Siêu Cấp Thần Cơ Nhân (Full Dịch)

Chương 320 - Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

< Siêu Cấp Thần Cơ Nhân Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Xoetl

Cơ thể vững chắc của cá chình điện trực tiếp bị Quỷ Nha đao xé rách lớp vảy và máu thịt, cả thanh Quỷ Nha đao đều chém vào cơ thể, suýt ngập cả chuôi đao.

Trong lòng Hàn Sâm mừng rỡ như điên, thuận thế kéo Quỷ Nha đao lên, trực tiếp xoay đao chém ngược, xé rách toàn bộ ổ bụng của cá chình điện, máu tươi hòa lẫn với nội tạng phun tung tóe.

“Săn giết dị chủng Thần Hóa cấp Lột Xác Cá Chình Điện Hư Không, nhận được thú hồn Cá Chình Điện Hư không, phát hiện gen dị chủng Thần Hóa.”

Ngay cả Hàn Sâm cũng không ngờ rằng mình lại giết được cá chình điện dễ dàng như vậy, không khỏi ngẩn ra nhìn Quỷ Nha đao trong tay.

Phản ứng lại được, hắn lập tức mừng như điên. Sự mạnh mẽ của chiến thể dị chủng hóa đã vượt qua cả mong muốn của hắn, lại dễ dafg chém chết dị chủng Thần Hóa cấp Lột Xác như vậy.

“Không ngờ chiến thể dị chủng hóa lại mạnh đến vậy. Sức mạnh kinh khủng nhường này e rằng sắp theo kịp hiệu quả khi ta mở ra thể Thần Linh Siêu Cấp rồi.”

Hàn Sâm lùi về sau một chút, chờ máu của cá chình điện lắng xuống mới nhìn thấy thứ mổ ra từ trong bụng nó, trừ nội tạng ra còn có một gốc san hô máu kỳ lạ.

Không biết có phải ảo giác của Hàn Sâm hay không, giờ nhìn gốc san hô máu đó lại càng thấy giống một con rồng, các loại chỉ tiết đều rõ ràng hơn trước rất nhiều, tựa như có thể mở mắt bay đi bất cứ lúc nào.

Trên mặt san hô xuất hiện vài đường nét, cũng không biết là do dịch dạ dày của cá chình điện gây ra hay là hình thành từ nguyên nhân nào, vết nào vết nấy hệt như vảy rồng.

“Thứ này cứ quỷ quái thế nào ấy. Nếu cá chình điện không ăn nó thì chắc đã chẳng bị ta chém giết dễ dàng như vậy.” Hàn Sâm quan sát kỹ gốc san hô máu kia, đột nhiên nhận ra có gì đó sai sai.

Máu của sinh vật Thần Hóa sẽ không tùy tiện hòa tan vào nước biển mà chỉ lắng xuống đáy biển. Nhưng Hàn Sâm nhìn vào đáy biển lại không thấy một vết máu nào, ngay cả phía trên nội tạng rơi xuống cũng không có máu tồn tại.

“Bao nhiêu thần huyết đi đâu hết cả rồi?” Ánh mắt Hàn Sâm nhìn chằm chằm gốc san hô máu tựa như chân long kia, cảm thấy hào quang đỏ trên thân nó dường như càng trở lên rực rỡ hơn.

“Con hàng này không phải vật sống đó chứ?” Hàn Sâm cảnh giác ngó san hô máu chòng chọc nhưng nó vẫn chỉ chìm ở đáy biển chứ không có phản ứng gì cả.

Quan sát thêm một lát nữa, thấy san hô máu không xảy ra dị trạng, lúc này Hàn Sâm mới ngưng tụ sức mạnh, cách không chụp lấy san hô máu. Hắn vốn cho rằng sẽ có dị biến, ai ngờ san hô máu lại bị nắm trong tay một cách dễ dàng, hệt như một gốc san hô sống bình thường, không có bất cứ điều gì khác thường.

Cầm trong tay quan sát nhiều lần cũng không phát hiện ra vấn đề gì, Hàn Sâm bèn đặt nó ở một bên trước còn mình thì bơi về phía cái hố vừa rồi.

“Nếu phía dưới thật sự là thi thể của ác long cấp Chân Thần thì ta thật

sự phát tài rồi.” Hàn Sâm nhảy xuống đáy hố, nhìn thứ màu đen như mảnh vảy, thầm nghĩ trong lòng.

Hết chương 2751.

Chương 2752. Xác rồng

Đi tới nơi vật thể màu đen lộ ra, bên trên mơ hồ lộ ra huyết quang, giống san hô máu như đúc.

Sau khi xác định không có nguy hiểm gì, Hàn Sâm mới thò tay sờ vào mặt trên. Cảm giác chạm vào hơi phỏng tay, giống với lớp vảy của các loài động vật họ rắn.

Nhưng rắn là động vật máu lạnh, lớp vảy cũng man mát lành lạnh còn thứ màu đen bên dưới lại cực kỳ nóng, cứ như miếng sắt nung đỏ.

“Con hàng này không phải vật sống đấy chứ?” Hàn Sâm cũng biết điều này là không thể, vì hắn không cảm giác được sự tồn tại của sinh cơ.

Đào hết bùn cát gần đó ra, vật thể màu đen lộ ra một khoảng lớn chừng căn phòng, cuối cùng cũng thấy được toàn bộ hình dạng của nó. Giống như Hàn Sâm nghĩ, thứ này thật sự giống một chiếc vảy to lớn, hơn nữa bên cạnh chiếc vảy đang tỏa huyết quang còn có những chiếc vảy khác giống như vậy.

“Phát tài rồi… Đây rất có khả nnawg là thi thẻ con ác long cấp Chân Thần kia… Nói không chừng… gốc san hô máu này tồn tại cũng là vì

hấp thu chất dinh dưỡng trên cơ thể ác long cấp Chân Thần.” Trong lòng Hàn Sâm càng kích động hơn.

Hắn đẩy nhanh tốc độ, muốn đào ra hết tất cả những gì bên dưới ra nhưng rất nhanh Hàn Sâm đã gặp một nan đề.

Chỉ là một chiếc vảy đã lớn bằng căn phòng, vậy thì sự khổng lồ của cả cái xác rồng thật không cách nào tưởng tượng. Hàn Sâm đào một lúc đã đào đến gần đám san hô máu, mà long lân vẫn kéo dài vào tận †rong rừng san hô máu, không biết rốt cuộc dài bao nhiêu.

