Siêu Cấp Thần Cơ Nhân (Full Dịch)

Chương 266 - Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

< Siêu Cấp Thần Cơ Nhân Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Ầm!

Toàn bộ tượng đá đều nổ tung, thân thể khổng lồ hóa thành đá vụn rơi xuống, từng cánh tay đều bị nổ vỡ rơi xuống.

“Quá mạnh!” Hàn Sâm không khỏi tán thưởng ra tiếng, lực lượng như vậy, dường như có thể phá hủy tất cả, mạnh như tượng đá ngàn tay ngàn mắt cũng trực tiếp bị xử lý.

Những cánh tay rơi xuống đất kia, phần lớn con ngươi đỏ ngòm trong lòng bàn tay đã vỡ nát, cho dù không nát cũng đã chảy ra máu và nước mắt, sinh cơ sắp khô kiệt, từng cánh tay run rẩy vặn vẹo trên mặt đất, giống như từng con quái xà.

Nhưng có một con ngươi màu đỏ ngòm trong một bàn tay đã vỡ nát đột nhiên bay lên, hóa thành một đạo ánh sáng màu đỏ, muốn chạy ra ngoài đại điện.

Hàn Sâm đứng bên cánh cửa đại điện, mắt thấy con ngươi màu đỏ ngòm bay tới, trực tiếp tạo ra Chích Thủ Già Thiên đánh tới, chỉ nghe bịch một tiếng, con ngươi màu đỏ ngòm kia đã bị Hàn Sâm đánh chảy ra máu tươi, tinh thể nổ tung, rơi trên mặt đất.

Con ngươi này nổ tung, tàn thể của tượng đá vốn đang vặn vẹo trên mặt đất cũng đột nhiên dừng lại, giống như một đống đá vụn bình thường.

“Săn giết dị chủng đột biến huyết nhãn Yêu Thần cấp Thần Hóa, thu hoạch được thú hồn của huyết nhãn Yêu Thần, phát hiện gen dị chủng đột biến”

Hàn Sâm nghe thấy tiếng nhắc nhở, lập tức ngây ra, còn chưa tỉnh táo lại, theo bản năng hắn đánh về phía con ngươi kia, phòng ngừa nó chạy trốn, căn bản không nghĩ có thu hoạch gì, ai biết lại có thu hoạch này.

Hàn Sâm còn chưa kịp xem thú hồn của huyết nhãn Yêu Thần rốt cuộc là loại hình gì, đã thấy Uyển Nhi tóc vàng thuấn di đến trước mặt hắn, đôi mắt màu vàng không có tiêu điểm đối diện với Hàn Sâm, cũng không biết có phải đang nhìn hắn không.

Uyển Nhi đưa tay chụp lên trán Hàn Sâm, trong lòng Hàn Sâm lập tức giật mình, đột nhiên hiểu được, lần trước lúc hai tay Uyển Nhi tóm lấy cổ hắn, là thật sự muốn giết hắn, nhưng không biết vì sao, cuối cùng lại biến thành như vậy.

Nhìn Uyển Nhi vỗ một chưởng tới, trong lòng Hàn Sâm sinh ra dự cảm cực kỳ nguy hiểm, loại rung động mãnh liệt này khiến hắn sắp hít thở không thông.

Hết chương 2441.

Chương 2442. Không thấy bình phong

Một chưởng này của Uyển Nhi quá nhanh, Hàn Sâm muốn tránh cũng không có khả năng, chỉ phản ứng theo bản năng nghiêng đầu đi, không để Uyển Nhi vỗ trúng đầu.

Nhưng đầu ngón tay của Uyển Nhi vẫn vạch xuống mặt Hàn Sâm, trực tiếp vẽ ra ba vết máu trên mặt Hàn Sâm, sâu đến mức có thể nhìn thấy xương cốt.

Trong lòng Hàn Sâm kinh hãi, hắn đang trong trạng thái Thể Thần Linh Siêu Cấp, ngón tay của Uyển Nhi vẫn có thể khiến hắn bị thương, tình huống này là lần đầu tiên xảy ra.

Cũng may hắn đã né tránh được, nếu không, chỉ sợ toàn bộ đầu hắn cũng bị Uyển Nhi cắt ra giống như dưa hấu rồi.

Theo bản năng hắn muốn truyền tống về Tí Hộ Sở, Thể Thần Linh Siêu Cấp cũng không đỡ nổi lực lượng của Uyển Nhi, ngay cả cơ hội chạy trốn cũng không có, căn bản không có cách nào đánh một trận chính diện.

Nhưng Uyển Nhi lại không công kích hắn lần nữa, lơ lửng ở nơi đó không nhúc nhích, kinh ngạc nhìn ngón tay nhiễm máu của mình, đó là máu của Hàn Sâm.

Đôi mắt nàng dần khôi phục một chút linh động, lực lượng màu vàng kia cũng chậm rãi biến mất.

“Quả nhiên ta và nàng ảnh hưởng lẫn nhau?” Trong lòng Hàn Sâm vui mừng, cắn răng đưa tay bắt lấy cánh tay Uyển Nhi, nhìn tình huống của Uyển Nhi.

Thân thể Uyển Nhi tới gần Hàn Sâm, ánh sáng màu vàng trên người nhanh chóng biến mất, nhanh hơn lúc trước rất nhiều.

Hàn Sâm cũng giống vậy, lực lượng thể Thần Linh Siêu Cấp nhanh chóng biến mất, thu liễm trong gen hạch tâm.

Thấy Uyển Nhi không phản kháng, Hàn Sâm trực tiếp ôm nàng vào trong ngực, thân thể tiếp xúc với diện tích lớn, lực lượng màu vàng trên người Uyển Nhi hoàn toàn thu liễm, ánh mắt cũng khôi phục linh động và thanh tỉnh.

“Ca ca, có ngươi ở đây thật tốt.” Uyển Nhi được Hàn Sâm ôm vào trong ngực, rúc vào lồng ngực hắn, chậm rãi nhắm mắt lại, giống như thì thầm nói.

Nhưng mới nói xong câu nói này, thân thể Uyển Nhi dã mềm nhũn, lần nữa mất đi ý thức.

Hàn Sâm nhíu mày nhìn Uyển Nhi trong ngực, sinh cơ của nàng lại yếu hơn lần trước hôn mê rất nhiều, giống như sinh cơ của một người già sắp chết, mà không phải một thiếu nữ thanh xuân mỹ mạo.

“Chẳng lẽ, sau khi nàng sử dụng loại lực lượng kia sẽ tiêu hao sinh cơ rất lớn?” Ánh mắt Hàn Sâm phức tạp nhìn thiếu nữ trong ngực, vẻ mặt bất định.

