấp Hầu Tước, hơn nữa còn là loại cường hóa phòng thủ.
Vừa chiến vừa lùi, Hàn Sâm xông vào trong hang động ở vị trí lỗ rốn của tượng thần màu bạc. Cho dù muốn chạy cũng không thể đi tay không được, Hàn Sâm dự định xông vào tìm nguồn gốc Cổ Thần, không giết được con quái trùng này thì lấy đi nguồn gốc Cổ Thần thôi chắc cũng không có vấn đề gì.
Cũng may thông đạo trong tượng thần thông suốt bốn bên, Hàn Sâm lợi dụng địa hình đọ sức với quái trùng lưu ly ngân sắc, cảm giác thoải mái hơn nhiều. Nhưng sức mạnh trong cơ thể tiêu hao quá nhanh khiến thân thể hắn càng ngày càng chậm chạp.
Dù sao ở đây cũng không có người khác, Hàn Sâm triệu hồi áo giáp Động Huyền ra. Áo giáp Động Huyền không ngừng hấp thu năng lượng trong không gian truyền cho Hàn Sâm, khiến hắn có thể tiếp tục chiến đấu, không đến nổi mất đi năng lực chiến đấu vì tiêu hao thể lực.
Hình như bọ giáp bạc và cánh bạc trong tượng Cổ Thần cũng chỉ có mấy con đó, sau khi giết sạch ở bên ngoài thì không còn thấy trong động nữa.
Hàn Sâm không ngừng chạy loạn trong thông đạo, tìm hơn hai tiếng đồng hồ, cuối cùng đã thấy được nguồn gốc Cổ Thần khảm trong vách động.
Đó là một miếng kim loại bạc, hình dạng bất quy tắc, trên mặt có một hoa văn sâu ba lá màu bạc lấp lánh ngân quang như thủy tinh.
Trong lòng Hàn Sâm vui mừng, xông đến đào nguồn gốc Cổ Thần ra.
Con quái trùng lưu ly ngân sắc kia lập tức phẫn nộ, càng thêm hung tàn đuổi giết Hàn Sâm.
Một người một bọ không ngừng truy đuổi đại chiến trong hang động, †ừ đầu đến cuối Hàn Sâm vẫn không chém vỡ áo giáp của nó, trái lại còn bị chùm tia sáng ngân sắc của nó quét trúng mấy lần, áo giáp Động Huyền dễ dàng bị cắt ra một vết thương.
Ban đầu Hàn Sâm dự định đợi sau khi sức mạnh của quái trùng lưu ly ngân sắc tiêu hao, khiên của nó cũng sẽ trở nên yếu đi.
Nhưng bị đuổi giết mười mấy tiếng đồng hồ, bản thân Hàn Sâm đã sắp kiệt sức mà cái khiên của quái trùng lưu ly ngân sắc không có dấu hiệu yếu đi gì hết.
Thân hình Hàn Sâm lảo đảo, không kịp tránh né, trong miệng quái trùng lưu ly ngân sắc đã phun ra chùm sáng bạc, lập tức xuyên qua thân thể hắn.
Mà thân thể Hàn Sâm giống như quả bóng nước nổ tung, chỉ là một phân thân mà Thuật Nguyệt Phách ngưng tụ thành mà thôi.
Nhân lúc quái trùng lưu ly ngân sắc bị phân thân Nguyệt Phách thu hút, Hàn Sâm đã chui vào trong thông đạo nhỏ hẹp, dùng Động Huyền Kinh che giấu khí tức và cảm giác toàn thân, núp ở bên trong không hề nhúc nhích.
Quái trùng lưu ly ngân sắc nóng nảy bay tới bay lui trong động, thỉnh thoảng phát ra tiếng gầm thét chói tai.
Đợi được một lúc, sau khi quái trùng lưu ly ngân sắc bay xa khỏi hang động, Hàn Sâm mới lặng lẽ chui ra ngoài, chạy về theo hướng lúc đến.
Thực lực của quái trùng lưu ly ngân sắc quá mạnh so với hắn, đặc biệt là áo giáp ngân sắc, trừ khi dùng sức mạnh của Chích Thủ Già Thiên, nếu không sẽ không thể phá vỡ nổi.
Mặc dù dùng sức mạnh của Chích Thủ Già Thiên có thể phá vỡ được áo giáp nhưng làm vậy thân thể của quái trùng sẽ hoàn toàn vỡ nát, cuối cùng không còn lại gì hết, Hàn Sâm cũng chẳng được lợi ích gì cả, cho nên hắn không làm như vậy.
Từ trong khe núi chui ra, nhìn thấy Hải Nhi đang đứng bên ngoài, Hàn Sâm cũng đã đổi thành áo giáp Chú Ngữ.
“Ngươi chạy cũng nhanh thật.” Hàn Sâm nhìn Hải Nhi bĩu môi nói một câu.
Hải Nhi mỉm cười nói: “Ta chỉ là một nữ trộm nhỏ nhoi, không có bản lĩnh gì khác, chỉ có thể chạy nhanh một chút bảo vệ tính mạng. Hơn nữa ta có lòng tin với ngươi, biết ngươi nhất định có thể sống sót trở
ra.
Hàn Sâm đặt mông ngồi xuống. Hắn đang mệt muốn chết đây, dưới hai tầng ràng buộc của Thiên Tâm Tỏa và không gian Cổ Thần, cơ thể rất dễ mệt mỏi, mệt hơn gấp mười lần so với chiến đấu thông thường. Có thể chống đỡ xông ra, thân thể gần như đã đến cực hạn rồi.
“Tiếp theo chúng ta đi đâu?” Hải Nhi ngồi đối diện Hàn Sâm, nhìn Hàn Sâm hỏi.
“Quan hệ hợp tác của chúng ta chỉ đến đây thôi, sau khi rời khỏi đây chúng ta đường ai nấy đi, không còn liên quan gì đến nhau hết.” Hàn Sâm nói
“Ngươi vô tình quá đấy, dù gì chúng ta cũng cùng nhau vào sinh ra tử mấy lần mà…”
“Thôi im đi, rõ ràng là ngươi chạy ta chết, đừng nói dễ nghe như vậy.” Hàn Sâm cắt ngang lời Hải Nhi.
Hải Nhi đảo mắt: “Hay là ta thuê ngươi cùng ta đi giết dị chủng?” “Không hứng thú.” Hàn Sâm nằm trên đất nhắm mắt nghỉ ngơi, mồ hôi không ngừng túa ra, cơ thịt hoàn thân mỏi nhừ vô lực.
“Có người đến.” Đột nhiên Hải Nhi nói.
