Siêu Cấp Thần Cơ Nhân (Full Dịch)

Chương 196 - Chương 2057. Trâu Đá

Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Ầm!

Con cá mập khổng lồ đâm sầm vào Hàn Sâm, đá va chạm vào đá tạo ra dao động cực lớn, khiến cho vùng nước biển xung quanh cũng chấn động theo.

Thực lực của con cá mập nham thạch khổng lồ không hề yếu hơn hắn, đụng cho cơ thể Hàn Sâm không khống chế được lui về phía sau hơn mười mét, kéo ra một cái rãnh dài dưới đáy biển.

Con cá mập khổng lồ nham thạch quẫy đuôi, lao về phía Hàn Sâm, cắn vào cổ hắn.

Hàn Sâm biết bây giờ không chiến không được nữa, con cá mập nham thạch khổng lồ này cũng là con hàng của cấp Hầu Tước, chỉ dựa vào cậy mạnh là không thể giải quyết được nó.

Hơn nữa nếu hắn không chống trả, ngược lại sẽ càng gây chú ý hơn.

Hàn Sâm gầm lên một tiếng của trâu, cúi đầu đâm về phía cá mập nham thạch khổng lồ, sừng trâu đâm mạnh vào bụng con cá mập nham thạch khổng lồ, húc cho phần da bằng đá bên ngoài cá mập nham thạch khổng lồ vỡ ra một mảnh lớn, vết thương máu chảy đầm đìa.

‘Tên này cũng chỉ là lớp da bên ngoài bằng nham thạch, còn bên trong là cơ thể bằng xương bằng thịt, không thể so sánh được với cơ thể hoàn toàn bằng đá của Thạch Ngưu Ma hóa.

Hàn Sâm liên tục xông tới, muốn giết chết con cá mập nham thạch khổng lồ rồi rời đi, nhưng hắn còn chưa giết được con cá mập nham thạch khổng lồ thì đã nhận thấy mấy bóng người xuất hiện trên chiến hạm.

Hầu hết những bóng người đó đều là Long tộc, nhưng không có Long Thập Ngũ và Long Oánh mà Hàn Sâm biết, toàn là những Long tộc Hàn Sâm chưa từng thấy qua, trong số đó, Hughes thuộc tộc Kana vô cùng nổi bật.

Trong lòng Hàn Sâm rùng mình: “Hughes vậy mà vẫn còn ở đây, người phụ nữ kia rất gian xảo, chẳng lẽ nàng ta nhìn ra được chỗ sơ hở nào?”

Trong khi chiến đấu với con cá mập khổng lồ, hắn âm thầm quan sát Hughes và mấy Long tộc, thấy bọn họ đứng ở gần đó, nhưng không có ý định ra tay, cũng không biết bọn họ muốn làm gì.

“Chị Hughes, khó được ngươi có hứng thú với con trâu đá này, để ta cho đám người Long Tân giúp ngươi bắt nó lại đi?” Thiếu nữ Long tộc nói với Hughes.

Hughes mỉm cười: “Không vội, ta chỉ thấy con trâu đá này thật thú vị,

muốn bắt nó làm thú cưỡi. Loại chuyện thu phục thú cưỡi này cần phải †ự mình làm, tránh cho sau này nó không phục, sẽ không tiện chỉ huy.”

“Đúng thật, nghe nói tộc Kana rất giỏi trong việc giao tiếp với các loài khác. Đúng lúc Thập Cửu muốn xem thử thủ đoạn của chị.” Thiếu nữ Long tộc cười nói.

Hết chương 2056.

Chương 2057. Trâu đá

Khi Hughes nói chuyện với thiếu nữ Long tộc không hề cố ý hạ giọng, vì vậy lời nói của bọn họ Hàn Sâm nghe không sót một chữ.

“Muốn bắt ta làm thú cưỡi? Ngươi thật là dám nghĩ, cho dù đại gia Hàn gia ngươi đồng ý, ngươi có chân để cưỡi sao?” Trong lòng Hàn Sâm âm thầm tính toán, làm sao để thoát khỏi tình cảnh hiện tại.

Thiếu nữ Long tộc đó nhìn có vẻ là cấp Hầu Tước, nhưng những Long tộc bên cạnh hình như đều là cấp Công Tước, cộng thêm có chiến hạm gần đó, muốn thoát khỏi chúng cũng không dễ dàng.

Mấu chốt là nếu như Hàn Sâm bị bại lộ, toàn bộ biển Quy Khư không biết có bao nhiêu cao thủ muốn xông tới giết hắn. Chỗ cửa ra vào nhất định cũng sẽ bố trí trọng binh, hắn càng khó chạy thoát hơn.

“Không được, không thể bị lộ.” Hàn Sâm vừa nghĩ vừa đâm chết con cá mập nham thạch khổng lồ.

“Giết chết dị chủng cá mập nham thạch khổng lồ cấp Hầu Tước, lấy được thú hồn cá mập nham thạch khổng lồ, phát hiện gen dị chủng.”

Hàn Sâm xé xác thân thể của cá mập nham thạch khổng lồ, cắn ra một đoạn xương cá gen dị chủng của nó, giả vờ như không có chuyện gì xảy ra muốn bỏ đi.

Hiển nhiên Hughes sẽ không để cho Hàn Sâm rời đi như vậy, đuôi rắn khẽ đung đưa, dùng thánh quang chặn lại đường đi của Hàn Sâm.

Hàn Sâm rống một tiếng với Hughes để thể hiện ra thân phận trâu đá của mình, Hughes lại mỉm cười, vẫy tay với Hàn Sâm, chợt thấy ánh sáng thánh khiết hóa thành vòng sáng bay về phía Hàn Sâm.

Hàn Sâm nghiến răng, cúi đầu đâm vào vòng sáng đó, định đi một bước nhìn một bước, có thể không bị lộ thì cố gắng không để bị lộ.

Sừng trâu đá đâm vào vòng sáng, vòng sáng lại đột nhiên biến lớn, chụp vào đầu của Hàn Sâm, lập tức quấn lấy trên cổ của thân thể trâu đá.

Sau đó vòng sáng lại thu nhỏ lại buộc chặt vào cổ của trâu đá, hơn nữa vẫn cứ tiếp tục thu nhỏ lại như muốn siết cổ hắn.

Hàn Sâm lắc đầu muốn phá vỡ vòng sáng, nhưng lại phát hiện vòng sáng rất chắc chắn, chỉ dựa vào thân thể của trâu đá chắc chắn không thể thoát ra được, đây hẳn là một thuật gen đặc biệt của một tộc Kana.

