Siêu Cấp Thần Cơ Nhân (Full Dịch)

Chương 240 - Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

< Siêu Cấp Thần Cơ Nhân Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Kengl

Chuông Thanh Đồng lớn đã rơi vào trên mặt thứ gì đó, cuối cùng thì ngừng lại, Isa còn muốn tiếp tục chém, nhưng chuông Thanh Đồng lớn kia lại tự động bay lên, làm cho bọn họ thoát khỏi phạm vi bao phủ của chiếc chuông.

Lực lượng của lĩnh vực trên người Isa tản ra, bảo vệ Hàn Sâm và Huyết Kỳ Lân.

theo lý thuyết thì nơi này hẳn là đã ở bên trong của cá voi trắng, có khả năng nhất chính là đang ở trong dạ dày, khả năng tiêu hóa của dị chủng cấp Thần Hóa không phải là thứ mà sinh vật bình thường có thể chống lại, Vương thể của cường giả cấp Vương ở bên trong dạ dày cũng sẽ nhanh chóng bị tiêu hóa sạch.

Nhưng khi Hàn Sâm và Isa nhìn thấy rõ ràng mọi thứ trước mắt thì ngay ra hết với nhau.

Đây đâu phải dạ dày gì, rõ ràng là một phòng điều khiển cực kỳ công nghệ hóa, trình độ hiện đại hóa và cảm giác công nghệ này cũng đã có thể so sánh với phòng điều khiển chiến hạm trước đây.

Điều làm cho người ta cảm thấy khó tin hơn chính từ phòng điều khiển nhìn ra, tất cả các vật liệu đều trong suốt, cái loại cảm giác này làm cho người ta không thể diễn tả được.

Một con cá voi lớn trong suốt, bên trong là các loại máy móc, dụng cụ và thiết bị khác nhau đều có thể nhìn thấy rõ ràng, hơn nữa ngay cả những máy móc, dụng cụ và thiết bị đó cũng trong suốt như tinh thể, chẳng qua là màu sắc thì có khác nhau.

Hoạt động của động cơ, chuyển động của pít-tông, chuyển động quay của bánh răng, chuyển động của các máy móc khác nhau, tất cả mọi thứ đều có thể được nhìn thấy rõ ràng ở đây.

“Rốt cuộc thì đây là cái quỷ gì vậy chứ?” Lúc này Hàn Sâm bị làm cho hết hồn thật.

Thoạt nhìn ở bên ngoài cá voi trắng như sinh vật Thần Hóa, nhưng hóa ra lại là một sản phẩm khoa học kỹ thuật thuần túy, thật sự khiến người ta không thể tin được, vậy mà lại có thứ đồ như vậy.

Isa cũng đánh giá xung quanh với vẻ ngạc nhiên, ánh mắt bọn họ gần như đồng thời cùng rơi vào bàn điều khiển chính của phòng điều khiển.

Ngồi trên chiếc ghế phía sau bàn điều khiển chính là một sinh vật nam tính, chính xác mà nói thì đó là một bộ xương của nam giới mới đúng, bởi vì cơ thể của hắn đã chết, chỉ còn lại một đống xương trắng bọc trong quần áo.

Quần áo của hắn hẳn cũng là sản phẩm công nghệ, chứ không phải một áo giáp dị bảo nào đó, đồng phục màu đen bạc mang đầy yếu tố công nghệ cao, từ trang phục và tác phong của bộ xương khô này cũng có thể thấy hẳn là một người đàn ông.

Chuông Thanh Đồng trước đó đã kéo vào đám người Hàn Sâm vào đã thu nhỏ lại chỉ bằng một nắm tay, dừng ở trên bàn điều khiển chính.