Hàn Sâm chống đỡ thân thể ngồi lên, nhìn theo ánh mắt của Hải Nhi, quả nhiên thấy mấy bóng người đang đi về phía bên này. Những người khác nhìn không dáng dấp ra sao nhưng trong đó có một cái đầu trọc vô cùng nổi bật.
“Phật tộc!” Trong lòng Hàn Sâm chợt lạnh buốt.
“Mau chạy đi, có duyên gặp lại nhé.” Hải Nhi xoay người là chạy biến, cũng không nhắc đến chuyện hợp tác nữa.
“Cô náng này đúng là biết chạy thật đấy.” Trong lòng Hàn Sâm hơi bất đắc dĩ, muốn rời khỏi đây, nhưng thân thể đã mệt mỏi rã rời rồi. Thay vì lãng phí sức lực chạy trốn, chi bằng giữ sức chuẩn bị chiến đấu..
Hết chương 2027.
Chương 2028. Trận chiến khó khănMấy bóng dáng đó cũng nhìn thấy Hàn Sâm, đi qua bên này. Quả nhiên một người trong đó là Phật tộc, còn một người có sừng dài màu tím rõ ràng là Ma tộc.
Vài người khác cũng đều đến từ các chủng tộc khác nhau, một nhóm có hơn sáu người.
“A Di Đà Phật. Hàn cư sĩ, không ngờ chúng ta lại gặp nhau ở đây.” Phật tử đó nhìn thấy Hàn Sâm, ánh mắt lập tức toát ra sát khí.
“Ta cũng không ngờ vậy mà gặp được các ngươi ở đây.” Hàn Sâm ngồi đó bất động, cố gắng tranh thủ thời gian nghỉ ngơi.
“Thì ra ngươi chính là Hàn Sâm.” Người đàn ông Ma tộc vô cùng hưng phấn quan sát Hàn Sâm.
Hàn Sâm cũng đang nhìn hắn, đoán chừng hắn chính là Sa Long. Hàn Sâm đã nghe được từ chỗ Hải Nhi một vài chuyện liên quan đến hắn.
Không giống với Cô Trúc, Sa Long được mệnh danh là thiên tài bẩm sinh, từ sau khi sinh ra luôn trấn áp người cùng cấp bậc, từ xưa đến nay chưa từng thất bại.
Bất kì thuật gen nào cũng vừa học đã biết, vừa biết đã tinh thông, còn có thể sáng tạo ra ý tưởng mới dựa trên cơ sở đó, đến mức trò giỏi hơn thầy.
Nghe nói Sa Long còn là người sở hữu thiên phú gen song hệ hiếm thấy, đồng thời tu luyện “Thiên Ma Kinh” và một loại thuật gen thần bí khác của Ma tộc, có thể nhận được buff hai tầng tiến hóa, cũng vì vậy mà khiến cho hắn trở nên vĩ đại.
Theo Hải Nhi biết, Sa Long đã gặp qua vô số cường giả cùng cấp nhưng không có ai đánh bại được hắn, cũng là một trong những Ma tộc được kỳ vọng có thể thăng cấp Thần Hóa.
“Đúng vậy, ta chính là Hàn Sâm, còn các hạ là ai?” Hàn Sâm nhìn Sa Long nói, hắn không quan tâm Ma tộc này có phải Sa Long hay không, chỉ muốn nói nhiều hơn mấy câu, nhân cơ hội nghỉ ngơi khôi phục thể lực.
“Ma tộc Sa Long.” Sa Long trả lời.
Phật tử bên cạnh quan sát Hàn Sâm nói: “Hàn cư sĩ, trông ngươi có vẻ vừa mới trải qua một trận chiến lớn, lẽ nào ở đây có tượng đá Cổ Thần sao?”
“Có tượng đá Cổ Thần thì sao?” Hàn Sâm đáp.
“Không biết Hàn cư sĩ có giành được ngưồn gốc Cổ Thần chưa?” Ánh mắt của đám Phật tử đều sáng lên, không ngừng nhìn chằm chằm quan sát trên người Hàn Sâm.
“Nếu ta lấy được nguồn gốc Cổ Thần thì còn ở lại đây chắc?” Hàn Sâm bĩu môi, khinh thường nói.
“Nếu đã như vậy, phiên Hàn cư sĩ dẫn chúng ta đi một chuyến nhé.” Phật tử nói với Hàn Sâm.
“Vì sao ta phải dẫn đường cho các ngươi?” Hàn Sâm thờ ơ nói.
“Đó không phải chuyện ngươi có thể quyết định.” Một dị tộc sáu chân hét lên một tiếng, bàn tay như sắt thép bắt lấy Hàn Sâm.
Bàn tay của hắn ngưng tụ ra một đám khí màu lục, khí lục sắc hóa thành một cái móng vuốt khổng lồ, định trực tiếp túm gọn cả người Hàn Sâm.
Sắc mặt Hàn Sâm không thay đổi, chờ khi móng vuốt lục sắc sắp bắt được người hắn, bỗng nhiên rút Huyết Vũ đao ra, một đao chém xuống móng vuốt lục sắc.
Dị tộc sáu chân khinh thường hừ lạnh, ỷ vào mình là thân thể Hầu Tước, không hề đặt Hàn Sâm cấp Bá Tước vào mắt, móng vuốt khí xanh lục vẫn cào xuống.
Rắc!
Sức mạnh ngưng tụ trên Huyết Vũ đao chém đứt móng vuốt khí màu lục chỉ bằng một đao, sức mạnh kinh khủng vẫn không ngừng lại mà chém xuống người dị tộc sáu chân.
Dị tộc sáu chân vốn không ngờ sức mạnh của một Bá Tước như Hàn Sâm lại có thể khủng bố như vậy, không hề phòng bị. Đến lúc muốn trốn tránh đã không kịp nữa, thân thể bị chém xiên một đường từ giữa eo biến thành hai khúc ngã xuống đất, nhất thời còn chưa chết ngay, giấy giụa trên đất không ngừng kêu rên, chẳng bao lâu đã bị lực Tuyệt Nha xé toạc mà chết.
Mấy người khác đều kinh ngạc trong lòng, nào dám coi thường Hàn Sâm nữa, đều cảnh giác nhìn chằm chằm Hàn Sâm.
Nhưng bọn họ không hề rút lui, trái lại phân ra vây Hàn Sâm vào giữa. “Nha đao quả nhiên danh bất hư truyền.” Sa Long khen ngợi một tiếng.
“Giết một tên rác rưởi không đủ trình độ cũng không tính là gì.” Hàn Sâm hờ hửng nói.
“Sa Long công tử, không cần nói nhảm với hắn nữa, chúng ta cùng lên bắt hắn trước đã.” Phật tử nói.
