ĐinhI
Một đao gần như có thể xé rách cả hư không kia chém lên khối đá tạo ra âm thanh như vàng ngọc va chạm vào nhau nhưng khối đá kia lại không chút tổn hại nào. Đến cả một vết xước cũng không để lại.
Đoạn Tội xanh mặt, hắc quang trên người bùng lên như ngọn lửa. Cả người hắn cứ như bị ác ma màu đen bao phủ, bên trong đại điện cũng bị quang vực màu đen bao phủ.
Hàn Sâm đang đứng trong quang vực màu đen kia, lập tức cảm thấy trước mắt là một màu đen kịt, cũng không cảm nhận được gì, như đang bị vây trong một mảnh hỗn độn vậy.
Hàn Sâm hơi kinh hãi trong lòng, lập tức lệnh cho tổ chim biến lớn bao lấy hắn và Huyết Kỳ Lân bên cạnh để tránh Đoạn Tội nhân cơ hội đánh lén bọn họ.
“Lĩnh vực của tên Đoạn Tội này lại có thể che đậy được thất cảm, trái lại hơi giống với Động Huyền Khí Tràng của ta.” Trong lúc Hàn Sâm đang suy tư thì bóng tối bốn phía đã thối lui.
Đoạn Tội cũng không đánh lén bọn họ mà vẫn đứng trước khối đá nhưng sắc mặt lại rất khó coi, lắc đầu với Bạch tiên sinh. Xem ra hắn đã dùng hết sức mình rồi mà vẫn không thể đánh nát khối đá này.
“Bạch tiên sinh, ngài muốn đích thân thử một lần không?” Đoạn Tội nhìn Bạch tiên sinh, cung kính nói.
“Không cần, đến cả lực lượng của ngươi cũng không thể để lại dấu vết trên nó, vậy thì chắc chắn không thể cậy mạnh để đánh nát đồ vật này.” Bạch tiên sinh nói xong liền đi tới trước khối đá, quan sát cẩn thận.
Hàn Sâm cũng thu hồi tổ chim, đội lên đầu rồi đi đến cạnh khối đá, dùng Kính Tử Diệp Thần Đồng cẩn thận quan sát khối đá này.
Quá trình chế tạo ra khối đá này nhanh chóng được phân tích lại. Không lâu sau, Hàn Sâm liền nhìn thấy một vài hình ảnh khiến người khác phải kinh hãi.
Hàn Sâm nhìn thấy ban đầu khối đá này chỉ là một vật thể lỏng giống như xi-măng, sau đó có một sinh vật như ác quỷ bị ném vào, sống sờ sờ bị chất lỏng kia niêm phong bên trong.
Cho dù sinh vật giống ác quỷ kia có giãy dụa thế nào thì nó cũng không thế thoát ra được. Vật thể lỏng và sinh vật ác quỷ bên trong cùng bị rót vào trong mộ cái bình, sau đó dần dần ngưng kết rồi cuối cùng biến thành dáng vẻ khối đá như bây giờ.
Cái bình bên ngoài bị đập vỡ, thứ bên trong chính là khối đá Hàn Sâm đang nhìn thấy bây giờ.
Bạch tiên sinh nhìn một hồi lâu, nhíu mày nói: “Khối đá này dường như có ý chí, hơn nữa còn là ý chí vô cùng kinh khủng, có lẽ luồng ý chí kia chính là mấu chốt để có thể đánh nát khối đá này.”
“Bạch tiên sinh, chúng ta nên làm thế nào?” Đoạn Tội hỏi.
Bach tiên sinh suy nghĩ rồi nói: “Ta thử dùng thuật Phong Hồn một lần xem có thể phong toả ý chí bên trong này không.”
Vừa nói, bàn tay của Bạch tiên sinh vừa sờ lên khối đá, lòng bàn tay hắn lóe lên một quang phù kỳ dị. Quang phù đó đặt lên khối đá làm khối đá vốn yên lặng lập tức run rẩy kịch liệt, trong đó dường như còn truyền ra tiếng ác quỷ gầm thét khiến người nghe phải sởn gai ốc.
Theo quang phù kia lóe lên, bên trong khối đá màu xanh như rịn ra máu nhuộm đỏ cả khối đá.
Đùng!
Quang phù Bạch tiên sinh khắc lên khối đá lại vỡ tan tành, còn khối đá cũng dần khôi phục lại như bình thường.
Sắc mặt Bạch tiên sinh hơi tái nhợt, thân thể cũng lắc lư một chút. Đoạn Tội liền vội vàng tiến lên đỡ hắn: “Tiên sinh, ngươi không sao chứ?”
“Ta không sao.” Bạch tiên sinh lắc đầu: “Không ngờ ý chí bên trong lại mạnh mẽ như vậy. Đến cả Phong Hồn Bí Chú của ta cũng không có hiệu quả lớn. E rằng chủ nhân của ý chí đó chắc là một vị cường giả cấp Thần Hóa.”
Hàn Sâm nghe vậy, hơi động trong lòng, cười hỏi: “Bạch tiên sinh, nếu †a có thể đánh nát khối đá này thì đồ vật bên trong có phải là thuộc quyền sở hữu của ta không?”
“Nếu đã hợp tác thì đương nhiên là cùng hưởng.” Đoạn Tội lạnh giọng nói.
Bạch tiên sinh dường như nghĩ đến điều gì đó, cười một tiếng nói: “Nếu chúng ta không mở ra được thì để ở đây cũng lãng phí. Nếu ngươi có thể mở ra được thì đương nhiên ngươi được quyền lấy đồ vật bên trong. Nhưng nếu như sau này cần dùng đến thì mong ngươi có thể lấy ra để giúp chúng ta vượt qua cửa ải khó”
“Đương nhiên.” Hàn Sâm đi đến trước khối đá rồi lấy một quả Ngân Bảo ra đặt trên khối đá, sau đó lùi về sau hai bước. Hàn Sâm vừa động ý niệm, hồn thú bám trên quả Ngân Bảo lập tức tự bạo.
Sau khi hồn thú tự bạo, trấn hồn chỉ lực của quả Ngân Bảo lập tức trấn áp lên khối đá, sau đó liền thấy khối đá kia lại run lên, từng âm thanh như lệ quỷ gào thét không ngừng vang lên, máu màu đỏ quỷ dị cũng thấm ra ngoài.
Quả Ngân Bảo trấn áp lên khối đá cũng đang không ngừng run rẩy nhưng từ đầu đến cuối đều không rớt xuống.
“Xem ra trước đó Thánh Chủ lưu lại một cây ăn quả Ngân Bảo trong cung điện trước không phải chỉ là ngẫu nhiên mà là chuẩn bị cho việc nghiền nát khối đá này. May mà Hàn Sâm lấy được quả Ngân Bảo, nếu không thì dù chúng ta có đánh thế nào, nó cũng không vỡ.” Bạch tiên sinh nói.
Trong lúc nói chuyện, chỉ thấy khối đá kia đã nứt ra từng khe hở, âm thanh như lệ quỷ bên trong cũng càng ngày càng kinh khủng, thảm thiết.
Ầm!
Khối đá kia đột nhiên vỡ vụn, biến thành đá vụn màu máu. Hàn Sâm đi nhanh đến trước đá vụn, thò tay nhặt một vật bên trong ra.
Đó là một hạt châu thuỷ tinh màu xanh, bên trong có ráng màu di chuyển. Nhìn kĩ sẽ thấy nơi ráng màu biến ảo hình như có một ít chữ viết liên tục biến đổi.
“Đó là cái gì?” Đoạn Tội nhìn chằm chằm vào hạt châu trong tay Hàn Sâm hỏi.
Hàn Sâm cười, nhét hạt châu vào túi áo: “Không phải vừa rồi Bạch tiên sinh đã nói rồi sao? Đồ vật ta lấy được chính là của ta.”
Đoạn Tội hừ lạnh một tiếng, không để ý tới Hàn Sâm nữa, Bạch tiên sinh lại chỉ cười một tiếng nói: “Nếu đã lấy được đồ vật thì chúng ta tiếp tục đi thôi.” Hàn Sâm không tin Bạch tiên sinh và Đoạn Tội sẽ thật sự giữ đúng giao ước. Rõ ràng bọn hắn đến đây là có mục đích, đến thời điểm nào đó trở mặt thì cũng là điểu hiển nhiên. Hàn Sâm đương nhiên phải nhân cơ hội kiếm thêm nhiều vốn trong tay hơn. Hàn Sâm vừa đi theo hai người Bạch tiên sinh vừa âm thêm nghiên cứu hạt châu mới lấy được. Ráng màu biến ảo bên trong hạt châu lại quả thật chứa rất nhiều chữ viết. Sau khi Hàn Sâm cẩn thận quan sát thì không khỏi lộ ra vẻ kinh ngạc bởi vì nội dung bên trong lại hơi giống “Huyết Mạch Mệnh Thần Kinh”.
