Siêu Cấp Thần Cơ Nhân (Full Dịch)

Chương 332 - Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

< Siêu Cấp Thần Cơ Nhân Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Kengl

Ở bên kia, dường như Mông Liệt đã đào được thứ gì đó, phát ra tiếng như kim loại va chạm nhau. Đám người vội vàng nhìn sang, chỉ thấy nơi bị đào ra đã đến cổng thành, hai cánh cồng chính đã mở ra, ở giữa vấn bùn, cát, nhưng không biết vì nguyên nhân gì, những bùn cát kia lại từ màu đen xám biến thành màu đỏ nhạt.

Những bùn cát màu đỏ nhạt này trở nên càng cứng rắn hơn. Mỗi một đòn đánh lên đó đều phát ra tiếng kim loại va chạm nhau đỉnh đỉnh đang đang, mà càng đào vào bên trong, bùn cát màu đỏ càng đậm màu, tính chất cũng càng cứng rắn.

Sau khi đào sâu đến mấy mét, họ lại nhìn thấy chất lỏng màu đỏ sậm chảy ra từ trong bùn đất phía trước.

“AI” Móng trâu của Long Đa đụng phải chất lỏng màu đỏ sậm kia, hắn lập tức kêu lên một tiếng thảm thiết, vội vàng lui lại. Chỉ trong chớp mắt, móng trâu cấp Thần Hóa cứng rắn của hắn lại bị chất lỏng màu đỏ sậm kia ăn mòn mất một khối.

Hết chương 2815.

Chương 2816. Tượng Kỳ Lân.

Móng trâu của Long Đa vẫn còn tiếp tục bị ăn mòn, mắt thấy toàn bộ móng trâu sắp bị hòa tan.

Yêu Liên khẽ động bàn tay, một ánh đao lướt qua, lập tức chém móng trâu của Long Đa xuống. Đám người tận mắt thấy móng trâu hòa tan thành một vũng chất lỏng.

Bị chém xuống một cái móng trâu, không coi là vết thương nặng với loại cường giả cấp Thần Hóa như Long Đa, nhưng vẫn khiến hắn đau đến sắc mặt trắng bệch, mồ hôi trên trán đều to bằng cái đấu.

“Thần tử điện hạ, những chất lỏng màu đỏ kia là cái gì? Thậm chí đến cả Thần thể cũng có thể ăn mòn?” Nhị hoàng thúc nhíu mày hỏi.

Sở dĩ hắn sẽ đặt câu hỏi, không phải thật sự muốn biết chất lỏng kia là gì, mà không muốn tiếp tục đào xuống nữa.

Đây là chỗ ở của dị chủng cấp Chân Thần, lại ở trong chiến trường kinh khủng trước kia, tiếp tục đào xuống rất khó tưởng tượng sẽ gặp phải nguy hiểm gì.

Yêu Liên lạnh nhạt nói: “Đây là máu của Thánh Kỳ Lân, có được sức mạnh gen thuần khiết nhất, chân thật nhất, có thể dung hợp với bất cứ gen nào. Gen của bất cứ sinh vật nào gặp được Thánh Kỳ Lân đều bị dung hợp hấp thu. Đến cả cường giả cấp Chân Thần cũng không dám dễ dàng đụng chạm vào thân thể Thánh Kỳ Lân. Bây giờ nhìn thấy huyết thánh ở đây, vậy thì càng chứng minh được, Thánh Kỳ Lân đã vẫn lạc tại đây.”

“Sức mạnh gen của Thánh Kỳ Lân lợi hại như thế, sau khi chết còn có thể cắn nuốt gen của những sinh vật khác. Chúng ta căn bản không thể đụng chạm vào những huyết thánh kia, phải tiếp tục đào thế nào đây?” Nhị hoàng thúc còn nói thêm.

Yêu Liên nhìn chút dung dịch màu máu chảy ra từ trong đất bùn, cân nhắc một lát rồi nói: “Vậy thì đổi chỗ khác rồi đào, tránh đi những huyết kỳ lân này là được.”

