Siêu Cấp Thần Cơ Nhân (Full Dịch)

Chương 241 - Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

< Siêu Cấp Thần Cơ Nhân Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Ầm!

Toàn bộ biển cả bị chia ra làm đôi bởi sóng âm phát ra từ miệng chuông và kéo dài về phía cuối biển, như thể nó đã chia đôi cả biển cả.

“Vãi, nó vậy mà thật sự có sức mạnh đáng sợ như vậy?” Hàn Sâm nhìn đến trợn mắt há hốc mồm, sức mạnh bộc phát ra của Đại Vương Chung trông còn mạnh hơn Hồ Phi và Isa rất nhiều.

Isa cũng biến sắc, sức mạnh mà Đại Vương Chung bộc phát ra quả thật là quá mạnh.

Biển Thánh Linh cũng không phải là biển bình thường, nó có thể nã biển Thánh Linh đến mức này, Isa tự hỏi bây giờ nàng không thể làm được điều đó.

“Thế nào, bây giờ phục chưa? Còn không mau dâng Thánh Vật lên, Bổn Đại Vương nhìn các ngươi cũng khá hợp mắt, sau này đi theo làm tôi tớ cho Đại Vương ca, ăn ngon uống say chắc chắn sẽ không thiếu các ngươi.” Đại Vương Chung vô cùng đắc ý nói với bọn người Hàn Sâm.

Trong lúc đang nói chuyện, đột nhiên nhìn thấy ở đằng xa có ba bóng người bay trên mặt biển, hóa ra là Hồ Phi, Bạch tiên sinh và Đoạn Tội.

Sau khi Hồ Phi nhìn thấy cá voi trắng, đuôi hồ ly ở phía sau vung vẩy, ngay tức khác xích Trật Tự giống như một sợi dây xích buộc chặt cá voi trắng lại, sau đó kéo nó từ trong biển ra.

Đại Vương Chung vội vàng nhảy lên bàn điều khiển và nhanh chóng bấm các nút trên đó, cá voi trắng há miệng rất nhanh, tạo thành một hố đen, bỗng nhiên hút lấy bọn Hồ Phi.

Nhưng Trật Tự Liên ở trong tay Hồ Phi đột nhiên vừa thu lại, miệng cá voi trắng lập tức bị trói lại, dù có cố gắng thế nào thì miệng cá voi trắng cũng không mở ra được, nhất thời hố đen như thai chết lưu.

Hàn Sâm đang chuẩn bị xem Đại Vương Chung làm sao đại phát thần uy tiêu diệt Hồ Phi, cứ như vậy thì coi như là bọn họ sẽ ít đi một đối thủ mạnh.

Thế nhưng ai biết vừa quay đầu lại đã thấy Đại Vương Chung không biết từ đâu lôi ra một cái túi to, đang chuẩn bị bỏ chạy bằng cửa sau của cá voi trắng.

“Đại Vương ca, ngươi không sử dụng thần uy giết chết nàng sao?” Hàn Sâm nghi ngờ hỏi.

“Bổn Đại Vương có chuyện quan trọng cần làm, hôm nay tạm thời tha cho nàng một mạng, mạng của nàng Bổn Đại Vương đã nhớ kỹ, lần sau gặp lại còn giở giọng khoác lác thì sẽ diệt nàng.” Đại Vương Chung nói xong cũng lôi kéo cái túi lớn chạy nhanh như chóp từ cửa sau.

Hàn Sâm và Isa giương mắt mà nhìn, một lúc lâu sau vẫn chưa hoàn hồn lại.

Hết chương 2285.

Chương 2286. Trận chiến Thần Hóa

“Cái tên này vừa nãy còn hùng hổ thế, sao bây giờ lại chạy rồi?” Hàn Sâm mặt đầy nghi hoặc nhìn về Isa.

lsa nghĩ chốc lát rồi nói: “Có thể sức mạnh của nó cần thời gian rất dài để ngưng tụ, một chiêu vừa nãy kia, hẳn đã tiêu hao phần lớn sức mạnh dự trữ của nó.”