Trong các sinh vật Hàn Sâm gặp được, thiếu nữ này là người duy nhất có thể uy hiếp đến thể Thần Linh Siêu Cấp của hắn, đương nhiên diệt trừ là tốt nhất.

Nhưng trên người thiếu nữ này có rất nhiều chuyện hắn băn khoăn, hơn nữa dường như có quan hệ gì đó với Hàn Sâm, nếu không biết rõ ràng nguyên nhân trong đó, Hàn Sâm thật sự không cam tâm.

“Dù sao chỉ cần nàng ở bên cạnh ta, sẽ không có biện pháp sử dụng loại sức mạnh đáng sợ kia, cũng không cần sợ nàng, cứ làm rõ lai lịch của nàng rồi nói sau.” Hàn Sâm than nhẹ một tiếng, ôm thiếu nữ rơi xuống mặt đất, nhìn đại điện phía sau một cái.

Đại điện chỉ có một bức tượng đá như vậy, không có gì khác nữa, Hàn Sâm cũng không phát hiện ra vật có giá trị, đại điện quá kiên cố, không phải đám đá vụn bên ngoài, Hàn Sâm cũng không thể lại tiến vào trong thăm dò.

Từ trong con ngươi màu đỏ ngòm bị tàn phá kia, hắn tìm được một viên tinh thể màu đỏ lớn bằng bàn tay, sau đó cứ dựa theo đường cũ trở về.

“Tượng đá ngàn tay ngàn mắt đã bị phá hủy, không biết triệu chứng của bọn họ đã được giải trừ chưa.” Hàn Sâm đành đi dọc theo con đường vừa rồi, trở về nhìn xem.

Nhưng đến chỗ vừa rồi cùng Kính phu nhân tách ra, hắn lại không nhìn thấy thân ảnh của Kính phu nhân.

“Lễ nào nàng đã đi về trước? Chuyện này dường như không phải tính cách của Kính phu nhân.” Hàn Sâm khẽ nhíu mày, tăng nhanh tốc độ tiếp tục trở về.

Dựa vào tính cách của Kính phu nhân, cho dù Tinh Hồng Huyết Nhãn đã giải trừ, cũng sẽ ở lại đây chờ Hàn Sâm, hỏi rõ ràng tình huống mới đúng.

Hơn nữa những mảnh vỡ vỏ trứng kia vẫn còn ở đây, nếu Kính phu nhân muốn đi, ít nhất cũng mang theo chúng mới đúng, đó đều là bảo bối.

“Đi cũng tốt, những mảnh vỡ vỏ trứng này đều là của ta.” Hàn Sâm đi lên cầm một mảnh vỡ, đang chuẩn bị thu lại, lại phát hiện, mặc dù những mảnh vỡ này rất thơm, nhưng bên trong không có một chút sinh cơ nào, cũng không có dao động lực lượng, hiển nhiên không bình thường.

“Khó trách Kính phu nhân không mang những mảnh vỡ này đi, thì ra những mảnh vỡ này đã vô dụng, chẳng lẽ lúc Uyển Nhi bị bao bọc ở bên trong đã hút lực lượng trong này đi rồi?” Hàn Sâm âm thầm suy đoán, ngoại trừ như vậy cũng không có lời giải thích khác.

Hàn Sâm một đường trở về, đều không gặp chuyện ngoài ý muốn, Uyển Nhi vẫn luôn hôn mê, thân thể của nàng quá yếu, giống như sinh cơ lúc nào cũng có thể đoạn tuyệt.

Hàn Sâm không biết vì sao Uyển Nhi lại như vậy, nhưng tiếp tục như vậy, chỉ sợ nàng sẽ không sống quá lâu.

Nhưng quỷ dị chính là, lúc Hàn Sâm trở về không nhìn thấy tấm bình phong kia đâu, tấm bình phong kia giống như biến mất trong hư không, không để lại một vết tích.

Một đường trở lại trước tượng đá đầu tiên, Hàn Sâm đứng tại chỗ, chỉ thấy Kính phu nhân nằm trước mặt tượng đá, phía sau Kính phu nhân còn có một nữ nhân đang quỳ, cầu nguyện với tượng đá ngàn tay ngàn mắt, rõ ràng là Tứ Thiên Vương Hồng Vân trong Xuân Vũ.

Hiện tại, hình ảnh trước tượng đá giống hình ảnh trên bức họa thứ sáu như đúc, khiếnHàn Sâm nhìn mà tê cả da đầu.

“Rốt cuộc đây là chuyện gì?” Hàn Sâm nghi hoặc nhìn Hồng Vân và Kính phu nhân, không biết đã xảy ra chuyện gì.

Kính phu nhân vẫn còn khí tức, hẳn là chưa chết, nhưng nhìn qua bị thương rất nặng, nằm trên mặt đất rên rỉ, ánh mắt vô cùng phức tạp.

Hồng Vân giống như một tín đồ thành kính, nhắm mắt cầu nguyện với tượng đá ngàn tay ngàn mắt.

“Không đúng, Hồng Vân hẳn là chưa nhìn thấy tượng đá ngàn tay ngàn mắt, không phải Kính phu nhân để nàng trông coi căn cứ sao? Làm sao nàng lại biết mà tới đây? Chẳng lẽ lực lượng của Tinh Hồng Huyết Nhãn có thể truyền nhiễm? Vậy chẳng phải Bảo Nhi và Ninh Nguyệt cũng gặp nguy hiểm sao?”

Trong lòng Hàn Sâm run lên, bước nhanh đi qua.

Không đợi Hàn Sâm đi đến trước tượng đá, Hồng Vân bỗng nhiên mở mắt, chỉ thấy đôi mắt của nàng đỏ ngòm, phân thành bốn con ngươi, là biểu hiện của việc trúng lực lượng của Huyết Nhấn Yêu Thần.

Hồng Vân nhìn thấy Hàn Sâm, trong mắt lóe lên sát cơ, cầm thanh kiếm gãy lên, nhưng không đâm về phía Hàn Sâm, mà trực tiếp đâm về phía Kính phu nhân trên mặt đất, thẳng tắp đâm về phía lồng ngực cao ngất của nàng.

Trong lòng Hàn Sâm vừa động, trực tiếp ngưng tụ ra lĩnh vực Băng Cơ Ngọc Cốt, trong nháy mắt đã đóng băng Hồng Vân lại.