Hết chương 2274.
Chương 2275. Huyết Mạch Lược Đoạt ThuậtHàn Sâm khiếp sợ trong lòng: “Trong thành Quỷ Cốt có tượng đá Nhân Đế, nơi này lại còn có thuật gen cùng một hệ với “Huyết Mạch Mệnh Thần Kinh”. Nhân Đế hay còn gọi là Huyết Mệnh Giáo rốt cuộc có quan hệ gì với Thánh Chủ đây?”
Hàn Sâm tạm thời nghĩ mãi mà không rõ nhưng thuật gen do ráng màu đỏ như máu biến ảo ra trong hạt châu kia lại làm cho đáy lòng Hàn Sâm vô cùng vui mừng.
Cho tới nay, Hàn Sâm luôn cảm thấy Huyết Mạch Mệnh Thần rất yếu kém Kinh trên phương diện chiến đấu. Thứ chân chính có thể được xưng là đứng đầu chính là năng lực di truyền huyết mạch.
Nhưng khi nhìn thuật gen được ghi lại bên trong hạt châu lại làm cho Hàn Sâm thấy được một loại khả năng khác của Huyết Mạch Mệnh Thần Kinh.
Tuy thuật gen được ghi lại trong hạt châu thuộc về cùng một hệ với Huyết Mạch Mệnh Thần Kinh nhưng lại không hoàn toàn giống nhau, giống như lá với hoa trên cùng một cái cây, đều được sinh ra từ rễ nhưng chúng lại hoàn toàn khác biệt.
Nếu như nói Huyết Mạch Mệnh Thần Kinh là hoa, như vậy thuật gen được ghi lại trong hạt châu này chính là lá.
Sứ mệnh của bông hoa là kết trái mà lá cây lại tồn tại vì hô hấp.
Nghe thì có vẻ như rất tuyệt vời thế nhưng trên thực tế, đây cũng là một thuật gen vô cùng tàn nhãn. Thuật gen được ghi lại trong hạt châu có thể cưỡng ép đoạt đi huyết mạch của sinh vật khác cho bản thân sử dụng.
Chỉ cần đánh một đòn là trực tiếp cướp đoạt được huyết mạch của đối phương để làm chất dinh dưỡng cho huyết mạch của chính mình mà đối phương sẽ biến thành sinh vật cấp thấp vì mất đi lực lượng huyết mạch.
Nhưng nói đến đây thì lại thấy tuy cách hoạt động của loại thuật gen này khác với quy tắc của Tí Hộ Sở nhưng kết quả lại giống nhau đến kỳ diệu, cả hai đều là cướp đoạt những sinh vật khác để tăng sức mạnh cho bản thân.
Chí là loại thuật gen này càng trực tiếp hơn, giống như trước kia Hàn Sâm từng chiến đấu với Long Bát, nếu Hàn Sâm muốn Hoàng Long Kim Thể của hắn thì chỉ cần dùng loại thuật gen này cướp đoạt huyết mạch của hắn là có thể làm cho bản thân có được Hoàng Long Kim Thể rồi. Đơn giản trực tiếp đến mức khiến người khác tức lộn ruột.
Nếu công khai loại thuật gen này trong vũ trụ thì e rằng Hàn Sâm lập tức sẽ trở thành kẻ địch chung của vạn tộc. Không có bất cứ chủng tộc này có thể ngồi yên nhìn huyết mạch của tộc mình bị tộc khác cướp đoạt được.
Hàn Sâm âm thầm nhớ kỹ “Huyết Mạch Lược Đoạt Thuật” này đồng thời thề tuyệt đối sẽ không để cho người khác biết hắn có được thuật gen này. Nếu không kẻ địch tới tấp sẽ biến hắn thành chuột chạy qua đường.
Vì có Huyết Mạch Mệnh Thần Kinh làm cơ sở nên không cần phải tu luyện “Huyết Mạch Lược Đoạt Thuật” lại từ đầu mà có thể trực tiếp lấy ra sử dụng luôn, chỉ thiếu độ thuần thục mà thôi, vì cả hai vốn sinh ra từ cùng một hệ mà.
Đùng!
Sau khi Hàn Sâm nhớ kĩ toàn bộ “Huyết Mạch Lược Đoạt Thuật” liền bóp nát hạt châu màu xanh kia. Giữ lại thứ này bên người chính là tai họa, có thể trực tiếp hủy diệt không để lại bất cứ dấu vết nào là tốt nhất.
Thế nhưng trong nháy mắt khi hạt châu màu xanh bị bóp vỡ, ráng màu đỏ máu bên trong lại xâm nhập vào trong ngón tay Hàn Sâm, thuận theo mạch máu của ngón tay mà ngấm vào trong máu Hàn Sâm.
Hàn Sâm muốn ngăn cản nhưng lại phát hiện hoàn toàn không có tác dụng bởi vì lực lượng của Huyết Mạch Mệnh Thần Kinh có cùng nguồn gốc với ráng màu đỏ máu kia nên chúng đã hòa vào nhau trong chớp mắt, không tách biệt được.
Đồng thời, Huyết Mạch Lược Đoạt Thuật cũng tự động vận chuyển, mức độ trôi chảy này cứ như đã được luyện tập cả hàng tỷ lần.
“Quả nhiên giữ lại thứ này bên người rất đáng sợ, vậy mà lại đoán chắc người lấy được hạt châu nhất định sẽ tiêu hủy nó, ráng màu đỏ máu bên trong kia được chuẩn bị chính vì tu luyện ‘Huyết Mạch Lược Đoạt Thuật’. Cho dù người xem được hạt châu chưa từng luyện ‘Huyết Mạch Mệnh Thần Kinh thì cũng có thể nhanh chóng luyện thành “Huyết Mạch Lược Đoạt Thuật.” Hàn Sâm âm thầm kinh hãi. Người thiết kế sắp đặt tất cả mọi thứ ở đây đã sớm hiểu thấu lòng người. Trải qua bao nhiêu năm tháng như vậy mà nhất cử nhất động của một người đến sau cũng nằm trong sự tính toán của hắn.
“Nhưng chỉ như vậy đã nói rõ được người chuẩn bị hạt châu cũng không ngờ đến việc người lấy được hạt châu đã luyện “Huyết Mạch Mệnh Thần Kinh”. Vậy đây chắc hẳn không phải đồ vật mà Huyết Mệnh Giáo chuẩn bị cho người của mình. Chằng lẽ Thánh Chủ chỉ tiện †ay làm thôi chứ không liên quan gì đến Huyết Mệnh Giáo sao?” Hàn Sâm âm thầm suy nghĩ.
Bạch tiên sinh và Đoạn Tội dẫn đường ở phía trước, Hàn Sâm dẫn theo Huyết Kỳ Lân luôn đi theo sau.
Bạch tiên sinh quả thực không phải người thường. Hàn Sâm đi theo hắn gần như không gặp phải bất cứ nguy hiểm gì. Sau khi đi qua hơn trăm tòa cung điện, ba người lạ đến một tiết điểm khác.
Nhưng sau khi bọn hắn tiến vào tiết điểm này đều ngẩn người một lúc.
Chỉ thấy chính giữa cung điện hình tròn có một lỗ hổng lớn. Nếu tiết điểm này giống tiết điểm thứ nhất thì ban đầu chỗ đó phải có một pho tượng đá mới đúng.
Sắc mặt Bạch tiên sinh thay đổi: “Có người đến trước chúng ta một
bước, hơn nữa còn phá hủy đại điện.”
Bach tiên sinh nói xong liền đi nhanh đến cạnh cái lỗ. Hàn Sâm và Đoạn Tội cũng đi theo, đứng bên cạnh nhìn bên dưới cái lỗ thì thấy phía dưới lại là một cái hang động thiên nhiên to lớn.