“Bên dưới vạn mẫu san hô máu này không phải đều là xác rồng đấy chứ?” Hàn Sâm càng nghĩ càng thấy có thể, nếu không thì sao những nơi khác không mọc san hô máu mà chỉ có nơi này chứ?

Nơi không có san hô máu, lấy sức mạnh của Hàn Sâm thì muốn đào ra là chuyện rất đơn giản, một mảng lớn bùn cát chỉ cần phất tay là có thể lật ra được.

Nhưng nơi có san hô máu, sức mạnh Hàn Sâm đánh ra sẽ bị san hô máu hấp thu một phần rất lớn, chỉ có thể chậm rãi đào từng gốc cây một. Dựa theo tốc độ này, một mình Hàn Sâm ở đây chặt cây không đến một, hai năm thì e rằng rất khó đào hết cả rừng san hô máu ra.

“Không được, cứ đào như vậy không phải là cách.” Hàn Sâm lập tức ý thức mình không thể đào xác rồng ở chỗ này thời gian dài được, nếu không chắc chắn sẽ bị Linh Lung và Lý Khả Nhi tìm được, đồng thời cảm giác được hắn đang đào xác rồng.

“Chưa nói tới xác rồng, chỉ riêng những cây san hô máu có thuộc tính hấp thụ miễn dịch sức mạnh này cũng là món bảo vật quý giá rồi. Huống chỉ phía dưới cũng rất có khả năng chôn cất thi thể dị chủng cấp Chân Thần, dù là tộc Thái Thượng chắc cũng phải động lòng ấy chứ?” Hàn Sâm không dám xác định, nếu tộc Thái Thượng biết đến sự †ồn tại của nơi này liệu có tranh giành xác rồng với hắn không.

Tuy nói tộc Thái Thượng cho phép tằm mang dị chủng săn giết được ra khỏi Thiên Ngoại Thiên nhưng thi thể dị chủng cấp Chân Thần thật sự quá mê hoặc, rất khó đảm bảo được có hậu quả gì hay không.

“Nhất định phải nghĩ cách, làm thế nào mới có thể thần không biết quỷ không hay lấy được cả xác rồng và san hô máu mang đi đây?” Hàn Sâm không đào tiếp nữa, trái lại lấp hết bùn cát vừa bới ra về chỗ cũ.

Suy nghĩ một lát, Hàn Sâm quyết định thu gốc san hô máu kỳ lạ kia vào trong tháp Thiên Mệnh, thi thể cá chình điện Hư Không thì kéo về Tinh Thần Thụ.

Thú hồn dị chủng Thần Hóa cá chình điện Hư Không: Thú hồn bảo thạch (có tỷ lệ tiến hóa).

“Lại là thú hồn bảo thạch à?” Hàn Sâm hơi thất vọng. Thú hồn bảo thạc có thể nâng cao đẳng cấp và phẩm chất của một thú hồn nhưng phải có một thú hồn cùng loại thích hợp mới dược.

Trên tay Hàn Sâm có một viên thú hồn bảo thạch Kim Ô Thái Dương, tới tận bây giờ còn không tìm được thú hồn có thể dung hợp với nó. Hiện giờ trên tay hắn cũng không có thú hồn hệ điện nào thích hợp để dung hợp với cá chình điện Hư Không.

“Tỷ lệ tiến hóa là có ý gì?” Tuy dạng thú hồn bảo thạch khiến Hàn Sâm hơi thất vọng nhưng chú thích phía sau lại gợi lên sự tò mò của Hàn Sâm.

Đáng tiếc thú hồn bảo thạch tạm thời không có cách nào sử dụng, tự nhiên cũng khó mà giải thích được bí mật của thuộc tính tỷ lệ tiến hóa.

Kéo thi thể cá chình điện ra khỏi biển Táng Long, thấy Bạch Vi vẫn còn chờ trên mặt biển, Hàn Sâm bèn đi ra cất tiếng chào.

Bạch Vi thấy Hàn Sâm thật sự giết được cá chình điện, ánh mắt càng trở nên phức tạp hơn.

Hàn Sâm kéo cá chình điện về Tinh Thần Thụ. Sau khi hấp thu gen dị chủng của cá chình điện, hắn phát hiện ra gen Thần Hóa mà cá chình điện cung cấp cho mình rõ ràng lớn hơn dị chủng cấp Nguyên Cơ nhiều. Chỉ ăn một phần hai mươi máu thịt của cá chình điện mà đã được hai điểm gen Thần Hóa rồi.

“Xem ra dị chủng Thần Hóa cấp cao có thể cung cấp nhiều thuộc tính gen hơn. Nói vậy đạt được đủ một trăm điểm cũng không phải việc gì

khó khăn, thăng cấp không thành vấn đề.” Hàn Sâm vừa luyện hóa gen dị chủng vừa nghĩ làm sao mới đào được san hô máu và xác rồng.

“Xác rồng lớn như vậy, muốn đào đi mà thần không biết quỷ không hay là không khả thi. Song đám san hô máu này cũng có thể nhân lúc rảnh rỗi đào một ít về, lặng lẽ chuyển vào Tí Hộ Sở. Ngày tháng còn dài, đến một lúc nào đó sẽ có thể đào sạch vạn mẫu san hô máu thôi.” Hàn Sâm không còn cách nào khác, chỉ có thể nắm chặt lấy món lợi trước mắt.

Nghỉ ngơi một đêm, sáng hôm sau, Hàn Sâm đang chuẩn bị đi đào san hô máu, sau này xây dựng hoàng cung phải dựa vào đám san hô máu này.

Nhưng vừa hoạt động cơ thể lại chợt thấy có gì đó sai sai.

Hàn Sâm không cảm nhận được cơ thể đau đớn chỗ nào nhưng khi ánh mắt hắn đảo qua mu bàn tay lại phát hiện bên trên dường như mọc ra thêm thứ gì đó.

“Chuyện gì thế này?” Khi Hàn Sâm nhìn rõ đó là cái gì, hắn lập tức hoảng hốt. Trên mu bàn tay hắn đột nhiên nổi lên một mảng ban đen lớn bằng móng tay.

Nói là ban đen nhưng nhìn kỹ sẽ phát hiện, mảng ban giống như san hô máu hay chiếc vảy trên xác rồng, sắc đen còn thấu ra huyết quang. Song bây giờ mảng ban đen còn chưa ngưng thực như vậy, vẫn có thể nhìn ra được da thịt vốn có.

Tim Hàn Sâm hãng mất một nhịp, vội vàng kiểm tra cơ thể mình, phát hiện rất nhiều nơi trên người đều phát hiện được loại ban đen này.