Hồng Vân rơi xuống cấp Vương, vốn không phải đối thủ của Hàn Sâm, lại trúng lực lượng của Tinh Hồng Huyết Nhãn, đầu óc không rõ ràng lắm, căn bản không có cơ hội ngăn cản lực lượng của Hàn Sâm, trực tiếp bị đóng băng tại chỗ.

“Kính phu nhân, ngài đang diễn cảnh tượng kia à?” Hàn Sâm đi đến bên cạnh Kính phu nhân, ngồi xổm xuống, nhìn Kính phu nhân nằm ở nơi đó, cười tủm tỉm hỏi.

“Còn không nhanh dùng kiếm đánh nát tượng đá đi.” Kính phu nhân cắn môi, không có sức lực, nhỏ giọng nói, trong mắt nàng, lực lượng Tinh Hồng Huyết Nhãn còn chưa biến mất.

Hàn Sâm cảm giác được, bức tượng đá này lại có lực lượng của Tinh Hồng Huyết Nhãn, chỉ là không mãnh liệt như vừa rồi, cũng không có dục vọng muốn xông vào chỗ sâu trong phế thành, mà muốn đi tới trước tượng đá này.

Hiển nhiên, sau khi huyết nhãn Yêu Thần bị giết, bức tượng đá này còn lưu lại một chút lực lượng của huyết nhãn Yêu Thần.

Hết chương 2442.

Chương 2443. Muốn ta làm tế phẩm?

Hàm Sâm cầm lấy kiếm gãy trong tay Hồng Vân, sau đó một kiếm chém lên trên tượng đá, trực tiếp chém tượng đá ra một vết kiếm, thế mà trong vết kiếm lại chảy ra máu tươi.

Nhưng tượng đá cũng không động đậy, hơn nữa cũng không cứng rắn như Hàn Sâm tưởng tượng, mấy kiếm đã có thể chém đầu tượng đá xuống.

Chỗ cổ bị chém đứt của tượng đá lại có máu tươi phun ra, rõ ràng chỉ là một bức tượng đá mà thôi, cũng không biết máu tươi từ đâu ra.

Nhắc tới cũng kỳ quái, sau khi Hàn Sâm chém đầu tượng đá đầu xuống, tượng đá lại không giống huyết nhãn Yêu Thần, có được lực sinh mệnh mạnh hơn, cũng không có dấu hiệu phản kháng, ngược lại nhanh chóng khô héo đi.

Không sai, bức tượng đá bày thật sự đã khô héo, trong chốc lát đã biến thành một gốc thực vật khô héo, nhìn qua giống một cây hoa phật thủ, chỉ là nhành hoa và bông hoa đều là màu đỏ sậm, lúc này đã khô quất lại, đầu tượng đá bị chém xuống rõ ràng là đóa hoa phật thủ lớn nhất trong đó.

“Lại là một gốc thực vật?” Hàn Sâm có chút kinh ngạc, hắn không nghe thấy tiếng nhắc nhở săn giết, cũng không biết rốt cuộc gốc thực vật này có được tính là dị chủng không.

Sau khi đóa hoa khô héo, màu đỏ sậm trong mắt Kính phu nhân dần biến mất, xem ra lực lượng Tinh Hồng Huyết Nhãn đã được tiêu trừ.

Nhưng vết thương của Kính phu nhân quá nặng, vẫn ngã trên mặt đất giấy dụa không dậy nổi, Hàn Sâm đỡ sau lưng nàng, để nàng ngồi dậy, thuận miệng hỏi: “Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Tại sao Hồng Vân lại ở đây? Sao ngươi lại bị thương?”

Kính phu nhân há to miệng, chật vật nói: “Căn cứ xảy ra chuyện, chúng †a về trước lại nói.”

Hàn Sâm nghe nói căn cứ xảy ra chuyện, sắc mặt lập tức thay đổi, không hỏi nhiều, trực tiếp kẹp Kính phu nhân lên, một tay khác ôm thiếu nữ Uyển Nhi, nhanh chóng chạy ra bên ngoài Thạch trường.

Chờ bọn hắn trở lại căn cứ, trong lòng cảm thấy nặng nề, đập vào mắt là cảnh tượng vô cùng thê thảm, căn cứ đã trở thành một vùng phế tích, khắp nơi đều là thi thể và máu tươi, không nhìn thấy một người sống.

Sắc mặt Kính phu nhân có chút khó coi, lần này số lượng thành viên Xuân Vũ nàng mang đến khoảng một phần ba thực lực của Xuân Vũ, hiện tại gần như đều bị hủy hết, trong Tứ Thiên Vương cũng có một người chết, Hồng Vân lại rơi xuống cấp Vương, tổn thất quá mức thảm trọng.

Sắc mặt Hàn Sâm cũng khó coi, hắn lo lắng mấy người Bảo Nhi và Ninh Nguyệt xảy ra chuyện.

“Ba!” Hàn Sâm muốn tiến vào trong phế tích tìm kiếm, lại thấy Bảo Nhi †ừ sau một đống phế tích cao như ngọn núi nhỏ đi ra, hai tay giang ra, nhào vào trong ngực Hàn Sâm, ôm cổ Hàn Sâm.

“Bảo Nhi!” Nhìn thấy Bảo Nhi không có chuyện gì, Ninh Nguyệt và Lạc Diệp cũng từ phía sau phế tích đi ra, Hàn Sâm lập tức vui mừng, đặt Kính phu nhân xuống, đưa tay ôm Bảo Nhi.

“Phốc!” Kính phu nhân bị thương quá nặng, lúc này bị ném xuống đất, lập tức mở miệng phun ra một ngụm máu tươi, hận nghiến răng nghiến lợi.

“Kính đại nhân!” Lạc Diệp vội vàng chạy tới, đỡ Kính phu nhân lên, vận chuyển lực lượng của mình chữa thương cho Kính phu nhân.

“Không cần đâu, vết thương của ta quá nặng, trong chốc lát không tốt đẹp được, nói cho ta biết, nơi này đã xảy ra chuyện gì trước đi?” Kính phu nhân lau máu tươi ở khóe miệng, nhìn chằm chằm Lạc Diệp hỏi.

Lạc Diệp kể lại những chuyện đã xảy ra, nhưng không biết vì sao, nàng lại không nói chuyện người đàn ông tóc trắng nói chuyện với Bảo Nhi và chuyện Tiểu Hồng Điểu biến thân thành Phượng Hoàng Lửa ra, chỉ nói nhìn thấy người đàn ông tóc trắng kia, sinh vật trong căn cứ đã nổi điên, chém giết lẫn nhau, cuối cùng đều chết sạch.

Cũng không biết vì sao mấy người bọn họ không bị ảnh hưởng đến, cho nên mới trốn được một kiếp.