Phần đá bị vỡ của sàn nhà cùng với pho tượng đá đều rơi xuống dưới đáy hang động, tượng đá bị vỡ vụn thành vài phần. Giống như bọn họ phỏng đoán, quả thật nơi này vốn có một pho tượng đá nhưng bây giờ đã bị phá hủy rồi.
“Ta xuống dưới xem một chút.” Đáy lòng Hàn Sâm đang rất tò mò, không biết người nào đã đến nơi này trước bọn họ một bước, còn phá hủy cả một tòa cung điện và tượng đá.
Hàn Sâm thận trọng nhảy xuống, ánh mắt đánh giá hang động trước liền phát hiện xung quanh có ít nhất ba cái hang động tự nhiên có thể đi thông đến nơi khác.
Bạch tiên sinh và Đoạn Tội cũng xuống, Bạch tiên sinh đi tới trước đống tượng đá kia, cẩn thận quan sát, nửa ngày sau mới lên tiếng: “Tượng đá bị nghiền nát, đồ vật vốn nên có ở chỗ này cũng mất rồi, không biết đã bị người nào cầm đi, chúng ta cũng không thể biết được tượng đá đã nhắn lại những gì.”
“Chúng ta phải làm sao bây giờ? Tiếp tục đi theo kế hoạch ban đầu hay đi nhìn xem những hang động đá này thông đến chỗ nào?” Hàn Sâm nhìn chằm chằm những hang động đá kia, hỏi.
Đột nhiên!
Những tiếng vang rầm rập kỳ quái truyền đến từ trong hang đá làm chấn động hang đá như có sấm sét cuồn cuộn, thậm chí màng nhĩ cũng sắp bị đánh vỡ.
“Tiến vào hang đá quá mạo hiểm, chúng ta cứ tiếp tục dựa theo kế hoạch ban đầu mà đi thôi. Nếu quả là có người đến trước chúng ta một bước thì cho dù hắn có chiếm được bảo tàng của Thánh Chủ thì cũng chỉ có thể trở lại theo đường cũ. Chúng ta vẫn còn cơ hội.” Sắc mặt Bạch tiên sinh hơi khó coi, đứng dậy bay ra khỏi cái hố.
Hàn Sâm dùng Kính Tử Điệp Thần Đồng nhìn thoáng qua tượng đá bị vỡ nát cũng không phát hiện ra điều gì khác lạ, lại nhìn thoáng qua hang động vẫn truyền đến những tiếng sét đánh ầm ầm rồi đi theo Bạch tiên sinh về lại đại điện.
Có lẽ bởi vì phát hiện có người đã đoạt trước một bước nên tốc độ tính toán của Bạch tiên sinh nhanh hơn rất nhiều. giống như là muốn đuổi kịp cái tên đoạt trước một bước kia.
Trong mấy tòa đại điện kế tiếp, đám người Hàn Sâm đều phát hiện dấu vết có người đã từng đi qua.
Nhưng Bạch tiên sinh nhanh chóng phát hiện hình như người kia không biết con đường chính xác. Hắn dường như là đi thử qua từng cánh cửa ánh sáng một, trong lúc đó cũng mắc phải nhiều sai lầm, vào nhầm một số cung điện nguy hiểm, thế nhưng cuối cùng đều về được con đường chính xác.
“Người kia không biết được con đường chính xác để đến bảo tàng nhưng hắn cứ thăm dò như vậy, còn một đường đi đến đây, chứng tỏ thực lực của hắn rất mạnh, hơn nữa thời gian hắn tới nơi này đã không ngắn.” Bạch tiên sinh nhíu mày nói.
“Điều đó không có khả năng, trước đó hốc cây tiến vào nơi này luôn bị khóa. Không có chìa khóa là phiến đá trong tay Hàn Sâm thì hắn vào bằng cách nào?” Đoạn Tội nói với vẻ hơi nghỉ ngờ.
Bạch tiên sinh lắc đầu không nói, hiển nhiên là không nghĩ ra được vấn đề này. Hàn Sâm cũng không nói gì thêm mà chỉ đi theo Bạch tiên sinh tiến về phía trước. Thời điểm bọn hắn đến nơi có tiết điểm thứ ba nhanh hơn hai lần trước một giờ.
Cẩn thận tiến vào nơi có tiết điểm thứ ba, cảnh tượng đập vào mắt làm
Hàn Sâm giật nảy cả mình. Sau khi nhìn rõ tình huống trước mắt, Hàn Sâm mở to hai mắt nhìn, suýt nữa nghẹn ngào kêu lên.
Hết chương 2275.
Chương 2276. Mười ba cây cầuTiết điểm thứ ba hoàn toàn không giống với hai tiết điểm trước, tuy rằng nơi này cũng là một toà cung điện, nhưng nó lại lớn tới không có cách nào tưởng tượng được, hơn nữa phía bên dưới của cung điện lại không phải là mặt đất, mà là một cái hồ rộng lớn, ở bên trên của cái hồ đó, có hàng loạt những cây cầu ngọc.
Cây cầu ngọc có cầu vòm hình bán nguyệt, tổng cộng có mười ba cây, kéo dài khắp cả tòa cung điện, nối liền với mười ba cánh cửa đối diện cung điện.
Chất liệu của mười ba cây cầu này hoàn toàn không giống nhau, có cái do Dương Chi Bạch Ngọc chế tạo thành, có cái dường như làm từ Phỉ Thúy, mười ba cây cầu được tạo thành từ mười ba loại bảo thạch khác nhau.
Ở bên trên thành cầu, còn có rất nhiều tượng đá điêu khắc, có tượng trông như ác quỷ, có tượng lại giống thiên sứ, có tượng lại quái dị giống như thú dữ, có tượng lại trông giống thụy thú.
Chỗ Hàn Sâm đưa mắt nhìn là một cây cầu làm bằng Tử Tinh, trên thành cầu là những bức tượng đá điêu khắc có hình thù quái dị tựa như ác quỷ, nhưng những thứ đó không phải là nguyên nhân chủ yếu †hu hút ánh mắt của Hàn Sâm.
Ánh mắt của Hàn Sâm dán chặt, nhìn chằm chằm vào vị trí huyền đỉnh của cây cầu hình vòm làm bằng Tử Tinh, đó cũng chính là trung tâm của cây cầu, ở đó có một bức tượng đá điêu khắc hình ác quỷ cao tới hơn chục mét, ngồi phía trên của cây cầu, hai cánh khép lại, đôi mắt quỷ nghiêng nghiêng nhìn chằm chằm về phía dưới, dường như tìm kiếm mục tiêu để cắn xé.
Một bàn tay của nó đưa về phía trước, móng tay vừa sắc vừa nhọn, lộ ra một màu tím đen, trong bàn tay thế mà lại nắm chặt lấy một người phụ nữ, là người phụ nữ mà Hàn Sâm quen biết.
“Isa!” Hàn Sâm xém chút nữa đã kêu lên thành tiếng.
Người mà pho tượng đá quỷ làm bằng Tử Tinh nắm trong lòng bàn tay thế mà lại là Isa, tuy rằng thân thể của nàng ta đều bị nắm trong bàn †ay, nhưng mà khuôn mặt đó lại lộ ra bên ngoài, nhợt nhạt đến có chút doạ người, trên khoé miệng có dính chút máu tươi, nhìn giống như là đã bị hôn mê, hoàn toàn không có chút ý thức nào, mái tóc đen dài trên đầu toàn bộ đã hoá thành màu trắng như tuyết.
Cho dù là thế, Hàn Sâm vẫn có thể vừa nhìn là nhận ra nàng, hơn nữa vô cùng chắc chắn, đó chính là Isa chắc chắn không sai. Cho dù đang hôn mê, trong tình cảnh tồi tệ như thế này, nét mặt của nàng so với thường ngày cũng không có khác biệt là mấy, dường như nàng vẫn là một nữ hoàng cao cao tại thượng như cũ, thần sắc đó khiến người khác có muốn học cũng không học được.
“Tại sao Isa lại ở đây? Không phải nàng ta đã bị Bá Hạ nuốt rồi sao?” Trong lòng Hàn Sâm bỗng chấn động, dường như là nghĩ tới điều gì đó, trong lòng thầm nói: “Chẳng lẽ nơi này chính là cụm cung điện trên lưng của Bá Hạ sao?”
Nghĩ tới khả năng này, tâm trạng của Hàn Sâm càng thêm chấn động hơn: “Chẳng trách Thánh Chủ không sợ bị người khác trộm mất bảo vật của hắn, đúng thật là rất mạnh tay.”