“Đù má, đây là chuẩn bị mọc long lân à?” Hàn Sâm cảm thấy tình huống hơi sai sai, những mảng ban đen này có ở khắp nơi trên người hắn, hơn nữa còn đang không ngừng lan tỏa, ngưng thực.

Hàn Sâm sử dụng Động Huyền Kinh kiểm tra cơ thể mình, phát hiện những mảng ban đen này tựa như một phần cơ thể hắn, không nảy sinh xung đột gì với cơ thể, trái lại còn biến thành quan hệ cộng sinh.

Hắn trực tiếp khoét một mảng ban đen ra. Nhưng khi máu thịt khép lại, ban đen đã nhanh chóng xuất hiện lần nữa. Hơn nữa ban đen trên người Hàn Sâm ngày càng nhiều, dùng hết mọi cách cũng không thể loại bỏ được.

Hàn Sâm thử dị chủng hóa và thể Thần Linh Siêu Cấp cũng không mang lại hiệu quả gì. Ngay cả thể Thần Linh bách độc bất xâm trước đây cũng không thể tiêu trừ hết ban đen.

“Đây rốt cuộc là thứ quái gì vậy? Thậm chí thể Thần Linh Siêu Cấp cũng không dùng được?” Hàn Sâm chỉ có thể suy đoán ban đen là do ảnh hưởng của san hô máu hoặc xác rồng. Nhưng loại ảnh hưởng này rốt cuộc sẽ gây ra hậu quả gì với thân thể hắn thì Hàn Sâm lại khó mà đoán được.

Hết chương 2752.

Chương 2753. Không có rông

Hàn Sâm suy nghĩ rất lâu, phát hiện mình quên mất một vấn đề rất quan trọng.

Thể Thần Linh Siêu Cấp có đặc tính vạn pháp bất xâm, có thể thanh trừ tất cả ảnh hưởng của những sức mạnh tiêu cực gây bất lợi đối với cơ thể Hàn Sâm. Nhưng nếu nguồn gốc của sức mạnh này không phải từ bên ngoài mà là cơ thể của chính hắn thì thể Thần Linh Siêu Cấp cũng không có tác dụng gì hết.

“Nói cách khác, những mảng ban đen này thật ra là dị biến của bản thân ta. Nhưng nếu không có ngoại lực ảnh hưởng thì ta cũng không thể tự nhiên lại nổi ban đen được. Vì sao thể Thần Linh Siêu Cấp lại không có tác dụng gì với ban đen nhỉ? Hàn Sâm nghĩ tới một loại khả năng nhưng lại cảm thấy khó mà chấp nhận được.

Nếu nổi ban đen có ích vô hại với cơ thể hắn thì đương nhiên chẳng cần thể Thần Linh Siêu Cấp làm gì. Nhưng dù Hàn Sâm biết nổi ban đen có lợi, hắn cũng không muốn biến thành quái vật ban đen đầy người.

Hàn Sâm suy nghĩ rất nhiều cách, muốn loại bỏ hết ban đen trên người. Kết quả đều không có tác dụng gì, ngược lại mảng ban càng nổi lên dữ dội, có vài chỗ ban đen đã mơ hồ tạo thành hình dạng vảy rắn.

Hàn Sâm không biết có phải là do gốc san hô máu kia ảnh hưởng đên mình không, cho nên hắn bèn ném san hô máu trở về biển Táng Long.

Nhưng chẳng bao lâu sau, Hàn Sâm đã thấy gốc san hô máu kia quay về chỗ hắn từ lúc nào, như một con tiểu hắc long lẳng lặng nằm đó.

“Gặp quỷ rồi!” Hàn Sâm đã ném nó đi mấy lần rồi nhưng vẫn không dứt được, ngược lại lớp vảy trên người ngày càng dày lên, cảm giác cực kỳ bất đắc dĩ.

Cho tới bây giờ, lớp vảy sinh ra còn chưa có ảnh hưởng xấu gì với hắn, thậm chí còn tăng sức đề kháng và năng lực phòng ngự của cơ thể lên.

Lớp vảy có năng lực miễn dịch mạnh mẽ, mười phần sức mạnh đánh vào phía trên lớp vảy ra bị miễn dịch hơn tám phần. Nếu toàn thân đều mọc ra lớp vảy như vậy, sức phòng ngự của cơ thể hắn sẽ mạnh đến đáng sợ.

Nhưng dù vậy, Hàn Sâm cũng không muốn biến thành quái vật toàn thân mọc đầy vảy cứng.

Giấy không thể gói được lửa. Khi Linh Lung xuất quan quay về, thấy được lớp vảy trên người Hàn Sâm, nét mặt nàng đầy vẻ hoài nghi.

Hàn Sâm cũng không định giấu diếm nàng, bèn kể lại hết mọi chuyện đã xảy ra, ngay cả chuyện san hô máu và xác rồng cũng không che giấu gì.

Hắn không muốn biến thành quái vật, cho dù có lợi thì hắn cũng không muốn. Giờ tự hắn không thể giải quyết được lớp vảy trên người, chỉ có thể nhờ sự giúp đỡ.

Tộc Thái Thượng cao thủ đông đảo, kiến thức lại uyên bác, tinh thông thuật gen của các tộc trong vũ trụ, có lẽ có thể loại bỏ những chiếc vảy đáng ghét trên người hắn.

Linh Lung càng nghe càng kinh ngạc, cuối cùng mở to ai mắt, nhìn chằm chằm gốc san hô máu hình rồng mà Hàn Sâm đang cầm trong tay.

“Con ác long cấp Chân Thần kia rốt cuộc có sức mạnh thế nào? Sao lại ảnh hưởng khiến cơ thể ta mọc vảy? Có cách nào để loại bỏ chúng không?” Hàn Sâm hỏi mấy câu liên tiếp. Hắn thật sự ghét bỏ đống vảy ban đen này, khó mà tưởng tượng nổi khi hắn mọc ra một thân toàn vảy quay về nhà, con gái Tiểu Linh của hắn có còn nhận ra người cha này không.

Linh Lung kinh ngạc nhìn Hàn Sâm không nói gì, vẻ mặt càng trở nên quái dị.

“Rốt cuộc là làm sao? Ngươi nói một câu đi xem nào?” Hàn Sâm cảm thấy là lạ, gấp gáp hỏi.

Linh Lung mấp máy môi, mất một lát mới nói ra một câu mà Hàn Sâm không thể tin nổi.

“Trong biển Táng Long vốn không có ác long cấp Chân Thần… Chỉ là truyền thuyết mà thôi…” Linh Lung lấy làm lạ nhìn Hàn Sâm nói.