“Người đàn ông tóc trắng, hắn từ đâu tới?” Kính phu nhân nhíu mày hỏi.

“Không biết, lúc chúng ta nhìn thấy hắn, hắn đã ở trong căn cứ, mà khi đó căn cứ đã loạn lên rồi.” Lạc Diệp khẽ lắc đầu nói.

“Tảng đá kia, đi xem tảng đá kia còn ở đó không?” Kính phu nhân đột nhiên nghĩ tới cái gì đó, nói với Lạc Diệp.

Lạc Diệp nói: “Lúc trước chúng ta đã đi xem rồi, không thấy tảng đá kia đâu.”

Kính phu nhân thở dài một tiếng: “Đi dân Hồng Vân về đi, chờ tiếp viện đến rồi nói sau.”

Hàn Sâm giao kiếm gãy cho Lạc Diệp, sau đó đi đến Thạch trường dẫn Hồng Vân bị đóng băng trở lại, mặc dù Tinh Hồng Huyết Nhãn đã được trừ bỏ, nhưng bệnh điên của Hồng Vân lại không tốt hơn, đôi mắt nàng vân che kín một tầng đỏ ngòm, sau khi thả nàng ra, nàng lập tức muốn công kích người gần mình.

Hàn Sâm đành phải đóng băng nàng lại, chờ tiếp viện đến, sẽ để bọn họ giải quyết.

Từ chỗ Kính phu nhân, Hàn Sâm biết được vì sao nàng lại bị thương, bởi vì thời gian kéo dài quá lâu, lúc Kính phu nhân sắp không chống đỡ nổi, đột nhiên cảm thấy lực lượng khiến nàng lên cơn nghiện ma túy biến mất.

Kính phu nhân tưởng rằng Hàn Sâm đã giải quyết căn nguyên của Tỉnh Hồng Huyết Nhãn rồi, trong lòng thở dài một hơi.

Nhưng vừa thư giãn một chút, cảm thấy cơn nghiện thuốc kia lại bạo phát, còn mạnh mẽ hơn lúc trước gấp trăm lần, nhưng nơi phát ra cỗ hấp lực đã thay đổi từ trong động biến thành ngoài động, khiến Kính phu nhân không khống chế nổi đi về phía tượng đá bên ngoài.

Trên đường đi, ý thức của Kính phu nhân vẫn còn thanh tỉnh, nhưng không thể khống chế thân thể của mình, chờ lúc nàng đi đến chỗ tượng đá, phát hiện Hồng Vân lại ở trước tượng đá.

Trong lòng Kính phu nhân mừng rð, trông cậy Hồng Vân có thể dùng kiếm gãy phá vỡ tượng đá, ai biết Hồng Vân lại giống như nổi điên, điên cuồng công kích Kính phu nhân.

Thân thể của Kính phu nhân không khống chế được, căn bản không có sức lực chiến đấu với Hồng Vân Chiến, rất nhanh đã bị Hồng Vân đánh trọng thương, ngã trên mặt đất.

Chuyện xảy ra sau đó khiến Kính phu nhân trợn mắt há hốc mồm, Hồng Vân lại quỳ xuống cầu nguyện với tượng đá nghìn mắt nghìn tay kia, thậm chí còn muốn giết chết Kính phu nhân làm tế phẩm, may mắn Hàn Sâm tới kịp, nếu không Kính phu nhân đã chết rồi.

Hàn Sâm nghe cũng vô cùng nghi hoặc, không biết chuyện này rốt cuộc là thế nào.

Hàn Sâm vẫn dẫn theo Uyển Nhi bên cạnh, chỉ cần nàng cách xa Hàn Sâm, tóc và mắt sẽ dần dần biến thành màu vàng, cách Hàn Sâm càng xa, biến hóa lại càng nhanh.

Hàn Sâm đã thử qua, nhiều nhất Uyển Nhi không thể cách hắn hơn mười mét, nếu không cho dù Uyển Nhi đang hôn mê, tóc của nàng cũng sẽ biến thành màu vàng.

Nhưng lúc Uyển Nhi cách Hàn Sâm trong vòng mười mét, Hàn Sâm khởi động lực lượng thể Thần Linh Siêu Cấp, thì thể Thần Linh Siêu Cấp của hắn cũng nhanh chóng tự động biến mất, không có cách nào duy trì thời gian dài, Uyển Nhi cách Hàn Sâm càng gần, càng biến mất nhanh.

Hiển nhiên giữa hai người có quấy nhiễu lẫn nhau, hơn nữa loại quấy nhiễu này vô cùng nghiêm trọng, chỉ giới hạn tại thể Thần Linh Siêu Cấp của Hàn Sâm, lực lượng khác cũng không bị quấy nhiều.

Hàn Sâm xin Kính phu nhân không nói chuyện của Uyển Nhi ra, Hàn Sâm vốn tưởng rằng Kính phu nhân sẽ không dễ dàng đồng ý với hắn, nhưng ngoài dự kiến của Hàn Sâm, Kính phu nhân lại trực tiếp đồng ý, nhưng đồng thời Kính phu nhân cũng đưa ra một điều kiện.

“Cái gì? Ngươi muốn ta làm tế phẩm?” Hàn Sâm trợn to mắt nhìn Kính phu nhân.

Hết chương 2443.

Chương 2444. Lựa chọn

Kính phu nhân nằm trên giường, bình tĩnh nói: “Ta dẫn ngươi đến đào di chỉ chiến trường Thần, chính là muốn ngươi tránh khỏi tầm mắt của Hoàng huynh và rất nhiều Hoàng Tử Hoàng Nữ, chỉ có như vậy, ngươi mới có thể tạm thời giữ được tính mạng và thân phận Thập Lục Hoàng Tử. Nhưng bây giờ lại xảy ra chuyện lớn như vậy, người của ta dường như đã chết hết, mà ngươi lại bình yên không có chuyện gì, cho dù ta muốn giúp ngươi kéo dài thời gian cũng không được, Hoàng huynh nhất định sẽ toàn lực điều tra thân phận của ngươi, ngươi không còn đường khác để đi. Hiện tại, cơ hội sống sót duy nhất của ngươi, chính là tự nguyện trở thành tế phẩm, tiến vào trong Thái Miếu trở thành người cung phụng, cầu phúc cho tộc Hoàng Cực ta, chỉ như vậy, ngươi mới có thể giữ được mạng sống.”

“Tiến vào Thái Miếu sẽ thế nào?” Hàn Sâm nhíu mày hỏi.