Đang lúc hắn do dự có nên sử dụng sức mạnh của mình để phá vỡ vòng sáng quấn quanh cổ không, chợt nghe thấy Hughes phát ra một âm thanh kỳ lạ.

Loại âm thanh đó Hàn Sâm chưa từng nghe qua, nó không hẳn là ngôn ngữ, tuy nhiên hình như có thể nghe hiểu ý ở trong đó, giống như đang trấn an hắn, vừa giống như đang khuyên hắn quy thuận, lại mơ hồ có ý uy hiếp.

Ý tứ rất phức tạp, nhưng không biết tại sao, Hàn Sâm vừa nghe đã hiểu ngay.

“Thuật gen của tộc Kana thật sự có chút tà môn. Đáng tiếc Luyện Ngục Thiên Quốc lại ở tinh cầu Nhật Thực rồi, nếu không đã có thể tìm chị em Cổ Na hỏi một chút.” Trong lòng Hàn Sâm khẽ động: “Dù sao bây giờ ta cũng không đi được, trước tiên cứ giả vờ như bị nàng ta thu phục, dựa vào thân phận của Hughes, nếu may mắn, nói không chừng có thể trực tiếp đưa ta ra khỏi biển Quy Khư, đến lúc đó lại trở mặt cũng không muộn.”

Mắt thấy Hughes không ngừng phát ra âm thanh kì lạ đó, vòng sáng cũng phối hợp không ngừng thu nhỏ lại theo âm thanh nàng phát ra, sắp cắt đứt cổ trâu đá đến nơi.

Hàn Sâm muốn phá vỡ vòng sáng cũng không khó, nhưng lúc này Hàn Sâm lại mở to hai mắt trâu ra, lộ ra vẻ ngoan ngoãn, kêu ùm ùm hai tiếng với Hughes. Vẻ mặt hung tợn đã hoàn toàn biến mất, bày ra dáng vẻ ngoan ngoãn vô hại.

“Ngươi có đồng ý đi theo ta không?” Hughes nhìn thấy dáng vẻ này của trâu đá, bèn cất tiếng nói.

“Ùm ùm!” Hàn Sâm lại giả vờ nghe lời kêu hai tiếng, còn bước đến chỗ Hughes, dụi đầu vào người Hughes.

Vừa cọ, Hàn Sâm vừa nhớ lại dáng vẻ làm nũng thường ngày của Tiểu Ngân Ngân và Tiểu Tinh Tinh, cố gắng bắt chước họ.

Hughes có vẻ rất hài lòng với biểu hiện của Hàn Sâm, đưa tay ngọc ra sờ sờ đầu của trâu đá, cười nói: “Sau này ngươi hãy đi theo ta, sẽ không thiếu chỗ tốt cho ngươi.”

“Ùm ùm!” Hắn vừa gật đầu vừa kêu lên, tỏ ý mình đã hiểu.

“Chị Hughes thực lợi hại, hôm nay Thập Cửa xem như được mở mang tâm mắt.” Long Thập Cửu thở dài nói.

“Đây chỉ là may mắn thôi. Trí tuệ của con trâu đá này không tồi, tính †ình cũng khá ngoan ngoãn nên mọi chuyện mới suôn sẻ như vậy.” Hughes nói.

Vòng sáng trên cổ Hàn Sâm đã được nới lỏng, nhưng vẫn chưa mất đi, vẫn quấn quanh cổ trâu đá.

“Thuật gen này ngược lại có hơi thú vị. Sau này có cơ hội nghĩ cách học một chút, thuận tiện dùng nó để bắt dị chủng.” Hàn Sâm thầm nghĩ trong lòng.

Hughes đưa Hàn Sâm trở lại chiến hạm, Hàn Sâm giả vờ thành thật đi theo nàng, tỏ ra vô cùng ngoan ngoãn.

Loại chuyện giả làm manh sủng này Hàn Sâm khá có thiên phú, dù sao hắn cũng từng nuôi rất nhiều manh sủng, hơi bắt chước một tí cũng có thể khiến Hughes và thiếu nữ Long tộc cười không ngớt, cũng càng thêm yêu thích hắn.

“Chị Hughes, con trâu đá này thật đáng yêu. Nếu ngươi không cần nữa, cũng có thể nhường lại cho ta. Ta có thể dùng thú cưỡi voi cự lực cấp Công Tước đổi lấy nó.” Long Thập Cửu ôm đầu trâu đá, vuốt ve đầu nó nói.

Hàn Sâm chỉ cảm thấy đầu tựa vào một thứ rất mềm mại, đôi mắt to lộ ra vẻ vô tội.

“Thập Cửu muội nói đùa rồi, chỉ là một con trâu đá, lại sinh ra ở biển Quy Khư của Long tộc ngươi, đợi khi khác ngươi lại đi bắt một con là được, nhưng ta sau này nói không chừng sẽ không còn cơ hội quay lại đây nữa.” Hughes mỉm cười nói.

Thấy Hughes nói như vậy, Long Thập Cửu cũng không tiện cưỡng cầu, chỉ xoa đầu trâu đá với vẻ mặt tiếc nuối.

“Thập Cửu muội, có nơi nào quanh đây mà chúng ta chưa từng đến không?” Hughes chuyển chủ đề.

“Khắp nơi trong vòng vạn dặm đều đã tìm kiếm. Ta nghĩ Hàn Sâm đã thực sự thoát khỏi biển Quy Khư, nếu không sẽ không thể không tìm thấy hắn.” Long Thập Cửu nói.

Nghe thấy bọn họ nói về mình, Hàn Sâm ngoan ngoãn đi tới bên cạnh Hughes, dựa vào nàng nằm trên mặt đất, định nghe trộm các nàng đang nói cái gì.

Hughes hơi nhíu mày: “Nhưng làm sao hắn ra khỏi biển Quy Khư được?”

“Không biết chừng hắn có năng lực của hệ không gian hay bảo vật nào đó. Nếu không thì sao hắn có thể thần không biết quỷ không hay đến được biển Quy Khư-” Long Thập Cửu dừng lại một lúc rồi nói tiếp: “Hàn Sâm coi như là lợi hại, vậy mà có thể giết chết Sa Long và chị Thập Tam, còn có thể trốn thoát dưới sự liên thủ của Thập Ngũ ca và Long Oánh, nhân vật lợi hại như vậy, trong cùng cấp e rằng chỉ có Đại ca bọn †a mới có thể vững vàng vượt được hắn.”

