Siêu Cấp Thần Cơ Nhân (Full Dịch)

Chương 297 - Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

< Siêu Cấp Thần Cơ Nhân Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Ầm!

Ngay lúc này cơ thể của Baal như bị nổ tung, bắp thịt trên người đều phồng lên như quả bóng hơi khiến cho cơ thể của hắn trở nên vô cùng †o lớn mạnh mẽ.

Nguồn sức mạnh hủy diệt khủng bố phun ra từ trong cơ thể của hắn như dung nham màu đen phun trào. Trong nguồn sức mạnh hủy diệt như lửa cháy, từng mảnh máu thịt của Baal thối rữa rơi xuống, máu thịt †oàn thân nhanh chóng bong ra, chỉ chừa lại một bộ xương.

Bộ xương đó không giống với những bộ xương khác, mà có màu đen kịt như gang thép, thoạt nhìn thì chẳng khác gì so với bộ xương bình thường. Điểm khác duy nhất chính là phần đầu, trên xương sọ đó có thể nhìn thấy rõ đến ba bộ xương mặt.

Mặt trái giống ác quỷ, mặt phải giống Bồ Tát, xương mặt chính diện ở giữa lại không có ngũ quan, đến cả hốc mắt và mũi đều không có, giống như một tấm ván phẳng vậy.

Trên bộ xương, nguồn sức mạnh hủy diệt màu đen đáng sợ đang điên cuồng bốc cháy. Trước ánh nhìn chăm chú của mọi người, ba gương mặt của Baal lại đột nhiên ngửa lên trời gào thét.

Gương mặt ác quỷ bên trái thét chói tai, gương mặt như Phật Thích Ca bên phải lại niệm kinh, gương mặt không có miệng ở giữa thì thét dài trong im lặng.

Theo ba tiếng thét gào này, sức mạnh hủy diệt trên người Baal điên cưồng bùng nổ. Màu đen khủng bố bao trùm toàn bộ khung xương, chỉ có thể nhìn thấy nguồn sức mạnh hủy diệt như mặt trời đen đang thiêu đốt, hoàn toàn không thể nhìn thấy được Baal ở bên trong.

Mà nguồn sức mạnh hủy diệt đen kịt càng ngày càng dày đặc kia lại phát ra một vầng sáng trắng từ trong màu đen. Vầng sáng trắng ấy

dần dần lan rộng ra trong nguồn sức mạnh hủy diệt đen kịt như ánh mặt trời, nhuộm lực lượng hủy diệt màu đen trở thành màu trắng.

“Không phải chứ…” Lục Hoàng thúc mở to mắt, ly trà đưa đến bên miệng cũng quên uống, đôi mắt nhìn chằm chằm vào vầng sáng trắng †rong nguồn sức mạnh hủy diệt đen kịt kia.

Mặc dù vầng sáng trắng kia hơi nhỏ, nhưng những cường giả cấp Thần Hóa như Lục hoàng thúc đều có thể nhìn ra được đó chính là xích trật tự mà chỉ có cường giả cấp Thần Hóa mới có được.

Hết chương 2560.

Chương 2561. Thân phụ Hàn Sâm

Vệt sáng màu trắng càng lúc càng rõ ràng trong màu đen. Rất nhiều cường giả cấp Thần Hóa đều đã phát hiện ra sự tồn tại của nó, gương mặt ai nấy đều lộ ra vẻ kinh ngạc.

Cực Ương Sinh cũng nhìn thấy vệt sáng màu trắng, nhưng vệt sáng màu trắng quá nhỏ. Hắn cũng chưa thăng cấp Thần Hóa, vì vậy hắn không hề biết điều đó có ý nghĩa gì.

“Xích Trật Tự… Đó là xích Trật Tự… Baal sắp thăng cấp Thần Hóa rồi sao…” Modoro ở bên cạnh nhìn thấy vệt sáng màu trắng thì sắc mặt liền thay đổi lớn, gần như không dám tin vào mắt của mình.

“Cái gì? Đại nhân Modoro, ngươi nói gì cơ?” Cực Ương Sinh nghĩ mình nghe lầm, nhìn về phía Modoro hỏi.

Không cần Modoro trả lời, Cực Ương Sinh đã có đáp án.

Hắn chỉ nhìn thấy vệt sáng màu trắng đó nhanh chóng mở rộng. Trong nháy mắt, sức mạnh hủy diệt màu đen ban đầu đã hoàn toàn bị nhuộm thành màu trắng, giống như ngọn lửa chập chờn trên cơ thể Baal.

Baal vốn chỉ còn lại một bộ xương đen, lúc này xương cốt của hắn cũng biến thành màu trắng. Trong lực lượng huỷ diệt màu trắng kia, máu thịt sống lại, tái tạo từng chút một.

Bùm!

Chưa đợi được đến khi Baal bước ra từ trong lực lượng huỷ diệt màu trắng thì đột nhiên nhìn thấy không gian giữa bầu trời sai bị méo mó, giống như toàn bộ vũ trụ này sắp sụp đổ vậy. Thân thể của Baal bị nuốt vào trong không gian, trong chớp mắt đã biến mất không một bóng dáng.

Sau khi Baal biến mất, sự sụp đổ không gian khủng khiếp ấy mới hoàn toàn ngừng lại.

“Đã xảy ra chuyện gì? Hình như Baal vẫn chưa lột xác xong mà? Sao lại biến mất rồi?” Nhiều người đều hơi ngờ vực, không biết tại sao lại xuất hiện sự sụp đổ không gian bất ngờ.

“Baal thăng cấp Thần Hóa rồi, Lĩnh Vực Hạch Tâm có lực đẩy đối với Thần Hóa giống loài ngoại lai. Một khi thăng cấp Thần Hóa thì sẽ bị bài xích khỏi Lĩnh Vực Hạch Tâm.” Có người hiểu ra liền nói.

“Baal… Thần Hóa rồi….” Cực Ương Sinh kinh ngạc trước hết, sau đó sự bực bội và đố ky vô hạn dâng lên trong lòng. Nếu trước đây hắn trả hai ngàn gen dị chủng, vậy người thăng cấp Thần Hóa bây giờ là hắn mới đúng.

“Thật hay giả vậy, Baal thật sự Thần Hóa rồi sao?” Còn có người không thể tin nổi.

“Vậy mà đã Thần Hóa rồi, không phải quá giả rồi sao? Hàn Sâm lại chúc phúc ra một Thần Hóa?”

“Sao lại có chuyện như thế được?”

“Cha của chúng thần, quả nhiên không phải là gọi bừa, như vậy mà cũng được!”

“Hai ngàn gen dị chủng cấp Vương. Chỉ cần hai ngàn gen dị chủng cấp Vương là có thể thăng cấp Thần Hóa. Thế giới này điên rồi hay ta điên rồi? Từ khi nào mà cường giả Thần Hóa trở nên không đáng tiền đến như vậy?”

Cả Đại Vũ Trụ sắp điên cuồng rồ. Ánh mắt mà tất cả mọi người hướng đến Hàn Sâm đã không giống như nhìn một sinh vật nữa, mà giống như đang nhìn một bức đá thần linh có thể ước nguyện. Tất cả đều hận không thể xông đến quỳ bái, để hắn cũng ấn một cái lên trán mình, để mình cũng thăng cấp Thần Hóa.

“Baal thật sự đã thăng cấp Thần Hóa rồi sao?” Lục hoàng thúc há to cái miệng hồi lâu mà không khép lại được. Cho đến khi Hàn Sâm cũng rời khỏi Lĩnh Vực Hạch Tâm rồi thì hắn mới tỉnh ngộ, nói với vẻ mặt kỳ quái.

“Ngươi muốn biết Baal có thăng cấp Thần Hóa hay không rất đơn giản, cử người đi đến Tộc Huỷ Diệt xem thử là biết ngay thôi.” Tứ hoàng thúc hừng hực nói.

Đại lão các tộc đang ngồi đều làm giống như Tộc Hoàng Cực, quan sát tình huống của Baal từ tất cả các con đường khác nhau. Nhưng Baal căn bản không hề trốn tránh, quang minh chính đại xuất hiện trong tầm mắt của mọi người, không chút e dè mà thể hiện lực lượng mạnh mẽ của hắn sau khi thăng cấp Thần Hóa.

“Quả thật hắn đã thăng lên cấp Thần Hóa rồi!” Lần này không còn bất kỳ nghi vấn nào nữa. Các thượng tộc lớn đều đi tìm Hàn Sâm như phát điên. Ai nấy đều múa may gen dị chủng cấp Vương lượng lớn, hy vọng Hàn Sâm có thể chúc phúc cho bọn họ một lần.

