Kengl
Tháp đá bị chém thành hai nửa nghiêng ngả đổ xuống, thế nhưng khi cự phủ chém tới dưới đáy thạch tháp, lại bị thứ gì đó ngăn trở, phát ra âm thanh kim loại chạm vào nhau.
Ánh mắt của mọi người đều nhìn về nơi cự phủ chém xuống, chỉ thấy có một người trẻ tuổi ngồi trên bệ đá, tay phải hắn khẽ nâng, ngón trỏ và ngón giữa kẹp lấy lưỡi cự phủ, cự phủ kia lại khó mà chém xuống thêm chút nào nữa.
“Rống!” Long Đa gầm lên một tiếng giận dữ, xích trật tự trên rìu bùng nổ như núi lửa, muốn tiếp tục bổ xuống, chém đứt cánh tay của người tuổi trẻ kia.
Thế nhưng mặc cho Long Đa bùng nổ lực lượng thế nào, từ đầu đến cuối cự phủ vẫn khó có thể di động chút nào.
Người trẻ tuổi cười khẩy, ngón tay dùng sức, chỉ nghe một tiếng răng rắc. Cự phủ kia lại bị hắn bẻ gãy bằng hai ngón tay, gãy thành hai đoạn.
“Phụt!” Long Đa phun ra máu tươi, liên tiếp lui về phía sau, sắc mặt trở nên trắng bệch.
Cự phủ là võ trang gen của hắn, võ trang gen bị hủy, hắn cũng bị thương nặng.
Sắc mặt đám người Nhị hoàng thúc cũng rất khó coi. Mặc dù Long Đa chỉ là một Thần Hóa Nguyên Cơ, mà lại không phải tộc Hoàng Cực, nhưng năng lực của hắn có được đặc tính không gì không phá nổi, lại bị một đôi tay của người tuổi trẻ kia hời hợt hủy gen vật ngữ. Chỉ một điểm này, cũng có thể thấy được sự đáng sợ của người tuổi trẻ kia.
“Hàn Sâm, mặc cho ngươi xảo trá thế nào, hôm nay cũng khó thoát khỏi cái chết.” Đám người Nhị hoàng thúc bao vây người tuổi trẻ kia, Bảo Cầm quát lạnh người tuổi trẻ kia.
Hàn Sâm nhìn người tuổi trẻ kia, vẻ mặt lại hơi kỳ quái, bởi vì dáng vẻ của người tuổi trẻ kia lại không khác dáng vẻ trước kia của hắn chút nào. Nhìn người tuổi trẻ kia, Hàn Sâm còn tưởng rằng mình đang soi gương.
“Kẻ này rốt cuộc là ai? Có năng lực như vậy, chỉ mạnh mà không hề yếu so với ta trước khi không xảy ra chuyện đó. Tại sao phải giả mạo †a?” Hàn Sâm nghi hoặc chồng chất trong lòng.
Người tuổi trẻ kia nhìn đám người Nhị hoàng thúc, lại là cười, nói: “Ta còn tưởng rằng người của tộc Thái Thượng sẽ tới trước, không ngờ người tới trước lại là các ngươi. Cũng thế, nếu các ngươi đã tới trước, thì từ giờ trở đi, chính các ngươi phải nghe theo hiệu lệnh của ta mà làm việc, không thể có chút sai lầm nào. Nếu không thì tất nhiên sẽ bị phạt nặng.”
Giọng điệu nói chuyện của người trẻ tuổi khiến người nghe rất khó chịu, thật giống như một đoàn người Nhị hoàng thúc đều là tôi tớ trong nhà hắn.
Nhị hoàng thúc và Mông Liệt đều là người thân dòng chính của một hệ Bạch Hoàng, bình thường cao cao tại thượng quen rồi, đâu chịu nổi cơn tức này. Sắc mặt họ đều sa sầm.
Mông Liệt hừ lạnh một tiếng: “ Hàn Sâm, đừng ỷ vào ngươi có Thuân Medusa mà phách lối ở đây. Hôm nay ta khiến ngươi biết, có được Thuẫn Medusa cũng chẳng có gì ghê gớm.”
