Kengl
Huyết Vũ đao thế mà sống sờ sờ chém gãy cây thương dị bảo cấp Công Tước của người kia, lưỡi đao chém xuống ngực của Công tước, trực tiếp chém xuống xương hắn ta, máu tươi và nội tạng ngay lập tức phun ra.
Thân hình Hàn Sâm chợt lóe lên, lao ra khỏi biển Quy Khư.
Cả bọn Long Thập Ngũ đuổi theo, từng Công tước bạo phát ra Long lực mạnh mẽ, che trời lấp biển ập đến.
Thân hình Hàn Sâm khẽ động, một lần nữa mượn sức mạnh Phá Không Thiểm của cánh rồng thuấn di ra cách đó cả trăm trượng, tránh được đòn công kích đáng sợ kia, Huyết Vũ đao trong tay hắn đồng thời chém ra liên tiếp, tơ đao vô hình ở phía sau hắn.
“AI” Một Công tước lao tới phía trước nhất đụng phải tơ đao, bởi vì tốc độ quá nhanh, thân thể bị tơ đao cắt làm đôi, máu tươi phun ra như suối.
Hàn Sâm thầm đắc ý, tơ đao mà Huyết Vũ đao bán Thần Hóa chém ra, độ cứng cỏi tăng lên rất nhiều, thậm chí có thể chém lìa thân thể của cấp Công Tước, tuy rằng do bản thân Công tước đó quá bất cẩn, nhưng cũng đã hơi nằm ngoài dự liệu của hắn.
Nhưng không đợi Hàn Sâm vui mừng, hắn đã nhìn thấy có rất nhiều dị chủng và Long tộc xông tới, ở bên ngoài biển Quy Khư vậy mà còn có nhiều lực lượng của Long tộc đến như vậy.
Hàn Sâm vừa nhìn thấy cảnh này đã biết mình chỉ có thể chém ra một đường máu, sức mạnh trên người điên cuồng bùng nổ, nắm lấy Huyết Vũ đao giết thẳng vào trong đám dị chủng.
“Hàn Sâm, hôm nay chính là ngày chết của ngươi.” Long Thập Ngũ đã hóa thành dị chủng phá không bay đến, trong tay cũng cầm một cây Long thương, đâm về phía Hàn Sâm giống như khoan điện, giống như đang xỏ xuyên qua trời cao.
“Thiên đạo đều ở tay ta, chỉ là con rối mà cũng dám nói không biết ngượng.” người Hàn Sâm đi theo đao, đao pháp Thiên Chi Hạ được hắn phát huy đến cực hạn, trong ngầm còn có thêm Dịch Thiên thuật và Động Huyền Kinh.
Máu!
Tuôn ra như suối! Xương!
Vỡ ra như đá vụn!
Cơ thể Hàn Sâm tựa như kinh hồng, nơi đi qua không hiện ánh đao, tuy nhiên lại có vô số máu tươi túa ra, tay chân đứt lìa rải rác khắp nơi.
Hughes quan sát từ xa thấy Hàn Sâm xông ra chém giết giữa hàng vạn dị chủng và quý tộc, thân hình huyết sắc như yêu long không ngừng thoáng hiện, nơi hắn đi qua máu chảy thành sông, nhiều Công tước Long tộc và cả Long Thập Ngũ là Long tộc thuần chủng Hầu tước, vậy mà không ai có thể làm hắn bị thương dù chỉ một chút.
Đám người Long Thập Ngũ ở bên trong không biết, nhưng Hughes ở bên ngoài, nhìn thấy Hàn Sâm chiến đấu với rất nhiều dị chủng và quý tộc, trên mặt lại lộ vẻ kinh hãi.
Nếu chỉ nhìn một người một đao, có lẽ Hàn Sâm không mạnh hơn những Công tước kia, thậm chí riêng về mặt sức mạnh còn không bằng bọn họ.
Nhưng nhìn về tổng quan, lại làm cho Hughes có cảm giác mấy người Long Thập Ngũ đều đi theo thế đao của Hàn Sâm, giống như một con rối dây, Hàn Sâm đi đến đâu là bọn họ bị kéo theo đến đó, có cảm giác như mọi thứ dường như đều chậm hơn Hàn Sâm nửa nhịp.
Loại cảm giác này thật kinh khủng, khiến cho Hughes là người đứng ngoài xem đều thấy da đầu tê dại, cảm giác ớn lạnh dâng lên trong lòng.
“Dưới thiên đạo đều là con rối!” Câu này vô thức hiện lên trong đầu Hughes.
“Tên này thật đáng sợ, chẳng trách hắn có thể giết chết cả nhân vật như Sa Long, đao pháp này sợ là đã bước vào Hóa Cảnh rồi!” Hughes tự lẩm bẩm.