Nhưng Sa Long không hề động đậy, chỉ mỉm cười nói: “Nghe nói ở Cực Lạc Tịnh Thổ, Hàn Sâm đã dẫn dụ rồi giết chết Phật tử Thất Linh, có nhân quả lớn với Phật tộc. Có Phật tử Vô Lượng ở đây, chúng ta cũng không tiện nhúng tay vào.”
“Kẻ ác như vậy, ai cũng có thể trừng phạt, không liên quan đến nhân quả” Phật tử Vô Lượng nói.
“Không ổn lắm đâu, vẫn là Phật tử đích thân cắt đứt nhân quả này thì tốt hơn, chư vị thấy sao?” Sa Long nhìn mấy dị tộc khác.
“Đúng vậy.” Mấy dị tộc đều gật đầu đồng ý.
Phật tử Vô Lượng hơi biến sắc nhưng cũng chỉ thoáng qua trên mặt, sau đó khẽ niệm một tiếng Phật hiệu: “A di đà Phật, vậy tại hạ không khách sáo nữa.”
Nói xong, Phật tử Vô Lượng đánh một chưởng về phía Hàn Sâm. Chỉ thấy một chùm tinh toàn nổ tung trong tay hắn, giống như một tinh hệ trấn áp về phía Hàn Sâm.
Huyết Vũ đao trong tay Hàn Sâm lại chém xuống, một chiêu Liêu Nha chém lên tinh toàn của Phật tử Vô Lượng. Nhưng đao khí chém vào trong tinh toàn tựa như chém vào tinh không bất tận, xông thẳng vào trong đó đến khi biến mất, cũng không làm tổn thương được tinh toàn mảy may.
Hàn Sâm hơi kinh ngạc. Mặc dù Phật tử Vô Lượng này không nổi danh bằng Phật tử Thất Linh nhưng thủ đoạn này cũng không hề kém cạnh, năng lực khí hóa tinh không này mơ hồ ẩn chứa sức mạnh không gian, quả thật không thể xem thường.
Mắt thấy tinh toàn đã rơi xuống người Hàn Sâm, thân hình Hàn Sâm vân không động đậy, Huyết Vũ Đao trong tay thoắt cái biến thành một đao quyển, lực tinh toàn lập tức bị hấp thu vào trong đao quyển.
Sau đó Hàn Sâm trở tay vung đao, đao quyển cuốn tinh toàn chém ngược về phía Phật tử Vô Lượng, chính là một thức Không Khẩu Bạch Nha.
Phật tử Vô Lượng chợt biến sắc, hét lớn một tiếng, dưới chân tỏa ra vầng sáng hoa sen, thân hình giống như huyễn ảnh né tránh đao quyển cuốn tinh toàn lại, đồng thời hai tay hóa ra tinh hà đánh về phía Hàn Sâm.
Hàn Sâm ngồi trên cục đá, Huyết Vũ đao vẽ ra từng vòng đao, mượn lực đả lực xoay ngược đòn tấn công của Phật tử Vô Lượng.
Phật tử Vô Lượng liên tục dùng rất nhiều thuật gen kỳ diệu nhưng vẫn không thể đột phá đao quyển của Hàn Sâm, chẳng những không đả thương được Hàn Sâm mà còn chẳng thể làm Hàn Sâm dịch chuyển một bước chân.
“Nha Đao thật lợi hại, quả nhiên không hổ là kỹ năng trấn tộc của tộc Rebet, dùng thân thể Bá Tước chiến đấu với Phật tử Vô Lượng cấp Hầu Tước lại có thể làm đến mức này, thật là đáng sợ” Một dị tộc bao vây bên ngoài phòng Hàn Sâm chạy đi khen ngợi.
Nhưng Sa Long lại lắc đầu nói: “Đáng sợ không phải Nha Đao mà là Hàn Sâm kìa”
“Đúng vậy, Nha đao lợi hại thật đấy nhưng cả tộc Rebet e rằng cũng chỉ có một mình Nữ Hoàng Đao Phong có thể luyện Nha đao đến trình độ này thôi. Dựa vào thân thể ngoại tộc của Hàn Sâm mà cũng luyện được bí kĩ trấn tộc của tộc Rebet tới mức này, đúng là một kẻ vô cùng đáng sợ.” Một cô gái dị tộc trên đỉnh đầu có sừng rồng, sau lưng có hai cánh màu đen nói.
Phật tử Vô Lượng tận mắt thấy mình còn chẳng bắt nổi một Hàn Sâm đã tiêu hao thể lực nghiêm trọng sắp không chống đỡ được nữa, sắc mặt trở nên khó coi, cơ thể chợt tỏa ra ánh sáng vàng, Phật thể dần hóa thành màu vàng kim.
Mặc dù không khủng bố như Phật Đà kim thân bốn mặt tám tay của Phật tử Thất Linh nhưng cũng giống như một pho tượng Nộ Mục Kim Cang, ngoài thân còn có ánh sáng Tinh Thần vờn quanh.
Hết chương 2028.
Chương 2029. Hằng Sa Vô Lượng“Không ngờ vị Phật tử Vô Lượng này cũng là một dị chủng, dị chủng trong Phật tộc đúng là không ít.” Hàn Sâm lạnh lùng nhìn chằm chằm Phật tử Vô Lượng, thân thể vẫn không động đậy chút nào.
Phật tử Vô Lượng hóa thành Nộ Mục Kim Cang, hai tay bỗng chắp lại, rất nhiều ngôi sao ngoài thân bay vào giữa hai tay hắn, ngưng tụ thành quần tinh giữa hai bàn tay.
‘Theo sức mạnh không ngừng tràn vào, quần tinh càng ngày càng sáng nhưng thể tích lại không hề thay đổi. Về sau, ánh sáng của quần tinh kia tựa như mặt trời vàng rực, bên trong tản ra một luồng sóng chấn động kinh khủng làm người sợ hãi.
“Thuật gen Hằng Sa Vô Lượng của Phật tộc có được thần uy vô thượng nhưng ngưng tụ lại mất quá nhiều thời gian. Song, nếu dùng để đối phó với Hàn Sâm thể lực cạn kiệt, sắp không chống đỡ nổi, không muốn chủ động tấn công thì cũng được coi là một cách hay.” Sa Long khẽ cười.
Cô gái Long tộc cũng cười nói: “Lần này e là Hàn Sâm phải động đậy rồi. Một chiêu Không Khẩu Bạch Nha kia cho dù có lợi hại thế nào thì vẫn có hạn, lấy sức mạnh của Hàn Sâm bây giờ, chỉ sợ không thể lợi dụng được sức mạnh của Hằng Sa Vô Lượng.”
“Đâu chỉ là không lợi dụng được, đến bây giờ Phật tử Vô Lượng còn chưa ra tay, vẫn đang ngưng tụ sức mạnh, sức mạnh của Hằng Sa Vô Lượng sẽ càng ngày càng mạnh, đến lúc đó đừng nói là mượn lực, sợ rằng thân thể Hàn Sâm sẽ trực tiếp bị hủy diệt.” Một dị tộc khác nói.