Nói rồi, Mông Liệt lấy ra một viên bao con nhộng, trực tiếp bóp nát viên bao con nhộng. Một con dị chủng Thần Hóa kinh khủng lập tức vọt ra từ đó, thân thể lớn lên theo gió, biến thành một con mãng xà vảy đen chín đầu, dài mười mấy trượng.
Mông Liệt bắt lấy cái đuôi của con mãng xà vảy đen chín đầu, Hoàng Kim Thần Quang trên người toả sáng, nhuộm con mãng xà vảy đen chín đầu to lớn thành màu hoàng kim.
Theo một tiếng quát to của Mông Liệt, con mãng xá chín đầu kia lập tức biến thành một thanh kích hoàng kim chín đầu, bị Mông Liệt nắm trong tay, chỉ thẳng người trẻ tuổi ngồi trên bệ đá. Lực lượng kinh khủng dao động, ép cho bọn người Gehr không kìm lại được mà lui lại.
“Tên Mông Liệt này trở nên càng mạnh hơn, chẳng lẽ hắn đã thăng lên cấp Phá Kén?” Hàn Sâm nghĩ thầm trong lòng.
Người trẻ tuổi lại nhìn Mông Liệt với vẻ rất hứng thú. Đến cả ý định đứng lên từ trên bệ đá cũng không có, chỉ mỉm cười đánh giá thanh kích hoàng kim chín đầu nói: “Thể Thần Binh Hoàng Kim, cũng có chút ý nghĩa đấy, chỉ tiếc ngươi vẫn quá yếu rồi.”
“Giết ngươi là đủ.” Mông Liệt hừ lạnh một tiếng, thanh kích hoàng kim chín đầu trong tay bủng nổ ra thần quang kinh khủng, đâm thẳng tới người trẻ tuổi trên bệ đá.
Lực lượng trong một đòn này, kích hoàng kim chín đầu hóa thành yêu xà hoàng kim chín đầu cắn về phía người trẻ tuổi, giống như một con yêu long chín đầu hoàng kim muốn cắn nuốt, tiêu diệt thế giới.
Đến cả Hàn Sâm cũng không thể không thừa nhận, Mông Liệt thật sự càng ngày càng mạnh. Lúc trước khi hắn ở cấp Nguyên Cơ, e là cho dù sử dụng chiến thể dị chủng hóa, cũng khó có thể hoàn toàn cản được một đòn này.
“Thể Thần Binh Hoàng Kim của tứ đệ càng ngày càng huyền diệu.” Nhị hoàng thúc cũng tán thưởng.
Thế nhưng một giây sau, tất cả mọi người đều ngẩn ra. Chỉ thấy người tuổi trẻ kia ngồi trên tảng đá, ngón tay bắn ra chín lần liên tục, mỗi một lần đều vừa hay bắn trúng đỉnh đầu hoàng kim yêu xà.
Sau đó họ đã thấy đầu của yêu xà chín đầu hoàng kim nổ tung, kích hoàng kim chín đầu bị hỏng trong nháy mắt. Hai tay Mông Liệt không cầm nổi thanh kích gấy, miệng phun ra máu tươi. Hắn bay ngược ra ngoài, đâm đổ một đống máy móc kim loại lớn.
Hết chương 2813.
Chương 2814. Quá yếu.Tất cả mọi người đều kinh hãi. Mông Liệt đã là Thân Hóa cấp Phá Kén, hơn nữa còn biến một con rắn chín đầu vảy đen cấp Phá Kén thành Hoàng Kim Thần Binh, mà thậm chí đến cả một chiêu cũng không thể ngăn được. Đây là lực lượng kinh người đến mức nào.
“Không thể nào. Ngươi không phải Hàn Sâm” Mông Liệt lung la lung lay leo ra từ trong đống đổ nát. Hai tay tràn đầy máu tươi, hắn lại không để ý, chỉ nhìn chăm chú vào người trẻ tuổi mà nói.