“Thái Miếu là chỗ cung phụng Thần Linh của tộc Hoàng Cực ta, mỗi thời đại đều cần một vị Hoàng tộc làm tế phẩm, hiến tế bản thân cho Thần Linh, trở thành người cung phụng Thần Linh, cả đời ở trong miếu phụng dưỡng Thần Linh.” Dừng một chút, Kính phu nhân lại nói: “Nếu ngươi không phải là huyết mạch của tộc Hoàng Cực, sẽ không được Thần Linh tán thành, đương nhiên không thể trở thành người cung phụng, chỉ cần ngươi có thể trở thành người cung phụng, vậy đã chứng minh ngươi chính là Thập Lục Hoàng Tử thật, sẽ không ai hoài nghỉ ngươi, hơn nữa, cho dù có người hoài nghi ngươi, chỗ như Thái Miếu kia, ngay cả Hoàng Đế cũng không thể tuỳ tiện tiến vào, ai có thể tra ra thân phận của ngươi chứ?”

“Nhưng như vậy, chẳng phải ta giống như ngồi tù sao? Hơn nữa còn là

tù chung thân.” Hàn Sâm cau mày nói.

“Ngươi muốn chết hay là muốn ngồi tù? Cho dù bây giờ ngươi chạy trốn, vậy ngươi muốn chạy trốn đi đâu? Ngươi cảm thấy Isa có thể che chở cho ngươi, hay là Khổng Phi có thể che chở cho ngươi? Ta có thể nói rõ cho ngươi biết, nếu ngươi bị chứng thực đã sát hại Thập Lục Hoàng Tử, mặc dù Đại vũ trụ gen này rộng lớn vô biên, nhưng ngươi cũng tuyệt đối không có đất dung thân, trừ phi ngươi có thể nghịch thiên phạt chiến, đánh bại rất nhiều cường giả Thần Hóa của tộc Hoàng Cực, tất nhiên trong đó cũng có ta.” Kính phu nhân lạnh nhạt nói.

“Cho dù ta nguyện ý đến Thái Miếu, có thể ta không phải là huyết mạch chân chính của tộc Hoàng Cực, sao có thể được Thần Linh tán thành?” Hàn Sâm nói.

“Có ta và nhãn mắt Kính Linh trợ giúp, cộng thêm Hoàng thể Bản Nguyên Thủy ngươi lấy được ở chỗ Hoàng Dịch, muốn được Thần Linh †án thành cũng không khó.” Kính phu nhân trầm ngâm một chút lại nói: “Hơn nưa tiến vào Thái Miếu cũng không phải ngồi tù, mặc dù ngươi không thể trực tiếp rời khỏi Thái Miếu, nhưng ngươi có thể tiến vào Lĩnh Vực Hạch Tâm lấy tài nguyên bên trong Lĩnh Vực Hạch Tâm, ngươi hoàn toàn có thể ở đó tấn thăng đến Bán Bộ Thần Hóa.”

Nói đến đây, Kính phu nhân do dự một chút, một lúc lâu mới tiếp lấy nói: “Hơn nữa trở thành người cung phụng còn có một chỗ tốt, mặc dù ngươi mãi mãi không thể rời khỏi Thái Miếu, nhưng có thể tắm rửa thần quang trong Thái Miếu, ưu hóa gen trong thân thể, tương lai, tỷ lệ †ấn thăng đến Thần Hóa còn cao hơn người bình thường nhiều.”

Hàn Sâm trầm ngâm nói: “Chỉ có thể đi con đường này thôi sao?”

“Trừ phi ngươi muốn bị tộc Hoàng Cực truy nã trong toàn bộ vũ trụ, nếu không, hiện tại chỉ có thể đi một con đường này. Sau khi trở thành người cung phụng, cũng có thể đánh tan địch ý của Hoàng Tử Hoàng Nữ khác đối với ngươi, ngươi sẽ không gặp nhiều phiền toái như vậy nữa.” Kính phu nhân nói.

“Cho dù ta nguyện ý thử một lần, vậy các nàng phải làm sao?” Hàn Sâm chỉ chỉ vào Uyển Nhi đang hôn mê và mấy người Bảo Nhi ở phía xa.

“Không phải ai cũng có thể vào Thái Miếu được, cho dù Hoàng Tử Hoàng Nữ muốn trở thành người cung phụng, cũng phải có tư cách nhất định, ta chỉ có thể giúp ngươi thu hoạch tư cách tiến vào Thái Miếu thôi, còn các nàng, chỉ có thể ở lại Thủy Vực Tinh của ngươi.” Dừng một chút, Kính phu nhân lại nói: “Trên thực tế, biện pháp tốt nhất là để các nàng lập tức biến mất, nếu không các tiếp theo các nàng còn phải đối mặt với điều tra, rất dễ bị điều tra ra vấn đề. Đương nhiên, nếu ngươi khăng khăng muốn các nàng lưu lại, ta có thể nghĩ biện pháp giúp các nàng vượt qua cửa này.

Hàn Sâm nghe vậy lập tức nhíu mày, Bảo Nhi và Ninh Nguyệt còn có thể đưa đến tinh cầu Nhật Thực, có Tiểu Hồng Điểu hộ vệ cũng không cần quá lo lắng, nhưng Uyển Nhi lại không thể rời khỏi Hàn Sâm, nếu không sẽ biến thành thiếu nữ tóc vàng.

Hiện tại sinh cơ của Uyển Nhi đã rất yếu, lại biến thân một lần nữa, khả năng sống sót quá thấp, Hàn Sâm còn rất nhiều vấn đề muốn hỏi nàng, cũng không hi vọng nàng cứ thế mà chết đi.

“Để ta suy nghĩ một chút.” Hàn Sâm thấy Kính phu nhân còn muốn khuyên hắn, lập tức nói trước: “Ngươi cảm thấy tượng đá nghìn tay nghìn mắt, bình phong tiên đoán và tảng đá chúng ta đào được ở thành Độ Thần đã mất tích kia có quan hệ gì?”

Từ trong miệng Bảo Nhi và Ninh Nguyệt, Hàn Sâm đa biết chuyện liên quan đến người đàn ông tóc trắng, nhưng Bảo Nhi nói nàng không nhận ra người đàn ông tóc trắng kia, cũng không biết hắn là ai.

“Không biết, tất cả mọi thứ trong thành Độ Thần vẫn là bí mật, sau này Hoàng huynh sẽ phái những người khác tới nơi này, tiếp tục đào bới thành Độ Thần, tin tưởng đến lúc đó sẽ có một kết quả.” Kính phu nhân nói.