“Nữ hoàng đại nhân!” Hàn Sâm gọi Isa đang ở trên cầu hai tiếng, hi vọng có thể gọi Isa tỉnh dậy, hắn có thể nhìn ra được, Isa chắc là vẫn chưa chết.
Nhưng mà Hàn Sâm dùng thuật sóng âm gọi liên tục mấy tiếng, nhưng Isa vẫn hoàn toàn không có phản ứng.
“Ngươi không cần gọi nữa, cho dù có là cường giả cấp Thần Hoá ở đây gọi, nàng ta cũng không nghe thấy giọng của ngươi đâu.” Bạch tiên sinh nói.
“Xin tiên sinh chỉ bảo.” Hàn Sâm nhìn về hướng của Bạch tiên sinh hành lễ nói.
Bạch tiên sinh chỉ vào cây cầu ngọc kia nói: “Mười ba cây cầu này, lần lượt đại diện cho mười ba loại sức mạnh khác nhau, đi trên một cây cầu trong số đó thì sẽ bị sức mạnh của cây cầu nhốt lại, có thể xem như là một bài kiểm tra mà thánh chủ để lại, chúng ta bắt buộc phải chọn đúng cây cầu, mới có thể đi qua an toàn.”
“Cây cầu đó đại diện cho loại sức mạnh nào?” Hàn Sâm nhìn cây cầu làm bằng Tử Tinh mà Isa đang ở trong đó hỏi.
“Nếu như ta không có nhìn nhầm, pho tượng điêu khắc ác quỷ trên thành cầu chính là quỷ của Minh giới trong truyền thuyết, mà bức tượng quỷ đó chắc là Quỷ Chủ của Minh giới, đại diện cho sức mạnh của quỷ giới.” Bạch tiên sinh nhìn pho tượng ác quỷ đó nói.
“Sức mạnh Minh giới là sức mạnh hệ Tử vong có đúng không?” Hàn Sâm hỏi.
Bạch tiên sinh lắc lắc đầu nói: “Trong truyền thuyết thần thoại Minh giới tuy rằng là thế giới của người chết, nhưng mà trên thực tế Minh giới lại không thuộc hệ Tử Vong, mà là một nhánh của hệ Thời Không. Ngươi có thể hiểu đại khái như thế này, Minh giới và thế giới này của chúng ta cùng đồng thời xuất hiện ở một thời không khác, không gian và trục thời gian ở đó đều không giống với thời gian của chúng ta, cho nên sức mạnh của Minh giới chỉ chính là thời không, không phải là tử vong hay là những loại hắc ám khác.”
“Làm sao mới có thể cứu nàng về?” Hàn Sâm lại hỏi.
Bạch tiên sinh lắc lắc đầu: “Ngoài cách dùng sức mạnh phá vỡ, ta cũng không còn cách nào, hệ Thời Không vốn là loại sức mạnh thần bí nhất, khó khống chế trong tay nhất, trong truyền thuyết chủ của Thánh Vực có sức mạnh của hệ Thời Không, vận may của Đao Phong rất không tốt, nàng ta lại chọn trúng cây cầu ngọc có sức mạnh Thời Không đó.
Hàn Sâm lập tức nhíu mày lại, nếu như đến cả Isa cũng thất bại trong việc dùng sức mạnh đột phá cây câu ngọc, vậy hắn càng khó có thể thành công.
Dù sao hắn chỉ là một Hầu Tước mà thôi, chiến lực còn kém xa Bán Bộ Thần Hoá như Isa.
Hàn Sâm nhìn Isa đang bị pho tượng ác quỷ nắm chặt trong tay, sau khi nhìn tỉ mỉ mới phát hiện, móng tay của pho tượng ác quỷ đã đâm vào bên trong máu thịt của Isa, máu tươi đang không ngừng chảy ra ngoài, thấm vào bên trong móng tay của pho tượng đá quỷ, khiến đầu móng tay của nó dần dần bị nhiễm thành màu máu.
Nếu như cứ tiếp tục để như vậy, e chẳng mất bao lâu nữa, Isa sẽ cạn khô máu mà chất.
Tuy rằng bởi vì bị sức mạnh của cây cầu Minh giới cản trở, Hàn Sâm không cảm giác được sức sống của Isa, nhưng mà nhìn bằng mắt cũng nhìn ra được, thời gian của nàng ta không còn nhiều nữa.
Ánh mắt của Bạch tiên sinh quan sát tới lui phía trên của mười ba cây cầu ngọc, thỉnh thoảng suy tính một hai, chắc là đang tìm kiếm cây cầu ngọc nào mới là con đường thực sự có thể an toàn đi qua.
Nhưng mà rất nhanh, sắc mặt của Bạch tiên sinh trở trên có hơi khó coi: “Mười ba cây cầu này lại đều là đường chết, đều có sức mạnh khủng bố trấn giữ, không có bất kỳ cây cầu ngọc nào là có thể đi qua mà an toàn được, chẳng lẽ chủ của Thánh Vực căn bản không hề dự định để người khác sống mà đi qua nơi này sao?”
“Không đúng, nhất định có đường sống” Trên trán Bạch tiên sinh đã đổ rất nhiều mồ hôi, ánh sáng của quang phù trên ngón tay chợt loé, không ngừng suy tính hết lần này tới lần khác.
Tầm mắt của Hàn Sâm vẫn cứ nhìn chằm chằm về cây cầu ngọc làm bằng Tử Tinh, kính Tử Đồng Thần Điệp trong mắt phải cũng luôn chuyển động với tốc độ cực nhanh, đang phân tích kết cấu của cây cầu ngọc làm bằng Tử Tinh.
Hàn Sâm biết Isa vẫn luôn kiêu căng bá đạo, nhưng lại tuyệt đối không phải là một người ngu xuẩn, nàng ta không có lý nào lại chọn con đường nguy hiểm nhất để đi.
Vì vậy Hàn Sâm cảm giác Isa lựa chọn cây cầu của Minh giới này, chắc là có tính toán của riêng nàng, nhưng không biết nguyên nhân tại sao mà lại thất bại.
Tử đồng bốn cánh hoa của kính Tử Đồng Thần Điệp không ngừng chuyển động, nhưng mà những thứ có thể phân tích ra lại vô cùng có hạn. Cây cầu ngọc làm bằng Tử Tinh bị một nguồn sức mạnh mạnh mẽ nhưng quỷ dị bao phủ lấy, Hàn Sâm chỉ có thể nhìn thấy một loại xích Trật Tự có kết cấu xếp theo thứ tự vô cùng huyền ảo, giống như xích Trật Tự của tổ chim. Đây là loại lực lượng không phải Hàn Sâm của bây giờ có thể hiểu được, là loại lực lượng nhìn thấy được nhưng lại không cách nào hiểu được.
“Không sai, chính là cây này, chỉ có đi qua cây cầu này, chúng ta mới có khả năng sống sót mà đi qua.” Bạch tiên sinh đột nhiên chỉ về một cây cầu ngọc, vẻ mặt vui mừng nói.
Hàn Sâm nhìn qua hướng Bạch tiên sinh chỉ, thấy thứ hắn chỉ là cây cầu Mặc Ngọc đen nhánh như mực, bên trên cây cầu có một loạt pho tượng quái điểu giống như con quạ, ở vị trí trên cùng của đỉnh cây cầu, cũng có một pho tượng đá khắc hình con chim khổng lồ kỳ quái, nó ngồi bên trên trụ đá, lạnh lùng nhìn xuống cây cầu ngọc.
Hết chương 2276.
Chương 2277. Cây cầu Minh giớiBạch tiên sinh giải thích: “Những con quái điểu này là quạ Tử Vong, là sứ giả Tử vong dẫn đường cho sinh linh tiến vào con đường luân hồi, nhìn thì như đường chết, trên thực tế lại là đường sống trong cái chết, cũng là con đường sống sót duy nhất trong tất cả mười ba cây cầu ngọc. Sinh tử luân hồi đảo lộn âm dương, Thánh Chủ quả nhiên là một nhân vật phi phàm, nếu không phải lúc trước ta có nghiên cứu về cuộc đời của Thánh chủ, biết hắn đã từng trải qua chín lần luân hồi trọng sinh, thì tuyệt đối sẽ không ngờ được đây lại là con đường sống thực sự”
“Bạch tiên sinh quả nhiên là người học sâu hiểu rộng, đến cả bí mật như thế của Thánh Chủ cũng nắm trong lòng bàn tay.” Một âm thanh lanh lảnh quyến rũ truyền vào tai của mọi người, khiến cho hai người Bạch tiên sinh và Hàn Sâm bỗng thấy ngạc nhiên.
