Kengl
Móng vuốt của Thạch Tượng Quỷ chộp trúng tổ chim làm nó bị lõm xuống nhưng chung quy vẫn không thể bóp nát được nó.
Hàn Sâm trốn ở phía dưới tổ chim âm thầm thở dài một hơi, đã có tổ chim ngăn cản công kích của Thạch Tượng Quỷ nên hắn cũng có chút không gian để xoay sở.
€ó lẽ do được tổ chim bao bọc nên lực lượng của Minh giới bị kích phát trên người Hàn Sâm dần bình ổn trở lại, Thạch Tượng Quỷ kia cũng buông lỏng tổ chim ra, quay trở lại trụ đá.
Hàn Sâm suy nghĩ một lát rồi ngưng tụ lực lượng của Băng Cơ Ngọc Cốt, đấm một quyền về phía Thạch Tượng Quỷ.
Khi lực lượng của Băng Cơ Ngọc Cốt ngưng tụ tới cực hạn thì có thể coi là thể Vô Lậu. Có lẽ dùng sức mạnh này sẽ không kích động đến lực lượng của Minh giới đang quấn trên người, có thể tránh kích động đến Thạch Tượng Quỷ.
Nhưng mà Hàn Sâm đã nghĩ quá ngây thơ rồi, hắn vừa thuấn di xong thì lại một lần nữa bị đánh bay ra, cũng may là có tổ chim ngăn cản, hắn mới không bị một quyền đánh chết.
Cho dù là thế, nhưng máu vẫn phun ra dữ dội.
Lực Tuyệt Nha…Trấn Tà thuật… Thuật Ô Quy… đao pháp Thiên Chi Hạ… Cô Trúc kiếm pháp… Lực Lôi Điện… Lực Hỏa diễm… Lực Đóng Băng…
Hàn Sâm sử dụng hết các loại sức mạnh mà hắn am hiểu nhưng hoàn †oàn vô dụng. Cho dù hắn sử dụng sức mạnh gì thì đều sẽ bị Thạch Tượng Quỷ đánh tan, Hàn Sâm còn chưa đụng được vào thân thể của Thạch Tượng Quỷ nhưng hết lần này đến lần khác lại bị nó đánh bay ra, nếu không có tổ chim hộ thể thì không biết đã phải chết bao nhiêu lần.
Mặc dù có tổ chim hộ thể, hắn vẫn bị lực đánh bay đó làm hộc máu không ngừng, dù không trọng thương nhưng trông vô cùng thê thảm.
“Không cần thử nữa, ngươi đi đi.” Isa lạnh nhạt nói, nhưng tâm trạng lại vô cùng phức tạp.
Hàn Sâm có cái tổ chim kỳ lạ kia hộ thể, e là ngay cả cường giả Thần Hoá cũng khó làm hắn bị thương được. Cứ xem như bên ngoài thật sự có một cường giả Thần Hoá ngăn lại, hắn cũng chưa chắc không có cơ hội chạy thoát, nhưng hắn lại đến nơi nguy hiểm này liều mạng hết lần này tới lần khác khiến cho Isa rất cảm động.
Isa tự hỏi nàng đối xử với Hàn Sâm cũng không tính là tốt, cũng chỉ cho hắn một chút tài nguyên. Lúc đầu chỉ là muốn thắng cược với thầy tướng số, nhưng sau này nàng dần cảm thấy có một đệ tử như Hàn Sâm cũng không tệ.
Một đệ tử như vậy, tại thời điểm này lại đối với nàng như thế, cho nàng một cảm giác hắn muốn liều mình để cứu nàng, nói không cảm động là giả.
Isa đoán rằng Hàn Sâm làm như vậy có một phần nguyên nhân là vì nàng nhưng chủ yếu là do cá tính không chịu thua thiệt của hắn.
Chưa cứu được Isa còn mất thêm một con Huyết Kỳ Lân Bán Bộ Thần Hoá, với Hàn Sâm đây là một tổn thất lớn. Lý do hắn cố gắng thử hết lần này đến lần khác là muốn vẫn hồi lại tổn thất của mình.
Có tổ chim hộ thể, hắn sẽ không gặp nguy hiểm đến tính mạng, nên đương nhiên hắn muốn thử nhiều hơn.
Thật đáng tiếc kết quả của mỗi lần thử đều không tốt, Hàn Sâm gần như đã thử tất cả các loại sức mạnh, nhưng không có loại nào có thể đột phá được sức mạnh của Thạch Tượng Quỷ.
Sự kết hợp giữa Thạch Tượng Quỷ và lực lượng của Minh giới quá xảo diệu, gần như là một mối quan hệ nhân quả, chỉ cần trên người Hàn Sâm có lực lượng của Minh giới thì nhất định sẽ bị Tượng Thạch Quỷ đánh trúng, không còn khả năng nào khác.
Cho đến tận bây giờ, Hàn Sâm cơ bản không đụng được đến trán của Thạch Tượng Quỷ, thậm chí có thể phá vỡ được trán nó để lấy Minh Huyết hay không thì đã không cần cân nhắc nữa, vì hắn hoàn toàn không thể đụng được đến nó.
Nhìn thấy Hàn Sâm liên tục cố gắng nhưng hết lần này đến lần khác bị đánh bay ra ngoài, máu phun ra đã nhuộm đỏ cả áo giáp, ánh mắt Isa ngày càng phức tạp.
Hàn Sâm lại một nữa bị Thạch Tượng Quỷ đánh bay, rơi xuống mặt cầu rồi trốn ở phía sau tổ chim một hồi lâu không có động tĩnh gì.
