Ầm!
Thái Thượng Thần Chú thần bí đó mạnh mẽ mở ra quy tắc trọng lực, cơ thể của Linh Lung vừa lóe lên rồi biến mất, lẫn vào trong hư không biến mất không để lại dấu tích.
Trong lòng Hàn Sâm thầm kinh ngạc, sức mạnh vừa đột phá trên người Linh Lung ban nãy rõ ràng đã đạt đến cấp Thần Hóa, cũng không biết làm sao nàng làm được như vậy nữa.
“Ta phải chạy thế nào đây ?” Hàn Sâm chả có tâm trạng suy nghĩ xem tại sao Linh Lung có thể đột phá được sức mạnh kinh khủng đó, bản thân chạy trốn được vẫn quan trọng hơn.
Sự đáng sợ của Ngạc Thần đã vượt khỏi sức tưởng tượng của Hàn Sâm, hắn cũng không nghĩ rằng sức mạnh của bản thân có thể chống lại sự khủng bố thế này.
Bùm!
Hàn Sâm vẫn chưa quyết định được nên chạy trốn thế nào thì bỗng nhiên nghe thấy một tiếng nổ lớn, chỉ nhìn thấy Linh Lung sử dụng Tỉnh Không Đại Na Di bỏ chạy ban nấy lại không biết tại sao mà rơi trở lại ngã mạnh lên tinh cầu, nằm ngửa ra đó, trong miệng còn phun ra một ngụm máu, chẳng còn dáng vẻ lạnh lùng như băng giống ngày trước, thoạt nhìn vô cùng nhếch nhách.
Hàn Sâm nhất thời kinh ngạc: “Linh Lung đã sử dụng Tinh Không Đại Na Di bỏ trốn sao lại bị kéo trở về 2 Điều này quả thật có hơi dọa người rồi”
“Tam sư tỷ!” Lý Khả Nhi vẫn đang do dự nhìn thấy bộ dạng của Linh Lung cũng vô cùng kinh ngạc, vội vàng nói: “Tam sư tỷ, ngươi sao vậy 2n
Linh Lung khó khăn trả lời, vừa mới mở miệng thì máu rơm rớm trào ra, nàng nhờ vào Thái Thượng Thần Chú miễn cưỡng mở ra quy tắc trọng
lực để chạy trốn đã lẫn vào trong hư không, nhưng sức mạnh của Thái Thượng Thần Chú vừa biến mất thì nàng lại bị sức mạnh khủng bố này mạnh mẽ kéo ngược trở lại từ hư không.
Hơn nữa còn giống như dây thun vậy, nàng chạy được càng xa thì sau khi bị kéo về ngã càng nặng, hiện tại cơ thể của nàng bị ngã đến mức lục phủ ngũ tạng nát bét, tuy không lấy mạng nhưng mà dưới sự đè nén của trọng lực cũng khiến nàng vô cùng khó chịu.
Nếu như gặp phải dị chủng Thần Hóa bình thường, chỉ là cấp Nguyên Cơ bình thường thì dựa vào thuật gen của Tộc Thái Thượng, một cấp Vương cửu trọng như Linh Lung vẫn có thể đọ sức với nó, nhưng đối mặt với Ngạc Thần, sau khi không còn Thái Thượng Thần Chú thì cho dù là Tộc Thái Thượng cũng không có sức mạnh chống đỡ, cấp bậc cách nhau quá xa.
Nhìn tình hình của Linh Lung thế này vốn dĩ Lý Khả Nhi vẫn đang do dự hiện tại cũng không dám sử dụng Thái Thượng Thần Chú nữa rồi, chỉ đành lo lắng nhìn Linh Lung hy vọng nàng có thể nhanh chóng hồi phục.
Ngay lúc này, Ngạc Thần đã bò đến cách bọn họ không đến mười mét, đôi mắt híp dài nhìn chằm chằm đánh giá bọn họ, bên trong còn mang theo tia giễu cợt.
Ngạc Thần đánh giá bọn họ một lượt, cuối cùng ánh mắt dừng lại trên người Linh Lung, hơn nữa còn chậm rãi bò qua đó.
Hàn Sâm khẽ chau mày, bản thân hắn cũng không biết có chạy thoát được hay không nên càng không suy nghĩ đến việc cứu Linh Lung người vốn chả hòa thuận gì với mình.
Nhưng dù sao thì Lý Khả Nhi cũng đã dạy hắn Tinh Không Đại Na Di, cứ trơ mắt nàng chết thì không thích hợp lắm, hơn nữa sự chú ý của Ngạc Thần đều dồn lên người Linh Lung, cũng chả phải không có cơ hội cứu Lý Khả Nhi.
Trong lúc Hàn Sâm đang do dự thì đột nhiên nhìn thấy đuôi Ngạc Thần vỗ mạnh lên mặt đất, mặt đất lập tức rung chuyển, cơ thể của ba người liền bị văng lên, Linh Lung gần Ngạc Thần nhất bị bắn lên cao nhất.
Ngạc Thần vẫy đuôi thần long một cái quất vào người Linh Lung, trực tiếp đánh bay Linh Lung.