Mặc dù đám người không muốn tiếp tục đào nữa, thế nhưng bị Yêu Liên ép buộc, cũng không có cách nào, chỉ có thể đổi vị trí khác rồi tiếp tục đào.

Họ không dám đào bên phía cồng chính nữa. May mà Đông Thánh Viên là một vườn hoa lớn hình thức mở. Nếu ở lúc trước, chắc hẳn sẽ có kết giới bảo vệ, nhưng bây giờ Đông Thánh Viên đã trở nên không khác đống đổ nát, đương nhiên không có kết giới gì. Mọi người trực tiếp tiến vào trong hoa viên từ bên trên, Yêu Liên chọn một nơi, để đám Hàn Sâm tiếp tục đào.

Lần này chỗ phải đào là một cung điện lộ ra ngoài bùn cát, cung điện không biết cao bao nhiêu. Bộ phận lộ ra ngoài bùn đất chỉ có thể nhìn thấy mái nhà cong. Toàn bộ phía dưới bị chôn trong bùn.

“Lực lượng của Yêu Liên còn mạnh hơn Nhị hoàng thúc, mà chính hắn cũng không dám đào, hiển nhiên là sợ hãi Thánh Kỳ Lân. Phượng Hoàng Vũ và Phượng Hoàng Viêm có thể giết chết Đằng Thiên La. Như thế xem ra, cường giả cấp Chân Thần có thể chiến một trận với Thần, nhưng hình như còn có gì đó sai sai.” Hàn Sâm âm thầm suy tư.

Đám người Nhị hoàng thúc nơm nớp lo sợ đào bùn cát, tinh thần lực đều tập trung cao độ Sau khi đào mấy chục mét, họ vẫn chỉ có thể nhìn thấy tầng cao nhất của cung điện, phía dưới không biết còn có mấy tầng. Lúc đang tiếp tục đào xuống dưới, bọn họ phát hiện bên dưới lại xuất hiện bùn cát màu đỏ, hiển nhiên cũng từng bị máu kỳ lân ăn mòn.

Nhị hoàng thúc vội vàng khiến tất cả mọi người ngừng lại, không dám tiếp tục đào xuống dưới nữa.

“Thần tử điện hạ, nơi này cũng có máu kỳ lân, có phải chúng ta lại chuyển sang nơi khác đào không?” Nhị hoàng thúc cung kính nói với Yêu Liên.

Yêu Liên khẽ gật đầu, để bọn hắn lại đổi một chỗ khác. Nhưng liên tục đổi mấy nơi, đào xuống mấy chục mét đã có thể nhìn thấy bùn cát màu đỏ, giống như toàn bộ phía dưới Đông Thánh Viên đều có máu kỳ lân.

Sắc mặt Yêu Liên cũng không dễ nhìn lắm, Nhị hoàng thúc hỏi dò: “Thần tử điện hạ, Thánh Kỳ Lân chắc hẳn vẫn lạc bên trong Đông Thánh Viên, không sai. Nhưng hiện khắp nơi bên trong Đông Thánh Viên tràn đầy màu kỳ lân, cho dù chúng ta sẵn lòng tiếp tục mạo hiểm đào móc, cũng không có khả năng móc ra thi thể Thánh Kỳ Lân được.”

“Nếu đã không đào ra được, thì cũng chỉ còn một cách.” Yêu Liên lạnh giọng nói: “Đánh ra một con đường thông xuống phía dưới từ đỉnh cung điện, xem bên trong cung điện kia có cái gì.”

Đám người vốn cho rằng không cần đào nữa, ai biết vẫn phải tiếp tục, chỉ từ đào đất trước đó, biến thành đào phòng ở.

Cung điện kia là kiến trúc bằng đá, thế nhưng lại cứng rắn đến đáng sợ. Nhị hoàng thúc dốc sức đánh một đòn trên đó, cũng chỉ có thể để lại một vài vết rạn. Đám người thay phiên đánh mấy chục tiếng, cuối cùng mới đánh ta một cái cửa hang trên đỉnh cung điện kia.