“Đại vũ trụ Gien có loại khoa học kỹ thuật này không?” Hàn Sâm nhìn Isa ở bên cạnh, với vốn kiến thức dự trữ của mình, hắn thật sự không thể biết được cá voi trắng là tộc khoa học kỹ thuật nào.

lsa lắc đầu và nói: “Lực phá hoại của vũ khí khoa học kỹ thuật có thể đạt đến cấp Thần Hóa đúng là không ít, nhưng mà thật sự có thể sử dụng trong chiến đấu cũng rất ít, bởi vì mất quá nhiều thời gian để kích hoạt và điều chỉnh, tuyệt đối không có khả năng sử dụng khi chiến đấu với cường giả Thần Hóa chân chính. Dùng những thứ đó tấn công tinh hệ, với mục tiêu là tinh cầu không thể chuyển động thì còn được. Còn có cả chiến giáp sinh vật của tộc Mika, vũ khí khoa học kỹ thuật của loại này coi như là rất mạnh, nhưng những thứ đó hoàn toàn khác với cá voi trắng này…”

Hiển nhiên Isa cũng không biết nguồn gốc của cá voi trắng này.

“Xem ra lại là kiệt tác của Thánh Chủ, thành tựu về khoa học kỹ thuật ở Thánh Vực cũng vô cùng cao nhỉ.” Hàn Sâm đánh giá xung quanh, trong lòng có hơi nghi ngờ.

Nếu chủ nhân của cá voi trắng đã chết, cũng đã hóa thành bộ xương khô, làm sao cá voi trắng này lại có thể tự động bơi mà không có người điều khiển, còn có thể nuốt bọn họ vào trong này?

Isa bước đến chỗ bộ xương khô kia, vung tay lên, lập tức nhìn thấy tử khi hình thành bởi xích Trật Tự màu tím đang cuốn về phía bộ xương khô, hiển nhiên là đang muốn lục tung bộ xương xem có thể tìm ra manh mối hay thứ gì có thể chứng minh minh thân phận linh tỉnh không.

Nhưng tử khí của Isa còn chưa chạm vào được bộ xương, thì chuông Thanh Đồng cổ trên bàn điều khiển đã rung lên, lập tức bao trùm hết tử khí của Isa vào bên trong.

“A, chuông Thanh Đồng cổ này lại còn có thể tự động ngăn địch? Chẳng nhẽ nó cũng là sản phẩm của khoa học kỹ thuật?” Hàn Sâm ngạc nhiên nhìn chuông Thanh Đồng cổ.

“Ngươi mới là sản phẩm của khoa học kỹ thuật! Cả nhà ngươi mới là sản phẩm của khoa học kỹ thuật!” Bỗng nhiên có một giọng nói giống như của một đứa bé nam lọt vào tai của Hàn Sâm và Isa.

“Là ai?” Hàn Sâm và Isa đều ngạc nhiên, lập tức cảnh giác nhìn về phía bàn điều khiển, nhưng với khả năng cảm ứng của mình, bọn họ không nhìn thấy bất kỳ sinh vật nào ở bên cạnh bàn điều khiển.

Vẫn chỉ có bộ xương khô ngồi trên chiếc ghế điều khiển chính, khiến cho vẻ mặt của Hàn Sâm và Isa đều trở nên vi diệu hẳn.

“Không thể nào? Chẳng nhẽ là gặp quỷ?” Hàn Sâm nhìn chằm chằm vào bộ xương khô lẩm bẩm tự nói, Động Huyền Khí Tràng của hắn đã quét rất nhiều lần lên người bộ xương khô, một chút sự sống cũng không có, đã chết hẳn luôn rồi, nhìn thế nào cũng không thể nói nữa, trừ phi là quỷ.

“Ngươi mới là quỷ, cả nhà ngươi đều là quỷ!” Giọng nói của đứa bé nam đó lại vang lên, trông có vẻ rất tức giận.

Lần này Hàn Sâm và Isa đều nghe rõ ràng, hóa ra âm thanh lại truyền ra từ trên cái chuông Thanh Đồng nhỏ.

Giây tiếp theo, Hàn Sâm nhìn thấy chuông Thanh Đồng nhỏ đong đưa, hoa văn kỳ dị trên đó đột nhiên nứt ra, lộ ra một đôi mắt màu xanh biếc rất sáng rọi.