Hàn Sâm trầm mặc không nói, thực lực Lĩnh Vực Nhất Trùng cấp Vương quá yếu, nếu có thể tấn thăng đến Thần Hóa, mới có tư cách tham gia vào khu vực khủng bố như thành Độ Thần, hiện tại hắn quá yếu.

“Nhanh chóng quyết định đi, ngươi đã không còn thời gian.” Kính phu nhân nói xong câu này, cũng không nói thêm gì nữa.

Nàng thuyết phục Hàn Sâm như vậy cũng không phải thuần túy là vì nhẫn Kính Linh trên người Hàn Sâm, chủ yếu là bởi vì ở trong thạch động, Hàn Sâm có cơ hội giết nàng nhưng không động thủ, sau đó lại cứu nàng dưới kiếm của Hồng Vân, nếu không, nàng không cần thiết phải mạo hiểm lớn vì Hàn Sâm như vậy.

Phải biết nàng trợ giúp Hàn Sâm lấy được tư cách tiến vào Thái Miếu làm người cung phụng, đã phạm vào ky húy, huống hồ nàng được Bạch Hoàng phái tới điều tra Hàn Sâm.

“Cảm ơn.” Hàn Sâm đứng dậy đi đến bên cạnh Uyển Nhi ngồi xuống, nhìn Uyển Nhi, suy nghĩ nên lựa chọn thế nào.

Hiển nhiên tiến vào Thái Miếu là lựa chọn an ổn nhất, nhưng như vậy có nghĩa hắn sẽ phải từ bỏ cơ hội thu hoạch bí mật trên người Uyển Nhi, trừ phi Uyển Nhi có thể tỉnh lại trước khi đội tiếp viện đến.

Nhưng sinh cơ của Uyển Nhi quá yếu, Hàn Sâm đã sử dụng rất nhiều loại sức mạnh, muốn khôi phục sinh cơ cho nàng, hoặc để nàng tỉnh lại trước, kết quả đều không có tác dụng.

Hàn Sâm không dám sử dụng thủ đoạn quá kịch liệt, sợ trực tiếp giày vò Uyển Nhi đến chết, thân thể của nàng quá yếu ớt, căn bản không chịu nổi thủ đoạn quá mãnh liệt.

“Đúng là đau đầu, không vào Thái Miếu, ta chỉ có thể lựa chọn đào vong, đến lúc đó không chỉ tộc Hoàng Cực, chỉ sợ tất cả người có liên quan đến tộc Hoàng Cực, hoặc là thuần túy chỉ là chủng tộc muốn lấy lòng tộc Hoàng Cực, cũng có thể ra tay với ta, muốn chạy trốn thật sự quá khó khăn…” Hàn Sâm nhíu mày suy tư.

Hơn nữa Hàn Sâm vừa chạy trốn, vậy không chỉ ảnh hưởng đến hắn, còn đám đồng bạn ở tinh cầu Nhật Thực, thậm chí có thể sẽ liên lụy đến Isa nữa.

“Nếu ta muốn đi, phu nhân sẽ giúp ta sao?” Hàn Sâm nhìn về phía Kính phu nhân hỏi.

“Ta là người của tộc Hoàng Cực.” Kính phu nhân lạnh nhạt nói. Hàn Sâm cười, lại hỏi: “Nếu ta đi, có liên lụy đến Isa không?”

“Vấn đề này ngươi nên hỏi Isa, quyết định kia do nàng quyết định.” Ánh mắt Kính phu nhân khẽ nhúc nhích, dường như nàng đã biết quyết định của Hàn Sâm.

Hết chương 2444.

Chương 2445. Lệnh truy nã vũ trụ

Hàn Sâm nhờ Kính phu nhân giúp hắn liên hệ với Isa, sở dĩ không sử dụng máy truyền tin của mình, là bởi vì nếu hắn quyết định đào vong, như vậy tất cả nhưng thông tin hôm nay của hắn, sau này nhất định biết bị điều tra rõ ràng.

Hàn Sâm nói đầu đuôi khốn cảnh của mình cho Isa, Isa vẫn luôn nghe hắn nói, trong quá trình này không hề nói một câu, đến khi Hàn Sâm nói xong tiền căn hậu quả và khốn cảnh hiện tại của hắn, Isa mới nói với hắn bốn chữ: “Đến Trấn Thiên Cung.”

Sau đó Isa trực tiếp tắt thông tin, không nhiều lời thêm một chữ.

Đến lúc này, cuối cùng Hàn Sâm mới hạ quyết tâm, trả máy truyền tin lại cho Kính phu nhân, Hàn Sâm cười nói: “Đa tạ phu nhân vẫn luôn chiếu cố ta, hi vọng tương lai vẫn còn mạng gặp lại phu nhân.”

“Chỉ sợ không có cơ hội đó, nhưng sau khi ngươi chết, ta sẽ thắp một nén hương cho ngươi bày tỏ tâm ý.” Kính phu nhân lạnh nhạt nói.

“Nếu ta thật sự chết rồi, nhận được một nén hương của phu nhân cũng là một chuyện đáng mừng.” Hàn Sâm nghĩ một lát, nhìn Kính phu nhân nói: “Tại hạ còn có một chuyện muốn nhờ, hi vọng phu nhân có thể giúp ta chiếu cố Huyết Kỳ Lân, nếu phu nhân nguyện ý, tốt nhất biến nó thành của mình, tại hạ tất nhiên sẽ nhớ kỹ phần ân tình này của phu nhân.”

“Tính tình con Huyết Kỳ Lân kia cực kì hung liệt, chỉ sợ không dễ dàng để người khác sử dụng.” Kính phu nhân nói.

“Chuyện này cũng không khó, chỉ cần phu nhân cần cầm vật này đi tìm

nó, tất nhiên nó sẽ nghe lệnh của phu nhân.” Hàn Sâm lấy ra một vật giao cho Kính phu nhân.

“Có một con Bán Bộ Thần Hóa để dùng, chuyện tốt như vậy, đương nhiên bản phu nhân không có đạo lý cự tuyệt.” Kính phu nhân nhận đồ vật, nhìn chằm chằm Hàn Sâm hỏi: “Ngươi thật sự quyết định muốn đi sao? Tốt nhất vẫn phải suy nghĩ kỹ, cho dù Trấn Thiên Cung chịu đắc tội tộc Hoàng Cực thu lưu ngươi, đoạn đường này cũng không khác gì địa ngục, ngươi chưa chắc có thể sống sót đến Trấn Thiên Cung.”

“Sống sót là do mệnh, mặc dù đến Thái Miếu có thể sống sót, nhưng như vậy không khác gì ngồi tù, người thích tự do tản mạn như ta, sống ở nơi như vậy còn không bằng chết, không bằng liều một phen.” Hàn Sâm nói.