Phật tử Vô Lượng mắt trợn tròn xoe, thần sắc cực kỳ dữ tợn, sức mạnh giữa hai tay càng lúc càng mạnh tựa như vô hạn vậy.
Hàn Sâm không ra tay, Phật tử Vô Lượng cũng không định ra tay, rõ ràng là muốn ngưng tụ Hằng Sa Vô Lượng đến mức cực hạn mà bản thân có thể chịu đựng được, chỉ mong một kích có thể đánh chết Hàn Sâm.
Hiện tại hắn cũng không quan tâm nhiều nữa, so với việc để Hàn Sâm dẫn đường thì việc giết Hàn Sâm để kéo lại thể diện của Phật tộc còn quan trọng hơn. Nếu bỏ qua cơ hội này chỉ sợ về sau khó có cơ hội thứ hai giống thế.
Sức mạnh của Hằng Sa Vô Lượng càng ngưng càng mạnh, thần sắc Hàn Sâm cũng dần trở nên nghiêm túc, cầm Huyết Vũ đao nhìn chằm chằm luồng sáng giữa hai tay Phật tử Vô Lượng nhưng thân thể vẫn không có ý định động đậy.
“Bây giờ còn không nhúc nhích, chẳng lẽ hắn muốn đối đầu chính diện với Hằng Sa Vô Lượng của Phật tử Vô Lượng sao?” Cô gái Long tộc ngạc nhiên nói.
“E là hắn định làm vậy thật đấy.” Sa Long cười mỉm nhìn Hàn Sâm nói. Chùm sáng giữa hai tay Phật tử Vô Lượng đã mạnh mẽ đến nỗi khiến hai tay hắn không thể khép lại nổi. Mắt thấy sắp không khống chế được nữa, Phật tử Vô Lượng hét lớn một tiếng, hai tay đồng thời đẩy về phía Hàn Sâm, luồng ánh sáng kia lập tức hóa thành một luồng sáng hủy diệt đánh về phía Hàn Sâm.
Hàn Sâm gắt gao nhìn chằm chằm luồng sáng kia, ánh sáng trong đó giống như thiên hà bị nén lại, ngưng tụ ra sức mạnh khó mà tin nổi, lực lượng mạnh mẽ như vậy chỉ sợ ngay cả đỉnh cấp Hầu Tước cũng khó có thể đối đầu chính diện.
Huyết Vũ đao lại vung lên, hóa thành vòng đao ngăn ở trước mặt Hàn Sâm, vẫn là một chiêu Không Khẩu Bạch Nha như trước.
“Ta không tin ngươi có thể lợi dụng được sức mạnh của Hằng Sa Vô Lượng.” Phật tử Vô Lượng tức giận gào thét, dường như hành động này của Hàn Sâm khiến hắn phải chịu sự sỉ nhục cực kỳ to lớn.
Trong tiếng gào thét của Phật tử Vô Lượng, chùm sáng đã xông vào trong vòng đao.
Chỉ thấy trong vòng đao kia tỏa ra ánh hào quang tựa như có một thiên hà gần đi đến hồi kết, sắp phát sinh một vụ nổ lớn mang tính hủy diệt, làm cả vòng đao đều run rẩy giống như sắp nổ tung dưới chùm sáng kia.
“Cho ngươi một lời khuyên, đừng bao giờ sử dụng sức mạnh mà bản thân không thể khống chế được.” Hàn Sâm từ tốn nói một câu, sức mạnh trên người đột ngột bạo phát ra, vòng đao run run mang theo sức mạnh kinh khủng bên trong trực tiếp đảo ngược, điên cuồng chém về phía Phật tử Vô Lượng.
“Không… Không thể nào…” Phật tử Vô Lượng hoảng hốt tột độ. Đối mặt với sức mạnh kinh khủng như vậy, ngay cả suy nghĩ ngăn cản cũng không có, chỉ biết dùng hết sức bình sinh nhanh chóng rút lui.
Rầm!
Vòng đao đụng phải đá trên mặt đất, phát ra sóng xung kích to lớn giống như vụ nổ tinh cầu, nổ tung tất cả mọi thứ trong bán kính một trăm mét.
Phật tử Vô Lượng không thể né tránh hoàn toàn vụ nổ, nửa người bị nổ †an, ngã trên mặt đất máu chảy lênh láng.
“Sa Long công tử, ngươi thật sự không ra tay sao?” Phật tử Vô Lượng muốn bịt vết thương trên người lại, nhưng từng cỗ đao khí màu tím đang lan tràn trên vết thương của hắn, làm cho vết thương không ngừng bị xé rách, không thể ngăn cản được.
Sa Long liếc Phật tử Vô Lượng nói: “Đương nhiên ta sẽ ra tay rồi. Nhưng việc này không liên quan đến ân oán của Phật tộc các ngươi.”
“Không cần biết ngươi vì cái gì, chỉ cần ngươi chịu ra tay là được.” Mặt mũi Phật tử Vô Lượng dữ tợn nói.
“Tiếc là ngươi bị thương quá nặng, lại còn trúng lực Tuyệt Nha, ngay cả †a cũng không có cách nào cứu được ngươi.” Sa Long vừa nói vừa bình †ĩnh nhìn Phật tử Vô Lượng.
“Mạng ta không có gì đáng tiếc, giết chết Hàn Sâm là được.” Phật tử Vô Lượng hộc máu kêu lên.
Thân thể của hắn không chịu nổi sự cắn xé của lực Tuyệt Nha, tựa như bị mãnh thú xé thành từng mảnh, máu tươi phun ra tung tóe, chết không nhắn mắt
“Săn giết dị chủng cấp Hầu Tước Nộ Mục Kim Cang, phát hiện gen dị chủng.”
Một thanh âm vang lên trong đầu Hàn Sâm nhưng hắn lại không có cơ hội đi nhặt gen dị chủng của Phật tử Vô Lượng.
Trong số đó có một dị tộc dáng dấp giống như Bạch Hổ đã nuốt trọn thi thể của Phật tử Vô Lượng kể cả gen dị chủng, sau đó mắt lom lom nhìn chằm chằm Hàn Sâm.
Sa Long hứng thú bừng bừng nhìn Hàn Sâm nói: “Ban đầu nghe nói ngươi có thể đánh hòa với Cô Trúc, ta còn không tin cơ. Bây giờ thì ta cũng hơi tin rồi đấy.”
“Cái gì, hắn có thể đánh hòa với Cô Trúc sao?” Mấy tên dị tộc khác nghe vậy thì giật nảy mình.