Hai ngàn gen dị chủng cấp Vương là một con số thiên văn, nhưng so với cường giả Thần Hóa thì có đáng bao nhiêu? Còn không bằng cả hạt cát trong sa. Dùng hai ngàn gen dị chủng cấp Vương để đổi lấy cường giả Thần Hóa thật sự quá đáng giá.

Nếu có thể trao đổi thêm vài lần thì các thượng tộc lớn cũng bằng lòng đổi đến khi khuynh gia bại sản mới thôi.

Arthur nhìn Baal đã Thần Hóa trước mặt mình, vui mừng đến mức sắp không khép chân lại được. Hai ngàn gen dị chủng cấp Vương lại đổi lại được một Baal cấp Thần Hóa về. Vụ mua bán này mẹ nó quá xứng đáng rồi.

Đến Dia Robb cũng hơi kinh ngạc. Mặc dù hắn cảm thấy sự chúc phúc của Hàn Sâm có tác dụng ưu hóa nhất định với gen huyết mạch của Baal, nhưng lại không ngờ Baal sẽ trực tiếp thăng lên cấp Thần Hóa.

“Người đàn ông đó, thật quá đáng sợ!”Dia Robb không quá ngạc nhiên, vui mừng về việc Baal thăng cấp Thần Hóa, trái lại đáy lòng sinh ra chút sợ hãi âm ỉ.

Thật ra không chỉ mình Dia Robb, rất nhiều cường giả của thượng tộc đều sinh ra sự sợ hãi không thể nói thành lời đối với Hàn Sâm.

Một cấp Vương có thể chế tạo ra cường giả Thần Hóa đã không thể hình dung bằng kinh thế hãi tục được nữa, mà sợ rằng hắn đã đủ sức ảnh hưởng đến bố cục của Đại Vũ Trụ trong tương lai.

Vương công quý tộc bình thường không nghĩ nhiều đến như thế. Trong mắt bọn họ, tất cả mọi thứ mà Hàn Sâm làm chính là thần tích.

“Thần phụ đại nhân thật sự quá lợi hại rồi. Chỉ tiếc rằng ta không có hai ngàn gen dị chủng cấp Vương, nếu không thì ta nhất định sẽ mời thần phụ đại nhân chúc phúc cho ta thành một Thần Hóa để chơi đùa”

“Ta không có hai ngàn gen dị chủng, không biết thần phụ đại nhân có nhận tiểu thiếp hay không, ta dùng thân xác để trả có được không?”

“Đừng nằm mơ nữa, soi lại mình trong gương đi. Ngươi mà có thể so được với hai vị phi tử ở bên cạnh thần phụ đại nhân sao?”

“Mẹ ơi, sao chuyện tốt gì cũng để cho hắn hưởng, sở hữu năng lực biến thái như thế, còn có phụ nữ đẹp đến như thế, hơn nữa còn có những hai…”

Chẳng hiểu thế nào mà Hàn Sâm tự nhiên có được cái biệt hiệu “thần phụ” này, lúc trước đã có rất nhiều người thâm gọi Hàn Sâm là “Cha của Thần”, nhưng biệt hiệu này thật sự không thể được nói trắng ra, chỉ được gọi riêng mà thôi.

Nhưng sau vụ lần này, biệt hiệu “thần phụ” thật sự đã được nói trắng ra rồi, nghe có vẻ chỉ là danh xưng của một nhân viên thần chức, nhưng ý nghĩa thực tế lại hoàn toàn khác biệt.

Cực Ương Sinh có lẽ là người cảm thấy buồn bực nhất. Hắn kéo xe không công cho Hàn Sâm một thời gian dài như thế, còn đưa cho Hàn Sâm năm trăm gen dị chủng, kết quả hắn không có được cái gì cả. Trái lại, Baal thì được ban phúc thăng lên cấp Thần Hóa.

Nếu như trời cao cho Cực Ương Sinh một cơ hội làm lại lần nữa, hắn chỉ muốn nói với Hàn Sâm ba chữ: “Ta đồng ý!”

Nếu sớm biết Hàn Sâm có thể làm cho người khác thăng lên cấp Thần Hóa, thì đừng nói là hai ngàn gen dị chủng cấp Vương, cho dù có thêm một ngàn hai ngàn nữa, Cực Ương Sinh cũng đồng ý một ngàn lần, một vạn lần.

Trách thì chỉ trách trước đó căn bản không có ai tin Hàn Sâm có thể chúc phúc ra cường giả Thần Hóa, dù gì thì việc này cũng vượt quá lẽ thường rồi.

Khi Hàn Sâm bước vào Lĩnh Vực Hạch Tâm lần nữa, các cường giả cấp

Vương của các tộc lập tức xông đến, dọa Hàn Sâm giật hết cả mình.

“Hàn sư, ta đã đem đến hai ngàn gen dị chủng cấp Vương rồi, chỉ cần ngài chịu chúc phúc cho ta, ta lập tức sẽ hai tay dâng lên.”

“Cút qua một bên, hai ngàn gen dị chủng cấp Vương thì là gì, coi thường thần phụ đại nhân à? Ta bỏ ra hai ngàn rưỡi, thần phụ đại nhân hãy ban phúc cho ta trước.”

“Ta bỏ ra ba ngàn…….

Cực Ương Sinh cũng chuẩn bị hai ngàn gen dị chủng cấp Vương đến, nhưng nhìn thấy tình thế như thế này, đến cơ hội mở miệng căn bản còn không có. Hắn không nén nổi lại càng buồn bực trong lòng.

Hết chương 2561.

Chương 2562. Thế nào là chia đều?

Lúc đầu, Hàn Sâm bị dọa đến giật cả mình, còn nghĩ những tên này đến đánh hội đồng mình nữa. Âm ï một hồi thì ra bọn họ đều đến để cầu được chúc phúc, hắn lập tức yên tâm.

“Thật không dám giấu giếm. Đối với tại hạ, việc chúc phúc không chỉ sẽ tổn thương đến thân thể mà còn sẽ hao tổn tuổi thọ rất lớn. Chúc phúc một lần nếu không đợi nửa năm trở lên thì cơ thể rất khó để hồi phục, hơn nữa ít nhất sẽ mất một trăm năm tuổi thọ. Nếu lúc trước không phải ta đang cần một nhóm gen dị chủng gấp, đừng nói là hai ngàn, cho dù bốn ngàn, năm ngàn ta cũng sẽ không làm chuyện thương thân tổn mệnh đó, sau này e rằng phải khiến chư vị thất vọng rồi.” Hàn Sâm ra vẻ bất đắc dĩ, mà nói.

Mặc dù sử dụng Huyết Mạch Mệnh Thần quả thật hao tổn khá lớn, nhưng cũng không khoa trương đến mức như những gì Hàn Sâm nói, chỉ cần nghỉ ngơi một hai ngày là cũng khôi phục được kha khá rồi. Còn về tổn hại tuổi thọ gì đó đều là Hàn Sâm đang nói sằng, nói bậy.

Hàn Sâm nói như thế. Thứ nhất là vì hắn không mong muốn dễ dàng chúc phúc cho một người nào đó, thứ hai là để tự bảo vệ thân phận. Nếu không thì ai đến, hắn cũng chúc phúc cho thì sau này sẽ không

còn đáng tiền nữa.

Mọi người cũng không quá nghỉ ngờ những lời mà Hàn Sâm nói. Để có thể tạo ra cường giả Thần Hóa, nếu nói không phải đánh đổi chút nào, bọn họ đương nhiên sẽ cảm thấy không thể tin tưởng.

Nhưng điều khiến bọn họ buồn bực là, Hàn Sâm hiển nhiên không định nhận thêm gen dị chủng cấp Vương để chúc phúc cho người khác nữa.

Hiện giờ cường giả của các tộc đều vô cùng hối hận. Nếu sớm biết sẽ thành ra thế này thì lúc đầu khi Hàn Sâm báo giá hai ngàn sẽ chúc phúc, bọn họ sẽ không hề do dự mà mua cơ hội lần đó để được chúc phúc này.

Bây giờ thì tốt rồi, cho dù có tăng gấp bội gen dị chủng cấp Vương thì cũng không đổi được cơ hội để được chúc phúc.

“Tự nhiên để cho Tộc Huỷ Diệt nhặt được một món hời lớn!” Rất nhiều hào môn thượng tộc đều vô cùng buồn bực trong lòng, sinh ra vô vàn ngưỡng mộ, đố ky, căm hận đối với Baal của Tộc Huỷ Diệt.

“Thần phụ đại nhân, nô gia sẵn lòng lấy thân báo đáp, sau này làm nô †ì, hầu gái, làm trâu làm ngựa, chỉ cầu xin ngài đại phát từ bi, chúc

phúc cho nô gia một lần.” Một mỹ nữ của tộc Mị Hồ liếc mắt đưa tình với Hàn Sâm rồi nói.

