Siêu Cấp Thần Cơ Nhân (Full Dịch)

Chương 310 - Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

< Siêu Cấp Thần Cơ Nhân Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

an

“Sư thúc tổ.” Người kia hành lễ với ông cụ. “Lý Ngọc Chân? Ngươi tới đây làm gì?” Hàn Sâm và Linh Lung đồng thời nảy ra câu hỏi này trong đầu.

“Ngọc Chân, ngươi đứng đó chờ một chút, ta kiểm tra cho tằm của Linh Lung trước, sau đó sẽ đến lượt ngươi.” Ông cụ tỏ ý bảo Lý Ngọc Chân đứng qua một bên trước.

Lý Ngọc Chân nghe vậy bèn hành lễ với ông cụ lần nữa: “Sư thúc tổ, đã vậy chỉ bằng để chúng ta cùng làm kiểm tra được không?”

Hàn Sâm và Linh Lung nghe xong đều sững người, không biết rốt cuộc Lý Ngọc Chân muốn làm gì.

Ông cụ nghe vậy hơi trầm ngâm, sau đó chậm rãi gật đầu nói: “Cũng được, có thể tiết kiệm chút thời gian. Vậy các ngươi cùng kiểm tra đi.”

Linh Lung thầm lấy làm kỳ, bình thường chỉ có tằm của tộc Thái Thượng mới làm kiểm tra, tộc nhân Thái Thượng là người một nhà, không cần bước này. Sao Lý Ngọc Chân lại tới tham gia kiểm tra chứ, điều này khiến nàng cảm thấy rất nghi ngờ.

Dường như nhìn thấu nỗi hoài nghỉ trong lòng Linh Lung, ông cụ nói: “Gần đây ta sắp đi xa, trong tộc đề cử Ngọc Chân thay ta trông coi Tinh Thần Thụ. Nếu hắn có thể qua bài kiểm tra thì sau này Tinh Thần Thụ sẽ để hắn tạm thời trông coi.”

Hàn Sâm nghe xong thầm thấy may mắn. May mà họ tới sớm, nếu chờ đến khi Lý Ngọc Chân trông coi Tinh Thần Thụ mới tới thì ai mà biết liệu Lý Ngọc Chân có cố ý làm khó hắn hay không.

Hết chương 2653.

Chương 2654. Tỉnh Giáp Trùng

Lý Ngọc Chân cũng là tình cờ gặp phải Hàn Sâm. Hắn chỉ nhận được mệnh lệnh tới tham gia kiểm tra thôi, mục đích chủ yếu là để tiếp quản Tinh Thần Thụ.

Người ngoài có lẽ không biết nhưng Lý Ngọc Chân đã nhận được tin tức, lần này ông cụ trông coi Tinh Thần Thụ rời đi có khả năng sẽ không còn cơ hội trở về nữa. Nếu bây giờ hắn tiếp quản Tinh Thần Thụ thì sau này Tinh Thần Thụ rất có thể sẽ trở thành vật trong túi họ. Cho nên Lý Ngọc Chân mới tích cực đến đây như vậy, nếu chỉ trông coi Tinh Thần Thụ thì chẳng có sức hấp dẫn gì với một tộc nhân Thái Thượng cả.

Song khi gặp được Hàn Sâm ở đây, nhớ tới ngôn từ vô lễ của Hàn Sâm bên hồ hôm ấy, chỉ là tằm mà lại dám chống đối nhị sư huynh tộc Thái Thượng như hắn. Đã có một cơ hội như vậy, thuận tiện dạy dỗ Hàn Sâm cũng chính hợp tâm ý Lý Ngọc Chân.

“Ở ngoài kia ngươi có thể là thiên tài của một tộc, tuyệt đại thiên kiêu các kiểu, có kiểu ngạo một chút cũng có thể lý giải được. Nhưng trong tộc Thái Thượng ta, ngươi chẳng là cái thá gì hết. Nếu không tự biết mình thì sao có thể sinh tồn ở tộc Thái Thượng ta. Ta đây cũng là có lòng tốt dạy dỗ ngươi, tránh cho sau này ngươi làm liên lụy đến Linh Lung sư muội.” Lý Ngọc Chân thầm cười nhạt.

Ánh mắt ông cụ nhìn về phía bên cạnh nói: “Đã vậy, các ngươi bắt sâu cho Tinh Thần Thụ đi.”

“Bắt sâu?” Hàn Sâm tấm tắc lấy làm kỳ, thần thụ như vậy mà vẫn cần trừ sâu, thật là đáng ngạc nhiên.

Hàn Sâm đương nhiên không biết, lý do cần người đến trông nom Tinh Thần Thụ chủ yếu là để định kỳ trừ sâu cho thần thụ, tránh cho sâu gặm nhấm Tinh Thần Thụ và quả mọng. Đây là những công việc mà sau này Lý Ngọc Chân cần phải làm, cho nên bản thân bài kiểm tra cũng chính là bắt sâu.