“Chết chưa? Chưa chết thì mau cút đi.” Isa lạnh giọng quát nhưng ánh mắt lại có chút rưng rưng.
Hàn Sâm vẫn không động đậy, hắn núp ở dưới tổ chim nghĩ cách làm sao phá được mối quan hệ móc xích giữa lực lượng của Minh giới và Thạch Tượng Quỷ.
“Ta gần như đã sử dụng hết các loại sức mạnh mà ta am hiểu, hoàn toàn không phá nổi quy tắc của sức mạnh này. Bây giờ, chỉ còn một khả năng duy nhất là thể Siêu Cấp Thần Linh. Biến thành thể siêu cấp Thần Linh thì có thanh trừ được lực lượng của Minh giới trên người, đương nhiên sẽ không bị Thạch Tượng Quỷ công kích nữa. Nhưng dùng cách này Isa sẽ biết ta là Kim Tệ, thật khiến người ta đau đầu mà” Trong lòng Hàn Sâm có chút phiền muộn.
Nhưng bây giờ, hắn không muốn nhìn Isha và Huyết Kỳ Lân bị giết, nên dù bị bại lộ hắn cũng chỉ có thể thử một lần.
Ngay lúc Hàn Sâm đang suy tư thì lại nghe tiếng Isa gọi: “Hàn Sâm ngươi chết chưa? Chưa chết thì nhanh bước ra đây cho ta.”
“Nữ Hoàng đại nhân, ta làm sao dễ chết như vậy chứ? Ngươi xem thường đệ tử của ngươi quá rồi.” Hàm Sâm thu nhỏ tổ chim thành cái mũ, đội ngược trên đầu, nhìn Isa nói.
Trên người và mặt hắn bê bết máu lại thêm một cái tổ chim đội trên đầu, trông chẳng ra làm sao, nhìn có chút buồn cười.
Ánh mắt Isa nhoáng lên một cái nhưng rất nhanh đã khôi phục lại vẻ lạnh lùng, nàng nhìn chằm chằm Hàn Sâm, sau đó đôi môi đỏ mở ra dùng sức phun một ngụm về phía hắn.
Một ngụm máu tươi như mưa phun về phía Hàn Sâm khiến Hàn Sâm có sửng sốt, hắn không biết Isa muốn làm gì.
Leng keng!
Chỉ thấy trong ngụm máu kia có vật gì đó rơi ra trước mặt Hàn Sâm.
Hàn Sâm nhìn kỹ, thì ra là một cây kim thêu màu đỏ, mỏng hơn so với sợi tóc, chỉ dài bằng một đốt ngón tay.
“Đây là cái gì?” Hàn Sâm nhặt rồi nhìn thoáng qua, phát hiện cây kim thêu này không giống như bình thường.
Chất liệu của nó không hề giống kim loại mà giống như xương của loài sinh vật nào đó, vì nó rất nhỏ, bên trong còn rỗng tuếch, nói là giống kim thêu nhưng nhìn nó càng giống với ống tiêm không có kim tiêm hơn.
Khi Hàn Sâm vừa cầm cây cốt châm đó lên, hắn đột nhiên cảm thấy trong thân thể có một nguồn sức mạnh tự động lưu chuyển như thể nó được triệu hoán.
Hàn Sâm hơi kinh ngạc, vì sức mạnh tự động lưu chuyển này lại chính là Huyết Mạch Lược Đoạt Thuật mà hắn mới học được cách đây không lâu.
Isa lạnh lùng nói: “Đồ vật ta mang đến đều bị hỏng hết rồi, chỉ còn lại vật nhỏ này trong một pho tượng đá hỏng trước đây, ngươi giữ làm kỉ niệm đi, còn bây giờ lập tức cút đi cho ta.”
Hàn Sâm nghe vậy thì trong lòng cảm thấy vui mừng: “Pho tượng đá mà ngươi nói có phải là pho rơi ra từ trong toà cung điện bị sụp, trong thạch động kia không?”
“Bớt nói mấy lời vô ích đi, lập tức cút cho ta, dù ta có chết ngươi cũng phải đưa ta về tinh cầu Đao Phong, giúp ta trông coi Hoàng cung, ta không thích có người động lung tung vào đồ vật của ta.” Isa lạnh nhạt nói.
Hết chương 2280.
Chương 2281. Ngươi có sợ đau không?“Nữ hoàng không còn nữa, giữ lại hoàng cung còn có ích lợi gì?” Hàn Sâm cầm cốt châm, thản nhiên nói.
“Đó là chuyện của ta, ngươi chỉ cần làm theo là được.” Isa nói.
Hàn Sâm lại cười với Isa: “Xin lỗi, nữ hoàng đại nhân, ta là một tên đã quen tự do tản mạn, loại công việc hộ viện trông nhà này không thích hợp với ta, ngươi vẫn nên tự mình trở về canh giữ hoàng cung của ngươi thì hơn.”
lsa thầm cười khổ trong lòng: “Nếu có thể trở về, thì cần gì phải nói nhiều lời vô nghĩa như vậy.”
Đang định nói gì nữa, nhưng đột nhiên nhìn thấy ánh mắt Hàn Sâm cứng lại, sắc mặt nghiêm túc nhìn chằm chằm vào pho Thạch Tượng Quỷ kia, trong tay cầm cốt châm, dùng sức phóng về phía Thạch Tượng Quỷ.