“A, vì sao ta không phải Hàn Sâm? Là bởi vì ta không sử dụng đao pháp Thiên Chi Hạ sao? Ngươi muốn xem, ta có thể dùng lại cho ngươi xem” Người trẻ tuổi rất hứng thú nhìn Mông Liệt, nói.
Gần như cùng một lúc, ý cảnh Thiên Chi Hạ đã dâng lên trên người hắn. Ý cảnh kinh khủng lập tức đều bao phủ toàn bộ trong đó, đến cả Nhị hoàng thúc cũng hoàn toàn thay đổi sắc mặt. Ý chí bị ý cảnh ảnh hưởng, sinh ra một loại cảm giác kỳ quái, giống như bọn họ đều biến thành con rối có dây, chỉ cần người đàn ông trẻ tuổi kia muốn, thì có thể tùy ý sắp đặt vận mệnh của bọn hắn.
Hàn Sâm rốt cục phát hiện, đao ý người trẻ tuổi sử dụng quả thực rất giống đao pháp Thiên Chi Hạ của hắn, nhưng vẫn chút hơi khác biệt. Đao ý của người trẻ tuổi này càng tiếp cận ý cảnh của tộc Thái Thượng, coi mình làm người chơi cờ, vạn vật trong thiên hạ làm quân cờ, nắm giữ nó trong tay.
Mặc dù ý cảnh của Hàn Sâm cùng loại, nhưng hắn coi mình làm quân cờ, mà không phải một người chơi cờ điều khiển vạn vật.
Thế nhưng ý cảnh của người tuổi trẻ cũng mạnh không kém gì hắn, khiến hắn càng thêm kinh ngạc. Một người trẻ tuổi như vậy, nói là tài năng hơn đời cũng không đủ, không biết vì sao lại đi giả mạo hắn.
“Ngươi không phải Hàn Sâm.” Mông Liệt nhìn chằm chằm người đàn ông trẻ tuổi, cố chấp nói.
“A, nói như vậy, là bởi vì ta biểu hiện quá mạnh, mà hắn lại không mạnh như vậy sao?” Người đàn ông trẻ tuổi hỏi thật thản nhiên.
Nghe người đàn ông trẻ tuổi nói như vậy, mọi người lập tức đều biết Mông Liệt nói đúng. Người đàn ông trẻ tuổi này quả nhiên không phải Hàn Sâm.
“Không, khí chất của các ngươi không giống nhau. Mặc dù ngươi bắt chước dáng vẻ của hắn, thế nhưng lại không cách nào bắt chước được khí chất. Ngươi không phải Hàn Sâm, ngươi rốt cuộc là ai?” Mông Liệt cắn răng nói.
“Nói cũng đúng. Dù sao Hàn Sâm chỉ là một sinh vật cấp thấp, cho dù †a bắt chước thế nào, cuối cùng vẫn không bắt chước ra được loại khí chất hèn mọn kia.” Người đàn ông trẻ tuổi lạnh nhạt nói.
Nhị hoàng thúc thay đổi sắc mặt, nhìn người đàn ông trẻ tuổi rồi nói: “Nếu các hạ không phải Hàn Sâm, thì không phải kẻ địch của chúng ta. Đây chỉ là một hiểu lầm, hai bên chúng ta dừng tay tại đây, thì thế nào?”
Người đàn ông trẻ tuổi hơi cong khóe miệng, vừa cười vừa nói: “Ta không phải vừa nói rồi sao. Từ giờ trở đi, các ngươi phải làm việc theo mệnh lệnh của ta. Chỉ cần các ngươi làm tốt, ta tha cho các ngươi một mạng cũng không sao.”
“Mặc dù các hạ có thực lực kinh người, nhưng nếu liều mạng một phen, chưa chắc ngươi đã có thể chiếm lợi được, thêm một kẻ địch không bằng thêm một người bạn. Lần này chúng ta đã đắc tội rồi, nếu các hạ chịu dừng tay tại đây, thì các hạ chính là bạn bè của tộc Hoàng Cực ta” Mặc dù thực lực của Nhị hoàng thúc mạnh hơn Mông Liệt, nhưng hắn lại không phải là một người thích dùng vũ lực giải quyết vấn đề. Hơn nữa, hắn cũng không chắc mình có thể chiến thắng người đàn ông trẻ tuổi thần bí trước mặt này.