Hàn Sâm tức khắc hiểu ra, giống như Chủ Xích Hà của hắn, dựa vào bảy con chồn nhỏ Xích Hà kia cung cấp năng lượng, cần phải tích lũy trong thời gian rất dài.

Đoán chừng Đại Vương Chung trước đó muốn nhân lúc đó đánh nhanh thắng nhanh lừa gạt bọn họ, ai mà ngờ còn chưa lừa được Hàn Sâm và Isa, Hồ Phi lại bị động tĩnh của một chiêu kia thu hút, trực tiếp tìm đến cửa.

“Bây giờ chúng ta làm sao đây?” Hàn Sâm nhìn về Isa hỏi.

Isa không trả lời, người đã xông về cửa sau như sử dụng chiêu dịch chuyển tức thời vậy.

Hàn Sâm hiểu ra ý của nàng, cũng cưỡi lên Huyết Kỳ Lân, theo Isa cùng nhau đuổi sang.

Tên Đại Vương Chung kia chính là một tên đại bịp, nhưng chuyện nó cực kỳ quen thuộc với nơi này lại là sự thật, từ trong miệng nó hẳn có thể thu được không ít tình báo hữu dụng.

Sau khi lao ra khỏi cá voi trắng, thân hình Isa lóe lên rồi biến mất, tốc độ của Huyết Kỳ Lân hoàn toàn không đuổi kịp nàng, chính là sự chênh lệch giữa xe kéo tay và xe đua.

Bán Bộ Thần Hóa tuy rằng cũng có hai chữ Thần Hóa, nhưng bản thân vẫn thuộc vào cấp Vương, so với Thần Hóa chân chính khoảng cách thật sự quá lớn.

“Hàn Sâm!” Isa đuổi theo Đại Vương Chung thì đã không thấy bóng dáng, nhưng Hồ Phi lại nhìn thấy Hàn Sâm ở đằng sau vẫn chưa chạy xa, nhìn thấy Hàn Sâm lại đi ra từ dưới bụng cá voi trắng, trên mặt lộ ra biểu cảm kinh ngạc.

Không đợi Hàn Sâm tiếp tục chạy trốn, Hồ Phi đã thoắt cái đến trước mặt Hàn Sâm chặn Huyết Kỳ Lân của hắn lại.

“Đến vừa kịp lúc, giao Thánh Vật ra đây, chị đây tha tội chết cho ngươi.” Hồ Phi nheo mắt nhìn chằm chằm Hàn Sâm, trên mặt mang biểu cảm cười như không cười.

“Chị gái xinh đẹp, ngươi làm khó ta quá rồi, trên người ta lấy đâu ra Thánh Vật?” Hàn Sâm vẻ mặt phiền não nói: “Ngươi vừa nãy không nhìn thấy bóng người chạy xa xa kia sao? Đấy chính là Nữ Hoàng Đao Phong sư phụ của ta, Thánh Vật ta đã giao nộp cho nàng ta rồi.”

“Nếu đã như vậy, vậy thì xem thử xem vị trí của ngươi trong lòng sư phụ ngươi có phải quan trọng hơn Thánh Vật hay không.” Hồ Phi nói rồi bèn giơ tay tóm lấy Hàn Sâm, ngay tức khác trong hư không có rất nhiều xích Trật Tự vô hình chui ra, trói Hàn Sâm và Huyết Kỳ Lân lại.

Hàn Sâm vừa vỗ tổ chim nơi đỉnh đầu, tổ chim tức khắc biến lớn lên, bao bọc hắn và Huyết Kỳ Lân vào trong, xích Trật Tự của Hồ Phi bị ngăn cách ở bên ngoài.

Nhưng xích Trật Tự đã trói chặt tổ chim, Hàn Sâm cũng không có cách chạy khỏi nơi này.