Trong lòng Isa thầm than, cốt châm kia nàng cũng đã nghiên cứu qua một đoạn thời gian, tuy rằng vô cùng cứng rắn, gần như không thể phá hủy, nhưng chính nó lại không có sức mạnh đặc biệt gì cả, phía trên nó không cảm giác được lực lượng dao động, nếu có thể dùng cốt châm phá vỡ lực lượng của Thạch Tượng Quỷ, nàng cũng sẽ không bị nhốt ở nơi này.
Nhưng Isa lại kinh ngạc phát hiện, cốt châm phóng ra từ trong tay Hàn Sâm, lại không bị bất kỳ thứ gì ngăn cản, lúc trước trăm phần trăm chắc chắn sẽ bị Thạch Tượng Quỷ đánh rớt, nhưng giờ gần như hoàn toàn không có bất kỳ phản ứng gì với cốt châm cả, cứ thế mà trơ mắt nhìn cốt châm đâm vào trong trán nó.
“Chuyện này… Làm sao có thể…” Isa kinh ngạc mở to mắt, trên mặt hiện rõ vẻ khó tin.
Sau khi cốt châm đâm vào trán Thạch Tượng Quỷ, chỉ thấy trong cốt châm loáng thoáng hiện ra ánh quang màu máu, hơn nữa ánh quang kia càng ngày càng sáng, sau đó thân thể Thạch Tượng Quỷ liền run rẩy, còn kèm theo tiếng đá rắc rắc vỡ vụn.
Chỉ trong nháy mắt, bức tượng đá kia đã bị nghiền nát ầm ầm, Isa và Huyết Kỳ Lân đang bị nó nắm trong tay cũng bởi vì bàn tay bị nghiền nát mà rơi xuống.
Huyết Kỳ Lân vừa mới bị thương, tiêu hao thể lực không nhiều, sau khi rơi xuống thì xoay người luôn, đạp trên huyết vân đứng trên cầu.
lsa cũng thoi thóp, máu sắp chảy khô, sức sống trong cơ thể đã vô cùng yếu ớt, căn bản không có sức lực phản ứng lại nữa, thân thể thẳng tắp ngã xuống.
Người Hàn Sâm khẽ động, hai tay đỡ lấy Isa đang rơi xuống với tư thế ôm công chúa, cười mỉm nói: “Nữ hoàng đại nhân, xem ra ngươi vẫn phải tự mình trở về trấn thủ hoàng cung.”
Toàn bộ tử khí trên cầu ngọc tản ra , tượng đá khổng lồ vỡ vụn rơi xuống, Isa được Hàn Sâm ôm, nàng từ dưới nhìn lên Hàn Sâm, trong lòng nổi lên cảm giác khác thường.
Nàng chưa bao giờ nhìn một nam nhân nào ở góc độ này, trước kia nàng đều ở tư thế cao cao tại thượng nhìn xuống chúng sinh, làm sao có loại tình cảnh này được, làm cho nàng bỗng nhiên cảm giác hình như mình càng thêm yếu đuối vài phần rồi.
Thạch Tượng Quỷ vỡ vụn, tử khí trên cầu ngọc tan hết, cơ thể Hàn Sâm, Huyết Kỳ Lân và Isa cũng dần dần khôi phục bình thường, cầu ngọc không thấy điểm cuối cũng khôi phục dáng vẻ vốn có của nó, đứng ở trên cầu có thể nhìn thấy mười ba cánh cửa truyền tống ở phía đối diện, và mười hai cầu ngọc khác.
Nhưng mà đám người Hồ Phi đã biến mất, chắc là đã xuyên qua †ruyền tống môn rời khỏi cung điện này.
Bởi vì Huyết Kỳ Lân cũng bị thương, nên Hàn Sâm không cưỡi nó được nữa, hai tay ôm Isa xoay người đi xuống phía dưới cầu ngọc.
“Ngươi không định đi tiếp sao?” Isa tựa vào ngực Hàn Sâm, suy yếu hỏi.
“Đương nhiên phải đi tiếp, nhưng mà trước đó, ta muốn đi qua mười ba cầu ngọc này một lần đã.” Hàn Sâm khẽ cười nói.
Hàn Sâm muốn đi qua mười ba cây cầu ngọc, đương nhiên là vì sức mạnh trong tượng đá.
Sau khi có được cốt châm, hắn mới biết được cốt châm là dị bảo dùng để phối hợp với Huyết Mạch Lược Đoạt Thuật. Nhưng nếu trước kia muốn sử dụng Huyết Mạch Lược Đoạt Thuật, thì trước hết hắn phải đánh bại kẻ địch, sau khi kẻ địch không còn năng lực phản kháng, mới có thể sử dụng Huyết Mạch Lược Đoạt Thuật cướp đi huyết mạch của đối phương.
Khi đối mặt với kẻ địch mạnh mẽ, hoàn toàn đánh không lại được đối thủ, dĩ nhiên Huyết Mạch Lược Đoạt Thuật sẽ không có tác dụng gì lớn.
Nhưng bây giờ có cốt châm này lại khác, truyền sức mạnh Huyết Mạch Lược Đoạt Thuật vào cốt châm, chỉ cần đâm cốt châm vào trong cơ thể kẻ nhân, thì cốt châm có thể tự động cướp đoạt huyết mạch của đối phương, Hàn Sâm chỉ cần đâm cốt châm vào mà thôi.
Tuy rằng bản thân cốt châm không có sức mạnh to lớn gì, mọi thứ vẫn phải dựa vào chính bản thân Hàn Sâm, nhưng mà việc chỉ cần đâm một cây châm so với việc phải đánh bại kẻ địch, thì đương nhiên là dễ dàng hơn nhiều.