Hughes cười nói: “Gần đây ta cũng đã điều tra một số chuyện liên quan đến Hàn Sâm. Hắn ở trong Trấn Thiên Cung đã từng đánh hòa với Cô Trúc, quả thực là thiên tài khó gặp, rất ít người cùng cấp có thể đánh bại hắn.”

“Hừ, đó là bởi vì hắn may mắn, chưa gặp phải Đại ca của ta.” Long Thập Cửu hừ lạnh một tiếng, có chút không phục.

“Long Nhất là người đứng đầu trong vạn long của thế hệ này, có thể ngồi vào vị trí đứng đầu trong Long tộc, tất nhiên là áp đảo các kỳ tài khác ở đương thời.” Hughes nói.

“Đáng tiếc Hàn Sâm đó chạy rồi, bằng không Đại ca tự mình đánh với hắn một trận, nhất định có thể tự tay giết chết hắn.” Nói đến Long Nhất, Long Thập Cửu lập tức mặt mày hớn hở thao thao bất tuyệt, nhìn ra được nàng rất ngưỡng mộ sùng bái Long Thập Nhất.

Hughes và Long Thập Cửu không hề có ý định rời khỏi biển Quy Khư, vẫn tiếp tục chỉ huy các chiến hạm tìm kiếm quanh đó.

Hình như Hughes tin chắc rằng Hàn Sâm vẫn chưa rời khỏi biển Quy Khư, hơn nữa còn đang ở gần đây, nếu không chỉ với lời nói của Long Thập Cửu, nàng đã sớm rời đi rồi.

Hết chương 2057.

Chương 2058. Ám toán

“Tên Hughes này đến cùng là làm sao vậy? Ta với nàng có thâm thù đại hận gì sao? Tại sao nàng phải nhất định bắt được ta?” Trong lòng Hàn Sâm thầm buồn bực.

Ngay cả bản thân Long tộc cũng cảm thấy Hàn Sâm đã rời khỏi biển Quy Khư, nhưng Hughes lại cứ cắn chặt không chịu buông tha hắn. Điều này khiến Hàn Sâm ít nhiều gì cũng thấy hơi buồn bực.

Nếu không có Hughes, việc hắn trốn thoát khỏi biển Quy Khư sẽ đỡ khó khăn hơn rất nhiều.

“Chẳng lẽ Hughes đã biết chuyện ta có được Luyện Ngục Thiên Quốc, cho nên nàng ta mới tích cực trong việc bắt ta như vậy?” Hàn Sâm nghĩ rồi lại thấy không có khả năng.

Luyện Ngục Thiên Quốc đó, bản thân Hàn Sâm cũng không thể sử dụng được, nên đã giấu nó trên tinh cầu Nhật Thực, căn bản không có ai khác biết, nên không thể có chuyện bị phát hiện mới đúng.

Hughes trở về phòng nghỉ ngơi, Hàn Sâm cũng ngoan ngoãn đi theo.

Hughes về đến phòng, nhưng lại không lên giường nằm, mà chỉ nằm trên ghế tựa, nhắm mắt nằm nghỉ ở đó, một tay còn vuốt ve trâu đá nằm bên cạnh.

“Hàn Sâm hắn rốt cuộc trốn ở đâu?” Hàn Sâm vốn định nghỉ ngơi một lúc, bỗng nhiên nghe thấy tiếng Hughes lẩm bẩm.

Hàn Sâm muốn hỏi “Tại sao ngươi phải tìm hắn”, nhưng đáng tiếc hiện tại hắn không thể hỏi ra miệng được.

“Chẳng lẽ đã trốn khỏi biển Quy Khư thật rồi, nếu như vậy, sẽ khó mà bắt được hắn nữa. Cho dù là Long tộc hay Ma tộc cũng không thể đến Trấn Thiên Cung bắt người.” Hughes nhắm mắt lẩm bẩm, dường như đang sắp xếp lại suy nghĩ của mình.

“Nói tiếp đi, tại sao ngươi lại muốn bắt ta thế?” Hàn Sâm thầm sốt ruột, nghe giọng điệu của Hughes, nhất định là có lý do gì mới muốn bắt hắn như vậy.

Nhưng Hughes không nói gì nữa, giống như đã ngủ rồi.

Hàn Sâm có hơi phiền muộn, nhưng không còn cách nào khác, chỉ có thể nhắm mắt nghỉ ngơi, âm thầm vận chuyển thuật gen, khôi phục một chút tiêu hao của cơ thể.

Bây giờ hắn đã là Hầu Tước, việc sử dụng biến thân dung hợp cấp Hầu Tước có thể duy trì trong một thời gian dài, nhưng cũng không phải là vô hạn. Hàn Sâm ước tính dựa trên tình hình hiện tại của mình, hắn có thể duy trì việc biến thân Thạch Ngưu Ma hóa nhiều nhất khoảng bốn ngày. Đến lúc đó nếu vẫn không thể thoát được, vậy thì thực sự phiền phức rồi.

Xem ý của Hughes, hẳn là sẽ không ngay lập tức từ bỏ việc tìm kiếm, trong khoảng bốn ngày e là sẽ không thể trốn thoát được.

“Nếu đã không thể trốn thoát, vậy thì chỉ có thể liều một phen. Ta nên bắt cóc Long Thập Cửu làm con tin, hay là âm thầm chế ngự Hughes, uy hiếp nàng ta để nàng đưa ta ra ngoài đây?” Trong lòng Hàn Sâm âm thầm tính toán.

Theo quan sát của Hàn Sâm, thân thể của Long Thập Cửu khá cường hãn, thân rồng của tất cả Long tộc đều rất bá đạo, muốn giải quyết nàng mà không làm kinh động đến người khác, rõ ràng là không hề dễ.

Thân thể tộc Kana của Hughes, thoạt nhìn cũng không có vẻ gì là yếu ớt. Tuy rằng nàng không bá đạo như sức mạnh của Long tộc, nhưng lại có rất nhiều thuật gen và thủ đoạn qủy dị, muốn thần không biết quỷ không hay chế phục nàng, hình như cũng không dễ dàng.

Hàn Sâm nghĩ đi nghĩ lại, cảm thấy ra tay với Hughes vẫn có vẻ ổn hơn.

Mặc dù bắt được Long Thập Cửu, độ uy hiếp đối với Long tộc khá là cao.