Xem tiếp từ cửa hang kia, họ phát hiện trong cung điện vẫn còn giữ gìn hoàn hảo, có thể nhìn thấy có rất nhiều bích hoạ và pho tượng bên trong.

“Ngươi, vào xem đi.” Yêu Liên chỉ vào Long Đa, nói.

Hiển nhiên Yêu Liên sợ bên trong cung điện có cấm chế đặc thù nào đó, không dám đích thân đi xuống trước.

Sắc mặt Long Đa hơi khó coi, nhưng vẫn không thể không nghe theo mệnh lệnh, chui vào từ cửa hang kia. Mọi người thấy Long Đa rơi vào †rong cung điện, cũng không phát sinh tình huống khác thường, lúc này mới thở dài một hơi.

“Không có cấm chế trong cung điện.” Long Đa đi tới đi lui trong cung điện mấy lần, không có bất cứ phát hiện nào. Lúc này Yêu Liên mới yên †âm tiến vào bên trong cung điện.

Đủ loại động vật đồ án được điêu khắc trên toàn bộ vách tường đại điện, mà những pho tượng kia lại đều là dáng vẻ Kỳ Lân, pho tượng Kỳ Lân to to nhỏ nhỏ, khác biệt xếp ở hai bên đại điện.

“Những Kỳ Lân này giống như không phải điêu khắc mà thành. Thứ này cũng là đồ gốm sao?” Bảo Cầm đánh giá một bức tượng Kỳ Lân cao hơn hai mét trong đó, nói.

“Không sai, đây là đồ gốm.” Nhị hoàng thúc ngồi xổm xuống trước một bức tượng Kỳ Lân vỡ vụn, nhặt lên một mảnh vụn, nhìn trong chốc lát rồi nói.

Nói rồi, ngón tay Nhị hoàng thúc hơi dùng sức. Mảnh gốm đã bị hắn bóp nát, không khỏi cau mày nói: “Kỳ quái, tại sao Thánh Kỳ Lân lại thả nhiều tượng gốm Kỳ Lân ở đây như vậy? Thoạt nhìn vật liệu những tượng gốm này hình như rất phổ thông, còn không cứng rắn bằng bùn cát phía ngoài.”

Yêu Liên đi một vòng trong cung điện, họ không phát hiện vật gì đó khác trong hết thảy ba tâng cung điện. Mỗi một tầng đều được bày ra rất nhiều tượng gốm Kỳ Lân, dường như tòa cung điện này được xây để chứa đựng những tượng gốm này.

“Thánh Kỳ Lân không có khả năng vô duyên vô cớ bày ra một vài tượng gốm vô dụng ở đây, chẳng lẽ có huyền cơ gì bên trong những tượng gốm này?” Mông Liệt nhìn tượng Kỳ Lân, suy nghĩ rồi nói.

“Vậy thì đánh vỡ một bức tượng gốm, xem bên trong có gì.” Yêu Liên nhìn, nói với Mông Liệt.

Hiện tại Mông Liệt hận không thể tát cho chính mình mấy cái, không có gì lại lắm miệng làm chi. Nhưng bình thường hắn làm Tứ Hoàng thúc quen rồi, nên vô ý thức nói ra, không nghĩ nhiều như vậy.

Mặc dù không muốn chính mình mạo hiểm, thế nhưng dưới cái nhìn chăm chú của Yêu Liên, Mông Liệt chỉ đành chọn một bức tượng gốm Kỳ Lân nhỏ, cao cỡ nửa người, ngưng tụ ra Hoàng Kim Thần Quang, đánh vào trên tượng gốm từ xa xa.

‘Tượng gốm theo tay mà nát, vô cùng yếu ớt, không khác gì tượng gốm phổ thông.

Tất cả mọi người cảnh giác lui lại, sợ có đồ vật gì nhảy ra từ bên trong tượng gốm kia. Ngay sau đó, bọn họ phát hiện, bên trong tượng gốm trống rỗng, căn bản không có gì cả.