Đưa mắt qua nhìn, quả nhiên nhìn thấy Hồ Phi từ phía sau đi vào, nàng †a thế mà nhanh như vậy đã đến được nơi đây rồi.
Sắc mặt Bạch tiên sinh có hơi khó xem, hiển nhiên hắn không ngờ Hồ Phi đuổi tới đây nhanh như vậy. Theo lý thì, nếu như không am hiểu suy tính thì không thể đi vào được con đường chính xác bằng vận may được, căn bản không thể nào theo bọn họ đi vào con đường trước được.
Đột nhiên, Bạch tiên sinh như là đã hiểu ra điều gì đó, cúi đầu nhìn thân thể của chính mình.
Hồ Phi cười nói: “Tiên sinh không cần nhìn nữa, quả thật ta có để lại Bách Mị hương, thứ mà chỉ có tộc Mị Hồ của bọn ta mới có thể ngửi thấy trên người ngươi.”
Nói rồi, Hồ Phi không để ý tới sắc mặt xanh mét của Bạch tiên sinh nữa, nàng nheo mắt lại nhìn Hàn Sâm nói: “Em trai ngoan, chúng ta lại gặp mặt rồi, có nhớ người chị gái tốt này không, chị đây thực sự rất nhớ ngươi đấy.”
Trong tay Hàn Sâm nâng tổ chim, lùi về phía sau hai bước, người hắn đã lùi tới bên cạnh của cây cầu Minh giới, nhìn Hồ Phi cười nói: “Ta cũng rất nhớ ngươi nha, nhưng mà thật sự không muốn lại gặp mặt ngươi nữa đâu.”
Hồ Phi nở nụ cười: “Vậy phải khiến em trai thân yêu thất vọng rồi, nhưng nếu chúng ta đã lại, phải chăng ngươi nên bày tỏ gì đó với người chị gái hết lòng yêu thương ngươi chứ đúng không?”
“Ngươi muốn nó đúng không?” Hàn Sâm lấy ra một mảnh đá, nắm trong tay nhìn về phía Hồ Phi hỏi.
Mắt Hồ Phi lập tức sáng lên, cười ha ha nói: “Vẫn là em trai hiểu ý của chị gái này nhất, ngươi dễ thương như vậy, chị đây thật không nỡ giết chết ngươi, chỉ cần ngươi giao thứ đó cho chị đây, thì chị đây sẽ bảo vệ tính mạng của ngươi, thế nào?”
“Được thôi, có điều nếu ngươi muốn thì lại đây bắt ta đi, đuổi kịp ta thì †a sẽ đưa ngươi.” Hàn Sâm vừa nói xong, đã dẫn theo Huyết Kỳ Lân cất bước chạy lên cây cầu Minh giới.
Bạch tiên sinh cũng vô cùng ngạc nhiên, ngay sau đó bèn nói: “Mau trở về, cây cầu Minh giới tuyệt đối không thể bước lên.”
Nhưng mà lời vừa nói ra, Bạch tiên sinh cũng biết những lời này có nói cũng uổng phí, cây cầu Minh giới đại diện cho sức mạnh của Minh giới, giống như những lời hắn đã nói, đó là một thời không khác.
Tuy rằng nhìn thì chỉ có một cây cầu, nhưng mà chỉ cách một bước chân, Hàn Sâm đã coi như là tiến vào một thời không khác, dù hắn có gọi thế nào đi chăng nữa, Hàn Sâm cũng không nghe được, cũng nhìn không thấy.
“Bạch tiên sinh, cây cầu đó thực sự không thể đi được sao?” Hồ Phi nhìn Hàn Sâm và Huyết Kỳ Lân đang đứng trên cầu hỏi.
“Cho dù có là cường giả cấp Thần Hào đi lên cũng sẽ cửu tử nhất sinh, ngươi cảm thấy hắn còn có khả năng sống sót sao?” Bạch tiên sinh cười khổ nói.
“Thật đáng tiếc.” Hồ Phi nhìn Hàn Sâm khẽ thở dài, cũng không biết là thấy tiếc cho Hàn Sâm, hay là thấy tiếc mảnh đá.
“Bạch tiên sinh, mời ngươi đi trước.” Sau khi Hồ Phi than thở xong, nàng ta nhìn về phía Bạch tiên sinh làm một động tác xin mời.
Bạch tiên sinh không biết làm sao, liếc mắt nhìn nhau với Đoạn Tội, sau đó đi lên cây cầu Sinh Tử Luân Hồi màu đen kia.
Hồ Phi lại nhìn thoáng qua Hàn Sâm đang ở trên cây cầu Minh giới rồi mới cất bước đi lên cây cầu cầu Sinh Tử Luân Hồi.
Hàn Sâm mang theo Huyết Kỳ Lân đi vào cây cầu Minh Giới, lập tức cảm thấy cảnh tượng trước mắt thay đổi, cây cầu Minh Laath vốn có lại đột nhiên trở nên rất tráng lệ, nhưng mà vẫn có thể nhìn thấy toàn bộ cây cầu.
Nhưng mà sau khi Hàn Sâm cất bước đi vào, lại phát hiện dường như cây cầu Minh giới này không có điểm cuối, hơn nữa ngoài cây cầu và cái hồ thì những thứ khác đều biến mất.
Không nhìn thấy mười ba cánh cửa đối diện, cũng không nhìn thấy mười hai cây cầu khác, con đường đi tới đây và Hồ Phi, Bạch tiên sinh cũng không mất bóng, dường như cây cầu này đã là một thế giới độc lập.
Hơn nữa pho tượng điêu khắc hình quỷ của Minh giới trên thành cầu, con nào con nấy cũng đều sống trở lại, biến thành những ác quỷ thực sự, chúng nó ngồi phía bên trên thành cầu, nhìn chằm chằm vào Hàn Sâm bằng những đôi mắt màu tím quái dị, dường như bất cứ lúc nào cũng có thể bổ nhào xuống nuốt trọn lấy hắn.
Hơn nữa trên người của chúng nó đang phát ra một luồng khí diễm màu tím, có thể khiến cho toàn bộ cây cầu Minh giới đều bị luồng khí ấy bao trọn lấy, cảm giác vô cùng quái dị.
Hàn Sâm cầm tổ chim trong tay đứng ở trên đầu cầu, tầm mắt nhìn về phía xa cây cầu, nhưng lại không thể nhìn thấy được pho tượng đá hình quỷ của Minh giới và Isa vốn dĩ đang ở chính giữa của cây cầu.
Hàn Sâm cắn răng, tay cầm tổ chim bảo vệ chính mình và Huyết Kỳ Lân đi về phía một đầu cầu khác.
Hàn Sâm tin chắc rằng Isa tuyệt đối sẽ không vô duyên vô cớ mà lựa chọn cây cầu Minh giới này, nhất định là nàng ta có ý định riêng. Hơn nữa có Hồ Phi ở đây, Hàn Sâm cũng không còn có sự lựa chọn khác, không đi qua cây cầu Minh giới này, đi qua những câu cầy khác lại càng nguy hiểm hơn.
Tay cầm lấy tổ chim bước đi, những con quỷ Minh giới cứ đứng ở trên thành cầu nhìn chằm chằm vào hắn, tầm mắt của chúng chuyển động theo sự di chuyển của hắn, chúng nó nhìn chằm chằm, dán chặt mắt vào hắn và Huyết Kỳ Lân.
Không biết có phải vì kiêng dè tổ chim trên tay của Hàn Sâm hay không, những con quỷ Minh giới đó không lao xuống, chỉ nhìn chằm chằm vào bọn họ bằng những ánh mắt lạnh lẽo đó.
Hàn Sâm đi được một đoạn, sắc mặt ngày càng trở nên có chút khó coi.
Tuy rằng có tổ chim bảo vệ thân mình, nhưng mà Hàn Sâm phát hiện thân thể của hắn vẫn nảy sinh ra một chút biến hoá không tốt.
“Đến cả tổ chim cũng không thể ngăn chặn được sức mạnh của cây cầu Minh giới sao?” Hàn Sâm nhìn thân thể của chính mình, còn có Huyết Kỳ Lân ở một bên, không nhịn được mà hơi nhíu mày.