Thế nhưng Long tộc nhiều cao thủ như vậy, còn có cường giả cấp Thần Hoá, dù có con tin trong tay, cũng rất không an toàn, đến lúc đó không biết chừng đao của hắn có gác lên cổ của Long Thập Cửu cũng không có cơ hội ra tay.

Hughes thì khác, nàng đến Long tộc một mình, Long tộc chưa chắc sẽ quan tâm đến mạng nhỏ của nàng, Hughes cũng sẽ không dùng tính mạng của mình để đánh cược rằng Long tộc sẽ cứu nàng.

So sánh một chút, Hàn Sâm cảm thấy ra tay với Hughes thích hợp hơn.

Hàn Sâm tính toán làm cách nào để chế phục Hughes trong tình huống không làm kinh động đến Long tộc trên chiến hạm, nếu không thì dù có chế phục được cũng vô dụng.

Phải thần không biết quỷ không hay chế phục Hughes, hơn nữa còn không thể làm nàng ta bị thương khiến Long tộc nhìn ra sơ hở, như vậy mới có thể mượn Hughes để thoát khỏi biển Quy Khư.

“Muốn uy hiếp nàng ta lại không thể làm nàng ta bị thương, thật sự có chút không dễ làm mà.” Hàn Sâm suy nghĩ một hồi, ngược lại cũng nghĩ ra được một cách.

Mặc dù sức mạnh của lực Tuyệt Nha có thể dùng được, nhưng sức mạnh này nếu làm Hughes bị thương sẽ rất dễ bị lộ, vì vậy không thể sử dụng sức mạnh như vậy.

Trong số các sức mạnh mà Hàn Sâm tinh thông, có thể thần không biết quỷ không hay giải quyết Hughes lại không bị người khác phát hiện, cũng chỉ có Huyết Mạch Mệnh Thần Kinh.

Chỉ cần dung hợp một giọt tinh huyết vào trong máu của Hughes, lại muốn tách giọt máu đó ra, lại không phải là chuyện dễ dàng như vậy.

Mắt thấy Hughes giống như đã ngủ, ánh mắt của Hàn Sâm rơi vào lòng bàn tay của nàng, chỉ cần chọc một lỗ nhỏ trên ngón tay rồi nhỏ máu vào thì mọi chuyện sẽ xong xuôi, đây là một cơ hội tốt.

Hàn Sâm nói là làm, cũng không hề do dự, đưa lưỡi ra liếm bàn tay của Hughes, lưỡi của sinh vật bình thường có lẽ không có nhiều tác dụng, nhưng Hàn Sâm đã từng tu luyện thuật Lưỡi Kiếm. Nếu bị liếm bởi thuật Lưỡi Kiếm của hắn, đó không phải là chuyện đùa.

Nhưng Hàn Sâm còn chưa đến gần bàn tay Hughes, Hughes đã mở mắt ra nhìn hắn, làm cho lòng của Hàn Sâm căng lên.

“Quả nhiên người phụ nữ này không đơn giản, năng lực cảm ứng có hơi mạnh.” Hàn Sâm lập tức mở to hai mắt, giả bộ ngoan ngoãn đáng yêu, tiếp tục thè lưỡi liếm lòng bàn tay Hughes, động tác này giống như trước đây Tiểu Ngân Ngân liếm tay hắn.

Hughes nhìn thấy dáng vẻ đáng yêu của trâu đá thì khẽ cười, cũng không thu tay lại, ngược lại đưa tới xoa đầu trâu đá.

Hàn Sâm thầm thấy may mắn vì vừa rồi mình không ngưng tụ thuật Lưỡi Kiếm, muốn thăm dò Hughes trước. Nếu không thì bây giờ đã bị bại lộ rồi.

Hàn Sâm dụi mấy cái lên tay Hughes, rồi vươn đầu lưỡi ra liếm tay nàng. Hughes cũng không né tránh, bị Hàn Sâm liếm đến đầu ngón tay.

Hàn Sâm trước tiên là liếm hai cái, cũng không sử dụng thuật Lưỡi Kiếm, đến lần thứ ba, đầu lưỡi liếm trên đầu ngón tay của nàng, trên đầu lưỡi lại bỗng nhiên bạo phát ra ra một luồng kiếm khí huyết sắc.

Kiếm khí huyết sắc đó đâm vào đầu ngón tay của Hughes giống như kim, đột nhiên một giọt máu trào ra.

Phản ứng của Hughes cực kỳ nhanh, gần như là ngay khi luông kiếm khí đâm vào ngón tay, nàng cũng đã ngay lập tức tránh ra, đồng thời trên người cũng lóe lên thánh quang kỳ dị.

Hàn Sâm cảm thấy vòng sáng trên cổ chợt thắt chặt lại, giống như sắp bẻ gãy cổ hắn vậy.

“Nếu ta là ngươi, sẽ bình tĩnh ngồi xuống nói chuyện.” Hàn Sâm đã phóng xuất ra Động Huyền Khí Tràng, che chắn bảy cảm giác trong phòng, ngăn không cho âm thanh và khí tức truyền ra ngoài, đồng thời khôi phục chân thân của mình.

“Hàn Sâm!” Hughes biến sắc, hoàn toàn không ngờ tới trâu đá vậy mà lại là do Hàn Sâm biến thành, nghĩ đến vừa rồi Hàn Sâm thế mà lại liếm ngón tay mình, Hughes vừa tức giận vừa xấu hổ.

“Đừng tức giận, nhìn ngón tay của ngươi trước đi.” Hàn Sâm chỉ vào ngón tay bị đâm của nàng nói.

Hughes nhìn ngón tay giữa của mình, thật ra không cần Hàn Sâm nói nàng cũng đã cảm nhận được, có một sức mạnh kỳ lạ khuếch tán theo huyết dịch trong ngón tay nàng, nàng đã ngưng tụ sức mạnh của mình, nhưng không thể ngăn cản sức mạnh đó lan rộng theo huyết dịch chảy xuôi.

Trong nháy mắt, sức mạnh đó đã chảy vào trái tim nàng, sau đó giống như đã biến mất.

Hết chương 2058.

Chương 2059. Hợp tác

“Ngươi đã làm gì ta?” Hughes không hề hoảng sợ, chỉ nhìn Hàn Sâm hỏi.

“Cũng không có gì, chỉ là một đảm bảo nhỏ để chúng ta có thể hợp tác vui vẻ.” Hàn Sâm cười nói.