Lúc Hàn Sâm ngã mạnh lên mặt đất cũng nhìn thấy Linh Lung bị đánh bay đi, không ngờ máu thịt bay tung tóe rơi xuống ở đằng xa, sau đó Hàn Sâm lại nhìn thấy Linh Lung từ trên mặt đất đứng dậy.
Lúc Hàn Sâm vẫn đang do dự thì cái đuôi của Ngạc Thần lại quất hai cái liên tiếp khiến cho Hàn Sâm và Lý Khả Nhi đều chấn động, sau đó giống như đánh bóng chày vậy, quất một đuôi đều khiến bọn họ bay lên.
Mặc dù sức mạnh của đuôi Ngạc Thần lớn nhưng vô cùng khéo léo, Hàn Sâm cảm thấy mình không chịu quá nhiều đả kích, càng giống
như bị đẩy đi rồi rơi xuống bên cạnh Linh Lung, Lý Khả Nhi cũng rơi
xuống ngay tại đó.
Điều kỳ lạ là thoạt nhìn ở đây chả có gì khác với những nơi khác của †inh cầu nhưng trọng lực trên người bọn họ đã hoàn toàn biết mất.
Không những không cảm nhận được quy tắc trọng lực của Ngạc Thần mà ngay cả trọng lực của tinh cầu này cũng không hề tồn tại.
Hàn Sâm và Lý Khả Nhi đứng dậy, nghi ngờ đánh giá xung quanh lại phát hiện bên cạnh mặt đất cách đó không xa từ màu đỏ sậm đã biến thành màu đen, hơn nữa ở đó còn có một hang ổ.
“Ở đó không phải là hang của Ngạc Thần đó chứ ? Nó mang chúng ta đến đây không phải muốn biến chúng ta thành lương thực dự trữ chứ ?“ Hàn Sâm thầm nghĩ.
“Tam sư tỷ, ngươi không sao chứ ?” Lý Khả Nhi dìu Linh Lung đang bị thương hỏi.
Linh Lung lắc đầu: “Nội tạng chỉ chịu một ít tổn thương thôi, không phải vấn đề gì lớn, tạm thời đừng dùng Tinh Cầu Đại Na Di, Lĩnh Vực trọng lực của Ngạc Thần quá mạnh cho dù mượn lực đi ra ngoài thì cũng bị kéo trở lại từ hư không.”
Hàn Sâm cũng đại khái đoán được tình huống này, cho nên hắn vẫn không có ý định sử dụng thuật di chuyển tức thời chạy thoát, huống chi thuấn di của hắn vừa mới nhập môn không thể đạt đến trình độ Tỉnh Không Đại Na Di.
Linh Lung chạy không thoát, hắn càng không thoát được.
Ngạc Thần lắc lư bò đến, nhưng Hàn Sâm cũng không quá sợ hãi, nếu Ngạc Thần muốn giết bọn họ thì đã không cần mang bọn họ đến đây.
Cho dù Ngạc Thần muốn chơi trò mèo bắt chuột hay là có mục đích gì khác thì tạm thời không hẳn sẽ giết bọn họ mới đúng.
Hàn Sâm đang suy đoán xem Ngạc Thần muốn làm gì thì nghe thấy âm thanh chuyển động từ trong hang truyền ra, trong lòng thoáng kinh ngạc: “Lẽ nào nơi đây không chỉ có một Ngạc Thần.”
Linh Lung và Lý Khả Nhi cũng nghe được âm thanh đó, tâm mắt dời đến cửa hang, rất nhanh liền nhìn thấy một cá sấu từ trong hang bò ra.
Thân hình của cá sấu khá nhỏ bé chỉ tâm một thước, cả người đen như mực, vảy dày dặc, ánh kim loại lóe sáng, bởi vì thân hình nhỏ nên thoạt nhìn ít đi vài phần dữ tợn, ngược lại cảm thấy khá dễ thương, giống như một con cá kim loại vừa mới chào đời.
Nhưng trong đôi mắt híp dài ấy lại tràn ngập sự khinh thường, lại đầy sự di truyền từ Ngạc Thần, có chút không hài hòa với cơ thể lắm.
“Con của Ngạc Thần sao ?” Hàn Sâm hơi kinh ngạc nhìn Tiểu Ngạc Thần, tên nhóc này không những thân hình nhỏ, mà dáng vẻ cũnnon nớt, vừa nhìn liền biết vừa mới sinh.
Linh Lung và Lý Khả Nhi cũng rất ngạc nhiên, theo như bọn họ biết thì dị chủng của Lĩnh Vực Hạch Tâm đều đến từ thần điện Hạch Tâm, rất ít khi xảy ra việc dị chủng Hạch Tâm tự mình sinh con, con Ngạc Thần này lại sinh ra đời sau của mình, chuyện này vô cùng hiếm thấy ở Lĩnh Vực Hạch Tâm.
Trong lúc bọn họ đang nghỉ ngờ thì Tiểu Ngạc Thần lại phát hiện ra bọn họ để lộ ra tia vui vẻ như con người.