“Không có á?” Hàn Sâm ngây ra một lát, sau đó mới nói thêm: “Sao lại không có được? Rừng san hô máu và xác rồng bên dưới từ đâu chui ra?”

“Ngươi nói san hô máu và xác rồng ở đâu ta không biết. Nhưng ta có thể khẳng định chắc chắn với ngươi, trong biển Táng Long tuyệt đối không có ác long cấp Chân Thần, hoặc nên nói vốn không có dị chủng cấp Chân Thần. Tuy nơi đó được gọi là biển Táng Long nhưng là vì có một vị cường giả cấp Thần Hóa trong tên có chữ Long ngã xuống ở đó, nên mới được đặt tên như thế. Song sau này nghe sai đồn bậy nên mới truyền rằng nơi có ác long cấp Chân Thần ngã xuống.” Linh Lung đáp.

“Cho dù truyền thuyết là giả thì cũng không có nghĩa là trong biển Táng Long không có dị chủng cấp Chân Thần chứ?’ Hàn Sâm không cam lòng nói.

“Chắc chắn sẽ không có.” Linh Lung trả lời chắc nịch. Cảm nhận được nghi ngờ của Hàn Sâm, nàng lại nói tiếp: “Biển Táng Long vốn không †ồn tại. Cũng là vì trận đại chiến của cường giả họ Long kia mới khiến cho một nơi vốn là đồi núi biến thành biển Táng Long. Trước kia ở đó cũng không có dị chủng cao cấp, về sau vì biển Táng Long bị đại chiến hủy hoại quá nghiêm trọng, không còn tài nguyên gì để dùng nên cũng không có dị chủng cao cấp nào sống ở nơi đó. Con cá chình điện Hư Không mà ngươi săn giết được chính là tiền bối tộc Thái Thượng ta nuôi thả nhân tạo. Đa phần dị chủng ở đó đều là vậy, đều để làm phong phú thêm chuỗi sinh vật của biển Táng Long. Nếu thật sự có dị chủng mạnh mẽ như vậy xuất hiện ở biển Táng Long, tộc Thái Thượng bọn ta đã chẳng cần làm nhiều chuyện phiền toái như vậy.”

Hàn Sâm nghe xong, biết Linh Lung không hề nói sai. Nơi đó thật sự không thể có thi thể của dị chủng cấp Chân Thần được.

“Nếu nơi đó không thể có xác rồng… Vậy thi thể ta thấy là thứ gì chứ? Rừng san hô máu nữa?” Trong lòng Hàn Sâm nảy ra vô số câu hỏi.

Linh Lung cảm nhận được nghi vấn trong lòng Hàn Sâm, lắc đầu nói: “Ta cũng không biết… Theo lý mà nói… Nơi đó không thể có dị chủng mạnh mẽ như vậy…”

Hàn Sâm dường như có điều suy nghĩ, trầm ngâm một lát rồi hỏi: “Sao vị cao thủ họ Long kia lại bỏ mạng ở biển Táng Long, hắn rốt cuộc có lai lịch thế nào? Thứ bên dưới rừng san hô máu liệu có liên quan gì đến hắn không?”

Linh Lung cười khổ lắc đầu: “Những chuyện này ta cũng không rõ lắm. Dù sao cũng là chuyện từ rất lâu về trước rồi, ta cũng chỉ biết nó đã từng xảy ra. Về phần tại sao cường giả họ Long ngã xuống ở đó thì ta không rõ lắm. Ta chỉ biết sứ giả họ Long kia đến từ Thánh Vực trước kia.”

“Thánh Vực trước kia!” Hàn Sâm nhất thời kinh ngạc. Nhưng hắn không dám suy nghĩ nhiều, chỉ sợ Linh Lung biết hắn có liên quan đến Thánh Vực.

“Như vậy đi, ta dẫn ngươi đi gặp Cửu sư thúc tổ. Trước đây ông lão phụ trách nuôi thả dị chủng ở biển Táng Long, có lẽ hắn sẽ biết vài thứ không chừng. Cho dù không biết nó là gì, lấy thực lực của Cửu sư thúc tổ cũng có thể nghĩ ra cách giải quyết vấn đề trên người ngươi.” Linh Lung suy nghĩ một lát rồi đáp.

Hàn Sâm tất nhiên không phản đối, thúc giục Linh Lung mau dẫn hắn đi gặp Cửu sư thúc tổ.

Tuy Hàn Sâm rất muốn biết tình hình của vị cao thủ họ Long kia nhưng hắn không dám hỏi nhiều, sợ mình không nhịn được lại nhớ tới chuyện có liên quan đến Thánh Vực, khiến chuyện con trai mình đang ở Thánh Vực bị Linh Lung biết được.

Linh Lung mang theo Hàn Sâm đến bái kiến Cửu sư thúc tổ. Cửu sư thúc tổ có ấn tượng rất tốt với Hàn Sâm, lập tức nhận ra bọn họ. Tâm trạng Cửu sư thúc tổ vốn đang rất tốt nhưng khi nghe xong lời Hàn Sâm kể lại, sắc mặt hoàn toàn sa sầm xuống.

Hết chương 2753.

Chương 2754. Nguyên rủa của Thân

“Mang theo san hô, chúng ta lập tức đi gặp tộc trưởng.” Cửu sư thúc tổ nhìn chằm chằm vào san hô máu trong tay Hàn Sâm một lúc lâu, mới cất lời với vẻ nghiêm trọng.

Hàn Sâm và Linh Lung đều hoảng hốt. Tu vi Thái Thượng Cảm Ứng Thiên của Cửu sư thúc tổ đã cực kỳ cao thâm, xác suất xuất hiện trạng thái dao động cảm xúc đã rất thấp.

Nhưng bây giờ nhìn vẻ mặt hắn trầm trọng như vậy, không nói lời nào đã trực tiếp muốn đưa Hàn Sâm đi gặp tộc trưởng, có thể thấy đây là chuyện rất nghiêm trọng.

“Cửu sư thúc tổ, tình trạng của Hàn Sâm rất nguy hiểm ư?” Linh Lung không nhịn được hỏi.

Cửu sư thúc khẽ gật đầu: “Đến chỗ tộc trưởng đã. Chuyện này rất nghiêm trọng, nếu xử lý không tốt có thể dẫn tới phiền phức lớn.”

Dứt lời, Cửu sư thúc tổ không đợi Linh Lung và Hàn Sâm trả lời đã trực tiếp phất tay áo, mang theo Hàn Sâm và Linh Lung dịch chuyển tức thời bay đi.