Phía dưới đôi mắt còn nứt ra một cái khe, giống như một cái miệng, liên tục đóng mở.

Hàn Sâm ngơ ngác nhìn chuông Thanh Đồng cổ gào lên với hắn, cơ thể liên tục nhảy lên, cảm thấy cực kỳ phẫn nộ.

“Đây là thứ đồ chơi gì vậy?” Trong lúc nhất thời Hàn Sâm không kịp phản ứng lại, vốn dĩ hắn cho rằng chuông Thanh Đồng kia là một món dị bảo cái chuông Thanh Đồng cổ có thể lớn nhỏ này rõ ràng là có những đặc điểm của một cơ thể sống.

“Ngươi mới là đồ chơi ấy! Cả nhà ngươi đều là đồ chơi!” Chuông Thanh Đồng càng phẫn nộ hơn, vừa nhảy vừa mắng chửi.

“Ngươi không phải là trí tuệ nhân tạo đấy chứ? Thoạt nhìn kiểu dáng thì trình độ vẫn còn rất thấp, tới tới lui lui chỉ biết hai câu nói suông như vậy thôi à” Hàn Sâm tò mò đánh giá chuông Thanh Đồng, nói.

Chuông Thanh Đồng vừa mở miệng, lại muốn mắng chửi: “Ngươi là người…”

Nhưng mắng được nửa chừng, chuông Thanh Đồng lại cảm thấy có chút không đúng, nếu tiếp tục mắng như vậy, chẳng phải là thật sự bị coi là trí tuệ nhân tạo sao.

Vì thế mắng được một nửa, chuông Thanh Đồng tức thì đứng thẳng lên rất kiêu ngạo, vẻ mặt ngạo mạn đổi giọng, nói: “Sinh vật hạ đẳng, ngu xuẩn không biết gì, các ngươi nghe cho kỹ đây, đại gia nhà ngươi tên là Đại Vương Chung, các ngươi cũng có thể gọi ta là đại gia, cũng có thể gọi ta là Đại Vương”

Nói xong, Đại Vương Chung như nghĩ tới điều gì đó, lại trừng mắt nhìn Hàn Sâm một cái, bổ sung thêm: “Đại gia nhà ngươi không phải là trí tuệ nhân tạo.”

Hết chương 2284.

Chương 2285. Đại Vương

Hàn Sâm và Isa liếc nhìn nhau đầy nghỉ hoặc, rốt cuộc thì cái tên này là thứ đồ gì, nói dị bảo không giống dị bảo, nói sinh vật lại không giống sinh vật.

Ngọc Cổ cũng là sinh vật, nhưng Ngọc Cổ được sinh ra từ thiên nhiên, cũng không có dấu vết nhân tạo, mà chữ khắc trên người của tên này, nhìn thế nào cũng không giống như tự nhiên sinh ra.

“Được rồi, Đại Vương, ngươi nhốt chúng ta ở trong này là muốn làm cái gì?” Hàn Sâm nhìn chuông Thanh Đồng hỏi.

Đại Vương giở giọng xem thường, nhảy dựng lên, quát: “Cái gì mà bắt các ngươi chứ? Bổn Đại Vương là đang cứu các ngươi đấy, hiểu không? Tiểu hài tử xấu xa, không hiểu thì cũng đừng nói lung tung chứ”

“Cứu chúng ta? Cứu như thế nào?” Hàn Sâm mang vẻ mặt nghi ngờ nhìn Đại Vương Chung.

“Mấy tiểu tử các ngươi đều chẳng hiểu chuyện gì cả, cũng dám xông vào biển Thánh Linh, quả thật là tự tìm đường chết. Nếu như không phải Bổn Đại Vương cứu các ngươi một mạng, các ngươi sẽ nhanh chóng biến thành những tên ngu xuẩn thôi, chỉ còn lại một đống xương trắng.” Cơ thể nó bay vút lên không trung rồi đáp xuống trên đỉnh đầu bộ xương khô, lạnh lùng nói.