Mặc dù những lời này không hoàn toàn là lời thật lòng của Hàn Sâm, nhưng cũng là một nguyên nhân quan trọng khiến Hàn Sâm không chịu đến Thái Miếu.

“Vậy hiện tại đi đi, hi vọng ngươi có thể sống lâu mấy ngày, nếu ta không tính sai, hơn bốn mươi giờ nữa đội tiếp viện sẽ đến, mà hiện tại †a nhất định phải báo cáo chuyện của ngươi lên trên.” Kính phu nhân cũng không vì bây giờ mình không có năng lực chiến đấu, mà tận lực nói lời dễ nghe, đây không phải tính cách của nàng.

“Tạm biệt, phu nhân, xin báo cáo chuyện ta đến Trấn Thiên Cung lên đi” Hàn Sâm hành lễ, ôm Uyển Nhi đang hôn mê đi về phía mấy người Bảo Nhi.

Nhìn Hàn Sâm mang theo mấy người Bảo Nhi rời khỏi không gian Dị chủng, vẻ mặt Lạc Diệp cổ quái nói: “Phu nhân, hắn thật sự lựa chọn phản lại tộc Hoàng Cực sao?”

“Mặc dù có chút ngoài dự đoán, nhưng hắn là người gan to bằng trời, lựa chọn như vậy cũng không kỳ quái.” Ngoài miệng Kính phu nhân nói như vậy, nhưng ánh mắt lại có chút phức tạp.

“Bọn họ trốn được sao?” Lạc Diệp do dự một lúc lâu, vẫn hỏi ra.

“Không trốn thoát.” Kính phu nhân trả lời rất khẳng định, đây cũng là suy nghĩ thật sự của nàng.

Đúng là Hàn Sâm rất ưu tú, nhưng hắn có ưu tú thế nào cũng chỉ là một tên Lĩnh Vực Nhất Trùng cấp Vương, đừng nói là cấp Vương, cho dù là cường giả Thần Hóa, nếu bị tộc Hoàng Cực toàn lực truy sát, cũng phải chết không thể nghi ngờ, khác biệt chỉ là có thể sống bao nhiêu ngày mà thôi.

Isa muốn Hàn Sâm đến Trấn Thiên Cung, Trấn Thiên Cung có tộc Thái Thượng ở sau lưng, nếu bọn họ chịu che chở Hàn Sâm, tộc Hoàng Cực cũng không thể cưỡng ép xông vào Trấn Thiên Cung giết người.

Nhưng Trấn Thiên Cung chưa chắc đa chịu che chở cho Hàn Sâm, cho dù Trấn Thiên Cung chịu, đoạn đường Hàn Sâm muốn đến Trấn Thiên Cung này cũng quá khó khăn.

Đợi một giờ sau, Kính phu nhân mới bấm vào đường dây chuyên dụng với Bạch Hoàng: “Hoàng huynh, có thể xác định hắn là Hàn Sâm, hiện tại hắn đã trốn ra không gian Dị chủng, đang chạy về phía Trấn Thiên

Cung.”

Sau khi rời khỏi không gian Dị chủng, Hàn Sâm lập tức vung tay lên, chỉ thấy một đoàn tinh thể màu trắng bay ra ngoài, hóa thành một con cá voi màu trắng to lớn trong hư không.

Khoa học kỹ thuật Cá voi trắng của Tỉnh tộc có thể so với dị bảo cấp Thần Hóa, đây cung là một trong những tiền vốn Hàn Sâm lựa chọn đào tẩu, có cái này, hắn mới có thể di chuyển trong hư không trong thời gian dài mà không cần tới bất cứ tinh cầu nào tiếp tế.

“Hàn Sâm… Chúng ta thật sự phải chạy trốn sao? Trở về nói đạo lý với bọn họ, bọn họ sẽ tha thứ cho chúng ta?” Ninh Nguyệt sắp muốn khóc rồi.

“Đại trượng phu vĩnh viễn không quay đầu.” Hàn Sâm lái Cá voi trắng, trong mắt tràn đầy hưng phấn, cũng không cảm thấy sợ hãi.

“Đại trượng phu vĩnh viên không quay đầu.” Bảo Nhi cũng hưng phấn quơ nắm tay nhỏ nói.

“Ta không phải đại trượng phu… Ta chỉ là tiểu nữ nhân… Để ta ra ngoài… Ta muốn đi xin bọn họ tha thứ… Bọn họ nhất định sẽ tha thứ cho tiểu nữ nhân đáng thương vô tội chúng ta…” Ninh Nguyệt vừa kêu khóc vừa phá cửa, cuối cùng vô lực ngồi trong cửa khóc thút thít, thanh kiếm nhỏ màu lục bên hông tuyệt không hề thu hút.

Hàn Sâm và Bảo Nhi đều không để ý đến nàng, Ninh Nguyệt bị kiếm nhỏ màu lục ảnh hưởng càng ngày càng mạnh, càng lúc càng giống một nữ nhân thích khóc.

Hiện tại Hàn Sâm cũng không dám tới gần Ninh Nguyệt, hoặc là nói, sợ đến gần thanh kiếm nhỏ màu lục kia, ngộ nhỡ hắn cũng bị thanh kiếm nhỏ màu lục kia ảnh hưởng, biến thành dáng vẻ hiện tại của Ninh Nguyệt, vậy đúng là sống không bằng chết.

“Phó thuyền trưởng Bảo Nhi, ngươi đến điều khiển đi.” Hàn Sâm đứng lên, để vị trí lái cho Bảo Nhi.

“Rõ, thuyền trưởng ba ba.” Bảo Nhi hưng phấn ngồi trên vị trí lái, tiếp nhận nhiệm vụ điều khiển Cá voi trắng.

Hàn Sâm lại nghiên cứu Tinh đồ, muốn đến Trấn Thiên Cung, có thể nói con đường này vô cùng khó khăn, nếu là đường đi bình thường, cơ hội bọn họ có thể đến Trấn Thiên Cung dường như bằng không.

“Xem ra chỉ có thể đến Thiên Hà Tinh Vực, sau đó lại xuyên qua Hỗn Loạn Tinh Vực đến Trấn Thiên Cung.” Hàn Sâm nhìn Tinh đồ trầm ngâm, đây là con đường nguy hiểm, nhưng cũng an toàn nhất.

Chỉ có con đường này, tộc Hoàng Cực mới không có cách nào hoàn †oàn chưởng khống, nhưng muốn đi ngang qua hai tinh vực này, cho dù là cường giả Thần Hóa cũng là cửu tử nhất sinh.