“Hàn sư, đây là Thiên Bảo Thần Liên của tộc Ngũ Bảo chúng ta, ăn một hạt sen là có thể tăng thêm mười năm tuổi thọ. Chỗ này có hai mươi

lần”

ba hạt sen, chỉ cầu Hàn sư ban phúc cho công tử tộc ta một lần. “Hàn sư…”

Hàn Sâm nói không nhận gen dị chủng nữa, lập tức cso người đầu óc lanh lợi, bắt đầu hứa hẹn vô vàn lợi ích, chỉ mong có thể được Hàn Sâm chúc phúc một lần.

“Hiện tại thân thể của ta chưa khỏi hẳn, thật sự không có sức lực để chúc phúc, cho dù bây giờ có hứa hẹn thì cũng không có tác dụng gì. Các vị vẫn đợi sau khi cơ thể ta hồi phục rồi hãy đến” Nhưng dù Hàn Sâm có nói thế nào cũng vô dụng, thật sự không thể thoát khỏi bọn họ, chỉ đành truyền tống rời khỏi Lĩnh Vực Hạch Tâm.

Khi về đến Cá Voi Trắng, Hàn Sâm đổi sang thân phận Kim Tệ, bước vào Lĩnh Vực Hạch Tâm lần nữa.

Có được hai ngàn gen dị chủng của Baal, nhưng hắn vẫn còn thiếu một chút để đạt đến toàn bộ bốn loại Lĩnh Vực tăng lên cửu trọng, Hàn Sâm định tự đi săn giết một ít là cũng đủ rồi. Hắn cũng có thể thuận tiện luyện tập thuấn di và Thuật Đại Phá Diệt.

Sau khi dùng thân phận Kim Tệ bước vào thì không có nhiều người trông coi hắn nữa, nhưng không phải hoàn toàn không có người.

Hàn Sâm tìm được một lò đúc kiếm bằng đồng cổ, vừa bay đi chưa được bao xa đã nhìn thấy hai cô gái của Thiên Tộc bay đến. Một người là Lý Khả Nhi mà hắn đã rất quen thuộc, còn một cô gái váy trắng che mặt nữa. Hàn Sâm không nhìn thấy tướng mạo, cũng không quen biết, nhưng trông có vẻ cũng là người của Thiên Tộc.

“Kim Tệ huynh, đã lâu không gặp.” Lý Khả Nhi cố ý giả vờ ung dung bước lên trước chào hỏi.

Từ sau lần trước thì họ luôn ở đây đợi Hàn Sâm, kết quả Hàn Lâm cứ không sử dụng thân phận Kim Tệ bước vào, quả thực khiến bọn họ đợi rất lâu.

May mà bọn họ lại không thiếu sự kiên nhãn, lại liên tục đợi được cho đến bây giờ.

“Chào Khả Nhi cô nương, vị này là?” Hàn Sâm nhìn tam sư tỷ ở bên cạnh hỏi. Hắn cảm thấy ánh mắt của người phụ nữ này rất kỳ lạ, khi nhìn người lại không giống như đang nhìn người, mà giống như đang nhìn một món hàng hơn, khiến Hàn Sâm cảm thấy không được thoải mái lắm.

“Đây là tam sư tỷ của ta, Linh Lung.” Lý Khả Nhi giới thiệu cho hai người làm quen, sau đó lại nói: “Kim Tệ huynh, nếu ngươi không có việc gì thì cùng nhau kết bạn đi săn giết gen dị chủng, ngươi thấy thế nào?”

Hàn Sâm hơi do dự. Hắn không muốn đồng hành cùng người khác, chỉ muốn yên tĩnh mà săn giết dị sinh vật, luyện tập thuật gen một mình.

Nhưng Lý Khả Nhi cũng được coi là có chút tình bạn với hắn, hắn cũng không thể từ chối thẳng được.

“Thuật thuấn di là do Lý Khả Nhi dạy. Nàng cũng biết ta có Đại Phá Diệt Thuật, luyện ở trước mặt nàng cũng không sao.” Hàn Sâm nghĩ đến đây liền gật đầu nói: “Được, ta không quá quen thuộc với khu vực gần đây. Các ngươi biết chỗ nào có dị chủng cấp Vương không?”

“Ta biết một chỗ có rất nhiều dị chủng cấp Vương, để ta đưa ngươi đi.” Lý Khả Nhi cười nói.

Hàn Sâm cân nhắc một lát rồi nói: “Nếu đã muốn hợp tác thì tốt hơn hết là nên nói rõ một số việc, hai vị cảm thấy nên phân chia chiến lợi phẩm thế nào mới được coi là công bằng?”

“Tất nhiên là chia đều.” Lý Khả Nhi nói.

“Ta cũng cảm thấy nên chia đều. Ta lấy năm phần, hai vị cô nương lấy năm phần, hai vị đều không có vấn đề chứ?” Hàn Sâm nói.

Lý Khả Nhi hơi ngơ ngẩn. Công bằng mà nàng nói là ba người chia đều, mỗi người lấy một phần. Công bằng của nàng không cùng ý nghĩa với công bằng mà Hàn Sâm đã nói.

Linh Lung ung dung nói: “Chia đều không hề công bằng. Làm bao nhiêu được bấy nhiêu mới là chân lý. Mặc dù chúng ta hợp tác, nhưng cũng không cần thiết phải cố ý chia ra. Dị chủng ở đó rất nhiều, ai giết được thì của người đó, không hề xung đột.”

“Lời này của Linh Lung cô nương vừa hợp ý ta.” Hàn Sâm hơi gật đầu, nếu có thể phân chia như thế thì không còn gì tốt hơn nữa.

Dưới sự dẫn dắt của Lý Khả Nhi, ba người cùng bay về phía sâu trong bầu trời sao.

Hàn Sâm và Lý Khả Nhi thỉnh thoảng nói chuyện vài câu, nhưng Linh Lung lại có vẻ hơi lầm lì, không thích nói chuyện cho lắm, suốt dọc đường gần như không giao tiếp với Hàn Sâm.

Nhưng ánh mắt mà nàng nhìn người khác khiến cho Hàn Sâm cảm thấy rất không thoải mái, giống như robot vậy, không có chút màu sắc †ình cảm nào trong mắt.

Linh Lung vốn muốn mượn cơ hội cùng đi săn giết dị chủng này để xem thử thực lực thật sự của Hàn Sâm thế nào, còn muốn nhìn thấu thân phận lai lịch của hắn.

Không ngờ Hàn Sâm lại nói ra cách chia đều như thế. Ngoài miệng, Linh Lung không nói gì cả nhưng cũng có ý nghĩ muốn dạy cho Hàn Sâm một bài học.

Nàng không chỉ muốn thử thực lực thật sự của Hàn Sâm mà còn mu khiến Hàn Sâm không giành được dị chủng.

“Ta phải xem xem, rốt cuộc ngươi có lai lịch gì.” Linh Lung bất giác chạm vào mắt của mình. Mặc dù nàng đã hồi phục hoàn toàn nhưng chuyện trước kia vẫn khiến nàng có đôi chút sợ hãi trong lòng.

“Bụp bụp!” Lò Đúc Kiếm Thanh Đồng đi theo bên cạnh Hàn Sâm. Sau khi đến nơi, nó lại không bay về phía trước nữa, còn kêu réo Hàn Sâm.

“Sao thế?” Hàn Sâm nhíu mày nhìn về phía của Lò Đúc Kiếm Thanh Đồng.

“Nguy hiểm!” Ngọn lửa trong Lò Đúc Kiếm Thanh Đồng cháy lên, biến ra hai chữ lớn.

Hết chương 2562.

Chương 2563. Giảo Liên Ma Ngạc

Lò Đúc Kiếm Thanh Đồng thế nào cũng không chịu bước lên phía trước, Hàn Sâm chỉ đành bỏ nó lại, mình thì đi cùng hai người Lý Khả Nhi lên phía trước.

“Bụp bụp!” Lò Đúc Kiếm Thanh Đồng không ngừng phun ra ngọn lửa sau lưng Hàn Sâm, biến ra mấy chữ: “Đừng đi! Nguy hiểm!”

Hàn Sâm hỏi Lò Đúc Kiếm Thanh Đồng có nguy hiểm gì, nhưng nó lại

không nói rõ được, chỉ liên tục phun ra hai từ “nguy hiểm”, bảo Hàn Sâm đừng tiếp tục đến đó nữa.

“Ngươi đợi ta ở đây trước.” Hàn Sâm tất nhiên không sợ nguy hiểm, dị chủng có thể uy hiếp đến hắn trong Lĩnh Vực Hạch Tâm đã không còn nhiều.