“Không có gì cả.” Dưới sự ra hiệu của Yêu Liên, Mông Liệt lại đánh nát hai bức tượng gốm Kỳ Lân, bên trong vẫn trống không, chẳng phát hiện bất cứ thứ gì.

Ánh mắt của mọi người đều nhìn về Yêu Liên, chờ đợi quyết đoán của hắn. Thế nhưng họ lại thấy sắc mặt Yêu Liên tái mét, phần tóc và làn da lõa lộ ở bên ngoài của hắn lại giống như bị lửa than đốt, tản ra từng điểm ánh sáng đỏ.

Hết chương 2816.

Chương 2817. Bột gốm.

“Lực lượng Kỳ Lân!” Yêu Liên thay đổi sắc mặt, thần quang nở rộ trên người, ép những đốm sáng đỏ lui ra khỏi người mình. Làn da trên mặt và tóc hắn mới dần dần khôi phục bình thường.

Đám người giật nảy mình, đều ngưng tụ sức mạnh, bày tư thế sẵn sàng đón địch. Thế nhưng họ lại không phát hiện vấn đề gì trên người mình, giống như lực lượng kia chỉ nhằm vào Yêu Liên.

“Hừ, những tượng gốm này quả nhiên có vấn đề, bên trong bột gốm lại chứa lực lượng Kỳ Lân.” Thần quang trên người Yêu Liên vẫn không ngừng nở rộ, có thể nhìn thấy bột phấn sinh ra sau khi đánh vỡ tượng gốm tán đến trên người hắn, sinh ra phản ứng kịch liệt với Thần quang, giống như hoa điện toả sáng lấp lóe.

Thế nhưng mọi người đều dính bột phấn, Nhị hoàng thúc càng tự tay bóp nát mảnh gốm, mà bọn họ lại cũng không có việc gì.

Bọn người Nhị hoàng thúc nghỉ ngờ trong lòng. Hàn Sâm lại biết đại khái vì sao lại như vậy. Trước đó Phượng Hoàng Viêm và Phượng Hoàng Viêm cũng như vậy, thứ không có bất cứ lực sát thương nào với sinh linh bình thường, lại có thể chém giết Đằng Thiên La, có lẽ những mảnh gốm này cũng được trộn lẫn vật tương tự.

“Đánh vỡ toàn bộ tượng gốm nơi này, ta muốn xem rốt cuộc Thánh Kỳ Lân đang giở trò quỷ gì.” Yêu Liên lạnh mặt mệnh lệnh Nhị hoàng thúc.

Nhị hoàng thúc hơi động trong lòng, nói với mọi người: “Nghe thấy rồi chứ, thần tử điện hạ để chúng ta đánh vỡ những tượng Kỳ Lân kia, còn không mau ra tay.”

Dù sao Mông Liệt cũng là anh em ruột của Nhị hoàng thúc, nhìn thấy ánh mắt của Nhị hoàng thúc, lập tức hiểu rõ ý của hắn, trực tiếp ra tay đánh vể những tượng Kỳ Lân kia, lập tức đánh nát một hàng tượng Kỳ Lân.

Vừa rồi Mông Liệt chỉ đập vỡ tượng Kỳ Lân, nhưng lần này hắn lại dùng lực mạnh trực tiếp đánh nát, lập tức hình thành lượng bụi lớn, bao phủ toàn bộ đại điện như sương mù nồng đậm.

Những bụi kia rơi vào trên người đám Hàn Sâm cũng không quan trọng, thế nhưng khi rơi vào trên người Yêu Liên, chúng lập tức sinh ra phản ứng kịch liệt với thần quang trên người hắn, khiến cả người hắn giống như bị ánh điện thiêu đốt lách tách bao trùm.

Yêu Liên kêu lên một tiếng thảm thiết, thân hình xông ra cung điện như một tia chớp, hiển nhiên đã bị thương không nhẹ.