“Giữa chúng ta không oán không thù, lần trước lúc ngươi bị Long Thập Ngũ và Long Oánh truy sát, ta cũng không ra tay làm khó ngươi, tại sao ngươi lại làm khó ta?” Hughes bình tĩnh nói.

“Ta không làm khó ngươi, ta chỉ muốn hợp tác với ngươi. Chỉ cần ngươi bằng lòng đưa ta ra khỏi biển Quy Khư, ta sẽ lập tức loại bỏ thứ đó ra khỏi người ngươi.” Hàn Sâm mỉm cười.

“Rốt cuộc ngươi đã làm gì ta?” Hughes hỏi lại.

Hàn Sâm mỉm cười mà không nói gì cả, có những chuyện có hiệu quả khi nói ra còn xa mới bằng được khi không nói, loại cảm giác sợ hãi với việc không biết rõ, chủng tộc nào cũng đều có.

“Ngươi không nói ra, có phải là có nghĩa thực ra ngươi không có vốn để hợp tác với ta?” Hughes nhìn Hàn Sâm, thong thả ung dung hỏi.

“Ta nói tính mạng của ngươi đã ở trong tay ta, ngươi tin không?” Hàn Sâm cười tủm tỉm nói.

“Tất nhiên là không tin.” Hughes nói như chém đỉnh chặt sắt.

“Cho nên ta căn bản không cần phải nói cái gì, ta muốn sống đi ra ngoài thì không thể giết ngươi, thậm chí không thể đả thương ngươi, tất nhiên cũng không có cách nào bảo đảm cái gì, nhưng ngươi có thể đánh một canh bạc, xem sau khi ta bị vạch trần ngươi có chết không.” Hàn Sâm nói.

“Ngươi cho rằng ta không dám?” Mắt đẹp của Hughes lạnh lùng nhìn chằm chằm Hàn Sâm.

Hàn Sâm mỉm cười không nói, chỉ ôn hòa đối mắt với nàng.

Đột nhiên, bên ngoài có tiếng chuông cửa truyền tới, ngay sau đó là giọng của một thiếu nữ vang lên: “Chị Hughes, ngươi đang nghỉ ngơi sao? Thập Ngũ Ca đến rồi, hắn muốn gặp ngươi.”

“Đến ngay.” Hughes nhìn Hàn Sâm, thuận miệng trả lời, chậm rãi đi về phía cửa phòng.

Hàn Sâm không ngăn cản nàng, chỉ là lại dung hợp với trâu đá, biến thành Thạch Ngưu Ma hoá.

Thấy Hàn Sâm không ngăn cản mình, có vẻ không sợ gì cả, trong lòng Hughes hơi chùng xuống, nhưng rất nhanh đã khôi phục lại vẻ mặt như thường ngày, đưa tay mở cửa phòng ra, chỉ thấy Long Thập Cửu đứng ở bên ngoài.

“Thập Ngũ điện hạ ở đâu?” Hughes mỉm cười hỏi.

“Thập Ngũ ca đang ở trong phòng điều khiển, bởi vì có chút chuyện, nên mới muốn mời chị đi qua đó một chuyến.” Long Thập Cửu ngượng ngùng nói.

“Được.” Hughes đồng ý, sau đó xoay người chậm rãi đóng cửa lại, nhưng vẫn tiếp tục nhìn Hàn Sâm đã biến thành trâu đá ở trong phòng.

Mãi đến khi Hughes đóng cửa lại, Hàn Sâm không có phản ứng gì đặc biệt, chỉ nằm ngủ ở đó, điều này khiến Hughes không khỏi cau mày.

Nếu Hàn Sâm có biểu hiện gì kỳ lạ, điều đó cho thấy trong lòng hắn đang căng thẳng, cũng không quá tự tin như vậy.

Nhưng bây giờ Hàn Sâm không có phản ứng gì trước việc nàng rời đi, cũng không muốn đi theo, điều này nói rõ hắn rất tự tin với thủ đoạn mình đã dùng, không sợ bị nàng bán đứng.

Hughes vẫn luôn kiểm tra cơ thể mình, nhưng luồng sức mạnh đó chảy vào tim của nàng xong, lại không có cảm giác gì, cơ thể khỏe mạnh giống như hoàn toàn không có việc gì.

Hughes thấy hiện tại có hai loại khả năng, một là Hàn Sâm đang dọa nàng, hai là thủ đoạn của Hàn Sâm quả thực quá lợi hại, khiến nàng không thể phát hiện ra.

Hughes không có cách nào phán đoán được, không biết đến cùng là thuộc loại tình huống gì, điều này khiến nàng hơi lo lắng.

Hàn Sâm ở lại trong phòng của Hughes, thật ra hắn có hơi lo lắng, bởi vì tinh huyết dung hợp vào trong huyết dịch của Hughes rốt cuộc có hiệu quả mạnh ra sao, bản thân Hàn Sâm cũng không rõ ràng lắm.

Nhưng những gì hắn có thể làm bây giờ là ở lại đây, nếu hắn tỏ ra chút bất an và thiếu tự tin nào, ngược lại sẽ khiến Hughes nảy sinh nghi ngờ với thủ đoạn của hắn, như vậy là bất lợi nhất đối với hắn.

“Bây giờ cũng chỉ có thể đánh cuộc, cược rằng Hughes không thể loại bỏ tinh huyết đã được dung hợp vào trong máu của nàng ta.” Hàn Sâm vừa đợi Hughes trở lại, vừa nghĩ xem nếu Hughes bán đứng mình thì phải làm sao.

Thời gian trôi qua từng phút từng giây, Hàn Sâm đợi trong phòng hơn hai giờ, cuối cùng cũng nghe thấy tiếng mở cửa phòng, Hàn Sâm không nhìn mà vẫn nằm trong phòng, có điều Động Huyền Khí Tràng đã nhìn thấy Hughes trở về phòng một mình.

“Được rồi, ngươi thắng, nói xem muốn hợp tác như thế nào.” Hughes đi tới bên giường, ngồi ở trên giường, nhìn Hàn Sâm cười nói.

“Rất đơn giản, ngươi đưa ta ra khỏi biển Quy Khư, sau khi rời khỏi ta sẽ lập tức giải trừ cấm chế trên người ngươi.” Hàn Sâm dừng một chút, lại nói tiếp: “Không ngại nói cho ngươi biết, năng lực biến thân thành trâu đá của ta nhiều nhất chỉ có thể chống đỡ hai ngày, vì vậy ngươi phải đưa ta ra ngoài trong vòng hai ngày, nếu không ta chỉ có thể kéo ngươi làm đệm lưng.”