“Hắn là ai vậy?” Hàn Sâm tò mò hỏi.

Hắn vốn tưởng rằng bộ xương khô này là chủ nhân của Đại Vương Chung, nhưng bây giờ có vẻ như không phải vậy.

“Hừ, đồ phế vật như vậy làm sao Bổn Đại Vương phải nhớ hắn là ai chứ? Chỉ là một nhân vật nhỏ không có sức ảnh hưởng gì.” Đại Vương Chung vô cùng khinh thường bĩu môi nói.

Hàn Sâm cũng không cho rằng người này thật sự là phế vật, có khả năng điều khiển sản phẩm khoa học kỹ thuật như cá voi trắng thế này, cho dù bản thân hắn là một tên cặn bã, dựa vào cá voi trắng cũng có thể đối chọi với cường giả cấp Thần Hóa.

“Hắn chết như thế nào?” Isa nhìn Đại Vương Chung hỏi.

Đại Vương Chung bĩu môi nói: “Người này tưởng là ỷ vào thứ đồ chơi kỳ quái này là có thể xâm nhập vào biển Thánh Linh trộm lấy kho báu của Thánh Chủ, nhưng thằng ranh này đâu có biết thứ đồ này hoàn toàn không thể chống lại sức mạnh của biển Thánh Linh không đợi hắn lẻn vào thành Thánh Linh thì cũng đã hồn phi phách tán, chỉ còn lại một đống xương trắng như thế này.”

Dứt lời, Đại Vương Chung đắc ý nhảy tới trên bàn điều khiển, nói: “Nhưng thứ đồ này của hắn vẫn có chút thú vị, Bổn Đại Vương lấy nó làm tẩm cung.”

Hàn Sâm biết Đại Vương Chung đang nói đến cá voi trắng, sau khi cẩn thận quan sát bộ xương khô kia, hắn nói với Isa: “Thời gian tử vong của người này đã lâu rồi, không phải mới đến gần đây.”

“Làm sao, còn có sinh vật khác vào được?” Isa còn chưa nói xong, Đại Vương Chung đã nhảy dựng lên trước, nhìn chằm chằm vào Hàn Sâm và hỏi.

“Đúng vậy, còn có một vài kẻ nữa.” Hàn Sâm đánh giá Đại Vương Chung, hỏi: “Lúc đó chẳng phải chính ngươi cũng vào được sao? Cái này có cái gì mà khó hiểu?”

“Thôi đi, Bổn Đại Vương vốn đã ở đây…” Đại Vương Chung nói nửa chừng, hình như là nghĩ tới cái gì, lập tức ngậm miệng không nói nữa.ư

“Cái gì đã ở đây?” Hàn Sâm truy hỏi.

“Hừ”” Đại Vương Chung hừ lạnh một tiếng: “Liên quan gì đến ngươi, không phải Thánh Vật ở trên người ngươi sao? Làm sao lại có nhiều sinh vật khác tiến vào như vậy? Hay là bây giờ Bá Hạ đã già quá rồi, có nhiều tên có thể thoát khỏi miệng của Bá Hạ tiến vào Thánh Cung như vậy à?”

Trong lòng Hàn Sâm khẽ rùng mình, vậy mà Đại Vương Chung lại biết rõ trên người hắn cho Thánh Vật, xem ra quả nhiên là nó không bình thường, rất có thể có liên quan nào đó tới tồn tại của khó báu Thánh Chủ.

“Đừng nhiều lời nữa, trước tiên hãy đưa Thánh Vật cho Bổn Vương, sau khi Bổn Vương mở kho báu của Thánh Chủ, sẽ không thiếu chỗ tốt cho các ngươi.” Đại Vương Chung nhảy đến trước mặt Hàn Sâm, treo ở trên không trung nói với Hàn Sâm.

“Muốn Thánh Vật, có thể, nhưng mà phải xem ngươi có thực lực đó hay không.” Hàn Sâm cười nói.