Thân thể của hắn và của Huyết Kỳ Lân đều đã bị nhiễm một tầng khí màu tím, bên trên làn da của hắn bốc ra làn khí màu tím nhàn nhạt, hắn càng đi càng xa, luồng khí màu tím trên người cũng càng ngày càng đậm hơn.
Huyết Kỳ Lân cả người đầy máu đỏ, nhưng vẫn không che đậy được màu tím nhàn nhạt đó.
Mặc dù Hàn Sâm tạm thời vẫn chưa cảm giác được luồng khí màu tím đó có ảnh hưởng gì tới thân thể, nhưng mà tuyệt đối không phải là chuyện gì tốt đẹp.
Hàn Sâm dừng bước, vận chuyển Huyết Mạch Mệnh Thần Kinh và thuật Băng Cơ Ngọc Cốt, nhưng mà vẫn không thể đuổi luồng khí màu tím đó ra ngoài cơ thể, hơn nữa cho dù có dừng lại, luồng khí màu tím trên người vẫn cứ càng ngày càng đậm dần.
Kết giới Ma Trùng Vương màu vàng cũng bị Hàn Sâm triệu ra, cũng vẫn không hề có tác dụng như cũ, luồng khí màu tím đó vậy mà có thể xuyên qua kết giới Ma Trùng Vương, tiếp tục dính lên người của Hàn Sâm và Huyết Kỳ Lân.
Hàn Sâm nhìn quả trứng mà Tiểu Hồng Điểu hoá thành nằm trong cái tổ chim trong tay, lại không nhìn thấy luồng khí màu tím ở trên người nó, không khỏi khẽ thở phào một hơi.
Nếu quả trứng do Tiểu Hồng Điểu hoá thành không có bị nhiễm, vậy thì có thể chứng minh được rằng loại sức mạnh này không phải không có cách nào hoá giải, rồi cũng sẽ có cách để giải trừ.
Vừa quay đầu lại nhìn thoáng qua, hắn phát hiện căn bản không nhìn thấy được con đường lúc nãy vừa đi qua, giống như không hề có điểm đầu, Hàn Sâm cắn răng.
Hết chương 2277.
Chương 2278. Hy vọng chỉ có một phần ngàn tỉ.Minh Quỷ ở hai bên nhìn chằm chằm vào Hàn Sâm và Huyết Kỳ Lân với cái ánh mắt rét căm, giống như đứng xem từng người chết đi vào trong mộ, hoàn toàn không có ý định động thủ với bọn hắn.
Hàn Sâm vừa đi vừa lẩm bẩm: “Trên lý thuyết thì ở bên ngoài có thể nhìn thấy những chuyện xảy ra trên cầu, vậy thì mọi thứ trên cầu là có thật. Nói cách khác, những Minh Quỷ kia cũng chỉ là những pho tượng mà thôi. Ta đi vào trong mới có cảm giác giống như bọn nó sống lại, có thể đây chỉ là một loại cảm giác hoặc là bị ảnh hưởng bởi một nguồn sức mạnh nào đó nên mới có cảm giác như thế, bản thân của Minh Quỷ có lẽ là tượng đá, nó sẽ không chủ động công kích, cùng lắm là toả ra sức mạnh ẩn trong thân thể nó mà thôi.”
“Nhưng nếu phán đoán này là thật thì tại sao Isa lại bị Thạch Tượng Quỷ bắt, chẳng nhẽ tượng đá Quỷ Chủ của Minh giới kia là vật sống?” Hàn Sâm vẫn chưa nghĩ ra được điểm mấu chốt.
Hàn Sâm và Huyết Kỳ Lân vẫn đi về phía trước của cầu, trên thân càng ngày nhiễm càng nhiều tử khí mà phía trước vẫn như cũ không thấy được điểm cuối của ngọc cầu Tử Tỉnh.
Mặc dù những tử khí kia giống như không ảnh hưởng gì đến thân thể của họ nhưng nó lại khiến cho Hàn Sâm cảm thấy rất khó chịu.
“Những tử khí này có thể chỉ là một quá trình tích lũy sức mạnh, tích lũy càng nhiều thì bạo phát càng mạnh.” Hàn Sâm thầm nghĩ.
Vì không gian trong ngọc cầu bị kéo dài, Huyết Kỳ Lân dốc toàn lực lao nhanh, chạy gần trăm tiếng đồng hồ, cuối cùng đã thấy được đỉnh của ngọc cầu.
Giống như những gì đã nhìn thấy từ bên ngoài, quả nhiên Isa bị một
con Minh Quỷ tà ác to lớn nắm trong tay, nhưng có chỗ khác khi nhìn thấy từ bên ngoài là, con Minh Quỷ to lớn đó không phải là tượng đá mà là một sinh vật đáng sợ có thật.
Làn da và cánh của nó có màu tím, trên đỉnh đầu mọc một cặp sừng cong màu tím giống với sừng bò, cơ thể thì như con khỉ không có lông, một tay của nó nắm lấy Isa, trong mắt loé lên tử quang quỷ dị.
“Nữ Hoàng đại nhân!” Hàn Sâm cưỡi trên lưng Huyết Kỳ Lân, hét to một tiếng với Isa.
Lúc ở bên ngoài gọi, Isa cơ bản không nghe được tiếng kêu của hắn, nhưng ở chỗ này chắc sẽ có tác dụng, hắn muốn thử gọi một tiếng.
Ai biết được Isa thật sự chậm rãi mở mắt, suy yếu nhìn về phía Hàn Sâm.
Nhìn thấy Hàn Sâm đứng trên cầu, trong mắt Isa lóe lên một tia kỳ quái, nàng nhìn chằm chằm Hàn Sâm một lúc, như thể đang xác nhận †ất cả những gì mình nhìn thấy.
“Nữ Hoàng đại nhân, ngươi không sao chứ?” Hàn Sâm ở phía dưới lại hô một tiếng nữa.
Thạch Tượng Quỷ kia nắm lấy Isa, giống như không hề có cảm giác gì với tiếng gọi của Hàn Sâm, chỉ nhìn chằm chặp vào bàn tay đang nắm lấy Isa, như thể nó hoàn toàn không nhìn thấy Hàn Sâm và Huyết Kỳ Lân.
“Sao ngươi lại tới nơi này?” Isa uể oải nói, có thể nhìn thấy được nàng quả thật rất suy yếu, ngay cả sức để nói cũng gần như không còn.
“Nói ra rất dài dòng, chuyện này về sau ta sẽ từ từ nói, có cách gì để ta giúp ngươi không?” Hàn Sâm hỏi.
Isa khẽ lắc đầu: “Hay là ngươi nghĩ cách cứu chính mình đi, trên người nhiễm nhiều khí của Minh giới như vậy, nếu không nhanh rời khỏi nơi này thì rất nhanh sẽ bị Minh Quỷ chú ý, đến lúc đó muốn đi cũng không được nữa, nhân lúc còn thời gian, nhanh chóng xông ra khỏi cầu của Minh giới, có lẽ sẽ có chút hy vọng sống sót.”
“Ngươi chọn cầu của Minh giới, hẳn là có nguyên nhân đúng không?” Hàn Sâm không có ý định rời đi, tiếp tục hỏi.
“Không cần nói nhảm nhiều như vậy, nhanh cút đi.” Isa nhíu mày lạnh lùng quát.
“Cũng không phải có một mình ta tới đây, ở bên ngoài còn có một cường giả cấp Thần Hoá đang chờ ta, hơn nữa đó còn là kẻ thù của ta, coi như ta có thể ra ngoài, sợ cũng khó tránh khỏi cái chết.” Hàn Sâm không thèm để ý, nói.
Sau khi nghe xong Isa cau mày, nhẹ giọng nói: “Ngươi vẫn gây rắc rối như vậy, nhưng mà đã đến nước này vậy thì thử một lần, có lẽ ta và ngươi sẽ có chút hy vọng sống sót.”
“Nữ Hoàng đại nhân, ngươi có cách thoát khỏi sao?” Hàn Sâm hỏi.
Isa cười nói: “Ban đầu, ta chọn chỉ cầu Minh giới là vì muốn mượn lực lượng của Minh giới kích phát huyết mạch Thủy Tổ của tộc Rebet trong †a, dùng nó để tấn thăng Thần Hoá, nhưng tiếc là không thành. Bây giờ ngươi cũng đã tới đây, có lẽ có thể giúp ta khởi động lại khả năng đột phá Thần Hoá. Mặc dù cơ hội thành công cực kì nhỏ, cũng chỉ có thể liều một phen.”