Mà tượng đá trên mười ba cây cầu ngọc, rõ ràng là chuẩn bị cho Huyết Mạch Lược Đoạt Thuật và người sở hữu cốt châm, dùng cốt châm có thể dễ dàng đâm thủng tượng đá, cướp đoạt sức mạnh huyết mạch cất giấu trong tượng đá, giống như Hàn Sâm đã làm với Thạch Tượng Quỷ vậy, bây giờ trong cốt châm kia đã có được một giọt Minh Huyết cô đặc lại.
Đừng nhìn nó chỉ là một giọt máu nhỏ bé, nhưng nó là huyết mạch của lực lượng Minh Giới, là sức mạnh truyền thừa cấp Thần Hóa.
Trên mười hai tòa cây cầu ngọc khác, chắc chắn cũng có huyết mạch Thần Hóa tương tự, đương nhiên Hàn Sâm không thể bỏ qua.
Hàn Sâm thay đổi tư thế, cõng Isa lên lưng mình, sau đó lại đi lên một cây cầu ngọc khác, quả nhiên như Hàn Sâm dự đoán, nửa đoạn đầu của cầu ngọc cũng không có nguy hiểm, đi tới trước tượng đá ở giữa cầu, Hàn Sâm trực tiếp phóng cốt châm ra, trong nháy mắt đã rút được lực lượng huyết mạch ở bên trong tượng đá ra, tượng đá cũng theo đó mà sụp xuống, cả cây cầu ngọc cũng mất đi sức mạnh bảo vệ, hóa thành một cây cầu ngọc bình thường.
Hàn Sâm đi qua từng cây cầu một, rút hết lực lượng huyết mạch bên
trong tượng đá ra. Isa thấy vậy, trong mắt hiện rõ vẻ kinh ngạc, không biết vì sao khi cốt châm ở trong tay Hàn Sâm, lại có uy lực mạnh mẽ
như vậy.
Isa chỉ nhặt được cốt châm, đương nhiên không biết châm này cần phải phối hợp với Huyết Mạch Lược Đoạt Thuật, không có Huyết Mạch Lược Đoạt Thuật, cốt châm ngoài cứng rắn thì không có tác dụng gì khác.
Những thứ Thánh Chủ lưu lại đều có tác dụng của nó, nhưng pho tượng thần Thánh Chủ thứ hai không biết vì nguyên nhân gì mà bị phá hư, cho nên Hàn Sâm không có khả năng lấy được cốt châm, lại không ngờ là đã bị Isa lấy được, cuối cùng vẫn rơi vào trong tay Hàn Sâm.
Thánh Chủ không cắt đứt tất cả thông lộ, hắn còn để lại một vài thứ ở trong thông lộ nữa, mấy thứ này vòng vòng đan xen vào nhau, làm cho Hàn Sâm cảm giác vô cùng kỳ quái, đoán không ra vì sao Thánh Chủ phải làm như vậy.
Ngân Nguyên Bảo, Huyết Mạch Lược Đoạt Thuật, cốt thuật, truyên thừa của mười ba loại lực lượng huyết mạch, mỗi một thứ đều được xem như trọng bảo, truyền ra ngoài cũng đủ để dẫn đến cường giả Thần Hóa tới tranh giành.
Nhiều bảo vật như vậy đều chỉ là thử thách do Thánh Chủ bày ra, thật không biết bảo tàng chân chính của Thánh Chủ sẽ khủng bố như thế nào.
“Nữ hoàng đại nhân, ngươi có sợ đau không?” Hàn Sâm nhìn Isa trong ngực hỏi.
lsa hơi ngẩn ra, không biết Hàn Sâm hỏi vậy là có ý gì. “Ý ta là, ngươi có sợ bị chích không?” Hàn Sâm nháy hai mắt hỏi lại. “Chích?” Isa ngạc nhiên nhìn Hàn Sâm.
Trong tay Hàn Sâm cầm cốt châm, cười nói với Isa: “Nếu như sợ thì nhắm mắt lại, đau một chút là hết.”
Nói xong, Hàn Sâm bèn đâm cốt châm vào trong lồng ngực Isa, một giọt Minh Huyết từ trong châm chảy ra, hòa vào trong máu của Isa.
Nếu như muốn tiếp tục đi tiếp, nhất định phải nghĩ ra được biện pháp giải quyết đại phiền toái Hồ Phi này, không có cường giả Thần Hóa, thì không có ai là đối thủ của Hồ Phi cả.
Cho dù bản thân Hàn Sâm hấp thu huyết mạch Thần Hóa, cũng chỉ có thể đạt được huyết mạch cấp Thần Hóa, thực lực sẽ không trực tiếp †ăng lên cấp Thần Hóa được, mà Isa lại không giống, nàng chỉ thiếu nửa bước là có thể thăng lên cấp Thần Hóa, đạt được huyết mạch Minh giới hoàn chỉnh, tỷ lệ có thể tấn chức lên Thần Hóa rất lớn, đây là tư cách tốt nhất để bọn họ tham gia tranh đoạt bảo tàng của Thánh Chủ.
Hết chương 2281.
Chương 2282. Isa thăng cấpHuyết mạch Minh giới hòa vào trong thân thể của Isa, lập tức nhìn thấy trong thân thể Isa tuôn ra từng luồng tử khí, hóa thành từng sợi xích Trật Tự màu tím bay lên, bao bọc thân thể Isa ở trong đó.