Nghe Nhị hoàng thúc nói, nụ cười trên gương mặt người đàn ông trẻ tuổi lại càng đậm: “Trong mắt những sinh vật cấp thấp kia, tên tuổi tộc Hoàng Cực còn có chút tác dụng. Nhưng trong mắt bổn thần tử, tộc Hoàng Cực đều giống tuyệt đại đa số sinh vật trong vũ trụ, chỉ là sinh vật cấp thấp hèn mọn, không có tư cách nói điều kiện cùng bổn thần tử”
“Kẻ này rốt cuộc có lai lịch gì, thật là vô cùng phách lối, thậm chí đến cả tộc Hoàng Cực cũng không để vào mắt.” Hàn Sâm vẫn không nói gì, chỉ đứng ở bên cạnh nhìn người đàn ông trẻ tuổi kia.
“Các hạ không khỏi quá phách lối.” Nhị hoàng thúc giận dữ, chuyện cho tới bây giờ, coi như hắn nghĩ dàn xếp ổn thỏa cũng đã không có khả năng.
Từng dao động kỳ dị khuếch tán từ trên người Nhị hoàng thúc, những gợn sóng kia vô hình vô sắc, nhưng lại có thể nhìn thấy không gian bị gợn sóng làm vặn vẹo, hình thành một lực trường kỳ dị trên người Nhị hoàng thúc.
Hàn Sâm hơi kinh ngạc, lực lượng Nhị hoàng thúc sử dụng dường như là lực lượng của hệ thời gian. Đây là thuộc tính lực lượng rất hiếm thấy.
“Thuộc tính thời gian sao? Rất hiếm có, đáng tiếc, ngươi vẫn quá yếu.” Cuối cùng người đàn ông trẻ tuổi cũng đứng lên từ trên bệ đá, một giây sau bay tới hướng Nhị hoàng thúc.
Chỉ bước một bước trước đó, hắn đã đến trước mặt Nhị hoàng thúc.
Thần quang trong mắt Nhị hoàng thúc nở rộ, lực lượng thời gian trên người hắn tăng tốc lưu động, làm không gian xung quanh đều vặn vẹo, phảng phất ở khu vực này, nơi đám người Hàn Sâm đứng, cả thời gian cũng bị điều chỉnh chậm lại. Động tác của tất cả mọi người đều biến thành động tác chậm.
Đến cả tiếng kêu sợ hãi của đám người Bảo Cầm cũng bị chậm lại không biết bao nhiêu lần, hồi lâu mà miệng vẫn không thể hoàn toàn mở ra, phát ra âm thanh được.
Oành!
Thế nhưng người đàn ông trẻ tuổi lại hoàn toàn không bị ảnh hưởng. Một bàn tay hắn đặt trên đỉnh đầu Nhị hoàng thúc. Thân thể Nhị hoàng thúc lập tức run lên, hai chân không kìm được mà mềm nhũn, cứ quỳ gối trước mặt người đàn ông trẻ tuổi như vậy.
Tất cả mọi người quá sợ hãi, Nhị hoàng thúc cấp Hóa Điệp, Nhị hoàng thúc có được Hoàng Thể hệ thời gian hiếm có, lại bị một bàn tay trấn áp đến nỗi không thể không quỳ. Đây là lực lượng mạnh đến dường nào.
Nhị hoàng thúc nổi giận đùng đùng. Hắn chưa từng phải chịu nỗi nhục nhã như thế. Lực lượng trên người hắn bùng nổ điên cuồng, hắn muốn mạnh mẽ đột phá lực lượng trấn áp của người đàn ông trẻ tuổi.
Thế nhưng mặc cho lực lượng của hắn bùng nổ thế nào, người đàn ông kia vẫn vững như bàn thạch, một bàn tay luôn đặt trên đỉnh đầu Nhị hoàng thúc, khiến Nhị hoàng thúc chỉ có thể quỳ ở đó.