“Muốn ta làm thế nào?” Hàn Sâm vội vàng hỏi.
Isa hít sâu một hơi, sau đó chậm rãi nói: “Trước kia ta từng nói qua với ngươi, Thủy Tổ của tộc Rebet bọn ta từng là nô bộc cho một vị đại nhân vật trong tộc Hoàng Cực, danh xưng trước kia của vị đại nhân vật trong tộc Hoàng Cực đó là Minh Hoàng, hắn có hoàng thể là thể Minh Thần, sở hữu sức mạnh Minh giới vô cùng mạnh mẽ.”
Vì quá suy yếu nên Isa dừng lại, thở hổn hển rồi mới nói tiếp: “Vì cực kì sủng ái Thủy Tổ của tộc ta nên Minh Hoàng đã đưa một tia Huyết Mạch Minh Hoàng vào cơ thể của Thủy Tổ, Thủy Tổ có thể tấn thăng Thần Hoá đồng thời sáng chế ra lực Tuyệt Nha cũng là nhờ vào một tia Huyết Mạch Minh Hoàng kia.”
“Đáng tiếc sợi Huyết Mạch Minh Hoàng kia quá yếu, lại không thuộc về Thủy Tổ của tộc ta, vốn dĩ khi truyền lại cho người trong tộc đã rất yếu rồi, lại qua nhiều đời như vậy, tia Minh Hoàng Huyết Mạch này đã sớm mờ nhạt gần như không còn nữa. Ban đầu ta muốn mượn lực lượng của Minh giới của nơi này để kích phát Huyết Mạch Minh Hoàng kia một lần nữa, nhưng sự thật chứng minh là rất khó, thậm chí có khả năng tia Huyết Mạch Minh Hoàng đã không còn tồn tại nữa rồi.”
Isa nói đến đây thì nhìn Hàn Sâm: “Nhưng bây giờ, cho dù cơ hội chỉ có một phần ngàn tỉ cũng chỉ có thể liều một phen, nhưng ta đã kiệt sức, chỉ đành đánh cược một lần dựa vào sức mạnh của ngươi, nếu không thành công, cả ta và ngươi đều sẽ chết, nếu ngươi không muốn thì bây giờ rời đi có lẽ vẫn còn kịp.”
“Ta phải làm sao mới giúp được ngươi?” Hàn Sâm vội vàng hỏi.
Nếu không cứu Isa, xem như có thể sống đi ra khỏi Minh giới chi cầu thì sau đó vẫn sẽ bị Hồ Phi bắt lại.
Nhưng nếu hắn có thể giúp Isa tấn thăng Thần Hoá thì cục diện sẽ thay đổi, trên danh nghĩa Isa là sư phụ của hắn, bây giờ hắn lại cứu Isa, với tính cách của Isa, nhất định sẽ giúp hắn đoạt được di vật của Thánh Chủ.
Bên người có một cường giả cấp Thần Hoá thì không cần e ngại Hồ Phi như vậy nữa.
lsa thở hổn hển, sau đó đảo mắt nhìn về phía Thạch Tượng Quỷ đang nắm lấy thân thể nàng, nói với Hàn Sâm: “Con Thạch Tượng Quỷ này, chính là điểm mấu chốt của cây cầu Minh giới, có thể nói là toàn bộ sức mạnh trong cây cầu Minh giới đều từ nó mà ra, nếu lấy được một giọt máu trên người nó, có lẽ ta có thể sử dụng nó để tấn thăng Thần Hoá….”
Isa hít sâu một hơi, tiếp tục nói: “Nó không phải là vật sống, chỉ là một pho tượng đá có chứa máu của Minh Hoàng thôi, bây giờ nó đang bị sức mạnh của ta hấp dẫn, tất cả lực lượng đều tập trung trên người ta, ngươi thừa dịp này đâm xuyên qua cơ thể nó, lấy một giọt Minh Huyết, giúp ta tấn thăng Thần Hoá, nhưng hành động lần này là cửu tử nhất sinh…”
Hết chương 2278.
Chương 2279. Tượng đá không thể công kích“Hơn nữa, ta chỉ biết trong thân thể của nó có Minh Huyết còn về phần Minh Huyết nằm ở vị trí nào thì ta không biết được. Với lại, thực lực của ngươi quá yếu, sợ là khó phá vỡ được nó. Mà cho dù ta lấy được Minh Huyết thì khả năng kích phát nó thành công cũng rất nhỏ, nên ta mới nói cơ hội chỉ có một phần ngàn tỉ. Nếu ngươi có cách chạy trốn khác thì nên chạy đi.” Một hơi nói xong, sắc mặt Isa cũng trở nên tái nhợt hơn.
Sau khi nghe xong, ngay lập tức ánh mắt của Hàn Sâm nhìn chằm chằm vào Thạch Tượng Quỷ bắt đầu suy xét, đồng thời kính Tử Đồng Thần Điệp cũng chuyển động toàn lực.
Hiện tại, hắn cần Isa sống và thật sự cũng không đành lòng nhìn nàng chết đi. Nếu đã có cách giúp nàng sống sót còn có thể thoát khỏi khốn cảnh, nhất cử lưỡng tiện, đương nhiên Hàn Sâm muốn thử một lần.
Mà đúng như Isa nói, hành động lần này quả thật là cửu tử nhất sinh.
Nếu một kích của Hàn Sâm không thể đắc thủ thì rất khó để đảm bảo sức mạnh của Thạch Tượng Quỷ không quay ngược lại đối phó với hắn.
Cũng may trên người của Hàn Sâm có tổ chim bảo vệ nên hắn không quá sợ hãi.
Bên người lại có thêm Huyết Kỳ Lân, sức mạnh của hắn không đủ để quá vỡ thân thể của Thạch Tượng Quỷ nhưng Huyết Kỳ Lân thì có thể làm được.
Tuy nhiên, trước khi để Huyết Kỳ Lân tấn công, hắn cần phải tìm được vị trí của Minh Huyết trong thân thể của Thạch Tượng Quỷ, cố gắng thành công trong một kích, nếu không thì không biết có cơ hội ra tay lần nữa không.
Kính Tử Đồng Thần Điệp đang không ngừng phân tích cơ thể của Thạch Tượng Quỷ. Hàn Sâm nhìn thấy nhưng chuỗi xích Trật Tự kì lạ và huyền ảo, mặc dù thứ tự sắp xếp của những xích Trật Tự này rất huyền ảo và khiến người ta khó hiểu, nhưng Hàn Sâm không cần hiểu về sức mạnh tạo thành Thạch Tượng Quỷ, hắn chỉ cần tìm ra vị trí của Minh Huyết là được rồi.
Dưới sự phân tích kép của Động Huyền Khí Tràng và kính Tử Đồng Thần Điệp, rất nhanh mắt Hàn Sâm đã sáng lên: “Chính là chỗ đó.”
Hàn Sâm nhìn thấy ở ấn đường của Thạch Tượng Quỷ có một chuỗi xích Trật Tự kết cấu rất chắc chắn, ở đó các hạt màu tím dày đặc đến mức hầu như không nhìn thấy khe hở.
“Huyết Kỳ Lân, dốc toàn lực tấn công nơi đó!” Hàn Sâm cầm Thần Thứ Định Phách Lôi trong tay, chỉ về hướng ấn đường của Thạch Tượng Quỷ.
Huyết Kỳ Lân bị Hàn Sâm cưỡi trên người, trong chớp mắt huyết quang cả người tăng vọt, hoá thành một đám sát khí huyết sắc bao phủ toàn bộ thân thể. Nó phát ra một tiếng gầm kinh động trời đất, sau đó điên cuồng đánh vào ấn đường của Thạch Tượng Quỷ.
lsa có hơi ngạc nhiên, lúc nấy nàng quá suy yếu nên không thể quan †âm đến những thứ khác. Bây giờ mới phát hiện, con Huyết Kỳ Lân mà Hàn Sâm đang cưỡi hoá ra là một sinh vật khủng khiếp cấp Bán Bộ Thần Hoá, lại còn không phải Bán Bộ Thần Hoá bình thường, mà có thể xem là đỉnh cấp trong đó.