“Lão Cửu, chuyện gì mà vội vàng thế, lại trực tiếp tới đây?” Tộc trưởng tộc Thái Thượng đang nằm trên một chiếc ghế xích đu trong mộc lâu nghỉ ngơi, thấy Cửu sư thúc tổ mang theo Hàn Sâm và Linh Lung trực tiếp xuất hiện trong mộc lâu của hắn, khẽ nhíu mày nói.

“Tộc trưởng, ngươi xem trên người hắn này.” Cửu sư thúc tổ không giải thích gì, chỉ thẳng vào Hàn Sâm và san hô máu nói.

Tộc trưởng tộc Thái Thượng vốn mang vẻ mặt bình thản nhưng khi nhìn thấy san hô máu và lớp vảy trên người Hàn Sâm, nhất thời biến sắc. Tộc trưởng đứng đầu một tộc lập tức bật dậy từ trên ghế xích đu, hai mắt trợn trừng nhìn chằm chằm Hàn Sâm và san hô máu, không thèm chớp lấy một cái.

Giờ Hàn Sâm đã có thể xác định chuyện lần này thực sự rất phiền phức. Ngay cả tộc trưởng tộc Thái Thượng còn có phản ứng kịch liệt như vậy, rõ ràng tính nghiêm trọng của chuyện này đã vượt qua dự liệu của Hàn Sâm.

Hàn Sâm vừa định mở miệng hỏi, lại nghe Cửu sư thúc tổ thốt lên: “Tộc trưởng, có phải thứ kia hay không?”

Tộc trưởng tộc Thái Thượng vẻ mặt nặng nề gật đầu, trầm ngâm một lát mới tỏ vẻ quái lạ nói: “Không ngờ lại thật sự ứng nghiệm.”

“Chúng ta nên làm gì bây giờ?” Nghe tộc trưởng xác nhận, sắc mặt Cửu sư thúc tổ nhất thời càng trở nên khó coi hơn. Hắn nhìn về phía Hàn Sâm rồi lại nhìn tộc trưởng nặng nề hỏi.

“Phải lập tức trấn áp, tuyệt đối không thể cho hắn bất cứ cơ hội nào.” Tộc trưởng tộc Thái Thượng không chút do dự nói.

“Tộc trưởng đại nhân, thứ trên người Hàn Sâm rốt cuộc là gì vậy?” Linh Lung thấy sự tình không ổn, rốt cuộc không nhịn được hỏi.

Tộc trưởng tộc Thái Thượng và Cửu sư thúc tốt đồng thời nhìn về phía Hàn Sâm. Cuối cùng vẫn là tộc trưởng cất giọng giải thích: “Chuyện này phải kể từ thời đại Thánh Vực. Khi đó tộc Thái Thượng ta còn chưa có thanh thế như ngày nay, Thiên tộc cũng chưa tách ra khỏi tộc ta, chủng tộc mạnh nhất trong vũ trụ vẫn là Thánh tộc, thế lực mạnh nhất chính là Thánh Vực.”

Dừng một lát, tộc trưởng tộc Thái Thượng mới nói tiếp với vẻ mặt quái gở: “Theo bí điển truyền thừa của tộc ta ghi chép lại, vào thời đại đó, tộc ta từng gặp đại nạn một lần, phải xin nhờ sự giúp đỡ từ Thánh Vực cường thịnh nhất bấy giờ. Sau đó Thánh Vực phái một vị cường giả tới Thiên Ngoại Thiên, giúp tộc ta vượt qua một hồi đại kiếp nạn. Nhưng vì nguyên nhân nào đó mà vị cường giả tới từ Thánh Vực kia đã phải bỏ mạng ở biển Táng Long.”

“Dị biến trên người ta có liên quan đến vị cường giả Thánh Vực kia ư?” Hàn Sâm truy hỏi.

Tộc trưởng Thái Thượng khẽ gật đầu: “Vị cường giả kia đã hi sinh thân mình, giúp tộc ta vượt qua một kiếp nạn nhưng cũng vì vậy mà trúng lời nguyền đáng sợ của đối thủ.”

Hàn Sâm nghe mà tim hãng một nhịp, nhíu mày hỏi: “Nếu vị cường giả kia đã chết thì nguyền rủa còn có tác dụng gì?”

“Tổ tiên của bọn ta cũng cho rằng sự việc đã kết thúc bằng sự ngã xuống của cường giả Thánh Vực kia. Nhưng bây giờ nó lại đột nhiên xuất hiện, trên người ngươi còn mọc ra lớp vảy, có nghĩa là lời nguyền cũng không vì sự tử vong của cường giả Thánh Vực mà kết thúc…” Cửu sư thúc tổ chỉ san hô máu và lớp vảy trên người Hàn Sâm nói.

“Rốt cuộc nó là loại nguyền rủa gì?” Linh Lung lo lắng hỏi.

Tộc trưởng Thái Thượng và Cửu sư thúc tổ liếc nhau, Cửu sư thúc tổ lại thở dài nói: “Sự tồn tại đáng sợ kia nguyền rủa rằng sau này cường giả Thánh Vực trùng sinh sẽ đồ sát vũ trụ, trở thành quái vật chỉ biết giết chóc.”

“Tổ tiên chúng ta vốn cho rằng vị cường giả Thánh Vực kia không thể sống lại nữa, tất cả đều đã kết thúc rồi. Thế nhưng…” Tộc trưởng Thái Thượng nói, ánh mắt rơi lên trên san hô máu trong tay Hàn Sâm, dừng một lát mới lên tiếng: “Nhưng san hô máu ngươi cầm trong tay giống y đúc với gen võ trang của cường giả Thánh Vực. Mà lớp vảy mọc ra trên người ngươi cũng tương tự với lân giáp của hắn. Rất có khả năng sức mạnh của vị cường giả Thánh Vực kia đã trùng sinh trên người ngươi, có lẽ đó mới là ý nghĩa thật sự của lời nguyền.”

“Lẽ nào không thể loại bỏ hết sức mạnh trên người ta ư?” Hàn Sâm cảm thấy sự tình ngày càng không ổn.

Tộc trưởng Thái Thượng và Cửu sư thúc tổ đều lắc đầu, Linh Lung lập tức kêu lên: “Tộc trưởng đại nhân, lấy năng lực của ngài, bây giờ trong vũ trụ nào có chuyện gì ngài không thể làm được nữa đâu? Xin ngài cứu Hàn Sâm với.”