Tất cả mọi thứ, áo giáp, đồ trang sức, đồ phòng thủ v.v đều trực tiếp bị phá hủy thành hư vô trong xích Trật Tự khủng bố đó, chỉ có cơ thể cao gầy của Isa bị xích xích Trật Tự bao bọc trong đó, giống như trở về hình dạng thai nhi đang cuộn tròn lại vậy.
Xích Trật Tự màu tím tạo thành một cái kén màu tím, hoàn toàn bao bọc cả người Isa.
Trong một tòa cung điện khổng lồ, Hồ Phi và Bạch tiên sinh, Đoạn Tội đang đi về phía trước, đột nhiên Hồ Phi ngừng lại, nhìn vào phía trước cung điện hỏi: “Bạch tiên sinh, con đường này không có gì sai chứ? Tại sao chúng ta đi một hồi lâu, vẫn còn trong cung điện này vậy?”
Bạch tiên sinh chậm rãi nói: “Nơi này chắc là tiết điểm an toàn thứ tư của bảo tàng, chỉ có đi qua nơi này, chúng ta mới có thể đến được chỗ bảo tàng chân chính.”
“Phải làm sao mới có thể đi qua được nơi này?” Hồ Phi nhìn Bạch tiên sinh hỏi.
“Tòa cung điện này chắc là có cấm chế của lực lượng không gian, năng lực của ta yếu ớt, khó phá vỡ được cấm chế lực lượng không gian của cung điện, e rằng còn phải nhờ đại nhân ngươi tự mình ra tay phá giải.” Bạch tiên sinh suy nghĩ một lát rồi nói.
“Bắt đầu từ đâu?” Hồ Phi nhíu mày hỏi.
“Theo ta suy đoán, thì có thể bắt đầu từ nơi đó.” Bạch tiên sinh chỉ vào một cột đá bên cạnh nói.
Hồ Phi nhìn về phía cột đá, suy nghĩ không ra tay.
Hàn Sâm nhìn Isa trước mặt, trên khuôn mặt hắn lộ vẻ vui mừng, tình huống của Isa còn tốt hơn so với những gì hắn tưởng tượng.
Huyết mạch Minh giới đã kích phát một tia Huyết Mạch Minh Hoàng vốn đã ẩn đi trong cơ thể nàng, trong sự dung hợp của hai thứ này, cộng thêm căn cơ của Isa vốn đã cực tốt, nên thuận lợi đột phá tiến vào cảnh giới Thần Hóa.
Nhìn Isa sau khi thăng cấp lên Thần Hóa, nàng mặc một thân thần giáp màu tím, khí tức khủng bố mạnh mẽ, giống như nữ vương đáng sợ của vũ trụ tinh không ghé xuống nhân gian.
“Nếu như ngươi dám nói ra chuyện vừa nhìn thấy, ta sẽ giết ngươi ngay.” Isa lạnh lùng nhìn chằm chằm Hàn Sâm nói.
“Nữ hoàng đại nhân, ta không thấy cái gì cả.” Hàn Sâm chớp chớp mắt nói, trong lòng lại thầm nghĩ: “Nữ nhân thật sự kỳ quái, rõ ràng khổ sở theo đuổi cảnh giới Thần Hóa, bây giờ thăng lên cảnh giới Thần Hóa rồi lại không vui vẻ, lại còn để ý từng chỉ tiết nhỏ như vậy, dáng vẻ không mặc quần áo vẫn rất xinh đẹp, lại không xấu, có cái gì đáng để ý chứ?”
Isa trừng mắt nhìn Hàn Sâm một cái, không nói gì nữa, nàng đánh giá mười ba truyền tống môn hỏi: “Chúng ta nên đi truyền tống môn nào?”
Hiển nhiên Isa không hiểu rõ mấy thứ này lắm, lúc trước hình như nàng vẫn một đường mạnh mẽ xông vào.
“Ta cũng không am hiểu chuyện này, nếu như không đoán sai, chắc là bọn họ đi tới truyền tống môn ở phía sau cây cầu Sinh Tử Luân Hồi. Nhưng mà cho dù lần này chọn đúng, thì đường phía dưới đó chúng ta cũng không biết nên đi như thế nào, chỉ có thể thử từng cái một.”
Hàn Sâm suy nghĩ một lúc mới hỏi: “Nữ hoàng đại nhân, sao ngươi lại tới nơi này?”
Isa suy nghĩ đáp: “Khi ta đi thăm dò cùng một đội ky sĩ của Đoàn Ky Sĩ Băng Lam ở một tinh cầu, ngoài ý muốn đánh thức Bá Hạ dị chủng Thần Hóa, kết quả bị nó nuốt.”
“Ban đầu ta cũng tưởng mình chết chắc, tuy rằng chỉ bị Bá Hạ nuốt vào, nhưng dạ dày của nó lại có thể tiêu hóa hết thảy, chỉ sợ cho dù là sinh vật cấp Thần Hóa, cũng sẽ bị nó tiêu hóa rất nhanh. Trong lúc ta đang tuyệt vọng, lại ngoài ý muốn phát hiện có một khe nứt trong dạ dày của nó, ta lập tức chui theo khe nứt kia ra ngoài, đi qua rất nhiều hang động, đến được nơi có bức tượng đá bị vỡ, từ nơi đó đi vào trong một cung điện, chắc là cung điện ở trên lưng Bá Hạ”
“Chờ một chút, ngươi nói, cung điện trên mặt đất không phải là ngươi đánh nát, tượng thần của Thánh Chủ cũng không phải do ngươi phá hư?” Hàn Sâm ngạc nhiên nhìn Isa hỏi.