“Ta đã nói rồi, thuộc tính thời gian tuy mạnh, đáng tiếc, ngươi lại quá yếu. Sinh vật cấp thấp chính là sinh vật cấp thấp, chỉ có thuộc tính lực lượng mạnh mẽ, lại không phát huy được uy lực chân chính.” Người đàn ông trẻ tuổi như trưởng bối đang giáo dục vãn bối, nói đến mặt mo của Nhị hoàng thúc đỏ bừng.
Mặc dù Nhị hoàng thúc vô cùng phẫn nộ, thế nhưng lại không phá nổi lực lượng trấn áp của người đàn ông trẻ tuổi, khó chịu đến gần như phát điên.
“Cùng tiến lên.” Mông Liệt nổi giận, gầm lên một tiếng, nắm nửa đoạn kích hoàng kim chín đầu, Hoàng Kim Thần Quang trên người bùng nổ như thủy triều, tấn công về phía người đàn ông trẻ tuổi.
Gehr, Long Đa, Bảo Cầm, Bảo Anh, rất nhiều cường giả cấp Thần Hóa đều dồn dập sử dụng lực lượng mạnh nhất của mình, đánh về người
đàn ông trẻ tuổi, muốn mượn cơ hội người đàn ông trẻ tuổi giằng co
với Nhị hoàng thúc, làm hắn bị thương nặng tại đây.
Người đàn ông trẻ tuổi lộ vẻ khinh thường trên mặt, một bàn tay trấn áp Nhị hoàng thúc, nhưng người hắn hoàn toàn không động đậy chút nào. Thần quang trên người hắn nở rộ, như thần, bị bao phủ trong vâng sáng của thần quang kia.
Oành!
Các loại lực lượng kinh khủng đánh vào trên vâng sáng, mà vẫn không thể phá vỡ vầng sáng ấy.
“Lại cho các ngươi một cơ hội cuối cùng. Nếu không nghe lời, các ngươi cũng không có giá trị tiếp tục sống sót nữa.” Người đàn ông trẻ tuổi nói, thần quang trên người bùng nổ, lập tức đem Mông Liệt chờ một đám cường giả cấp Thần Hóa đều chấn bay ra ngoài.
Nhìn cường giả cấp Thần Hóa ngã đầy đất, Hàn Sâm cũng giật mình trong lòng: “Kẻ này rốt cuộc là ai? Chẳng lẽ thật sự cường giả cấp Thần? Tại sao hắn lại giả mạo ta? Là địch hay là bạn?”
Hết chương 2814.
Chương 2815. Đông Thánh viên.“Ngươi đến từ Thần điện?” Nhị hoàng thúc nhìn người đàn ông trẻ tuổi như thần, dường như nghĩ đến điều gì, đồng tử hắn co rụt lại, hơi e ngại nhìn người đàn ông trẻ tuổi rồi kêu lên.
“Coi như ngươi có chút kiến thức.” Người đàn ông trẻ tuổi lạnh nhạt nói một câu, thu hồi bàn tay đặt trên đỉnh đầu Nhị hoàng thúc.
“Ngươi thật đến từ Thần điện?” Nhị hoàng thúc đứng lên, vẫn không dám tin tưởng, hỏi.
“Không cần nhiều lời, từ giờ trở đi, các ngươi nghe theo hiệu lệnh của bổn thần tử là được.” Người đàn ông trẻ tuổi nói một cách ngạo mạn.
Nhưng lúc này Nhị hoàng thúc lại không dám phản bác hắn nữa, mà còn hành lễ hỏi: “Xin hỏi ta nên xưng hô thần tử điện hạ thế nào?”
“Yêu Liên.” Người đàn ông trẻ tuổi đáp rất ngạo nghễ.
“Không biết thần tử điện hạ có dặn dò gì? Nếu chúng ta có thể dốc một phần sức lực vì thần tử điện hạ, thì đó là vinh hạnh của chúng ta.” Trong ngôn từ của Nhị hoàng thúc lại có chút cảm giác khúm núm.