Vạn dặm sơn hà đều nhuốm máu, chỉ vì một đao không về vỏ.
Hàn Sâm huyết chiến vạn dặm, nhưng đi đến đâu cũng có thế lực của Long tộc tồn tại, các loài dị chủng và quý tộc không ngừng tràn lên, chém giết nhiều đến mức toàn thân Hàn Sâm đều bị nhiễm đỏ bởi máu tươi, không biết bao nhiêu đầu người đã bị chém dưới đao của hắn.
Từng tơ đao vô hình thu hoạch sinh mệnh không chút thương tiếc ở trong không trung, nhưng những dị chủng đó vẫn không sợ chết lao về phía trước.
“Hàn Sâm, hôm nay không giết được ngươi, Long Thập Ngũ ta thề không phải rồng” Long Thập Ngũ cũng đã giết đến đỏ mắt, long thể uy mãnh phá không đánh tới, thương lực ngưng tụ thành mũi nhọn, mang theo lực đạo xoay tròn đáng sợ đâm thẳng về phía trái tim của Hàn Sâm.
Huyết Vũ đao trong tay Hàn Sâm chém ngang, tơ đao va chạm với ánh thương, nhất thời đao khí đứt đoạn ánh thương vỡ tan.
Long Oánh giống như rồng bay trên trời, trường thương hóa thành lốc xoáy cuốn tới, cánh rồng sau lưng Hàn Sâm rung lên, thuấn di tránh một đòn khủng bố đó của Long Oánh.
Nếu như hôm nay không có Phá Không Thiểm, Hàn Sâm không biết mình đã bị thương bao nhiêu lần nữa, sức mạnh có xuất xứ từ Sa Long này thực sự quá biến thái, nếu trước đây Hàn Sâm không biến thân Thần Linh siêu cấp, e là cũng không thể giết được Sa Long, hơn nữa còn có tám chín phần mười sẽ bị Sa Long giết chết.
Xương trắng chém mãi không hết, máu chảy mãi không cạn, Hàn Sâm đã chém giết vạn dặm sông núi, nhưng vẫn là dị chủng khắp nơi, dù có làm như thế nào cũng không giết hết được.
Long tộc có thể đứng trên đỉnh cao của vũ trụ, trở thành một trong những thượng tộc danh môn, tuyệt đối không phải do may mắn.
“Hàn Sâm, làm kẻ địch của Long tộc ta, e là ngươi đã tìm sai đối tượng rồi” Một bóng dáng Long tộc khủng bố phá không đi tới, trong nháy mắt đã đi tới chiến trường.
“Đại cal” Long Thập Ngũ vui mừng kinh ngạc kêu lên.
Trong lòng Hàn Sâm khẽ rùng mình, Long Nhất đứng đầu vạn long thế hệ trẻ vậy mà lại tới.
Hết chương 2061.
Chương 2062. Một chút ánh thương phá vạn tàMột luồng áp lực vô hình phô thiên cái địa ập tới khiến Hàn Sâm khẽ cau mày, dị chủng và quý tộc như thủy triều vậy mà lại không xông lên, chỉ bao vây xung quanh hắn.
Hắn hơi ngẩng đầu lên, nhìn thấy một chiếc xe đồng được kéo bởi mười con quái vật như chim mà lại không phải là chim, như thú mà lại không phải là thú đang bay tới, khí tức đáng sợ đó phát ra từ mười con quái vật này.
Trong lòng Hàn Sâm thầm kêu không ổn, mười con quái vật kéo xe đã có khí tức vượt xa Công tước Long tộc, rất có thể là sự tồn tại cấp Vương, vậy nhân vật trong xe đồng có lẽ còn khủng bố hơn nữa.
Trước đây Hàn Sâm không biết nhiều về Long tộc, tên của Long Nhất cũng là nghe được từ miệng của Long Thập Cửu và Hughes. Nghe nói hắn là kẻ đứng đầu vạn long của thế hệ trẻ, còn tưởng là tuổi hắn không lớn, nhiều nhất cũng chỉ là cấp Công tước mà thôi.
Nhưng Hàn Sâm lại quên mất một chuyện, trẻ tuổi của Long tộc và trẻ tuổi của nhân loại là hai việc khác nhau.
Trước đây, ở nhân loại cùng lắm là 30 tuổi được gọi là trẻ tuổi, sau đó cùng với sự phát hiện của Tí Hộ Sở, tuổi thọ kéo dài, định nghĩa của trẻ tuổi đã dần kéo dài ra.
Long tộc trời sinh có thọ nguyên rất dài, cái gọi là thế hệ trẻ của bọn họ, rất có thể là mấy bản thân Long tộc đã sống mấy trăm năm, không giống như trẻ tuổi trong tưởng tượng của Hàn Sâm.