Tin tức bên trong Trấn Thiên Cung rất khó truyền ra ngoài. Nhưng Ma tộc luôn bất hòa với Trấn Thiên Cung nên cực kỳ để ý những chuyện có liên quan đến Trấn Thiên Cung. Trong đám người này, Sa Long là người duy nhất biết Hàn Sâm đã từng đánh một trận hòa với Cô Trúc.
Sa Long cười cười: “Lúc ấy, trong trận thi đấu cuối kỳ của Trấn Thiên Cung, Cô Trúc đã thăng cấp Hầu Tước, vượt ra khỏi giới hạn cấp Bá Tước của kỳ thi, lựa chọn chủ động nhận thua, cuối cùng bọn họ không thể phân ra thắng bại.”
“Có thể chiến đấu với Cô Trúc đến trình độ ấy, xem như hắn cũng không đơn giản.” Cô gái Long tộc đánh giá Hàn Sâm, rõ ràng là có hứng thú với Hàn Sâm hơn lúc trước rất nhiều.
Sa Long lại nhìn Hàn Sâm nói: “Đáng tiếc ngươi còn chưa thăng cấp Hầu Tước, nếu không hôm nay bản công tử cũng có hứng thú đánh với ngươi một trận đấy. Bây giờ thì không cần thiết nữa, dù ta có cho ngươi thêm thời gian để ngươi khôi phục hoàn toàn thì kết quả cũng như nhau thôi. Ta không muốn giết ngươi ngay bây giờ, cho nên vẫn phải mời ngươi dẫn đường cho bọn ta vậy.”
Hàn Sâm mỉm cười nói: “Tính khí ta trời sinh đã không tốt, chỉ biết tiến lên chứ không biết lùi lại, giết ta thì được còn muốn để ta dẫn đường thì miễn đi.”
Sa Long khẽ nhíu mày, cô gái Long tộc bên cạnh lại cười nói: “Vậy ta đánh cược với ngươi, nếu ngươi có thể thắng ta, ta sẽ thả ngươi đi. Nhưng nếu ngươi thua thì phải dẫn đường cho bọn ta, thế nào?” “Ngươi là ai?” Hàn Sâm nhìn cô gái Long tộc kia một cái, lạnh nhạt hỏi.
Hết chương 2029.
Chương 2030. Long Thập Tam“Long Thập Tam, Long tộc.” Nữ tử Long tộc kia vừa cười vừa nói. “Long Thập Tam, cái tên không tệ. Nhưng vụ cá cược này không được công bằng lắm nhỉ.” Hàn Sâm thuận miệng nói, hắn chỉ muốn kéo dài thời gian mà thôi.
Tất nhiên Long Thập Tam nhìn ra được tâm tư của Hàn Sâm nhưng cũng không vạch trần, mỉm cười hỏi: ‘Không công bằng chỗ nào?”
“Nếu ta thua thì không những phải dẫn đường mà còn phải nộp mạng, nếu ta thắng thì cũng chỉ thắng được một cái mạng. Thế chẳng phải rất bất công à?” Hàn Sâm cũng vừa cười vừa nói.
“Đúng là không công bằng, vậy ngươi nói xem thế nào mới công bằng đây?” Long Thập Tam cũng không tức giận, ôn hòa hỏi.
“Nếu ta thắng thì khoảng thời gian ở trong không gian Cổ Thần này, ngươi phải làm vệ sĩ củ ta, đảm bảo sự an toàn cho ta, thế nào?” Hàn Sâm nhìn Long Thập Tam nói.
Long Thập Tam lập tức bật cười: “Ngươi tính toán cũng hay thật đấy, nếu vậy thì chẳng phải ta sẽ chịu thiệt thòi lớn sao? Nhưng thôi cũng được, ta đồng ý với ngươi.”
“Một lời đã định.” Hàn Sâm nghiêm nghị nói.
“Một lời đã định.” Long Thập Tam đưa tay chộp một cái, một thanh trường thương xoắn ốc màu đen xuất hiện trong lòng bàn tay nàng.
Trong nháy mắt nàng bắt lấy trường thương, Hàn Sâm cũng thầm kinh hãi trong lòng. Long Thập Tam mang đến cho hắn một cảm giác cực kì quái dị, trong Động Huyền Khí Tràng lại không thể nắm bắt được khí tức của nàng, đương nhiên càng không thể nhìn thấu thực lực của nàng.
Long Thập Tam cầm thanh trường thương xoắn ốc, cũng không ra tay ngay lập tức mà nhìn Hàn Sâm, lạnh nhạt nói: “Ta không giống Vô Lượng Phật tử, nếu ngươi còn muốn dùng một chiêu Không khẩu Bạch Nha kia để mượn lực đả lực thì e rằng ngươi đã lầm.”
“Vậy tại hạ phải làm gì bây giờ?” Hàn Sâm vừa cười vừa nói.
Ban đầu Hàn Sâm cũng chỉ thuận miệng kéo dài thời gian để bản thân nghỉ ngơi thêm một lát, không ngờ Long Thập Tam lại thật sự trả lời hắn.
“Phá Tà Thương của Long tộc bọn ta có thể phá chư thiên vạn pháp, thuật mượn lực có lẽ sẽ có tác dụng đối với chủng tộc khác nhưng đối với Long tộc lại trở nên vô dụng. Nếu ngươi muốn thắng ta thì chỉ có thể dùng lực đánh thắng, mong là ngươi có năng lực như vậy.” Long Thập Tam bình tĩnh nói.
“Có thể phá chư thiên vạn pháp, khẩu khí thật sự rất lớn.” Hàn Sâm nói.
Long Thập Tam lạnh nhạt nói tiếp: “Nếu không tin, ngươi cứ việc dùng chiêu Không khẩu Bạch Nha kia thử, xem xem có thể mượn được lực của ta hay không?”
Nói xong, Long Thập Tam bèn rút thanh trường thương ra đâm về phía Hàn Sâm, thương mang ngưng tụ thành một đường còn nhỏ hơn so với cây kim vô số lần.
Hàn Sâm chưa thử nhưng sức mạnh ngưng tụ như thế, cho dù không có sức mạnh phá vạn pháp thì hắn cũng rất khó để mượn lực được.
Giày Tuyệt Nha Thố dưới chân đột nhiên bộc phát ra tốc độ mạnh mẽ, khiến Hàn Sâm né tránh được thương mang của Long Thập Tam trong nháy mắt, Huyết Vũ đao trong tay cũng đồng thời chém về phía cổ Long Thập Tam.
Long Thập Tam híp mắt lại. Một tên Bá Tước như Hàn Sâm vẫn có thể bộc phát ra tốc độ như vậy dưới sự trói buộc của không gian Cổ Thần đã vượt ra khỏi dự liệu của nàng.