“Thần điện? Chẳng lẽ là Thần điện Gen? Chân thân của những sinh vật trong Thần điện Gen có thể ra ngoài sao?” Hàn Sâm nghĩ lại: “Chắc hẳn là có thể ra ngoài. Nếu không Đằng Thiên La đã không bị thương nặng trong Hoa Viên Không Trung.”
“Nghe lời cho tốt. Ta chỉ muốn các ngươi tận tâm tận lực làm việc cho †a, sau khi chuyện thành công đương nhiên sẽ không thiếu chỗ tốt cho các ngươi.” Dường như Yêu Liên có chỗ dùng đến bọn họ, ra tay rất có chừng mực. Hắn chỉ hơi phất tay, thần quang lướt trên thân mọi người, miệng vết thương của bọn họ lập tức khôi phục với tốc độ mà mắt thường cũng có thể thấy được, không bao lâu đã hoàn hảo như lúc ban đầu.
“Không biết thần tử điện hạ có chuyện gì cần chúng ta đi làm?” Nhị hoàng thúc cung kính mà hỏi.
“Ngươi đi theo ta là được.” Yêu Liên cũng không nhiều lời, chỉ để đám người đi theo hắn cùng tiến vào bên trong tinh vực Đại Tịch Diệt.
Đám người Nhị hoàng thúc âm thầm kêu khổ trong lòng. Có lẽ Yêu Liên có thể lui tới tự nhiên trong tinh vực Đại Tịch Diệt, nhưng bọn họ lại không có loại bản lĩnh này, nếu tiếp tục đi sâu vào trong, có thể giữ được mạng sống hay không thực sự khó mà đoán trước được.
“Tứ Hoàng thúc, Thần tử kia là đến từ Thần điện Gen sao?” Khi Hàn Sâm và Mông Liệt đi ở sau cùng đội ngũ, Hàn Sâm nhỏ giọng hỏi Mông Liệt.
Mông Liệt khẽ gật đầu: “Đừng nói nhiều, đi theo là được, ngươi và Bảo Anh không nên cách ta quá xa.”
Hàn Sâm gật đầu, đã thấy Yêu Liên đi ở hàng đầu quay đầu nhìn hắn, biết Yêu Liên nghe thấy cuộc đối thoại của bọn họ, nhưng hắn cũng không thèm để ý.
Yêu Liên chỉ nhìn Hàn Sâm một lần, nhưng cũng không để ý, tiếp tục tiến lên trên vùng đất đổ nát. Nhưng dường như hắn cũng có điều kiêng ky, lúc đi đường, rõ ràng đã đi đường vòng.
“Kỳ quái, những kẻ tự xưng là thần kia, chắc hẳn sẽ không bị thương mới đúng, cũng không thể ra tay với sinh vật bên trong đại vũ trụ. Yêu Liên và Đằng Thiên La lại không giống lắm, rốt cuộc vì sao lại có chênh lệch như vậy đây? Hay là bọn họ không phải cùng một loại thần?” Hàn Sâm âm thầm suy tư trong lòng.
Dường như Yêu Liên xe nhẹ đường quen với nơi này, một đường đi đến hết sức an toàn, không gặp gỡ dị chủng của tinh vực Đại Tịch Diệt, nhanh chóng đi đến trước một tòa thành cổ được chôn một nửa dưới đất.
Tòa thành cổ kia không chỉ rách nát, mà hơn nửa toà thành cũng bị chôn dưới mặt đất. Phần cửa thành chỉ còn nhìn thấy một hình trăng lưỡi liềm như cổng tò vò, phần còn lại đều bị chôn ở phía dưới.
Chữ khắc trên cửa thành vẫn còn, chỉ thấy trên đó viết ba chữ “Đông Thánh Viên”.
Đám người Nhị hoàng thúc cũng nhìn thấy ba chữ Đông Thánh Viên phía trên. Nhị hoàng thúc lập tức kinh ngạc, nói: “Nơi này chắc hẳn là Đông Thánh Viên, chỗ ở của Thánh Kỳ Lân, một trong bốn Thánh thú của Thánh Vực?”