“Giao dịch như vậy không công bằng lắm nhỉ? Làm sao ta biết được sau khi ngươi ra ngoài có thực sự gỡ cấm chế cho ta không?” Hughes chậm rãi hỏi.

“Không phải ta cũng bị ngươi khống chế sao?” Hàn Sâm chỉ vào vòng sáng trên cổ.

“Thủ đoạn nhỏ như vậy, làm sao có thể ngăn được Hàn Sâm ngươi, đến Sa Long cũng bị ngươi giết chết, huống chỉ là một vòng sáng nho nhỏ đó.” Hughes thản nhiên nói.

“Nếu ngươi đã không tin ta như vậy, cũng có thể hạ một cấm chế lên người ta, sau khi đi ra ngoài thì chúng ta sẽ giải trừ cho lẫn nhau, nhưng ta thấy không cần thiết. Như ngươi đã nói, ta và ngươi không oán không thù, ngươi lại từng cứu ta một mạng, ta không có lý do gì để đắc tội tộc Kana.” Hàn Sâm nói.

“Được, ngươi để ta hạ một cấm chú lên người ngươi, sau khi rời khỏi biển Quy Khư, chúng ta sẽ giải cho nhau.” Hughes nói.

“Được, nhưng ngươi phải loại bỏ cái vòng sáng này trước, mỗi người một loại mới công bằng.” Hàn Sâm nói.

Hughes vẫy tay ngọc, vòng sáng trên cổ Hàn Sân hóa thành vụn sáng rồi tan biến, cùng lúc đó, Hughes vặn thân người giống như rắn của mình chậm rãi đi đến chỗ Hàn Sâm.

Hàn Sâm không né tránh, Hughes có thủ đoạn gì với hắn mà nói đều không quan trọng, bất kể là cấm chú là gì, đợi đến khi hắn biến thân thể Thần Linh siêu cấp đều sẽ bị quét sạch.

Nhìn thấy Hàn Sâm thoải mái đứng đó, không hề có ý trốn tránh, trong lòng Hughes thầm thở dài: “Nhìn hắn tự tin như vậy, hẳn là đã thực sự hạ cấm chế rất lợi hại trên người ta.”

Do dự một hồi, Hughes mỉm cười nhìn Hàn Sâm, vươn tay ngọc của mình ra vuốt ve khuôn mặt đã biến trở về hình người của Hàn Sâm, sau đó mới chậm rãi di chuyển lên trên.

Tay ngọc trắng đến phát sáng nhéo cằm Hàn Sâm, hơi dùng lực nâng đầu Hàn Sâm lên, lộ ra toàn bộ cổ của hắn.

“Da thật là tốt, ngay cả ta cũng hơi ghen tị.” Hughes thổ khí như lan, giọng nói như có từ tính, môi đỏ mọng dần dần hướng về phía cổ Hàn Sâm.

Đôi môi đỏ hồng gần như sắp chạm vào cổ Hàn Sâm, lại đột nhiên mở ra, lộ ra hàm răng trắng bóc, trong đó có hai chiếc răng nanh nhọn hoắt nhô ra như răng nanh rắn độc, lóe lên một tia sáng kỳ dị cắn lên cổ Hàn Sâm.

Hàn Sâm cũng không né tránh mà chỉ thản nhiên đứng đó, giống như không có chuyện gì xảy ra.

Hughes chậm rãi ngẩng đầu, lui về phía sau một chút. Chỉ thấy trên cổ Hàn Sâm có hai hàng dấu răng, trong đó hai vết răng nanh cắn đặc biệt rõ ràng.

“Được rồi, bây giờ chúng ta có thể bàn bạc chuyện hợp tác rồi.” Hughes vươn đầu lưỡi đỏ hồng, liếm vết máu nơi khóe miệng, nhìn Hàn Sâm cười nói.

Hết chương 2059.

Chương 2060. Mạnh mẽ vượt ải

“Ngươi thật sự chỉ có thể biến thành trâu đá hai ngày nữa?” Hughes nhìn Hàn Sâm hỏi.

“Đúng vậy.” Hàn Sâm khẽ gật đầu.

“Vậy thì phiền phức, trước đây ta có nói muốn có một con Hải Dực thú làm vật cưỡi, Long Thập Ngũ đến đây là để mời ta đến hòn đảo nơi Hải Dực thú sinh sống để chọn thú cưỡi. Trước khi đó e là ta không thể rời đi được, nếu không nhất định sẽ khiến Long Thập Ngũ nghi ngờ.” Hughes nói.

“Sẽ mất bao lâu?” Hàn Sâm hỏi. “Tính sơ sơ thì cũng mất ít nhất ba ngày.” Hughes trả lời.

“Được, vậy ba ngày. Nếu ba ngày nữa ta không thể ra ngoài, đến lúc đó mọi người cùng chết là được, dù sao ta cũng chỉ có một cái mệnh tiện, có công chúa xinh đẹp của tộc Kana là ngươi đi cùng, ngược lại có chết cũng không thiệt.” Hàn Sâm cười nói.

Hughes nhìn Hàn Sâm không lên tiếng, hiển nhiên lúc trước Hàn Sâm nói với nàng chỉ biến thân được hai ngày nữa là giả, nàng không biết lời này của Hàn Sâm rốt cuộc có mấy phần thật mấy phần giả.

Hàn Sâm tận lực không nói đến việc Hughes vẫn đang thăm dò hắn, là muốn có chỗ hòa hoãn, mọi chuyện chờ đến khi đi ra ngoài rồi nói sau.

Hughes cũng không ngốc, nàng biết rõ Hàn Sâm biết chuyện này, cho nên nàng cũng không yên tâm với Hàn Sâm.

Nếu không phải vì trên người Hàn Sâm đã bị hạ cấm thuật nụ hôn tộc Kana, Hughes thậm chí sẽ không cân nhắc đến việc đưa Hàn Sâm ra ngoài.

Nơi Hải Dực thú sinh sống là một hòn đảo đầy núi đá dựng đứng, trên vách đá có rất nhiều hang động, những con Hải Dực thú đó sống trong các hang động.

Hải Dực thú trông giống như một con báo, toàn thân có màu xanh da trời, còn có một đôi cánh màu xanh lam, sải cánh của một con Hải Dực thú trưởng thành có thể lên tới hơn hai mươi mét.