Nhưng cũng chỉ vẻn vẹn là có chút ngoài ý muốn mà thôi, trường thương xoắn ốc trong tay Long Thập Tam chuyển động, biến mất trong chớp mắt ngắn ngủi, lúc xuất hiện trở lại, mũi thương đã sắp đâm vào cổ họng Hàn Sâm.
Hàn Sâm khẽ nhíu mày, thân hình vẽ ra một vòng cung quỷ dị trên không trung, ngàn cân treo sợi tóc tránh được thanh trường thương của Long Thập Tam, Huyết Vũ đao trong tay cũng đồng thời chém ra.
Hai người nhanh chóng chuyển động trên mặt đá, hầu như khiến người †a không thấy rõ quỹ đạo di động của bọn họ. Đánh được gần một phút, sát qua nhau không biết bao nhiêu lần mà không có lấy một lần đao thương va chạm vào nhau.
“Ấy, đó là loại đao pháp gì vậy? Chắc không phải Nha đao đâu nhỉ?” Hầu Tước Bạch Hổ kinh ngạc thốt lên.
“Đó không phải là Nha đao mà là đao pháp Thiên Chi Hạ của Trấn Thiên Cung.” Trong mắt Sa Long lóe lên một tia sáng.
“Đao pháp Thiên Chi Hạ? Sao ta chưa nghe thấy bao giờ vậy?” Hầu Tước Bạch Hổ lại hỏi.
Sa Long nhìn chằm chằm Hàn Sâm nói: “Đao pháp Thiên Chi Hạ được một vị trưởng lão Trấn Thiên Cung thời xa xưa sáng tạo ra, nhưng vì lúc mới sáng lập có rất nhiều khuyết điểm cho nên vẫn không được cung cấp cho các đệ tử Trấn Thiên Cung tu luyện. Giờ xem ra khuyết điểm của đao pháp Thiên Chi Hạ hẳn là đã được giải quyết rồi, chỉ không biết là bút tích của ai thôi.”
“Đao pháp này có gì đặc biệt à? Sao ta chẳng nhìn ra được có gì huyền diệu thế?” Hầu Tước Bạch Hổ lại hỏi.
“Không biết nữa, chỉ biết là đao pháp này được cải tiến trên cơ sở Vô Tự Thiên Thư. Hơn nữa cũng vì chưa có ai từng sử dụng môn đao pháp này cho nên uy lực của nó thế nào đương nhiên cũng chẳng ai biết. Song, nghe nói không có người nào tu luyện Vô Tự Thiên Thư mà không luyện được môn đao pháp này, Hàn Sâm là một kẻ ngoại tộc lại có thể luyện được đao pháp Thiên Chi Hạ, thật là bất ngờ.” Sa Long nói.
Hàn Sâm ỷ vào tốc độ của giày Tuyệt Nha Thố mới có thể miễn cưỡng đánh một trận với Long Thập Tam. Phá Tà Thương thật sự có khả năng phá vạn pháp hay không thì Hàn Sâm không biết nhưng sức mạnh đó thật sự không phải hắn của bây giờ có thể so sánh được. Nếu có thể thăng lên cấp Hầu Tước thì may ra mới có vốn liếng để đối đầu chính diện.
Long Thập Tam không phức tạp giống như Cô Trúc, tất cả của đều rất đơn giản, thương pháp đơn giản, sức mạnh đơn giản, hầu như không biến hóa quá nhiều
Thế nhưng chính sức mạnh đơn giản như vậy lại tràn đây mỹ học bạo lực, khiến nàng có thể lợi dụng hoàn hảo sức mạnh của bản thân, bộc phát nó đến cực hạn.
Nếu không có tốc độ của giày Tuyệt Nha Thố, bản thân Long Thập Tam cũng bị sức mạnh của không gian Cổ Thần trói buộc thì e rằng Hàn Sâm đã bị nàng đâm trúng từ lâu rồi.
“Long Thập Tam thật là lợi hại. Hiệp lộ tương phùng dũng giả thắng, nàng đã phát huy một chữ dũng này đến cực hạn, một cây thương quét ngang tất cả, kể cả người cùng cấp cũng phải tránh né mũi nhọn, không dám liều mạng với nàng. Ta còn chưa thăng cấp lên Hầu Tước, cho nên vẫn kém hơn một chút.” Hàn Sâm thầm nghĩ trong lòng.
Càng đáng sợ hơn là, Long Thập Tam càng đánh càng hăng, cũng không biết vì nguyên nhân gì mà tốc độ và sức mạnh của nàng dường như vẫn đang tăng lên, thế tiến công cũng càng ngày càng mãnh liệt.
Hàn Sâm sử dụng giày Tuyệt Nha Thố cũng dần không theo kịp tốc độ của nàng nữa.
“Muốn so chiến kỹ với Long Thập Tam, Hàn Sâm thật sự quá ngây thơ rồi. Long tộc có danh xưng chư thiên đệ nhất dũng, trong cùng cấp bậc không ai có thể đối đầu chính diện với bọn họ. Hơn nữa thân thể Long tộc càng đánh càng mạnh, thời gian kéo dài càng lâu, Hàn Sâm sẽ thua càng thảm.” Hầu Tước Bạch Hổ nói.
Sa Long chỉ nhíu mày không nói, dường như cảm thấy có gì đó sai sai nhưng nhất thời lại chưa thể nhìn ra rốt cuộc là chỗ nào sai.
Giữa trận đại chiến kia, thân hình Hàn Sâm đột nhiên lui lại, kéo dài khoảng cách với Long Thập Tam, Long Thập Tam cầm thương vọt lên như rồng, muốn đuổi theo Hàn Sâm.
Nhưng nàng lại nhận thấy áo giáp ngoài thân không ngừng nứt ra, dường như đã đụng phải thứ gì, bị cắt ra từng lỗ hổng.
Long Thập Tam dừng lại, không tiếp tục xông lên phía trước nữa, ánh mắt quét qua xung quanh, lạnh lùng nói: “Ngươi bày ra những đao khí kia trong không gian từ bao giờ?”
“Đao đầu tiên ta chém ra đã ngưng tụ trong không trung rồi. Từ lúc nãy cho đến bây giờ, không trung đã ngưng tụ không biết bao nhiêu luồng đao khí vô hình. Ngươi không nhìn thấy chúng nhưng sau khi đụng vào, hậu quả không cần ta nói ngươi cũng biết đúng không?” Hàn Sâm mỉm cười.
Đao pháp Thiên Chi Hạ kết hợp với thuật Nguyệt Phách chí thuần chí nhu khiến Hàn Sâm có thể bố trí vô số nhát đao ngưng mà không tán trong không trung, giống như con rối giật dây vậy, tầng tầng lớp lớp đan xen ở bên ngoài thân thể Long Thập Tam.