Ba người tiếp tục bay về phía trước. Lò Đúc Kiếm Thanh Đồng sợ hãi rụt rè lại cũng đuổi theo sau, nhưng nó chỉ dám núp sau lưng Hàn Sâm.

Bay chưa được bao xa thì ba người liền nhìn thấy một con dị chủng đang bay trong bầu trời sao trước mặt. Khi bọn họ phát hiện thấy con dị chủng đó, dị chủng cũng phát hiện ra bọn họ, gầm lên một tiếng rồi võ cánh lao tới.

Con dị chủng đó trông hơi giống cá sấu, nhưng toàn thân là kim loại màu đỏ thẫm, sau lưng còn mọc ra cánh kim loại khổng lồ giống như con dơi. Tốc độ bay của nó khá nhanh.

Chỉ nhìn thấy người nó tỏa ra ánh sáng kim loại mãnh lệt, hóa thành lồng Lĩnh Vực bao phủ xuống. hỉ nhìn thấy một xiềng xích kim loại lập †ức ngưng tụ thành hình trong Lĩnh Vực, phong tỏa hết bốn phía trên bầu trời.

Mấy người Hàn Sâm cũng bị xiềng xích kim loại trói chặt cả người. Hàn Sâm vùng vẫy một lúc, phát hiện xiềng xích kim loại này lại vô cùng rắn chắc, hắn lại không thể lập tức mở xiềng xích ra được.

Hàn Sâm đang chuẩn bị dùng sức tiếp, nhưng hắn lại nhìn thầy một luồng ánh sáng thần kỳ lóe lên, con dị chủng đó lập tức bị chém thành hai mảnh. Xiềng xích trói chặt bọn họ cũng theo đó mà vỡ tan.

“Ta không khách khí nữa.” Linh Lung lạnh nhạt nói một câu, liền tự bay đến bên cạnh dị chủng cấp Vương đó, đào gen dị chủng ra.

“Linh Lung cô nương thật có thủ đoạn.” Hàn Sâm tán thưởng.

Đồn vừa nãy gọn gàng, xinh đẹp, nhanh đến mức Hàn Sâm cũng không nhìn rõ nàng dùng chiêu thức gì để giết dị chủng cấp Vương. Thủ đoạn này quả thật không tâm thường.

Nhưng Hàn Sâm cũng hơi nghi ngờ trong lòng. Thời gian hắn ở Trấn

Thiên Cung không phải quá ngắn, sao hắn chưa từng nghe nói về hai người Lý Khả Nhi và Linh Lung. Với thực lực và năng lực của bọn họ,

không thể không có tiếng tăm gì chứ g.

Gương mặt Linh Lung không có chút biểu cảm, nàng nói: “Chỉ là thuật cắt không gian bình thường thôi.”

Hàn Sâm cười mà không nói gì. Thuật gen hệ không gian vốn đã rất khó luyện, Linh Lung thêm vào hai chữ bình thường ở sau. Lời này chỉ là lời khiêm tốn thôi, Hàn Sâm tất nhiên không tin.

“Vừa mới đến mà đã gặp phải một con dị chủng cấp Vương. Vận may của chúng ta cũng không tệ, xem ra lần này sẽ có thu hoạch lớn.” Lý Khả Nhi nói.

“Dị chủng ở đây đều là loài lúc nãy sao?” Hàn Sâm hỏi.

“Ừ, loài dị chủng đó gọi là Giảo Liên Ma Ngạc, được coi là bá chủ của Tinh Vực này, đa số là cấp Hầu Tước và cấp Công Tước, cũng có không ít cấp Vương và Bán Bộ Thần Hóa. Ta nghe nói có tồn tại Ngạc Thần cấp Thần Hóa, nhưng chúng ta cũng chưa từng nhìn thấy.” Lý Khả Nhi trả lời.

Hàn Sâm gật đầu, ba người tiếp tục đi về phía trước, phát hiện thấy đàn Giảo Liên Ma Ngạc lớn trong một vành đai thiên thạch, nhìn thấy đàn Giảo Liên Ma Ngạc lớn xông ra từ trong thiên thạch. Khi Hàn Sâm vẫn còn đang quan sát đàn Giảo Liên Ma Ngạc thì lại thấy rằng Linh Lung bắt đầu di chuyển.

Linh Lung mặc áo trắng bay đến đàn Giảo Liên Ma Ngạc. Ma Ngạc ở nơi đó phải tính bằng vạn. Trong đó, phần lớn đều là Ma Ngạc cấp thấp, Hàn Sâm vẫn chưa nhìn thấy Ma Ngạc cấp Vương xuất hiện.

Thấy Linh Lung sắp chạm trán với đàn Ma Ngạc nhưng lại đột nhiên nhìn thấy bóng hình của nàng biến mất. Hàn Sâm không còn xa lạ gì với thuật gen mà Linh Lung sử dụng, đó chính là thuật di chuyển tức thời mà hắn luôn luyện.

Nhưng thuật di chuyển tức thời của Linh Lung hiển nhiên đã đạt đến trình độ Tinh Không Đại Na Di. Trong chốc lát, nàng đã thuấn di không biết ra bao xa. Hàn Sâm lại không nhìn thấy bóng dáng của nàng trong đàn Ma Ngạc.

Nhưng chỉ trong khoảng thời gian một chớp mắt, Hàn Sâm đã nghe thấy một tiếng kêu thảm thiết, sau đó bóng hình của Linh Lung lại xuất hiện lần nữa, trong tay lại có thêm một gen dị chủng giống bánh răng kim loại, giống hệt gen dị chủng của con dị chủng cấp Vương trước đó.

“Đi thôi, nơi này chỉ có một con Ma Ngạc cấp Vương, giết nhiều Ma Ngạc cấp thấp này cũng không có ích lợi gì.” Linh Lung nói rồi phi thân rời đi.

Hàn Sâm nhìn bóng lưng của Linh Lung rời đi rồi suy ngẫm một điều gì đó, cười một tiếng rồi cũng đuổi theo sau.

Hàn Sâm không biết Linh Lung có cố ý cướp đoạt dị chủng cấp Vương hay không. Nhưng nếu cứ tiếp tục như vậy, những dị chủng cấp Vương gặp được đều bị nàng giết chết hết, thì hắn chạy một chuyến này chẳng phải uổng phí rồi sao.

“Thiên Tộc quả nhiên đáng sợ, một Linh Lung chưa từng nghe nói tới lại có thực lực như vậy.” Hàn Sâm nghĩ thầm, đợi lát nữa phải làm thế nào để giành giết Ma Ngạc trước mặt Linh Lung đây.

Với tốc độ của đám người Hàn Sâm, những loài không phải Ma Ngạc cấp Vương tất nhiên sẽ không đuổi kịp bọn họ, đã mau chóng bị bọn họ vứt bỏ.

“Trên tinh cầu khổng lồ trước mặt có lượng lớn Ma Ngạc, chúng ta đi đến đó đi?” Lý Khả Nhi chỉ vào tinh cầu phía trước rồi nói.

“Được.” Hàn Sâm hơi gật đầu. Nếu như lượng lớn Ma Ngạc cấp Vương thì hắn cũng không cần phải giành với Linh Lung nữa.

“Tinh cầu đó giống như tinh cầu Bạch Oải vậy, nhiệt độ và trọng lực đều vô cùng kinh khủng, mọi người cẩn thận một chút.” Lý Khả Nhi nhắc trước.

Hàn Sâm liếc nhìn tinh cầu đỏ thẫm đó, hơi kinh ngạc. So với hằng tinh, Tinh cầu Bạch Oải có thể tích khá nhỏ.

Nhưng tỉnh cầu Bạch Oải trước mặt này lại vô cùng to lớn, hắn dùng sức mạnh của Tinh Không Na Di mới có thể nhanh chóng đến gần nó, nhưng nếu như chỉ dựa vào bay lượn thì không biết phải bay bao lâu.

Nhưng tinh không của Lĩnh Vực Hạch Tâm không phải là tinh không thật sự, khoảng cách giữa các tinh không với nhau không hề xa như khoảng cách giữa các tinh không thật sự.

Vừa bước vào phạm vi của tinh cầu, Hàn Sâm liền cảm ứng được nhiệt độ cao nóng rực đang thiêu đốt thân thể. Một luồng sức mạnh kéo người của hắn rơi lên bề mặt tinh cầu.

“Trọng lực thật lợi hại!” Hàn Sâm hơi kinh hãi trong lòng.

Với sức mạnh hiện giờ của hắn, mà hắn vẫn có thể cảm nhận được sự ảnh hưởng của trọng lực, tinh lực của tinh cầu này thật mạnh quá sức tưởng tượng.