Tộc trưởng Thái Thượng thở dài nói: “Không phải là không cứu mà là bất lực. Vì tồn tại đáng sợ nguyền rủa cường giả Thánh Vực là một vị †hần chân chính. Vị cường giả Thánh Vực kia đánh một trận với thần, khi thần bị bất đắc dĩ trục xuất, hắn đã hạ một lời nguyền ác độc, đó nào phải thứ mà sức mạnh của chúng ta có thể giải trừ được.”

“Nguyền rủa vị cường giả Thánh Vực kia là thần sao?” Hàn Sâm lập tức giật mình.

Tộc trưởng Thái Thượng đáp: “Có lẽ ngươi không tin trong vũ trụ này có thần. Nhưng thần lại thật sự tồn tại, chỉ là sinh linh bình thường khó mà thấy được bọn họ.”

“Ta tin là có thần, thần tên gì vậy? Cường giả Thánh Vực chiến đấu với thần tên là gì?” Hàn Sâm cố nén sự kích động trong lòng, nhìn tộc trưởng Thái Thượng hỏi.

“Ta cũng không biết, trận chiến ấy không được ghi chép tỉ mỉ, dường như đã bị cố ý xóa đi rất nhiều chỉ tiết. Chúng ta chỉ biết đại khái trận chiến đó được gọi là Thần Tai, còn vị cường giả Thánh Vực kia là Long, những thứ khác không có nhiều chỉ tiết được lưu truyền lại.”

Tộc trưởng Thái Thượng nhìn Hàn Sâm nói: “Nếu sức mạnh của Long thật sự trùng sinh trên người ngươi thì chúng ta không thể không trấn áp ngươi, để tránh việc ngươi biến thành một quái vật giết chóc tàn sát vũ trụ như trong lời nguyền.”

“Sức mạnh của Long chắc gì đã trùng sinh trên người Hàn Sâm? Có lẽ trùng sinh là chỉ bản thân Long, chẳng phải Hàn Sâm nói bên dưới rặng san hô có một thi thể quái vật ư? Hay đó mới thật sự là Long trùng sinh…” Linh Lung vội vã nói.

Tộc trưởng Thái Thượng gật đầu nói: “Thi thể và rặng san hô sẽ cùng bị trấn áp với Hàn Sâm.”

Hàn Sâm càng nghe càng thấy không ổn. Tộc Thái Thượng lại coi hắn thành quái vật mà trấn áp.

“Tộc trưởng đại nhân, ta chỉ là bị nhiễm, còn có thể cứu được. Cường giả tộc Thái Thượng như rừng, chắc chắn có cách loại bỏ hết mấy thứ trên người ta chứ?” Hàn Sâm vội vã nói.

“Chúng ta sẽ cố hết sức. Nhưng nếu không thành công thì chỉ đành trấn áp ngươi, để tránh phát sinh chuyện ngoài ý muốn.” Tộc trưởng Thái Thượng rất lý trí, phong cách làm việc là người Thái Thượng điển hình, sẽ không xử lý theo cảm tính, chỉ chọn cách thức có hiệu suất nhất xử lý vấn đề.

Hàn Sâm cũng biết, hiện giờ hắn chính là một bệnh nhân mắc bệnh †ruyền nhiễm nghiêm trọng, cách lý trí và hữu hiệu nhất là cách ly hắn, tộc trưởng Thái Thượng không hề làm sai.

Nhưng sự việc này xảy ra trên người mình lại khiến cho Hàn Sâm cảm thấy khó mà tiếp thu được, cũng cực kỳ khó chịu.

Hết chương 2754.

Chương 2755. Hy vọng giải thoát

Hàn Sâm được Cửu sư thúc tổ đưa đến một cung điện, còn tộc trưởng Thái Thượng triệu tập rất nhiều cường giả tộc Thái Thượng cùng đến biển Táng Long, muốn trấn áp rừng san hô máu và thứ chôn bên dưới.

Hàn Sâm không biết họ làm thế nào trấn áp san hô máu và thứ dưới đó. Chờ đến bốn ngày sau, tộc trưởng Thái Thượng mới mang theo những cường giả tộc Thái Thượng đi tới cung điện, trong đó cường giả cấp Chân Thần có hơn bốn người, cấp Hóa Điệp cũng có hơn mười người, đội hình có thể nói là cực kỳ mạnh mẽ.

Đáng tiếc khi họ nghiên cứu lớp vảy trên người Hàn Sâm, sử dụng đủ loại phương pháp, ngay cả thuật bóc tách cốt nhục cũng lấy ra hết rồi mà cũng không thể loại bỏ lớp vảy đó được.

Cho dù bóc tách toàn bộ huyết nhục thì khi huyết nhục tái sinh, lớp vảy vẫn có thể mọc ra như cũ.

Cả tộc Thái Thượng đều bất lực với dị biến xảy ra trên người Hàn Sâm. Điều này khiến Hàn Sâm cảm thấy cực kỳ không ổn.

Quả nhiên, cuối cùng tộc Thái Thượng vẫn quyết định trấn áp Hàn Sâm và gốc san hô máu kia riêng biệt, để tránh Hàn Sâm thật sự biến thành quái vật tàn sát vũ trụ như lời nguyền nói.

Tuy Hàn Sâm không thể tiếp thu nổi kết quả này nhưng hắn cũng biết, đây đã là kết quả khá tốt rồi. Lấy phong cách hành sự của tộc Thái Thượng, không giết chết hắn, trực tiếp bóp chết khả năng từ trong trứng nước đã tốt hơn kết quả xấu nhất mà Hàn Sâm dự đoán khá nhiều rồi.

Trong tiên cung mây mù lượn lờ, Hàn Sâm ngồi trước thềm đá trong cung điện, đờ người ngắm nhìn biển mây bên ngoài.

Tuy ở đây tựa như tiên cung nhưng thực tế lại là phía trong một món Chân Thần khí của tộc Thái Thượng. Hàn Sâm chỉ biết món Chân Thần khí này là một cái bình ngọc, được thờ phụng trước tượng thần Thủy Tổ Thái Thượng, mà hắn đã bị trấn áp bên trong bình ngọc.

Tuy hoàn cảnh có vẻ rất tốt nhưng thực tế cũng chỉ là ngục giam lớn hơn một chút thôi, hơn nữa còn là ngục giam chỉ nhốt mình hắn.

Trừ bên ngoài cung điện thì những nơi khác đều là một khoảng hỗn độn. ở đây không có bất cứ khí tức sinh mệnh nào, liên hệ với vạn vật vũ trụ cũng bị cắt đứt. Hàn Sâm ở nơi này, ngay cả tu hành cơ bản nhất cũng không thể tiếp tục được.