“Đương nhiên không phải, sức mạnh của ta khi đó còn chưa đủ để phá hư đồ vật bên trong cung điện.” Isa nói.
“Cung điện không phải do ngươi phá vỡ, thì trước ngươi chắn là đã có thứ gì đã vào cung điện, khe nứt trong dạ dày Bá Hạ kia cũng có thể là kiệt tác của hắn…” Hàn Sâm trầm ngâm nói.
lsa gật đầu: “Chắc là như vậy không sai, hơn nữa rất có thể là hắn vẫn còn ở đây”
“Vì sao?” Hàn Sâm không hiểu nhìn Isa, không biết vì sao Isa lại đoán như vậy.
“Bởi vì khe nứt trong dạ dày Bá Hạ, chắc là mới xuất hiện cách đây không lâu, nhìn tốc độ khép lại của khe nứt kia, cách thời gian ta đến nơi đó nhiều nhất cũng sẽ không quá một tuần, nếu không thì khe nứt đã khép lại rồi.” Isa suy nghĩ một lúc rồi nói.
Hàn Sâm lập tức nhíu mày: “Vậy thật sự có thể hắn vẫn còn ở trong cung điện, nhưng vì sao hắn lại không để lại dấu vết gì trong cung điện chứ? Nếu hắn đã vào, thì hắn sẽ để lại một số dấu vết gì đó. Nhưng ngoài cung điện bị phá vỡ thì những dấu vết khác đều là do ngươi lưu lại không sai chứ?”
Isa gật đầu: “Ừ, khi ta vào thăm dò, ta cũng không tìm thấy dấu vết của bất cứ ai đi vào cả.”
“Hơn nữa hắn đánh nát tượng đá, nhưng không lấy đi cốt châm ở trong tượng đá, việc này càng kỳ quái, chẳng nhẽ chỉ bởi vì hắn bất cẩn không phát hiện sao? Cường giả mạnh mẽ như vậy lại bất cẩn đến mức này, nghĩ thế nào cũng không thể tin nổi.” Hàn Sâm trầm ngâm nói.
lsa khẽ thở dài, “Có lẽ hắn chẳng thèm quan tâm đồ vật ở nơi này cũng không chừng.”
Hàn Sâm nghe xong thì giật mình: “Quả thật có loại khả năng này, cường giả khủng bố có thể mạnh mẽ đánh thủng một thông đạo trong dạ dày Bá Hạ, thì kẻ đó là người mạnh mẽ cỡ nào chứ, có lẽ mục tiêu thật sự của hắn chỉ có bảo tàng chân chính của Thánh Chủ mà thôi, nếu thật sự là như vậy, vậy thì phiên phức rồi.
Hàn Sâm và Isa đi xuyên qua cầu Sinh Mệnh Luân Hồi, đi tới trước quang môn kia, đi thẳng vào trong quang môn.
Giống như lúc trước, hai người Hàn Sâm lại đi tới một cung điện, đây là một cung điện bình thường, có chính điện, điện thờ hai bên và một hậu điện có bốn truyền tống môn.
Ánh mắt Hàn Sâm quan sát bốn phía, nói với Isa: “Bọn họ chắc là truyền tống rời đi từ nơi hậu điện này.”
“Làm sao ngươi biết?” Isa kinh ngạc hỏi.
“Ta có thể thấy khí tức còn sót lại trên cơ thể của họ.” Hàn Sâm giải thích, nhưng bản thân hắn cũng có nghỉ ngờ.
Bởi vì cường giả càng lợi hại, khí trên người bay hơi cũng càng thấp, thời gian lưu lại cũng càng ngắn, đám người Bạch tiên sinh đã đi rất lâu rồi. Theo tình huống bình thường mà nói, Hàn Sâm rất khó nhìn thấy khí tức bọn họ lưu lại trong không khí mới phải.
Trên thực tế Hàn Sâm cũng không nhìn thấy khí tức còn lưu lại trên người Hồ Phi và Đoạn Tội, nhưng hắn lại nhìn thấy rõ ràng khí tức Bạch tiên sinh lưu lại trong không khí, việc này hiển nhiên có chút không bình thường.
“Chẳng lẽ là Bạch tiên sinh cố ý lưu lại?” Hàn Sâm âm thầm suy đoán trong lòng: “Nhưng làm sao hắn xác định được ta và Isa có thể thoát khỏi khốn cảnh chứ? Và vì sao lại cố ý lưu lại manh mối cho ta, hay là nói nơi này căn bản chính là một cái bẫy?”
Hết chương 2282.
Chương 2283. Nơi cất giấu kho báuHàn Sâm và Isa đều không có sở trường về mảng suy tính này. Thay vì xông vào lung tung, thà đi theo dấu vết do Bạch tiên sinh để lại thử xem sao.
Dưới sự dẫn dắt của Hàn Sâm, cả hai người và Huyết Kỳ Lân lần theo dấu vết mà Bạch tiên sinh để lại đi vào truyền tống môn, kết quả không hề gặp nguy hiểm nào.
Họ liên tục xuyên qua vài cung điện, tất cả đều giống như cung điện mà trước đó Hàn Sâm từng đi qua, mọi nơi đều là vùng an toàn.
“Rốt cuộc Bạch tiên sinh có ý gì nhỉ?” Hàn Sâm suy tư nhưng nghĩ mãi không ra tại sao Bạch tiên sinh làm như vậy.