“Hiện tại là cơ hội sống sót duy nhất của chúng ta. Mọi người bôi hết bột gốm nơi này lên người đi.” Nhị hoàng thúc vừa nói, vừa thu gom không ít mảnh gốm, bóp nát nó rồi xoa lên người. Chỉ chốc lát sau, cả người hắn giống như bị vớt ra từ trong đống vôi.

Mọi người đều phản ứng kịp, lực lượng bên trong bột gốm chỉ có tác dụng Thần Tử Yêu Liên kia, mà bọn họ lại không bị ảnh hưởng. Mặc dù không biết vì sao, nhưng đây cũng là vũ khí tốt nhất của bọn họ để đối phó Yêu Liên.

“Thu gom nhiều bột gốm một chút, chúng ta phải dựa vào bột gốm để lao ra ngoài, không thể tiếp tục đi theo hắn đào xuống nữa. Nếu không chúng ta chắc hẳn phải chết, không thể nghỉ ngờ.” Nhị hoàng thúc vừa nói vừa đánh vỡ mấy bức tượng gốm, dùng một bao con nhộng áp súc bỏ bột gốm vào đó.

Tất cả mọi người đều học theo, ai cũng đánh vỡ những tượng gốm Kỳ Lân kia, thu gom rất nhiều bột gốm.

Hàn Sâm không khỏi âm thầm bội phục. Nhị hoàng thúc, lúc nên sợ thì thật sự sợ sắp chết, lúc nên quyết đoán thì không dây dưa dài dòng chút nào, người bình thường không thể sánh bằng.

“Bạch Bố Y, ngươi biết ngươi làm như vậy sẽ có hậu quả gì không? Ngươi không thật sự cho rằng, dựa vào những tượng gốm rách kia là có thể trở thành kẻ địch với bổn thần tử đấy chứ?” Giọng nói của Yêu Liên truyền đến từ bên ngoài đại điện.

“Thần tử điện hạ, ngài đang nói gì đấy? Chúng ta chỉ làm theo mệnh lệnh của ngài, đánh nát những tượng gốm này thôi.” Nhị hoàng thúc Bạch Bố Y vừa đánh nát tượng gốm, thu gom bột gốm, vừa cung kính nói.

“Phụt!” Hàn Sâm không khỏi cười ra tiếng. Vị Nhị hoàng thúc này quả là một nhân tài, đã đến lúc như thế này rồi, lại còn có thể nói ra những lời này mà mặt không đỏ, hơi thở không gấp.

“Được, được lắm” Yêu Liên lạnh giọng nói hai câu ở bên ngoài, rồi không có tiếp theo nữa. Hiển nhiên hắn đã tức giận vô cùng.

“Thần tử điện hạ, chúng ta đang đánh nát tượng gốm, ngài còn gì dặn dò thì cứ việc nói.” Nhị hoàng thúc tiếp tục nói.

Thế nhưng họ lại không nghe thấy âm thanh của Yêu Liên nữa, không biết đã bị chọc tức đến không nói nên lời, hay đang dự địnhv.

“Nhanh lên, thời gian của chúng ta không còn nhiều, cố gắng mang đi tất cả mảnh gốm, có thể còn sống về tộc Hoàng Cực hay không chỉ nhìn thứ này.” Nhị hoàng thúc thúc giục.

Hàn Sâm cũng đang thu thập tượng gốm. Đúng vào lúc này, hắn lại đột nhiên nghe thấy Bảo Anh kinh ngạc ồ lên một tiếng: “Hình như trong bức tượng Kỳ Lân có đồ vật nào đó.”

Tất cả mọi người nhìn sang phía Bảo Anh, chỉ thấy một cái rương kim loại được đặt vào bên trong một bức tượng vừa bị Bảo Anh đánh vỡ.

Rương kim loại có hình lập phương, toàn thân đen nhánh, thoạt nhìn như vô cùng nặng nề, bên ngoài cái rương có phù điêu tượng Kỳ Lân.