Hàn Sâm có thể cưỡi một sinh vật mạnh mẽ như vậy khiến Isa rất ngạc nhiên, đồng thời nhìn thấy một tia hy vọng.
Một Dị chủng cấp Bán Bộ Thần Hoá cũng không thua kém gì nàng, có lẽ sẽ có cơ hội phá vỡ Thạch Tượng Quỷ, lấy được Minh Huyết.
Trong lúc Isa vẫn đang suy tư thì móng vuốt sắc nhọn của Huyết Kỳ Lân đã như xé toạc hư không rồi đánh vào ấn đường của Thạch Tượng Quỷ, khi sắp cắt trúng mi tâm của nó.
Thì đột nhiên mắt Thạch Tượng Quỷ phát ra tử quang, không đợi Hàn Sâm và Huyết Kỳ Lân kịp phản ứng. Một móng vuốt khác của Thạch Tượng Quỷ giơ ra nắm lấy Huyết Kỳ Lân, cũng giống như Isa, nó siết Huyết Kỳ Lân trong tay, móng tay bén nhọn đâm vào máu thịt của Huyết Kỳ Lân.
“Graooo!” Huyết Kỳ Lân phát ra tiếng gầm thảm thiết, lân giáp cứng rắn lại bị móng vuốt của Thạch Tượng Quỷ đâm thủng dễ dàng, hõm vào thật sâu.
Móng vuốt của Thạch Tượng Quỷ chỉ nhắm vào Huyết Kỳ Lân nên Hàn Sâm mới có thể phi thân chạy thoát, sau khi đáp xuống cầu, mặt hắn lộ rõ vẻ kinh ngạc.
Không nghỉ ngờ gì nữa, sức mạnh của Thạch Tượng Quỷ là cấp Thần Hoá, ngay cả Huyết Kỳ Lân cũng không thể phản kháng, bị nó nắm trong tay. Dù Huyết Kỳ Lân có giãy dụa thế nào thì cũng không có cách nào thoát khỏi móng vuốt của nó.
Huyết Kỳ Lân càng vùng vẫy thì móng càng đâm sâu, máu từ vết thương chảy ra càng nhanh.
Isa càng nhìn trong lòng càng nặng nề, nàng đã đánh giá thấp sự đáng sợ của Thạch Tượng Quỷ. Nàng cho rằng mình có thể làm ảnh hưởng đến phần lớn sức mạnh của nó, nhưng xem ra lực lượng của nó còn vượt xa so với tưởng tượng của nàng. Sức mạnh công kích Huyết Kỳ Lân khi nấy không kém gì với lúc công kích nàng.
“Huyết Kỳ Lân, đừng cử động.” Hàn Sâm đứng trên cầu quát lớn với nó.
Huyết Kỳ Lân nghe được tiếng của Hàn Sâm thì cố nén đau đớn trên người ngừng giấy giụa. Quả nhiên, sau khi nó ngừng sử dụng sức mạnh để chống lại Thạch Tượng Quỷ, ngay lập tức lực trên móng vuốt của Thạch Tượng Quỷ giảm đi rất nhiều.
“Chết tiệt! Ta biết rồi, không phải Isa và Huyết Kỳ Lân không đủ mạnh mà là lực lượng của Minh giới ở trên người chúng ta có vấn đề…” Hàn
Sâm nhìn thân thể mình đang toả ra tử khí.
Thạch Tượng Quỷ cũng không phải là sinh vật sống thật sự, như Isa nói, nó chỉ là một tượng đá mà thôi, vì trong cơ thể nó có Minh Huyết nên mới có được sức mạnh, nhưng bản thân nó chỉ có sức mạnh chứ không có trí tuệ, vì thế không phán đoán được khi nào nên bạo phát sức mạnh.
Lúc này, lực lượng của Minh giới quấn trên người bọn họ sẽ phát huy tác dụng, chỉ cần đám người Hàn Sâm sử dụng sức mạnh thì sẽ kích phát lực lượng của Minh giới trong cơ thể Thạch Tượng Quỷ, và nó cũng sẽ hoạt động theo.
Cái này giống như một chuỗi bánh răng tra vào nhau, một răng khít với một răng và đây là kết quả hiển nhiên. Trừ phi loại bỏ được lực lượng của Minh Giới trên cơ thể Thạch Tượng Quỷ, nếu không cho dù là cường giả cấp Thần Hoá ra tay thì Thạch Tượng Quỷ cũng sẽ đỡ được dễ dàng.
Hơn nữa, lực lượng của Minh Giới trên người nó không ngừng tăng lên khi nó đạt đến một mức nhất định, dù cho Hàn Sâm không dùng sức mạnh thì cũng sẽ đủ để phát động sự tấn công của Thạch Tượng Quỷ.
Giống như Isa vậy, khi nàng đến nơi này nàng không ra tay công kích Thạch Tượng Quỷ nhưng lại bị nó bắt lấy, muốn trốn cũng không trốn được là vì nguyên nhân này.
Hàn Sâm và Huyết Kỳ Lân đi được tới đây mà không kinh động đến Thạch Tượng Quỷ có thể là nhờ vào công lao của tổ chim. Mặc dù tổ chim không ngăn được tất cả lực lượng của Minh giới nhưng vẫn giảm bớt được một phần nào đó, nên khi bọn họ đi đến đây, lực lượng của Minh Giới trên người vẫn chưa đạt tới giới hạn khiến Thạch Tượng Quỷ tấn công.
Hàn Sâm đột nhiên cảm thấy đau đầu, vấn đề bây giờ không phải là hắn có thể phá vỡ được Thạch Tượng Quỷ lấy Minh Huyết hay không nữa, mà là không thể đánh trúng được Thạch Tượng Quỷ. Chỉ cần hắn sử dụng sức mạnh vượt qua mức giới hạn, ngay lập tức sẽ kích hoạt lực lượng của Minh giới trên người, kinh động đến Thạch Tượng, chắc chắn sẽ bị nó đánh trúng, không có bất kì cơ hội may mắn nào.
“Ngươi đi đi.” Isa là người thông minh, nàng cũng nhìn ra được vấn đề, biết đã không còn cơ hội có thể thoát khỏi khốn cảnh. Thời điểm trên người bọn họ nhiễm lực lượng của Minh Giới thì đã chú định bọn họ không có khả năng đánh bại Thạch Tượng Quỷ rồi, cho dù là cường giả cấp Thần Hoá đến cũng vô dụng.
Hàn Sâm không nói gì lại nhìn chằm chằm vào Thạch Tượng Quỷ một lúc lâu, cứ như vậy mà rời đi hắn không cam tâm, chưa nói đến chuyện không cứu được Isa, còn mất thêm Huyết Kỳ Lân, hiện giờ mà rút lui thì tuyệt đối không phải là phong cách của hắn.
Hàn Sâm cầm Thần Thứ Định Phách Lôi trong tay, đôi cánh phía sau chớp động, hắn thuấn di tới trước mặt Thạch Tượng Quỷ nhưng khi vừa thuấn di xong còn chưa kịp làm gì thì bàn tay đang nắm Isa của Thạch Tượng Quỷ đã giáng xuống người Hàn Sâm, đánh hắn bay thẳng ra ngoài.
Hàn Sâm dùng tổ chim hộ thể nhưng vẫn bị đánh bay ra ngoài, người hắn đập mạnh xuống mặt cầu, mặt cầu kia vô cùng kiên cố, người Hàn Sâm như thiên thạch đâm vào mặt cầu vậy mà vẫn không làm nó bị hỏng hóc gì, còn bản thân hắn lại bị đụng mạnh tới xương cốt kêu lạo xạo, phun luôn ra một ngụm máu.
Hết chương 2279.
Chương 2280. Một Cây KimVì Hàn Sâm sử dụng sức mạnh quá lớn nên đã kích phát lực lượng của Minh giới đang quấn quanh trên cơ thể, khiến cho Thạch Tượng Quỷ kia bị kích hoạt, đôi cánh sau lưng nó rung lên, trong nháy mắt bay đến chỗ Hàn Sâm, móng vuốt như chim ưng mà chộp lấy hắn.
Không có bất kỳ chỗ trống nào để né, dường như Thạch Tượng Quỷ và lực lượng của Minh giới trên người Hàn Sâm là hai bánh rănbijtra khít vào nhau, một trảo này hạ xuống, thân thể Hàn Sâm toàn toàn bị nó †óm lấy.