Nếu nói là ngay từ đầu, Bạch tiên sinh vì họ nên mới đối đầu với Hồ Phi, vì muốn gây phiền phức cho Hồ Phi nên mới để lại những dấu vết này, vậy thì không hợp cho lắm.
Nhờ số hạt còn sót lại của Bạch tiên sinh làm dấu hiệu chỉ đường, Hàn Sâm và Isa tiến lên với tốc độ cực nhanh, không lâu sau đã đến tiết điểm thứ tư.
Tất cả khung cảnh nơi đây lọt vào tầm mắt khiến Hàn Sâm và Isa khẽ nhíu mày, cả đại điện sụp hơn phân nửa, khắp nơi đều là cột đá đứt gãy và mái đá sụp đổ.
Hàn Sâm nhìn quanh đại điện nhưng không phát hiện tượng thần Thánh Chủ, hơn nữa cũng không phát hiện vật nào đặc biệt.
“Xem ra nhóm của Hồ Phi đã dùng bạo lực để thông qua tiết điểm này.” Hàn Sâm tìm kiếm vô cùng cẩn thận, kết quả không phát hiện được gì.
“Không biết Thánh Chủ để lại thứ gì ở đây? Nhưng cho dù là thứ gì đi
nữa, chắc hẳn đã bị bọn Hồ Phi lấy mất rồi.” Hàn Sâm khẽ nhíu mày.
Đồ do Thánh Chủ để lại đều liên quan chặt chẽ với nhau, nếu như thiếu mất món nào đó, chẳng biết sau này sẽ gặp phải khó khăn gì.
Chuyện đến nước này, Hàn Sâm cũng chỉ có thể tiếp tục lần theo dấu vết với Isa. Kết quả sau khi qua truyền tống môn, khung cảnh trước mắt lại khiến hai người ngẩn ngơ.
Nơi mà họ được đưa đến lại chẳng phải là cung điện, mà là vùng biển mênh mông vô tận.
Bá Hạ khổng lồ như một tinh cầu, trong người nó chứa đựng một vùng biển như thế cũng không có gì đáng ngạc nhiên, nhưng lại khiến Hàn Sâm cảm thấy khá buồn bực.
Chắc là đám người Bạch tiên sinh đã đi vào vùng biển, nhưng vì sóng gió trên biển cực kỳ bất ổn, số hạt mà Bạch tiên sinh để lại đã sớm bị gió thổi, không biết đã bị cuốn đến nơi nào, chẳng thể tiếp tục lần theo dấu vết nữa.
“Vùng biển lớn như thế, nếu muốn tìm được đám người Bạch tiên sinh, chỉ e không phải chuyện dễ dàng.” Hàn Sâm đành phải nói vậy.
Isha quan sát xung quanh, hồi lâu sau mới nói: “Nơi này rất có khả năng là nơi cất giấu kho báu thật sự của Thánh Chủ, có lẽ họ cũng không đi đâu xa, mà là chỉ xuống biển thôi.”
Hàn Sâm cũng nghĩ tới khả năng này, nhưng nếu kho báu được cất giấu dưới biển, muốn tìm được đám người Bạch tiên sinh sẽ càng thêm khó khăn.
“Bây giờ không còn cách nào khác, chỉ có dựa vào vận may xuống đó
†ìm thử thôi.” Hàn Sâm nói.
lsa gật đầu, dứt khoát xuống biển, quanh người tỏa ra khí màu tím nhạt. Khi nước biển tiếp xúc với chúng thì lập tức tách ra hai bên.
Hàn Sâm mang Huyết Kỳ Lân đi theo Isa, được sức mạnh của Isa che chở đi xuống tận đáy biển.
Luồng khí màu tím quanh người Isa hóa thành Lĩnh Vực Tử Khí, ngăn chặn nước biển xung quanh trong phạm vi hơn mười mét. Sau đó bọn họ đi sâu vào biển, dần dần đi đến nơi sâu nhất của biển cả.
Đi khoảng trăm dặm đường dưới đáy biển mà chẳng thấy bóng sinh vật nào khác thường, cả vùng biển vô cùng yên ắng, giống như Biển Chết không có bất cứ sinh mạng nào tồn tại.
Đúng lúc ấy, bọn họ đột nhiên nhìn thấy một cái bóng cực lớn đang cử động ở vùng biển xa xa. Isa cũng dừng lại, nhìn chằm chằm cái bóng ấy ở vị trí xa xôi.
Cái bóng nhoáng cái đã di chuyển đến gần đây, cuối cùng Hàn Sâm đã nhìn rõ nó là thứ gì, trong lòng hơi căng thẳng.
Đó là một giống loài kỳ lạ, khổng lồ giống như cá voi, cả người trắng như tuyết, quả thực nó chính là một con cá voi trắng.
Tuy nhiên con cá voi này lớn hơn cá voi bình thường không biết bao nhiêu lần, chiều cao vượt hơn cả cây số, hễ nó cử động là khiến nước biển ở dưới đáy dao động khủng khiếp, khu vực gần nó hình thành một loạt dòng nước xoáy.
“Sinh vật Thần Hóa” Isa trầm giọng nói.
“Không ngờ trong cơ thể Bá Hạ lại có sự tồn tại của sinh vật Thần Hóa. Chỉ e ngoài Thánh Chủ, chẳng ai có thể làm được như thế nàòa” Hàn Sâm cười khổ và nói.
Rõ là cá voi trắng khổng lồ đã để mắt đến Hàn Sâm và Isa, dù sao trong vùng biển này không có những sinh vật khác tồn tại, sự xuất hiện của ba sinh mệnh như họ thật sự quá chói mắt.