“Ngươi biết không ít, còn biết cả Đông Thánh Kỳ Lân.” Yêu Liên nhìn Nhị hoàng thúc.
“Ta chỉ nghe nói mà thôi.” Nhị hoàng thúc vội vàng nói.
Yêu Liên quay đầu nhìn về phía ba chữ Đông Thánh Viên, âm thanh hơi kỳ quái nói: “Không sai, nơi này chính là chỗ ở của Thánh Kỳ Lân, một trong bốn Thánh thú của Thánh Vực. Bốn đại Thánh thú của Thánh Vực đều là Chân Thần trời sinh. Khác với những sinh vật cấp thấp như các ngươi, bọn chúng là sinh vật cao quý trời sinh, nhưng chẳng biết †ại sao, loại sinh vật cao quý kia, lại bị một người chỉ là Chủ Thánh Vực sử dụng, thật khiến người ta khó hiểu. Lần này ta tới tinh vực Đại Tịch Diệt, chính vì muốn tìm được một chút manh mối từ chỗ ở cũ của bốn Thánh thú.”
Ngừng một chút, Yêu Liên lại chỉ vào Đông Thánh Viên rồi nói: “Trước mắt, ta chỉ tìm được cái xác tàn của chốn cũ Đông Thánh Viên, nhưng hơn một nửa nơi này đã bị chôn ở dưới đất, cần phải đào nó ra. Việc này giao cho các ngươi phụ trách, cần phải đào ra toàn bộ Đông Thánh Viên trong vòng một tháng.”
Đám người thế mới biết, Yêu Liên dẫn bọn họ tới đây, lại vì để bọn họ làm khuân vác.
Mặc dù biết chỗ ở của Thánh Kỳ Lân chưa chắc đã vô cùng hung hiểm, đào bới lung tung chắc chắn sẽ xảy ra chuyện, thế nhưng có Yêu Liên ở bên cạnh, bọn họ lại không dám không đào.
Dựa theo sự chỉ huy của Yêu Liên, đám người bắt đầu đào từ cổng chính của Đông Thánh Viên, lúc đầu bùn đất và núi đá của tinh vực Đại Tịch Diệt đều khá đặc biệt, cứng rắn hơn nhiều núi đá của tinh vực bình thường. Bùn đất bên Đông Thánh Viên này càng giống như tinh thể, như ngọc, lực lượng cấp Thần Hóa đánh vào cũng khó có thể đào ra bùn đất, cát đá trên diện tích lớn.
“Nếu luyện những bùn cát này thành dị bảo, chẳng phải là có thể so với Thần Hóa dị bảo?” Hàn Sâm nhỏ giọng thầm thì.
Ở một bên, Bảo Anh nói: “Đó là chuyện không thể nào, bởi vì nguyên nhân không biết, tinh vực Đại Tịch Diệt bị lực lượng kinh khủng ăn mòn, khiến vật chất nơi này phát sinh dị biến, căn bản không thể dùng để luyện chế dị bảo. Khi dùng thiết bị công nghệ cao phân tích vật chất nơi này, người ta phát hiện vật chất nơi này có được đặc tính hơi giống tro hạt nhân, đều có tính phóng xạ cực mạnh. Nếu sinh vật bình thường ở lại đây trong thời gian dài, sẽ bị vật chất mang tính phóng xạ ảnh hưởng, thân thể sinh ra một chút thay đổi.”
Bảo Cầm nói: “Cấp Thần Hóa chúng ta còn có thể miễn cưỡng chống cự sự ăn mòn của loại vật chất mang tính phóng xạ này, nhưng cũng không thể ở lại lâu dài. Nếu không sẽ lại trở nên giống như những dị chủng kia, bị áp chế, hủy diệt lý trí, biến thành quái vật chỉ biết giết chóc.”
“Lại nói, Thánh Anh, chắc hẳn ngươi cũng là Thần Hóa trời sinh? Sao lực lượng của ngươi lại yếu như vậy?” Bảo Cầm nhìn Hàn Sâm, hỏi.
“Bộ tộc của ta vốn không am hiểu sức lực.” Hàn Sâm nói quanh co cho qua.