“Nếu tộc Thái Thượng không tìm được cách loại bỏ lớp vảy trên người †a thì chẳng phải ta sẽ bị nhốt ở chỗ này cả đời hay sao?” Hàn Sâm sắc mặt âm u nghĩ.

Tuy san hô máu đã bị tộc Thái Thượng trấn áp ở một chỗ khác, không xuất hiện bên cạnh Hàn Sâm nữa nhưng lớp vảy trên người Hàn Sâm vẫn tiếp tục sinh trưởng. Bây giờ toàn thân hắn hầu như đều đã bị những chiếc vảy nhỏ xíu bao trùm, ngoại trừ trên đầu không có sừng ra, thoạt nhìn không khác gì long thú hình người.

Trong cung điện có nước suối và đồ ăn có thể chống đói nhưng chỉ là chống đói, có thể duy trì sự sống của Hàn Sâm chứ không thể để hắn tiếp tục tu hành, càng không thể tăng cường gen của hắn được.

Thời gian đầu, thi thoảng cường giả tộc Thái Thượng còn đến đây, dùng những phương pháp mới thử tróc lớp vảy trên người hắn ra. Nhưng theo những lần thử nghiệm thất bại, số lần họ tới đây cũng ngày càng ít. Cho tới bây giờ, đã gần mười ngày rồi hàn Sâm không nhìn thấy cường giả tộc Thái Thượng xuất hiện.

Bây giờ tộc Thái Thượng không còn là trợ lực của Hàn Sâm nữa, trái lại còn biến thành cản trở của hắn. Tuy không thể xác định được Hàn Sâm có phải Long trùng sinh trong lời nguyền không nhưng lấy phong cách làm việc của tộc Thái Thượng thì chắc chắn sẽ nhốt hắn ở đây, không thể cho hắn cơ hội rời đi.

“Nếu tộc Thái Thượng đã đồng ý giúp ta đưa Bảo Nhi về Trấn Thiên Cung thì chắc sẽ không đổi ý đâu. Giờ phải xem bản thân ta chạy thoát thế nào thôi.” Hàn Sâm đã thử rất nhiều cách nhưng đều không có tác dụng gì. Nơi đây hoàn toàn cắt đứt với bên ngoài, cho dù muốn truyền tống quay về Tí Hộ Sở cũng không thể.

Muốn đến những nơi như Thần Vực lại càng không cần phải nghĩ. Nơi đây giống như một ngục giam to lớn, nhốt hắn bên trong, bất sinh bất tử.

“Sao ta lại xui xẻo vậy chứ?” Hàn Sâm thầm than thở, đột nhiên một ý nghĩ lóe lên trong đầu: “Đúng rồi, có thể thử dùng món đồ kia”

Vừa nghĩ tới, Hàn Sâm lập tức chạy vào trong cung điện, đóng cửa lại.

Hàn Sâm đã ở chỗ này một thời gian, cũng có chút hiểu biết về nơi này. Vì thế giới trong bình hoàn toàn ngăn cách với bên ngoài, hắn không cảm ứng được tất cả những gì bên ngoài, tộc Thái Thượng bên ngoài trừ phi tự bước vào, nếu không cũng không thấy được hắn làm gì ở bên trong. Điều này Hàn Sâm đã nghĩ cách xác minh rồi, có thể xác định chắc chắn.

Nhưng Hàn Sâm vẫn vào trong cung điện rồi mới triệu hồi ra một thứ †ừ trong tháp Thiên Mệnh. Đó là một tòa thanh đồng khí cao ba bốn mét, bốn mặt ở giữa thanh đồng khí điêu khắc bốn đầu dê, chính là Tứ Dương Phương Tôn đầy tà khí.

“Một cái đầu dê trong đó có thể đưa ta truyền tống vào thế giới giam giữ Thủy Tổ Phá Thiên. Không biết ba đầu dê khác có năng lực tương tự như vậy không? Thứ này có thể tùy ý truyền tống trong Thiên Ngoại Thiên, nói không chừng ở đây cũng sẽ có tác dụng.” Hàn Sâm cắn răng, đi tới trước một cái đầu dê, thầm cầu khẩn trong lòng rồi đặt bàn †ay bên đầu dê.

Đầu dê bị bàn tay Hàn Sâm ấn xuống, hai con kim ngư một đen một trắng bên trong lập tức bơi nhanh, quấy lên một vòng xoáy nước trong Tứ Dương Phương Tôn.

Hàn Sâm cảm nhận được một lực hút kéo cơ thể hắn bay vào trong vòng xoáy, trong lòng hết sức mừng rỡ. Tuy không biết mình sẽ bị truyền tống đến đâu nhưng bất kể thế nào sẽ luôn có một cơ hội, hắn cũng không muốn bị nhốt ở đây cả đời.

Rầm!

Khi Hàn Sâm đi ra khỏi xoáy nước, chợt phát hiện ra mình đã không còn ở trong cung điện nữa.

Vì sợ bại lộ thân phận Hàn Sâm và lớp vảy trên người, Hàn Sâm bèn mặc áo giáp Động Huyền vào. Dù có sinh vật nhận ra áo giáp Động Huyền xuất hiện thì cũng chỉ cho rằng hắn là Kim Tệ, không ai biết hắn đã trốn thoát ra từ Chân Thần khí của tộc Thái Thượng.

“Đây là nơi nào vậy?” Hàn Sâm cảnh giác quan sát xung quanh, cảnh tượng đập vào mắt khiến hắn giật nảy mình. Không nói hai lời, Hàn Sâm lập tức lấy tốc độ nhanh nhất đời mình vọt tới bên cạnh Tứ Dương Phương Tôn, ấn vào đầu dê.

Nơi Hàn Sâm đứng là một bệ đá to lớn, mà bốn phía bệ đá mỗi bên có một con dị chủng khủng bố. Dị chủng phía đông là một con vượn lớn lông trắng mặt đen, phía nam là một con quái vật đầu bò thân người, phía bắc lại là một con dị thú trông như kỳ lân, còn lại phía tây là một con quái xà chín đầu.

Bốn con dị chủng khổng lồ tản ra khí tức kinh khủng khiến lòng người run sợ. Chúng nó vây quanh bệ đá, như người khổng lồ ngồi trước bàn ăn đợi dùng bữa, mà Hàn Sâm ở trước mặt chúng nó chỉ như một cái

lạp xưởng nhỏ xinh.