Nhưng cũng chỉ có chút ảnh hưởng đến hắn mà thôi, Hàn Sâm vẫn có thể tiếp tục bay dưới trọng lực đó, bước vào bên trong tinh cầu một cách vững vàng.

Nhưng bị trọng lực giới hạn, Hàn Sâm cảm thấy rõ ràng tốc độ bay của mình chậm đi rất nhiều. Đến thuấn di xuyên không gian cũng chậm hơn trước đây không biết bao nhiêu lần.

Hàn Sâm nhanh chóng phát hiện ra hai con Giảo Liên Ma Ngạc đang bò trên bề mặt tinh cầu, hắn lập tức vui mừng, bởi vì hai con Giảo Liên Ma Ngạc hiển nhiên là tồn tại cấp Vương. Toàn thân nó là vảy giáp kinh loại màu đỏ rựa, trông rất đáng sợ và khủng khiếp.

“Lễ nào Ma Ngạc trên tinh cầu này đều là cấp Vương sao?” Hàn Sâm nghĩ một hồi đã cảm thấy rất có khả năng. Nhiệt độ và trọng lực của †inh cầu này vô cùng kinh khủng, sợ rằng Ma Ngạc bình thường căn bản không có khả năng tồn tại ở nơi này.

E rằng ở đây, Ma Ngạc cấp Công Tước không có cả năng lực di chuyển, sẽ bị trọng lực khủng khiếp đó nghiền nát cơ thể. Tiền đề là trước đó chúng nó không bị nhiệt độ cao nung chảy.

Hết chương 2563.

Chương 2564. Dốc hết sức mình

Hai con Ma Ngạc đồng thời xuất hiện, Hàn Sâm trực tiếp sử dụng thuật thuấn di để tiếp cận con Ma Ngạc ở phía xa hơn, giao con ở gần cho Linh Lung, hắn cũng chả thèm tranh với Linh Lung.

Bởi vì trọng lực quá mạnh, cho nên dùng thuật thuấn di cũng chậm hơn rất nhiều, nhưng khi Hàn Sâm đến bên cạnh Ma Ngạc thì đã nhìn thấy Linh Lung chém đứt đầu con Ma Ngạc đó.

Linh Lung liếc nhìn Hàn Sâm, sau đó lại thuấn di, đến khi nàng xuất hiện lại thì một con Ma Ngạc khác đã bị nàng chém thành hai đoạn.

Mặc dù chỉ là Ma Ngạc ở Lĩnh Vực nhị, tam trọng nhưng bởi vì sống trong môi trường trọng lực mạnh mẽ nên cơ thể bị nén lại với mật độ rất cao, vô cùng cứng rắn, Linh Lung có thể chém đứt tụi nó chỉ trong một nhát thật là đáng sợ mà.

Nhưng đây không phải là trọng điểm mà Hàn Sâm quan tâm, nếu trước đây có thể nói là tranh nhau bình thường thì lần này Linh Lung rõ ràng đang giành với hắn.

“Này cô Linh Lung, không cần phải vội như vậy chứ ?” Hàn Sâm nhìn Linh Lung nói.

“Nếu như làm nhiều được hưởng nhiều thì phải dốc hết sức mình chứ” Linh Lung nói một cách lạnh lùng không hề mang theo bất cứ cảm xúc gì, dường như đây chỉ là một chuyện vô cùng bình thường mà thôi.

“Nói cũng phải, nên dốc hết sức mình mới đúng.” Hàn Sâm nhìn Linh Lung rồi lại gật đầu nói.

Lý Khả Nhi vội vàng giảng hòa: “Kim Tệ huynh đừng để bụng, tính tình của tam sư tỷ là như vậy đó, nàng cũng không cố ý nhắm vào ngươi đâu.”

Hàn Sâm cười nói: “Linh Lung nói đúng lắm, dốc sức làm việc hết mình là không hề sai, ta phải nên học tập theo nàng ấy.”

Bầu không khí có phần khó xử. Lý Khả Nhi cũng không tiện nói thêm điều gì, ba người tiếp tục đi về phía trước, tinh cầu này thật sự quá lớn chịu ảnh hưởng của trọng lực nên tốc độ bay của ba người rất chậm, bay hơn một tiếng đồng hồ cuối cùng cũng thấy một con Ma Ngạc nữa.

Bóng hình của Hàn Sâm và Linh Lung dường như biến mất cùng lúc, Linh Lung đã hạ quyết tâm không để cho Hàn Sâm giết được một con Ma Ngạc nào cả, toàn bộ phải đều giành về tay.

Lý Khả Nhi hơi khó xử, nàng không hề muốn thăm dò Hàn Sâm như thế này, nhưng Linh Lung cứ cố chấp như vậy nàng cũng không còn cách nào khác, dù sao thì xếp hạng của nàng trong Tộc Thái Thượng cũng áp chót nên không thể ra lệnh cho tam sư tỷ được.

“Cứ thế này, Kim Tệ nhất định bị ép vào đường cùng.” Lý Khả Nhi thâm nghĩ, sau lần này sao có thể làm dịu mối quan hệ giữa mình với Kim Tệ đây.

Đang suy nghĩ thì Lý Khả Nhi nhìn thấy đầu của Ma Ngạc bị chém một nhát nổ tung, cái đầu kim loại ấy thế mà lại nổ thành một đống cát nhỏ lí tỉ.

Lý Khả Nhi không khỏi ngẩn người, đây không phải là thuật cắt không gian mà Linh Lung thường hay sử dụng mà là Thuật Đại Phá Diệtcủa Tộc Hủy Diệt.

Những thuật gen mà Linh Lung biết có rất nhiều nhưng không bao gồm Thuật Đại Phá Diệt, bởi vì phải cần có thể chất đặc biệt của Tộc Hủy Diệt mới tu hành được, mặc dù trong Tộc Thái Thượng cũng có người luyện thành Thuật Đại Phá Diệ tnhưng số lượng rất ít, quá trình cũng rất phiền phức, Linh Lung chắc chắn không nằm trong nhóm này.

Lý Khả Nhi nhìn kỹ lại thì phát hiện người chém đầu cá sấu lớn nổ tung không phải là Linh Lung mà là Hàn Sâm, nét mặt liền kinh ngạc: “Hắn thật sự luyện thành Thuật Đại Phá Diệt rồi sao 2”

Lần trước Hàn Sâm lấy được Thuật Đại Phá Diệt từ chỗ của Dia Robb, Lý Khả Nhi còn cảm thấy Hàn Sâm chỉ là suy nghĩ viễn vông, căn bản không thể luyện thành Đại Phá Diệt Thuật, nhưng không ngờ mới qua không lâu mà Hàn Sâm lại thật sự luyện thành Thuật Đại Phá Diệt rồi, lại còn có thể sử dụng nó trong chiến đấu thực tế.

“Thiên phú của tên này thật sự mạnh như vậy sao ?” Lý Khả Nhi ngơ ngác nhìn Hàn Sâm.

Trước đây Hàn Sâm dễ dàng nhập môn Thần Du Thiên đã khiến Lý Khả Nhi vô cùng kinh ngạc, lần này lại luyện thành Thuật Đại Phá Diệt quả thật khiến người ta khó mà tin được.

Điều khó tin hơn nữa là Hàn Sâm lại đánh nát Ma Ngạc trước Linh Lung một bước, điều này thật sự khiến Lý Khả Nhi càng không thể tin.

Lý Khả Nhi biết rõ, dựa vào sức mạnh thuấn di của Thần Du Thiên mà Kim Tệ vừa mới luyện được không lâu thì nhất định sẽ không nhanh bằng Linh Lung.

“Sao hắn lại có thể nhanh hơn tam sư tỷ được chứ?” Lý Khả Nhin nhìn Linh Lung lại nhìn thấy Linh Lung đang nhìn Hàn Sâm.

Nét mặt Linh Lung không hề có biểu cảm gì, nhưng trong lòng thì thoáng kinh ngạc, hơi thắc mắc tại sao Hàn Sâm lại có thể nhanh hơn nàng, điều này gần như không có khả năng xảy ra.

“Cô Linh Lung, cảm ơn đã nhường nhé.” Hàn Sâm mỉm cười rồi móc gen dị chủng của Ma Ngạc ra.

“Do ngươi dựa vào bản lĩnh mà có được, không cần khách sáo.” Linh Lung lạnh lùng nói, tiếp tục bay về phía trước.

Linh Lung thầm nghĩ có lẽ bản thân đã quá xem thường Kim Tệ rồi, cho nên đã không cố gắng hết sức: “Như vậy cũng tốt, có thể ép hắn đến mức phát huy bản lĩnh thực sự thì không còn gì bằng rồi.”

Nhưng Linh Lung hạ quyết tâm lần sau sẽ không nhường cho Hàn Sâm bất kỳ cơ hội nào nữa.