Hỗn Loạn Tinh Vực thì không cần phải nói, lúc trước Hàn Sâm đi theo đoàn Băng Lam Ky Sĩ đến Hỗn Loạn Tinh Vực, đã lĩnh giáo sự kinh khủng của nơi đó.

Thiên Hà Tinh Vực cũng là một nơi vô cùng đáng sợ, đó là một không gian dị chủng to lớn vô biên, khác với không gian dị chủng bình thường là, chỗ đó không có biển sao mênh mông, cũng không có đất liền, chỉ có một mảnh ráng mây vô biên vô tận, trong ráng mây, các loại dụng cụ điện tử bị từ trường ảnh hưởng, dường như không có tác dụng gì, hạm đội bình thường căn bản không thể ghé qua Thiên Hà Tinh Vực.

Cộng thêm trong ráng mây vô biên giấu giếm rất nhiều Dị chủng kinh khủng, thậm chí không thiếu tồn tại kinh khủng cấp Thần Hóa, vượt qua Thiên Hà Tinh Vực, đối với một vị cường giả Thần Hóa bình thường mà nói cũng là chuyện vô cùng khó khăn.

Cũng chính vì vậy, Hàn Sâm mới lựa chọn đến Thiên Hà Tinh Vực lại chuyển hướng đến Hỗn Loạn Tinh Vực, chắc chắn người của tộc Hoàng Cực sẽ không ngờ hắn dám đi con đường này.

Dường như trong một đêm, cái tên Hàn Sâm đã truyền khắp toàn bộ Đại vũ trụ gen.

Trước hôm nay, có lẽ rất nhiều sinh vật trong Đại Vũ Trụ không biết Hàn Sâm là ai, nhưng theo tộc Hoàng Cực phát ra một tờ lệnh truy nã vũ trụ, toàn bộ sinh vật trong Đại vũ trụ gen đều nhớ kỹ người đàn ông †ên là Hàn Sâm của Tinh Tộc này.

Đương nhiên, đồng thời được bọn họ nhớ tới là treo thưởng trên trời của lệnh truy nã này, rất nhiều cường giả Thần Hóa cũng vì đó mà tim đập thình thịch.

Hết chương 2445.

Chương 2446. Thiên Hà tỉnh vực

“Cầm đại nhân, tại sao chúng ta không tới Bạch Hà tinh vực mà lại tới Thiên Hà tinh vực?” Một ky sĩ của Tộc Hoàng Cực hỏi Bảo Cầm đầy nghi hoặc.

“Tuy chất lượng của Bạch Hà tinh vực tương đối phức tạp và hỗn loạn, hải tặc vũ trụ lộng hành, tưởng chừng như nó là nơi dễ để trốn thoát nhất, nhưng thực tế là nơi nào càng hỗn loạn thì càng bất lợi cho Hàn Sâm. Hơn nữa với cái tính cách gan dạ, táo bạo của Hàn Sâm thì Thiên Hà tinh vực chính là lựa chọn tốt nhất.” Bảo Cầm lạnh nhạt nói.

“Nhưng hắn chỉ vừa mới đạt cấp Vương giả, muốn đi ngang qua Thiên Hà tinh vực chẳng phải là một chuyện viển vông sao?” Tên ky sĩ suy nghĩ một chút rồi nói.

“Trước khi hắn bị bại lộ thì cũng không có ai dám giả mạo Hoàng tử của Tộc Hoàng Cực cả.” Bảo Cầm nhẹ giọng.

“Đừng lái nhanh như thết”

Bảo Nhi điều khiển Cá voi trắng hào hứng lao vun vút giữa những áng mây màu sắc, tựa như một màn trình diễn máy bay chiến đấu nghệ thuật đẹp mắt, Ninh Nguyệt sợ hãi ngồi phịch xuống đất ôm chặt cái ghế, nước mắt nước mũi tèm lem.

Hàn Sâm nhìn khoảng mây trời mênh mông vô biên khẽ nhíu mày.

Dù đã sớm biết rằng Thiên Hà tinh vực rất nguy hiểm nhưng tình hình thực tế vẫn khiến hắn không nhịn được phải nhíu mày.

Khoảng trời ở Thiên Hà tinh vực tựa như biển lớn, đâu đâu cũng thấy những mảng mây màu sắc, với lại rất khó để cảm nhận được phương hướng như khi ở ngoài khơi, trong khoảng không bao la rộng lớn, khắp nơi đều là những áng mây màu sắc, chỉ khi ở nơi giao nhau giữa các đám mây lớn, tầm nhìn mới có thể thoáng hơn được một chút.

Hiện giờ đám người Hàn Sâm đang bay trong một đám mây lớn màu lam, nó thậm chí còn đồ sộ, mênh mông hơn cả biển khơi, đôi lúc còn có thể nhìn thấy được từng đàn vân thú bay lượn giữa các đám mây.

Đám vân thú đó trông giống như một đàn tiên hạc, số lượng cũng phải đến hàng vạn con, khi chúng bay lượn rất giống một đám mây lớn đang di chuyển nhanh.

Từ trong đám mây màu lam, thỉnh thoảng có thể nhìn thấy những cơn bão từ trường đang từ từ di chuyển, các loại thiết bị cũng vì thế mà bị vô hiệu hóa, may mắn là Cá voi trắng của Tinh tộc không hề bị ảnh hưởng bởi bão từ, tín hiệu cũng không bị nhiều, đây là một trong những lý do quan trọng khiến cho Hàn Sâm có thêm dũng khí đến Thiên Hà tinh vực.

Tuy rằng Cá voi trắng có thể so sánh với một sinh vật cấp Thần Hóa, nhưng suy cho cùng nó cũng không phải một thể sinh mệnh chân chính, trên người cũng không tỏa ra sức sống, dị chủng thông thường sẽ không tấn công nó, trên đường đi gặp rất nhiều dị chủng và đa số chúng đều phớt lờ sự tồn tại của Cá voi trắng, thỉnh thoảng sẽ có vài dị chủng hung dữ, thô bạo va vào Cá voi trắng, nhưng cũng khó mà phá hỏng được lớp vỏ cứng của nó.

Ngoại trừ các vân thú dị chủng thì có rất ít cường giả của các tộc khác xuất hiện ở đây, cho dù là những tộc cấp bậc cao cũng hiếm khi đi săn ở Thiên Hà tinh vực, kỳ thực nơi đây rất nguy hiểm mà lợi ích đạt được cũng không xứng đáng với công sức bỏ ra.

Bình Luận (0)
Comment