Mặc dù chỉ là một loài dị chủng cấp Hầu Tước, nhưng tốc độ bay của nó khá nhanh, hơn nữa còn có tốc độ di chuyển trên mặt đất và kỹ năng bơi tương đối tốt, khiến nó trở thành vật cưỡi Hầu tước hàng đầu toàn diện.

Hiện giờ là thời gian sinh sản của Hải Dực thú, Long Thập Ngũ muốn tặng nàng một quả trứng của Hải Dực thú, dù sao thì Hải Dực thú trưởng thành rất hung tàn, khó có thể thuần hóa được.

Lo sợ chiến hạm sẽ quấy rầy đến Hải Dực thú, nên chiến hạm dừng lại cách đó mấy trăm dặm, đám người Long Thập Ngũ bước trên mặt nước đi đến hòn đảo nơi Hải Dực thú cư ngụ.

Còn Hughes thì ngồi nghiêng trên lưng trâu đá mà Hàn Sâm biến thành, dáng vẻ rất duyên dáng.

“Bà cô này nhất định là cố ý.” Trong lòng Hàn Sâm thầm khó chịu, rõ ràng nàng ta tới đây chọn thú cưỡi, lẽ ra có thể để Hàn Sâm ở lại chiến hạm, nhưng lại cứ muốn cưỡi Hàn Sâm tới.

Có điều bây giờ Hàn Sâm chỉ có thể nhịn, sau khi rời khỏi biển Quy Khư rồi mới tính sổ với nàng sau.

“Hughes điện hạ, tuy rằng đều là cấp Hầu Tước, nhưng Hải Dực thú dùng tốt hơn trâu đá ngu ngốc này nhiều.” Long Thập Ngũ nhìn về phía Hải Dực thú thỉnh thoảng bay trên mặt biển, mỉm cười nói với Hughes.

“Hải Dực thú quả thực là thú cưỡi cấp Hầu Tước rất tốt, nhưng để thuần dưỡng thì hơi phiền phức, cũng không hiền lành ngoan ngoãn như trâu đá.” Hughes mỉm cười.

“Anh, ngươi không hiểu đâu, chính là loại đần đần như trâu đá mới ngốc ngốc đáng yêu. Ta cũng muốn có một con, nhưng đáng tiếc lại không tìm được một con như vậy.” Long Thập Cửu vẫn muốn có một con trâu đá, sau đó lại đi tìm xung quanh gần đó, nhưng không tìm thấy con trâu đá nào giống vậy, khiến nàng thấy rất tiếc nuối.

Ánh mắt Long Thập Ngũ chuyển động, nhìn Hàn Sâm nói: “Không phải chỉ là một con trâu đá thôi sao? Nếu như Thập Cửu muội thích, xin Hughes điện hạ bỏ đi vật yêu thích là được. Hai người tình cảm tốt như vậy, nhất định sẽ không khiến Thập Cửu muội thất vọng.”

Vừa nói, ánh mắt của Long Thập Ngũ rơi vào trên khuôn mặt của

Hughes, nghiêm mặt nói: “Hughes điện hạ, ta chỉ có một em gái là Thập Cửu, hiếm có khi nàng thích thứ nào như vậy, nếu ngươi chịu tặng cho nàng, ta sẽ lấy Ly Hỏa thú ra trao đổi với ngươi, thế nào?”

Trong lòng Hàn Sâm thầm kêu không ổn, tên Long Thập Ngũ này thật sự quá thông minh, chỉ nghe Long Thập Cửu nói mấy câu, thế mà đã nảy sinh nghi ngờ đối với hắn.

“Nếu như Thập Cửu muội thật sự thích như vậy thì cứ lấy đi là được, không phải nói đến trao đổi gì đó, làm hỏng tình chị em giữa chúng ta.” Đương nhiên Hughes cũng nhìn ra được suy nghĩ của Long Thập Ngũ, nhưng nàng vẫn rất bình tĩnh cười nói.

“Thật sao chị Hughes?” Long Thập Cửu vô cùng mừng rỡ.

“Đương nhiên là thật, chỉ là một thú cưỡi nho nhỏ cấp Hầu Tước mà thôi, chưa kể nó còn được thuần hóa từ biển Quy Khư của các ngươi, †a cũng không mất gì cả.” Hughes cười nói.

“Vậy Thập Cửu cảm ơn chị, có điều chị nhất định phải nhận Ly Hỏa thú của Thập Ngũ ca, nếu không ta sẽ không yên lòng.” Long Thập Cửu vui vẻ nói.

“Bà cô này ngược lại gạt bỏ mình rồi.” Hàn Sâm thầm thấy phiền muộn, nhưng hắn cũng biết không còn cách nào khác, nếu Hughes khăng khăng không đổi, e là Long Thập Ngũ sẽ càng thêm nghỉ ngờ.

Nhưng giờ vừa đổi như vậy, chẳng phải là hắn không thể rời đi với Hughes được.

“Chỉ có thể đi một bước lại tính một bước. Nếu Long Thập Cửu đi tiễn Hughes rời khỏi biển Quy Khư thì ta vẫn còn cơ hội, đến lúc đó cùng lắm là xông ra ngoài.” Hàn Sâm thầm nghĩ.

“Tiểu Ngưu Ngưu, bây giờ ngươi là của ta rồi” Long Thập Cửu ôm đầu Hàn Sâm, dùng mặt dụi vào đầu hắn mấy cái, dáng vẻ rất yêu thích.

“Sớm biết như vậy, ta không nên tỏ ra đáng yêu như vậy.” Hàn Sâm rầu fĩ.

Long Thập Ngũ nhìn thấy vậy, sự nghi ngờ của hắn với trâu đá cũng giảm đi, đi cùng Hughes đến gần vách đá, để Long Oánh xông vào hang trong vách đá, cướp mấy quả trứng của Hải Dực thú ra, đưa cho Hughes và Long Thập Cửu mỗi người hai quả.

Sau đó mấy người trở lại chiến hạm, Hàn Sâm đã bị Long Thập Cửu kéo về chỗ nàng.

Hiển nhiên là Long Thập Cửu thực sự rất thích trâu đá, thường cưỡi trâu đá đi khắp nơi, buổi tối còn ôm trâu đá ngủ cùng, rõ ràng là thực sự coi trâu đá như một món đồ chơi lớn.