“Kim Tệ, ngươi thật sự đã luyện thành Thuật Đại Phá Diệt rồi sao 2” Lý Khả Nhi bay đến bên cạnh Hàn Sâm vừa bay vừa nói chuyện với Hàn Sâm.

“Gặp may mà thôi, vừa mới nhập môn.” Hàn Sâm nói.

“Nhân tộc các ngươi có phải ai cũng có thiên phú tốt như vậy Tại sao trước đây chưa từng nghe tộc loài người này nhỉ?” Lý Khả Nhi bắt đầu nói chuyện với Hàn Sâm.

Hàn Sâm vừa nói chuyện với Lý Khả Nhi vừa quan sát xung quanh nên khó tránh khỏi có hơi phân tâm, còn Linh Lung chẳng nói câu nào vẫn luôn quan sát động tĩnh xung quanh, đảm bảo rằng mình có thể giết Ma Ngạc sớm nhất.

Bồỗng nhiên một Ma Ngạc xuất hiện trong tâm mắt của Linh Lung, Linh Lung liền sử dụng thuấn di của thuật Thần Du bay qua đó, nhưng đến khi nàng xuất hiện bên cạnh Ma Ngạc thì lại phát hiện đầu của con Ma Ngạc đó đã bị đánh nổ tung, còn Hàn Sâm thì đang đứng cười khẽ ngay bên cạnh.

Lý Khả Nhi và Linh Lung đều ngây ra. Nếu nói lần trước là do Linh Lung sơ suất, thì lần này chính là thất bại thảm hại không có tí nghi ngờ nào cả.

Lần này Linh Lung đã dốc hết toàn lực muốn giết Ma Ngạc trước, nhưng lại thua Kim Tệ vẫn đang nói chuyện cùng Lý Khả Nhi.

Ánh mắt của Linh Lung rơi trên người Hàn Sâm, nhìn chằm chằm đánh giá hắn một chút rồi mới bay đến bên cạnh Lý Khả Nhi hỏi: “Thuật hắn đang sử dụng là Thần Du Thiên sao 2”

Thật ra Linh Lung có thể nhìn ra thuật mà Hàn Sâm sử dụng chính là Thần Du Thiên, nhưng mà không có lý nào Thần Du Thiên của Hàn Sâm lại nhanh hơn nàng, cho dù là trình độ của thuật Thần Du hay độ thuần thục thì nàng vẫn mạnh hơn Hàn Sâm nhiều, không thể nào thua Hàn Sâm được.

“Chắc hẳn là thuật Thần Du đúng chứ ?” Lý Khả Nhi không dám khẳng định, bởi vì nàng biết rõ nếu Kim Tệ dùng thuật Thần Du thì không thể nhanh hơn Linh Lung được, thế nhưng Kim Tệ lại cứ nhanh hơn Linh Lung vậy đấy.

“Lần sao ngươi phải nhìn thật kỹ, xem thuật hắn sử dụng có phải là thuật Thần Du hay không 2?” Linh Lung căn dặn.

Ba người lại tiếp tục đi về phía trước, khi phát hiện Ma Ngạc lần nữa thì Linh Lung đã vực dậy tinh thần hoàn toàn, nhưng vẫn cứ chậm hơn Hàn Sâm một bước.

Lần này Lý Khả Nhi và Linh Lung đều chắc chắn thuật Hàn Sâm sử dụng chính là thuật Thần Du, dựa vào đủ loại dấu hiệu của thuật Thần Du mà hắn sử dụng thì chắc hẳn thuộc trình độ mới nhập môn không lâu, còn kém xa Linh Lung rất nhiều.

Nhưng thuật Thần Du vừa mới nhập môn này thế mà lại nhanh hơn Linh Lung.

Linh Lung có phần không tin vào kết quả này, thế nhưng sau lần đó nàng không còn giành được một con Ma Ngạc nào nữa, về sau bảy con Ma Ngạc phát hiện được đều bị Hàn Sâm giành mất.

Hết chương 2564.

Chương 2565. Ngạc Thần.

Hiện tại tâm trạng của Lý Khả Nhi và Linh Lung không thể dùng hai từ kinh ngạc để miêu tả được nữa rồi, bọn họ thật sự không hiểu sao Hàn Sâm lại làm được như vậy.

Sử dụng thuật thuấn di của Tộc Thái Thượng để đánh bại người Tộc Thái Thượng, ngay cả nét mặt lạnh lùng ngàn năm không đổi của Linh Lung cũng lộ ra một tia ngạc nhiên.

Thực tế qua hai lần vừa nấy, Linh Lung cũng từ bỏ việc tranh giành Ma Ngạc với Hàn Sâm rồi, chỉ tập trung quan sát xem tại sao Hàn Sâm lại nhanh hơn nàng.

Kết quả Linh Lung kinh ngạc phát hiện ra rằng thuật Thuần Du của Hàn Sâm quả thật vừa mới nhập môn vốn nên chậm hơn nàng mới phải, xem ra rất bình thường chả có vấn đề gì hết.

Nhưng cái sự bình thường này lại khiến Linh Lung cảm thấy vô cùng khác thường.

“Trọng lực của tinh cầu này chẳng có tác dụng gì với hắn sao ?” Linh Lung phát hiện nguyên nhân chính là ở đây, thuấn di của Hàn Sâm không nhanh bằng nàng nhưng bởi vì thuấn di của nàng chịu ảnh hưởng của trọng lực nên làm cho chậm hơn, còn Kim Tệ thì vẫn giữ nguyên tốc độ cho nên kết quả cuối cùng là Hàn Sâm nhanh hơn nàng.

Linh Lung quan sát không hề sai, Hàn Sâm sử dụng Lĩnh Vực Động Huyền ngăn chặn bánh răng trọng lực vũ trụ đương nhiên trọng lực của tinh cầu sẽ không có tác dụng với hắn, còn Linh Lung thì vẫn chịu ảnh hưởng của trọng lực vì thể trở nên chậm hơn hắn.

Động Huyền Kinh khá giống với Thái Thượng Cảm Ứng Thiên nhưng mà dù sao thì hướng phát triển khác nhau nên Thái Thượng Cảm Ứng Thiên không có năng lực như thế này.

“Nguồn sức mạnh có thể vô hiệu hóa trọng lực thì cũng thú vị đấy chứ” Linh Lung khẽ gật đầu, trong Tộc Thái Thượng cũng có thuật gen như thế này chỉ là nàng không luyện mà thôi chả có gì phải kinh ngạc.

“Xem ra trình độ này cũng không thể ép hắn để lộ ra thực lực thật sự, chỉ có thể đợi đến khi Ngạc Thần xuất hiện thôi.” Linh Lung căn bản không cho rằng chỉ như vậy thì có thể thăm dò được tình hình của Hàn Sâm, mục đích thật sự để nàng dẫn Hàn Sâm đến đây không phải vì những con Ma Ngạc bình thường mà là Ngạc Thần cấp Thần Hóa.

Dị chủng cấp Vương không dễ gì tìm được, đám người Hàn Sâm có thể †ìm thấy mười con Ma Ngạc ở tinh cầu này thì đã hiếm lắm rồi.

Nếu không phải trọng lực và độ nóng của tinh cầu này quá mức đáng sợ thì những Vương Giả không biết thuấn di giết Ma Ngạc Giảo Liên ở đây rất nguy hiểm, nếu không cũng chẳng có nhiều Ma Ngạc cấp Vương bị bọn Hàn Sâm giết như vậy.

Sau khi Hàn Sâm giết con Ma Ngạc thứ bảy thì đi thêm cả nửa ngày mà cũng không tìm được con Ma Ngạc nào nữa.

“Xem ra hầu hết Ma Ngạc ở đây đã bị chúng ta giết rồi, nơi khác còn có dị chủng cấp Vương không ?” Hàn Sâm vẫn chưa thỏa thích mà hỏi tiếp.

“Nếu đã đến đây rồi thì trước tiên đi hết tinh cầu này đi tránh bỏ sót gì đó.” Linh Lung nói.

Hàn Sâm nghĩ lại cũng thấy có lý, dị chủng cấp Vương cũng không dễ †ìm, tìm được con nào thì hay con đấy.

Ba người lại tiếp tục tìm tòi trên tinh cầu này, không lâu sau lại phát hiện thêm một con Ma Ngạc, lần này Hàn Sâm không chủ động ra tay nữa.

Dù sao thì nơi này cũng là do Lý Khả Nhi và Linh Lung dẫn hắn tới nên hắn cũng không tiện giành lấy hết toàn bộ thế nên hắn định giữ con này lại cho hai bọn họ.