Hàn Sâm chỉ là vấp phải đề thi của Lý Ngọc Chân, nếu không ông cụ sẽ không cho hắn đề bài kiểm tra như vậy.

“Khi kiểm tra không được sử dụng các thủ đoạn ngoại lực như dị bảo, chỉ có thể lấy sức mạnh của bản thân để trừ sâu. Hơn nữa trong quá trình này không được làm tổn thương Tinh Thần Thụ mảy may, bằng không chẳng những không có phần thưởng mà còn bị xử phạt.” Ông cụ điềm nhiên nói.

“Sư thúc tổ, không biết chúng ta cần bắt loại sâu nào vậy?” Hàn Sâm hành lễ với ông cụ, hỏi.

Ông cụ đáp: “Cũng chỉ có một loại sâu dám tới gần Tinh Thần Thụ tên là Tinh Giáp Trùng, ngươi thấy chúng tự nhiên sẽ biết thôi. Một ngày diệt được một nghìn con sâu thì coi như qua kiểm tra, mỗi lần diệt được một trăm con sâu sẽ cho phép ngươi hái một quả Tinh Thần.” Hàn Sâm nghe vậy thì mừng rơn. Hắn sợ nhất chính là làm cật lực mà ông cụ còn không cho hắn hái quả Tinh Thần. Ra giá rõ ràng như bây giờ tất nhiên là không còn gì tốt hơn.

“Bây giờ bắt đầu luôn đi. Khoảng giờ này ngày mai các ngươi nhất định phải quay lại nơi đây, xác Tinh Giáp Trùng có thể tạm thời để lại trên cây, sau khi chấm dứt hãy dọn dẹp sau.” Ông cụ nói.

Sau khi hành lễ với ông cụ xong, Hàn Sâm và Lý Ngọc Chân đều đứng dậy bay về phía tán cây Tinh Thần Thụ. Lý Ngọc Chân liếc nhìn Hàn Sâm, trực tiếp dùng tinh không đại na di bay vào trong tán cây, Hàn Sâm vẫn phải bay từ từ về phía trước.

Cây Tinh Thần Thụ này to lớn không thể tưởng tượng nổi, kích cỡ một quả Tinh Thần gần to bằng một cái vệ tinh cỡ nhỏ. Hàn Sâm bay hết tốc lực cũng mất hơn một giờ mới tiến vào trong tán cây.

Lý Ngọc Chân đã bắt đầu săn giết sâu từ lâu. Song vì phạm vi quá lớn, Hàn Sâm không thấy Lý Ngọc Chân ở chỗ nào hết, chỉ đành tự đi kiếm sâu.

Quan sát Tinh Thần Thụ ở khoảng cách gần mới phát hiện cành lá của Tinh Thần Thụ giống như phỉ thúy, quả mọng to lớn lại càng thêm trong suốt long lanh.

Vì ông cụ yêu cầu rất nhiên khắc, không cho chạm vào Tinh Thần Thụ nên Hàn Sâm không đáp xuống cây, chỉ có thể phi hành xung quanh †ìm kiếm.

Rất nhanh, Hàn Sâm đã thấy được một con sâu đang nằm trên cành cây Tinh Thần to như chân long. Con sâu kích cỡ xấp xỉ trâu đực trưởng thành, cả lớp giáp xác như tinh không màu lam, những đốm huỳnh quanh lóe lên trên mặt giáp xác tựa như sao trời, mà ngoại hình của nó lại như bọ cánh cứng, mọc ra tám chân, phía trước còn có một đôi sừng quái dị như gọng kìm.

Song dáng vẻ của nó trông đẹp đẽ hơn bọ cánh cứng không biết bao nhiêu lần, cả thân mình màu lam trong suốt, ánh sao rực rỡ lóe sáng trên cơ thể, rất khó để liên hệ với mấy chứ côn trùng có hại.

Ông cụ yêu cầu dưới tình huống hoàn toàn không tổn thương đến Tinh Thần Thụ diệt trừ những con côn trùng này. Hàn Sâm đứng từ xa nhìn con sâu kia, không lập tức ra tay chém giết mà mở kính Tử Đồng Thần Điệp ra, quan sát nó trước.

Không nghỉ ngờ gì nữa, con côn trùng này chắc chắn là cấp Vương. Quan sát sinh cơ và khí tức của nó, Hàn Sâm đoán nó có ít nhất là Lĩnh Vực tam, tứ trọng, cũng không phải vấn đề lớn với hắn.

Nhưng Hàn Sâm không vội vàng động thủ mà nhìn nó chằm chằm, thầm suy tư: “Nếu không tổn thương đến Tinh Thần Thụ thì chiến đấu ắt sẽ không thể làm được, cần giải quyết con sâu trong một nhát, tránh cho nó phản kháng tổn thương đến thân cây.”

“Dị chủng hư không, thân thể không có khuynh hướng thuộc tính rõ ràng, chắc là dị chủng loại tiến hóa cơ thể. Nếu nói vậy thì giáp xác của nó chắc chắn sẽ cực kỳ cứng rắn, còn kiên cố hơn cả dị chủng cùng đẳng cấp. Muốn một kích chí mạng e rằng hơi khó khăn.” Hàn Sâm ngẫm nghĩ.