Uỳnh!

Mắt thấy con vượn lớn lông trắng mặt đen đã duỗi tay về phía Hàn Sâm, cả người hắn lập tức bị hút vào trong Tứ Dương Phương Tôn. Sau đó chính là trời đất quay cuồng, chờ hắn đi ra từ trong xoáy nước, người đã trở về cung điện trong bình.

“May mà mình phản ứng nhanh. Nếu chậm nửa giây thì chắc đã trở thành đồ ăn trong miệng đám dị chủng kinh khủng kia rồi.” Hàn Sâm vỗ ngực, trấn an trái tim nhỏ bé đang đập loạn, thở phào tự lẩm bẩm.

Hết chương 2755.

Chương 2756. Nông trường của Thần

Tất nhiên Hàn Sâm sẽ không truyền tống đến nơi khủng bố như vậy lần thứ hai, ánh mắt nhìn về phía hai cái đầu dê còn lại: “Sao nơi Tứ Dương Phương Tôn truyền tống đến đều kỳ lạ và nguy hiểm như vậy?”

Nhưng bây giờ Tứ Dương Phương Tôn là hy vọng giải thoát duy nhất của Hàn Sâm, đương nhiên không thể buông tha đơn giản như vậy. Không thử hết một lượt, hắn sẽ không cam lòng.

Cắn răng, Hàn Sâm lại ấn lên một cái đầu dê khác. Tứ Dương Phương Tôn khởi động lần nữa, Hàn Sâm bị hút vào trong.

Rầm!

Hàn Sâm bò ra ngoài từ trong Tứ Dương Phương Tôn, lập tức cảnh giác quan sát bốn phía, cũng may không xuất hiện cảnh tượng bị một đám dị chủng kinh khủng bao vây như lần trước.

Ở đây thoạt nhìn rất bình thường, vị trí của Hàn Sâm chính là một vành đai tiểu hành tinh, đập vào mắt chính là chư thiên tinh không, cách đó không xa có một ngôi sao trông cực kỳ to lơn.

Tâm mắt nhìn thoáng qua ngôi sao, phát hiện bên trên có thảm thực vật trải rộng, rõ ràng là một tinh cầu có sự sống. Hàn Sâm do dự một lát, bèn bay về phía tinh cầu.

“Ôi đệt. Chỗ này là thảo nguyên à?” Sau khi vượt qua tầng khí quyển, Hàn Sâm mới kinh ngạc phát hiện, tinh cầu này lấy địa hình thảo nguyên làm chính, hơn nữa trên thảo nguyên có thể thấy được những đàn dê ở khắp nơi, từng đàn từng đàn, bầy dê nhỏ nhất cũng phải hơn ngàn con.

Dê màu trắng, vàng, loại nào cũng có, thoạt nhìn còn không giống nhau. Đa phần đều trông như linh dương, có một số lại như sơn dương, cừu số lượng khá ít.

“Ta lạc vào bầy dê rồi sao? Đáng tiếc Miên Dương kia không ở đây, không thì có thể bảo nó phiên dịch cho ta, hỏi những con dê này xem đây rốt cuộc là chỗ nào.” Hàn Sâm có thể cảm giác được, khí tức trên người bầy dê này không mạnh lắm, e rằng cũng chỉ cấp Nam Tước là cùng, cấp Tử Tước đều rất hiếm thấy, khiến Hàn Sâm không quen lắm.

Hai đầu dê trước đó đều truyền tống hắn đến những nơi rất khủng bố. Bây giờ nhìn thấy nhiều sinh vật gà quèn như vậy, Hàn Sâm tạm thời vẫn chưa thích ứng được.

Khi Hàn Sâm sắp đáp xuống thảo nguyên, bầy dê gần đó cuối cùng cũng phát hiện ra hắn, lập tức vây quanh. Trong đó có một con dê đầu đàn đi ra, nhìn chằm chằm Hàn Sâm trên không trung kêu lên.

‘Beh”

Hàn Sâm không hiểu được tiếng dê, đang định mở Lĩnh Vực Động Huyền trực tiếp đọc tư tưởng của con dê kia, lại nghe dược nó mở miệng nói ngôn ngữ thông dụng của đại vũ trụ: “Ngoại tộc, ngươi từ đâu xông vào nông trường của Thần?”

“Có thể nói chuyện thì dễ rồi.” Hàn Sâm mừng thầm, nhìn con dê đầu đàn đáp: “Ta bị lạc đường trong tinh không, vô tình gặp phải tinh cầu này. Mong các hạ báo cho biết, đây là nơi nào, nếu được thì có thể bán cho ta một tờ bản đồ không?”

Bầy dê nghe Hàn Sâm nói xong, đều có biểu cảm ngạc nhiên rất nhân tính hóa. Chúng liếc mắt nhìn nhau, lập tức phá lên cười ha hả.

Hàn Sâm nhìn một đàn dê cười ngả trước ngả sau, cảm giác cảnh tượng này vô cùng quái dị, không khỏi nhíu mày lạnh lùng quát lên: “Có gì đáng cười chứ?”

Một con dê trong đó vừa cười vừa nói: “Nơi này là nông trường của Thần, chúng ta đều là thức ăn mà Thần nuôi. Nếu ngươi đã đến đây thì đừng hòng ra ngoài nữa, chỉ có thể trở thành đồ ăn của Thần như chúng ta thôi.”

“Ta muốn tới thì tới, muốn đi thì đi, không ai có thể giữ lại.” Hàn Sâm lạnh giọng nói.

Bầy dê dùng ánh mắt chế nhạo nhìn Hàn Sâm, con dê kia cười lạnh nói: “Vậy giờ ngươi thử xem có thể rời khỏi nông trường của Thần không?”

“Nông trường của Thần mà ngươi nói là chỉ tinh cầu này sao?” Hàn Sâm hỏi.

“Đúng vậy.” Dê đầu đàn gật đầu nói.

“Vậy có gì khó?” Hàn Sâm hơi nhích người, lập tức bay thẳng lên không trung hư tên lửa, muốn lao ra khỏi tầng khí quyển, rời khỏi tinh cầu thảo nguyên to lớn này.

Mắt thấy sắp bay ra ngoài khí quyển, lại chợt thấy tầng khí quyển phong vân biến ảo, hư không đột nhiên hóa thành một thanh cự nhận, điên cuồng chém về phía Hàn Sâm.

Hàn Sâm nghiêm mặt, lấy tay làm kiếm ngưng tụ ra một luồng kiếm quang đón lấy cự nhận.

Bình Luận (0)
Comment