Lý Khả Nhi nhìn thấy Hàn Sâm không ra tay cũng đoán được suy nghĩ của Hàn Sâm, còn Linh Lung lại chê sự bố thí của Hàn Sâm cho nên nàng dùng thuấn di đi đến đó chém đứt đầu của Ma Ngạc Giảo Liên.

Thực lực của Lý Khả Nhi kém hơn Linh Lung một chút nhưng giết được Ma Ngạc Giảo Liên tứ trùng cũng chả phải chuyện gì khó.

Sau khi chém đầu còn Ma Ngạc kia xong thì bỗng nhiên phát hiện tinh cầu cách đó không xa xảy ra chấn động giống như dung nham đang sủi bọt và có thứ gì đó đang từ mặt đất chui lên.

“Lại có Ma Ngạc tìm tới cửa sao ?” Hàn Sâm nhìn nơi đó, quả nhiên không lâu sau nhìn thấy một con Ma Ngạc bò ra từ bên trong.

Nhưng con Ma Ngạc này không giống với mấy con Ma Ngạc bọn họ gặp trước đây, ngoại hình khá giống nhau nhưng con Ma Ngạc này lại bé hơn rất nhiều, chỉ lớn bằng cá sấu bình thường, hơn nữa trên lưng còn không có cặp cánh dài.

Cơ thể của Ma Ngạc bình thường đều là kim loại màu đỏ sậm, nhưng †oàn thân con này lại đen như mực, nếu không phải trên người nó tỏa ra ánh kim loại sáng bóng thì mới nhìn vào còn tưởng nó chỉ là cá sấu bình thường mà thôi.

Hàn Sâm nhìn con Ma Ngạc nhỏ đang híp đôi mắt, trong lòng thầm sinh ra cảm giác rung động lạ thường, đây là cảm giác chỉ sinh ra khi gặp phải nguy hiểm.

Hàn Sâm thầm cả kinh, cẩn thận đánh giá Ma Ngạc nhỏ ấy lại liên tưởng đến cử động của Lò Đúc Kiếm Thanh Đồng, lúc này Hàn Sâm cũng đã đại khái đoán được thân phận của cái tên này rồi.

“Ta còn tưởng bởi vì trọng lực và nhiệt độ cao ở đây, Lò Đúc Kiếm Thanh Đồng mới đáng sợ, hóa ra ở đây thật sự có dị chủng Thần Hóa sao ?” Hàn Sâm không sợ mà ngược lại vui mừng, có thể giết được dị chủng Thần Hóa thì tốt biết bao nhiêu, Hàn Sâm cách Thần Hóa cũng không còn bao xa, gen dị chủng Thần Hóa còn thiếu hụt rất nhiều.

Nếu đến khi thăng lên Thần Hóa thì không còn cơ hội quay lại Lĩnh Vực Hạch Tâm nữa rồi, đương nhiên bây giờ phải tranh thủ giết được bao nhiêu thì hay bấy nhiêu.

“Cẩn thận, đó dường như là Ma Ngạc cấp Thần Hóa.” Lý Khả Nhi lên tiếng nhắc nhở.

Linh Lung không nói gì chỉ nhìn chằm chằm vào Ma Ngạc nhỏ đó, nàng đã sớm cảm nhận được Ngạc Thần đang ở đây, về điểm này Thái Thượng Cảm Ứng Thiên mạnh hơn Động Huyền Kinh nhiều.

Động Huyền Kinh chỉ có thể cảm nhận được những thứ bên trong Lĩnh Vực, còn thứ mà Thái Thượng Cảm Ứng nghiên cứu là Thiên Nhân Hợp Nhất, khi Linh Lung đứng trên tinh cầu này thì đã hiểu rõ mọi thứ trên tinh cầu như lòng bàn tay không cần dùng Lĩnh Vực của nàng để bao trùm nó.

Trên thực tế đó là chỉ giai đoạn sơ cấp của Thái Thượng Cảm Ứng Thiên, nếu thật sự đạt đến cảnh giới Thái Thượng Cực thì chỉ cần vừa niệm liền có thể hình dung được vạn vật trên vũ trụ này.

Đương nhiên đó chỉ là cảnh giới trên lý thuyết mà thôi, trong Tộc Thái Thượng vẫn chưa có ai có thể thật sự đạt đến cảnh giới Thái Thượng Cực đó.

Nhưng chỉ nhìn vào hai chữ cảm ứng của Thái Thượng Cảm Ứng Thiên thì năng lực cảm nhận mạnh hơn Động Huyện Kinh nhưng lực điều khiển lại yếu hơn nhiều so với Động Huyền Kinh, mỗi cái đều có ưu điểm và khuyết điểm của riêng nó.

Hàn Sâm đang đánh giá Ngạc Thần, Ngạc Thần cũng híp đôi mắt đánh giá bọn họ.

Cũng không biết là do ngoại hình của Ngạc Thần hay là nó thật sự xem thường bọn Hàn Sâm, nhìn dáng vẻ của nó như chả thèm ngó ngàng gì tới, nhất là đôi mắt như mũi khâu ấy dường như khinh thường đến đỉnh điểm.

Hàn Sâm đang định ra tay thì đột nhiên phát hiện tia sáng màu đen tản ra từ người Ngạc Thần, tia sáng đó giống như hố đen trong nháy mắt đã bao trùm cả tinh cầu.

Hàn Sâm cảm thấy cả người bị ép xuống, những âm thanh rơi xuống bùm bùm nện vào bề mặt tinh cầu, tứ chi dang ra dán lên mặt đất.

Không chỉ có Hàn Sâm mà Lý Khả Nhi và Linh Lung cũng đều rơi xuống, dính trên mặt đất vô cùng khó coi, dáng vẻ thướt tha như gió trước đây đã mất sạch không còn lại chút gì.

Hàn Sâm dùng sức mạnh toàn thân cố gắng đứng dậy, nhưng lại cảm thấy cả người như bị nam châm hút, làm thế nào cũng không thể thoát được, đừng nói đến đứng dậy ngay cả muốn nhấc mặt lên khỏi mặt đất cũng không được.

Lý Khả Nhi và Linh Lung cũng rơi vào cảnh khốn khổ như vậy không thể cự động được.

Tay chân của cả ba người đều bám vào mặt đất mở to mắt nhìn Ma Ngạc nhỏ chậm rãi bò qua.

Hết chương 2565.

Chương 2566. Năm cảnh giới Thân Hóa.

Hàn Sâm cắn chặt răng muốn đứng dậy, nhưng khi dốc toàn lực mở ra toàn bộ Lĩnh Vực Động Huyền cửu trọng, cơ thể vẫn bị hút chặt vào, không hề có dấu hiệu bị tách ra.

Không chỉ Hàn Sâm mà Lý Khả Nhi và Linh Lung đều ra sức thử, sắc mặt đều trở nên rất khó coi, lần này bọn họ không phải đang diễn nữa mà thật sự không thể giấy thoát được.

Đời người có rất nhiều chuyện ngoài ý muốn, Lý Khả Nhi và Linh Lung gặp phải một lần hơn nữa còn vô cùng tệ hại.

Bọn họ gặp phải Ngạc Thần, hơn nữa còn gặp cách đây không lâu cũng biết được thực lực của Ngạc Thần vô cùng mạnh, nhưng mà bọn họ có đủ tự tin và năng lực đi lại tự do trước Ngạc Thần.

Nhưng mà người tính thì không bằng trời tính, dù sao thì Tộc Thái Thượng không phải là thần, không có khả năng dự đoán được mọi thứ, bọn họ không ngờ Ma Thần cấp Thần Hóa trong khoảng thời gian này lại thăng cấp rồi.

Thần Hóa tổng cộng có năm giai đoạn: Nguyên Cơ, Lột Xác, Phá Kén, Hóa Điệp, Chân Thần.

Dị chủng Thần Hóa bình thường trên cơ bản sẽ dừng lại ở tâng Nguyên Cơ, còn dị chủng Thần Hóa ở trong Lĩnh Vực Hạch Tâm đều là mặt hàng cấp thấp trong Thần Hóa Nguyên Cơ, hơn nữa tính trưởng thành rất thấp, gần như không có khả năng tiếp tục thăng cấp lên.

Mạnh như Thần Tướng Hoàng Kim cũng khó khăn lắm mới tiếp cận được trình độ Nguyên Cơ mà thôi, còn kém rất nhiều so với Thần Hóa thật sự.

Khi bọn họ gặp Ngạc Thần trước đây, Ngạc Thần cũng không khác gì so với Thần Tướng Hoàng Kim, cơ thể của nó vô cùng dũng mãnh, đạt đến trình độ Nguyên Cơ còn có Lĩnh Vực Giảo Liên, có thể trói kẻ thù của mình lại.