Nhất là Isa với Huyết Kỳ Lân, một người là cường giả Thần Hóa, một đứa mang hơi thở giết chóc đâm máu tận trời xanh, muốn không làm người ta chú ý cũng khó.
Khi còn cách họ khoảng một cây số, cá voi trắng khổng lồ đột nhiên há mồm, phát ra sóng âm với tần số cao khác thường, đồng thời trong miệng nó tỏa ra lực hút mạnh mẽ, làm nước biển tạo ra xoáy nước khổng lồ, cuốn hết mọi thứ xung quanh vào bụng mình, nuốt chửng.
Lĩnh vực Tử Khí trên người Isa cũng chuyển động cuồn cuộn giữa dòng xoáy của biển, nhưng lại mơ hồ có cảm giác bị lôi vào miệng cá, tử khí không ngừng bị cuốn vào trong nước.
Isa khẽ nhíu mày, dùng tay làm đao, tử khí bỗng chốc ngưng tụ thành đao khí, cánh tay vươn cao qua đỉnh đầu, sau đó chém thẳng vào xoáy nước.
Đao khí hóa thành ác quỷ tử khí gào thét, điên cuồng chém tới cá voi trắng khổng lồ, chém thẳng luôn vào xoáy nước được hình thành từ sức mạnh của con cá voi. Sức mạnh của đao khí ác quỷ ấy không hề suy giảm, tiếp tục chém ngay đỉnh đầu của cá voi trắng khổng lồ.
Cá voi trắng không hề có ý định trốn tránh, cái miệng nó tiếp tục ngoác lớn, khuôn miệng khổng lồ như lỗ đen tỏa ra lực hút khủng bố đến cùng cực, cứ thế nuốt luôn đao khí ác quỷ chém giết của Isa.
Ừng ực!
Sau khi đao khí ác quỷ bị cá voi trắng khổng lồ nuốt vào, những cái vảy trắng của nó như đang ợ hơi, phun ra một loạt hơi nước, hình thành số lượng lớn bọt khí ở dưới biển.
Hàn Sâm nhìn mà hết hồn. Tuy Isa vừa mới lên chức Thần Hóa, nhưng nàng có được sức mạnh Minh giới, đao pháp Tuyệt Nha lại nổi tiếng khắp thiên hạ với sức bền và khả năng xé toạc, thế mà lại bị cá voi trắng khổng lồ nuốt hết đao khí, sức mạnh khủng bố của con cá này thật sự khiến người ta giật nảy mình.
lsa khẽ nhíu mày, trên người nổi lên từng đường xích Trật Tự màu tím. Xích Trật Tự sắp xếp và gắn kết theo phương thức huyền ảo, hình thành đao khí ác quỷ tử khí trên cơ thể Isa.
Hiện giờ cả người Isa đều tản ra đao ý khủng bố, khiến người ta cảm thấy nàng chính là một thanh đao hung ác nhất trần đời, bất cứ lúc nào cũng có khả năng ra khỏi vỏ, chém giết xé toạc hết mọi thứ.
Đối mặt với Isa bùng nổ sức mạnh, con cá voi trắng khổng lồ kia vẫn không hề sợ hãi. Nó lại há miệng, tản ra sức mạnh như lỗ đen, mọi thứ xung quanh đều bị hút vào miệng của cá voi, một lượng lớn nước biển và cát đá cũng cuồn cuộn theo vào, giống như bị nuốt vào cái động không đáy.
Thấy con cá voi trắng khổng lồ đã há miệng và vọt đến đây, Isa lạnh lùng quát, cánh tay điên cuồng chém vào cơ thể cá voi.
Ác quỷ gào thét liên tiếp lao đến cá voi trắng, nước biển xung quanh và cát đá đều bị xé toạc ngay tức thì, hình thành một vùng chân không cực lớn.
Một loạt đao khí màu tím và hỗ đen của cá voi trắng lập tức va chạm với nhau, hỗ đen bị xé toạc, đao khí màu tím cũng đồng thời nứt toác, sinh ra sóng xung kích khiến cả vùng biển nổ tung trong nháy mắt. Từng đợt sóng vút lên cao, tưởng như cả vùng biển này đều bị lật tung ném đi.
Đòn đánh này quả là ngang sức ngang tài, không có bên nào chiếm được lợi ích.
Nhưng một giây sau, Isa và Hàn Sâm lại biến sắc. Sau khi lỗ đen trong miệng cá voi bị xé toạc, có một thứ đột ngột bay ra từ đó, bao phủ cả ba người Isa, Hàn Sâm và Huyết Kỳ Lân, trong nháy mắt đã kéo họ vào bụng con cá voi trắng khổng lồ.
Hết chương 2283.
Chương 2284. Chuông Thanh ĐồngThứ bao phủ Isa, Hàn Sâm và Huyết Kỳ Lân là một chuông Thanh Đồng lớn, xích Trật Tự màu tím trên người Isa ngưng tụ thành đao khí, hai tay nàng liên tục vung, hết đao này rồi lại tới đao khác chém vào bên trong thành của chuông Thanh Đồng, thành chuông vang lên, nhưng từ đầu đến cuối vẫn không chém vỡ.
“Rốt cuộc thì cái chuông lớn này là cái quỷ gì? Sao lại có thể ở trong bụng cá voi trắng? Dị chủng cũng có thể sử dụng dị bảo sao?” trong lòng Hàn Sâm hơi ngạc nhiên.