Hết chương 2030.
Chương 2031. Chư thiên đệ nhất dũng“Đao pháp đúng là rất lợi hại, thủ đoạn cũng lợi hại.” Long Thập Tam khen một câu, ánh mắt của nàng nhìn khắp bốn phía, vậy mà không
thể phát hiện được những nhát đao được ngưng tụ từ đao khí kia rốt cuộc ở vị trí nào.
“Quá khen.” Hàn Sâm cười nói.
Long Thập Tam tiếp tục nói: “Ngươi cũng đừng vui mừng quá sớm. Ngươi có biết tại sao Long tộc được gọi là chư thiên đệ nhất dũng không?”
“Ta thật sự không biết.” Hàn Sâm vốn chưa từng nghe thấy cách nói như vậy.
“Ngươi sẽ biết ngay bây giờ thôi.” Long Thập Tam nói, trường thương màu đen trong tay chuyển động, Long thương hợp nhất hóa thành một cỗ thương mang nhỏ hơn gấp trăm ngàn lần so với kim châm đâm về phía Hàn Sâm.
Chỉ thấy trên không trung vô số mảnh đao đan chéo vào nhau cắt lên khôi giáp của nàng, làm cho khôi giáp rách tả tơi nhưng bên trong những vết rách trên áo giáp kia lại không có máu tươi chảy ra.
Hàn Sâm nhìn thấy rõ ràng, sau khi mảnh đao khí vỡ vụn, trong vết rách trên áo giáp lộ ra làn da trắng nõn óng ánh, không thấy một vết thương nào tồn tại khiến Hàn Sâm cực kỳ kinh ngạc.
Mảnh đao khí mà hắn ngưng tụ ra có thể cắt đứt cả áo giáp cấp Hầu Tước, vậy mà làn da của Long Thập Tam lại chẳng có lấy một vết thương, đây là thể phách đáng sợ đến mức nào chứ.
Long Thập Tam tựa như một dũng giả đang bơi trong địa lôi, địa lôi không ngừng nổ tung nhưng không thể nào thương tổn được đến thân thể của nàng, Long Thập Tam vẫn lấy khí thế không thể ngăn cản giết đến đây.
Thương ý sắc bén, chỉ trong chớp mắt Long Thập Tam đã chém tới trước mặt Hàn Sâm, bất kể là lực lượng hay tốc độ đều mạnh hơn hẳn trước đây, khiến Hàn Sâm vốn đã tiêu hao thể lực nghiêm trọng lại không thể tránh nổi một thương này của nàng.
Rầm!
Hàn Sâm bị đâm xuyên qua mi tâm, thân thể lập tức nổ tung. Lúc này Long Thập Tam mới phát hiện, nàng chỉ đang đâm xuyên qua một phân thân Nguyệt Phách mà thôi, thân thể Hàn Sâm đã lùi sang một bên từ bao giờ.
Thần sắc không hề thay đổi, trường thương hóa thành một đường, lần nữa lao thẳng về phía Hàn Sâm.
Thương thế quyết tiến không lùi, không thể ngăn cản thật sự dũng mãnh không tả được, ngay cả Hàn Sâm cũng khó mà tránh nổi, chỉ có thể biến ảo thân pháp, né tránh thương thế của nàng.
Nhưng thương thế của Long Thập Tam càng lúc càng nhanh, càng lúc càng hung ác. Dưới áp lực đó, ngay cả việc trốn tránh cũng trở nên cực kỳ khó khăn đối với Hàn Sâm.
Nếu đều là cấp Hầu tước, Hàn Sâm sẽ không sợ Long Thập Tam nhưng mà cuối cùng vẫn kém một cấp bậc, đối mặt với cường giả Hầu Tước đỉnh cấp như Long Thập Tam, thực lực vẫn có sự chênh lệch không nhỏ.
Rầm!
Thân thể Hàn Sâm ăn một nhát thương, lập tức giống như sao băng bay vút ra ngoài, đâm vào vách đá, va sụp một mảng đá lớn.
“Hàn Sâm, ngươi còn không mau nhận thua. Nếu một thương kia của †a chếch lên ba tấc thì bây giờ ngươi đã là một người chết rồi.” Long Thập Tam đi đến trước vách đá sụp xuống, lạnh giọng quát.
Nhưng lại không có ai trả lời nàng. Long Thập Tam khẽ nhíu mày, sắc mặt đột nhiên thay đổi: “Không ổn rồi, trên vách đá kia có khe hở, hắn cố ý chịu một nhát thương của ta để trốn vào trong khe núi.”
“Thật đúng là một kẻ khó chơi, dưới tình huống này mà còn có thể tính toán được như vậy.” Sa Long thấy vậy thì cảm thán.
“Còn nói những thứ này làm gì, mau đuổi theo đi, đừng để hắn chạy mất.” Hầu Tước Bạch Hổ gầm lên một tiếng, lập tức đánh văng toàn bộ đá vụn sụp xuống, lộ ra khe núi phía sau, xung phong vọt vào trong.
Mấy người Long Thập Tam và Sa Long cũng lần lượt chui vào, đuổi theo Hàn Sâm đang trốn vào trong khe núi.
Trong khe núi, Hàn Sâm bước đi nhanh chóng, trên lồng ngực có một vết thương cực nhỏ, mặc dù không đổ máu nhưng có một cỗ sức mạnh yêu dị đang đấu đá lung tung trong cơ thể hắn.
“Sức mạnh của Long tộc thật hung tợn, mặc dù không thể sinh sôi không ngừng như lực Tuyệt Nha nhưng khi đã ngưng tụ quá mức, muốn đánh tan nó để tống ra bên ngoài cơ thể thì không hề dễ dàng, huống chỉ bây giờ ta vốn không có thời gian đứng lại để đánh tan thương lực đang xâm nhập trong cơ thể.” Hàn Sâm cắn răng chịu đựng thương lực, đi vào trong sơn động.
Bên trong hang động thông suốt bốn bên, Hàn Sâm muốn tìm một chỗ tạm thời ẩn nấp, sau đó mới giải quyết triệt để thương lực trên người.
May là máu thịt và xương cốt của hắn khác hẳn sinh vật bình thường, nếu không thương lực đã hủy hoại thân thể hắn từ lâu rồi.
Nhưng Hàn Sâm chạy trốn trong huyệt động thật lâu, lại mơ hồ cảm giác được đám người Long Thập Tam kia dường như đang đuổi theo, trong lòng rất nghi hoặc.
Lấy năng lực che chắn của Động Huyền Khí Tràng thì không nên bị bọn họ bám riết không tha như vậy mới đúng.
“Chẳng lẽ là thương lực trong cơ thể ta?” Hàn Sâm chợt nảy ra suy nghĩ, lập tức hiểu rõ vấn đề.