Màn xe mở ra, hắn nhìn thấy một Long tộc giáp đen đỉnh đen ngồi trong xe đồng, mặc dù không cảm nhận được khí tức, nhưng chỉ nhìn tư thái của hắn Hàn Sâm có thể đoán được đại khái rằng hắn chính là vương giả của Long tộc không sai vào đâu được.
Ngồi cùng với Long Vương đỉnh đen còn có một nam một nữ Long tộc, †uy rằng có vẻ bọn họ vẫn chưa đạt tới cấp Vương, nhưng cũng khiến Hàn Sâm cảm thấy được khí tức vô cùng nguy hiểm.
Long Thập Ngũ và Long Thập Cửu cùng nhau đi tới đón Long Vương đỉnh đen, đồng thời hành lễ nói: “Long Thập Ngũ, Long Thập Cửu bái kiến Đại ca, Thất tỷ, và Cửu ca.”
“Long Vương đó quả nhiên là Long Nhất.” Suy nghĩ trong đầu Hàn Sâm xoay chuyển, nghĩ xem làm sao để tìm được một chút đường sống trong tay Long Vương.
“Ngươi là Hàn Sâm, đệ tử của Nữ hoàng Đao Phong?” Long Nhất ngồi trong xe đồng, nhìn Hàn Sâm hỏi.
“Không sai.” Hàn Sâm đáp.
Long Nhất hỏi xong câu đó thì không hỏi nữa, quay người nhìn chàng trai Long tộc đang ngồi bên cạnh nói: “Lão Cửu, ngươi đi bắt hắn đi, kẻo người ta lại nói Long tộc ta không có người, muốn bắt một Hầu tước còn phải bố trí trận lớn như vậy.”
“Vâng, Đại ca.” Long tộc trẻ tuổi đó ra khỏi xe đồng, đi về phía Hàn Sâm.
Hughes từ xa nhìn Long tộc trẻ tuổi đi về phía Hàn Sâm, sắc mặt khẽ biến thành hơi kỳ quái.
“Long Môn Cửu tử khác với Long tử bình thường, mỗi một người đều sở hữu sức mạnh vô cùng đáng sợ, huống hồ còn có Long Nhất ở đây, Hàn Sâm hôm nay e là thoát không khỏi kiếp nạn này, nhưng không biết hắn đã động tay động chân gì trên người mình, nếu không giải được thì phiền phức rồi.” Hughes thầm lo lắng trong lòng.
Hàn Sâm nhìn Long Cửu cầm Long thương bước từng bước tới, mặc dù không nhìn thấy hắn bộc phát ra khí tức, nhưng lại khiến Hàn Sâm có cảm giác cực kỳ nguy hiểm, khiến cho Hàn Sâm có trực giác, cảm giác uy hiếp mà hắn ta mang lại cho hắn tuyệt đối không ít hơn Sa Long
“Long tộc đều toàn kẻ biến thái sao?” Hàn Sâm oán thầm trong lòng, nhưng điều hắn lo lắng không phải Long Cửu, mà là Long Nhất.
Dù hắn có thắng được Long Cửu ở đây cũng không giải quyết được vấn đề gì, vương giả Long Nhất kia còn ở đó, hắn gần như không có khả năng giết ra.
“Chẳng lẽ còn phải truyền tống trở lại Tí Hộ Sở sao?” Hàn Sâm thật sự không muốn làm tới bước cuối cùng này.
“Long tộc Long Cửu” Long tộc trẻ tuổi đi tới trước mặt Hàn Sâm, một thân huyết giáp huyết thương, khá giống với một thân huyết sắc của Hàn Sâm.
Nhìn từ xa, cứ ngỡ là hai Long tộc đang đối đầu với nhau. “Hàn Sâm” Hàn Sâm chỉ đơn giản báo một cái tên.
Long Cửu không nói thêm nữa, Long thương huyết sắc trong tay đâm thẳng về phía Hàn Sâm, thương pháp của hắn tương đồng với đám Long Thập Tam Long Thập Ngũ, nhưng cùng là thương pháp đó, ở trong tay của Long Cửu lại mang đến cảm giác xuyên thủng trời không đáng sợ.
Khiến Hàn Sâm sinh ra cảm giác cổ quái dù là có trốn ở quá khứ hay ở tương lai cũng không thể tránh được một thương.
Ánh mắt của hắn trở nên ngưng trọng, Huyết Vũ đao trong tay chém về phía Long thương như tơ, ánh đao va chạm với ánh thương, ánh đao của Hàn Sâm lại bị ánh thương trực tiếp đâm gấy, ánh thương còn rắn chắc hơn gấp ngàn vạn lần so với đầu kim kia tiếp tục không ngừng đâm về phía Hàn Sâm.