Bởi vì Long Thập Cửu ngày ngày mang theo Hàn Sâm đi khắp nơi, Hàn Sâm không có cơ hội khôi phục thân thể thực nghỉ ngơi, tiêu hao rất nhiều, nếu cứ tiếp diễn như vậy ước chừng nhiều nhất có thể trụ được đến ngày thứ tư.

Đã ba ngày trôi qua, bên phía Hughes cũng không có động tĩnh gì, Hàn Sâm gần như phải không nhịn được chuẩn bị đột phá vòng vây, rốt cục nghe được Long Thập Cửu nói Hughes sẽ rời đi.

Quả nhiên Long Thập Cửu muốn đi tiễn Hughes, điều này khiến Hàn Sâm vui mừng khôn xiết, hơi không được tốt lắm là, Long Thập Ngũ và Long Oánh cũng muốn cùng đi tiễn Hughes.

“Cơ hội chỉ có một lần, bất kể thế nào cũng phải xông ra ngoài, chỉ cần ra khỏi biển Quy Khư, trời cao biển rộng mặc ta đi, còn sợ hắn làm gì, đến một kẻ ta giết một kẻ, đến hai kẻ giết hai kẻ.” Hàn Sâm thầm hạ quyết tâm trong lòng.

Chiến hạm bay về phía cửa ra của biển Quy Khư, mất gần một ngày mới đến được cửa ra, cũng may Hàn Sâm còn có thể duy trì việc biến thân thành trâu đá.

Mặc dù đoán rằng Hàn Sâm đã trốn khỏi biển Quy Khư, nhưng vẫn có rất nhiều cường giả cấp Công Tước canh giữ tại lối ra của biển Quy Khư, Hàn Sâm đã nhìn thấy không dưới mười cường giả Công Tước ở đó, Long tộc thực sự có rất nhiều cao thủ.

Mấy Công tước đó tuy rằng không phải Long tộc thuần huyết, nhưng danh hiệu Công tước đặt ở nơi đó, sao có thể quá yếu được.

Cũng may hắn không nhìn thấy cường giả cấp Vương nào, bằng không Hàn Sâm thật sự sợ rằng mình sẽ không vượt qua được cửa ải này.

Điều khiến cho Hàn Sâm phiền muộn chính là bọn Long Thập Ngũ không tiễn Hughes đi ra ngoài, dừng lại ở cửa ra. Mắt thấy Hughes ra khỏi biển Quy Khư, Hàn Sâm không có cách nào khác, chỉ có thể cắn răng, chuẩn bị cưỡng chế xông ra khỏi biển Quy Khư.

Ùm!

Móng trâu đá giãm mạnh xuống, làn sóng xung kích hóa đá lập tức

khuếch tán ra xung quanh.

Hết chương 2060.

Chương 2061. Máu nhuộm vạn dặm

Dựa vào thân thể trâu đá lao mạnh về phía trước, đồng thời từng sóng xung kích hóa đá dưới chân không ngừng bùng phát tản ra.

Đám người Long Thập Cửu, Long Thập Ngũ và Long Oánh cách Hàn Sâm gần nhất là những người đầu tiên chịu ảnh hưởng, Long Thập Cửu hoàn toàn không ngờ tới tình huống như vậy sẽ xảy ra nên không hề phản kháng, trực tiếp bị sóng xung kích hóa đá đánh đến, làn da bị hóa đá ngay lập tức.

Phản ứng của Long Thập Ngũ và Long Oánh cực kỳ nhanh, trên người tuôn ra long tức va chạm với sóng xung kích hóa đá, nhưng vẫn chưa chặn được sóng xung kích hóa đá, làn da của bọn họ cũng chuyển hóa theo hướng tảng đá.

Mắt thấy từng người đều bị hóa đá, Hàn Sâm đang tự đắc ý, lại đột nhiên nghe thấy một tiếng gầm dữ dội, chỉ thấy trên người một Long tộc đang canh giữ cửa biển Quy Khư lóe lên ánh sáng kỳ dị, ánh sáng đi đến đâu, những Long tộc bị hóa đá ngay lập tức trở lại bình thường.

“Mẹ nó, vậy mà lại có thuật gen giải hóa đá?” Hàn Sâm thầm kêu không xong, cũng không duy trì dáng vẻ trâu đá nữa, trâu đá chạy quá chậm.

Hắn khôi phục chân thân, rút Huyết Vũ đao ra, lao về phía cửa ra.

Mấy Long tộc cấp Công Tước đang trấn thủ lối ra lập tức lao đến, các loại Long tức hóa thành cự long gầm rú lao về phía Hàn Sâm.

“Hắn là Hàn Sâm, mau giết hắn.” Long Thập Ngũ tức giận gầm lên, hóa thân thành dị chủng lao về phía Hàn Sâm.

Tóc độ Long Oánh nhanh hơn hắn ta, trường thương trên tay trong nháy mắt đã đuổi theo sau lưng Hàn Sâm.

Vẻ mặt của Hàn Sâm vẫn như thường, huyết khí trên người sôi trào, từ

†ai hắn mọc ra một đôi cánh giao màu máu, sau lưng thì xuất hiện một đôi cánh rồng màu máu cực lớn, cơ thể trong chốc lát biến thành trạng thái nham thạch ám huyết, nhìn trông còn giống Long tộc hơn cả đám

Long Thập Ngũ, tốc độ ngay lập tức tăng vọt.

“Kẻ nào ngăn ta thì chết!” Hàn Sâm cầm Huyết Vũ đao trong tay, điên cuồng lao về phía đám Công tước Long tộc đang canh giữ lối ra, không để ý tới Long tức khủng bố và Long Oánh cùng Long Thập Ngũ ở phía sau.

Mắt thấy Long tức và ánh thương sau lưng sắp chém vào lưng Hàn Sâm, cánh rồng trên lưng Hàn Sâm rung lên, cả người đột nhiên biến mất.

Mấy luồng Long tức khủng bố đập vào ánh thương của Long Oánh, tạo ra một trận nổ rung trời, sóng xung kích sinh ra do va chạm khiến cho Long Oánh và mấy Công tước canh giữ cửa ra đều bị chấn đến thân hình đứng không vững, liên tiếp lui về sau.

Hàn Sâm đã thoáng hiện trước mặt Công tước canh giữ cửa ra, Huyết Vũ đao trong tay điên cuồng chém xuống một Công tước Long tộc, đao khí hóa thành nanh đọc màu tím nuốt chửng tất cả.

Công tước kia còn chưa kịp ổn định cơ thể, miễn cưỡng giơ thương lên chặn lại.

Bình Luận (0)
Comment