“Bổn Đại Vương trời sinh Thần Hóa, đánh khắp vũ trụ tinh hà xa hàng tỉ dặm mà không có người địch lại, thiên hạ đệ nhất, ngay cả Thánh Chủ nhìn thấy Bổn Vương cũng phải kính trọng gọi một tiếng Đại Vương ca, tiểu tử nhà ngươi lại dám bàn về thực lực với ta à?” Đại Vương Chung trừng mắt nhìn Hàn Sâm với vẻ mặt ngạc nhiên, giống như sự ngu dốt của Hàn Sâm đã đến mức mà hắn không thể tin được.

“Đại Vương ca, cho dù ngươi giỏi cỡ nào, cũng phải thể hiện tài năng đi chứ, bằng không chúng ta làm sao biết ngươi có thật sự là rất lợi hại hay không đây?” Hàn Sâm mở hai tay nói.

“Vừa rồi Bổn Đại Vương bắt được các ngươi dễ như trở bàn tay như vậy, chẳng nhẽ như vậy còn chưa đủ sao? Lẽ nào lại muốn Bổn Đại Vương xử lý hết đám tiểu tử ngu xuẩn các người thì các ngươi mới biết Bổn Đại Vương lợi hại hay không?” Đại Vương Chung kiêu ngạo nghiêng mắt nhìn Hàn Sâm từ trên cao xuống, giống như một giây sau hắn sẽ giết chết Hàn Sâm nếu hắn nói một lời không đúng.

“Đại Vương ca, vừa rồi ngươi cuốn chúng ta vào đây quả thật là rất lợi hại, thế nhưng muốn chúng ta giao Thánh Vật ra thì vẫn còn thiếu một chút, không bằng ngươi biểu diễn lại, nếu như có thể thuyết phục được chúng ta, ta sẽ dâng Thánh Vật bằng hai tay.” Hàn Sâm cười hì hì nhìn Đại Vương Chung nói.

Hắn cảm thấy Đại Vương Chung này khá thú vị, vì vậy hắn đã buột miệng nói chuyện phiếm với nó vài câu.

Mặc dù vừa nãy chuông Thanh Đồng bao vây bọn họ, cuốn bọn họ vào trong, nhưng cũng chỉ là thừa dịp bọn họ không phòng bị mà thôi, Isa vẫn chưa thật sự bộ phát ra sức mạnh của nàng, cho nên Hàn Sâm vẫn không có gì lo lắng.

Đại Vương ca nghe xong lời này của Hàn Sâm thì khinh thường nói: “Bổn Đại Vương tùy tiện thể hiện tài năng là có thể khiến cho ngươi đầu rạp xuống đất bái phục, chỉ có điều Bổn Đại Vương có quá nhiều thuật Gen, để ta suy nghĩ trước rồi tìm một môn thuật Gen yếu hơn cho các ngươi nhìn, miễn cho thuật Gen của Bổn Đại Vương quá lợi hại rồi vô tình giết chết tất cả các ngươi trong nháy mắt.”

Đại Vương Chung xoay hai vòng ở trên không trung, dường như đã có quyết định, hắn nhảy đến trên bàn điều khiển điểm vài cái, trong nháy mắt cá voi trắng trồi lên khỏi mặt nước há miệng, phía trước của phòng điều khiển, có thể nhìn thấy cảnh vật bên ngoài cá voi trắng.

“Mấy tiểu tử ngu xuẩn các ngươi hãy mở to mắt ra mà xem đây, bây giờ Bổn Đại Vương sẽ cho các ngươi biết cái gì là cường giả thật sự không có gì sánh được trong vũ trụ.” Đại Vương Chung nói, ánh sáng màu xanh tỏa ra trên thân nó xoay tròn rất nhanh, đồng thời cũng từ từ lớn hơn.

‘Thân chuông dần dần nghiêng, miệng chuông nhắm vào bên ngoài miệng cá voi trắng, sau đó chợt vang lên một tiếng chuông, một luồng sóng âm khủng bố ngưng kết thành sóng xung kích, lao ra từ miệng chuông.

Bình Luận (0)
Comment