Nhưng cũng chỉ có như vậy mà thôi Lý Khả Nhi và Linh Lung chẳng hề sợ nó, chỉ cần niệm thuật Thần Du liền có thể phá vỡ không gian chạy trốn, Giảo Liên của Ngạc Thần cũng không thể trói bọn họ được, lần trước bọn họ trốn thoát như vậy đấy.

Nhưng lần này không biết trên người Ngạc Thần đã xảy ra chuyện gì mà lại thăng cấp rồi, điều này đối với Thần Hóa trong Lĩnh Vực Hạch ‘Tâm gần như là chuyện không có khả năng.

Bọn họ cũng không biết hiện tại Ngạc Thần đang ở cấp Lột Xác hay Phá Kén, bởi vì đó đã vượt xa phạm vi năng lực nhận biết của bọn họ, sức mạnh của Ngạc Thần đã vượt qua phạm vi bọn họ có thể cảm nhận được.

Điều đáng sợ hơn là Ngạc Thần sau khi thăng cấp, xích trật tự cũng lột xác nghiêng trời lỡ đất, loại trật tự trọng lực đáng sợ này mạnh đến mức ảnh hưởng đến không gian khiến bọn họ cơ hội phá vỡ không gian chạy trốn cũng không có.

Lý Khả Nhi và Linh Lung đã liên tục sử dụng rất nhiều loại thuật gen, số lần bọn họ thử còn nhiều hơn Hàn Sâm, nhưng dưới loại trật tự trọng lực đáng sợ này mọi sức mạnh đều trở nên vô dụng.

Một kẻ mạnh đánh bại mười tên biết võ, trật tự trọng lực của Ngạc Thần mạnh đến mức có thể trấn áp mọi trình độ, thậm chí trình độ của Lý Khả Nhi và Linh Lung cũng khó làm lay động trật tự trọng lực của Ngạc Thần.

“Tam sư tỷ, chúng ta phải làm sao bây giờ ?” Lý Khả Nhi hơi bối rối †ruyền âm cho Linh Lung.

Linh Lung vẫn giữ được bình tĩnh, nhìn Ngạc Thần chậm rãi bò qua, suy nghĩ một lát rồi truyên âm lại: “Mặc dù không biết xảy ra chuyện gì mà lại khiến cho Ngạc Thần trong Lĩnh Vực Hạch Tâm thăng cấp, nhưng nghĩ lại có lẽ nó chỉ đạt đến cấp Lột Xác, xích trật tự hình thành nên quy tắc trật tự của mình, quy tắc này chắc hẳn chưa hoàn chỉnh, trên người chúng ta có Thái Thượng Thần Chú, đột phá toàn lực chắc sẽ không khó mở ra một đường thoát.”

Lý Khả Nhi nghe Linh Lung nói vậy thì an tâm hơn nhiều nhưng liền hỏi lại: “Vậy còn Kim Tệ thì sao ?”

Vị trí của Hàn Sâm cách bọn họ một khoảng, dưới tác động của trọng lực khủng bố như vậy bọn họ vốn đã khó khăn từng bước, đến khi đột phá sức mạnh mở ra một tia quy tắc trật tự e rằng chỉ đủ để bọn họ có thời gian sử dụng thuật Thần Du chạy đi, không thể xông lên cứu Hàn Sâm được.

“Cứu được thì cứu, không cứu được thì ngươi đành chọn con tằm khác

thôi.” Linh Lung lạnh lùng nói, dường như sinh mạng của Hàn Sâm chỉ là một tờ giấy trong mắt của nàng thôi chả có gì đáng tiếc cả.

Thái Thượng quên tình, tu luyện Thái Thượng Cảm Ứng Thiên càng cao thâm thì tình cảm đối với vạn vật đều trở nên mờ nhạt, cũng không phải do trời sinh tính cách nàng lạnh nhạt như thế.

Cái gọi là đại ái vô tình, tình yêu lớn lao của Tộc Thái Thượng sẽ không trói buộc bởi một việc hay một vật, huống hồ chi đây chỉ là một con tằm.

Đối với bọn họ, tằm mà bọn họ lựa chọn cũng chỉ là vật thử nghiệm hay có thể nói chỉ là chuột bạch mà thôi, bọn thông qua việc bồi dưỡng vật thử nghiệm được gọi là tằm, quan sát cảm nhận lột xác của tằm, khiến bọn chúng thăng lên Thần Hóa, Nguyên Cơ, Lột Xác, Phá Kén, Hóa Điệp, quá trình đó sẽ khiến bọn họ đồng cảm sâu sắc, giống như chính bản thân mình tiến hóa thành thần vậy, xây dựng một nền tảng tốt đẹp để bọn họ đạt đến cảnh giới Chân Thần.

Như vậy khi bọn họ tiến hóa thành thần, với kinh nghiệm có được họ có thể tránh được rất nhiều đường vòng, khiến cho quá trình tiến hóa thành thân càng thêm hoàn mỹ hơn, chữa lại rất nhiều sai lầm không cần thiết.

Sinh vật các tộc trong vũ trụ đều kiêu ngạo khi được Tộc Thái Thượng chọn trúng, cảm thấy rằng chiếm được lợi ích lớn từ Tộc Thái Thượng, có thể đạt được nhiều thuật gen huyền diệu từ Tộc Thái Thượng, còn có thể nhận được một nguồn tài nguyên vô cùng lớn, nhận được sự giúp đỡ tận tình của bọn họ.

Tận tụy cho đi nhưng không đòi hỏi gì, không biết có bao nhiêu hào môn thượng tộc đều được Tộc Thái Thượng bồi dưỡng ra.

Cho nên mặc dù Tộc Thái Thượng rất ít khi tranh giành cái gì với các tộc khác, nhưng uy danh của Tộc Thái Thượng lại vượt xa Tộc Hoàng Cực, là gia tộc đứng đầu thật sự trên vũ trụ này.

Ngay cả hoàng tử, hoàng nữ của Tộc Hoàng Cực đều cảm thấy vinh hạnh khi được Tộc Thái Thượng chọn trúng, càng không cần phải nói đến những tộc bình thường khác, thậm chí những chủng tộc không trở thành thượng tộc, một khi được Tộc Thái Thượng chọn trúng thì có nghĩa là ít nhất cũng cho ra được một Thần Hóa Nguyên Cơ, có hy vọng được lên thượng tộc.

Mặc dù không thiếu những thiên tài đều đoán được Tộc Thái Thượng làm như vậy ắt hẳn có yêu cầu, nhưng như vậy thì sao chứ ? Để được thăng lên cảnh giới Thần Hóa rất nhiều sinh vật đều bằng lòng trả bất cứ giá nào.

Cứ xem bọn họ chạy theo Hàn Sâm xin ban phúc thì biết bọn họ muốn được trở thành Thần Hóa đến mức nào rồi.

Huống hồ sự ban phúc của Hàn Sâm chỉ thăng bọn họ lên Nguyên Cơ, mà Tộc Thái Thượng lại có thể bồi dưỡng bọn họ mạnh hơn, trong lịch sử không thiếu những Cường giả cấp hóa điệp được Tộc Thái Thượng bồi dưỡng.

Cho dù bỏ ra một ít thì tính là gì, huống hồ Tộc Thái Thượng không hề lấy bất cứ món đồ gì trên người bọn họ.

Trên thực tế làm chuột bạch cho Tộc Thái Thượng cũng chả có hại gì, thực sự có một đống chỗ tốt luôn, nếu Lý Khả Nhi nói rõ với Hàn Sâm †ừ trước thì chưa chắc Hàn Sâm không đáp ứng.

Đáng tiếc Lý Khả Nhi muốn thu phục trái tim của Hàn Sâm trước rồi mới đoạt lấy con người hắn, kết quả lại khiến cho mọi thứ hỏng bét thế này.

Nhìn thấy Ngạc Thần chậm rãi bò qua, Linh Lung truyền âm nói: “Chuẩn bị rời khỏi chỗ này, không đi thì sẽ không kịp nữa.”

Lúc nói chuyện, trên người Linh Lung lại bỗng nhiên phát ra huyền quang, những chú văn kỳ lạ xuất hiện trên người nàng, giống như từng luật thơ đại đạo bám lên người nàng vậy.

Đây chính là Thái Thượng Thần Chú của Tộc Thái Thượng được Cường Giả của Tộc Thái Thượng đánh vào cơ thể nàng, một khi đột phá liền có thể hình thành uy năng cấp Thần Hóa khiến bọn họ có thể thu được trong thời gian ngắn ngủi, chỉ trong thời gian nháy mắt bọn họ có thể dựa vào thuật Thần Du chạy thoát, thuấn di đến vô số nơi trong không gian.

Hết chương 2566.

Chương 2567. Ngạc Thần đáng sợ.
Bình Luận (0)
Comment