Chỉ cần thương lực còn ở trong cơ thể hắn, Long Thập Tam sẽ có thể lần theo hành tung của hắn. Nhưng bây giờ hắn vốn không có thời gian để giải quyết thương lực trong cơ thể.
Nếu chỉ có một mình Long Thập Tam, Hàn Sâm còn có thể liều một phen nhưng còn có đám người Sa Long ở đó, mỗi người đều là cao thủ đỉnh cấp trong cấp Hầu Tước, khả năng Hàn Sâm có thể chính diện đối đầu với bọn họ quá thấp.
Hàn Sâm bèn cắn răng vọt về phía tượng đá Cổ Thần màu bạc. Giờ muốn thoát khỏi đám người Long Thập Tam là chuyện không thể nào, có lẽ có thể lợi dụng con quái trùng lưu ly ngân sắc kia một chút.
Đối với nơi này, Hàn Sâm đã là ngựa đường quen cũ, nhanh chóng tìm được tượng đá Cổ Thần Nhện Mặt Quỷ, sau đó chui vào trong hang động phía sau.
Không lâu sau, lập tức thấy Long Thập Tam mang theo đám người Sa Long đi tới hang động Nhện Mặt Quỷ, thấy được pho tượng đá Cổ Thần đầu dê thân người kia.
“Quả nhiên là có tượng đá Cổ Thần nhưng thoạt nhìn chắc đã bị người khác công phá rồi.” Sa Long nhìn thoáng qua tượng đá Cổ Thần nói.
“Hàn Sâm trốn vào tượng đá Cổ Thần à? Nguồn gốc Cổ Thần có lẽ đang ở trên người hắn, nếu biết sớm thì cùng nhau bắt hắn lại là được, cần gì phải phiền toái như bây giờ.” Hầu Tước Bạch Hổ kích động, muốn xông vào hang động bên trong tượng thần.
Long Thập Tam nhìn thoáng qua hang động phía sau tượng đá, lạnh lùng nói: “Hàn Sâm không ở bên trong tượng thần, hắn đi ra đằng sau.”
“Vậy thì tiếp tục đuổi theo, nguồn gốc Cổ Thần chắc chắn đang ở trên người hắn.” Sa Long nói.
“May là ngươi đã lưu lại thương lực trên người hắn, không thì đúng là bị hắn lừa rồi. Nếu thật sự đi vào trong tượng đá lục soát thì e rằng hắn đã chạy thoát từ lâu.” Hầu Tước Bạch Hổ cảm thấy may mắn nói. Long Thập Tam mang theo đám người đi vào hang động phía sau tượng đá, tiếp tục truy lùng Hàn Sâm.
Hàn Sâm chạy một mạch qua nhưng lại không thấy tung tích của quái trùng lưu ly ngân sắc đâu, mãi cho đến trước thác nước cũng không nhìn thấy bóng dáng của nó.
Không kịp suy nghĩ nhiều, Hàn Sâm cảm nhận được đám người Long Thập Tam càng ngày càng gần, cắn răng vọt vào hang động ở phần bụng của tượng đá màu bạc.
Hàn Sâm mới chui vào chưa đến một phút, đám người Long Thập Tam đã đuổi đến đây.
“Ấy, nơi này vẫn còn một pho tượng đá Cổ Thần, hơn nữa pho tượng đá Cổ Thần này hình như không được bình thường, có phải Hà Sâm đang ở chỗ này không?” Hầu Tước Bạch Hổ đánh giá tượng đá Cổ Thần màu bạc nói.
“Hắn ở ngay trong tượng đá.” Long Thập Tam khẳng định nói.
“Như vậy đi, ta với Thập Tam cùng nhau đi vào bắt hắn, các ngươi canh giữ ở bên ngoài, tránh cho hắn trốn ra từ một con đường khác.” Sa Long nói với đám người Hầu Tước Bạch Hổ.
Hầu Tước Bạch Hổ đồng ý, Sa Long và Long Thập Tam cùng nhau đi vào hang động trong thác nước, đuổi theo dấu vết của Hàn Sâm.
Hàn Sâm cảm giác cơ thể ngày càng đau đớn dữ dội, thương lực kia tựa như một con mãng xà đấu đá lung tung trong cơ thể hắn, nếu không nghĩ biện pháp đánh tan đẩy nó ra ngoài cơ thể, nội tạng cũng sắp bị nó phá nát đến nơi rồi.
Hết chương 2031.
Chương 2032. Thiên Tâm Tỏa mở raChui vào bên trong tượng đá màu bạc chưa được bao lâu, Hàn Sâm đã nghe thấy một thanh âm vù vù truyền đến từ huyệt động trước mặt.
Đó là âm thanh mà Hàn Sâm rất quen thuộc - tiếng vỗ cánh của quái trùng lưu ly ngân sắc. Hàn Sâm nảy ra một suy nghĩ, triệu hồi Chú Ngữ hóa thành súng chống tăng, bắn ra một viên đạn tên lửa vào trong huyệt động.
Sau khi viên đạn tên lửa được bắn ra ngoài, Hàn Sâm không thèm nhìn kết quả mà chui vào một cái hang nhỏ hẹp trong thông đạo, lập tức che giấu khí tức của bản thân.
Đạn tên lửa nổ tung phát ra tiếng vang ầm ầm vọng lại trong hang động. Hàn Sâm lập tức nghe thấy tiếng vù vù càng luc càng lớn, chỉ chốc lát sau đã thấy con quái trùng lưu ly ngân sắc kia bay tới, qua lại tuần tra xung quanh.
“Chắc đám người Long Thập Tam cũng đến rồi nhỉ?” Hàn Sâm trốn trong hang, trong lòng âm thầm suy đoán.
Long Thập Tam và Sa Long cũng nghe thấy tiếng vang, mặc dù chưa hiểu chuyện gì đang xảy ra nhưng nếu bây giờ để bọn họ từ bỏ đương nhiên là không thể, dưới sự chỉ dẫn của Long Thập Tam chạy về phía Hàn Sâm bên này.
Quái trùng lưu ly ngân sắc không tìm thấy vị trí của Hàn Sâm, Long Thập Tam dựa theo thương lực lại tìm đến.
Lúc hai người sắp đến vị trí của Hàn Sâm lập tức thấy được con quái trùng lưu ly ngân sắc kia.
Quái trùng lưu ly ngân sắc cũng nhìn thấy bọn họ, rít lên một tiếng lập †ức xông lên, chùm sáng màu bạc trong miệng cũng đồng thời phun ra.
Long Thập Tam đi đầu phản ứng mau lẹ, trường thương xoắn ốc trong tay đâm thẳng về phía quái trùng lưu ly ngân sắc.