“Em trai tốt của ta, ngươi thật sự tưởng rằng đội cái tổ chim này, chị đây sẽ không thể làm gì được ngươi sao?” Hồ Phi bĩu môi, lấy ra một thứ tương tự ra từ giữa thắt lưng.

Hàn Sâm nhìn thấy thứ đấy, tức khắc trong lòng hồi hộp một chốc, cảm thấy cực kì bất an.

Thứ Hồ Phi lấy ra là một cây sáo ngọc xinh xắn, chỉ có dài chưa tới một thước, hiện ra hình dạng nửa trong suốt màu trắng sữa, thoạt nhìn xinh xắn lung linh cực kì tinh xảo.

“Hồ Phi còn am hiểu sức mạnh hệ Âm sao? Tổ chim hình như không thể ngăn cản âm thanh, cũng không biết có thể ngăn được nổi sức mạnh hệ Âm hay không?” Hàn Sâm trong lòng có hơi hoang mang.

Tổ chim suy cho cùng cũng không phải kết giới, hơn nữa Hàn Sâm cũng không có cách nào thật sự kích phát được uy lực của nó, hắn chỉ dựa vào sức mạnh bản thân tổ chim có để che chở cho mình, nhưng có thể ngăn được sức mạnh hệ Âm tấn công thật sự rất khó nói.

Hồ Phi đặt cây sáo ngọc nhỏ tinh xảo kia bên bờ môi đỏ, nở một cụ cười dễ thương với Hàn Sâm, bất chợt môi đỏ khẽ hé mở, từng luồng âm thanh phiêu diêu tựa thần tiên phát ra từ trong sáo ngọc.

Tiếng sáo không hề dữ dội, nhưng lại có từng sợi xích Trật Tự như có như không từ trong lỗ sáo lượn lờ bay ra, tuôn ra hướng về tổ chim.

Hàn Sâm trong lòng cả kinh, phát hiện tiếng sáo lại thâm nhập được vào trong khe hở trong cỏ khô của tổ chim, trong lòng bất chợt trở nên sầu não.

Hắn đã giành được sự tán thành của Bất Tử Điểu, có thể sử dụng tổ của Bất Tử Điểu, nhưng bởi vì bản thân thực lực không ăn thua, không thể chủ động kích phát sức mạnh chim chứa đựng để chống lại kẻ địch.

Tiếng sáo của Hồ Phi có thể thâm nhập vào, mà Hàn Sâm lại chẳng có cách giải quyết nào.

Sau khi tiếng sáo ẩn hiện kia thâm nhập vào, dường như có từng sợi tơ cứ như quấn quanh trên người Hàn Sâm và Hỏa Kỳ Lân vậy. Hàn Sâm và Hỏa Kỳ Lân gắng sức giãy giụa, nhưng không thể thoát khỏi gông cùm của tiếng sáo.

Dưới sự thúc đẩy của tiếng sáo kia, Hàn Sâm vậy không thể kiềm chế được bản thân, dùng sức mở tổ chim ra, giống như con rối dây vậy, muốn bò ra từ trong tổ chim.

“Xong rồi…xong rồi…” Hàn Sâm thầm kêu khổ.

Nhìn Hàn Sâm đầy mặt không tình nguyện nhưng cơ thể lại bất giác bò ra từ trong tổ chim, đôi mắt Hồ Phi cũng cười rộ lên hình trăng lưỡi liềm, thoạt nhìn rất xinh đẹp.

Thế nhưng Hàn Sâm nhìn thấy nụ cười kia, lại cảm thấy cực kì không tốt.

Mắt thấy Hàn Sâm sắp bị kéo bật ra khỏi tổ chim, nhưng bất thình lình lại nhìn thấy sắc mặt Hồ Phi thay đổi, quay người vung sáo ngọc trong tay ra.

Bình Luận (0)
Comment