Nhìn một lát cũng không phát hiện ra nhược điểm trên người con sâu. Cả người nó được phủ một lớp giáp xác tinh thần. Muốn đánh chết nó chắc chắn phải phá vỡ giáp xác.

“Nếu không có nhược điểm đáng kể nào thì cũng chỉ đành cậy mạnh phá vỡ lớp giáp xác của nó. Nhưng dù cậy mạnh cũng có khác biệt rất lớn, nếu không thể dùng một kích chí mạng, khiến nó cơ cơ hội giãy dụa thì khó tránh khỏi việc nó giãy dụa làm tổn thương đến cành lá của Tinh Thần Thụ…” Hàn Sâm nhìn chằm chằm con côn trùng, quan sát tỉ mỉ.

Lý Ngọc Chân bước vào tán cây sớm hơn một tiếng so với Hàn Sâm. Hơn nữa trước khi tới, hắn cũng đã điều tra trước tư liệu về đám bọ cánh cứng này, thuộc nằm lòng chỗ yếu hại và phương pháp đánh giết

Khi phát hiện một con bọ cánh cứng, hắn lập tức bắt đầu săn giết. Tuy Lý Ngọc Chân không tu luyện Thái Thượng Cảm Ứng Thiên nhưng tộc Thái Thượng có vô số thuật gen, thuật gen đỉnh cấp không phải số ít. Thực lực của Lý Ngọc Chân cũng được coi là đỉnh cấp trong cấp Vương của tộc Thái Thượng, thêm vào rất nhiều bí thuật gen, muốn giết một con bọ cánh cứng cấp Vương không phải chuyện khó khăn gì.

Tuy lớp giáp xác của bọ cánh cứng cực kỳ cứng rắn, Vương Giả cùng cấp bình thường đều rất khó phá vỡ giáp xác của nó. Nhưng Lý Ngọc Chân chỉ mất mấy quyền đã đánh tan bọ cánh cứng, tốc độ nhanh kinh người.

Khi Lý Ngọc Chân đã tìm kiếm săn giết được mấy chục con bọ cánh cứng, Hàn Sâm cũng chỉ vừa mới bay lên tán cây.

Hơn nữa Hàn Sâm phát hiện bọ cánh cứng lại không lập tức chém giết ngay mà đứng đó quan sát một lúc lâu. Lý Ngọc Chân đã săn giết được một trăm con bọ cánh cứng rồi Hàn Sâm vẫn còn chưa bắt đầu động thủ.

“Sao cha còn chưa ra tay vậy?” Bảo Nhi kéo tay Linh Lung, nhìn chiếc gương trước mặt nói.

Hình ảnh phản chiếu trong gương lần lượt là Hàn Sâm và Lý Ngọc Chân. Lý Ngọc Chân đã săn giết được một trăm con bọ cánh cứng, Hàn Sâm vẫn còn chưa động thủ, Bảo Nhi không nhịn được mà hỏi.

Linh Lung nói: “Hắn đang nghĩ làm sao săn giết những con Tinh Giáp Trùng này.”

“Còn phải suy nghĩ nữa sao? Cha chỉ cần một ngón tay là dí chết được đám côn trùng này rồi mà?” Bảo Nhi nghi ngờ hỏi.

Linh Lung còn chưa đáp lời, ông cụ đã mở miệng nói: “Hắn đang nghĩ dưới tình huống không tổn thương đến Tinh Thần Thụ thì phải làm sao mới có thể diệt trừ đám côn trùng này.”

Hết chương 2654.

Chương 2655. Săn giết chuẩn xác như dao phẫu thuật

Hàn Sâm quan sát một lúc lâu cuối cùng đã phi thân về phía con sâu kia. Lúc sắp đến gần nó, thân hình biến mất trong nháy mắt, khi xuất hiện lại đã bay đến phía trên lớp giáp xác của con côn trùng.

“Thần Du Thuật ư?” Linh Lung nhìn mà kinh ngạc. Cách thức dịch chuyển này rõ ràng là Thần Du Thuật. Tuy cự ly dịch chuyển rất ngắn, chỉ có thể xem là mới nhập môn nhưng nàng mới đưa Thần Du Thuật cho Hàn Sâm chưa được bao lâu mà hắn đã nhập môn rất nhanh rồi, thiên phú như vậy thật sự khiến người ta phải giật mình.

“Lẽ nào hắn thật sự có thiên phú thập nhất giáp?” Trên người Hàn Sâm có quá nhiều điều kỳ lạ, khiến Linh Lung cũng bắt đầu hoài nghỉ lần kiểm tra của con Thần Linh Chi Xúc kia có phải sự thật hay không.

Hàn Sâm dịch chuyển tức thời đến phía sau con bọ. Tinh Giáp Trùng còn chưa kịp phản ứng đã bị một chỉ của hắn điểm vào phần đầu.

Bình Luận (0)
Comment