“Xem ra nó chắc hẳn là vật Thánh Kỳ Lân để lại, không sai, chỉ không biết nó để lại một rương như thế ở đây rốt cuộc có ích lợi gì?” Nhị hoàng thúc đánh giá rương kim loại, trầm ngâm nói.

“Nếu không mở nó ra nhìn xem? Biết đâu là bảo vật Thánh Kỳ Lân để lại. Nếu những này bột gốm không làm chúng ta tổn thương, không chừng đồ vật bên trong cũng có thể dùng để đối phó Thần Tử Yêu Liên” Bảo Cầm hưng phấn nói.

Nhị hoàng thúc lại không lạc quan như Bảo Cầm, lắc đầu nói: “Hiện tại vẫn không nên mạo hiểm thì tốt hơn, mang cái rương này lên trước, nhưng không nên mở ra.”

Long Đa cẩn thận từng li từng tí mang cái rương ra ngoài, không có gì bất trắc xảy ra. Lúc này Nhị hoàng thúc mới thở phào một hơi, để mọi người tiếp tục thu gom bột gốm.

Mọi người đánh nát tất cả tượng gốm trong cung điện rồi thu gom lại, nhưng không còn phát hiện rương kim loại khác, chỉ có một cái rương kim loại như thế.

Nhị hoàng thúc muốn để rương kim loại vào trong bao con nhộng áp súc, thế nhưng lại phát hiện không bỏ vào được, chỉ có thể để Long Đa khiêng cái rương trước.

“Sau khi chúng ta xông ra ngoài, mọi người hãy dùng bột gốm phòng thân. Nếu Yêu Liên xông đến, mọi người cứ vung bột gốm ra, không cần sử dụng lực lượng khác.” Nhị hoàng thúc dặn dò.

Tất cả mọi người tỏ ra hiểu rõ, nhưng trong lòng lại vô cùng thấp thỏm. Bọn họ không biết những bột gốm này thật sự có thể ép lui Yêu Liên được hay không.

Hơn nữa, đoạn đường về tộc Hoàng Cực này, đường xá thực sự xa xôi. Cho dù bột gốm thật sự có thể khắc chế Yêu Liên, nhưng không nhất định có thể chèo chống đến khi bọn họ về tộc Hoàng Cực.

Bởi vì không có đường khác để đi, bọn họ biết rõ rất hung hiểm, nhưng chỉ có thể thử một lần.

“Thánh Anh điện hạ, ngươi theo bên cạnh ta.” Bảo Anh nói với Hàn Sâm.

Hàn Sâm khẽ gật đầu, đi đến bên cạnh Bảo Anh, cùng xông ra ngoài theo đám người.

Đến sau khi xông ra cung điện, bọn họ lại ngoài ý muốn không nhìn thấy bóng dáng Thần Tử Yêu Liên, cũng không biết hắn đi đâu.

“Yêu Liên đâu rồi?” Tứ Hoàng thúc cau mày nói.

“Không cần để ý đến hắn, chúng ta đi mau.” Nhị hoàng thúc thúc giục đám người rời khỏi Đông Thánh Viên.

Một đoàn người Hàn Sâm cẩn thận từng li từng tí xông ra Đông Thánh Viên, cũng không nhìn thấy bóng dáng Yêu Liên trên đường đi.

“Yêu Liên kia biết chúng ta có được bột gốm phòng thân, có lẽ sợ chúng ta, không dám xuất hiện rồi?” Bảo Cầm cười nói.

Nhị hoàng thúc lại cau mày, nói: “Đi nhanh một chút, chớ nói nhảm.”

Đám người đang chuẩn bị khởi hành, lại đột nhiên nghe thấy âm thanh mặt đất chấn động, giống như cự thú kinh khủng đang phi nước đại trên mặt đất. Bọn họ vội vàng quay đầu nhìn về phương hướng âm thanh truyền tới.

Sau đó bọn họ đã kinh hãi phát hiện, Yêu Liên đang đi tới từng bước một từ bên kia. Hắn không đi nhanh, thế nhưng bước một bước lại như vượt qua thiên sơn vạn thủy, mà phía sau hắn, một con dị chủng kinh khủng đang truy đuổi tới đây.

Nhị hoàng thúc vừa nhìn thấy kia dị chủng, lập tức sắc mặt đại biến: “Không tốt, Yêu Liên kia e ngại bột gốm, không dám công kích chúng †a, lại dẫn dị chủng qua đây đối phó chúng ta.”

Hết chương 2817.

Chương 2818. Lãnh Quang MỊ.

Quả nhiên, Nhị hoàng thúc vừa dứt lời, Thần Tử Yêu Liên đã lách mình qua đỉnh đầu bọn họ, rơi trên một đống đổ nát máy móc cách đó không xa.

Mà con dị chủng đuổi theo Thần Tử Yêu Liên xông đến kia, nhìn thấy bọn người Nhị hoàng thúc, lại trực tiếp phun ra một chùm sáng kinh khủng màu hồng phấn.

Dị chủng kia trông cực kì quái dị, thân thể màu hồng phấn ở trạng thái hơi mờ, nhưng lại không giống thẻ pha lê, càng giống một loại kim loại hơi mờ.

Màu hồng phấn ở nửa người trên là một đóa hoa ăn thịt người khổng lồ màu hồng phấn, nửa người dưới lại giống như một con bạch tuộc có chín cái xúc tu, thoạt nhìn vô cùng quái dị.

Mắt thấy cơ quan của đoá hoa ăn thịt người kia phun ra chùm sáng màu hồng phấn, Nhị hoàng thúc lập tức phát động lực lượng thời gian của hắn, thoáng chốc đã làm giảm tốc độ của chùm sáng màu hồng phấn kia rất nhiều. Lúc này mọi người mới có cơ hội phản ứng, dồn dập tránh né ra.

Chỉ thấy chùm sáng màu hồng phấn rơi vào trên đất, lập tức cắt bùn cát cứng rắn kia ra một cái rãnh sâu, chỉnh tê giống như đao laser cắt qua.

Đám người nhìn mà thay đổi sắc mặt. Bọn họ rất rõ ràng bùn cát nơi này cứng rắn đến mức nào, chùm sáng màu hồng phấn kia lại cắt ra một cái rãnh sâu đế ba bốn mét chỉ bằng một đòn. Lực lượng như vậy đã đủ để hơn hẳn Nhị hoàng thúc cấp Hóa Điệp.

“Chúng ta tiến lên.” Nhị hoàng thúc phát động lĩnh vực thời gian của hắn, điều chỉnh tốc độ thời gian xung quanh con dị chủng kia trôi qua chậm hơn, đồng thời hô lên với bọn người Mông Liệt.

Tốc độ của con dị chủng này trở nên chậm chạp hơn. Mọi người muốn nhân cơ hội tiến lên, đã thấy chín cái xúc tu kim loại hơi mờ của con dị chủng kia giơ lên, bên trên những xúc tu đó, có từng đồ vật hình tròn như giác hút, mọc thành từng dãy bên trên xúc tu.

Một giây sau, chỉ thấy vòng tròn trên những xúc tu đó đều ngưng tụ chùm sáng màu hồng phấn. Trong chốc lát, từng dãy chùm sáng màu hồng phấn giăng khắp nơi, như lưới laser bao phủ xuống bọn người Hàn Sâm.

Dưới chùm sáng màu hồng phấn phạm vi lớn như vậy, cho dù tốc độ chậm hơn, bọn họ cũng không trốn tránh được.

“Đi theo ta, cùng phá vỡ chùm tia sáng.” Nhị hoàng thúc hét lớn một tiếng, xích trật tự trên người ngưng tụ trên một dị bảo trường kiếm Thần Hóa, đón đầu chùm sáng màu hồng phấn mà chém xuống.

Đám người Mông Liệt, Bảo Cầm, Bảo Anh và Long Đa đều sử dụng lực lượng mạnh nhất của mình, cùng đánh về phía lưới tia sáng theo Nhị hoàng thúc.

Bình Luận (0)
Comment